Chương 67
Trúc Tự Thủy Cát
07/05/2021
Nữ nhân vật chính sắp đính hôn tạm thời chạy mất, sốt ruột không riêng gì hai nhà, những phóng viên kia cũng sốt sắng không ít hơn bọn họ.
Đợi trái đợi phải, đều không thấy bóng người, trong khoảng thời gian ngắn, phía dưới đều nghị luận, đều ở đây suy đoán xảy ra chuyện gì.
Rút cuộc, mấy người Lương Bách Hàm và Triệu Kiên cùng đi ra.
"Ơ kìa, ra rồi ra rồi!" Đám đông bên dưới ồn ào đứng lên.
"Các bạn, tôi xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu." Sắc mặt Lương Bách Hàm tuy trầm trọng, nhưng không hiểu sao vẫn mang chút vui vẻ, một câu rồi một câu, "Lễ đính hôn ngày hôm nay, hủy bỏ. Trì hoãn mọi người, tôi thành thật xin lỗi."
Những lời này tựa như quả bom ném xuống bên dưới, trong khoảng thời gian ngắn nổ tung.
Cả đám phóng viên khéo ăn khéo nói giơ micro hỏi Lương Bách Hàm và Triệu Kiên: "Xin hỏi chuyện gì xảy ra? Vì sao Triệu tiểu thư không có mặt?"
"Nguyên nhân gì khiến mọi người lựa chọn hủy bỏ lễ đính hôn?"
"Xin hỏi sau khi hủy bỏ lễ đính hôn, khi nào tiếp tục?"
"Hôn ước giữa Lương tiên sinh và Triệu tiểu thư xem như hết hiệu lực sao?"
...
Một đống vấn đề được ném đến, Lương Bách Hàm cũng không có trả lời nữa, mấy người trầm mặc ở lối ra, nhưng Triệu Kiên tính tình luôn không tốt nhịn không được nổi nóng, nói một câu: "Việc này không liên quan đến các người!" Sau đó liền đi mất.
Truyền thông ngạc nhiên, nhưng cũng không thể tránh được.
"Mặt mo đều bị mất hết!" Triệu Kiên ngồi sau xem trầm mặt nói với vợ, "Xem bà dạy con gái kìa!"
"Cái gì gọi là tôi dạy? Nếu không phải ông cương quyết ép buộc nó, Y Cách phải làm như vậy sao?" Bà Triệu nuốt không trôi, cái tính xấu của chồng bà, bà chịu đựng nhiều năm như vậy rồi cũng nhịn không nổi.
"Vậy ý bà là nên mặc kệ nó qua lại với mấy đứa con gái vớ vẩn kia đó hả?!" Triệu Kiên tức giận không thể kìm được.
Bà Triệu vừa định phản bác, Triệu Y Ninh vỗ tay bà, tỏ ý bà đừng chấp nhặt ba như vậy. Bà Triệu nhỏ giọng thì thầm vài câu, trợn mắt nhìn chồng một cái.
"Bà lải nhải cái gì vậy?"
"Không có gì!" Bà Triệu phủ nhận, quay qua, không để ý ông ta nữa.
Hôm nay Hạ Tri Thu cũng là khách quý. Thời điểm nghe thấy Lương Bách Hàm nói hủy bỏ lễ đính hôn, nàng rất ngạc nhiên, ngược lại nghĩ đến lời nói của Tòng Thanh Vũ ngày đó —— "Cô cho rằng, Triệu Y Cách thật sự sẽ đính hôn với Lương Bách Hàm ư?", rốt cuộc cô ta làm cái gì? Nhưng hôm nay cũng không nhìn thấy cô xuất hiện ở đây.
Nếu như Triệu Y Cách không đính hôn với Lương Bách Hàm, như vậy Tòng Thanh Vũ nhất định sẽ ở cùng nàng. Không, nàng ta không thể chịu đựng được. Vừa vặn, Lương Mộng Hàm đi tới. Hạ Tri Thu chắn đường cô. Lương Mộng Hàm hơi nhíu mày lại, một dáng vẻ phiền chán.
"Chúng ta nói chuyện đi, em có vấn đề muốn hỏi chị." Hạ Tri Thu nói.
Lương Mộng Hàm cũng rất phiền, hoàn toàn không muốn để ý tới nàng ta, muốn lướt qua nàng ta, nhưng mà cô đi bên nào, Hạ Tri Thu liền ngăn ở bên đó.
"Cô muốn làm gì?" Lương Mộng Hàm kìm nén hỏi.
"Em chỉ muốn nói vài thứ, sẽ không dây dưa với chị. Em cam đoan."
"Đến phòng nghỉ." Lương Mộng Hàm xoay người.
"Cô muốn hỏi điều gì?"
"Tại sao phải hủy bỏ đính hôn? Triệu Y Cách đâu rồi?" Hạ Tri Thu trực tiếp hỏi.
Lương Mộng Hàm nghe thấy nàng ta hỏi như vậy, lại cảm thấy có chút kỳ quái, người phụ nữ này trước kia nhìn thấy mình sẽ quấn quít không buông, gần đây dường như im ắng không ít: "Sao cô cũng nhiều chuyện như đám ký giả kia vậy? Cô cũng có hứng thú với Triệu Y Cách?"
"Chị đừng quản nhiều như vậy, trả lời em là được rồi."
"Còn có thể vì cái gì, em ấy căn bản không thích anh trai tôi, làm cô dâu bỏ trốn cũng là một lựa chọn tốt. Về phần đi đâu, tôi cũng không biết."
Câu trả lời của cô làm Hạ Tri Thu rất thất vọng, Triệu Y Cách, tôi thật sự là xem thường cô. Tòng Thanh Vũ lợi dụng cô, lừa gạt cô, xoay cô như vậy, cô vẫn không biết xấu hổ chui vào trong lồng ngực cô ta.
Thấy nàng ngẩn người, Lương Mộng Hàm nói: "Nếu như không có chuyện gì, tôi đi trước."
Nghe thấy giọng nói của cô, Hạ Tri Thu gọi cô lại: "Trước khi đi, em có lời muốn nói với chị." Lương Mộng Hàm chờ đợi nàng mở miệng, cho rằng nàng ta lại muốn quấn lấy mình.
"Chị không cần trưng vẻ mặt đó ra cho em xem." Hạ Tri Thu cũng biết trong lòng cô đang suy nghĩ gì, "Đúng, trước kia em rất không xấu hổ dán vào chị, nhưng ngay cả như vậy, chị cũng sẽ không có chút thiện cảm nào với em. Không sao, từ nay về sau, em sẽ không quấn lấy chị nữa. Bởi vì em rất rõ ràng, dù là em có cố gắng một vạn lần, chị cũng sẽ không quay đầu liếc nhìn em lấy một cái."
Tuy nói sẽ tạm biệt đoạn tình cảm đơn phương nhiều năm này, nhưng tim Hạ Tri Thu vẫn rất đau. Nàng thật sự yêu Lương Mộng Hàm rất chân thành, nhưng là tình yêu cuối cùng cũng không thể miễn cưỡng được. Trong tình yêu cũng không được phép lừa gạt. Là vậy, nàng thừa nhận, quen biết Tòng Thanh Vũ không bao lâu, nàng đã động tâm cô mất rồi, nàng đã yêu tay bác sĩ xấu xa kia.
Đã từng có một đoạn thời gian nàng bối rối đến lợi hại. Nàng yêu Lương Mộng Hàm, nhưng là Tòng Thanh Vũ lại có sức hấp dẫn với nàng. Không rõ là lực hấp dẫn gì, nhưng trái tim nàng đã rung động đến lợi hại. Đến cuối cùng, nàng không khỏi thừa nhận, nàng cũng đã yêu Tòng Thanh Vũ.
Hạ Tri Thu nhớ rõ Johnny Depp đã từng nói: "Nếu như bạn yêu một lúc hai người, lựa chọn người thứ hai. Bởi vì nếu bạn yêu người đầu tiên, sẽ không thể nào yêu người thứ hai được." Tuy những lời này không chính xác, nhưng dù nàng biết rõ người Tòng Thanh Vũ thích là Triệu Y Cách, dù cho nàng biết rõ Tòng Thanh Vũ không đơn giản như vẻ ngoài, dù cho nàng biết rõ Tòng Thanh Vũ ích kỷ đến mức có thể lợi dụng người mình yêu, nàng vẫn không thể thay đổi được di tình biệt luyến, sự thật yêu Tòng Thanh Vũ.
"Yêu người khác rồi?" Lương Mộng Hàm hỏi.
"Chị không có tư cách hỏi điều này." Nàng không cần Lương Mộng Hàm giả vờ quan tâm.
"Vậy lần này, cũng không nên lại yêu nhầm người."
Hạ Tri Thu cười khổ, chỉ sợ lại là một đoạn tình cảm đơn phương không có kết quả nữa. Nàng đã mắc tội gì, thích cùng một người với chị em Triệu gia. Nàng nói với Lương Mộng Hàm: "Tôi thật sự có thù với nhà họ Lương các người mà!" Nói xong, phẫn hận đi mất.
"Bọn tôi?" Lương Mộng Hàm nheo mắt lại, cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng lại không thể nói là kỳ quái ở đâu. Miệng méo xệch, ai mà biết được người phụ nữ này lại đang phát điên gì?
"Cũng không thể đứng mãi ở đây được, mặc ít như vậy, cẩn thận đông lạnh mất." Tòng Thanh Vũ lấy khăn quàng choàng lên cổ Triệu Y Cách, còn tỉ mỉ thắt lại giúp nàng.
Tuy trước đây Tòng Thanh Vũ lấy khăn quàng của mình choàng lên người nàng không ít lần, nhưng mà lúc này, tâm Triệu Y Cách vô cùng ấm áp. Trên khăn quàng cổ vẫn còn hơi ấm của Tòng Thanh Vũ, thậm chí cúi đầu xuống, có thể ngửi thấy mùi thuốc thoang thoảng nhàn nhạt của Tòng Thanh Vũ, cái loại ấm áp chân thật này khiến nàng hạnh phúc.
"Làm sao bây giờ? Chúng ta đi đâu đây?" Tòng Thanh Vũ hỏi.
"Tóm lại, nhà không thể về, chỗ trước kia của chúng ta cũng không thể về, ba tôi, nhất định sẽ phái người đến đó tìm. Dù sao, em đi đâu, tôi cũng sẽ đi đến đó." Triệu Y Cách cũng không giống như ngày thường đối xử với mọi người lạnh lẽo, nàng mang theo vui vẻ, lời nói thoát ra cũng mang theo hơi ấm. Hai tay nàng dịu dàng ôm lấy eo Tòng Thanh Vũ, áp vào trong ngực cô, trên mặt thẹn thùng như cô gái nhỏ.
Nàng càng tín nhiệm mình như thế, tim Tòng Thanh Vũ lại càng đau nhức. Hai tay đặt hai bên siết thành nắm đấm, cô hôn lên tóc Triệu Y Cách, trong lòng vô cùng áy náy. Nàng tin tưởng mình như vậy, mình lại lợi dụng nàng, tổn thương nàng, chớp mắt một cái, mũi chua xót, mắt cô đỏ ửng cả lên.
"Em làm sao vậy?" Triệu Y Cách nghe thấy tiếng sụt sịt mũi của cô, vừa ngẩng đầu nhìn, phát hiện hốc mắt cô ngân ngấn nước.
"Không có... Không có gì..." Tòng Thanh Vũ mở trừng hai mắt, muốn thu hồi những giọt nước mắt lại, "Em chỉ cảm thấy, phải cố gắng quý trọng chị. Em sẽ không bỏ chị lại nữa... Lại tổn thương chị nữa."
"Câu này tôi nên nói mới phải, tôi biết ba tôi uy hiếp em, là tôi không đủ mạnh, tôi căn bản không cách nào đối kháng với ba tôi. Tôi biết em chia tay với tôi cũng là bất đắc dĩ..."
"Không... Chị đừng nói nữa." Nàng nói như vậy, trong lòng Tòng Thanh Vũ càng cảm thấy áy náy hơn nữa, cô cảm thấy mình tựa như kẻ vô liêm sỉ nhất tổn thương người khác còn muốn người khác ôm lấy trách nhiệm lên người. Triệu Y Cách càng như vậy, cô lại càng cảm thấy mình không phải con người, "Đừng nói những việc này nữa. Chúng ta đi thôi, đến nhà em, em muốn đi thăm ba em."
"Được." Không rõ vì sao Tòng Thanh Vũ lại kích động như thế, nhưng mà Triệu Y Cách vẫn kéo chặt tay cô, không nguyện ý chia tay với cô nữa.
"Mẹ."
Diêu Vi vừa quay đầu lại, kinh ngạc nhìn cô: "Sao con về rồi? Sao không nói cho mẹ biết trước?"
Tòng Thanh Vũ mỉm cười: "Trở về thăm mẹ với ba không được sao? Còn có, chị ấy cũng đến." Cô chỉ vào Triệu Y Cách ở sau lưng nói.
Triệu Y Cách lộ ra chút bất an, lần trước còn thề son sắt nói với Diêu Vi nàng cùng Tòng Thanh Vũ đã chia tay rồi, nhưng hiện tại...
"Chào dì ạ."
Diêu Vi gật gật đầu, rất mất tự nhiên, thậm chí có chút không tập trung. Xem ra, có một số việc, vẫn phải nói ra.
Ngày hôm sau, trang nhất các trang báo lớn đều là tin tức hai nhà Triệu Lương hủy bỏ hôn ước, thậm chí, có một tờ báo đặc biệt gây chú ý ánh mắt của người ngoài. Phía trên đăng một tấm ảnh Triệu Y Cách và Tòng Thanh Vũ ôm hôn nhau trên ghế dài ở quảng trường, thậm chí còn thăm thắt "Triệu thị Đại tiểu thư trở thành cô dâu bỏ trốn, cùng người tình đồng giới thần bí thân mật ôm nhau", bên trong còn kỹ càng viết chi tiết sau khi hai gặp nhau, kèm thêm tặng khen choàng cổ, hình ảnh lau nước mắt này nọ.
Triệu Kiên nghĩ truyền thông sẽ thổi phồng chuyện hủy bỏ hôn ước, nhưng ông tuyệt đối không thể ngờ, con gái mình lại gây thất vọng như vậy, vừa chạy khỏi đã không thể chờ đợi được đi tìm đứa con gái kia, còn không sợ mất mặt mà thân mật với con nhỏ đó, bị chụp lén. Hiện tại thì hay rồi, thanh danh của Triệu gia đều hỏng hết rồi.
Có vài truyền thông còn đăng lại hình ảnh Triệu Y Ninh và Lương Mộng Hàm hôn môi trong xe lần trước, nói tính hướng chị em Triệu gia đều có vấn đề, trong khoảng thời gian ngắn, dư luận ồn ào xôn xao.
Triệu Kiên xé tờ báo tan tành, nhưng ông cũng không có cách nào. Bây giờ người nhà Triệu gia đi ra ngoài đều bị vây chặt, đến Triệu Y Ninh vô tội cũng bị truy hỏi, có phải hai chị em đều là đồng tính luyến ái hay không. Nếu lấy tính khí Nhị tiểu thư trước kia, thật sự có khả năng sẽ mắng to mấy ký giả kia dừng lại, sau đó rất kiêu nói: "Bà là đồng tính luyến ái đó, mấy người muốn sao hả?" Để bọn họ cút hết. Nhưng mà hiện tại có khác biệt, nàng hiểu được nặng nhẹ, sau khi chuyện này vỡ ra, cổ phiếu Triệu thị cùng Lương thị đều hạ xuống rất nhiều, tình thế không lạc quan, nàng cũng chỉ có thể gìn giữ im lặng.
Tức giận còn có Hạ Tri Thu, nhìn hình ảnh hai người thân mật trên báo như thế, lửa ghen trong nàng càng cháy mạnh hơn. Tòng Thanh Vũ, tôi sẽ không để cô lợi dụng tôi như thế.
Nàng tỉnh táo lại, nghĩ tới Trương Thắng, còn có bạn gái cũ của Tòng Thanh Vũ.
"Đi thăm dò một chút, bạn gái cũ của Tòng Thanh Vũ và Trương Thắng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Rất nhanh, vài ngày sau, Hạ Tri Thu liền nhận được tư liệu. Nàng mỉm cười, rất tốt, nàng không tin người phụ nữ nào không có hứng thú với người yêu cũ. Món đồ này, nếu bị Triệu Y Cách biết được, nhất định rất đặc sắc. Về phần lúc nào để cô ta biết, vậy quyết định ở Tòng Thanh Vũ rồi.
Đợi trái đợi phải, đều không thấy bóng người, trong khoảng thời gian ngắn, phía dưới đều nghị luận, đều ở đây suy đoán xảy ra chuyện gì.
Rút cuộc, mấy người Lương Bách Hàm và Triệu Kiên cùng đi ra.
"Ơ kìa, ra rồi ra rồi!" Đám đông bên dưới ồn ào đứng lên.
"Các bạn, tôi xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu." Sắc mặt Lương Bách Hàm tuy trầm trọng, nhưng không hiểu sao vẫn mang chút vui vẻ, một câu rồi một câu, "Lễ đính hôn ngày hôm nay, hủy bỏ. Trì hoãn mọi người, tôi thành thật xin lỗi."
Những lời này tựa như quả bom ném xuống bên dưới, trong khoảng thời gian ngắn nổ tung.
Cả đám phóng viên khéo ăn khéo nói giơ micro hỏi Lương Bách Hàm và Triệu Kiên: "Xin hỏi chuyện gì xảy ra? Vì sao Triệu tiểu thư không có mặt?"
"Nguyên nhân gì khiến mọi người lựa chọn hủy bỏ lễ đính hôn?"
"Xin hỏi sau khi hủy bỏ lễ đính hôn, khi nào tiếp tục?"
"Hôn ước giữa Lương tiên sinh và Triệu tiểu thư xem như hết hiệu lực sao?"
...
Một đống vấn đề được ném đến, Lương Bách Hàm cũng không có trả lời nữa, mấy người trầm mặc ở lối ra, nhưng Triệu Kiên tính tình luôn không tốt nhịn không được nổi nóng, nói một câu: "Việc này không liên quan đến các người!" Sau đó liền đi mất.
Truyền thông ngạc nhiên, nhưng cũng không thể tránh được.
"Mặt mo đều bị mất hết!" Triệu Kiên ngồi sau xem trầm mặt nói với vợ, "Xem bà dạy con gái kìa!"
"Cái gì gọi là tôi dạy? Nếu không phải ông cương quyết ép buộc nó, Y Cách phải làm như vậy sao?" Bà Triệu nuốt không trôi, cái tính xấu của chồng bà, bà chịu đựng nhiều năm như vậy rồi cũng nhịn không nổi.
"Vậy ý bà là nên mặc kệ nó qua lại với mấy đứa con gái vớ vẩn kia đó hả?!" Triệu Kiên tức giận không thể kìm được.
Bà Triệu vừa định phản bác, Triệu Y Ninh vỗ tay bà, tỏ ý bà đừng chấp nhặt ba như vậy. Bà Triệu nhỏ giọng thì thầm vài câu, trợn mắt nhìn chồng một cái.
"Bà lải nhải cái gì vậy?"
"Không có gì!" Bà Triệu phủ nhận, quay qua, không để ý ông ta nữa.
Hôm nay Hạ Tri Thu cũng là khách quý. Thời điểm nghe thấy Lương Bách Hàm nói hủy bỏ lễ đính hôn, nàng rất ngạc nhiên, ngược lại nghĩ đến lời nói của Tòng Thanh Vũ ngày đó —— "Cô cho rằng, Triệu Y Cách thật sự sẽ đính hôn với Lương Bách Hàm ư?", rốt cuộc cô ta làm cái gì? Nhưng hôm nay cũng không nhìn thấy cô xuất hiện ở đây.
Nếu như Triệu Y Cách không đính hôn với Lương Bách Hàm, như vậy Tòng Thanh Vũ nhất định sẽ ở cùng nàng. Không, nàng ta không thể chịu đựng được. Vừa vặn, Lương Mộng Hàm đi tới. Hạ Tri Thu chắn đường cô. Lương Mộng Hàm hơi nhíu mày lại, một dáng vẻ phiền chán.
"Chúng ta nói chuyện đi, em có vấn đề muốn hỏi chị." Hạ Tri Thu nói.
Lương Mộng Hàm cũng rất phiền, hoàn toàn không muốn để ý tới nàng ta, muốn lướt qua nàng ta, nhưng mà cô đi bên nào, Hạ Tri Thu liền ngăn ở bên đó.
"Cô muốn làm gì?" Lương Mộng Hàm kìm nén hỏi.
"Em chỉ muốn nói vài thứ, sẽ không dây dưa với chị. Em cam đoan."
"Đến phòng nghỉ." Lương Mộng Hàm xoay người.
"Cô muốn hỏi điều gì?"
"Tại sao phải hủy bỏ đính hôn? Triệu Y Cách đâu rồi?" Hạ Tri Thu trực tiếp hỏi.
Lương Mộng Hàm nghe thấy nàng ta hỏi như vậy, lại cảm thấy có chút kỳ quái, người phụ nữ này trước kia nhìn thấy mình sẽ quấn quít không buông, gần đây dường như im ắng không ít: "Sao cô cũng nhiều chuyện như đám ký giả kia vậy? Cô cũng có hứng thú với Triệu Y Cách?"
"Chị đừng quản nhiều như vậy, trả lời em là được rồi."
"Còn có thể vì cái gì, em ấy căn bản không thích anh trai tôi, làm cô dâu bỏ trốn cũng là một lựa chọn tốt. Về phần đi đâu, tôi cũng không biết."
Câu trả lời của cô làm Hạ Tri Thu rất thất vọng, Triệu Y Cách, tôi thật sự là xem thường cô. Tòng Thanh Vũ lợi dụng cô, lừa gạt cô, xoay cô như vậy, cô vẫn không biết xấu hổ chui vào trong lồng ngực cô ta.
Thấy nàng ngẩn người, Lương Mộng Hàm nói: "Nếu như không có chuyện gì, tôi đi trước."
Nghe thấy giọng nói của cô, Hạ Tri Thu gọi cô lại: "Trước khi đi, em có lời muốn nói với chị." Lương Mộng Hàm chờ đợi nàng mở miệng, cho rằng nàng ta lại muốn quấn lấy mình.
"Chị không cần trưng vẻ mặt đó ra cho em xem." Hạ Tri Thu cũng biết trong lòng cô đang suy nghĩ gì, "Đúng, trước kia em rất không xấu hổ dán vào chị, nhưng ngay cả như vậy, chị cũng sẽ không có chút thiện cảm nào với em. Không sao, từ nay về sau, em sẽ không quấn lấy chị nữa. Bởi vì em rất rõ ràng, dù là em có cố gắng một vạn lần, chị cũng sẽ không quay đầu liếc nhìn em lấy một cái."
Tuy nói sẽ tạm biệt đoạn tình cảm đơn phương nhiều năm này, nhưng tim Hạ Tri Thu vẫn rất đau. Nàng thật sự yêu Lương Mộng Hàm rất chân thành, nhưng là tình yêu cuối cùng cũng không thể miễn cưỡng được. Trong tình yêu cũng không được phép lừa gạt. Là vậy, nàng thừa nhận, quen biết Tòng Thanh Vũ không bao lâu, nàng đã động tâm cô mất rồi, nàng đã yêu tay bác sĩ xấu xa kia.
Đã từng có một đoạn thời gian nàng bối rối đến lợi hại. Nàng yêu Lương Mộng Hàm, nhưng là Tòng Thanh Vũ lại có sức hấp dẫn với nàng. Không rõ là lực hấp dẫn gì, nhưng trái tim nàng đã rung động đến lợi hại. Đến cuối cùng, nàng không khỏi thừa nhận, nàng cũng đã yêu Tòng Thanh Vũ.
Hạ Tri Thu nhớ rõ Johnny Depp đã từng nói: "Nếu như bạn yêu một lúc hai người, lựa chọn người thứ hai. Bởi vì nếu bạn yêu người đầu tiên, sẽ không thể nào yêu người thứ hai được." Tuy những lời này không chính xác, nhưng dù nàng biết rõ người Tòng Thanh Vũ thích là Triệu Y Cách, dù cho nàng biết rõ Tòng Thanh Vũ không đơn giản như vẻ ngoài, dù cho nàng biết rõ Tòng Thanh Vũ ích kỷ đến mức có thể lợi dụng người mình yêu, nàng vẫn không thể thay đổi được di tình biệt luyến, sự thật yêu Tòng Thanh Vũ.
"Yêu người khác rồi?" Lương Mộng Hàm hỏi.
"Chị không có tư cách hỏi điều này." Nàng không cần Lương Mộng Hàm giả vờ quan tâm.
"Vậy lần này, cũng không nên lại yêu nhầm người."
Hạ Tri Thu cười khổ, chỉ sợ lại là một đoạn tình cảm đơn phương không có kết quả nữa. Nàng đã mắc tội gì, thích cùng một người với chị em Triệu gia. Nàng nói với Lương Mộng Hàm: "Tôi thật sự có thù với nhà họ Lương các người mà!" Nói xong, phẫn hận đi mất.
"Bọn tôi?" Lương Mộng Hàm nheo mắt lại, cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng lại không thể nói là kỳ quái ở đâu. Miệng méo xệch, ai mà biết được người phụ nữ này lại đang phát điên gì?
"Cũng không thể đứng mãi ở đây được, mặc ít như vậy, cẩn thận đông lạnh mất." Tòng Thanh Vũ lấy khăn quàng choàng lên cổ Triệu Y Cách, còn tỉ mỉ thắt lại giúp nàng.
Tuy trước đây Tòng Thanh Vũ lấy khăn quàng của mình choàng lên người nàng không ít lần, nhưng mà lúc này, tâm Triệu Y Cách vô cùng ấm áp. Trên khăn quàng cổ vẫn còn hơi ấm của Tòng Thanh Vũ, thậm chí cúi đầu xuống, có thể ngửi thấy mùi thuốc thoang thoảng nhàn nhạt của Tòng Thanh Vũ, cái loại ấm áp chân thật này khiến nàng hạnh phúc.
"Làm sao bây giờ? Chúng ta đi đâu đây?" Tòng Thanh Vũ hỏi.
"Tóm lại, nhà không thể về, chỗ trước kia của chúng ta cũng không thể về, ba tôi, nhất định sẽ phái người đến đó tìm. Dù sao, em đi đâu, tôi cũng sẽ đi đến đó." Triệu Y Cách cũng không giống như ngày thường đối xử với mọi người lạnh lẽo, nàng mang theo vui vẻ, lời nói thoát ra cũng mang theo hơi ấm. Hai tay nàng dịu dàng ôm lấy eo Tòng Thanh Vũ, áp vào trong ngực cô, trên mặt thẹn thùng như cô gái nhỏ.
Nàng càng tín nhiệm mình như thế, tim Tòng Thanh Vũ lại càng đau nhức. Hai tay đặt hai bên siết thành nắm đấm, cô hôn lên tóc Triệu Y Cách, trong lòng vô cùng áy náy. Nàng tin tưởng mình như vậy, mình lại lợi dụng nàng, tổn thương nàng, chớp mắt một cái, mũi chua xót, mắt cô đỏ ửng cả lên.
"Em làm sao vậy?" Triệu Y Cách nghe thấy tiếng sụt sịt mũi của cô, vừa ngẩng đầu nhìn, phát hiện hốc mắt cô ngân ngấn nước.
"Không có... Không có gì..." Tòng Thanh Vũ mở trừng hai mắt, muốn thu hồi những giọt nước mắt lại, "Em chỉ cảm thấy, phải cố gắng quý trọng chị. Em sẽ không bỏ chị lại nữa... Lại tổn thương chị nữa."
"Câu này tôi nên nói mới phải, tôi biết ba tôi uy hiếp em, là tôi không đủ mạnh, tôi căn bản không cách nào đối kháng với ba tôi. Tôi biết em chia tay với tôi cũng là bất đắc dĩ..."
"Không... Chị đừng nói nữa." Nàng nói như vậy, trong lòng Tòng Thanh Vũ càng cảm thấy áy náy hơn nữa, cô cảm thấy mình tựa như kẻ vô liêm sỉ nhất tổn thương người khác còn muốn người khác ôm lấy trách nhiệm lên người. Triệu Y Cách càng như vậy, cô lại càng cảm thấy mình không phải con người, "Đừng nói những việc này nữa. Chúng ta đi thôi, đến nhà em, em muốn đi thăm ba em."
"Được." Không rõ vì sao Tòng Thanh Vũ lại kích động như thế, nhưng mà Triệu Y Cách vẫn kéo chặt tay cô, không nguyện ý chia tay với cô nữa.
"Mẹ."
Diêu Vi vừa quay đầu lại, kinh ngạc nhìn cô: "Sao con về rồi? Sao không nói cho mẹ biết trước?"
Tòng Thanh Vũ mỉm cười: "Trở về thăm mẹ với ba không được sao? Còn có, chị ấy cũng đến." Cô chỉ vào Triệu Y Cách ở sau lưng nói.
Triệu Y Cách lộ ra chút bất an, lần trước còn thề son sắt nói với Diêu Vi nàng cùng Tòng Thanh Vũ đã chia tay rồi, nhưng hiện tại...
"Chào dì ạ."
Diêu Vi gật gật đầu, rất mất tự nhiên, thậm chí có chút không tập trung. Xem ra, có một số việc, vẫn phải nói ra.
Ngày hôm sau, trang nhất các trang báo lớn đều là tin tức hai nhà Triệu Lương hủy bỏ hôn ước, thậm chí, có một tờ báo đặc biệt gây chú ý ánh mắt của người ngoài. Phía trên đăng một tấm ảnh Triệu Y Cách và Tòng Thanh Vũ ôm hôn nhau trên ghế dài ở quảng trường, thậm chí còn thăm thắt "Triệu thị Đại tiểu thư trở thành cô dâu bỏ trốn, cùng người tình đồng giới thần bí thân mật ôm nhau", bên trong còn kỹ càng viết chi tiết sau khi hai gặp nhau, kèm thêm tặng khen choàng cổ, hình ảnh lau nước mắt này nọ.
Triệu Kiên nghĩ truyền thông sẽ thổi phồng chuyện hủy bỏ hôn ước, nhưng ông tuyệt đối không thể ngờ, con gái mình lại gây thất vọng như vậy, vừa chạy khỏi đã không thể chờ đợi được đi tìm đứa con gái kia, còn không sợ mất mặt mà thân mật với con nhỏ đó, bị chụp lén. Hiện tại thì hay rồi, thanh danh của Triệu gia đều hỏng hết rồi.
Có vài truyền thông còn đăng lại hình ảnh Triệu Y Ninh và Lương Mộng Hàm hôn môi trong xe lần trước, nói tính hướng chị em Triệu gia đều có vấn đề, trong khoảng thời gian ngắn, dư luận ồn ào xôn xao.
Triệu Kiên xé tờ báo tan tành, nhưng ông cũng không có cách nào. Bây giờ người nhà Triệu gia đi ra ngoài đều bị vây chặt, đến Triệu Y Ninh vô tội cũng bị truy hỏi, có phải hai chị em đều là đồng tính luyến ái hay không. Nếu lấy tính khí Nhị tiểu thư trước kia, thật sự có khả năng sẽ mắng to mấy ký giả kia dừng lại, sau đó rất kiêu nói: "Bà là đồng tính luyến ái đó, mấy người muốn sao hả?" Để bọn họ cút hết. Nhưng mà hiện tại có khác biệt, nàng hiểu được nặng nhẹ, sau khi chuyện này vỡ ra, cổ phiếu Triệu thị cùng Lương thị đều hạ xuống rất nhiều, tình thế không lạc quan, nàng cũng chỉ có thể gìn giữ im lặng.
Tức giận còn có Hạ Tri Thu, nhìn hình ảnh hai người thân mật trên báo như thế, lửa ghen trong nàng càng cháy mạnh hơn. Tòng Thanh Vũ, tôi sẽ không để cô lợi dụng tôi như thế.
Nàng tỉnh táo lại, nghĩ tới Trương Thắng, còn có bạn gái cũ của Tòng Thanh Vũ.
"Đi thăm dò một chút, bạn gái cũ của Tòng Thanh Vũ và Trương Thắng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Rất nhanh, vài ngày sau, Hạ Tri Thu liền nhận được tư liệu. Nàng mỉm cười, rất tốt, nàng không tin người phụ nữ nào không có hứng thú với người yêu cũ. Món đồ này, nếu bị Triệu Y Cách biết được, nhất định rất đặc sắc. Về phần lúc nào để cô ta biết, vậy quyết định ở Tòng Thanh Vũ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.