Chương 689: Biến cố Long tộc.
Thuỵ Tỉnh Thỏ
05/11/2014
- Long tộc dẫn động linh mạch quy mô như thế hiển nhiên cái giá cũng không nhỏ?
Lý Lân trầm giọng.
Ngao Kim Bình gật đầu, nói:
- Dải linh mạch này là dùng Tổ Long Tĩnh dẫn ra, mà Tổ Long Tĩnh chính là dùng hài cốt Long tộc Thần cấp trở lên luyện thành, cũng được coi là một trong những thánh khí vô thượng của Long tộc."
- Tổ Long Tĩnh? Không biết so với Hóa Long Trì thì thế nào?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Hóa Long Trì? Mục đích các ngươi đến Long tộc lại là vì Hóa Long Trì?
Ngao Kim Bình có vẻ ngạc nhiên.
Lý Lân gật gật đầu, nói:
- Ta có một bằng hữu Long tộc luyện công đi vào đường rẽ, tẩu hỏa nhập ma. Nghe nói Hóa Long Trì có năng lực chữa trị thương thế Long tộc, cho nên ta đến mượn nó thử xem.
Ngao Kim Bình thần sắc hơi động, có phần kích động hỏi:
- Lẽ nào là Long tộc có được huyết mạch Thần Thánh Cự Long mà Ngao Vô Không nói?
Lý Lân gật đầu, điều này khiến Ngao Kim Bình xuất hiện một tia lo lắng.
- Mau nói cho ta biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
- Vô Tình luyện công quá vội, vì thế tẩu hỏa nhập ma dẫn đến công lực mất sạch. Tiền bối, Hóa Long Trì có thể hóa giải thương thế của nàng không?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Theo lý thuyết thì tất cả Long tộc tiến vào Hóa Long Trì đều có thể chữa lành thương thế. Đáng tiếc hiện giờ ngươi đến không đúng lúc.
Ngao Kim Bình không hề hỏi tiếp chuyện của Ngao Vô Tình, trên mặt lại xuất hiện vẻ khó coi.
- Xảy ra chuyện gì?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Hóa Long Trì bị trộm rồi, hơn nữa địch nhân ngươi đã từng gặp!
Ngao Kim Bình trầm giọng.
- Cái gì? Lẽ nào là trưởng lão Long tộc làm phản vừa rồi?
Lý Lân biến sắc, trong lòng cảm thấy vô cùng buồn bực. Con vịt vừa bay tới miệng, ai ngờ lại là mãnh hổ ăn thịt người.
- Không sai, vì trước đây Hóa Long Trì nằm trong tay Bạch Khung trưởng lão, Ngao Tử Mặc đã giết Bạch Khung trưởng lão, đoạt Hóa Long Trì đi.
Ngao Kim Bình trầm giọng nói.
- Đáng chết, sao lại xảy ra chuyện này chứ.
Lý Lân cực kỳ buồn bực.
- Tiểu tử đừng vội, Hóa Long Trì là bảo vật Long tộc truyền thừa, trưởng lão trong tộc sẽ không thể ngồi yên. Chỉ cần tìm Hóa Long Trì về, thương thế của bằng hữu ngươi cũng không khó chữa.
Ngao Kim Bình trầm giọng.
- Có thể tìm được Ngao Tử Mặc ở đâu?
Sắc mặt Lý Lân khó coi.
- Chúng ta cũng không biết, nhưng Ngao Tử Mặc suy nghĩ cẩn thận, làm chuyện lớn như vậy không thể không có thủ đoạn.
Lý Lân thực sự có chút luống cuống, dù sao Thương Long đại lục lớn như thế, Ngao Tử Mặc vừa chạy trốn chỉ cần tìm một nơi ẩn trốn, muốn tìm ra chẳng khác gì mò kim đáy biển.
- Tiểu tử ngươi cũng không cần lo lắng, Ngao Tử Mặc sẽ không từ bỏ ý đồ, với tính cách của hắn có lẽ không lâu nữa sẽ lại tìm Long tộc gây phiền phức. Chỉ cần nhẫn nại chờ, tìm được hắn tuyệt không khó.
Ngao Kim Bình thấy Lý Lân buồn bực, nhẹ nhàng an ủi.
- Đa tạ tiền bối! Không biết Ngao Vô Không hiện giờ ở đâu?
- Lão phu khuyên ngươi một câu, trong Long tộc đừng thân cận với tên tiểu tử đó quá, bởi vì... Chắc ngươi hiểu.
Lời của Ngao Kim Bình khiến Lý Lân biến sắc.
- Con sắc long kia sẽ không đắc tội với vô số người trong Long tộc chứ?
Lý Lân hoàn toàn hết chỗ nói. Thì ra cái gọi là người người hô đánh không phải chỉ có con chuột, mà còn có tên Ngao Vô Không kia nữa.
- Dù sao không có chuyện gì thì cách hắn xa một chút là được!
Nói rồi Ngao Kim Bình dường như nghĩ đến gì đó, thân thể uy vũ không nhịn được hơi run lên.
Khi Lý Lân theo Ngao Kim Bình tiến vào Long tộc thần giới, lập tức bị cảnh tượng như thượng cổ man hoang bên trong chấn động. Cho dù là trong Long tộc thần giới, Long tộc thuần túy chân chính cũng không nhiều. Nhưng các loại chủng tộc phụ thuộc Long tộc lại rất nhiều, dày đặc toàn bộ thần giới, thậm chí rất nhiều là hoạt động bản thể.
- Long tộc ở trong trung ương thánh sơn, dựa theo quy củ, người bên ngoài phải dựa vào thực lực xông vào. Đối với việc này ta cũng không có cách nào, đây là tổ huấn, tất phải tuân theo.
Ngao Kim Bình trầm giọng.
- Không phải chứ, ở đây chủng tộc phụ thuộc nhiều như vậy, hẳn là đều là họ hàng gần với Long tộc, ta có chuyện cần nhờ Long tộc, như thế đánh tiến vào sợ là không ổn.
Lý Lân khó khăn nói.
- Tiểu tử ngươi nói vậy là lầm rồi, Long tộc tuy ẩn thế không ra, nhưng không đại biểu tinh thần Long tộc thoái hóa. Long tộc vốn thượng võ, chỉ cần ngươi có thực lực, đối phương cho dù chiến bại bị giết cũng không oán không hối.
Ngao Kim Bình trầm giọng nói.
Lý Lân gật đầu, đã biết Long tộc thần giới không dễ vào như thế.
- Tiểu tử, ngươi sẽ không phải là sợ không dám tiếp nhận chứ?
Ngao Kim Bình trầm giọng nói.
Lý Lân lắc đầu, nói:
- Sợ thì không đến, chỉ là Hóa Long Trì không ở Long tộc, ta không biết ta phí sức tiến vào để làm gì.
- Ngươi nói cái gì thế, trong Long tộc sao có thể chỉ có một món đồ tốt Hóa Long Trì, Long tộc còn có... Tóm lại, ngươi chỉ cần có thể xâm nhập vào, chỗ tốt thu được sẽ vô cùng nhiều.
Ngao Kim Bình thiếu chút nữa nói lộ, nhưng may mà hắn chưa nói ra, nếu không phiền phức lớn rồi.
- Ta nhận!
Lý Lân vẫn chưa đáp ứng, thần nữ Trúc Văn Thiến sau lưng Lý Lân đã mở miệng.
- Tiểu cô nương, nếu lão phu nhìn không sai, ngươi hẳn là...
- Tiền bối, ta muốn tham gia lần thí luyện này, ta muốn dựa vào bản lĩnh của bản thân để đi gặp hắn.
Trúc Văn Thiến ngắt lời Ngao Kim Bình, vẻ mặt lạnh lẽo. Ngao Kim Bình nhìn vậy cười khổ lắc đầu không thôi.
Lý Lân không rõ ràng hắn trong lời của Trúc Văn Thiến là ai, hắn cũng không muốn biết. Nhưng từ lúc Trúc Văn Thiến lấy ra sừng rồng vàng kim, Lý Lân đã có thể xác định quan hệ giữa Trúc Văn Thiến và Long tộc không hề tầm thường.
- Vậy chúc các ngươi may mắn!
Ngao Kim Bình vung tay, đưa hai người đến hai vị trí khác nhau.
Lý Lân nhìn rừng rậm nguyên thủy dày đặc phía trước, sắc mặt dần dần ngưng trọng.
Ong!
Tần Tuyết Linh xuất hiện bên cạnh Lý Lân.
- Lý Lân, để ta đi trước cho! Ta muốn xem xem bản thân có thể đạt đến trình độ gì.
Tần Tuyết Linh tươi cười nói.
Lý Lân gật đầu, nói:
- Đừng miễn cưỡng!
Tần Tuyết Linh chắc chắn không phải làm cảnh, tiềm lực của nàng thậm chí còn lớn hơn cả Lý Lân, nếu không vào thời thượng cổ cũng không thể đạt đến trình độ không ai sánh kịp.
Trong Long tộc thần giới chủng tộc rất nhiều, nhưng không hề ngoại lệ, những sinh linh này trong cơ thể đều có chứa huyết mạch thần long nhàn nhạt, coi như hậu duệ huyết mạch của Long tộc.
Trong Long tộc thần giới rộng lớn, chủng tộc thực lực nhỏ yếu, huyết mạch đẳng cấp thấp nhất ở ngoài cùng, huyết thống càng cao quý, thực lực càng mạnh, thì ở càng gần trung tâm Long tộc thần giới. Trong thế giới dùng huyết mạch làm đẳng cấp, đẳng cấp huyết mạch luôn đại biểu cho thực lực.
Chủng tộc phụ thuộc xuất hiện từ đầu chẳng qua chỉ có thực lực Tiên Thiên, đối mặt với uy áp cấp Võ Tôn của Tần Tuyết Linh căn bản không dám phản kháng. Sau đó là cấp Võ Hoàng, những chủng tộc này số lượng thường nhiều, tuy thực lực không mạnh, nhưng đã không sợ uy áp của Tần Tuyết Linh. Chẳng qua chỉ cần Tần Tuyết Linh không động thủ, chúng cũng chỉ lạnh lùng quan sát. Mặc dù Long tộc sớm đã ban bố mệnh lệnh giết chết kẻ từ ngoài vào, nhưng biết rõ không phải địch thủ vẫn ra tay thì không phải hành động của sinh mệnh có trí tuệ.
Nhưng khi xuất hiện sinh linh Tôn cấp đầu tiên, phiền toái của Tần Tuyết Linh cũng bắt đầu. Chủng tộc phụ thuộc chiến đấu không hề có chút nghệ thuật nào, đa phần là dã man trực tiếp, huống hồ còn có mệnh lệnh của Long tộc, đối phương động thủ tự nhiên không hề cố kỵ.
Kinh nghiệm chiến đấu của Tần Tuyết Linh không phong phú, hiển nhiên lúc trước Thánh Quân đã hoàn toàn phong ấn tất cả những gì thuộc về thời kỳ thượng cổ của nàng. Lại thêm thực lực của Tần Tuyết Linh đột nhiên tăng lên, cảnh giới Võ Tôn nhị phẩm mà thực lực Võ Tôn nhất phẩm cũng không phát huy được. Đối mặt với tình hình này, Lý Lân cũng chỉ có thể nhẫn nại chỉ đạo, đồng thời không ngừng để nàng chiến đấu, rèn luyện ý chí chiến đấu của nàng.
Thiên phú của Tần Tuyết Linh cực tốt, có thể nói là mỗi trận chiến đều tiến bộ. Để tận lực gia tăng thực lực, Lý Lân cũng không trực tiếp xông về phía thánh sơn trung ương Long tộc, mà đi theo hướng ngang, để Tần Tuyết Linh tiếp xúc với càng nhiều sinh linh Võ Tôn sơ cấp, để thu lấy đầy đủ rèn luyện.
Tròn mười ngày, Tần Tuyết Linh đã trải qua không dưới trăm trận chiến lớn nhỏ, hiện giờ Võ Tôn nhất phẩm trong tay nàng kể cả liên thủ cũng không chạy được. Thực lực có thể nói là xuất hiện biến hóa to lớn.
Ngay sau đó, Lý Lân để Tần Tuyết Linh bắt đầu xâm nhập sâu hơn, bắt đầu đối chiến với địch nhân cấp Võ Tôn nhị phẩm.
Loại bố cục này của Long tộc thần giới đơn giản là trường thí luyện bẩm sinh. Cho dù Ngao Kim Bình trước đây đã nói có thể giết, nhưng Lý Lân và Tần Tuyết Linh vẫn là có thể không hạ sát thủ thì tuyệt đối không làm.
Mà bên Trúc Văn Thiến thì một đường thẳng tiến, khu vực Võ Tôn nhị phẩm nhanh chóng xông qua. Khi nàng xông vào khu vực Võ Tôn tam phẩm, bị chủ nhân mảnh lãnh địa này, một con Long Hùng thực lực Võ Tôn tam phẩm đỉnh phong đánh lui, vất vả lùi lại. Cái gọi là Long Hùng chính là sinh linh kế thừa huyết mạch Long và Hùng, dưới những sợi lông màu đen là lân giáp dày đặc, một đôi sừng đính trên đầu hắc hùng, có vẻ quỷ dị.
Lý Lân trầm giọng.
Ngao Kim Bình gật đầu, nói:
- Dải linh mạch này là dùng Tổ Long Tĩnh dẫn ra, mà Tổ Long Tĩnh chính là dùng hài cốt Long tộc Thần cấp trở lên luyện thành, cũng được coi là một trong những thánh khí vô thượng của Long tộc."
- Tổ Long Tĩnh? Không biết so với Hóa Long Trì thì thế nào?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Hóa Long Trì? Mục đích các ngươi đến Long tộc lại là vì Hóa Long Trì?
Ngao Kim Bình có vẻ ngạc nhiên.
Lý Lân gật gật đầu, nói:
- Ta có một bằng hữu Long tộc luyện công đi vào đường rẽ, tẩu hỏa nhập ma. Nghe nói Hóa Long Trì có năng lực chữa trị thương thế Long tộc, cho nên ta đến mượn nó thử xem.
Ngao Kim Bình thần sắc hơi động, có phần kích động hỏi:
- Lẽ nào là Long tộc có được huyết mạch Thần Thánh Cự Long mà Ngao Vô Không nói?
Lý Lân gật đầu, điều này khiến Ngao Kim Bình xuất hiện một tia lo lắng.
- Mau nói cho ta biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
- Vô Tình luyện công quá vội, vì thế tẩu hỏa nhập ma dẫn đến công lực mất sạch. Tiền bối, Hóa Long Trì có thể hóa giải thương thế của nàng không?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Theo lý thuyết thì tất cả Long tộc tiến vào Hóa Long Trì đều có thể chữa lành thương thế. Đáng tiếc hiện giờ ngươi đến không đúng lúc.
Ngao Kim Bình không hề hỏi tiếp chuyện của Ngao Vô Tình, trên mặt lại xuất hiện vẻ khó coi.
- Xảy ra chuyện gì?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Hóa Long Trì bị trộm rồi, hơn nữa địch nhân ngươi đã từng gặp!
Ngao Kim Bình trầm giọng.
- Cái gì? Lẽ nào là trưởng lão Long tộc làm phản vừa rồi?
Lý Lân biến sắc, trong lòng cảm thấy vô cùng buồn bực. Con vịt vừa bay tới miệng, ai ngờ lại là mãnh hổ ăn thịt người.
- Không sai, vì trước đây Hóa Long Trì nằm trong tay Bạch Khung trưởng lão, Ngao Tử Mặc đã giết Bạch Khung trưởng lão, đoạt Hóa Long Trì đi.
Ngao Kim Bình trầm giọng nói.
- Đáng chết, sao lại xảy ra chuyện này chứ.
Lý Lân cực kỳ buồn bực.
- Tiểu tử đừng vội, Hóa Long Trì là bảo vật Long tộc truyền thừa, trưởng lão trong tộc sẽ không thể ngồi yên. Chỉ cần tìm Hóa Long Trì về, thương thế của bằng hữu ngươi cũng không khó chữa.
Ngao Kim Bình trầm giọng.
- Có thể tìm được Ngao Tử Mặc ở đâu?
Sắc mặt Lý Lân khó coi.
- Chúng ta cũng không biết, nhưng Ngao Tử Mặc suy nghĩ cẩn thận, làm chuyện lớn như vậy không thể không có thủ đoạn.
Lý Lân thực sự có chút luống cuống, dù sao Thương Long đại lục lớn như thế, Ngao Tử Mặc vừa chạy trốn chỉ cần tìm một nơi ẩn trốn, muốn tìm ra chẳng khác gì mò kim đáy biển.
- Tiểu tử ngươi cũng không cần lo lắng, Ngao Tử Mặc sẽ không từ bỏ ý đồ, với tính cách của hắn có lẽ không lâu nữa sẽ lại tìm Long tộc gây phiền phức. Chỉ cần nhẫn nại chờ, tìm được hắn tuyệt không khó.
Ngao Kim Bình thấy Lý Lân buồn bực, nhẹ nhàng an ủi.
- Đa tạ tiền bối! Không biết Ngao Vô Không hiện giờ ở đâu?
- Lão phu khuyên ngươi một câu, trong Long tộc đừng thân cận với tên tiểu tử đó quá, bởi vì... Chắc ngươi hiểu.
Lời của Ngao Kim Bình khiến Lý Lân biến sắc.
- Con sắc long kia sẽ không đắc tội với vô số người trong Long tộc chứ?
Lý Lân hoàn toàn hết chỗ nói. Thì ra cái gọi là người người hô đánh không phải chỉ có con chuột, mà còn có tên Ngao Vô Không kia nữa.
- Dù sao không có chuyện gì thì cách hắn xa một chút là được!
Nói rồi Ngao Kim Bình dường như nghĩ đến gì đó, thân thể uy vũ không nhịn được hơi run lên.
Khi Lý Lân theo Ngao Kim Bình tiến vào Long tộc thần giới, lập tức bị cảnh tượng như thượng cổ man hoang bên trong chấn động. Cho dù là trong Long tộc thần giới, Long tộc thuần túy chân chính cũng không nhiều. Nhưng các loại chủng tộc phụ thuộc Long tộc lại rất nhiều, dày đặc toàn bộ thần giới, thậm chí rất nhiều là hoạt động bản thể.
- Long tộc ở trong trung ương thánh sơn, dựa theo quy củ, người bên ngoài phải dựa vào thực lực xông vào. Đối với việc này ta cũng không có cách nào, đây là tổ huấn, tất phải tuân theo.
Ngao Kim Bình trầm giọng.
- Không phải chứ, ở đây chủng tộc phụ thuộc nhiều như vậy, hẳn là đều là họ hàng gần với Long tộc, ta có chuyện cần nhờ Long tộc, như thế đánh tiến vào sợ là không ổn.
Lý Lân khó khăn nói.
- Tiểu tử ngươi nói vậy là lầm rồi, Long tộc tuy ẩn thế không ra, nhưng không đại biểu tinh thần Long tộc thoái hóa. Long tộc vốn thượng võ, chỉ cần ngươi có thực lực, đối phương cho dù chiến bại bị giết cũng không oán không hối.
Ngao Kim Bình trầm giọng nói.
Lý Lân gật đầu, đã biết Long tộc thần giới không dễ vào như thế.
- Tiểu tử, ngươi sẽ không phải là sợ không dám tiếp nhận chứ?
Ngao Kim Bình trầm giọng nói.
Lý Lân lắc đầu, nói:
- Sợ thì không đến, chỉ là Hóa Long Trì không ở Long tộc, ta không biết ta phí sức tiến vào để làm gì.
- Ngươi nói cái gì thế, trong Long tộc sao có thể chỉ có một món đồ tốt Hóa Long Trì, Long tộc còn có... Tóm lại, ngươi chỉ cần có thể xâm nhập vào, chỗ tốt thu được sẽ vô cùng nhiều.
Ngao Kim Bình thiếu chút nữa nói lộ, nhưng may mà hắn chưa nói ra, nếu không phiền phức lớn rồi.
- Ta nhận!
Lý Lân vẫn chưa đáp ứng, thần nữ Trúc Văn Thiến sau lưng Lý Lân đã mở miệng.
- Tiểu cô nương, nếu lão phu nhìn không sai, ngươi hẳn là...
- Tiền bối, ta muốn tham gia lần thí luyện này, ta muốn dựa vào bản lĩnh của bản thân để đi gặp hắn.
Trúc Văn Thiến ngắt lời Ngao Kim Bình, vẻ mặt lạnh lẽo. Ngao Kim Bình nhìn vậy cười khổ lắc đầu không thôi.
Lý Lân không rõ ràng hắn trong lời của Trúc Văn Thiến là ai, hắn cũng không muốn biết. Nhưng từ lúc Trúc Văn Thiến lấy ra sừng rồng vàng kim, Lý Lân đã có thể xác định quan hệ giữa Trúc Văn Thiến và Long tộc không hề tầm thường.
- Vậy chúc các ngươi may mắn!
Ngao Kim Bình vung tay, đưa hai người đến hai vị trí khác nhau.
Lý Lân nhìn rừng rậm nguyên thủy dày đặc phía trước, sắc mặt dần dần ngưng trọng.
Ong!
Tần Tuyết Linh xuất hiện bên cạnh Lý Lân.
- Lý Lân, để ta đi trước cho! Ta muốn xem xem bản thân có thể đạt đến trình độ gì.
Tần Tuyết Linh tươi cười nói.
Lý Lân gật đầu, nói:
- Đừng miễn cưỡng!
Tần Tuyết Linh chắc chắn không phải làm cảnh, tiềm lực của nàng thậm chí còn lớn hơn cả Lý Lân, nếu không vào thời thượng cổ cũng không thể đạt đến trình độ không ai sánh kịp.
Trong Long tộc thần giới chủng tộc rất nhiều, nhưng không hề ngoại lệ, những sinh linh này trong cơ thể đều có chứa huyết mạch thần long nhàn nhạt, coi như hậu duệ huyết mạch của Long tộc.
Trong Long tộc thần giới rộng lớn, chủng tộc thực lực nhỏ yếu, huyết mạch đẳng cấp thấp nhất ở ngoài cùng, huyết thống càng cao quý, thực lực càng mạnh, thì ở càng gần trung tâm Long tộc thần giới. Trong thế giới dùng huyết mạch làm đẳng cấp, đẳng cấp huyết mạch luôn đại biểu cho thực lực.
Chủng tộc phụ thuộc xuất hiện từ đầu chẳng qua chỉ có thực lực Tiên Thiên, đối mặt với uy áp cấp Võ Tôn của Tần Tuyết Linh căn bản không dám phản kháng. Sau đó là cấp Võ Hoàng, những chủng tộc này số lượng thường nhiều, tuy thực lực không mạnh, nhưng đã không sợ uy áp của Tần Tuyết Linh. Chẳng qua chỉ cần Tần Tuyết Linh không động thủ, chúng cũng chỉ lạnh lùng quan sát. Mặc dù Long tộc sớm đã ban bố mệnh lệnh giết chết kẻ từ ngoài vào, nhưng biết rõ không phải địch thủ vẫn ra tay thì không phải hành động của sinh mệnh có trí tuệ.
Nhưng khi xuất hiện sinh linh Tôn cấp đầu tiên, phiền toái của Tần Tuyết Linh cũng bắt đầu. Chủng tộc phụ thuộc chiến đấu không hề có chút nghệ thuật nào, đa phần là dã man trực tiếp, huống hồ còn có mệnh lệnh của Long tộc, đối phương động thủ tự nhiên không hề cố kỵ.
Kinh nghiệm chiến đấu của Tần Tuyết Linh không phong phú, hiển nhiên lúc trước Thánh Quân đã hoàn toàn phong ấn tất cả những gì thuộc về thời kỳ thượng cổ của nàng. Lại thêm thực lực của Tần Tuyết Linh đột nhiên tăng lên, cảnh giới Võ Tôn nhị phẩm mà thực lực Võ Tôn nhất phẩm cũng không phát huy được. Đối mặt với tình hình này, Lý Lân cũng chỉ có thể nhẫn nại chỉ đạo, đồng thời không ngừng để nàng chiến đấu, rèn luyện ý chí chiến đấu của nàng.
Thiên phú của Tần Tuyết Linh cực tốt, có thể nói là mỗi trận chiến đều tiến bộ. Để tận lực gia tăng thực lực, Lý Lân cũng không trực tiếp xông về phía thánh sơn trung ương Long tộc, mà đi theo hướng ngang, để Tần Tuyết Linh tiếp xúc với càng nhiều sinh linh Võ Tôn sơ cấp, để thu lấy đầy đủ rèn luyện.
Tròn mười ngày, Tần Tuyết Linh đã trải qua không dưới trăm trận chiến lớn nhỏ, hiện giờ Võ Tôn nhất phẩm trong tay nàng kể cả liên thủ cũng không chạy được. Thực lực có thể nói là xuất hiện biến hóa to lớn.
Ngay sau đó, Lý Lân để Tần Tuyết Linh bắt đầu xâm nhập sâu hơn, bắt đầu đối chiến với địch nhân cấp Võ Tôn nhị phẩm.
Loại bố cục này của Long tộc thần giới đơn giản là trường thí luyện bẩm sinh. Cho dù Ngao Kim Bình trước đây đã nói có thể giết, nhưng Lý Lân và Tần Tuyết Linh vẫn là có thể không hạ sát thủ thì tuyệt đối không làm.
Mà bên Trúc Văn Thiến thì một đường thẳng tiến, khu vực Võ Tôn nhị phẩm nhanh chóng xông qua. Khi nàng xông vào khu vực Võ Tôn tam phẩm, bị chủ nhân mảnh lãnh địa này, một con Long Hùng thực lực Võ Tôn tam phẩm đỉnh phong đánh lui, vất vả lùi lại. Cái gọi là Long Hùng chính là sinh linh kế thừa huyết mạch Long và Hùng, dưới những sợi lông màu đen là lân giáp dày đặc, một đôi sừng đính trên đầu hắc hùng, có vẻ quỷ dị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.