Tam Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Hoàng Tử Đào Hoa
Chương 11: Sao Ngưu Lang - Chức Nữ
Vãn Dương
26/07/2014
Gió càng về đêm càng lớn. Nước biển dâng lên càng cao, nó vần ngồi đấy. Lặng lẽ và cô cảm. Nỗi đau trong lòng nó càng rách to. Nó khẽ ngẩng đầu lên bầu trời cao, nó lại nhớ về ngày ấy.
- " Băng, sao em lừa dối anh thế hả? "
- " Tại sao ? Anh đã bảo em dừng lại đi mà. "
- " Anh đau lắm. Băng à. " ...
.......
- " Sao? Em muốn nằm lên bãi cỏ này hả đại tiểu thư "
- " Thì nằm "
Nó nằm xuống thảm cỏ hằng ngày nó kiêu ngạo dẫm lên, coi như cỏ rác, cỏ dại mà sao giờ êm ả, mềm mại đến vậy. Nó gối đầu lên tay anh. Anh kế đầu gần nó
- " Băng nè, em mau nhìn lên trời xem. Đó em biết ngôi sao sáng nhất phía bên kia là sao gì ? " - anh chỉ tay lên bầu trời.
- " Em giỏi thiên văn học lắm mà. Trả lời anh đi chứ. "
Nó không nhìn ngôi sao ấy nữa , cựa mình ôm chặt lấy anh, nó rất sợ nếu anh bỏ nó giữa bóng tối bao phủ khắp không gian này. Anh lấy tay siết nó vào lòng ấp ám.
- " Là sao Chức Nữ cung Thiên Cầm " - nó ngái ngủ trả lời.
- " Băng giỏi lắm. Ngôi sao sáng nhất bên kia là sao Chức Nữ cung Thiên Cầm đó.
Nó cách dải Ngân Hà, đối xứng rất xa với sao Ngưu Lang cung Thiên Ưng.... nhưng sao hôm nay không thấy sao Ngưu Lang nhỉ? " - anh thở dài nuối tiếc.
- " Ngưu Lang và Chức Nữ đáng thương, họ yêu nhau như thế hơn nữa còn có thể hy sinh tính mạng cho người yêu, nếu đã như thế thì nên cho họ sống bên nhau, em nói xem có phải không "
" zzZZZz... ZZzz "
Nó đã đi sâu vào giấc ngủ. Anh khẽ cười lắc đầu. Sao đại tiểu thư gì mà có thể ngủ
ngon lành trên thảm cỏ này chứ. Anh nhắc người nó lên lưng, cõng nó về nhà. Cả hai như đang đi trên con đường hạnh phúc, mắt nó vẫn nhắm tịt, miệng mê mẩn nói
"
- " Đừng bỏ em "
- " Vậy thì đừng làm anh đau nữa nhé. Anh sẽ không bỏ em "....
Nó mỉm cười buồn ngủ trông thật đáng yêu và ngộ nghĩnh.
...............................
- AI SẼ CÕNG EM TIẾP ĐÂY, ANH À - Nó thoát dòng hồi ức, đứng bật dậy hét giữa
sóng biển bao la.
- Tôi sẽ cõng em. - Hắn đững ngay sau nó nói
Nó giật mình quay lại, khuôn mặt vô hồn, nó bỏ đi. Hắn giữ tay nó lại:
- Muộn rồi. Tôi sẽ cõng em về.
Nói rồi, hắn cởi áo vest khoác cho nó. Nó gạt phắt ra, hắn lại mặc chặt vào. Khuôn
mặt hắn hối lỗi thêm chút cau có :
- Tôi nói tôi xin lỗi mà. Tôi đưa em về coi như xong lời hứa với Kai. Sau đó em
muốn sao cũng được.
Thấy thái độ của Ken, nó cũng hạ lòng, nhưng khi nghĩ đến anh. Xin lỗi sao? Xin lỗi xong sao? Nụ hôn ấy là của anh. Xin lỗi xong hắn có trả lại được không? Chợt mặt nó buồn rầu, chỉnh lại áo vest của hắn. Dù có trả lại, anh sẽ không trao cho em nữa.
Giọt nước mắt nó lại rơi. Khóc 3 năm. Khóc lúc nãy còn chưa hết. Tại sao cứ làm
mất mặt trước người khác thế.
Một lần nữa. Hắn quỳ trước nó. Nó leo lên, ôm chặt cổ hắn như lần anh đã từng cõng nó. Nước mắt nó vẫn không ngừng tuôn ra ướt lên bờ vai của hắn.
- Em vẫn còn đau sao? Tôi xin lỗi.
- Tôi không trách anh đâu. - nói xong, nó giữ chặt cổ hắn hơn. Hắn nhẹ lòng truyền hơi ấm cho nó.
Giữa không gian rộng lớn, bóng tối bao trùm xung quanh. Chỉ có hắn kiên nhẫn cõng nó trên lưng. Hắn nhất điịnh sẽ bảo vệ nó.
- Em nhìn lên bầu trời xem Jasmin. Em có biết ngôi sao sáng nhất là sao gì không?
- Hắn vừa cõng nó vừa nhìn lên trời nhẹ nhàng hỏi.
- Sao Chức Nữ, cung Thiên Cầm. - Tiếng nấc nó càng rõ hơn.
- Ừ. Ngôi sao sáng nhất bên kia là sao Chức Nữ cung Thiên Cầm đó. Nó cách dải Ngân Hà, đối xứng rất xa với sao Ngưu Lang cung Thiên Ưng.... nhưng sao hôm nay không thấy sao Ngưu Lang nhỉ? - Lời nói này, từng chữ một sao lại giống đến vậy. Nó càng ôm chặt hắn hơn nữa. Lau nước mắt không cho nó trào ra nữa, tim như quặn thắt lại. Miệng mơ màng mê man nói
- Xin đừng bỏ em.
Hắn ngạc nhiên , nhưng hắn đủ biết người nó nói không phải hắn. Hắn chỉ là người thay thế. Nếu một ngày người ấy về, hắn sẽ chụi đựng và ra đi. Hắn có dám chụi không? Hằn dằn lòng chắc nịch : '" Chụi đựng tất cả. Chỉ cần như thế này ít phút thôi, hắn sẽ chụi tất cả ""
- Tôi sẽ không bỏ em. Chỉ cần em đừng làm tôi đau.
Hắn mở cửa xe , đỡ nó vào trong, đắp áo lên người nó. Rồi ngồi vào vị trí lái xe về biệt thự Adelia. Ngồi trên xe, hắn liên tục nhìn nó, chú ý lái cho cẩn thận sợ nó tỉnh giấc. Chưa bao giờ hắn đi xe với tốc độ chậm như rùa bò thế này cả nhưng hắn vẫn kiên nhẫn không tăng tốc. Bởi một lý do nữa ...... hắn muốn ở bên nó lâu hơn....
.........
Nó cựa mình thì thấy đang nằm trên giường phòng mình. Nó ngồi dậy đã thấy điện thoại bên cạnh. Gõ đầu mình nhớ lại hắn đã cõng nó về. Vậy hắn đâu rồi? Nó hất chăn ra đang định xuống giường thì bà giúp việc mở cửa vào
- Tiểu thư, tôi mang cháo và sữa cho tiểu thư.
- Ai đưa tôi về? - Nó lạnh lùng tra hỏi.
- Là một cậu con trai rất đẹp trai đã đưa cô chủ về. Cậu ta xuống nhà nói chuyện với cậu Kai một lát rồi 2 người đi rồi ạ?
Nó phẩy tay xua đuổi bà giúp việc. Bật laptop theo dõi, thấy hắn đưa nó về phòng, đặt điện thoại nó bên cạnh, hôn nhẹ lên mái tóc, nhìn nó âu yếm rồi bước ra. Mở camera dưới nhà. Kai và hắn đang nói chuyện. Hắn kể cho Kai mọi chuyện. Kai không tức giận mà vỗ vai hắn tin tưởng.
Hai người ra gara lấy xe rồi phóng đi mất hút. Nó mệt mỏi gập laptop lại.
Reng ... Reng ... Reng.
Nó cầm điện thoại lên, là tin nhắn từ Sammy.
- " Đi Bar không Jasmin? "
- " Ừ ".
- " Lúc nãy Ken đưa bà về đó. Hai người đã có chuyện lãng mạn gì vậy he he?"
- " Ý. Sao không trả lời tôi. Mà nhìn Ken có vẻ yêu bà rồi"
- " Đi chơi chán với Kay rồi về soi mói hả. 12h " Nó nhắn xong vứt máy xuống bàn rồi nằm phịch xuống giường.
- " Băng, sao em lừa dối anh thế hả? "
- " Tại sao ? Anh đã bảo em dừng lại đi mà. "
- " Anh đau lắm. Băng à. " ...
.......
- " Sao? Em muốn nằm lên bãi cỏ này hả đại tiểu thư "
- " Thì nằm "
Nó nằm xuống thảm cỏ hằng ngày nó kiêu ngạo dẫm lên, coi như cỏ rác, cỏ dại mà sao giờ êm ả, mềm mại đến vậy. Nó gối đầu lên tay anh. Anh kế đầu gần nó
- " Băng nè, em mau nhìn lên trời xem. Đó em biết ngôi sao sáng nhất phía bên kia là sao gì ? " - anh chỉ tay lên bầu trời.
- " Em giỏi thiên văn học lắm mà. Trả lời anh đi chứ. "
Nó không nhìn ngôi sao ấy nữa , cựa mình ôm chặt lấy anh, nó rất sợ nếu anh bỏ nó giữa bóng tối bao phủ khắp không gian này. Anh lấy tay siết nó vào lòng ấp ám.
- " Là sao Chức Nữ cung Thiên Cầm " - nó ngái ngủ trả lời.
- " Băng giỏi lắm. Ngôi sao sáng nhất bên kia là sao Chức Nữ cung Thiên Cầm đó.
Nó cách dải Ngân Hà, đối xứng rất xa với sao Ngưu Lang cung Thiên Ưng.... nhưng sao hôm nay không thấy sao Ngưu Lang nhỉ? " - anh thở dài nuối tiếc.
- " Ngưu Lang và Chức Nữ đáng thương, họ yêu nhau như thế hơn nữa còn có thể hy sinh tính mạng cho người yêu, nếu đã như thế thì nên cho họ sống bên nhau, em nói xem có phải không "
" zzZZZz... ZZzz "
Nó đã đi sâu vào giấc ngủ. Anh khẽ cười lắc đầu. Sao đại tiểu thư gì mà có thể ngủ
ngon lành trên thảm cỏ này chứ. Anh nhắc người nó lên lưng, cõng nó về nhà. Cả hai như đang đi trên con đường hạnh phúc, mắt nó vẫn nhắm tịt, miệng mê mẩn nói
"
- " Đừng bỏ em "
- " Vậy thì đừng làm anh đau nữa nhé. Anh sẽ không bỏ em "....
Nó mỉm cười buồn ngủ trông thật đáng yêu và ngộ nghĩnh.
...............................
- AI SẼ CÕNG EM TIẾP ĐÂY, ANH À - Nó thoát dòng hồi ức, đứng bật dậy hét giữa
sóng biển bao la.
- Tôi sẽ cõng em. - Hắn đững ngay sau nó nói
Nó giật mình quay lại, khuôn mặt vô hồn, nó bỏ đi. Hắn giữ tay nó lại:
- Muộn rồi. Tôi sẽ cõng em về.
Nói rồi, hắn cởi áo vest khoác cho nó. Nó gạt phắt ra, hắn lại mặc chặt vào. Khuôn
mặt hắn hối lỗi thêm chút cau có :
- Tôi nói tôi xin lỗi mà. Tôi đưa em về coi như xong lời hứa với Kai. Sau đó em
muốn sao cũng được.
Thấy thái độ của Ken, nó cũng hạ lòng, nhưng khi nghĩ đến anh. Xin lỗi sao? Xin lỗi xong sao? Nụ hôn ấy là của anh. Xin lỗi xong hắn có trả lại được không? Chợt mặt nó buồn rầu, chỉnh lại áo vest của hắn. Dù có trả lại, anh sẽ không trao cho em nữa.
Giọt nước mắt nó lại rơi. Khóc 3 năm. Khóc lúc nãy còn chưa hết. Tại sao cứ làm
mất mặt trước người khác thế.
Một lần nữa. Hắn quỳ trước nó. Nó leo lên, ôm chặt cổ hắn như lần anh đã từng cõng nó. Nước mắt nó vẫn không ngừng tuôn ra ướt lên bờ vai của hắn.
- Em vẫn còn đau sao? Tôi xin lỗi.
- Tôi không trách anh đâu. - nói xong, nó giữ chặt cổ hắn hơn. Hắn nhẹ lòng truyền hơi ấm cho nó.
Giữa không gian rộng lớn, bóng tối bao trùm xung quanh. Chỉ có hắn kiên nhẫn cõng nó trên lưng. Hắn nhất điịnh sẽ bảo vệ nó.
- Em nhìn lên bầu trời xem Jasmin. Em có biết ngôi sao sáng nhất là sao gì không?
- Hắn vừa cõng nó vừa nhìn lên trời nhẹ nhàng hỏi.
- Sao Chức Nữ, cung Thiên Cầm. - Tiếng nấc nó càng rõ hơn.
- Ừ. Ngôi sao sáng nhất bên kia là sao Chức Nữ cung Thiên Cầm đó. Nó cách dải Ngân Hà, đối xứng rất xa với sao Ngưu Lang cung Thiên Ưng.... nhưng sao hôm nay không thấy sao Ngưu Lang nhỉ? - Lời nói này, từng chữ một sao lại giống đến vậy. Nó càng ôm chặt hắn hơn nữa. Lau nước mắt không cho nó trào ra nữa, tim như quặn thắt lại. Miệng mơ màng mê man nói
- Xin đừng bỏ em.
Hắn ngạc nhiên , nhưng hắn đủ biết người nó nói không phải hắn. Hắn chỉ là người thay thế. Nếu một ngày người ấy về, hắn sẽ chụi đựng và ra đi. Hắn có dám chụi không? Hằn dằn lòng chắc nịch : '" Chụi đựng tất cả. Chỉ cần như thế này ít phút thôi, hắn sẽ chụi tất cả ""
- Tôi sẽ không bỏ em. Chỉ cần em đừng làm tôi đau.
Hắn mở cửa xe , đỡ nó vào trong, đắp áo lên người nó. Rồi ngồi vào vị trí lái xe về biệt thự Adelia. Ngồi trên xe, hắn liên tục nhìn nó, chú ý lái cho cẩn thận sợ nó tỉnh giấc. Chưa bao giờ hắn đi xe với tốc độ chậm như rùa bò thế này cả nhưng hắn vẫn kiên nhẫn không tăng tốc. Bởi một lý do nữa ...... hắn muốn ở bên nó lâu hơn....
.........
Nó cựa mình thì thấy đang nằm trên giường phòng mình. Nó ngồi dậy đã thấy điện thoại bên cạnh. Gõ đầu mình nhớ lại hắn đã cõng nó về. Vậy hắn đâu rồi? Nó hất chăn ra đang định xuống giường thì bà giúp việc mở cửa vào
- Tiểu thư, tôi mang cháo và sữa cho tiểu thư.
- Ai đưa tôi về? - Nó lạnh lùng tra hỏi.
- Là một cậu con trai rất đẹp trai đã đưa cô chủ về. Cậu ta xuống nhà nói chuyện với cậu Kai một lát rồi 2 người đi rồi ạ?
Nó phẩy tay xua đuổi bà giúp việc. Bật laptop theo dõi, thấy hắn đưa nó về phòng, đặt điện thoại nó bên cạnh, hôn nhẹ lên mái tóc, nhìn nó âu yếm rồi bước ra. Mở camera dưới nhà. Kai và hắn đang nói chuyện. Hắn kể cho Kai mọi chuyện. Kai không tức giận mà vỗ vai hắn tin tưởng.
Hai người ra gara lấy xe rồi phóng đi mất hút. Nó mệt mỏi gập laptop lại.
Reng ... Reng ... Reng.
Nó cầm điện thoại lên, là tin nhắn từ Sammy.
- " Đi Bar không Jasmin? "
- " Ừ ".
- " Lúc nãy Ken đưa bà về đó. Hai người đã có chuyện lãng mạn gì vậy he he?"
- " Ý. Sao không trả lời tôi. Mà nhìn Ken có vẻ yêu bà rồi"
- " Đi chơi chán với Kay rồi về soi mói hả. 12h " Nó nhắn xong vứt máy xuống bàn rồi nằm phịch xuống giường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.