Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Quyển 1 - Chương 159: Mưu đoạt

Thạch Chương Ngư

30/08/2013

Ta lắc đầu nói:

“Chiến tranh vĩnh viễn là chuyện của là nam nhân, nó không có quan hệ gì với nàng.”

“Nhưng mà…”

Cốc Tiêm Tiêm còn muốn nói gì thêm.

Lúc này phía sau chúng ta đột nhiên truyền đến một tiếng cười to:

“Thái tử điện hạ hôm nay thế nào có thú nhàn nhã đi chơi như vậy, ở chỗ này cùng hai vị cô nương xem mặt trời lặn sao?” - Là Cao Quang Viễn trên đường tìm qua đây.

Ta xoay người lại cười nói:

“Thủ đoạn của Cao đại nhân thật là lợi hại, xem ra một chút nhàn hạ chốc lát ta cùng khó có được.”

Ta nhìn qua hai bên, hai nàng hiểu ý dắt tay đi qua một bên.

Cao Quang Viễn cung kính nói:

“Thái tử điện hạ, Quang Viễn đặc biệt tới để chúc mừng ngài.”

Ta mỉm cười nói:

“Cao đại nhân từ trước đến nay giỏi về quan sát tâm ý của ta, ta nghĩ ngài nhất định sẽ không làm cho ta thất vọng.”

Cao Quang Viễn nói:

“Thái tử điện hạ, Triệu Tử Nhạc đã bình yên từ nước Hàn quay trở về.”

Ta gật đầu nói:

“Nói cách khác nhiệm vụ lần này của hắn đã hoàn thành tương đối tốt đẹp?”

Cao Quang Viễn nói:

“Quản Đồng Ngự mặc dù chưa có xác minh tỏ thái độ, nhưng mà đã nhận lễ vật, gièm pha Hạ Hầu Nộ Thái chỉ là chuyên sớm muộn gì thôi.”

Ta thở dài một hơi nói:

“Không biết thế nào, hai ngày này ta cứ mãi tâm trạng không yên, chung quy cảm thấy có chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra.”

Cao Quang Viễn cười nói:

“Thái tử điện hạ có lẽ là nguyên do ở Yên đô thời gian quá dài nên tâm tình khó chịu, không bằng ngày mai ta cùng điện hạ đi mục trường ở núi Sắc Lam săn bắn, tiện thể giải sầu một chút, thế nào?”

Ta đối với săn bắn cùng không có biểu hiện ra có nhiều hứng thú lắm, trọng tâm câu chuyện vẫn chưa thể rời khỏi Hạ Hầu Nộ Thái:

“Hiện tại ta lo lắng nhất chính là Hạ Hầu Nộ Thái sẽ quyết đánh đến cùng, nếu như hắn không hề đem hy vọng ký thác vào nước Hàn vậy thì nhất định suất lĩnh mười vạn đại quân chiếm giữ tại Tuyên Thành, nam bắc Yên quốc tất sẽ rơi vào cục diện bế tắc trong thời gian dài.”

Cao Quang Viễn nhìn Cốc Tiêm Tiêm ở xa một cái, rồi thấp giọng nói:

“Thái tử điện hạ vì sao không cho Tiêm Tiêm cô nương đứng ra đi khuyên bảo Hạ Hầu Nộ Thái quy thuận?”

Ta nhíu mày nói:

“Hạ Hầu Nộ Thái cũng không phải là một nhân vật đơn giản, vị trí của Tiêm Tiêm tại trong cảm nhận của hắn chưa hẳn quan trọng như vậy.”

Cao Quang Viễn thở dài một hơi nói:

“Ta cũng không có nghĩ đến đại quân của Hạ Hầu Nộ Thái đột nhiên ổn định xuống, quân kỷ so với trước đây quả thực không thể so sánh nổi.”

“Đây là chỗ cao minh của hắn.”

Ánh mắt của Cao Quang Viễn lại bị hai người ở xa hấp dẫn. Ta theo ánh mắt của hán nhìn lại nhưng là hai người Hứa Vũ Thần cùng Tiêu Trấn Kỳ đang sóng vai đi về chỗ chúng ta.

Ta không khỏi cười nói:

“Hôm nay các ngươi có phải cùng đã thương lượng cả rồi nên đều đến nơi đây tìm ta.”

Tiêu Trấn Kỳ cùng Hứa Vũ Thần hướng ta thi lễ, Tiêu Trấn Kỳ nói trước:

“Chúng ta có việc gấp cần bẩm báo thái tử.”

Ta gật đầu.

Hứa Vũ Thần nói:

“Vừa rồi nhận được tin tức, có mấy thủ hạ được chúng ta phái đi du thuyết với Hạ Hầu Nộ Thái, tất cả đều bị Hạ Hầu Nộ Thái giết hết, sau đó còn bêu đầu trên bắc môn Tuyên Thành.”

Cao Quang Viễn biến sắc, những người phái ra đó hơn phân nửa đều là thủ hạ của hắn. Cao Quang Viễn cả giận nói:

“Tên Hạ Hầu Nộ Thái khốn khiếp này quả không biết điều, nếu hắn dám giết người của chúng ta, chúng ta không cho hắn nếm thử lợi hại một chút, chẳng phải là càng cổ vũ cho thói hống hách của hắn hay sao.”

Ta thản nhiên nói:

“Theo ý của Cao đại nhân chúng ta nên làm thế nào?”

Cao Quang Viễn nói:

“Danh sách các tướng lĩnh của hắn chúng ta đều nắm rõ, đa số người thân của họ đều nằm trong lòng bàn tay chúng ta, chúng ta phải dùng phương pháp dĩ bỉ chi đạo hoàn trì bỉ thân(l), chúng giết một người bên ta, chúng ta liền giết mười người bên chúng.

(1): dùng phương pháp người khác đối phó mình để đối phó lại.

Hứa Vũ Thần cười lạnh nói:

“Cao đại nhân xem ra là ý định muốn khơi mào trận chiến tranh này?”

Cao Quang Viễn nói:

“Hiện tại không phải chúng ta muốn khơi mào trận chiến tranh này mà đang khiêu khích chúng ta.”

Tiêu Trấn Kỳ nói:

“Hạ Hầu Nộ Thái rất am hiểu đạo dùng binh, hắn nhất định biết Yên đô đã xảy ra chuyên gì, thậm chí có thể đã đoán được kế hoạch của chúng ta, giết chết thủ hạ của chúng ta chính là vì làm tức giận chúng ta, nếu như chúng ta trúng kế đi công thành, cái giá phải trả nhất định tương đối nặng nề.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Tiêu tướng quân nói không sai. Nếu như hiện tại là chúng ta phát binh đánh Tuyên Thành, Hạ Hầu Nộ Thái tự nhiên có thể trừ bỏ được hiềm nghi cùng chúng ta cấu kết hãm hại nước Hàn, nước Hàn nhất định sẽ phái thêm đại quân hiệp trợ Hạ Hầu Nộ Thái đánh chúng ta.”

Cao Quang Viễn nói:

“Kế ly gián lúc trước chính là do Hứa đại nhân nghĩ ra, hiện tại tình huống phát triển tới tình trạng này, Hứa đại nhân nhất định còn có cách giải quyết.”

Hắn khéo léo đem nan đề đổ lên trên người Hứa Vũ Thần.

Hứa Vũ Thần vẻ mặt bình tĩnh nói:

“Hạ Hầu Nộ Thái càng muốn trước mặt Hàn vương làm sáng tỏ mối quan hệ giữa chúng ta thì càng chứng minh nội tâm của hắn đang hoang mang, thời gian chúng ta đoạt được Tuyên Thành cùng không còn xa.”

Cao Quang Viễn cười nói:

“Lời nói của Hứa đại nhân Cao mỗ cũng không dám gật bừa. Hạ Hầu Nộ Thái nếu ổn định được đầu trận tuyến, chiếm được vùng phía nam Yên quốc để chống chọi lại cùng chúng ta, ngày sau muốn hắn bắt chẳng phải là càng khó hơn hay sao?”

Hứa Vù Thần mỉm cười nói:

“Ta dám cam đoan, hắn nhẫn không được thời gian dài đâu.”

Hắn đi về phía ta thêm một bước, thấp giọng nói:

“Nếu Cốc cô nương nguyện ý, thái tử điện hạ sao không nhân cơ hội để cho cô ấy nhận tổ quy tông, trợ giúp Hạ Hầu Nộ Thái tu lại một chút phần mộ tổ tiên, thuận tiện trấn an một chút chư vị người nhà của các tướng lĩnh.”

Cao Quang Viễn cười lạnh nói:

“Thủ đoạn lấy ơn báo oán của Hứa đại nhân quả thực cao minh.”

Hứạ Vũ Thần nói:

“Nếu như Hàn vương Mạc An Thiên cho rằng Hạ Hầu Nộ Thái giết chết mấy người chẳng qua là khổ nhục kế, chuyên này sẽ trở nên dễ làm hơn nhiều.”

Tiêu Trân Kỳ gật đầu nói:

“Hiện tại Hạ Hầu Nộ Thái vẫn còn đang ôm kỳ vọng đối với nước Hàn, chỉ có đoạn tuyệt hy vọng của hắn mới có thể thuận lợi thuyết phục được hắn.”

Hứạ Vũ Thần nói:

“Tấm vương bài Tiêm Tiêm cô nương cùng nhanh phát huy được công dụng rồi.”

Ta ngưng mắt nhìn bầu trời dần dần tối đi, đột nhiên nói:

“Chúng ta không có nhiều thời giờ để chờ đợi như thế đâu, ngày mai bắt đầu điều toàn bộ nạn dân từ vùng phía nam chạy đến cho về quê quán, ta muốn nhìn xem Hạ Hầu Nộ Thái có thể nhẫn nại tới khi nào?”

Cao Quang Viên không mất thời cơ vỗ mông ngựa:

“Kiến thức của Thái tử khiến cho chúng ta theo không kịp, nếu điều nạn dân về vùng phía nam thì tất phải gia tăng gánh nặng cho vùng phía nam, hiện tại quân lương của Hạ Hầu Nộ Thái duy trì cho mười vạn quân đội đã miễn cưỡng, nếu lại có thêm bách tính cuồn cuộn không ngừng ào vào thì hắn sẽ càng thêm khó chống đỡ.”

Tiêu Trấn Kỳ bật thốt lên nói:

“Nếu Hạ Hầu Nộ Thái giết chết bách tính thì làm thế nào?”

Hứa Vũ Thần thở dài một hơi nói:

“Nếu hắn giết chết bách tính sẽ lập tức mất đi dân tâm ở vùng phía nam, mười vạn quân mà của hắn sẽ trở thành một nhóm quân cô độc.”

Sự tình chính như Hứa Vũ Thần sở liệu, Hàn vương cũng không bởi vì Hạ Hầu Nộ Thái giết chết mấy tên thủ hạ của chúng ta thì sẽ tin tưởng hắn.

Ta cùng Cốc Tiêm Tiêm sai người đi sửa chữa một chút phần mộ tổ tiên của Hạ Hầu thị, cùng an ủi chư vị người nhà các tướng lĩnh thủ hạ của Hạ Hầu Nộ Thái, hướng bọn họ làm ra bảo chứng, chỉ cần họ có thể quy hàng với ta sẽ bỏ qua hết chuyện cũ.

Bảy ngày sau, bên nước Hàn vẫn chưa xuất binh, trong bảy ngày này chúng ta đã điều những người Yên ngày trước lánh nạn sang phía bắc Yên quốc về hết nguyên quán, không lâu sau, người Yên được thu nhận từ hai nơi là Dung Phủ và Bình Châu cùng bị trục xuất trở về vùng phía nam Yên quốc, đợi sau khi tất cả kết thúc, tổng nhân số bị trục xuất dự tính đến khoảng hai mươi vạn người.

Sáng sớm tỉnh lại, Cốc Tiêm Tiêm cùng không có ở bên cạnh người ta, ta thoáng nhìn những tia sáng mặt trời ngoài cửa sổ mới vừa hé lộ ra từ phía chân trời, A Y Cổ Lệ vẫn còn đang ngủ say, trên khuôn mặt như hoa hải đường vẫn còn hiện lên hai mảng đỏ ửng, khóe môi ta hiện ra một tia mỉm cười, nhớ lại tình hình cuộc đại chiến triền miên cùng hai nàng đêm qua, dư vị dường như vẫn còn chưa hết.

Ta mặc vào trường bào đi về hướng ngoài cửa sổ, hôm nay còn phải cùng mọi người thảo luận tình hình mới nhất, không thể mải mê hoan ái giường chiếu được.

Đi tới trong sân thấy hai người Xa Hạo cùng A Đông cùng không có ở bên ngoài, ta không khỏi có chút kỳ quái, theo lý hôm nay phải là Xa Hạo trực mới đúng, loại chuyên tự tiện rời khỏi công việc thế này vẫn chưa từng phát sinh trên người hắn.

Đang lúc mù mờ không hiểu, Lang Thứ suất lĩnh hai võ sĩ đi tới, hắn cung kính nói:

“Chủ nhân thức dậy sớm thế!”

Ta thấp giọng nói:

“Xa Hạo đâu?”

Lang Thứ nói:

“Hắn cùng A Đông đuổi theo Cốc cô nương rồi.”

Ta sửng sốt:

“Tiêm Tiêm?”

Lang Thứ gật đầu nói:

“Tối hôm qua Cốc cô nương đêm khuya đến Tiên Vũ lâu, A Đông đảm nhận trách nhiệm bảo vệ dọc đường.”

Ta vỗ vỗ đầu, tối hôm qua uống không ít rượu, Cốc Tiêm Tiêm quả thực là nửa đêm đã từng đi ra ngoài, còn là ta bảo A Đông tiễn nàng đến Tiên Vũ lâu nữa mà.

Lang Thứ nói:

“Nhưng Cốc cô nương lại từ cổng sau của Tiên Vũ lâu lặng lẽ trốn đi, đến khi A Đông phát hiện thì cô ấy đã ra khỏi thành rồi.”

Ta mơ hồ đã đoán ra vì cớ gì mà Cốc Tiêm Tiêm ra khỏi thành, trong lòng lo lắng không thôi.

Lang Thứ lại nói:

“Sau khi A Đông trở về, vốn định đem chuyên này bẩm báo cho chủ nhân, thế nhưng lại sợ quấy nhiễu chủ nhân yên giấc nên liền cùng Xa Hạo đuổi theo Cốc cô nương.”

Ta thở dài một hơi nói:

“Nếu Tiêm Tiêm đã có chủ ý, hai người họ sao có thể khuyên nàng trở về được.”

Lang Thứ nói:



“A Đông nói qua, nếu không thể mang Tiêm Tiêm cô nương bình an trở về thì hắn cùng sẽ không trở lại.”

“Hồ đồ!”

Ta lớn tiếng trách mắng.

Ngoài cửa vang lên tiếng cười sang sảng, sau đó thấy Hứa Vũ Thần bước khoan thai đi đến.

Ta cười nói:

“Hứa đại nhân tới vừa lúc, ta đang có chuyện muốn cùng ngài thương lượng đây.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Vũ Thần cùng có chuyện đến đây khải tấu thái tử điện hạ.”

Hắn từ trong trong tay áo lấy ra một phong thư, hai tay giơ đến trước mặt ta:

“Đây là tín hàm Tiêm Tiêm cô nương ủy thác ta chuyển giao cho thái tử.”

Ta gật đầu, nhưng không có mở phong thư kia ra.

Hứa Vũ Thần không giải thích được nói:

“Chẳng lẽ Thái tử điện hạ không muốn nhìn thử xem bên trong rốt cuộc viết cái gì sao?”

Ta lắc đầu nói:

“Nội dung bên trong ta có thể tưởng tượng được. Xem cũng chẳng qua để tăng thêm đa cảm thôi, cứ chờ sau này rồi hãy tính.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Chẳng lẽ Thái tử điện hạ không muốn hỏi Vũ Thần chuyên này rốt cuộc có quan hệ như thế nào hay sao?”

Ta mỉm cười nói:

“Vừa rồi quả thực ta muốn hỏi, nhưng hiện tại cùng không cần phải hỏi nữa, trước khi đi Tiêm Tiêm nhất định đã hỏi qua ý kiến của ngài, nói không chừng lần này đến gặp Hạ Hầu Nộ Thái để nói những gì ngài chắc cũng đã dặn dò cả rồi.”

Hứa Vũ Thần cúi người thật sâu nói:

“Vũ Thần mong thái tử thứ tội, chuyện này ta vốn định nói cho thái tử nhưng Tiêm Tiêm cô nương sợ thái tử ngăn cản cô ấy đi nên nói cái gì cùng bắt ta giữ bí mật này cho cô ấy.”

Ta cũng không có ý muốn trách Hứa Vũ Thần, thấp giọng nói:

“Theo Hứa đại nhân thấy, chuyến đi này của Tiêm Tiêm đến Trữ thành để thuyết phục Hạ Hầu Nộ Thái rốt cuộc có bao nhiêu cơ hội?”

Hứa Vũ Thần cười giảo hoạt nói:

“Vũ Thần cho rằng, trận tuyến của Hạ Hầu Nộ Thái đã đại loạn, hiện tại cốc cô nương đi Trữ thành hẳn là có mười phần thành công.”

“Hả?”

Ta nhìn thẳng hai mắt Hứa Vũ Thần, chờ mong hắn giải thích tiếp.

Hứạ Vũ Thần nói:

“Kế khiển dân(2) của Thái tử điện hạ đích thật là cao minh tới cực điểm…”

(2): Kế xua dân về quê ở trên.

Nghe được câu trả lời như thế từ trong miệng Hứa Vù Thần, ta không khỏi cười ha hả.

Hứa Vũ Thần lúng túng nói:

“Thái tử cười cái gì?”

Ta cười nói:

“Không ngờ giọng điệu của Hứa đại nhân trở nên giống như Cao Quang Viễn rồi.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Vũ Thần là ăn ngay nói thật, sao lại giống như tên tiểu nhân dua nịnh hót kia được!”

Xem ra ta đánh đồng hắn cùng Cao Quang Viễn đối với hắn chẳng khác nào một loại sỉ nhục.

Ta nhịn cười nói:

“Hứa đại nhân nói tiếp đi.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Hiện tại Hạ Hầu Nộ Thái đã lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan, nếu như hắn muốn hướng Hàn vương Mạc An Thiên biểu lộ bản thân cùng thái tử không có quan hệ gì tất phải hạ thủ tàn sát bách tính, nhưng nếu thật sự làm như vậy tình cảnh của hắn sẽ càng thêm gian nan, cho dù hắn nguyện ý làm như vậy, binh lính thủ hạ của hắn cùng sẽ không có người nào đáp ứng. Thái tử không uổng một binh một tốt, dùng bách tính của Yên quốc tới chế ngự Hạ Hầu Nộ Thái, thật sự là một nước cờ diệu kỳ.”

Ta cười nói:

“Chuyện này ta cũng là đột nhiên mới nghĩ ra, ban đầu còn lo lắng Hứa đại nhân phản đối nữa đấy.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Vũ Thần mặc dù bất tài nhưng vẫn có thể phân rõ đại cục.”

Ta thưởng thức gật đầu:

“Tiêm Tiêm khi nào nói với ngài chuyện muốn đi Trữ thành?”

Hứa Vũ Thần nói:

“Chuyện đó cho dù cốc cô nương không tìm ta, Vũ Thần cùng sẽ khuyên cốc cô nương đến Trữ thành một chuyến.”

Ta cảm thán nói:

“Đối với chúng ta mà nói, nắm chặt thời cơ có thể quan trọng, nhưng ta vẫn đang có chút lo lắng cho an nguy của Tiêm Tiêm.”

Hứạ Vũ Thần nói:

“Cốc cô nương đối với thái tử tình thâm ý trọng. Thái tử điện hạ vốn nên lo lắng cho tình cảnh của cô ấy, tuy nhiên Hạ Hầu Nộ Thái hiện tại chỉ có một đứa con gái này, hắn chắc sẽ không làm điều gì bất lợi đối với Cốc cô nương. Lại nói hai người Xa Hạo cùng A Đông đã đuổi theo Cốc cô nương, cho dù phát sinh chuyên gì cùng có thể chú ý đến cô ấy mà.”

Ta thấp giọng nói:

“Cự ly từ đây đến Trữ thành chỉ có hai trăm dặm, nếu thuận lợi thì buổi chiều hôm nay Tiêm Tiêm sẽ có thể đến nơi.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Trong vòng ba ngày chúng ta chắc sẽ có được kết quả.”

Ta chậm rãi nhắm lại hai mắt, tình hình hiện tại Hạ Hầu Nộ Thái hẳn là đang rối loạn lòng người, Cốc Tiêm Tiêm đến đảm nhiệm chiêu hàng đích xác là người được chọn thích hợp nhất, nhưng Hạ Hầu Nộ Thái có thể tin tưởng được không? Hắn có thể cho là ta đang lợi dụng Cốc Tiêm Tiêm để dẫn dụ hắn vào bẫy không? Trong đầu ta đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ lớn mật, sao ta không nhân cơ hội này biểu hiện thành ý của ta, để cho Hạ Hầu Nộ Thái triệt để hướng về trận doanh của ta luôn.

Hứa Vũ Thần hình như xem thấu nội tâm của ta. Thấp giọng nói:

“Thái tử có phải có ý nghĩ gì khác hay không?”

Ta cười nói:

“Có biết ta vì sao đến nay không có cho Cốc Tiêm Tiêm một cái danh phận hay không?”

Hứa Vũ Thần hiển nhiên không có nghĩ đến ta sẽ đột nhiên hỏi ra một câu như vậy, hắn trầm tư chốc lát, mới nói:

“Trong lòng Thái tử có phải cố kỵ đến sự chênh lệch…”

Ta thoải mái cười ha hả:

“Hứa đại nhân lần này đoán sai rồi, Long Dận Không ta làm sao cố kỵ đến mấy cái địa vị?”

Ánh mắt ta sáng quắc có thần nói:

“Ta nhất định sẽ cưới Tiêm Tiêm làm vợ, tuy nhiên phải có phụ thân của cô ấy ở đây, ta muốn chứng minh cho hắn thấy. Chuyên ngày xưa hắn không dám làm thì ta dám làm, hắn không thể dành cho mẫu thân của Tiêm Tiêm nhưng ta có thể cho con gái của hắn!”

Trong hai mắt Hứa Vũ Thần lộ ra vẻ kích động:

“Thái tử, thần minh bạch!”

Ta lớn tiếng nói:

“Lập tức tập hợp binh mã, theo ta đi vào Trừ thành cưới Cốc Tiêm Tiêm!”

Hứa Vũ Thần mỉm cười nói:

“Vũ Thần bất tài, nguyện ý chủ động đến gặp Hạ Hầu Nộ Thái để làm mai mối!”

Ta đương nhiên sẽ không độc thân đi đến Trữ thành mạo hiểm, đại quân của Tiêu Trấn Kỳ đang đóng ở nơi cách phía Nam Yên đô một trăm dặm, cự ly cùng Trữ thành rất gần. Phía trước Trữ thành có một con sông Lạc Hà chảy qua, chúng ta cùng Hạ Hầu Nộ Thái phân giới tuyến tại nơi này, có sự bảo hộ của năm vạn tinh binh, an toàn của ta đương nhiên không có bất luận vấn đề gì.

Chúng ta đến sông Lạc Hà thời gian đã là đang lúc hoàng hôn ngày hôm sau, ta cùng Tiêu Trấn Kỳ, Hứa Vũ Thần sóng vai đứng bên bờ bắc sông Lạc Hà, nhìn về phía Nam, thành luỹ dài liên miên của Trữ thành có thể thấy được rõ ràng. Nối liền hai bờ sông là cây cầu dài, hai bên cùng phái ra trọng binh bảo vệ hai đầu cầu, các nạn dân bị chúng ta trục xuất về vùng phía nam phải đi qua cây cầu này để đến Trữ thành, tại bờ bên kia tiếp thu kiểm tra, sau khi vững tin không phải là gian tế bên ta phái ra mới cho phép vào thành.

Tiêu Trấn Kỳ nói:

“Từ khi chúng ta điều nạn dân về vùng phía nam, phía Trữ thành liền phái ra một vạn quân đóng tại bờ Lạc Hà nhằm phụ trách trấn giữ nạn dân để tránh khỏi xuất hiện dân loạn, tuy nhiên như vậy ngược lại gia tăng cho chúng ta không ít phiền phức.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Tình hình hai ngày này thế nào?”

Tiêu Trấn Kỳ cười nói:

“Bách tính đã nổi loạn vài lần, tuy nhiên phạm vi rất nhỏ, chúng ta cùng ứng phó rất đúng lúc, rất nhanh thì trở lại yên tĩnh, có điều hai ngày nữa nạn dân từ Dung Phủ và Bình Xuyên sẽ đến đây, áp lực của chúng ta sẽ lớn hơn nhiều.”

Ta mỉm cười nói:

“Nếu như là chuyên này thuận lợi giải quyết, các ngươi sẽ không phải tiếp nhận thêm áp lực đến từ các nạn dân nữa.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Thái tử điện hạ, giờ ta đến Trữ thành trước để đưa sính lễ!”

Ta lắc đầu.

Hứa Vũ Thần mù mờ hỏi:

“Thái tử lại cải biến chủ ý hả?”

Ta cười nói:

“Nếu hiện tại mình Hứa đại nhân đi trước cùng vị có phần mạo hiểm, cứ chờ thêm rồi tính tiếp.”

Hứa Vũ Thần nói:

“Nhưng mà…”

Ta chỉ vào các nạn dân đang đi trên cây cầu:

“Ngàn vạn bách tính này, mỗi người đều sẽ trở thành một bà mối của ta!”

Tiêu Trấn Kỳ cùng Hứa Vũ Thần liếc mắt nhìn nhau, mỉm cười hiểu ý.

Ta đem một tờ giấy kết hôn đã được viết sẵn từ trước đưa cho Tiêu Trấn Kỳ:

“Triệu tập các binh sĩ trong doanh trại có bút pháp tốt, chiếu theo mặt trên sao chép ra rồi phát cho nạn dân đi qua đây mỗi người một tờ.”

Tiêu Trấn Kỳ vui tươi hớn hở gật đầu nói:

“Chiến dịch giấy kết hôn của công tử này của công tử đích thật là thiên hạ kỳ quan, ngày mai chắc chắn sẽ oanh động thiên hạ.”

Nạn dân ùn ùn không ngừng lao về hướng bờ bên kia, giấy kết hôn cùng liên tục không ngừng truyền đến Trữ thành, Hạ Hầu Nộ Thái tất nhiên sẽ thu được giấy kết hôn của ta, nhưng cùng không biết hắn sẽ xử trí chuyên này như thế nào đây.

Chính ngọ ngày hôm sau, Hạ Hầu Nộ Thái phái sứ thần đến đây hẹn ta đêm đó gặp nhau ở giữa cây cầu, cơ hội mà ta chờ đợi rốt cuộc đã tới.

Trước khi đêm đến song phương chúng ta tạm thời phong bế lại hai đầu cầu, trên mặt cầu dài nữa dặm treo vô số đèn lồng, ta chậm rãi đi lên cầu, nương theo ngọn đèn thấy xa xa một bóng người màu xám đang đi về hướng ta.

Hạ Hầu Nộ Thái thân hình cao lớn, mắt hổ râu quai nón, từ bề ngoài của hắn khó tưởng tượng hắn sao có thể sinh ra một người con gái dịu dàng quyến rũ như Cốc Tiêm Tiêm được nhỉ.

Ngay khi ta đang quan sát Hạ Hầu Nộ Thái thì hắn cùng đang quan sát ta.

Cự ly giữa hai người chúng ta không ngừng sát lại, sau cùng gặp nhau ở giữa cây cầu.



Ta giang hai cánh tay, ý bảo ta cùng không có mang theo bất thứ vũ khí nào.

Hạ Hầu Nộ Thái so với trong tưởng tượng của ta càng thêm trầm ổn, hắn lạnh lùng nói:

“Ngươi là Long Dận Không?”

Ta mỉm cười nói:

“Hạ Hầu tướng quân so với ta tưởng tượng càng thêm uy phong hơn.”

Hạ Hầu Nộ Thái có phần châm biếm:

“Ngươi so với ta tưởng tượng càng thêm giả dối.”

Ta nói một câu hai nghĩa :

“Ta đối với địch nhân từ trước đến nay đều giả dối, thế nhưng đối với người thân cùng bằng hữu của ta thủy chung bảo trì tấm lòng thẳng thắn thành khẩn.”

Hạ Hầu Nộ Thái giơ lên một tờ giấy kết hôn trong tay, sau đó mở bàn tay để mặc cho tờ giấy bị gió đêm thôi đi, bay bổng rồi rơi xuống trên mặt sông tối như mực. Hắn nhìn thẳng hai mắt của ta nói:

“Vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, ngươi quả nhiên có tiềm chất trở thành vương giả.”

Ta rất thẳng thắn nói:

“Cùng nhờ có khích lệ của Hạ Hầu tướng quân thôi, ngài có phát hiện chúng ta tại rất nhiều mặt có nhiều điểm tương đồng hay không?”

Hạ Hầu Nộ Thái căm tức nói:

“Ta chưa từng có đê tiện đến nỗi đi lợi dụng phụ nữ như ngươi!”

Ta cười lạnh nói:

“Ta cũng đã quên mất, làm tổn thương phụ nữ mới là điểm mạnh của Hạ Hầu tướng quân.”

“Ngươi!”

Hạ Hầu Nộ Thái tức giận đến nứt cả con mắt, hiển nhiên bị những lời này của ta làm tức giận.

Ta không hề sợ hãi nói:

“Lần này ta đến đây cũng không phải là vì khai chiến, mà ta đến là vì Tiêm Tiêm.”

Hạ Hầu Nộ Thái lớn tiếng nói:

“Tiêm Tiêm là con gái của ta, ta tuyệt sẽ không gả nó cho ngươi!”

Ta nhìn Hạ Hầu Nộ Thái giận dữ nói:

“Hôm nay ta tới gặp ngươi là bởi vì bận tâm đến ngươi dù sao cùng là phụ thân của Tiêm Tiêm, nhưng ngươi nếu can thiệp đến chuyên giữa ta và Tiêm Tiêm, ta nhất định sẽ cho ngươi phải trả giá vô cùng nghiêm trọng.

Hạ Hầu Nộ Thái cười to nói:

“Ta cùng rất muốn nhìn ngươi làm sao khiến cho ta phải trả giá?”

Hắn nhìn trận doanh bên ta ở xa, xem thường nói:

“Binh lính thủ hạ của ngươi còn chưa tới năm vạn, quân đội ta đóng tại Trữ thành có tới mười vạn, nếu không phục ngươi cứ việc qua đây khiêu chiến!”

Ta thản nhiên cười nói:

“Mười vạn? Lẽ nào Hạ Hầu tướng quân đến lúc này vẫn còn chưa rõ ràng tình trạng của bản thân hay sao? Mười vạn thế hệ sau của Yên quốc này nếu như biết ngươi một lòng muốn đem lợi ích của Yên quốc bán đứng cho nước Hàn, lúc đó họ còn có thể đi theo ngươi đến bao lâu?”

Hạ Hầu Nộ Thái nói:

“Long Dận Không, bách túc chi trùng tử nhi bất cương(3), trận chiến này mặc dù là ta nhất định thất bại nhưng ngươi cùng phải trả một cái giá nặng nề.”

(3): bách túc chi trùng tử nhi bất cương(côn trùng trăm chân, chết vẫn đứng vững): ý là một người tuy thất bại nhưng khí thế vẫn còn mạnh, không dễ tiêu diệt.

Ta lạnh lùng nói:

“Trước đây Yên vương đối đãi với ngươi không tệ, nhưng vì sao Hạ Hầu tướng quân muốn bán đứng lợi ích của Yên quốc, khiến cho mười vạn binh sĩ vô tội phải rơi vào khốn cảnh?”

Hạ Hầu Nộ Thái đi một bước về bên thành cầu, hai tay nắm lấy vòng bảo hộ:

“Chuyện của ta không cần ngươi can dự vào.”

Ta cười nói:

“Chỉ tiếc, hiện tại Hàn vương Mạc An Thiên cũng không tin ngươi, lúc này hắn nói không chừng đang tưởng là chúng ta liên thủ thiết lập cạm bẫy để cho Hàn quân tới chui vào đấy.”

Đột nhiên xoay người lại:

“Long Dận Không, nếu ngươi muốn đối phó ta thì cứ chân đao minh thương mà đánh với ta, vì sao phải sử dụng thủ đoạn đê tiện lừa gạt con gái của ta?”

Ta mỉm cười nói:

“Có ba nguyên nhân, thứ nhất, ta muốn cho Hàn vương đối với ngươi sản sinh tâm hoài nghi, cho ngươi nhanh chóng thấy rõ bộ mặt thật sự của Hàn vương. Thứ hai, ta không muốn Yên quốc rơi vào trong cảnh nội chiến, làm cho bách tính chịu nổi khổ chiến tranh…”

Hạ Hầu Nộ Thái cắt đứt lời ta, nói châm chọc:

“Nhìn không ra ngươi còn là một thánh giả biết trách trời thương dân nữa đấy.”

Ta tiếp tục nói:

“Một điểm quan trọng nhất chính là: Cảm tình giữa ta cùng Tiêm Tiêm hoàn toàn là thật, ta đã từng nghĩ tới lợi dụng cô ấy để thuyết phục ngươi, thế nhưng ta cuối cùng đã bỏ qua quyết định này, ta không muốn trong cảm tình của ta cùng cô ấy trộn lẫn bất cứ công danh lợi lộc gì!”

Hạ Hầu Nộ Thái cười lạnh nói:

“Quả nhiên có tài ăn nói, thảo nào Tiêm Tiêm sẽ mắc bẫy của ngươi.”

Ta nói không khoan nhượng:

“Ngươi có thể vũ nhục ta nhưng tuyệt đối không thể coi thường cái nhìn của Tiêm Tiêm.”

Hạ Hầu Nộ Thái xem thường nói:

“Đó là bởi vì Tiêm Tiêm tuổi còn trẻ, thấy không rõ được bộ mặt thật sự của ngươi thôi.”

Ta mỉm cười nói:

“Tiêm Tiêm thiên tư thông minh, cô ấy tự nhiên rõ ràng vì sao sẽ thích ta, bởi vì ở trong lòng cô ấy từ lâu đã đem ta và ngươi so sánh!”

“Cùng ta so sánh cái gì?”

Ta nhìn thẳng vào đôi mắt của Hạ Hầu Nộ Thái:

“Lúc trước nếu không phải ngươi vứt bỏ mẫu thân của Tiêm Tiêm thì bà ấy cùng sẽ không chết đi, Tiêm Tiêm cùng sẽ không bị lưu lạc phong trần, ngươi tại Yên quốc mặc dù thống suất vạn quân, là một tướng quân anh dùng vô địch, nhưng trước mặt mẹ con họ chỉ là một người nhu nhược mà thôi!”

Ánh mắt của Hạ Hầu Nộ Thái đột nhiên trở nên ảm đạm.

Ta lớn tiếng nói:

“Ta và ngươi bất đồng, bất kể ngươi cho ràng ta dối trá cùng được, đê tiện cùng được, nhưng ta dám ở trước mặt người trong thiên hạ thừa nhận cảm tình đối với Tiêm Tiêm, bất kể xuất thân của cô ấy như thế nào, bất kể địa vị của cô ấy ra sao, Long Dận Không ta nói cưới thì nhất định sẽ cưới hỏi đàng hoàng với cô ấy, chuyện ta đã làm thì ta có can đảm chịu trách nhiệm, tuyệt đối sẽ không trốn tránh trách nhiệm, rồi sau này khiến cho người khác phải chịu sự đau khổ!”

Ta ngưng mắt nhìn Hạ Hầu Nộ Thái nói:

“Ngươi dám không?”

Hạ Hầu Nộ Thái cúi đầu xuống, hồi lâu mới nói:

“Ta không bằng ngươi…”

Ta từ trong giọng nói của hắn cảm giác được một tia dao động, ta nói tiếp:

“Mười vạn binh sĩ thủ hạ của ngươi cùng vô tội, họ ở trong trận chiến tranh này rốt cuộc là nhân vật sắm vai trò thế nào? Họ rốt cuộc là vì ai mà chiến đấu, sợ rằng rất nhiều người vẫn còn chưa rõ. Nhưng cuối cùng họ sẽ có một ngày hiểu ra, Hạ Hầu tướng quân, ta không biết ngươi vì sao lại phản bội Yên vương, thế nhưng ta biết, Yên vương Lý Triệu Cơ cùng không phải là minh chủ, Hàn vương Mạc An Thiên cùng là một hạng tiểu nhân vô dụng, ngươi không cần vì người như thế mà hi sinh tính mệnh của mười vạn Yên quân này, ngươi sao lại nhẫn tâm nhìn bách tính của Yên quốc rơi vào trong cảnh nước sôi lửa bỏng?”

Hạ Hầu Nộ Thái thở dài một tiếng:

“Ta cũng không phải là có ý định phản bội Yên vương. Chính là bởi vì ta cho tới bây giờ cùng không phải là thần tử của Yên quốc, ta là người Hàn, sau khi tiên vương đem ta huấn luyện rồi giả tạo thân phận cho ta, để cho ta lẫn vào trong quân Yên quốc, từng ấy năm tới nay, ta đã phân không rõ bản thân rốt cuộc nên là thần tử của ai?” - Trong ánh mắt hắn toát ra sự bi thương vô tận.

Ta ngạc nhiên tới cực điểm, không nghĩ tới tiên vương của nước Hàn lại lợi hại như vậy.

Hạ Hầu Nộ Thái nói:

“Yên vương Lý Triệu Cơ đối với ta không tệ. Nếu ta trung với hắn thì sẽ phản bội tiên vương, phản bội cố quốc, nếu ta trung với tiên vương thì sẽ có lỗi với Lý Triệu Cơ, ta hy vọng giữa Hàn Yên vĩnh viễn đừng có bùng nổ chiến tranh, như vậy ta cùng thì vĩnh viễn không cần phải làm ra lựa chọn.”

Khóe môi hắn nở một nụ cười cay đắng:

“Nhưng cái ngày đã định trước cùng sắp tới, tiên vương của nước Hàn mặc dù đã băng hà nhiều năm, nhưng ngài đà đem bí mật này truyền cho Hàn vương Mạc An Thiên, ta nhiều lần suy nghĩ cuối cùng rốt cuộc quyết định, đảo hướng về bên cố quốc.”

Hắn xoay người đối diện với ta:

“Điều duy nhất ta không có nghĩ đến chính là ngươi sẽ chen chân đánh vào giữa, mà Cao Quang Viễn không ngờ lại phối hợp với ngươi phát động một tràng cung biến, ta không thể không rơi vào hoàn cảnh xấu hổ tiến thối lưỡng nan như hiện nay.”

Ta yên lặng gật đầu.

Hạ Hầu Nộ Thái nói:

“Nghe được tin tức Yên vương băng hà, lòng ta đặc biệt hối hận, nếu như không phải là bởi vì ta, các ngươi sẽ không nắm chặt cơ hội lần này.”

Ta lại gật đầu, từ một phương diện nào đó, Hạ Hầu Nộ Thái đích thật đã cho chúng ta cơ hội tuyệt hảo để tạo ra một tràng cung biến thành công.

Hạ Hầu Nộ Thái nói:

“Loại cảm giác bứt rứt này khiến cho ta quyết tâm báo thù cho Yên vương, ta mật hàm cho Hàn vương, xin hắn mau chóng phái ra viện quân, cố gắng trong khoảng thời gian ngắn đoạt được Yên đô.”

Trong lòng ta âm thầm may mắn, nếu như Hàn vương Mạc An Thiên quả thật đáp ứng lời thỉnh cầu của hắn, hiện tại chắc hẳn sẽ là một cục diện khác rồi.

Hạ Hầu Nộ Thái chậm rãi lắc đầu nói:

“Chính như theo lời của ngươi nói, Hàn vương Mạc An Thiên căn bản là một tên tiểu nhân vô năng, kế phản gián của các ngươi đã dễ dàng lừa gạt được hắn, sự do dự của hắn đã làm cho nước Hàn bỏ lỡ cơ hội tốt để chiếm lấy Yên quốc, loại cơ hội thế này sợ rằng vĩnh viễn cũng sẽ không có lần thứ hai.”

Ta lẳng lặng lắng nghe Hạ Hầu Nộ Thái tự bạch.

Hạ Hầu Nộ Thái nói:

“Theo thời gian mỗi ngày trôi qua, ta đối với Hàn vương đã triệt để thất vọng, cho dù hiện tại hắn xuất binh cùng cải biến không được thế cục của phía bắc Yên quốc.”

Ta mỉm cười nói:

“Nếu lúc này Hạ Hầu tướng quân vẫn còn ôm kỳ vọng đối với hắn, sợ rằng sẽ bị người đời chê là ngu trung thôi.”

Hạ Hầu Nộ Thái nói:

“Ta nghe nói Cao Quang Viễn cùng Hứa Vũ Thần lần lượt đều đầu nhập vào phe ngươi, khi đó biết ngươi nhất định có chỗ hơn người, sau đó…”

Ánh mắt của hắn lần thứ hai dừng lại trên khuôn mặt ta:

“Sau đó liền nghe nói chuyện của Tiêm Tiêm cùng ngươi, ta thế nào cùng không nghĩ đến đứa con gái tự cao tự đại này của ta sẽ thích ngươi, ta đã từng có lỗi với mẫu thân của nó, ta tuyệt đối sẽ không để cho Tiêm Tiêm lại chịu thêm một chút tổn thương nào, nếu như ngươi làm chuyện có lỗi với nó thì ta sẽ không tiếc bất cứ sinh mệnh của người nào.”

Từ lời nói có thể nhìn ra được sự yêu mến của hắn đối với Tiêm Tiêm đích thật là phát ra từ nội tâm.

Hắn thở dài một hơi lại nói:

“Ta càng không nghĩ đến Tiêm Tiêm sẽ chủ động qua đây tìm ta, trong lòng nó chưa từng xem ta trở thành một người phụ thân, ta chỉ là một người xa lạ thất tín bội nghĩa, một hung thủ giết hại mẫu thân của nó…”

Ánh mắt của Hạ Hầu Nộ Thái đau khổ đến co giật:

“Ta làm sao không biết, nó sở dĩ bỏ tự tôn đến đây nguyên do là bởi vì ngươi, ta hiểu phần cảm tình của Tiêm Tiêm đối với ngươi đã rất khó thay đổi được, tựa như lúc trước mẫu thân của nó đối với ta vậy…”

Hạ Hầu Nộ Thái nhắm lại hai mắt, rơi vào trong hồi ức đau khổ, hồi lâu mới nói:

“Ta đã từng tại trước mộ của mẫu thân Tiêm Tiêm phát thệ, chỉ cần con gái cầu ta, bất kể là chuyên gì ta đều sẽ đáp ứng với nó… bởi vì ta nợ mẹ con nó thật sự quá nhiều… quá nhiều…”

Hắn xoay người lại, mặc dù ta không biết hắn có chảy xuống nước mắt hay không, nhưng ta có thể cảm giác được rõ ràng nỗi thống khổ của hắn vào lúc này.

Hạ Hầu Nộ Thái rất nhanh liền khôi phục trấn tĩnh:

“Chuyện Tiêm Tiêm cầu xin ta thì ta nhất định sẽ làm, ngày mai ta sẽ giải tán quân đội đóng ở Trữ thành, tuy nhiên… ngươi cũng phải đáp ứng ta một điều kiện…”

“Hạ Hầu tướng quân xin cứ nói!”

“Ta muốn ngươi đường đường chính chính cưới con gái của ta làm vợ!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook