Tam Đại Công Chúa Siêu Quậy Và Tam Đại Hoàng Tử Sát Gái
Chương 4: Lần Gặp Mặt Tại Trung Tâm Thương Mại
Tử Y
30/09/2016
Sau 20' vật lộn trong phòng ( tính cả thời gian ngủ trong nhà tắm ) cuối cùng ba chị cũng chịu bước ra khỏi phòng ( làm ta ngủ gà ngủ gật à )
OMG...
Gì thế này , ôi má của tôi ơi CẢI TRANG . Cả ba nhìn chăm chăm vào nhau , mặt méo xệch
- haha ... trời ơi mắc cười quá đi ! - đồng thanh rồi lăn lộn ra cười . Một lúc sau lấy lại bình tĩnh thì lại nhìn tới nhìn lui ngắm nghía chẹp miệng đánh giá
- Ừm ... Cũng không đến nỗi tệ - nhỏ gật gù
- Làm thế này chắc không ai nhận ra đâu ! - cô
- Chắc thế á ! Ngay cả tao cũng không nhận ra tụi mày nữa là ... lo gì ! - nó cũng phụ họa thêm - Nào đi thôi !
- Ớ mà đi đâu hả mày ? - cô tỏ vẻ ngu ngơ
- mày mới mắc bệnh hả ? Đương nhiên là đi TTTM tai cần mua ít đồ ! - nhỏ
- Ừ đi- cô xụ mặt rồi hí hửng đi xuống
*********** Ta là dải phân cách thời gian********
Quay lại vài phút trước
Khi nó , nhỏ , cô bước ra ngoài thì có bộ mặt rất chi là ... kì cục . Cả ba đều đeo kính đen to bản ( giống kiểu kính cận đó ) che gần nửa khuôn mặt . Thế là vẻ đẹp " hoa vàng trên cỏ xanh " bị vùi dập sau gọng kính ( ôi thế là tan đời vẻ đẹp T/ g ban cho phí quá ) . Nhìn ai cũng mắc cười vì nét lạ đời của mình nên mới lăn lộn cười như vậy ( ta bó bột toàn thân luôn )
Quay lại truyện nào các bạn
Bước xuống dưới nhà , người làm trong nhà được dịp đơ người khi nhìn thấy tụi nó
- Ba cô là ... - một cô hầu lắp bắp
- Là tụi tôi nè ! - cô lên tiếng trả lời
- Ơ ... Dạ tiểu thư . Thành thật xin lỗi , tại tiểu thư khác quá tôi không nhận ra . Xin lỗi - cô hầu vội vã cúi đầu
- Không sao . Tụi tôi không trách gì đâu - cô
- Dạ ... Cảm ơn tiểu thư - cô hầu - các tiểu thư định ra ngoài sao ạ ? - lúc này cô hầu mới chú ý tới cách ăn mặc của tụi nó
Nó mặc chiếc áo crop top trắng , quần jean mài rách kết hợp với đôi giày thể thao màu trắng
Nhỏ - một chiếc áo phông màu hồng in hình mèo kitty , quần jean , đôi giày màu hông đơn giản
Còn cô đơn giản với một chiếc áo phông đoraemon màu xanh nước biển , một chiếc quần jean và một đôi giày thể thao cùng màu
Tóc cả ba đều thả xoã , ôm lấy khuôn mặt đã bị che đi hơn nửa của ba nhỏ . Giờ đây không còn là vẻ đẹp thiên thần vốn có mà là ba gương mặt xấu xí nhưng vẫn mang nét gì đó rất dễ thương , năng động và cá
tính . Ba nhỏ bước ra chiếc xe đã được chuẩn bị sẵn ở trước sân
Tại TTTM
Chiếc xe Lamborghini dừng bánh tại một TTTM lớn nhất thành phố ( cũng là chi nhánh cửa hàng của nhà nhỏ ) . Ba người con gái bước xuống khỏi xe nhưng lần này khác biệt ở chỗ tụi nó không còn trở thành tâm điểm chú ý nữa mà chỉ nhận được cái liếc nhìn của mọi người rồi bỏ qua
Gật đầu hài lòng với thành quả của mình , tụi nó thản nhiên bước vào trung tâm mà không gặp bất kì trở ngại nào . Bước tới ngã rẽ , bỗng tụi nó đụng phải ba bức tượng đang tiến về hướng tụi nó theo hướng ngược lại . Kết quả là những ai có tham gia vào vụ việc trên đều tiếp đất bằng "vòng ba"
Đứng dậy xuýt xoa vì đau , tụi nó ngổm dậy , phủi phủi lại quần sao rồi định quay sang xin lỗi phía đối diện . Đập vào mắt là cảnh ba tên con trai phải nói là đẹp rạng ngời như ánh mặt trời đang được ba nhỏ ăn mặc hở hang , thiếu vải đỡ dậy . " Nhà mấy nhỏ này thiếu tiền hay sao mà ăn mặc thiếu vải thế nhỉ ?" - tụi nó đều đứng ngây ngốc mà suy nghĩ trông đến là ngây thơ
- NÈ MẤY NHỎ ĐIÊN KIA ! Không có mắt hay sao mà đi đụng phải người khác thế hả ? Còn không xin lỗi nữa chứ đúng là loại vô giáo dục - một nhỏ chanh chua nói mà như kiểu muốn " đấm " vào mặt người ta , lôi tụi nó trở về thực tại , rồi quay sang tên con trai đứng bên cạnh nhỏ nhẹ hỏi han , làm tụi nó không khỏi nổi da gà
- Đúng là mấy loại mất dạy ngoài đầu đường xó chợ . Thật dơ bẩn - một nhỏ khác không kém chõ mõm vào nói
- Nè mấy cô kia tụi tôi đã làm gì mấy cô hả ? Sao cô lại dám mắng chửi người khác như vậy . Mắng người ta mà không xem lại bản thân mình
đi . Ăn mặc thì thiếu vải trầm trọng , bộ nhà mấy cô thiếu tiền mua vải hả ? Hay ăn mặc như vậy để đi câu dẫn đàn ông . Đúng là loại người mặt dày - nhỏ trừng mắt nhìn mấy nhỏ kia
- Mày .... -Con nhỏ đó cứng họng ( tội nghiệp con bé , bé thế mà khổ )
- Tôi sao hả ?
- mày dám chửi tao sao ?
- Sao tôi lại không dám ?
- Mày ... Này có tin tao cho cả nhà mày ra ngoài đường ở không hả ?
- Cứ việc nếu mày có thể làm được ! - nhỏ nhún vai
- Mày đúng là con *** ! - nhỏ đó
- Cô nói gì hả ?
- Tai nói gì thì mày phải nghe rõ chứ lũ *** - nhỏ đó vẫn ngẩng cao đầu mặt song song với trần nhà
CHÁT....
Mặt nhỏ đó in hằn 5 ngón tay của nó , lực không quá mạnh nếu không chừng này con nhỏ đó ôm hun đất lâu rồi
- Mày ... - nhỏ đó - Mày dám đánh tao ?
- Tao đánh mày đấy thì sao ? - khuôn mặt nó đã đen đi vài phần , từ nhỏ đến giờ chưa có ai không phải nói chính xác hơn là không một ai dám chửi mắng tụi nó . Vậy mà hôm nay con nhỏ này lại không biết trời cao đất dày lại dám mắng tụi nó . Thật là chán sống rồi mà . Một cái tát vẫn còn nhẹ so với nhỏ đó
- Mày chán sống rồi ! - nhỏ đó hét lên điên cuồng , đưa tay lên định tát lại . Khuôn mặt nó khẽ nở một nụ cười khinh bỉ , đưa tay chụp lấy tay nhỏ đó bẻ ngược ra sau
" Rắc " Tiếng kêu thanh thuý của xương chật vang lên tiếp theo đó là tiếng la oai oái của nhỏ đó
- Mày ... mày - nhỏ đó thốt không lên lời , xoay người núp sau ken
- Anh à ! Nhỏ đó đánh em kìa ... hức ... hức ! - nước mắt ác sấu được khởi màn , nhỏ đó õng ẹo lay lay tay ken . Lúc này nó , nhỏ , cô cứng đơ người khi nhận ra anh hai nó có trong ba tên con trai mà tụi nó vừa đụng phải . " Con cầu xin ông trời , cầu xin ông đừng để anh ken nhận ra tụi con không đời tụi con tàn đó , cầu xin ông nha " - đó là suy nghĩ chung của tụi nó lúc này . Nhưng cũng đang có một người đang cố kìm nén cơn giận đến lúc đầu gần bốc khói ngùn ngụt
Ba tên con trai đứng trơ ra như xem kịch riêng ken thì có khác chăm chú nhìn tụi nó cảm thấy rất quen nhưng không nhớ ra là ai . Lúc nhỏ đó gọi ken mới kéo anh về thực tại . Đang định mở lời nói chuyện thì đã bị cậu cướp lời
- Mấy cô em đi đây mà đụng phải tụi anh vậy . Thấy tụi anh đẹp trai quá nên mê không nhìn đường đi hả ? - cậu vừa nói vừa vuốt tóc thể hiện độ " men lì " của mình . Tụi nó cứng đơ người vì câu nói của cậu . CÁI GÌ ? Nói tụi nó nhìn thấy trai đẹp mà không nhìn đường ư ? No no ... Đùa gì vậy trời , điều đó là không thể và sẽ không bao giờ xảy ra . Còn tụi hắn thì đắc ý tưởng là nói trúng tim đen của tụi nó . Sau một phút tưởng niệm xong quay sang nhìn nhau rồi không ai hẹn ai mà lăn ra cười như chưa bao giờ được cười
- Haha ... Anh nói tụi tôi nhìn ba anh mà không nhìn đường hả ? Trời ơi ... mắc cười quá đi có ai cứu tôi không . Mấy anh bị ảo tưởng sắc đẹp hả ? - cô cười " vật vã " cố nói cho tròn câu tròn chữ . Mặt tụi hắn cứng đơ nhìn tụi nó . Khuôn mặt đã đen đi vài phần - Cô nói gì hả ? - hắn gằn giọng tức tối . Không vậy mới lạ đường đường là hotboy của một trường nổi tiếng nhất nước mà lại bị một đứa con gái nói là bị ảo tưởng ( không bực không được , không lên tiếng không xong )
Nghe thấy giọng nói lạnh thấu xương , tụi nó ngưng cười nhìn về phía người vừa nói . Còn hắn thì tức tối bắn tia lửa điện về phía tụi nó . Khẽ nuốt một ngụm khí lạnh nhưng vẫn rất vui vẻ thoải mái vẫn cười như không à
- Ơ ... Tụi tôi nói mấynói gió trúng ai thì trúng thôi à . Bộ anh bị bệnh đó thiệt hả ? - nó bình thản đáp lại như không phải chuyện của mình
- Cô.... Hắn cứng họng
- Tôi đã từng gặp các cô chưa nhỉ ? - Anh lúc này mới lên tiếng được nhưng vô tình cứu nguy cho hắn
- HẢ ???? - cả ba trố mắt nhìn ken như sinh vật ngoài hành tinh rồi lấp liếm - À ... Chưa ... Chưa từng gặp . Chúng tôi có việc đi trước nha - cả ba phóng vèo đi để lại ba tên điên ngơ ngác nhìn theo bên cạnh là ba nhỏ hồ li từ nãy đứng chôn chân một chỗ
- Này mấy nhỏ đó bị sao vậy ? Tao chưa có nói xong mà ! - ken
- Ai mà biết ! - cậu nhún nhún vai
- Thôi đi đi bực mình quá! - hắn bực tức ( vì sao thì mọi người tự hiểu nhá )
OMG...
Gì thế này , ôi má của tôi ơi CẢI TRANG . Cả ba nhìn chăm chăm vào nhau , mặt méo xệch
- haha ... trời ơi mắc cười quá đi ! - đồng thanh rồi lăn lộn ra cười . Một lúc sau lấy lại bình tĩnh thì lại nhìn tới nhìn lui ngắm nghía chẹp miệng đánh giá
- Ừm ... Cũng không đến nỗi tệ - nhỏ gật gù
- Làm thế này chắc không ai nhận ra đâu ! - cô
- Chắc thế á ! Ngay cả tao cũng không nhận ra tụi mày nữa là ... lo gì ! - nó cũng phụ họa thêm - Nào đi thôi !
- Ớ mà đi đâu hả mày ? - cô tỏ vẻ ngu ngơ
- mày mới mắc bệnh hả ? Đương nhiên là đi TTTM tai cần mua ít đồ ! - nhỏ
- Ừ đi- cô xụ mặt rồi hí hửng đi xuống
*********** Ta là dải phân cách thời gian********
Quay lại vài phút trước
Khi nó , nhỏ , cô bước ra ngoài thì có bộ mặt rất chi là ... kì cục . Cả ba đều đeo kính đen to bản ( giống kiểu kính cận đó ) che gần nửa khuôn mặt . Thế là vẻ đẹp " hoa vàng trên cỏ xanh " bị vùi dập sau gọng kính ( ôi thế là tan đời vẻ đẹp T/ g ban cho phí quá ) . Nhìn ai cũng mắc cười vì nét lạ đời của mình nên mới lăn lộn cười như vậy ( ta bó bột toàn thân luôn )
Quay lại truyện nào các bạn
Bước xuống dưới nhà , người làm trong nhà được dịp đơ người khi nhìn thấy tụi nó
- Ba cô là ... - một cô hầu lắp bắp
- Là tụi tôi nè ! - cô lên tiếng trả lời
- Ơ ... Dạ tiểu thư . Thành thật xin lỗi , tại tiểu thư khác quá tôi không nhận ra . Xin lỗi - cô hầu vội vã cúi đầu
- Không sao . Tụi tôi không trách gì đâu - cô
- Dạ ... Cảm ơn tiểu thư - cô hầu - các tiểu thư định ra ngoài sao ạ ? - lúc này cô hầu mới chú ý tới cách ăn mặc của tụi nó
Nó mặc chiếc áo crop top trắng , quần jean mài rách kết hợp với đôi giày thể thao màu trắng
Nhỏ - một chiếc áo phông màu hồng in hình mèo kitty , quần jean , đôi giày màu hông đơn giản
Còn cô đơn giản với một chiếc áo phông đoraemon màu xanh nước biển , một chiếc quần jean và một đôi giày thể thao cùng màu
Tóc cả ba đều thả xoã , ôm lấy khuôn mặt đã bị che đi hơn nửa của ba nhỏ . Giờ đây không còn là vẻ đẹp thiên thần vốn có mà là ba gương mặt xấu xí nhưng vẫn mang nét gì đó rất dễ thương , năng động và cá
tính . Ba nhỏ bước ra chiếc xe đã được chuẩn bị sẵn ở trước sân
Tại TTTM
Chiếc xe Lamborghini dừng bánh tại một TTTM lớn nhất thành phố ( cũng là chi nhánh cửa hàng của nhà nhỏ ) . Ba người con gái bước xuống khỏi xe nhưng lần này khác biệt ở chỗ tụi nó không còn trở thành tâm điểm chú ý nữa mà chỉ nhận được cái liếc nhìn của mọi người rồi bỏ qua
Gật đầu hài lòng với thành quả của mình , tụi nó thản nhiên bước vào trung tâm mà không gặp bất kì trở ngại nào . Bước tới ngã rẽ , bỗng tụi nó đụng phải ba bức tượng đang tiến về hướng tụi nó theo hướng ngược lại . Kết quả là những ai có tham gia vào vụ việc trên đều tiếp đất bằng "vòng ba"
Đứng dậy xuýt xoa vì đau , tụi nó ngổm dậy , phủi phủi lại quần sao rồi định quay sang xin lỗi phía đối diện . Đập vào mắt là cảnh ba tên con trai phải nói là đẹp rạng ngời như ánh mặt trời đang được ba nhỏ ăn mặc hở hang , thiếu vải đỡ dậy . " Nhà mấy nhỏ này thiếu tiền hay sao mà ăn mặc thiếu vải thế nhỉ ?" - tụi nó đều đứng ngây ngốc mà suy nghĩ trông đến là ngây thơ
- NÈ MẤY NHỎ ĐIÊN KIA ! Không có mắt hay sao mà đi đụng phải người khác thế hả ? Còn không xin lỗi nữa chứ đúng là loại vô giáo dục - một nhỏ chanh chua nói mà như kiểu muốn " đấm " vào mặt người ta , lôi tụi nó trở về thực tại , rồi quay sang tên con trai đứng bên cạnh nhỏ nhẹ hỏi han , làm tụi nó không khỏi nổi da gà
- Đúng là mấy loại mất dạy ngoài đầu đường xó chợ . Thật dơ bẩn - một nhỏ khác không kém chõ mõm vào nói
- Nè mấy cô kia tụi tôi đã làm gì mấy cô hả ? Sao cô lại dám mắng chửi người khác như vậy . Mắng người ta mà không xem lại bản thân mình
đi . Ăn mặc thì thiếu vải trầm trọng , bộ nhà mấy cô thiếu tiền mua vải hả ? Hay ăn mặc như vậy để đi câu dẫn đàn ông . Đúng là loại người mặt dày - nhỏ trừng mắt nhìn mấy nhỏ kia
- Mày .... -Con nhỏ đó cứng họng ( tội nghiệp con bé , bé thế mà khổ )
- Tôi sao hả ?
- mày dám chửi tao sao ?
- Sao tôi lại không dám ?
- Mày ... Này có tin tao cho cả nhà mày ra ngoài đường ở không hả ?
- Cứ việc nếu mày có thể làm được ! - nhỏ nhún vai
- Mày đúng là con *** ! - nhỏ đó
- Cô nói gì hả ?
- Tai nói gì thì mày phải nghe rõ chứ lũ *** - nhỏ đó vẫn ngẩng cao đầu mặt song song với trần nhà
CHÁT....
Mặt nhỏ đó in hằn 5 ngón tay của nó , lực không quá mạnh nếu không chừng này con nhỏ đó ôm hun đất lâu rồi
- Mày ... - nhỏ đó - Mày dám đánh tao ?
- Tao đánh mày đấy thì sao ? - khuôn mặt nó đã đen đi vài phần , từ nhỏ đến giờ chưa có ai không phải nói chính xác hơn là không một ai dám chửi mắng tụi nó . Vậy mà hôm nay con nhỏ này lại không biết trời cao đất dày lại dám mắng tụi nó . Thật là chán sống rồi mà . Một cái tát vẫn còn nhẹ so với nhỏ đó
- Mày chán sống rồi ! - nhỏ đó hét lên điên cuồng , đưa tay lên định tát lại . Khuôn mặt nó khẽ nở một nụ cười khinh bỉ , đưa tay chụp lấy tay nhỏ đó bẻ ngược ra sau
" Rắc " Tiếng kêu thanh thuý của xương chật vang lên tiếp theo đó là tiếng la oai oái của nhỏ đó
- Mày ... mày - nhỏ đó thốt không lên lời , xoay người núp sau ken
- Anh à ! Nhỏ đó đánh em kìa ... hức ... hức ! - nước mắt ác sấu được khởi màn , nhỏ đó õng ẹo lay lay tay ken . Lúc này nó , nhỏ , cô cứng đơ người khi nhận ra anh hai nó có trong ba tên con trai mà tụi nó vừa đụng phải . " Con cầu xin ông trời , cầu xin ông đừng để anh ken nhận ra tụi con không đời tụi con tàn đó , cầu xin ông nha " - đó là suy nghĩ chung của tụi nó lúc này . Nhưng cũng đang có một người đang cố kìm nén cơn giận đến lúc đầu gần bốc khói ngùn ngụt
Ba tên con trai đứng trơ ra như xem kịch riêng ken thì có khác chăm chú nhìn tụi nó cảm thấy rất quen nhưng không nhớ ra là ai . Lúc nhỏ đó gọi ken mới kéo anh về thực tại . Đang định mở lời nói chuyện thì đã bị cậu cướp lời
- Mấy cô em đi đây mà đụng phải tụi anh vậy . Thấy tụi anh đẹp trai quá nên mê không nhìn đường đi hả ? - cậu vừa nói vừa vuốt tóc thể hiện độ " men lì " của mình . Tụi nó cứng đơ người vì câu nói của cậu . CÁI GÌ ? Nói tụi nó nhìn thấy trai đẹp mà không nhìn đường ư ? No no ... Đùa gì vậy trời , điều đó là không thể và sẽ không bao giờ xảy ra . Còn tụi hắn thì đắc ý tưởng là nói trúng tim đen của tụi nó . Sau một phút tưởng niệm xong quay sang nhìn nhau rồi không ai hẹn ai mà lăn ra cười như chưa bao giờ được cười
- Haha ... Anh nói tụi tôi nhìn ba anh mà không nhìn đường hả ? Trời ơi ... mắc cười quá đi có ai cứu tôi không . Mấy anh bị ảo tưởng sắc đẹp hả ? - cô cười " vật vã " cố nói cho tròn câu tròn chữ . Mặt tụi hắn cứng đơ nhìn tụi nó . Khuôn mặt đã đen đi vài phần - Cô nói gì hả ? - hắn gằn giọng tức tối . Không vậy mới lạ đường đường là hotboy của một trường nổi tiếng nhất nước mà lại bị một đứa con gái nói là bị ảo tưởng ( không bực không được , không lên tiếng không xong )
Nghe thấy giọng nói lạnh thấu xương , tụi nó ngưng cười nhìn về phía người vừa nói . Còn hắn thì tức tối bắn tia lửa điện về phía tụi nó . Khẽ nuốt một ngụm khí lạnh nhưng vẫn rất vui vẻ thoải mái vẫn cười như không à
- Ơ ... Tụi tôi nói mấynói gió trúng ai thì trúng thôi à . Bộ anh bị bệnh đó thiệt hả ? - nó bình thản đáp lại như không phải chuyện của mình
- Cô.... Hắn cứng họng
- Tôi đã từng gặp các cô chưa nhỉ ? - Anh lúc này mới lên tiếng được nhưng vô tình cứu nguy cho hắn
- HẢ ???? - cả ba trố mắt nhìn ken như sinh vật ngoài hành tinh rồi lấp liếm - À ... Chưa ... Chưa từng gặp . Chúng tôi có việc đi trước nha - cả ba phóng vèo đi để lại ba tên điên ngơ ngác nhìn theo bên cạnh là ba nhỏ hồ li từ nãy đứng chôn chân một chỗ
- Này mấy nhỏ đó bị sao vậy ? Tao chưa có nói xong mà ! - ken
- Ai mà biết ! - cậu nhún nhún vai
- Thôi đi đi bực mình quá! - hắn bực tức ( vì sao thì mọi người tự hiểu nhá )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.