Tam Thái Tử

Chương 635: Cuộc chiến thống soái(2).

Thuỵ Tỉnh Thỏ

04/11/2014

Lão già nhìn Lý Lân chằm chằm, thần sắc tràn đầy phức tạp, sau nửa ngày suy sụp gã phát ra một tiếng thở dài. - Thần tông chủ, thật xin lỗi không thể giúp được gì, chuyện nơi đây đã không phải là dùng thủ đoạn quân sự mà có thể giải quyết được, lão phu xin cáo từ. Gã thống soái thứ nhất sau tiếng thở dài đã lựa chọn cáo từ. - Mộc nguyên soái, ngươi làm sao có thể bỏ đi bây giờ, đối kháng với vạn tộc thượng cổ còn rất cần lực lượng của ngươi. Tông chủ Thần Thiên tông sắc mặt biến đổi, lo lắng nói. - Lão phu không nhìn thấy hy vọng thắng lợi, không muốn ở lại chỗ này gieo rắc suy nghĩ tuyệt vọng. Lời nói của vị tiểu huynh đệ này mặc dù trước đây ta cũng không thể đồng ý, nhưng mục đích của hắn thì lão phu có thể lý giải được, lão phu chúc các vị có thể thành công. Lão già hiển nhiên có kiêu ngạo của mình, gã biết cho dù là mình có ở lại, đối với cuộc chiến tranh này ảnh hưởng tiêu cực vượt qua ảnh hưởng tích cực. Dù sao thì thái độ quyết định ý tưởng, từ trong đáy lòng gã đã cho rằng không thể chiến thắng, cho nên có chế định ra chiến lược cũng không thể thúc đẩy bên ta đi đến thắng lợi. - Mộc nguyên soái, kính xin dừng lại thêm một lát. Tông chủ Thần Thiên tông thành tâm giữ lại nói. Mộc nguyên soái thở dài hơi suy sụp ngồi xuống, gã là thống soái, ở phương diện chiến tranh thái độ đã muốn thua, hiện tại cho dù lưu lại bất quá cũng chỉ là nhìn xem một chút cái tiểu tử to gan hơn mình kia có thật sự có năng lực hay chỉ là nói bốc phét. - Tiểu huynh đệ, ngươi không phải là xuất thân quân ngũ, dựa theo đạo lý lão phu không nên làm khó dễ ngươi. Nhưng vì sự tình có liên quan đến tồn vong của toàn bộ Hỗn Loạn Lĩnh, lão phu không thể không mặt dày mà lĩnh giáo ngươi. Gã thống soái thứ hai được đề cử đứng lên trầm giọng nói. - Tiền bối định khảo nghiệm như thế nào đây? Lý Lân lạnh nhạt đứng lên, trên mặt không có một chút khẩn trương nào, cũng không sợ hãi, chỉ cần tinh thần trạng thái này cũng khiến cho mọi người âm thầm gật đầu. Gặp đại sự mà không sợ, đúng là một tố chất cần có của một thống soái ưu tú. - Trước đây lão phu có được một kiện thần niệm thú vị gì đó, có thể ký thác thần niệm tiến hành đối chiến, không bằng ta và ngươi đối chiến một ván xem như thế nào. Gã thống soái thứ hai khẽ cười nói. - Rất vui vẻ được hầu tiếp. Lý Lân gật gật đầu, hắn biết rằng nều không xuất ra bản lãnh thật sự thì không thể nào được tất cả các tông chủ tán thành. Lão già mỉm cười gật gật đầu, sau đó từ trong túi không gian lấy ra một cái sa bàn rất lớn, bên trong giống như tự hình thành một phiến không gian, tất cả các dạng địa lý đều có. - Không bằng chúng ta phỏng theo lần giao chiến Hỗn Loạn Lĩnh cùng với vạn tộc thượng cổ xem như thế nào. Lão già mở miệng nói một lần nữa. - Cũng được. Lý Lân cũng gật gật đầu. - Nếu tiểu huynh đệ có được niềm tin chiến thắng, lão phu liền sung vào phía vạn tộc thượng cổ, xem tiểu huynh đệ dẫn dắt Hỗn Loạn Lĩnh như thế nào. Lão già nói. - Cũng được. - Vì để không chiếm tiện nghi của tiểu huynh đệ, lão phu muốn để cho ngươi quen thuộc với sân chơi này. Lão già ném lên một vật trôi nổi ổn định giữa không trung, bên trong cảnh tượng biến hóa giống như một mảnh không gian ẩn chứa các loại địa hình đích thực trên thế giới. - Bảo bối tốt. Lý Lân nhịn không được cất tiếng khen ngợi, đồng thời thần niệm của hắn tiến vào trong không gian Lục Mang Tinh. - Đại ca, sau đây là đến lượt ngươi rồi. - Yên tâm đi. Trên mặt Hàn Tín tràn đầy tự nhiên, thần niệm từ trong không gian Lục Mang Tinh thẩm thấu ra tạm thời tiếp quản thân thể Lý Lân. Dù sao trận đối chiến này cũng là thần niệm kỳ thác ở trong đó, cái này phải là Hàn Tín tự mình ra tay mới được. Ông. Cái sa bàn cực lớn phát ra một trận hào quang, Hàn Tín cùng với lão già triển khai trận thế, Hàn Tín cầm ngàn vạn binh mà lão già thống lĩnh một trăm triệu gấp hơn mười lần Hàn Tín. - Ngay từ đầu cuộc chiến đấu Hàn Tín dẫn dắt trăm ngàn đại quân nhanh chóng triển khai hành động, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai xung phong liều chết nhập vào trong đại quân khôn cùng của lão già. Lão già phản ứng cũng cực kỳ nhanh chóng, đáng tiếc là vẫn chậm mất một bước, thời điểm muốn đại quân hợp lại, Hàn Tín đã mang theo bộ đội thong dong trở về. Chỉ một lần đánh lén này bên phía lão già đã tổn thất mất mấy trăm vạn, kết quả này làm cho mọi người bên ngoài đang xem cuộc chiến chấn động không thôi. Kế tiếp Hàn Tín thống lĩnh đội ngũ tựa như những hồn ma, mơ hồ không chừng, lão già vài lần đã bố trí cạm bẫy, cứ vào lúc sắp thành công lại bị Hàn Tín nhìn thấy mà thoát đi mất, lão già cũng không truy kích, một khi truy kích tất nhiên sẽ bị Hàn Tín bố trí cạm bẫy ngược mà đánh trả. Thời gian giằng co trôi qua, nghìn vạn binh lực của Hàn Tín chỉ còn lại có năm trăm vạn, còn đối phương một trăm triệu binh lực vậy mà tổn thất có đến gần sáu ngàn vạn, nhìn xem kết quả như thế mọi người đều trợn mắt há hốc mồm. Làm cho lão già bất đắc dĩ truy đuổi cuộc chiến vẫn tiếp tục, mặc kệ lão già sử dụng loại thủ đoạn nào, Hàn Tín cũng vẫn trơn trượt như cá trạch. Hàn Tín còn tương kế tựu kế một lần một lần dụ bộ đội ăn luôn, từng hồi, từng hồi chém giết đi qua, cuối cùng lão già cũng nắm được cơ hội, vây kín đại quân của Hàn Tín. Nhưng cũng rất nhanh, lão già phát hiện ra là mình đã bị lừa, đối phương thế nhưng đang không ngừng truy đuổi, lợi dụng chiến đấu vứt bỏ thi thể, bố trí một đại trận tuyệt sát bí ẩn, hơn nữa khu vực bị khép vào trong sát trận chỉ có duy nhất một đường sống. Trận này phỏng theo trận pháp công phạt phát động, trong thời khắc này cũng đã chấm dứt, cuộc chiến phía của Hàn Tín tổn mất chín thành, còn phía lão già thì toàn quân bị diệt. Nhìn xem kết quả này thần sắc mọi người đều ngưng trọng, Mộc nguyên soái nhìn về phía Lý Lân, ánh mắt giống như đang nhìn một con quái vật. - Lão phu thua, tiểu huynh đệ quân sự của ngươi thật sự đủ sức để so sánh với các quân thần trong truyền thuyết. Lão già chua sót nói, kiếp sống quân lữ mấy trăm năm mài luyện ra năng lực lại bị một tiểu tử không đến hai mươi tuổi lấy yếu thắng mạnh xử lý, lão già có thể bình thản mà nói mình thất bại, điều đó cũng đủ để chứng minh trí tuệ không hề tầm thường này. - Tiền bối không cần phải như thế, thắng bại là chuyện bình thường của người dùng binh, tiền bối cùng tiểu tử là lần đầu tiên giao chiến, tiền bối cũng không quen thuộc với phương thức chiến đấu của tiểu tử, hơn nữa trận này trong địa bàn chính là nơi địa hình phức tạp, có thể lợi dụng nhân tố địa lợi rất nhiều, nếu thực giới bên ngoài chỉ sợ là kết quả sẽ không phải như vậy. Lý Lân khiêm tốn nói. - Lão phu thua, lần này thực là thua hoàn toàn. Trần tông chủ, có nhân vật như tiểu huynh đệ ở đây, Hỗn Loạn Lĩnh thật sự có hy vọng thắng lợi rồi. Lão giả mở miệng nói với Tông chủ Nguyên Thiên tông. - Kim nguyên soái, kính xin ngài lưu lại tham dự trận đại chiến này. Tông chủ Nguyên Thiên tông đứng lên, người nữ tử thân cao vượt xa so với người bình thường rất có lực áp bách, trước đây mọi người tuy rằng rung động cho rằng Hàn Tín quỷ thần khó lường, nhưng mà Kim nguyên soái phòng thủ cũng cực kỳ lợi hại. Một nhân vật như thế nếu có thể lưu lại, tất nhiên đối với chiến tranh có trợ giúp rất lớn, bởi vì cái gọi là một người kế ngắn một người kế dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook