Tạm Biệt Anh Người Con Trai Ngày Ấy Em Từng Yêu
Chương 3: Tôi ghét cô ta
Vãn Dương
03/06/2014
Giờ nghỉ giữa buổi đến, cả lớp đứng chào cô giáo rồi tất cả chạy đến chỗ hắn mỉa mai nó đủ điểu , ca ngợi hắn lên mây lên trăng.
- Quân nè, mình nghĩ bạn nên đổi chỗ đi á? Chỗ này ko có ai thích ngồi đâu? - Kiều Chinh nhanh miệng ngọt ngào lên tiếng
- Mình thích - Để không mất hòa khí, lại là học sinh mới, hắn vẫn cố vui vẻ nói.
- Bạn ngồi chỗ này chắc khó chịu lắm á? Mau lên ngồi cùng tụi mình đi.
- Á á....
Ả đá chân cô bạn đằng sau ra hiệu làm ả ngã vào lòng Quân và đổ nước lên đầu nó, lòng ngực ấm áp của hắn làm ả e thẹn cả mặt
- Cảm ơn Quân. - Ả quay sang Băng làm vẻ hối lội- Nè, cho mình xin lỗi nha Băng mình không cố ý.
Hắn nắm chặt tay thành quả đấm, đập mạnh xuống bàn, nhìn ả với ánh mặt giận dữ, khinh tởm :
- Các người điên hả?
- Ơ ơ Quân à, mình đâu cố ý. - Ả giả bộ ngấn lệ nói
- Tôi cực kì ghét cô ta. Nếu ai chạm vào cô ấy, lấy những thứ đã qua tay mình dính vào người cô ấy. Thì đừng trách tôi - Hắn chỉ thẳng vào mặt Băng hùng hồn tuyên bố. Nó cười khinh bỉ, mở cặp lấy khăn lau ... chết rồi. Đâu có mang đâu.
Hắn đưa khăn tay sang cho nó, mắt vẫn hướng ra chỗ khác cất tiếng
- Tôi làm vậy, bạn vừa lòng rồi chứ?
Bây giờ cũng vừa hay vào lớp, chắc không sao nó nhận lấy khăn tay lau mặt rồi vuốt lại vài ngọn tóc ướt sũng.
--------------------
Thầy giáo Lý giọng có chút bực bội quát :
- Các anh chị đúng là không biết xấu hổ, học lớp chọn đầu cao đầu to làm gì? Mà không làm bài hả?
Cả lớp im phăng phắc như nín thở đều cúi mặt xuống bàn ra vẻ hối lỗ chỉ duy nó và hắn vẫn ngẩng mặt nhìn thấy Lý tức giận.
- Mau kiểm điểm bản thân mình đi. Đúng là điên mất. - Đột nhiên thầy giáo gọi to tên nó - Ngọc Băng. Em đứng lên.
Cả lớp quay lại nhìn cô như sinh vật lạ. Đám con gái lại tươi cười hứng thú. Học sinh ưu tú đấy, có giỏi thì làm đi.
- Mau lên bảng làm bài này cho tôi .
Nó rời khỏi chỗ ngồi bước lên bục giảng làm bài. Đọc lại đề bài, huy động chất xám giải quyết từng phần của bài
Một bàn là có ghi 120V-1000W. Khi mắc bàn là vào mạch điện thì hiệu điện thế trên ổ cắm điện giảm từ U1=125V xuống U2=100V.
a) xác định điện trở dây nối ( coi điện trở bàn là không thay đổi theo nhiệt độ).
b)Thực tế, điện trở của bàn là bị thay đổi theo nhiệt độ và công suất tiêu thụ thực tế của bàn là là P'=650W. Tính hiệu điện thế giữa hai đầu ổ cắm điện lúc này và điện trở R' của bàn là khi đó.
Khỉ thật, 1 phút trôi qua, trên bảng vẫn chỉ có đề bài.
- Sao? Em không giải được phải không?
Im lặng
- Thưa thầy, em cách giải bài này - Hắn giơ tay xung phong lên giải giúp nó nhưng nói là giúp thì sẽ tạo lỗ hổng nghi ngờ cho lời hắn vừa nói lúc trước.
- Nào. Băng, em có giải ....
T
hầy Lý chưa nói xong thì đã nghe thấy tiếng va chạm cộc cộc của phấn và bảng....
Ông thầy Vật Lý xoa cằm trầm ngâm một lúc rồi bảo:
- Rất tốt. 10 điểm. Em về chỗ đi - Giọng ông thầy dịu hẳn. - Nào học sinh mới , em có cách khác chứ?
- Vâng - hắn chắc nịch trả lời.
..........
- Cách này ngắn ngọn mà đầy đủ. Xuất sắc. - Cả lớp đột nhiên vỗ tay.
- Mau chép bài vào đi. Ồn ào - Ông lại nghiêm khắc quát.
.....
Tiếng xì xầm khắp lớp bắt đầu nhao nhao lên.
- Chắc Quân ghét nó quá nên phải bật nó đấy mà ...
- Cho chết. Tưởng như mình học giỏi lắm. Đầy người giỏi hơn mà ...
- Không có người giỏi nhất, chỉ có người giỏi hơn đúng không mấy bà.
- Phải... Phải đó.
Một sự thật chẳng ai biết khi hắn lên bảng.........
- Quân nè, mình nghĩ bạn nên đổi chỗ đi á? Chỗ này ko có ai thích ngồi đâu? - Kiều Chinh nhanh miệng ngọt ngào lên tiếng
- Mình thích - Để không mất hòa khí, lại là học sinh mới, hắn vẫn cố vui vẻ nói.
- Bạn ngồi chỗ này chắc khó chịu lắm á? Mau lên ngồi cùng tụi mình đi.
- Á á....
Ả đá chân cô bạn đằng sau ra hiệu làm ả ngã vào lòng Quân và đổ nước lên đầu nó, lòng ngực ấm áp của hắn làm ả e thẹn cả mặt
- Cảm ơn Quân. - Ả quay sang Băng làm vẻ hối lội- Nè, cho mình xin lỗi nha Băng mình không cố ý.
Hắn nắm chặt tay thành quả đấm, đập mạnh xuống bàn, nhìn ả với ánh mặt giận dữ, khinh tởm :
- Các người điên hả?
- Ơ ơ Quân à, mình đâu cố ý. - Ả giả bộ ngấn lệ nói
- Tôi cực kì ghét cô ta. Nếu ai chạm vào cô ấy, lấy những thứ đã qua tay mình dính vào người cô ấy. Thì đừng trách tôi - Hắn chỉ thẳng vào mặt Băng hùng hồn tuyên bố. Nó cười khinh bỉ, mở cặp lấy khăn lau ... chết rồi. Đâu có mang đâu.
Hắn đưa khăn tay sang cho nó, mắt vẫn hướng ra chỗ khác cất tiếng
- Tôi làm vậy, bạn vừa lòng rồi chứ?
Bây giờ cũng vừa hay vào lớp, chắc không sao nó nhận lấy khăn tay lau mặt rồi vuốt lại vài ngọn tóc ướt sũng.
--------------------
Thầy giáo Lý giọng có chút bực bội quát :
- Các anh chị đúng là không biết xấu hổ, học lớp chọn đầu cao đầu to làm gì? Mà không làm bài hả?
Cả lớp im phăng phắc như nín thở đều cúi mặt xuống bàn ra vẻ hối lỗ chỉ duy nó và hắn vẫn ngẩng mặt nhìn thấy Lý tức giận.
- Mau kiểm điểm bản thân mình đi. Đúng là điên mất. - Đột nhiên thầy giáo gọi to tên nó - Ngọc Băng. Em đứng lên.
Cả lớp quay lại nhìn cô như sinh vật lạ. Đám con gái lại tươi cười hứng thú. Học sinh ưu tú đấy, có giỏi thì làm đi.
- Mau lên bảng làm bài này cho tôi .
Nó rời khỏi chỗ ngồi bước lên bục giảng làm bài. Đọc lại đề bài, huy động chất xám giải quyết từng phần của bài
Một bàn là có ghi 120V-1000W. Khi mắc bàn là vào mạch điện thì hiệu điện thế trên ổ cắm điện giảm từ U1=125V xuống U2=100V.
a) xác định điện trở dây nối ( coi điện trở bàn là không thay đổi theo nhiệt độ).
b)Thực tế, điện trở của bàn là bị thay đổi theo nhiệt độ và công suất tiêu thụ thực tế của bàn là là P'=650W. Tính hiệu điện thế giữa hai đầu ổ cắm điện lúc này và điện trở R' của bàn là khi đó.
Khỉ thật, 1 phút trôi qua, trên bảng vẫn chỉ có đề bài.
- Sao? Em không giải được phải không?
Im lặng
- Thưa thầy, em cách giải bài này - Hắn giơ tay xung phong lên giải giúp nó nhưng nói là giúp thì sẽ tạo lỗ hổng nghi ngờ cho lời hắn vừa nói lúc trước.
- Nào. Băng, em có giải ....
T
hầy Lý chưa nói xong thì đã nghe thấy tiếng va chạm cộc cộc của phấn và bảng....
Ông thầy Vật Lý xoa cằm trầm ngâm một lúc rồi bảo:
- Rất tốt. 10 điểm. Em về chỗ đi - Giọng ông thầy dịu hẳn. - Nào học sinh mới , em có cách khác chứ?
- Vâng - hắn chắc nịch trả lời.
..........
- Cách này ngắn ngọn mà đầy đủ. Xuất sắc. - Cả lớp đột nhiên vỗ tay.
- Mau chép bài vào đi. Ồn ào - Ông lại nghiêm khắc quát.
.....
Tiếng xì xầm khắp lớp bắt đầu nhao nhao lên.
- Chắc Quân ghét nó quá nên phải bật nó đấy mà ...
- Cho chết. Tưởng như mình học giỏi lắm. Đầy người giỏi hơn mà ...
- Không có người giỏi nhất, chỉ có người giỏi hơn đúng không mấy bà.
- Phải... Phải đó.
Một sự thật chẳng ai biết khi hắn lên bảng.........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.