Chương 11: Cọ Xát (Hơi H)
Hạ Đa
24/08/2023
Nhưng Cố Liên cũng không ngồi yên, cảm giác ngứa ngáy trải rộng khắp toàn thân khiến cô đứng ngồi không yên.
Cô nhích tới nhích lui vẫn không tìm được tư thế ngồi thoải mái, hơn nữa thân thể còn càng ngày càng nóng, khiến cô lại muốn cởi quần áo của mình.
Tâm tình của Cố Liên trở nên hơi vội vàng xao động. Cô cũng phát hiện ra thân thể mình có gì đó không đúng, hơi kinh hoảng hỏi: “Ba ba… Con bị sao vậy?”
Sắc mặt Cố Tu Niên lạnh tới đáng sợ.
Hắn ngồi xuống bên cạnh cô, kéo cô ngồi lên đùi mình, giữ chặt tay cô khiến cô thành thật ngồi trong ngực hắn sau đó dùng tay còn lại gọi điện thoại.
Trong lúc nôn nóng, Cố Liên nghe được ba ba đè nén lửa giận, nói với người ở đầu bên kia điện thoại.
“Cái nước hoa kính tình cậu cầm tới hôm qua bị rớt lại một lọ ở đây, có người hít nhầm, làm sao bây giờ?”
Người ở đầu bên kia điện thoại nói gì đó, Cố Liên không nghe được.
Chỉ nghe ba ba dùng ngữ điệu lạnh lùng, cực kỳ có lực áp bức nói: “Nói cho tôi biết biện pháp giải quyết ngoại trừ lên giường.”
Đối phương lại nói thêm một hồi ba ba mới cúp điện thoại.
Hắn nắm lấy đôi tay đang lắc lư lung tung của Cố Liên, trầm giọng hỏi: “Con hít nước hoa này bao lâu rồi?”
Lúc này, cả người Cố Liên đã nóng như đang bốc cháy.
Hạ thể cô nóng lên, vừa ngứa vừa trống rỗng.
Cô ngồi trên chân ba ba, không tự chủ được vặn eo cọ xát, khó khăn mở miệng: “Chỉ… chỉ hít một hơi.”
Nét mặt Cố Tu Niên thả lỏng vài phần, mắng nhẹ: “Chỉ biết phá.”
Trên gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Cố Liên đã túa ra một lớp mồ hôi mỏng, đôi mắt sáng ngập nước, tội nghiệp nói:
“Ba ba, làm bao bây giờ nha? Con rất khó chịu…”
Cố Tu Niên ngang dọc trên thương trường nhiều năm, cho dù đụng phải nan đề khó tới mức nào hắn cũng có thể hóa giải dễ dàng.
Nhưng lúc này, đối mặt với con gái mềm nhũn nũng nịu, hắn lại có chút thúc thủ vô sách.
Chẳng lẽ phải tìm một người đàn ông khác tới dập hỏa trên người con bé ư?
Thế nhưng suy nghĩ này mới vừa thoáng qua, rất nhanh đã bị chính hắn bác bỏ.
Hắn vô thức ôm chặt lấy thiếu nữ hơn một chút, khàn giọng: “Chịu đựng đi.”
Đối với Cố Liên, lời của ba ba như sấm sét giữa trời quang.
Từ nhỏ tới lớn cô nào đã phải chịu đựng dằn vặt như vậy, cả người như đang bị lửa đốt lại như có vô số con kiến bò loạn.
Khắp nơi đều ngứa ngáy không chịu nổi, mà nơi ngứa ngáy nhất chính là hoa huyệt giữa hai chân.
Cô nhích tới nhích lui vẫn không tìm được tư thế ngồi thoải mái, hơn nữa thân thể còn càng ngày càng nóng, khiến cô lại muốn cởi quần áo của mình.
Tâm tình của Cố Liên trở nên hơi vội vàng xao động. Cô cũng phát hiện ra thân thể mình có gì đó không đúng, hơi kinh hoảng hỏi: “Ba ba… Con bị sao vậy?”
Sắc mặt Cố Tu Niên lạnh tới đáng sợ.
Hắn ngồi xuống bên cạnh cô, kéo cô ngồi lên đùi mình, giữ chặt tay cô khiến cô thành thật ngồi trong ngực hắn sau đó dùng tay còn lại gọi điện thoại.
Trong lúc nôn nóng, Cố Liên nghe được ba ba đè nén lửa giận, nói với người ở đầu bên kia điện thoại.
“Cái nước hoa kính tình cậu cầm tới hôm qua bị rớt lại một lọ ở đây, có người hít nhầm, làm sao bây giờ?”
Người ở đầu bên kia điện thoại nói gì đó, Cố Liên không nghe được.
Chỉ nghe ba ba dùng ngữ điệu lạnh lùng, cực kỳ có lực áp bức nói: “Nói cho tôi biết biện pháp giải quyết ngoại trừ lên giường.”
Đối phương lại nói thêm một hồi ba ba mới cúp điện thoại.
Hắn nắm lấy đôi tay đang lắc lư lung tung của Cố Liên, trầm giọng hỏi: “Con hít nước hoa này bao lâu rồi?”
Lúc này, cả người Cố Liên đã nóng như đang bốc cháy.
Hạ thể cô nóng lên, vừa ngứa vừa trống rỗng.
Cô ngồi trên chân ba ba, không tự chủ được vặn eo cọ xát, khó khăn mở miệng: “Chỉ… chỉ hít một hơi.”
Nét mặt Cố Tu Niên thả lỏng vài phần, mắng nhẹ: “Chỉ biết phá.”
Trên gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Cố Liên đã túa ra một lớp mồ hôi mỏng, đôi mắt sáng ngập nước, tội nghiệp nói:
“Ba ba, làm bao bây giờ nha? Con rất khó chịu…”
Cố Tu Niên ngang dọc trên thương trường nhiều năm, cho dù đụng phải nan đề khó tới mức nào hắn cũng có thể hóa giải dễ dàng.
Nhưng lúc này, đối mặt với con gái mềm nhũn nũng nịu, hắn lại có chút thúc thủ vô sách.
Chẳng lẽ phải tìm một người đàn ông khác tới dập hỏa trên người con bé ư?
Thế nhưng suy nghĩ này mới vừa thoáng qua, rất nhanh đã bị chính hắn bác bỏ.
Hắn vô thức ôm chặt lấy thiếu nữ hơn một chút, khàn giọng: “Chịu đựng đi.”
Đối với Cố Liên, lời của ba ba như sấm sét giữa trời quang.
Từ nhỏ tới lớn cô nào đã phải chịu đựng dằn vặt như vậy, cả người như đang bị lửa đốt lại như có vô số con kiến bò loạn.
Khắp nơi đều ngứa ngáy không chịu nổi, mà nơi ngứa ngáy nhất chính là hoa huyệt giữa hai chân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.