Tam Nhãn Hao Thiên Lục Chế Dị Bản
Chương 28
Dương Liễn ( Minamoto Kaya )
22/05/2017
Dự báo thời tiết kêu gào bão lớn, lúc này cũng nói quá lên. Sáng sớm hôm sau bão đã tan. Mà nói là bảo thì hơi quá... chỉ là mưa lớn thôi. Không hề thiệt hại. Mưa tan, tụi nó lên đường tới bãi biển luôn. Mà tụi nó
tìm tung cái khu ấy lên cũng chẳng tìm thấy Tiểu Hồng, cuối cùng thì là
bả sợ thỏ vì hồi bé bị con thỏ của Hằng Nga liếm nên thấy yêu quái là
thỏ, lại còn đen sì khổng lồ thì về khách sạn ngủ luôn.
- Mày bị thương à Tiểu Tiễn? - Tiểu Hồng ngơ ngác hỏi sau khi thấy cái vết băng bó của Dương Tiễn.
- Ừ! Chứ ai như mày... sợ thỏ? Ở với mày từ bé mà giờ tao mới biết ý! Thiên Cung mà biết thì sao nhỉ? Mấy bữa nữa phải đăng cái tin "Công chúa Thiên Cung Tiểu Hồng sợ thỏ tại vì Thỏ Ngọc của Thường Nga" mới được! - Dương Tiễn hớn hở.
- Đệt... Mày mà đi rêu rao thì cho dù mày có là biểu muội của tao đi chăng nữa tao cũng sẽ không tha cho mày!
- Ừ ừ... tao xin lỗi!
"Huýt" - Tiếng còi của bà giáo vang lên. Cả lớp tập trung lại.
- Các em, sau xe có lều đó! Mỗi người 1 cái mau dựng lều. Sau đó thay đồ bơi! Từ nay đến đúng ngày này tuần sau, mấy đứa cứ xõa đê!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- YAY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - cả lớp nhẩy dựng lên.
- Đây là khu chưa có bất kỳ khách sạn nào tới nhưng cũng có nhiều người biết mà sao không ai cắm trại thế nhỉ? - Bà giáo hỏi.
- Cô à... cô thật không biết ạ? - Lớp trưởng hỏi.
- Biết cái gì? - Bà giáo ngơ ngác.
- Haizz... Nhìn mặt biết là không biết gì rồi... - Lớp trường thở dài.
- Cô à... đây là đất trực thuộc nhà Dương Tiễn đấy! Toàn bộ bờ biển này là của nhà nó. Có chủ thì ai dám tới. - Lớp phó cười.
- Mòe... thảo nào cô hiệu trưởng vui vẻ nói chuyến này đi sẽ không mất nhiều chi phí như mọi năm... ra là thế! Thôi mấy đứa dựng lều rồi đi chơi đi... Cô đi mua nguyên liệu làm đồ ăn... - Bà giáo ngán ngẩm leo lên xe.
- Mày bị thương à Tiểu Tiễn? - Tiểu Hồng ngơ ngác hỏi sau khi thấy cái vết băng bó của Dương Tiễn.
- Ừ! Chứ ai như mày... sợ thỏ? Ở với mày từ bé mà giờ tao mới biết ý! Thiên Cung mà biết thì sao nhỉ? Mấy bữa nữa phải đăng cái tin "Công chúa Thiên Cung Tiểu Hồng sợ thỏ tại vì Thỏ Ngọc của Thường Nga" mới được! - Dương Tiễn hớn hở.
- Đệt... Mày mà đi rêu rao thì cho dù mày có là biểu muội của tao đi chăng nữa tao cũng sẽ không tha cho mày!
- Ừ ừ... tao xin lỗi!
"Huýt" - Tiếng còi của bà giáo vang lên. Cả lớp tập trung lại.
- Các em, sau xe có lều đó! Mỗi người 1 cái mau dựng lều. Sau đó thay đồ bơi! Từ nay đến đúng ngày này tuần sau, mấy đứa cứ xõa đê!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- YAY!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - cả lớp nhẩy dựng lên.
- Đây là khu chưa có bất kỳ khách sạn nào tới nhưng cũng có nhiều người biết mà sao không ai cắm trại thế nhỉ? - Bà giáo hỏi.
- Cô à... cô thật không biết ạ? - Lớp trưởng hỏi.
- Biết cái gì? - Bà giáo ngơ ngác.
- Haizz... Nhìn mặt biết là không biết gì rồi... - Lớp trường thở dài.
- Cô à... đây là đất trực thuộc nhà Dương Tiễn đấy! Toàn bộ bờ biển này là của nhà nó. Có chủ thì ai dám tới. - Lớp phó cười.
- Mòe... thảo nào cô hiệu trưởng vui vẻ nói chuyến này đi sẽ không mất nhiều chi phí như mọi năm... ra là thế! Thôi mấy đứa dựng lều rồi đi chơi đi... Cô đi mua nguyên liệu làm đồ ăn... - Bà giáo ngán ngẩm leo lên xe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.