Chương 26
Minheclipse
07/02/2014
Truyện thực sự bắt đầu vào
quyển 2, quyển 1 là sự mở đầu cho truyện; bắt đầu từ quyển 2, các tình
tiết, nhân vật sẽ càng lúc càng nhiều lên kéo theo rất nhiều tình tiết
đan xen.
Rất mong mọi người sẽ ủng hộ nhiệt tình, mọi sự góp ý và bàn luận của mọi người đều là động lực để cho truyện càng ngày càng tốt hơn.
Cảm ơn mọi người.
"Thanh kiếm ẻo lả đấy có gì hay mà ngươi cứ nhìn mãi thế"
"Lão thì ngoài các loại rìu ra thì có để gì trong mắt đâu"
"Thứ ta nhờ ngươi làm đã xong chưa?"
Đến lúc này, Min mới buông thanh Katana yêu thích trên tay ra, cậu đi đến chiếc tủ ở góc tường, cầm một cái hộp lớn đưa cho lão.
"Này nhé, cứ tính là lão nợ ta một lần"
Nói đoạn, Theibass chẳng thèm để tâm đến cậu, nhanh tay chụp lấy cái hộp gỗ thoang thoảng hương trầm, cẩn thận từ từ mở nó ra.
Thứ bên trong thập phần làm lão vừa ý, liền chép miệng khen.
"Ta không ngờ chỉ khoảng vài tháng thôi mà trình độ ngươi vượt bậc như vậy, từ một tên học việc mà nay đã có thể rèn nên một thứ tinh xảo như vầy, được cứ tính ta nợ ngươi một lần, haha.."
Tiếng cười ồm ộp trầm nặng của lão già từ từ khuất dần theo bóng lão sau cửa, Min lại cầm thanh Yawaraka-Te lên, đưa tay vuốt nhè nhẹ lưỡi kiếm; suy nghĩ cậu lúc này nhấn chìm toàn bộ mọi thứ xung quanh..
-------
"Lần này, vị trí phải thuộc về ta, ta đã hao tâm tổn khí tìm về một tên trợ thủ đắc lực, không để lọt vào tay kẻ khác được"
"Đại ca à, khẩu khí huynh lớn thật đấy, không lẽ chỉ mình huynh là có thuộc hạ đắc lực dưới trướng sao?"
Tiếng nói từ vị tiểu thư mặc chiếc áo lụa, cổ áo sẻ xuống gần hết khuôn ngực, càng làm tăng thêm vẻ "xuân sắc" cho cặp "gò" căng tròn như ẩn như hiện dưới lớp áo mỏng tang; làm cho người thanh niên tóc bạc bên cạnh ngập ngừng, không nói nên lời.
"Nói vậy thì tỷ cũng muốn tranh giành lần này sao, ta thiết nghĩ đàn bà không nên tham gia vào những việc như thế này"
Chàng trai trẻ tuổi mặc giáp phục ngồi đối diện nàng lên tiếng, nghe vậy cô gái chẳng lấy làm bực tức, mà chỉ khẽ làm một động tác nhu tình, nhìn về phía thằng nhóc đang ngồi chơi một món đồ bằng gỗ ở phía góc bàn, nãy giờ chẳng lên tiếng một lời; nàng thỏ thẻ.
"Vậy ý đệ là đàn ông như tiểu đệ đệ đây cũng có thể tham gia đúng không?"
"Không, không, không,.. đệ.. đệ không thích đâu, đừng bắt đệ tham gia, đừng bắt đệ tham gia mà.."
Thằng bé tội nghiệp nghe giọng chị mình, mà lo sợ, giọng hốt hoảng năn nỉ.
"Các ngươi diễn trò đủ chưa?"
Vị lão gia ngồi ở trung tâm vốn im lặng quan sát từ nãy giờ, đột ngột quát lên, diễn biến này làm ba chàng trai và cô gái trong phòng đồng loạt chẳng ai dám thốt ra lời nào; vị lão gia thấy hài lòng, ngay tiếp theo liền lên tiếng.
"Thien đã đến rồi thì mau vào đi"
Tiếng cửa gỗ mở ra, chàng thanh niên mặc áo lam trắng, trông nho nhã với mái tóc dài tuy không cùng là màu bạc như những người trong phòng nhưng từ khí chất và ngoại hình đều toát lên vẻ thanh tú mỹ tuấn tương tự.
"Trò hề của các con ta, ngươi chắc cũng hiểu rõ."
Chàng trai tóc xam xám không nói gì, lạnh lùng ngồi xuống chiếc ghế đối diện thằng bé đang cầm con ngựa gỗ.
"Thứ này ta đặt làm riêng cho ngươi, ngươi sẽ đại diện gia tộc tham gia tỉ thí lần này"
Lão gia dứt khoát phẩy tay, một thứ lực lượng vô hình liền đẩy cái hộp gỗ dài quá khổ trước mặt lão khiến nó chạy dài một đoạn, đến trước mặt Thien mới dừng lại; nói xong, liền đứng dậy đi ra cửa, để lại một sự hỗn độn, cùng mâu thuẫn căng thẳng đang bắt đầu bùng phát trong phòng.
Thien vô tâm, mở chiếc hộp trước mặt, mùi trầm thoang thoảng trong không khí..
-------
"Mẹ kiếp, sao thứ này nhiều thế không biết"
Người trung niên râu ria, vừa lau vết máu trên thanh đao của mình vừa chửi.
"Này Barrack, ngươi nói xem đám thú này cỡ cấp mấy"
Người thanh niên tóc dài đằng sau hắn, vừa đeo cung lên vai vừa nói.
"Leo, ngươi thì thoải mái rồi, chuyên bắn lén, chẳng cần phải cận chiến với bọn chúng nên mới còn ung dung như thế." - Người trung niên vạm vỡ đang ngồi nghỉ mệt kế bên Barrack lên tiếng.
"Luca nói đúng đó, ta ước chừng đám này thấp nhất cũng là cấp B, còn đa số toàn là cấp A; mẹ nó vô sau nữa không chừng cấp độ Tinh cũng xuất hiện, lần này đúng là xúi quẩy mà" - Người thanh niên thấp người, tay cầm đoản đao ngồi trên cành cây tiếp lời; người thanh niên ôm ốm đeo trường kiếm ngồi bên cạnh cũng gật đầu theo.
"Được rồi, các người không cần diễn một màn kể khổ nữa, đồng loạt giá tăng gấp đôi thỏa thuận ban đầu, được chứ"
Trone lên tiếng phá vỡ sự náo loạn của bọn năm người, quả nhiên cái giá hắn đưa ra liền dễ dàng đưa bọn người kia trở lại hăng hái xông về phía trước.
Vulcan đã đi theo bọn người lạ mặt này được nhiều tiếng đồng hồ, cũng tận mắt chứng kiến chiến lực của bọn chúng; nên cậu hoàn toàn yên tâm, dồn toàn tâm ý tính toán cho cuộc hành trình lần này, cho những bí ẩn chưa được tháo gỡ trong lòng cậu.
Rừng già trong ánh ban mai, màu đỏ huyết càng rực rỡ, những vũng máu, những bãi xác thú hoang trãi dài theo dấu chân họ càng lúc càng nhiều, mùi tanh nồng quyện với thứ hương thoang thoảng từ những cành huyết mộc càng làm tăng thêm sự điên cuồng của những sinh linh nơi này..
Rất mong mọi người sẽ ủng hộ nhiệt tình, mọi sự góp ý và bàn luận của mọi người đều là động lực để cho truyện càng ngày càng tốt hơn.
Cảm ơn mọi người.
"Thanh kiếm ẻo lả đấy có gì hay mà ngươi cứ nhìn mãi thế"
"Lão thì ngoài các loại rìu ra thì có để gì trong mắt đâu"
"Thứ ta nhờ ngươi làm đã xong chưa?"
Đến lúc này, Min mới buông thanh Katana yêu thích trên tay ra, cậu đi đến chiếc tủ ở góc tường, cầm một cái hộp lớn đưa cho lão.
"Này nhé, cứ tính là lão nợ ta một lần"
Nói đoạn, Theibass chẳng thèm để tâm đến cậu, nhanh tay chụp lấy cái hộp gỗ thoang thoảng hương trầm, cẩn thận từ từ mở nó ra.
Thứ bên trong thập phần làm lão vừa ý, liền chép miệng khen.
"Ta không ngờ chỉ khoảng vài tháng thôi mà trình độ ngươi vượt bậc như vậy, từ một tên học việc mà nay đã có thể rèn nên một thứ tinh xảo như vầy, được cứ tính ta nợ ngươi một lần, haha.."
Tiếng cười ồm ộp trầm nặng của lão già từ từ khuất dần theo bóng lão sau cửa, Min lại cầm thanh Yawaraka-Te lên, đưa tay vuốt nhè nhẹ lưỡi kiếm; suy nghĩ cậu lúc này nhấn chìm toàn bộ mọi thứ xung quanh..
-------
"Lần này, vị trí phải thuộc về ta, ta đã hao tâm tổn khí tìm về một tên trợ thủ đắc lực, không để lọt vào tay kẻ khác được"
"Đại ca à, khẩu khí huynh lớn thật đấy, không lẽ chỉ mình huynh là có thuộc hạ đắc lực dưới trướng sao?"
Tiếng nói từ vị tiểu thư mặc chiếc áo lụa, cổ áo sẻ xuống gần hết khuôn ngực, càng làm tăng thêm vẻ "xuân sắc" cho cặp "gò" căng tròn như ẩn như hiện dưới lớp áo mỏng tang; làm cho người thanh niên tóc bạc bên cạnh ngập ngừng, không nói nên lời.
"Nói vậy thì tỷ cũng muốn tranh giành lần này sao, ta thiết nghĩ đàn bà không nên tham gia vào những việc như thế này"
Chàng trai trẻ tuổi mặc giáp phục ngồi đối diện nàng lên tiếng, nghe vậy cô gái chẳng lấy làm bực tức, mà chỉ khẽ làm một động tác nhu tình, nhìn về phía thằng nhóc đang ngồi chơi một món đồ bằng gỗ ở phía góc bàn, nãy giờ chẳng lên tiếng một lời; nàng thỏ thẻ.
"Vậy ý đệ là đàn ông như tiểu đệ đệ đây cũng có thể tham gia đúng không?"
"Không, không, không,.. đệ.. đệ không thích đâu, đừng bắt đệ tham gia, đừng bắt đệ tham gia mà.."
Thằng bé tội nghiệp nghe giọng chị mình, mà lo sợ, giọng hốt hoảng năn nỉ.
"Các ngươi diễn trò đủ chưa?"
Vị lão gia ngồi ở trung tâm vốn im lặng quan sát từ nãy giờ, đột ngột quát lên, diễn biến này làm ba chàng trai và cô gái trong phòng đồng loạt chẳng ai dám thốt ra lời nào; vị lão gia thấy hài lòng, ngay tiếp theo liền lên tiếng.
"Thien đã đến rồi thì mau vào đi"
Tiếng cửa gỗ mở ra, chàng thanh niên mặc áo lam trắng, trông nho nhã với mái tóc dài tuy không cùng là màu bạc như những người trong phòng nhưng từ khí chất và ngoại hình đều toát lên vẻ thanh tú mỹ tuấn tương tự.
"Trò hề của các con ta, ngươi chắc cũng hiểu rõ."
Chàng trai tóc xam xám không nói gì, lạnh lùng ngồi xuống chiếc ghế đối diện thằng bé đang cầm con ngựa gỗ.
"Thứ này ta đặt làm riêng cho ngươi, ngươi sẽ đại diện gia tộc tham gia tỉ thí lần này"
Lão gia dứt khoát phẩy tay, một thứ lực lượng vô hình liền đẩy cái hộp gỗ dài quá khổ trước mặt lão khiến nó chạy dài một đoạn, đến trước mặt Thien mới dừng lại; nói xong, liền đứng dậy đi ra cửa, để lại một sự hỗn độn, cùng mâu thuẫn căng thẳng đang bắt đầu bùng phát trong phòng.
Thien vô tâm, mở chiếc hộp trước mặt, mùi trầm thoang thoảng trong không khí..
-------
"Mẹ kiếp, sao thứ này nhiều thế không biết"
Người trung niên râu ria, vừa lau vết máu trên thanh đao của mình vừa chửi.
"Này Barrack, ngươi nói xem đám thú này cỡ cấp mấy"
Người thanh niên tóc dài đằng sau hắn, vừa đeo cung lên vai vừa nói.
"Leo, ngươi thì thoải mái rồi, chuyên bắn lén, chẳng cần phải cận chiến với bọn chúng nên mới còn ung dung như thế." - Người trung niên vạm vỡ đang ngồi nghỉ mệt kế bên Barrack lên tiếng.
"Luca nói đúng đó, ta ước chừng đám này thấp nhất cũng là cấp B, còn đa số toàn là cấp A; mẹ nó vô sau nữa không chừng cấp độ Tinh cũng xuất hiện, lần này đúng là xúi quẩy mà" - Người thanh niên thấp người, tay cầm đoản đao ngồi trên cành cây tiếp lời; người thanh niên ôm ốm đeo trường kiếm ngồi bên cạnh cũng gật đầu theo.
"Được rồi, các người không cần diễn một màn kể khổ nữa, đồng loạt giá tăng gấp đôi thỏa thuận ban đầu, được chứ"
Trone lên tiếng phá vỡ sự náo loạn của bọn năm người, quả nhiên cái giá hắn đưa ra liền dễ dàng đưa bọn người kia trở lại hăng hái xông về phía trước.
Vulcan đã đi theo bọn người lạ mặt này được nhiều tiếng đồng hồ, cũng tận mắt chứng kiến chiến lực của bọn chúng; nên cậu hoàn toàn yên tâm, dồn toàn tâm ý tính toán cho cuộc hành trình lần này, cho những bí ẩn chưa được tháo gỡ trong lòng cậu.
Rừng già trong ánh ban mai, màu đỏ huyết càng rực rỡ, những vũng máu, những bãi xác thú hoang trãi dài theo dấu chân họ càng lúc càng nhiều, mùi tanh nồng quyện với thứ hương thoang thoảng từ những cành huyết mộc càng làm tăng thêm sự điên cuồng của những sinh linh nơi này..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.