Chương 550: Hư không truyền tống(2).
Thuỵ Tỉnh Thỏ
04/11/2014
Một cỗ uy áp khủng bố truyền khắp thành Trung Châu, tất cả mọi nguời đều mờ mịt nhìn về trung tâm thành Trung Châu, duờng như đang chờ đợi tuyên án của vận mệnh. Nơi ở của những đại quý tộc có năng lực thì lập tức mở ra cấm chế phòng hộ, mà những kẻ không có năng lực mở cấm chế thì lại cầu xin che chở của những đại gia tộc, theo thuờng lệ phải dâng lên thiên tài địa bảo mới có cơ hội nho nhỏ. Hai cao thủ cấp Võ Tôn giao chiến trong vô hình đã khiến đại quý tộc thành Trung Châu có được một khoản tiền của phi nghĩa.
Thừa tuớng, các bộ thuợng thư, thống soái quân đội của Bích Lạc hoàng triều lần lượt tiến vào cung, gặp mặt Bích Lạc Hoàng, thỉnh hoàng thất ra tay ngăn cản trận chiến này, hoặc là có thể di chuyển địa điểm chiến đấu ra ngoài thành Trung Châu. Dù sao cấm chế của diễn võ trường Thuương Thiên có thể ngăn chặn dư ba của trận chiến cấp Võ Tôn hay không, không ai dám khẳng định.
Bích Lạc Hoàng không triệu kiến một người, đại nhân vật này những lúc bình thường dẫm chân đã chiếm ba phần thành trì trong chốc lát đã bị đẩy ra rìa. Thái độ cứng rắn của Bích Lạc Hoàng khiến chúng triều thần lo sợ bất an.
Bích Lạc hoàng thất không hành dộng, một số người đã động rồi. Ðầu tiên là lão tổ cấp Võ Tôn của mấy đại thế gia tiến đến diễn võ truờng xem chiến, tiếp đó một số khí tức bí ẩn cũng tập trung về phía diễn võ trường.
Trong phủ của Lý Lân, cánh tay phải còn nguyên vẹn của Ảnh Tử nhập vào hư không, chân nguyên cuờng hãn của võ giả không ngừng đổ vào trong dó. Dưới lực lượng của hắn, năng luợng màu lam đặc thù trong hư không khắc họa lên những hoa văn bắt đầu hòa hợp vào không gian. Cho dù là Ảnh Tử nếu như không dùng chân nguyên quan sát, cũng không thể phát hiện năng luợng quỷ dị cất dấu trong không gian loạn lưu vô hạn.
- Lẽ nào đây là thời không bản nguyên chi lực!
Trên mặt Ảnh Tử tuy không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại tràn đầy kinh hãi.
Thời không chính là gọi chung của thời gian chi lực và không gian chi lực, thời gian mờ mịt không thể suy đoán, không gian cũng tan vỡ đến mức cấp Võ Hoàng cũng có thể dễ dàng phá toái hư không. Cao thủ cấp Võ Tôn đều biết, vào thời kỳ thuợng cổ, đừng nói cao thủ cấp Võ Hoàng, dù là cao thủ cấp Võ Tôn cũng không thể phá vỡ hư không, xuyên qua hư không chỉ là cao thủ Thần cấp có thể nắm giữ pháp tắc trong truyền thuyết mới có thể có đuợc. Thậm chí thời kỳ trung cổ sau thượng cổ, không gian cũng chỉ có cao thủ cấp Võ Tôn mới có thể phá vỡ, cho đến hiện nay, không gian đã yếu đến mức ngay cả cao thủ Võ Hoàng cũng có thể dễ dàng phá vỡ. Loại hiện tuợng không bình thường này được gọi là xói mòn không gian bản nguyên. Căn cứ vào điển tịch các đại thế lực truyền thừa xuống ghi lại, không gian tan vỡ là vì thuợng cổ đại chiến, dẫn đến thời không bản nguyên của thế giới này xuất hiện vấn đề. Còn về làm sao khôi phục, từ xưa tới nay chưa từng có ai nói rõ ràng được. Về phần lực luợng thời không bản nguyên, càng khó hơn, trừ cao thủ Thần cấp ra không ai có thể sử dụng, mà sử dụng thời không bản nguyên cũng không phải hoàn chỉnh, hiện giờ nhìn thấy một tiểu bối cấp Võ Hoàng cũng có thể dễ dàng khắc họa thời không bản nguyên trong hư không, một màn này truyền ra cũng đủ để chấn dộng cả trời dất, đừng nói là cao thủ cấp Võ Tôn, cho dù là cao thủ Thần cấp cũng đều có thể có hứng thú nghiên cứu.
Ngay lúc cảm xúc Ảnh Tử bộc phát, trong tay đột nhiên truyền tới một cỗ chấn động, một lực hút khủng bố truyền tới, mà lực lượng chân nguyên đưa vào lại mạnh mẽ đo ngược. Nhưng rất nhanh đã khôi phục bộ dạng trước đó.
Nhưng chỉ mấy giây thời gian cắn nuốt chân nguyên vừa rồi đã đủ để hút khô cao thủ cấp Võ Hoàng, nhưng đối với Võ Tôn Thất phẩm như Ảnh Tử mà nói, cỗ lực lượng này chẳng đáng là gì, khó trách Lý Lân nói hắn tuyệt đối không hề sai sót.
- Vừa rồi có nguời bị cuỡng chế truyền tống trong không gian loạn lưu! Lẽ nào đây là mục đích của Lý Lân?
Ngẫm lạivừa rồi Lý Lân thần hồn ly thể, Ảnh Tử dường như biết được suy nghĩ của Lý Lân.
- Tiểu tử này, hy vọng kế hoạch của ngươi có thể thành công, nếu không tin tức đã tiết lộ, đừng nói là những cao thủ bị ngươi ám toán này, cho dù là lực lượng cực kỳ có khả năng là thời không bản nguyên kia cũng đủ để làm cái đích cho mọi nguời công kích rồi.
Ảnh Tử không hề có thói quen tiết lộ bí mật cho người khác, cho dù là giữa hắn và Lý Lân không hề có mối quan hệ nào.
Vừa rồi lại có một lực hút truyền tới, Ảnh Tử biết lại có kẻ xui xẻo bị Lý Lân tính kế rồi, thần sắc cứng ngắc của Ảnh Tử bắt dầu trở nên ngưng trọng. Có thể tùy ý xuyên qua trong hư không căn bản không thể là người bình thường, kém cỏi nhất cũng là cao thủ Võ Hoàng hậu kỳ, mà cao thủ như vậy ở bất kỳ thế lực nào cũng đều không đơn giản. Vì tò mò, Ảnh Tử chậm rãi đưa thần thức theo chân nguyên vào trong hư không, hắn muốn nhìn xem Lý Lân đang tính toán ai.
Trong hư không loạn lưu, một đạo quang mang toàn bộ màu thủy lam lóe lên, một con quái vật giống như cá voi đang đi lại, duới chân hắn vô số thủy khí ngưng tụ thành quang hoa như tấm ván, không gian loạn lưu kéo tới, hắn nhẹ nhàng lắc một cái, sóng nuớc liền rẽ ra. Sau nguời hắn có một thanh niên mập mạp cũng đang thử ngưng tụ tấm ván của bản thân, đáng tiếc thực lực của hắn và con quái vật phía truớc chênh lệch rất lớn, thủy khí nhiều nhất chỉ có thể ngưng tụ thành một đám.
- Tộc thúc, ngài chờ con một chút!
Thanh niên kia vội hô, tuy nhìn hắn giống như nhân loại, nhưng lại có chòm râu màu lam giống như con cá voi phía truớc.
- Tiểu tử chút ít thế này cũng chịu không được, ngươi chính là thiên tài của Thần Kình tộc thuợng cổ , chút khó khăn này mới chỉ là bắt đầu tu hành thôi.
Quái nhân kia nói tiếng nguời, trong giọng nói tràn đầy vẻ trêu tức.
- Ngài là cao thủ cấp Võ Tôn, ta làm sao có thể so sánh. Thêm nữa Tinh Linh tộc và Cự Long tộc chiến Đấu sao ngài lại hung phấn chạy tới chứ.
Thanh niên mập mạp bất mãn nói. Cũng không biết là lão bất tử nào yêu cầu phải chạy đến thành Trung Châu, nơi này rốt cuộc có gì hấp dẫn bọn họ, hại thanh niên mập mạp này chạy tới chịu không ít thiệt thòi.
- Hà hà! Hưng phấn, đương nhiên là hưng phấn rồi. Ngươi biết thành Trung Châu là nơi nào không? Nơi này là nơi vạn tộc thượng cổ đại chiến, vạn tộc ta muốn quay về, tất phải bắt đầu từ đây. Huồng hồ Tinh Linh tộc lĩnh ngộ sinh mệnh linh vực cực sâu, rất có lợi với việc ngươi ngung tụ thế giới của bản thân. Phương thức chiến đấu của Cự Long tộc cũng có thể tham khảo. Lão phu còn không phải vì ngươi sao, tiểu tử ngươi còn oán trách ta!
Đầu cá voi mắng, xoay người thúc dục tấm ván, dễ dàng xông lên đầu sóng của một mảnh không gian loạn lưu. Nhưng khi lão quay đầu lại, tiểu tử mập bị lão quát lớn lại quỷ dị biến mất.
Không có, cứ thế yên lặng mà biến mất. Quái nhân đầu cá voi chấn kinh dụi dụi mắt, dường như phát hiện ra chuyện gì không thể tưởng tượng được. Phải biết, hắn là cao thủ Võ Tôn lục phẩm đỉnh phong, người nào có thể trước mặt hắn lặng yên cướp đi hậu bối.
- Tiểu vương bát đản, ngươi chạy đi đâu rồi?
Quái nhân đầu cá voi đạp vỡ hư không, bước vào trong hiện thế. Đáng tiếc hiện thế cũng không có bóng dáng thanh niên mập kia.
Mà phía trước không đến mười dặm chính là mục đích của chuyến đi lần này, thậm chí cách mười dặm cũng có thể cảm thụ được khí tức giao chiến của hai cao thủ cấp Võ Tôn.
- Tinh Bất Nhị, tiểu vương bát đản ngươi chạy đi đâu rồi, nhanh ra đây cho lão phu, hiện giờ không phải lúc chơi đùa đâu.
Đỉnh đầu quái nhân đầu cá voi thấp thoáng, hóa thành một người trung niên tuấn lãng. Chỉ là lúc này sắc mặt người trung niên lo lắng, thần thức cường hãn quét khắp mười dặm.
Ầm một tiếng! Hư không cách người trung niên không xa xuất hiện một cái cửa ra, một lão giả mặc đồ xám thần sắc che đậy xông tới, đồng thời thần thức vừa xuất ra đã khóa chặt khí tức của người trung niên Thần Kình tộc thượng cổ phát ra.
- Đại Bằng tộc thượng cổ, lại là lão già Bằng Bất Thông ngươi xuất hiện, có phải ngươi giấu thanh niên tộc ta đi, mau thả hắn ra, bằng không lão phu sẽ không khách khí!
Tinh Bất Nhị biến mất khiến cường giả Thần Kình tộc cảm nhận được nguy cơ, mà có thể ở bên mình làm đến vô thanh vô tức, chỉ sợ cũng chỉ có lão bất tử Đại Bằng tộc dựa vào tốc độ thành danh trước mắt này.
- Tinh Tán, Thần Kình tộc thượng cổ , nhất định là hắn bắt thanh niên tộc ta! Lại là trả đũa, đúng là đáng chết.
Lão giả Đại Bằng tộc vẻ mặt âm u, chỉ nhìn thoáng qua đã khẳng định thanh niên cường giả trong tộc mình chính là bị tên Thần Kình tộc hèn mọn trước mắt này cướp đi. Về phần lời Tinh Tán mở miệng nói trước đó, cường giả Đại Bằng tộc Bằng Bất Thông căn bản không hề nghe vào tai.
Đại Bằng tộc thượng cổ chính là chủng tộc cường lực, tuy rằng không phải hoàng tộc trong vạn tộc thượng cổ, nhưng cũng là tộc thực lực tiếp cận đỉnh cao nhất, trong tộc vô số cao thủ, càng nổi danh về tốc độ phi hành. Mà Thần Kình tộc thượng cổ cũng tiếng tăm lừng lẫy, trong các tộc ở hải dương, thực lực cũng gần tới đỉnh điểm. Nếu là cường giả hai chủng tộc khác gặp nhau, tất sẽ không lập tức ra tay, dù sao vạn tộc thượng cổ đã đạt thành nhận thức chung, giai đoạn hiện giờ Nhân tộc mới là đối thủ chủ yếu của vạn tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.