Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo!

Chương 37

Shizu

06/03/2015

   Đập vào mắt của các nàng hiện giờ không ai khác chính là Nguyên Phong và Thiếu Hạo!!!!! Bọn hắn chẳng những không có biểu hiện hì mà còn vui vẻ vẫy tay chào các nàng. Ngân Nhi cùng Tuyết Linh giật mình, cùng lúc kêu lên:

   - A! Tên thái tử biến thái/ tên hoàng tử ở dơ!!!!

   Tiếng la của các nàng làm kinh động đến Huỳnh Lưu và Ngọc Di. Ngọc Di giật mình. Đây không phỈ là giọng của Ngân Nhi và Tuyết Linh nhà nàng hay sao? Trời ạ! Chẳng lẽ đến giờ này rồi mà chúng nó vẫn còn muốn nhìn lén nàng thân mật với tướng công? Ô ô ô không phải là bị hai người đó xem hết rồi chứ????

   Huỳnh Lưu đông cứng cả người, chẳng lẽ lại là cái bọn phá đám. kia? Hắn không màng đến chuyện mình đã mặc quần áo vào hay chưa mà quơ lấy thùng thuốc của mình, mở của sổ ra trừng mắt nhìn bốn con người đang ngồi chòm hổm dưới đất kia.

   Nguyên Phong và Thiếu Hạo cũng chả khá hơn là mấy. Thái tử biến thái? Hoàng tử ở dơ? Tuy bọn hắn không biết biến thái nghĩa là gì nhưng dựa vào kinh nghiệm của bọn hắn lời của các nàng thốt ra mà nói về bọn họ, thường toàn những lời lẽ không tốt!!!!!

   - A!!! Ra là đại hoàng tẩu, đại ca, nhị ca và Đường cô nương. - Huỳnh Lưu nghiếng răng nghiếng lợi nói. Làm cho tất cả mọi người từ trong suy nghĩ của mình nhất thời trấn tỉnh trở lại. Đồng loạt quay đầu nhìn hắn. Hiện giờ sát khí của Huỳnh Lưu cao ngút trời không may có khi hắn muốn hạ độc những người ở đây cho họ bị anh "Tào Tháo" đến gõ cửa cũng là chuyện rất dễ dàng!

   - Các ngươi còn nhìn lén lần nữa, ta quyết sẽ cho các ngươi nếm thử một loại độc dược mới do ta tự điều chế hiện vẫn chưa có thuốc giải! - Huỳnh. Lưu.

   - Ha ha, hoàng đệ, đệ không cần phải như vậy. Ta chỉ là tiện đường. Tiện đường đi ngang qua thôi! Ta không biết gì hết. Ta nhớ ra ta còn có việc. Cáo từ. - Thiếu Hạo rất chí khí là người bỏ chạy đầu tiên trong trận giao chiến với Boss.

   - Ta...ta cũng phải đi tiếp Tru đệ. Đệ ở lại vui vẻ nhé, ta đi trước! - Nguyên Phong là người bỏ chạy thứ hai.

   Hiện giờ chỉ còn lại Tuyết Linh và Ngân Nhi trơ trọi, lẽ loi giữa cuộc chiến này. Kháo! Đây là tình yêu mà bọn họ dành cho các nàng sao? Quả là nói dối mà! (Shizu: Thưa đại tỷ, cho dù là tình yêu thì cái bụng và thí thí vẫn là quan trong hơn a!   T.Linh N.Nhi: *đạp Shizu* Ai cho phép ngươi lên tiếng? Câm miệng cho ta! Ta đạp, ta đạp.   Shizu: Teo mi na (cứu tôi với))

   Cuối cùng, Tuyết Linh cũng cười một nụ cười dịu dàng. Nghĩa khí vỗ vai Ngân Nhi một cái rồi nói:

   - Ngân Nhi à! Bạn thân thân ai nấy lo ha. Chúc may mắn!

   Ngân Nhi đơ ra, đợi khi nàng choàng tỉnh thì Tuyết Linh đã chạy mất huất từ đời nào. Rống! Bạn bè tốt là cái loại nghĩa khí như vậy sao? Thật quá đáng mà! Ngân Nhi cũng không nói lời nào mà lấy hết sức bình sinh chạy thục mạng. Trước mắt là cứ chạy trước a. Có câu 36 kế, chạy là thượng sách mà. Nàng mà còn ở đây dài dòng với tên sát thần Huỳnh Lưu kia thì có nước toi mạng như chơi.



   Huỳnh Lưu nhìn những bóng người chạy đi thục mạng kia, thở phào nhẹ nhõm rồi đóng của phòng lại trở về chiếc giường có tân nương tử của mình.

   Ngọc Di bây giờ đang rất muốn tự sát! Bị bọn Ngân Nhi bắt gặp như vậy xấu hổ chết đi được mà! Nàng cuộn mình vào mền thành một cục tròn vo, che luôn cả phần đầu. Bây giờ nàng thật sự không muốn gặp ai cả.

   - Di nhi, chúng ta tiếp tục đi! - Huỳnh Lưu vỗ vào "cục thịt" trên giường nói.

   - Ta không muốn. Không muốn làm nữa. - Hạ thân nàng truyền đến một cảm giác đau nhức khó tả. Ngọc Di nhăn mũi. Nàng thật không nghĩ sau khi làm chuyện này lại đau như vậy!

   - Nhưng ta vẫn rất muốn.....- Huỳnh Lưu thều thào nói.

   - Mặc kệ chàng! - Ngọc Di.

   - Nàng thật không muốn phối hợp cùng ta? - Huỳnh Lưu trầm giọng hỏi.

   - Ân. - Ngọc Di từ trong chăn truyền ra âm thanh đồng tình với câu nói của Huỳnh Lưu. Huỳnh Lưu nghe vậy khoé miệng nở một nụ cười gian nói:

   - Được! Vậy nàng đừng trách ta. - Nói rồi hắn dùng nội lực xé rách tấm chăn kia. Vải đỏ rơi đầy sàn. Vậy là Ngọc Di lại một lần nữa bị Huỳnh Lưu......sủng nịnh.

-----------------------------------

   Sáng hôm sau....

   - Tham kiến thái tử, tham kiến nhị hoàng tử. Thái tử, nhị hoàng tử cát tường. - Một lão công công đột nhiên xuất hiện trước mặt Nguyên Phong và Thiếu Hạo mà đây lại là công công thân cận bên cạnh hoàng thượng nữa chứ, làm bọn hắn đang uống rượu cũng mất hứng.



   - Có chuyện gì? - Thiếu Hạo ôn hoà hỏi.

   - Bẩm, hoàng thượng mời thái tử và người đến triều đình bàn quốc sự với thái tử của Thuý Nguyệt quốc. - Lão công công kia kính cẩn đáp.

   Nguyên Phong và Thiếu Hạo liếc nhìn nhau, hai người bọn hắn thật không hiểu. Tam hoàng đệ mới thành thân hôm qua, hôm nay lại vì chuyện gì mà phụ vương lại không ở trong cung hưởng vui vẻ lại đi thiết triều?

   Khi bọn hắn đến đại điện, tất cả bá quan văn võ đều đã có mặt đông đủ tại đó. Hình như bọn họ đang bàn luận vấn đề gì đó.

------------tại một nơi khác------------

   - Woa!!!! Không phải ngày hôm qua kịch chiến quá mà giờ ngươi thân tàn ma dại như vậy chứ Ngọc Di???? - Tuyết Linh buồn cười hỏi khi nhìn thấy bộ dạng hiện giờ của Ngọc Di.

   Ngọc Di đôi mắt thâm quần như gấu trúc, sắc mặt tái tái. Bộ dạng tả tơi không tưởng nổi! Ngọc Di tức giận nói:

   - Hừ....Không phải tại các ngươi sao? Hôm qua ta mệt gần chết mà sáng sớm các ngươi lại lấy đá chọi ta không cho ta ngủ.

   - Hì....tại ta thấy ngươi không khoẻ nên định rủ ngươi vận động buổi sáng cho nó tươi tỉnh đó mà! - Ngân Nhi cười hề hề nói.

   - Vậy giờ chúng ta đi đâu? - Tuyết Linh hài hứng hỏi.

   - Đi đến chỗ mà trước giờ nữ nhân không được phép đến trong khi làm việc. - Ngân Nhi cười nói.

   - Là đi đâu? - Ngọc Di nhíu mày hỏi.

   - Đại điện hoàng thượng và các bá quan thiết triều!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook