Tam Thái Tử

Chương 312: Chân ngã đại trận (1)

Thuỵ Tỉnh Thỏ

23/09/2014

- Vậy còn điện hạ?

Mạc Phi Linh tò mò hỏi. Dựa vào cách nói lúc trước, Lý Lân cũng cần phải tham dự, vì thế Lý Chấn Uy vẫn còn ảo tưởng muốn nhân cơ hội giáo huấn Lý Lân thật tốt, chấn chỉnh được uy nghiêm hoàng thúc của mình.

- Bản vương cũng muốn tiến hành huấn luyện đặc biệt, nhưng mà không cùng chỗ với các ngươi. Thực lực ta bây giờ tiến triển vẫn quá chậm!

Từ trước lúc đi dự tiệc Lý Lân đã có ý tưởng mới. Chỉ là tình huống cụ thể không nói với Mạc Phi Linh.

- Thực lực của người còn tiến triển chậm? Vậy tốc độ tu luyện của chúng ta tính là cái gì!

Mạc Phi Linh rất là bất mãn. Lý Lân trẻ tuổi hơn nàng rất nhiều, nhưng thực lực so với nàng lại cường hãn hơn. Nhất là sau khi bế quan, khí tức trên thân hắn lại tăng vọt một khoảng lớn. Loại tốc độ này làm ngay cả Mạc Phi Linh cũng có một cỗ tức giận.

Lý Lân đi vào trong tiểu viện của Hương Lân, hắn vừa bước vào khu vực này, Hương Lân đã cảm ứng được hắn đến. Khi Lý Lân tiến vào sân cũng vừa lúc nàng đi ra.

- Lại tới đưa thuốc cho bản cô nương?

Trên mặt Hương Lân lộ chút vẻ chờ mong.

- Thật có lỗi, làm ngươi thất vọng rồi. Bản vương tới tìm ngươi là hy vọng ngươi có thể huấn luyện ta tu luyện võ đạo.

Lý Lân đi thẳng vào vấn đề.

- Không có hứng thú!



Hương Lân không chút nghĩ ngợi, cự tuyệt.

- Không cần vội vã từ chối, ngươi có yêu cầu gì có thể nói, chỉ cần ngươi có thể làm cho thực lực bản vương tăng nhanh, làm cái gì cũng có thể.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Tiểu tử ngươi thật là lòng tham không đáy a! Chẳng lẽ ngươi không biết đối với một võ giả mà nói, căn cơ là quan trọng cỡ nào. Theo bản cô nương, tuổi như ngươi đã có được thực lực võ đạo như vậy đã rất nghịch thiên rồi. Ngươi lại vẫn chưa đủ, còn muốn tiếp tục tăng lên. Một khi căn cơ không vững, thành tựu võ đạo tương lại là phi thường hữu hạn.

Hương Lân khuyên giải nói.

- Điểm ấy, Hương Hương cô nương chớ lo lắng, con đường võ đạo của bản vương ra sao, bản thân ta tự rõ. Tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống căn cơ không ổn định.

Lý Lân tự tin.

- Tóm lại, không đồng ý ngươi chỉ vì cái trước mắt mà tăng cảnh giới võ đạo lên như vậy. Hơn nữa, ngươi một lần tăng lên hai cái cảnh giới, càng cần phải làm quen với lực lượng mới tăng trưởng. Hà cớ gì lẫn lộn đầu đuôi, ảnh hưởng thành tựu tương lai!

Hương Lân vẫn là lắc đầu, không ủng hộ ý tưởng của Lý Lân.

Không biết Bá Vương môn dùng thứ gì lung lạc tam đại thế lực, để tam đại thế lực luôn miệng một lời tiếp nhận Bá Vương môn làm một trong tứ đại thế lực, chuyện này chưa từng xuất hiện trong lịch sử mấy trăm năm qua. Sau đó, một mặt, Bá Vương môn biểu hiện vô cùng bá đạo đối với những thế lực nhỏ yếu, đồng thời cũng động thủ với những thế lực đang quan sát. Ba tên Cửu phẩm Vương tọa đều xuất hiện, một lần hành động, ba thế lực bậc trung bị diệt. Trong lúc nhất thời, Bá Vương môn hung danh hiển hách, các thế lực khác cho dù chấp nhận hay không cũng không dám xem thường nữa.

Trong lúc đó, Hán Vương phủ lại như thế ngoại đào nguyên, bên trong vẫn đang chìm trong khổ tu. Từ khi Lý Lân hứa hẹn với Uất Trì Hổ, cả người Uất Trì Hổ tình cảm mãnh liệt, muốn dựa vào huấn luyện phủ Binh tìm ra càng nhiều phương thức huấn luyện hữu hiệu. Chẳng những dùng toàn bộ phương pháp luyện binh Lý Lân giao cho hắn lúc trước, thậm chí còn tự mình làm ra mấy hạng mục tu luyện độ khó cao, vốn chỉ cần có nghị lực là có thể kiên trì huấn luyện, nay thay đổi lại càng thêm biến thái, thậm chí còn xuất hiện thương vong. Đối với những chuyện này Lý Lân đều thờ ơ. Nếu muốn huấn luyện ra tinh binh làm sao không có người chết. Huấn luyện trước kia của hắn còn tàn khốc hơn, chỉ có sống sót mới là tinh ánh, mới có thể tiếp tục bồi dưỡng giá trị. Không thể nói Lý Lân tàn nhẫn, hắn chỉ là thực thi đạo lý cá lớn nuốt cá bé thôi. Tuy rằng Lý Lân nắm giữ không ít tài nguyên nhưng cũng sẽ không lãng phí hết trên người phế vật.



Cùng lúc đó, bởi vì huấn luyện tàn khốc, rất nhiều phủ Binh muốn rời khỏi. Phủ Binh vốn có thể tự do thối lui lại bị quản chế nghiêm khắc. Lý Lân chỉ cho phủ Binh hai lựa chọn, tiếp tục huấn luyện hoặc là chết.

Đối mặt loại tình huống tàn khốc này, không phải không có người gây sự, thâm chí có người cố gắng cởi bỏ phong ấn, đánh chết huấn luyện Uất Trì Hổ khiến người vô cùng căm hận này, bị Ngao Kim đứng một bên tát một cái thành thịt vụn. Hành động này đã làm mọi người kinh hoàng, không có người nào còn dám vuốt râu hùm. Sau đó trong huấn luyện còn xuất hiện rất nhiều đào binh. May mắn Uất Trì Hồ sớm có chuẩn bị, tiến hành xử phạt nghiêm khắc đối với đào binh, mới có thể ngăn loại không khí này lan tràn. Nếu không thật đúng là có thể tạo thành đại loạn.

Theo huấn luyện đi sâu, một nhánh tinh binh chaanh chính từng bước hình thành. Lúc này, Lý Lân chỉ là thị sát hiểu rõ một lần, cũng không nói thêm gì, chỉ là nâng cao trình độ đãi ngộ. Đồng thời hứa hẹn vì phủ Binh hoàn thành huấn luyện mà duy trì cung cấp đan dược đầy đủ. Hai cái hứa hẹn này của Lý Lân đã trở thành lý do kiên trì cho rất nhiều phủ Binh ý chí không kiên định.

Ở tầng hầm Hán Vương phủ, Lý Chấn Uy vẻ mặt nghiêm trọng, ngăn cản công kích liên tiếp của Mạc Phi Linh cùng Ngụy Duyên. Ban đầu Mạc Phi Linh cùng Ngụy Duyên theo Lý Chấn Uy tu luyện, Lý Chấn Uy chỉ là ôm tâm tình trêu chọc. Dù sao hắn là Tứ phẩm Vương tọa, Mạc Phi Linh cùng Ngụy Duyên chỉ là Nhất phẩm Tiên Thiên, chênh lệch cực kỳ to lớn. Sau khi giao thủ chân chính, mặc dù Lý Chấn Uy đối với thực lực hai ngươi mạnh mẽ hơn tưởng tượng mà cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không làm cho Lý Chấn Uy ra hết sức. Biết được, vài ngày sau Lý Lân đến, nhìn phương thức huấn luyện này giống như trêu chọc, liền mắng chửi Mạc Phi Linh cùng Ngụy Duyên một trận.

- Các ngươi gọi đây là đặc huấn sao? Đây quả thực là trò đùa. Các ngươi luôn luôn phải nhớ kỹ, các ngươi đối mặt không phải là Vương gia Đại Đường, cũng không phải người của mình, mà là địch nhân, nhất định phải giết chết. Thời điểm đối phó địch nhân phải dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, hơn nữa nhất định phải thắng lợi, bởi vì thất bại thì đồng nghĩa với tử vong. Bản vương không hy vọng có một lúc nào đó phải đi nhặt xác cho các ngươi.

Lý Lân nói rất khó nghe, tư tưởng không phù hợp với hành vi hiệp nghĩa. Nhưng là Mạc Phi Linh cùng Ngụy Duyên thì biết đây là lời vàng ngọc, đều nghe vào. Sau đó coi như thời điểm đau khổ của Lý Chấn Uy đã tới rồi. Hai người thiên phú vốn là bất phàm, trải qua lời nói kia, các loại ám chiêu ùn ùn kéo tới, trong lúc nhất thời lực sát thương giảm mạnh, khiến Lý Chấn Uy la lớn không chịu nổi.

- Tiểu tử vô liêm sỉ, chỗ nào yếu hại là muốn công kích sao? Còn ngươi nữa, một cái đại cô nương công kích chỗ kín thì không thấy đỏ mặt sao!

Lý Chấn Uy vừa ngăn cản vừa mắng to, đồng thời đối với chủ ý của Lý Lân hận đến nghiến răng nghiến lợi. Ban đầu Lý Chấn Uy còn muốn mang Hân Hân cô nương tới để thưởng thức phong thái cao thủ tuyệt thế của mình, hiện tại xem ra chỉ có thể từ bỏ, thậm chí sau khi giao thủ còn phải sửa sang lại bộ dạng một chút mới dám đi gặp người trong lòng. Lý Chấn Uy chưa từng chật vật như bây giờ, mỗi lần nghĩ đến đây, hắn đều hận không thể đem Lý Lân hung hăng đánh một trận.

Ngụy Duyên vẻ mặt lạnh lùng, mắt điếc tai ngơ. Thế công của Mạc Phi Linh thật ra chầm chậm, nhưng ngay sau đó bị Lý Chấn Uy nắm lấy cơ hội bức lui mấy bước, cũng bất chấp nữ nhi rụt rè, ra tay càng thêm tàn nhẫn, mỗi lần đều hướng bộ vị yếu hại bắt chuyện. Tuy rằng Lý Chấn Uy công lực thâm hậu, nhưng không được làm bị thương bọn họ nên tránh né cực kỳ chật vật.

Ở trong tiểu viện của Hương Lân, Hương Lân đứng nhìn Lý Lân đang cùng một thân ảnh kim sắc giao chiến ở trong trận pháp mông lung, trên mặt không khỏi lộ ra chút khâm phục. Ban đầu Hương Lân không nghĩ giúp Lý Lân tu luyện. Dù sao dự tính ban đầu của nàng cũng là muốn tốt cho Lý Lân. Nhưng trải qua sự kiên trì của Lý Lân, Hương Lân cô nương tuyệt đối sẽ không thừa nhận chính mình cuối cùng lại đáp ứng cũng là không ngăn được sự mê hoặc của gốc phấn hồng hương liên trong tay Lý Lân.

Vì không để rò rỉ khí tức của mình, Hương Lân không thể tự mình cùng Lý Lân so chiêu, huống chi thực lực hai người cách biệt thật lớn, nàng cũng không có hứng thú động thủ. Cuối cùng Hương Lân chỉ ra biện pháp nuhw thế, khắc một tòa đại trận huyền ảo, lợi dụng lực lượng đại trận ngưng tụ ra phân thân của mình, sau đó mình cùng phân thân đối chiến. Đây là pháp trận tu luyện nổi danh trong trung vực. Các thế lực lớn gần như đều có, thời điểm đệ tử tông môn tu luyện đạt tới bình cảnh, cùng người khác chiến đấu lại không có hiệu quả, thì có thể sử dụng loại trận pháp này để mình cùng bản thân giao thủ, sau đó phát hiện nhược điểm của mình để sửa chữa.

Đối với nhân loại mà nói, hiểu mình nhất chính là mình, mà không hiểu mình nhất cũng là mình. Loại trận pháp này có thể phục chế bản thân trăm phần trăm, tướng mạo giống nhau, sức chiến đấu như nhau. Cái này khiến cho tỷ lệ thắng bại là 50/50. Một khi thất bại, chính mình rất có thể bị bản thân mà trận pháp ngưng tụ giết chết. Khả năng nguy hiểm rất lớn, bởi vậy tu luyện loại trận pháp này cũng là một loại sát trận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook