Chương 370: Long Mạch thiên sư (2)
Thuỵ Tỉnh Thỏ
04/11/2014
- Hắc Thương La Tùng Chí, không nghĩ tới kẻ khủng bố như thế cũng tới phiến không gian này. Kẻ đang chiến đấu cùng hắn hẳn là đầu Độc Nhãn cự nhân kia, mấy canh giờ không thấy thế mà tên Độc Nhãn đó đã có thể giao thủ cùng Cửu phẩm Võ Hoàng rồi. Cứ như vậy thì không lâu sau nó có thể quét sạch tất cả, những kẻ muốn chui vào đây kiếm tiện nghi quả là xui xẻo lớn rồi.
Trương trưởng lão vừa đi tới lối ra, sắc mặt trở nên ngưng trọng vô cùng, thần sắc hơi khó hiểu, cho dù là Hắc Thương La Tùng Chí hay là tên Độc Nhãn cự nhân kia, cũng không phải một Bát phẩm Võ Hoàng như mụ có thể khiêu chiến được.
Mảnh không gian này được thiết kế độc đáo vô cùng, tiến vào đó sẽ bị tùy cơ truyền tống, cho dù là đám cao thủ Hoàng cấp có thể xuyên qua không gian cũng khó có thể phản kháng lại được loại truyền tống này. Cửa vào của không gian cũng không có phiêu dật tùy nơi, nó nằm ở phía dưới một ngọn núi ở thiên mạch, phía trên có một lốc xoáy thông đạo, để cho bất kỳ nơi nào cũng có thể nhìn thấy được. Tất nhiên là chưa ai chọn đi ra ngoài vào lúc này, dù sao mọi người vẫn ở phía bên ngoài, chứ chưa có tiến vào trung tâm của sơn môn.
Uỳnh uỳnh…!
Đại địa lại chấn động thêm một lần, từng dãy núi cao hơn trăm trượng ở phía ngoài cũng rung động theo, dường như chúng đang sống lại, điều này khiến cho đám man thú sinh hoạt ở phía trên bị làm cho hoảng sợ thét gào không thôi.
Biến cố này đột nhiên hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của mọi người nơi đây.
- Đó là?
Lý Lân nhíu mày lại, cao thủ Võ Hoàng tuy có thể di sơn đảo hải, nhưng khiến cho một dãy núi lớn như thế hoạt động là điều không có khả năng.
- Có người động tới long mạch phía dưới! Chẳng lẽ….
Triệu Ngọc Oánh cũng ngưng thần ngẫm nghĩ.
- Long mạch phía dưới? Đây chẳng phải là do thiên địa dựng dục ra sao? Chẳng lẽ con người có thể nắm được?
Lý Lân hỏi.
Triệu Ngọc Oánh gật gật đầu, trên mặt cũng có chút khó tin, nói:
- Không có lý do gì hết! Những lưu phái kia hẳn đã bị diệt trừ sạch sẽ từ thời thượng cổ rồi mới đúng, hiện giờ hẳn là không có người thừa kế chứ.
- Rốt cuộc là sao?
- Long Mạch thiên sư! Một lưu phái có thể tìm kiếm được long mạch dưới đất, sau đó thay đổi vận mệnh đại địa. Thượng cổ cửu đường long mạch bị sụp đổ cũng là do đám Long Mạch thiên sư đại chiến tạo nên.
Triệu Ngọc Oánh khẽ nói.
- Long Mạch thiên sư? Không phải là do chiến tranh do đám Thần Ma chiến tranh làm hỏng đi thiên mạch sao? Sao lại có quan hệ tới đám Long Mạch thiên sư?
Lý Lân không hiểu nổi, ở trên các điển tịch đều ghi rằng thiên mạch đều là do trong đại chiến Thần Ma làm hỏng, khiến cho cửu đại long mạch cũng vì thế mà khô kiệt. Đại chiến qua đi, thủy tổ long tộc Thương Long làm hại muôn dân thiên hạ, dùng bản thân mình thay đổi thiên địa, mới có được Thương Long đại lục hiện nay.
- Trước khi có thượng cổ đại chiến, Long Mạch thiên sư là những kẻ cao quý nhất, cho dù là hai tộc Thần Ma có thực lực mạnh nhất thì ở trước mặt Long Mạch thiên sư cũng phải giữ lễ. Đáng tiếc, nhất mạch tu sĩ này xảy ra nội loạn vào thời gian sau khi thượng cổ đại chiến kết thúc, kết quả khiến cho toàn thế giới bị phá hủy. Vạn tộc chết thảm, thậm chí có bộ tộc còn bị diệt hoàn toàn, cũng ở lúc đó, vạn tộc cùng đồng lòng tru diệt Long Mạch thiên sư, cuối cùng khiến cho những kẻ này bị nhấn chìm vào trong dòng sông lịch sử. Cho tới nay những thế lực có thể biết về Long Mạch thiên sư chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Triệu Ngọc Oánh trầm giọng nói.
- Có thể nắm bắt Long mạch, có thể thay đổi thiên đia vận mệnh, người như vậy quả là nghịch thiên, ta thực sự là muốn gặp mặt một lần.
Trong mắt Lý Lân hiện lên tinh quang chói lòa.
- Không được!
Triệu Ngọc Oánh tựa như bị động kinh mà hô lên, khuôn mặt đẹp đầy vẻ không yên:
- Lý Lân, dù cho thế nào ngươi cũng không được có quan hệ gì với đám Long Mạch thiên sư đó.
- Vì sao?
Lý Lân cảm thấy khó hiểu.
- Ngươi nên biết, toàn bộ Thương Long đại lục này đều do thủy tổ long tộc Thương Long biến thành, thiên địa tứ phương long mạch cũng là chủ mạch của Thương Long. Một khi chủ mạch có chuyện gì, toàn thiên hạ sẽ bị làm hại. Vàn ngàn năm trước, nhân loại thượng cổ đế quốc tứ hải mưu toan điều động lực lượng của Thương Long chủ mạch xây dựng Thiên Đế Thành, cũng ở trong một biển người mênh mông tìm được một tên thừa kế của Long Mạch thiên sư, sau khi xúc động tới long mạch đã dẫn tới một đám nhân vật khủng bố trong truyền thuyết. Kết quả chính là thượng cổ đế quốc đó hoàn toàn diệt vong, đây là một vết xe đổ mà ngươi cần phải nhớ lấy.
Triệu Ngọc Oánh trịnh trọng nói, nàng biết bản tính vô pháp vô thiên của Lý Lân, cho nên mới kiên nhẫn tới mức nói hết cho hắn nghe, hy vọng hắn không có kích động mà làm liều.
Lý Lân nhíu mày, cũng hơi chột dạ:
- Thượng cổ đế quốc không phải là vô địch thiên hạ hay sao? Sao lại có thứ có thể hủy diệt được nó chứ?
Lý Lân xem trên bao nhiêu điển tịch, bao nhiêu thượng cổ đế quốc đều thần phục Tứ Hải, ngay cả cao thủ Thần cấp cũng xưng thần. Hôm nay Triệu Ngọc Oánh lại làm cho nhận thức của hắn bị đảo lộn.
- Ôi! Thượng cổ đế quốc quả thực có uy trong hải nội, nhưng thế giới này so với tưởng tượng của chúng ta còn khủng bố hơn hiều. Những thứ này chưa phải ngươi có thể hiểu được, nhưng ngươi nhất định phải nhớ kỹ một điều, đừng bao giờ có quan hệ gì với Long Mạch thiên sư, bởi nếu tương lai gặp bọn họ thì phải giết hết.
Triệu Ngọc Oánh ngưng trọng nói.
- Ừ.
Vù vù…!
Từng đạo linh quang từ bốn phương tám hướng bay thẳng về phía khu vực long mạch.
- Thật nhiều cao thủ, nhiều người chạy về phía đó vậy?
Lý Lân kinh ngạc, tuy mọi người đều có thể thấy được khu vực trung tâm này, nhưng đi tới đây không phải chuyện dễ dàng, dù sao thì đám man thú chiếm cứ các đỉnh núi không phải để trưng bày. Mặc dù chúng không có trí khôn, nhưng thiên phú thần thông lại khủng bố vô cùng, cho dù là Võ Hoàng đỉnh phong cũng không thể không kiêng nể gì mà chạy qua.
- Chúng ta cũng qua xem!
Triệu Ngọc Oánh nói.
Lý Lân gật đầu, Long Mạch thiên sư rốt cuộc là thế lực ra sao, lại có lực hấp dẫn tới như vậy, có thể khiến cho tất cả các cao thủ trở nên điên cuồng.
Một dãy núi cao hơn trăm trượng, đung đưa tựa như mãnh thú bao năm ngủ say hiện tại sống lại. Trong chớp mắt một con cự long cao mấy ngàn trượng bằng đất đá dữ tợn đứng dậy. Một đôi Long nhãn tỏa ra một màu lam u quang, trông vô cùng quỷ dị, phía trên đầu cự long có một thân ảnh mang hắc bào đang đứng.
Vút..!
Một đạo thân ảnh xuất hiện phía trên Cự Long, hóa ra là Kim Kiếm lão đạo của Thần Kiếm môn.
- Nghiệp chướng, còn không dừng tay lại.
Lão đạo quát lên, kim kiếm trên lưng phóng ra khỏi vỏ, hóa thành cự kiếm ngàn trượng chém về phía bóng đen.
- Cút ngay!
Hắc bào thân ảnh trên Long thủ quát lên, mặt đât hiện lên một đầu cự long khác gầm lên rồi phóng tới cự kiếm kim sắc.
Một tiếng nổ vang lên, cự long bằng đá bị đánh nát, kim kiếm cũng bị đánh bay ngược về, kim quang phía trên ảm đạm vô quang.
- Đáng chết, là U Minh quỷ khí, ngươi dám dùng cự long để che giấu thứ dơ bẩn linh kiếm của ta. Đáng giết!
Lão đạo bực tức, sắc mặt tái xanh, nhưng cũng không có hành động tiếp, chỉ đau lòng thu hồi kim kiếm, sau đó dùng chân khí bản thân để trừ đi đám quỷ khí đang bám trên mặt kiếm.
- Hừ! Bản tôn đã nói rồi, mau cút đi cho ta!
Thanh âm của hắc bào nhân vô cùng âm lãnh, tựa như là Minh Hà U Tuyền dưới địa ngục, khiến cho mọi người không rét mà run.
- Long Mạch thiên sư, không nghĩ tới đã vài chục vạn năm rồi mà đại lục vẫn còn người thừa kế.
Thêm một âm thanh khác vọng lại, một hắc ảnh đi từ trong hư không ra, sau lưng mang theo một cây trường thương huyết sắc, dù đứng ở xa nhưng cũng cảm thấy được huyết sát lực mênh mông thế nào.
- Xem ra trước khi lấy bảo thì phải loại bỏ tên phản nghịch thiên địa này.
Lại thêm một người nữa xuất hiện, dần dần từng người từng người khác cũng tới, ước chừng có khoảng mười người bao vây lấy tên Long Mạch thiên sư.
- Cửu phẩm Võ Hoàng, thậm chí còn hơn mười người!
Triệu Ngọc Oánh và Lý Lân cũng tới phụ cận nơi này, nhưng vì cố kỵ Trương trưởng lão cho nên cũng không hiện thân. Bọn họ trốn ở một khe không gian cách đó vài dặm, theo thực lự Lý Lân tăng lên, lý giải về Lục Mang Tinh càng ngày càng sâu, đối với không gian càng nắm chặt hơn. Hắn tuy chưa có thể khai mở thế giới cua riêng mình, nhưng có thể nhờ vào Lục Mang Tinh để tạo ra một lĩnh vực lâm thời bên người mình, khiến cho ẩn thân càng thêm thành thục hơn.
- Chung quanh ít nhất còn hơn năm mươi cao thủ Võ Hoàng, xem ra toàn bộ Võ Hoàng trong không gian đã bị hấp dẫn tới một nửa rồi. Ngọc Oánh này, Long Mạch thiên sư thực sự khiến người ta hận thù thế sao?
Lý Lân tò mò hỏi.
Trương trưởng lão vừa đi tới lối ra, sắc mặt trở nên ngưng trọng vô cùng, thần sắc hơi khó hiểu, cho dù là Hắc Thương La Tùng Chí hay là tên Độc Nhãn cự nhân kia, cũng không phải một Bát phẩm Võ Hoàng như mụ có thể khiêu chiến được.
Mảnh không gian này được thiết kế độc đáo vô cùng, tiến vào đó sẽ bị tùy cơ truyền tống, cho dù là đám cao thủ Hoàng cấp có thể xuyên qua không gian cũng khó có thể phản kháng lại được loại truyền tống này. Cửa vào của không gian cũng không có phiêu dật tùy nơi, nó nằm ở phía dưới một ngọn núi ở thiên mạch, phía trên có một lốc xoáy thông đạo, để cho bất kỳ nơi nào cũng có thể nhìn thấy được. Tất nhiên là chưa ai chọn đi ra ngoài vào lúc này, dù sao mọi người vẫn ở phía bên ngoài, chứ chưa có tiến vào trung tâm của sơn môn.
Uỳnh uỳnh…!
Đại địa lại chấn động thêm một lần, từng dãy núi cao hơn trăm trượng ở phía ngoài cũng rung động theo, dường như chúng đang sống lại, điều này khiến cho đám man thú sinh hoạt ở phía trên bị làm cho hoảng sợ thét gào không thôi.
Biến cố này đột nhiên hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của mọi người nơi đây.
- Đó là?
Lý Lân nhíu mày lại, cao thủ Võ Hoàng tuy có thể di sơn đảo hải, nhưng khiến cho một dãy núi lớn như thế hoạt động là điều không có khả năng.
- Có người động tới long mạch phía dưới! Chẳng lẽ….
Triệu Ngọc Oánh cũng ngưng thần ngẫm nghĩ.
- Long mạch phía dưới? Đây chẳng phải là do thiên địa dựng dục ra sao? Chẳng lẽ con người có thể nắm được?
Lý Lân hỏi.
Triệu Ngọc Oánh gật gật đầu, trên mặt cũng có chút khó tin, nói:
- Không có lý do gì hết! Những lưu phái kia hẳn đã bị diệt trừ sạch sẽ từ thời thượng cổ rồi mới đúng, hiện giờ hẳn là không có người thừa kế chứ.
- Rốt cuộc là sao?
- Long Mạch thiên sư! Một lưu phái có thể tìm kiếm được long mạch dưới đất, sau đó thay đổi vận mệnh đại địa. Thượng cổ cửu đường long mạch bị sụp đổ cũng là do đám Long Mạch thiên sư đại chiến tạo nên.
Triệu Ngọc Oánh khẽ nói.
- Long Mạch thiên sư? Không phải là do chiến tranh do đám Thần Ma chiến tranh làm hỏng đi thiên mạch sao? Sao lại có quan hệ tới đám Long Mạch thiên sư?
Lý Lân không hiểu nổi, ở trên các điển tịch đều ghi rằng thiên mạch đều là do trong đại chiến Thần Ma làm hỏng, khiến cho cửu đại long mạch cũng vì thế mà khô kiệt. Đại chiến qua đi, thủy tổ long tộc Thương Long làm hại muôn dân thiên hạ, dùng bản thân mình thay đổi thiên địa, mới có được Thương Long đại lục hiện nay.
- Trước khi có thượng cổ đại chiến, Long Mạch thiên sư là những kẻ cao quý nhất, cho dù là hai tộc Thần Ma có thực lực mạnh nhất thì ở trước mặt Long Mạch thiên sư cũng phải giữ lễ. Đáng tiếc, nhất mạch tu sĩ này xảy ra nội loạn vào thời gian sau khi thượng cổ đại chiến kết thúc, kết quả khiến cho toàn thế giới bị phá hủy. Vạn tộc chết thảm, thậm chí có bộ tộc còn bị diệt hoàn toàn, cũng ở lúc đó, vạn tộc cùng đồng lòng tru diệt Long Mạch thiên sư, cuối cùng khiến cho những kẻ này bị nhấn chìm vào trong dòng sông lịch sử. Cho tới nay những thế lực có thể biết về Long Mạch thiên sư chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Triệu Ngọc Oánh trầm giọng nói.
- Có thể nắm bắt Long mạch, có thể thay đổi thiên đia vận mệnh, người như vậy quả là nghịch thiên, ta thực sự là muốn gặp mặt một lần.
Trong mắt Lý Lân hiện lên tinh quang chói lòa.
- Không được!
Triệu Ngọc Oánh tựa như bị động kinh mà hô lên, khuôn mặt đẹp đầy vẻ không yên:
- Lý Lân, dù cho thế nào ngươi cũng không được có quan hệ gì với đám Long Mạch thiên sư đó.
- Vì sao?
Lý Lân cảm thấy khó hiểu.
- Ngươi nên biết, toàn bộ Thương Long đại lục này đều do thủy tổ long tộc Thương Long biến thành, thiên địa tứ phương long mạch cũng là chủ mạch của Thương Long. Một khi chủ mạch có chuyện gì, toàn thiên hạ sẽ bị làm hại. Vàn ngàn năm trước, nhân loại thượng cổ đế quốc tứ hải mưu toan điều động lực lượng của Thương Long chủ mạch xây dựng Thiên Đế Thành, cũng ở trong một biển người mênh mông tìm được một tên thừa kế của Long Mạch thiên sư, sau khi xúc động tới long mạch đã dẫn tới một đám nhân vật khủng bố trong truyền thuyết. Kết quả chính là thượng cổ đế quốc đó hoàn toàn diệt vong, đây là một vết xe đổ mà ngươi cần phải nhớ lấy.
Triệu Ngọc Oánh trịnh trọng nói, nàng biết bản tính vô pháp vô thiên của Lý Lân, cho nên mới kiên nhẫn tới mức nói hết cho hắn nghe, hy vọng hắn không có kích động mà làm liều.
Lý Lân nhíu mày, cũng hơi chột dạ:
- Thượng cổ đế quốc không phải là vô địch thiên hạ hay sao? Sao lại có thứ có thể hủy diệt được nó chứ?
Lý Lân xem trên bao nhiêu điển tịch, bao nhiêu thượng cổ đế quốc đều thần phục Tứ Hải, ngay cả cao thủ Thần cấp cũng xưng thần. Hôm nay Triệu Ngọc Oánh lại làm cho nhận thức của hắn bị đảo lộn.
- Ôi! Thượng cổ đế quốc quả thực có uy trong hải nội, nhưng thế giới này so với tưởng tượng của chúng ta còn khủng bố hơn hiều. Những thứ này chưa phải ngươi có thể hiểu được, nhưng ngươi nhất định phải nhớ kỹ một điều, đừng bao giờ có quan hệ gì với Long Mạch thiên sư, bởi nếu tương lai gặp bọn họ thì phải giết hết.
Triệu Ngọc Oánh ngưng trọng nói.
- Ừ.
Vù vù…!
Từng đạo linh quang từ bốn phương tám hướng bay thẳng về phía khu vực long mạch.
- Thật nhiều cao thủ, nhiều người chạy về phía đó vậy?
Lý Lân kinh ngạc, tuy mọi người đều có thể thấy được khu vực trung tâm này, nhưng đi tới đây không phải chuyện dễ dàng, dù sao thì đám man thú chiếm cứ các đỉnh núi không phải để trưng bày. Mặc dù chúng không có trí khôn, nhưng thiên phú thần thông lại khủng bố vô cùng, cho dù là Võ Hoàng đỉnh phong cũng không thể không kiêng nể gì mà chạy qua.
- Chúng ta cũng qua xem!
Triệu Ngọc Oánh nói.
Lý Lân gật đầu, Long Mạch thiên sư rốt cuộc là thế lực ra sao, lại có lực hấp dẫn tới như vậy, có thể khiến cho tất cả các cao thủ trở nên điên cuồng.
Một dãy núi cao hơn trăm trượng, đung đưa tựa như mãnh thú bao năm ngủ say hiện tại sống lại. Trong chớp mắt một con cự long cao mấy ngàn trượng bằng đất đá dữ tợn đứng dậy. Một đôi Long nhãn tỏa ra một màu lam u quang, trông vô cùng quỷ dị, phía trên đầu cự long có một thân ảnh mang hắc bào đang đứng.
Vút..!
Một đạo thân ảnh xuất hiện phía trên Cự Long, hóa ra là Kim Kiếm lão đạo của Thần Kiếm môn.
- Nghiệp chướng, còn không dừng tay lại.
Lão đạo quát lên, kim kiếm trên lưng phóng ra khỏi vỏ, hóa thành cự kiếm ngàn trượng chém về phía bóng đen.
- Cút ngay!
Hắc bào thân ảnh trên Long thủ quát lên, mặt đât hiện lên một đầu cự long khác gầm lên rồi phóng tới cự kiếm kim sắc.
Một tiếng nổ vang lên, cự long bằng đá bị đánh nát, kim kiếm cũng bị đánh bay ngược về, kim quang phía trên ảm đạm vô quang.
- Đáng chết, là U Minh quỷ khí, ngươi dám dùng cự long để che giấu thứ dơ bẩn linh kiếm của ta. Đáng giết!
Lão đạo bực tức, sắc mặt tái xanh, nhưng cũng không có hành động tiếp, chỉ đau lòng thu hồi kim kiếm, sau đó dùng chân khí bản thân để trừ đi đám quỷ khí đang bám trên mặt kiếm.
- Hừ! Bản tôn đã nói rồi, mau cút đi cho ta!
Thanh âm của hắc bào nhân vô cùng âm lãnh, tựa như là Minh Hà U Tuyền dưới địa ngục, khiến cho mọi người không rét mà run.
- Long Mạch thiên sư, không nghĩ tới đã vài chục vạn năm rồi mà đại lục vẫn còn người thừa kế.
Thêm một âm thanh khác vọng lại, một hắc ảnh đi từ trong hư không ra, sau lưng mang theo một cây trường thương huyết sắc, dù đứng ở xa nhưng cũng cảm thấy được huyết sát lực mênh mông thế nào.
- Xem ra trước khi lấy bảo thì phải loại bỏ tên phản nghịch thiên địa này.
Lại thêm một người nữa xuất hiện, dần dần từng người từng người khác cũng tới, ước chừng có khoảng mười người bao vây lấy tên Long Mạch thiên sư.
- Cửu phẩm Võ Hoàng, thậm chí còn hơn mười người!
Triệu Ngọc Oánh và Lý Lân cũng tới phụ cận nơi này, nhưng vì cố kỵ Trương trưởng lão cho nên cũng không hiện thân. Bọn họ trốn ở một khe không gian cách đó vài dặm, theo thực lự Lý Lân tăng lên, lý giải về Lục Mang Tinh càng ngày càng sâu, đối với không gian càng nắm chặt hơn. Hắn tuy chưa có thể khai mở thế giới cua riêng mình, nhưng có thể nhờ vào Lục Mang Tinh để tạo ra một lĩnh vực lâm thời bên người mình, khiến cho ẩn thân càng thêm thành thục hơn.
- Chung quanh ít nhất còn hơn năm mươi cao thủ Võ Hoàng, xem ra toàn bộ Võ Hoàng trong không gian đã bị hấp dẫn tới một nửa rồi. Ngọc Oánh này, Long Mạch thiên sư thực sự khiến người ta hận thù thế sao?
Lý Lân tò mò hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.