Chương 14
Ngô Đoàn Mỹ Hương
18/08/2023
Trước khi tiến vào phần đặt câu hỏi. Tôi phải mở cặp sách rồi lấy ra hai lá bùa, không chút chần chừ ném về phía hai người đối diện.
Khoảnh khắc hai lá bùa chạm đến phần ngực áo, chúng liền vụt biến mất. Nhanh đến mức khiến cho hai người kia phản ứng không kịp.
“ cái đấy là để ngăn hai chú sẽ nói dối thôi. Yên tâm, không gây hại gì đâu. "
Nhìn gương mặt nửa hoang mang nửa lo sợ của hai người đó, tôi liền chậm rãi giải thích. Sau đó lại chỉ tay về phía của Gia Khánh, từ tốn đặt ra câu hỏi đầu tiên.
" hai chú đã từng quen biết anh ta có đúng không?!"
Tên quỷ phiền phức bây giờ không còn mang dáng vẻ cà lơ phất phơ như mọi khi nữa. Tử khí từ người hắn ta toả ra mạnh mẽ làm cho nhiệt độ trong phòng giảm xuống rất nhiều. Lần đầu tiên được thấy hắn ta tức giận.
Nếu không phải sợi dây kìm hãm con thú hoang này đang nằm trong tay tôi. Thì e rằng, căn phòng này hôm nay sẽ có người phải chết rồi.
" cũng không hẳn là quen biết..."
Tên đàn ông từng muốn đẩy tôi vào chỗ chết, nhăn mặt miễn cưỡng nói ra câu trả lời.
“ ý của chú là sao?"
" bọn tao được thuê phải giết chết thằng đấy. Cho nên cũng không tính là quen biết được!"
Chú ta nói đến đây, hai mắt vô thức nhìn về phía của Gia Khánh. Thấy hắn ta nghiến răng ken két liền sợ hãi quay phắt đi.
Mà tôi thì cũng hiểu vì sao, Gia Khánh lại nói lý trí kêu gào hắn ta giết chết bọn họ rồi.
" Hai chú được thuê vào thời gian nào, có biết gì về thân thế của anh ta không?"
Tôi tiếp tục đặt ra câu hỏi nhưng một tay vẫn phải vòng ra sau, nhẹ nhàng vỗ vào lưng của Gia Khánh để làm dịu lửa giận của hắn ta.
" vào khoảng tháng 7, 2 năm trước. Nhưng chúng tôi không biết gì về cậu ta cả. Người thuê chúng tôi đã vận chuyển cậu ta đến Việt Nam bằng máy bay tư nhân, sau giao cho chúng tôi xử lý thôi!"
Lần này đến lượt người đàn ông đang nằm trên giường bệnh lên tiếng. Anh ta cũng là người bị Gia Khánh nhập vào lúc trước.
" người đó là ai, tên đã thuê hai chú đấy?"
" tôi thật sự không biết! Người đó dùng sim giả để liên lạc, ngay cả tiền công của chúng tôi cũng được tên đó đưa vào cùng thời điểm vận chuyển cậu ta!"
Dựa vào lá bùa, hai người này chắc chắn không nói dối. Thông tin duy nhất lấy được, chính là Gia Khánh là do họ giết chết thôi.
" Gia Khánh, cứ dày vò bọn họ thoải mái đi. Không chết là được!"
Tôi đứng dậy, nói với tên quỷ bên cạnh mình. Hai người đàn ông nghe xong, mặt mũi biến sắc vô cùng sợ hãi, họ liên tục la hét bảo Gia Khánh không được lại gần.
Đừng trách tôi ác. Tên quỷ phiền phức có lẽ đã từng phải van xin bọn họ như vậy, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn chết. Cho nên để cho hai người đó vẫn được sống, tôi vẫn còn tốt bụng chán.
Để Gia Khánh không bị làm phiền, tôi còn chu đáo dính ở cửa một lá bùa cách âm. Sau đó thì đứng đợi hắn ta chơi chán thì thôi.
Tiếng rên la thảm thiết bao trùm khắp phòng, Gia Khánh ra tay rất tàn nhẫn và dứt khoát. Tôi còn nghe rõ được tiếng xương gãy từ hai người kia cơ.
Nói thật thì, tôi quên mất hắn ta cũng là một con quỷ đấy.
Gia Khánh quả thật làm đúng như những gì gì tôi nói. Không lấy mạng hai kẻ đã giết chết mình, chỉ hành hạ đến mức chúng chỉ muốn chết đi cho bớt khổ thôi.
Xong xuống, hắn ta lau sạch vết máu còn dính trên tay rồi mới đến đứng bên cạnh tôi. Nét mặt vô cùng thoả mãn.
" nhờ anh xoá hình ảnh từ camerra luôn!”
Tôi không muốn phải lên phường đàm đạo với mấy chú công an nữa đâu, mặc dù trong vụ này tôi cũng không hẳn là vô tội.
Mọi việc sau khi được hoàn thành, tôi cùng Gia Khánh bước ra ngoài mà không bị ai phát hiện.
" em gái nhỏ quả nhiên thương anh nhất!"
Gia Khánh được nước lấn tới, nhào đến ôm chầm lấy tôi. Không biết đây là lần thứ bao nhiều tôi bị nhiệt độ từ hắn ta làm cho rét cóng nữa.
" cũng hơi tiếc vì chẳng tìm được thêm gì về anh!"
" không sao, anh trả thù được kẻ đã giết mình. Cũng coi như một phần tâm nguyện được hoàn thành rồi!”
Gia Khánh cười rộ lên.
Tôi nhìn nụ cười ấy, trong lòng thầm nghĩ thật may khi anh ta đã quên đi hết mọi đi, cả nỗi đau đớn đã từng phải trải qua trước khi chết.
" khiếp bà nghe gì chưa. Mới có tin bà vợ ở trên Hà Nội hay sao ấy, cầm dao giết chồng với cả tình nhân của chồng đấy!"
" thật á?!"
“ thật mà, báo chí đưa tin rầm rộ luôn!"
Chỉ vô tình nghe được cuộc hội thoại thôi mà trong đầu tôi bỗng nhiên loé lên một suy nghĩ.
" ủa sao thế em gái nhỏ?”
Gia Khánh thấy tôi đứng khựng lại thì không khỏi thắc mắc. Mặt của hắn ta còn nghệch hẳn ra khi bị tôi kéo tay chạy vụt vào thang máy.
Bên trong thang máy không có người, tôi liền vô cùng nghiêm túc nói với hắn ta.
" một trong số hai tên đó nói rằng, chúng được thuê giết anh vào khoảng tháng 7, 2 năm trước. Rất có thể báo chí đã đưa tin về vụ này. Việc chúng ta cần làm là tìm kiếm các vụ giết người trên mạng trong khoảng thời gian đó thôi! Nếu may mắn thì sẽ tìm được chút thông tin về anh!"
Tôi nói liền một mạch khiến Gia Khánh có hơi choáng váng. Hắn ta không biết có kịp hiểu hay không nhưng vẫn ra sức vỗ tay đôm đốp.
" tuyệt vời, quả nhiên là em gái nhỏ. Thông minh xuất sắc luôn!"
Khoảnh khắc hai lá bùa chạm đến phần ngực áo, chúng liền vụt biến mất. Nhanh đến mức khiến cho hai người kia phản ứng không kịp.
“ cái đấy là để ngăn hai chú sẽ nói dối thôi. Yên tâm, không gây hại gì đâu. "
Nhìn gương mặt nửa hoang mang nửa lo sợ của hai người đó, tôi liền chậm rãi giải thích. Sau đó lại chỉ tay về phía của Gia Khánh, từ tốn đặt ra câu hỏi đầu tiên.
" hai chú đã từng quen biết anh ta có đúng không?!"
Tên quỷ phiền phức bây giờ không còn mang dáng vẻ cà lơ phất phơ như mọi khi nữa. Tử khí từ người hắn ta toả ra mạnh mẽ làm cho nhiệt độ trong phòng giảm xuống rất nhiều. Lần đầu tiên được thấy hắn ta tức giận.
Nếu không phải sợi dây kìm hãm con thú hoang này đang nằm trong tay tôi. Thì e rằng, căn phòng này hôm nay sẽ có người phải chết rồi.
" cũng không hẳn là quen biết..."
Tên đàn ông từng muốn đẩy tôi vào chỗ chết, nhăn mặt miễn cưỡng nói ra câu trả lời.
“ ý của chú là sao?"
" bọn tao được thuê phải giết chết thằng đấy. Cho nên cũng không tính là quen biết được!"
Chú ta nói đến đây, hai mắt vô thức nhìn về phía của Gia Khánh. Thấy hắn ta nghiến răng ken két liền sợ hãi quay phắt đi.
Mà tôi thì cũng hiểu vì sao, Gia Khánh lại nói lý trí kêu gào hắn ta giết chết bọn họ rồi.
" Hai chú được thuê vào thời gian nào, có biết gì về thân thế của anh ta không?"
Tôi tiếp tục đặt ra câu hỏi nhưng một tay vẫn phải vòng ra sau, nhẹ nhàng vỗ vào lưng của Gia Khánh để làm dịu lửa giận của hắn ta.
" vào khoảng tháng 7, 2 năm trước. Nhưng chúng tôi không biết gì về cậu ta cả. Người thuê chúng tôi đã vận chuyển cậu ta đến Việt Nam bằng máy bay tư nhân, sau giao cho chúng tôi xử lý thôi!"
Lần này đến lượt người đàn ông đang nằm trên giường bệnh lên tiếng. Anh ta cũng là người bị Gia Khánh nhập vào lúc trước.
" người đó là ai, tên đã thuê hai chú đấy?"
" tôi thật sự không biết! Người đó dùng sim giả để liên lạc, ngay cả tiền công của chúng tôi cũng được tên đó đưa vào cùng thời điểm vận chuyển cậu ta!"
Dựa vào lá bùa, hai người này chắc chắn không nói dối. Thông tin duy nhất lấy được, chính là Gia Khánh là do họ giết chết thôi.
" Gia Khánh, cứ dày vò bọn họ thoải mái đi. Không chết là được!"
Tôi đứng dậy, nói với tên quỷ bên cạnh mình. Hai người đàn ông nghe xong, mặt mũi biến sắc vô cùng sợ hãi, họ liên tục la hét bảo Gia Khánh không được lại gần.
Đừng trách tôi ác. Tên quỷ phiền phức có lẽ đã từng phải van xin bọn họ như vậy, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn chết. Cho nên để cho hai người đó vẫn được sống, tôi vẫn còn tốt bụng chán.
Để Gia Khánh không bị làm phiền, tôi còn chu đáo dính ở cửa một lá bùa cách âm. Sau đó thì đứng đợi hắn ta chơi chán thì thôi.
Tiếng rên la thảm thiết bao trùm khắp phòng, Gia Khánh ra tay rất tàn nhẫn và dứt khoát. Tôi còn nghe rõ được tiếng xương gãy từ hai người kia cơ.
Nói thật thì, tôi quên mất hắn ta cũng là một con quỷ đấy.
Gia Khánh quả thật làm đúng như những gì gì tôi nói. Không lấy mạng hai kẻ đã giết chết mình, chỉ hành hạ đến mức chúng chỉ muốn chết đi cho bớt khổ thôi.
Xong xuống, hắn ta lau sạch vết máu còn dính trên tay rồi mới đến đứng bên cạnh tôi. Nét mặt vô cùng thoả mãn.
" nhờ anh xoá hình ảnh từ camerra luôn!”
Tôi không muốn phải lên phường đàm đạo với mấy chú công an nữa đâu, mặc dù trong vụ này tôi cũng không hẳn là vô tội.
Mọi việc sau khi được hoàn thành, tôi cùng Gia Khánh bước ra ngoài mà không bị ai phát hiện.
" em gái nhỏ quả nhiên thương anh nhất!"
Gia Khánh được nước lấn tới, nhào đến ôm chầm lấy tôi. Không biết đây là lần thứ bao nhiều tôi bị nhiệt độ từ hắn ta làm cho rét cóng nữa.
" cũng hơi tiếc vì chẳng tìm được thêm gì về anh!"
" không sao, anh trả thù được kẻ đã giết mình. Cũng coi như một phần tâm nguyện được hoàn thành rồi!”
Gia Khánh cười rộ lên.
Tôi nhìn nụ cười ấy, trong lòng thầm nghĩ thật may khi anh ta đã quên đi hết mọi đi, cả nỗi đau đớn đã từng phải trải qua trước khi chết.
" khiếp bà nghe gì chưa. Mới có tin bà vợ ở trên Hà Nội hay sao ấy, cầm dao giết chồng với cả tình nhân của chồng đấy!"
" thật á?!"
“ thật mà, báo chí đưa tin rầm rộ luôn!"
Chỉ vô tình nghe được cuộc hội thoại thôi mà trong đầu tôi bỗng nhiên loé lên một suy nghĩ.
" ủa sao thế em gái nhỏ?”
Gia Khánh thấy tôi đứng khựng lại thì không khỏi thắc mắc. Mặt của hắn ta còn nghệch hẳn ra khi bị tôi kéo tay chạy vụt vào thang máy.
Bên trong thang máy không có người, tôi liền vô cùng nghiêm túc nói với hắn ta.
" một trong số hai tên đó nói rằng, chúng được thuê giết anh vào khoảng tháng 7, 2 năm trước. Rất có thể báo chí đã đưa tin về vụ này. Việc chúng ta cần làm là tìm kiếm các vụ giết người trên mạng trong khoảng thời gian đó thôi! Nếu may mắn thì sẽ tìm được chút thông tin về anh!"
Tôi nói liền một mạch khiến Gia Khánh có hơi choáng váng. Hắn ta không biết có kịp hiểu hay không nhưng vẫn ra sức vỗ tay đôm đốp.
" tuyệt vời, quả nhiên là em gái nhỏ. Thông minh xuất sắc luôn!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.