Chương 799: Kỳ Lân chí tôn.
Thuỵ Tỉnh Thỏ
05/11/2014
Lý Lân nhịn không được vui lên, đầu Kỳ Lân thế nhưng có tên là Đông Đông, quả là một cái tên có cá tính.
Thiếu niên Kỳ Lân Đông Đông hung hăng liếc Lý Lân một cái, xoay người, không cam lòng, nói với Thiên Đế Đại Tần:
- Ta muốn đổi tên, cái tên này thật sự là làm tổn hại đến uy danh Kỳ Lân chí tôn của ta.
Thiên Đế Đại Tần từ chối cho ý kiến, hiển nhiên đối với cái tên Đông Đông của thiếu niên Kỳ Lân vẫn rất vừa lòng.
Nhìn Thiên Đế Đại Tần không có phản ứng gì, thiếu niên Kỳ Lân buồn bực.
- Quay về hết cho bản tôn!
Thiếu niên Kỳ Lân mở miệng, hai nơi chiến trường phương xa nhanh chóng dừng lại, hai đạo thân ảnh nhanh chóng vọt tới, tràn đầy đề phòng đứng ở phía sau thiếu niên Kỳ Lân.
- Chí tôn, những Nhân loại này lai giả bất thiện!
Cự Tích âm lãnh nói.
- Không cần đánh, bọn họ là bằng hữu của ta!
Thiếu niên Kỳ Lân mở miệng, không để ý đến sắc mặt khó coi của hai gã thủ hạ cấp Thánh Nhân.
- Ta quyết định dẫn dắt toàn bộ Linh tộc gia nhập đế quốc Đại Tần Nhân tộc. Các ngươi có ý kiến gì không?
Hiển nhiên thiếu niên Kỳ Lân vị chí tôn này bình thường cũng không quản lý nội bộ, chuyện trong lãnh địa Linh tộc trên cơ bản đều do hai đại thần thú cấp Thánh Nhân xử lý.
- Ta phản đối. Năm đó Nhân tộc đuổi cùng giết tận Linh tộc chúng ta, hiện tại chúng ta không thể tin tưởng bọn hắn.
Cự Tích trầm giọng mở miệng. Nhìn về phía người của Đại Tần, hung quang bắn ra bốn phía, hiển nhiên hắn chỉ có thù hận đối với Nhân tộc, vốn không muốn tiếp xúc với Nhân tộc.
- Ta cũng không đồng ý. Nhân tộc và Linh tộc có thù hận quá lớn, tổ tiên rất vất vả mới bảo lưu được truyền thừa, không thể bị hủy một cách không rõ ràng trong tay Nhân tộc.
Hà Quy trầm giọng nói.
- Các ngươi có ý gì? Ngay cả lời của ta cũng không nghe sao?
Thiếu niên Kỳ Lân nổi giận đùng đùng nói.
- Chí tôn, Nhân tộc không thể tin tưởng, năm đó Linh tộc ta chính là do rất tin tưởng Nhân tộc mới rơi vào kết cục như hiện nay.
Cự Tích lạnh giọng nói.
- Không sai, những Nhân tộc này tuy rằng mạnh, nhưng chúng ta cũng không yếu, tích lũy trăm vạn năm, hơn nữa có hoàn cảnh của man hoang cổ địa ma luyện, khiến cho Linh tộc có cơ hội phản công Nhân tộc.
Hà Quy nói. Hiển nhiên cực kỳ tự tin đối với thành tựu mà Linh tộc đạt được trong những năm qua.
- Các ngươi... Các ngươi làm ta tức chết. Ta không quan tâm. Dù sao bản tôn đã đáp ứng bọn họ. Các ngươi nhìn mà làm!
Thiếu niên Kỳ Lân thế mà lại giở trò gian. Thủ đoạn như vậy khiến cho Lý Lân phải trợn mắt há hốc mồm. Nếu không phải trước kia cảm nhận được khí thế khủng bố trên người hắn, chỉ sợ căn bản không thể liên hệ được thiếu niên bốc đồng này với chí tôn của Linh tộc.
Cự Tích và Hà Quy sắc mặt sầu khổ, hiển nhiên không nghĩ tới ngài chí tôn nhà mình lại làm một việc mất mặt như thế.
- Chí tôn. Ta không phải không tuân mệnh lệnh của ngươi, chỉ là gia nhập Nhân tộc, thật sự là...
Hà Quy vẻ mặt đau khổ nói.
- Nhân tộc thì làm sao, tại thời thượng cổ lúc đầu còn là một thành viên trong Linh tộc, các ngươi biết rõ hơn ta lúc ấy Linh tộc đối đãi với Nhân tộc như thế nào. Theo ta thấy thượng cổ hậu kì Nhân tộc cùng Linh tộc chiến đấu là báo ứng của Linh tộc. Một báo trả một báo, mọi người huề nhau.
Thiếu niên Kỳ Lân nói.
Lời nói ngốc nghếch như thế làm cho Cự Tích và Hà Quy, hai đại cường giả từ đáy lòng dâng lên cảm giác vô lực. Chí tôn của mình, tính tình này khi nào thì mới có thể trưởng thành.
- Chí tôn, kính xin ngươi thu hồi mệnh lệnh đã ban ra!
Cự Tích trầm giọng nói.
- Các ngươi đừng khinh thường Nhân tộc, thượng cổ hậu kỳ còn không phải Nhân tộc ra uy mới có thể ngăn trở người Vực ngoại hay sao. Huống chi so với việc ở lại cái nơi khỉ gió này kéo dài hơi tàn, bản tôn thấy gia nhập Nhân tộc còn tốt hơn.
Thiếu niên Kỳ Lân trầm giọng nói.
Nói đến hoàn cảnh khủng bố của man hoang cấm địa, cho dù là Hà Quy và Cự Tích, cường giả cấp Thánh Nhân sắc mặt đều trắng bệch.
Hai đại cường giả trầm mặc.
- Chư vị gia nhập Đại Tần. Trở thành con dân Đại Tần, trẫm sẽ đối xử bình đẳng với các ngươi như Nhân tộc!
Thiên Đế Đại Tần trầm giọng mở miệng nói.
Hai đại cường giả nhìn hắn, trong đôi mắt vẫn còn đề phòng rất nhiều, căn bản không có khả năng bởi vì một câu của Thiên Đế Đại Tần mà lột bỏ mấy trăm vạn năm ân oán khúc mắc của Nhân tộc và Linh tộc.
- Các ngươi đi cùng ta!
Thiếu niên Kỳ Lân chí tôn mở miệng, tam đại cường giả tiến vào trong tiểu thế giới.
Thiên Đế Đại Tần rất kiên nhẫn, nhưng thiếu niên Kỳ Lân chí tôn cũng không khiến cho Thiên Đế Đại Tần phải đợi lâu, rất nhanh hắn mang theo hai tên thuộc hạ ủ rũ đi ra.
- Thiên Đế, đã thu phục xong. Hiện tại Linh tộc sẽ gia nhập Đại Tần, chính thức trở thành con dân đế quốc Đại Tần.
Thiếu niên Kỳ Lân dương dương đắc ý nói.
- Một khi đã như vậy, chúng ta tiếp tục tiến lên!
Đại Tần Thiên Đế trầm giọng nói.
Thiếu niên Kỳ Lân biến sắc, không hiểu hỏi:
- Thiên Đế, các ngươi không phải là vì Linh tộc chúng ta mà đến?
Thiên Đế Đại Tần lắc đầu, nói:
- Trẫm là vì chinh phục man hoang cổ địa mà đến.
- Cái gì?
Thiếu niên Kỳ Lân sắc mặt đại biến, hiển nhiên kết quả này hắn căn bản không nghĩ tới.
- Trăm ngàn lần không nên, địa phương quỷ quái này thật sự khủng bố, năm đó mấy vị cường giả cấp Thánh Nhân của Linh tộc tiến vào vùng trung tâm, không một ai trở về. Thiên Đế, tuy rằng ngươi cường đại, nhưng cũng chưa chắc so với thuỷ tổ chí tôn của Linh tộc chúng ta cường đại hơn bao nhiêu, vẫn không nên mạo hiểm mới tốt.
vẻ lông bông trên mặt thiếu niên Kỳ Lân biến mất, cả người lộ ra thần sắc cực kỳ ác liệt. Hiển nhiên nơi sâu trong man hoang cổ địa làm cho hắn cũng cảm thấy sợ hãi.
- Ý trẫm đã quyết!
Thiên Đế Đại Tần cực kỳ tỉnh táo nói.
Thiếu niên Kỳ Lân sắc mặt phát khổ, rất không tình nguyện nói:
- Ta có thể không tham gia không?
- Trẫm biết ngươi là chí tôn Linh tộc duy nhất có thể từ chỗ sâu trong man hoang cổ địa sống sót trở về, trẫm có thể giúp ngươi mở ra trí nhớ kiếp trước. Nếu ngươi thật sự không muốn đi, đem phần trí nhớ kia nói cho trẫm biết là được rồi.
Thiên Đế Đại Tần trầm giọng nói.
- Không cần, trăm ngàn lần không cần!
Thiếu niên Kỳ Lân sắc mặt đại biến, vù một tiếng, cả người đã bay đến phương xa.
- Chí tôn không muốn nhớ lại chuyện trong quá khứ, mặt khác Linh tộc chúng ta cũng sẽ không theo các ngươi đi chịu chết!
Cự Tích cùng Hà Quy tiến lên từng bước, vô cùng cường ngạnh nói.
- Một khi đã như vậy, vậy các ngươi ở lại chỗ này đi!
Đại Tần Thiên Đế vẫy tay, trăm vạn đại quân xuất phát, khí thế từ trước đến nay chưa từng có khiến cho Linh tộc hai mặt nhìn nhau. Bọn họ không nghĩ tới Thiên Đế Đại Tần dễ nói chuyện như vậy, vậy mà chưa từng xử sự quá đáng với bọn họ
- Chí tôn, chúng ta thật sự không tham gia?
Hà Quy tính tình tốt nhất, trong lòng nghĩ là nếu như đã gia nhập trận doanh của Nhân tộc, đối mặt nguy hiểm lại không góp sức, đây không phải là điều tốt.
- Các ngươi ai cũng không cần đi!
Thiếu niên Kỳ Lân sắc mặt phức tạp, rất là do dự.
- Năm đó bản vương cũng đã gặp ngươi, đáng tiếc ngươi đã không còn phong thái của Kỳ Lân chí tôn năm đó!
Vũ vương là người cuối cùng rời đi, nhìn về phía Kỳ Lân chí tôn, trong ánh mắt có khinh miệt, còn có thất vọng.
Thiếu niên Kỳ Lân chí tôn cũng không tức giận, hắn nhìn thân ảnh dần dần biến mất ở phương xa, răng thép cắn chặt, trong nháy mắt đưa ra quyết định.
- Người Đại Tần tiến vào trung ương man hoang cổ địa, tất nhiên có thể làm chấn động toàn bộ những thứ ở sâu trong man hoang cổ địa, hai người các ngươi nhân cơ hội này hợp lực hút lấy bản nguyên của tiểu thế giới Linh tộc, rời khỏi man hoang cổ địa.
Thiếu niên Kỳ Lân chí tôn trầm giọng nói.
- Chí tôn, ngươi muốn đi vào?
Cự Tích sắc mặt khó coi nói.
- Không sai, tuy rằng ta không muốn nhớ lại kiếp trước, nhưng ta cũng biết, những ký ức kia sớm muộn gì cũng sẽ tự khôi phục, ta là Kỳ Lân chí tôn của Linh tộc, trong thiên địa đại kiếp cần trạng thái đỉnh phong.
Kỳ Lân chí tôn sắc mặt nghiêm túc, làm cho người khó có thể liên hệ hắn với thiếu niên la hét om sòm lúc trước.
Cự Tích và Hà Quy liếc nhau, cuối cùng gật đầu.
- Con bà nó, hy vọng bọn họ không chết toàn bộ ở bên trong!
Kỳ Lân chí tôn thần sắc phức tạp khó hiểu, cuối cùng lắc mình một cái hướng về bên trong phóng đi.
Đại quân đi tới trước ngàn dặm, trong lúc đó cũng vài lần xuất hiện cao thủ cấp Thánh Nhân có thể uy hiếp đến bước đường cùng. Chư vương Đại Tần thay nhau ra tay, phô bày tu vi khủng bố cấp Thánh Nhân.
Tâm tình Lý Lân có chút buồn bực, vốn cho là đột phá đến Thần cấp viên mãn là đã bước vào hàng ngũ cường giả mạnh nhất thiên địa, nhưng khi thật sự tiến vào, hắn mới phát hiện thực lực của mình thật sự quá nhỏ bé. Đám người Vũ vương có thực lực thượng cổ cực kì khủng bố, càng tiến vào sâu trong cấm địa, theo khả năng ảnh hưởng của cấm địa lên thiên địa ý chí của Thương Long đại lục, áp lực trên người bọn họ càng ngày càng nhỏ, có thể phát huy thực lực cũng càng ngày càng nhiều. Lý Lân không biết thực lực mạnh nhất của đám người Vũ vương ở thời kỳ thượng cổ là như thế nào, nhưng hiện tại, phất tay tạo ra thần quang tỏa tứ phương, Vũ vương, hiển nhiên đã vượt qua cảnh giới Thánh Nhân sơ kỳ.
Thiếu niên Kỳ Lân Đông Đông hung hăng liếc Lý Lân một cái, xoay người, không cam lòng, nói với Thiên Đế Đại Tần:
- Ta muốn đổi tên, cái tên này thật sự là làm tổn hại đến uy danh Kỳ Lân chí tôn của ta.
Thiên Đế Đại Tần từ chối cho ý kiến, hiển nhiên đối với cái tên Đông Đông của thiếu niên Kỳ Lân vẫn rất vừa lòng.
Nhìn Thiên Đế Đại Tần không có phản ứng gì, thiếu niên Kỳ Lân buồn bực.
- Quay về hết cho bản tôn!
Thiếu niên Kỳ Lân mở miệng, hai nơi chiến trường phương xa nhanh chóng dừng lại, hai đạo thân ảnh nhanh chóng vọt tới, tràn đầy đề phòng đứng ở phía sau thiếu niên Kỳ Lân.
- Chí tôn, những Nhân loại này lai giả bất thiện!
Cự Tích âm lãnh nói.
- Không cần đánh, bọn họ là bằng hữu của ta!
Thiếu niên Kỳ Lân mở miệng, không để ý đến sắc mặt khó coi của hai gã thủ hạ cấp Thánh Nhân.
- Ta quyết định dẫn dắt toàn bộ Linh tộc gia nhập đế quốc Đại Tần Nhân tộc. Các ngươi có ý kiến gì không?
Hiển nhiên thiếu niên Kỳ Lân vị chí tôn này bình thường cũng không quản lý nội bộ, chuyện trong lãnh địa Linh tộc trên cơ bản đều do hai đại thần thú cấp Thánh Nhân xử lý.
- Ta phản đối. Năm đó Nhân tộc đuổi cùng giết tận Linh tộc chúng ta, hiện tại chúng ta không thể tin tưởng bọn hắn.
Cự Tích trầm giọng mở miệng. Nhìn về phía người của Đại Tần, hung quang bắn ra bốn phía, hiển nhiên hắn chỉ có thù hận đối với Nhân tộc, vốn không muốn tiếp xúc với Nhân tộc.
- Ta cũng không đồng ý. Nhân tộc và Linh tộc có thù hận quá lớn, tổ tiên rất vất vả mới bảo lưu được truyền thừa, không thể bị hủy một cách không rõ ràng trong tay Nhân tộc.
Hà Quy trầm giọng nói.
- Các ngươi có ý gì? Ngay cả lời của ta cũng không nghe sao?
Thiếu niên Kỳ Lân nổi giận đùng đùng nói.
- Chí tôn, Nhân tộc không thể tin tưởng, năm đó Linh tộc ta chính là do rất tin tưởng Nhân tộc mới rơi vào kết cục như hiện nay.
Cự Tích lạnh giọng nói.
- Không sai, những Nhân tộc này tuy rằng mạnh, nhưng chúng ta cũng không yếu, tích lũy trăm vạn năm, hơn nữa có hoàn cảnh của man hoang cổ địa ma luyện, khiến cho Linh tộc có cơ hội phản công Nhân tộc.
Hà Quy nói. Hiển nhiên cực kỳ tự tin đối với thành tựu mà Linh tộc đạt được trong những năm qua.
- Các ngươi... Các ngươi làm ta tức chết. Ta không quan tâm. Dù sao bản tôn đã đáp ứng bọn họ. Các ngươi nhìn mà làm!
Thiếu niên Kỳ Lân thế mà lại giở trò gian. Thủ đoạn như vậy khiến cho Lý Lân phải trợn mắt há hốc mồm. Nếu không phải trước kia cảm nhận được khí thế khủng bố trên người hắn, chỉ sợ căn bản không thể liên hệ được thiếu niên bốc đồng này với chí tôn của Linh tộc.
Cự Tích và Hà Quy sắc mặt sầu khổ, hiển nhiên không nghĩ tới ngài chí tôn nhà mình lại làm một việc mất mặt như thế.
- Chí tôn. Ta không phải không tuân mệnh lệnh của ngươi, chỉ là gia nhập Nhân tộc, thật sự là...
Hà Quy vẻ mặt đau khổ nói.
- Nhân tộc thì làm sao, tại thời thượng cổ lúc đầu còn là một thành viên trong Linh tộc, các ngươi biết rõ hơn ta lúc ấy Linh tộc đối đãi với Nhân tộc như thế nào. Theo ta thấy thượng cổ hậu kì Nhân tộc cùng Linh tộc chiến đấu là báo ứng của Linh tộc. Một báo trả một báo, mọi người huề nhau.
Thiếu niên Kỳ Lân nói.
Lời nói ngốc nghếch như thế làm cho Cự Tích và Hà Quy, hai đại cường giả từ đáy lòng dâng lên cảm giác vô lực. Chí tôn của mình, tính tình này khi nào thì mới có thể trưởng thành.
- Chí tôn, kính xin ngươi thu hồi mệnh lệnh đã ban ra!
Cự Tích trầm giọng nói.
- Các ngươi đừng khinh thường Nhân tộc, thượng cổ hậu kỳ còn không phải Nhân tộc ra uy mới có thể ngăn trở người Vực ngoại hay sao. Huống chi so với việc ở lại cái nơi khỉ gió này kéo dài hơi tàn, bản tôn thấy gia nhập Nhân tộc còn tốt hơn.
Thiếu niên Kỳ Lân trầm giọng nói.
Nói đến hoàn cảnh khủng bố của man hoang cấm địa, cho dù là Hà Quy và Cự Tích, cường giả cấp Thánh Nhân sắc mặt đều trắng bệch.
Hai đại cường giả trầm mặc.
- Chư vị gia nhập Đại Tần. Trở thành con dân Đại Tần, trẫm sẽ đối xử bình đẳng với các ngươi như Nhân tộc!
Thiên Đế Đại Tần trầm giọng mở miệng nói.
Hai đại cường giả nhìn hắn, trong đôi mắt vẫn còn đề phòng rất nhiều, căn bản không có khả năng bởi vì một câu của Thiên Đế Đại Tần mà lột bỏ mấy trăm vạn năm ân oán khúc mắc của Nhân tộc và Linh tộc.
- Các ngươi đi cùng ta!
Thiếu niên Kỳ Lân chí tôn mở miệng, tam đại cường giả tiến vào trong tiểu thế giới.
Thiên Đế Đại Tần rất kiên nhẫn, nhưng thiếu niên Kỳ Lân chí tôn cũng không khiến cho Thiên Đế Đại Tần phải đợi lâu, rất nhanh hắn mang theo hai tên thuộc hạ ủ rũ đi ra.
- Thiên Đế, đã thu phục xong. Hiện tại Linh tộc sẽ gia nhập Đại Tần, chính thức trở thành con dân đế quốc Đại Tần.
Thiếu niên Kỳ Lân dương dương đắc ý nói.
- Một khi đã như vậy, chúng ta tiếp tục tiến lên!
Đại Tần Thiên Đế trầm giọng nói.
Thiếu niên Kỳ Lân biến sắc, không hiểu hỏi:
- Thiên Đế, các ngươi không phải là vì Linh tộc chúng ta mà đến?
Thiên Đế Đại Tần lắc đầu, nói:
- Trẫm là vì chinh phục man hoang cổ địa mà đến.
- Cái gì?
Thiếu niên Kỳ Lân sắc mặt đại biến, hiển nhiên kết quả này hắn căn bản không nghĩ tới.
- Trăm ngàn lần không nên, địa phương quỷ quái này thật sự khủng bố, năm đó mấy vị cường giả cấp Thánh Nhân của Linh tộc tiến vào vùng trung tâm, không một ai trở về. Thiên Đế, tuy rằng ngươi cường đại, nhưng cũng chưa chắc so với thuỷ tổ chí tôn của Linh tộc chúng ta cường đại hơn bao nhiêu, vẫn không nên mạo hiểm mới tốt.
vẻ lông bông trên mặt thiếu niên Kỳ Lân biến mất, cả người lộ ra thần sắc cực kỳ ác liệt. Hiển nhiên nơi sâu trong man hoang cổ địa làm cho hắn cũng cảm thấy sợ hãi.
- Ý trẫm đã quyết!
Thiên Đế Đại Tần cực kỳ tỉnh táo nói.
Thiếu niên Kỳ Lân sắc mặt phát khổ, rất không tình nguyện nói:
- Ta có thể không tham gia không?
- Trẫm biết ngươi là chí tôn Linh tộc duy nhất có thể từ chỗ sâu trong man hoang cổ địa sống sót trở về, trẫm có thể giúp ngươi mở ra trí nhớ kiếp trước. Nếu ngươi thật sự không muốn đi, đem phần trí nhớ kia nói cho trẫm biết là được rồi.
Thiên Đế Đại Tần trầm giọng nói.
- Không cần, trăm ngàn lần không cần!
Thiếu niên Kỳ Lân sắc mặt đại biến, vù một tiếng, cả người đã bay đến phương xa.
- Chí tôn không muốn nhớ lại chuyện trong quá khứ, mặt khác Linh tộc chúng ta cũng sẽ không theo các ngươi đi chịu chết!
Cự Tích cùng Hà Quy tiến lên từng bước, vô cùng cường ngạnh nói.
- Một khi đã như vậy, vậy các ngươi ở lại chỗ này đi!
Đại Tần Thiên Đế vẫy tay, trăm vạn đại quân xuất phát, khí thế từ trước đến nay chưa từng có khiến cho Linh tộc hai mặt nhìn nhau. Bọn họ không nghĩ tới Thiên Đế Đại Tần dễ nói chuyện như vậy, vậy mà chưa từng xử sự quá đáng với bọn họ
- Chí tôn, chúng ta thật sự không tham gia?
Hà Quy tính tình tốt nhất, trong lòng nghĩ là nếu như đã gia nhập trận doanh của Nhân tộc, đối mặt nguy hiểm lại không góp sức, đây không phải là điều tốt.
- Các ngươi ai cũng không cần đi!
Thiếu niên Kỳ Lân sắc mặt phức tạp, rất là do dự.
- Năm đó bản vương cũng đã gặp ngươi, đáng tiếc ngươi đã không còn phong thái của Kỳ Lân chí tôn năm đó!
Vũ vương là người cuối cùng rời đi, nhìn về phía Kỳ Lân chí tôn, trong ánh mắt có khinh miệt, còn có thất vọng.
Thiếu niên Kỳ Lân chí tôn cũng không tức giận, hắn nhìn thân ảnh dần dần biến mất ở phương xa, răng thép cắn chặt, trong nháy mắt đưa ra quyết định.
- Người Đại Tần tiến vào trung ương man hoang cổ địa, tất nhiên có thể làm chấn động toàn bộ những thứ ở sâu trong man hoang cổ địa, hai người các ngươi nhân cơ hội này hợp lực hút lấy bản nguyên của tiểu thế giới Linh tộc, rời khỏi man hoang cổ địa.
Thiếu niên Kỳ Lân chí tôn trầm giọng nói.
- Chí tôn, ngươi muốn đi vào?
Cự Tích sắc mặt khó coi nói.
- Không sai, tuy rằng ta không muốn nhớ lại kiếp trước, nhưng ta cũng biết, những ký ức kia sớm muộn gì cũng sẽ tự khôi phục, ta là Kỳ Lân chí tôn của Linh tộc, trong thiên địa đại kiếp cần trạng thái đỉnh phong.
Kỳ Lân chí tôn sắc mặt nghiêm túc, làm cho người khó có thể liên hệ hắn với thiếu niên la hét om sòm lúc trước.
Cự Tích và Hà Quy liếc nhau, cuối cùng gật đầu.
- Con bà nó, hy vọng bọn họ không chết toàn bộ ở bên trong!
Kỳ Lân chí tôn thần sắc phức tạp khó hiểu, cuối cùng lắc mình một cái hướng về bên trong phóng đi.
Đại quân đi tới trước ngàn dặm, trong lúc đó cũng vài lần xuất hiện cao thủ cấp Thánh Nhân có thể uy hiếp đến bước đường cùng. Chư vương Đại Tần thay nhau ra tay, phô bày tu vi khủng bố cấp Thánh Nhân.
Tâm tình Lý Lân có chút buồn bực, vốn cho là đột phá đến Thần cấp viên mãn là đã bước vào hàng ngũ cường giả mạnh nhất thiên địa, nhưng khi thật sự tiến vào, hắn mới phát hiện thực lực của mình thật sự quá nhỏ bé. Đám người Vũ vương có thực lực thượng cổ cực kì khủng bố, càng tiến vào sâu trong cấm địa, theo khả năng ảnh hưởng của cấm địa lên thiên địa ý chí của Thương Long đại lục, áp lực trên người bọn họ càng ngày càng nhỏ, có thể phát huy thực lực cũng càng ngày càng nhiều. Lý Lân không biết thực lực mạnh nhất của đám người Vũ vương ở thời kỳ thượng cổ là như thế nào, nhưng hiện tại, phất tay tạo ra thần quang tỏa tứ phương, Vũ vương, hiển nhiên đã vượt qua cảnh giới Thánh Nhân sơ kỳ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.