Tam Thái Tử

Chương 569: Lý Lân trợn mắt há mồm

Thuỵ Tỉnh Thỏ

04/11/2014

- Thật sự sinh trưởng, hơn nữa tốc độ thật nhanh! Rốt cuộc là vì sao, hôm nay cũng không có gì bất đồng với bình thường nha! Chờ chờ, hôm nay cái kén bự màu đen kia bị phá vỡ rồi, chủ nhân của vùng không gian này thức tỉnh rồi, chẳng lẽ là vì nguyên nhân đó?

Thánh nữ Tinh Linh càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, nhưng liên hệ hai bên với nhau thì thế nào lại cảm thấy không thể lý giải, ngay cả nữ hoàng Tinh Linh đều không thể thúc giục hạt giống xưa nhất này sinh trưởng. Lý Lân hắn ta lại dựa vào cái gì.

- Ai nha nha! Không được, lần sau quái nhân kia trở lại nhất định phải hỏi rõ ràng.

Thánh nữ Tinh Linh giơ nắm tay nhỏ, không ngừng khuyến khích cho mình, hiển nhiên áp lực mà Lý Lân gây cho cô thực rất lớn.

Ào rào rào ——!

Dòng nước chảy qua gò má Lý Lân, hắn không dùng chân khí gạt ra dòng nước chảy, mà là mặc cho nước linh tuyền chảy qua thân thể. Trang phục võ sĩ do chân khí ngưng tụ sớm đã biến mất, thân thể không gò không bó tùy ý bơi trong linh tuyền.

Uỳnh ——!

Một luồng thần thức cường hãn từ bên trên quét ngang đến. Khóe miệng Lý Lân lộ ra một chút ý cười. Thần thức cường hãn bao trùm toàn bộ thân thể, thần thức tra xét mà đến kia đụng chạm đến thần thức của Lý Lân liền tự động trượt ra, dường như không hề đụng tới thứ gì cả.

Cuối cùng luồng thần thức kia mang theo hồ nghi lui trở về, Lý Lân xoay thân một cái. Bơi lên phía trên.

Thần thức vừa rồi hẳn là cố nhân, xem ra vẫn luôn có người sống ở chỗ này. Ngay khi Lý Lân chuẩn bị nhảy ra khỏi mặt nước, một luồng dao động đặc thù truyền đến từ phía trên đỉnh đầu.

- Khí tức đột phá? Vậy mà có người lựa chọn đột phá ở nơi đây?

Lý Lân cưỡng ép ngừng thân hình, ngoặt thân một cái bơi tới theo khí tức đột phá kia.

Nếu như là cố nhân thì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi một phen, nếu như là địch nhân thì bỏ đá xuống giếng một phen! Lý Lân ôm tâm tư đơn thuần như thế rẽ ngang dòng nước, lặng lẽ lộ đầu ra.

Phì, Lý Lân chỉ cảm thấy cái mũi ngứa, một luồng nhiệt lưu chảy ra từ cái mũi.

“Trời ạ, lão tử thế mà lại chảy máu mũi rồi, nhưng mà dáng người này, tướng mạo này đáng giá!” Ý niệm trong đầu Lý Lân chính là ngừng lại máu mũi, nhưng một đôi ánh mắt gian tà lại trừng đến mức tròn vo. Không có biện pháp, không phải Lý Lân không có định lực, thật sự là cảnh tượng trước mắt quá hấp dẫn ánh mắt.

Chỉ thấy ở phía trước cách hắn không xa, bên trong một tòa đình đài, một thiếu nữ tuổi thanh xuân quần áo bị đánh rách tả tơi hơn phân nửa, dáng người uyển chuyển như ẩn như hiện, tràn ngập sự mê hoặc đặc thù, một khuôn mặt cười vừa giận vừa vui, mặc dù hai hàng lông mày nhíu chặt cũng vẫn làm cho người ta thấy được một loại duyên dáng kinh người.

- Mỹ nữ tuyệt sắc, không ngờ lần này bế quan đi ra thoáng cái đã gặp được hai người, hử, nữ nhân này thế nào có chút quen mắt?

Lý Lân đến giờ mới phát hiện tình huống, ngay sau đó trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ cổ quái.

- Không thể nào, mới hơn ba năm không gặp, có cần phát dục thành dạng này không?

Lý Lân cảm thấy đầu óc của mình có chút không đủ dùng. Tướng mạo người này trông thế nào cũng giống Bát công chúa tiểu Loli tinh quái, dễ thương chết người không đền mạng ba năm trước đây, không nghĩ tới ba năm trôi qua, cô đã trổ mã đến trình độ kinh người như thế.

Nhưng vào lúc này, Bát công chúa đột nhiên mở hai mắt, trong hai mắt hiện lên vẻ giật mình. Khí tức đột phá lập tức hỗn loạn, vậy mà lại bởi vì sự xuất hiện đột nhiên của Lý Lân mà tẩu hỏa nhập ma.

- Không tốt!



Lý Lân đột nhiên nhảy ra từ trong nước, lắc mình một cái đáp xuống phía sau Bát công chúa.

- Tập trung tinh thần!

Lý Lân quát khẽ một tiếng, ma khí đen sẫm trong cơ thể xông vào trong cơ thể Bát công chúa, trấn áp khí tức xao động trong cơ thể cô.

Trong đôi mắt của Bát công chúa hiện lên một chút bối rối, nhưng mà sau khi Lý Lân mở miệng, Bát công chúa rất nhanh an tâm lại, dưới sự trấn áp cường đại của ma khí Lý Lân, chân khí trong cơ thể rốt cục đi tới với quỹ tích bình thường.

Rắc rắc!

Một loạt thanh âm vỡ vụn từ trong cơ thể Bát công chúa Lạc Khuynh Thành truyền đến, chỉ thấy thân thể mềm mại của cô chấn động, một luồng khí tức có chút cường hãn truyền đến từ trên người cô.

Ngay khi Bát công chúa chuẩn bị buông một hơi, lời nói của Lý Lân truyền đến từ phía sau cô.

- Sự tích lũy của cô thực hùng hậu, đó là một cơ hội, ta giúp cô toàn lực đột phá.

Theo lời nói của Lý Lân, càng nhiều ma khí tuôn vào trong cơ thể Lạc Khuynh Thành.

Lạc Khuynh Thành chỉ có thể nhắm mắt lại lần nữa, toàn lực vận chuyển huyền công dẫn đường cho chân khí trong cơ thể.

Rắc!

Rắc!

Tiếng vỡ vụn liên tục truyền đến từ trong cơ thể Lạc Khuynh Thành, khí tức quanh thân cô vừa tăng cao lại tăng cao, dưới sự thúc giục của ma khí, vậy mà lại đột phá đến Võ Hoàng tam phẩm đỉnh phong.

Lý Lân thu cánh tay lại, tùy ý nằm nghiêng xuống bên cạnh cô, một đôi ánh mắt gian tà không kiêng nể gì đánh giá dáng người mê người của Lạc Khuynh Thành.

Ước chừng sau nửa canh giờ, Lạc Khuynh Thành rốt cục cũng thu nạp được toàn bộ chân khí của bản thân, tạm thời ổn định tu vi Võ Hoàng tam phẩm đỉnh phong. Sau đó con ngươi giảo hoạt sáng ngời nhìn về phía Lý Lân, thần sắc có một chút phức tạp.

- Ảnh Tử thúc thúc canh giữ ở cửa, ngươi vào bằng cách nào?

Trong tiếng nói của Lạc Khuynh Thành có một chút không hiền lành.

- Hắc hắc, nơi này có cảnh đẹp như thế nếu không vào ngắm ngắm chẳng phải đáng tiếc.

Lý Lân cười cười, lười nhác nói.

Lời của hắn làm cho Lạc Khuynh Thành thoáng cúi đầu, mặt cười thoáng cái đỏ, mặc dù tính cách lanh lợi, nhưng dù sao vẫn là một đại cô nương vừa mới trổ mã, bị người nhìn thấy phần lớn vị trí tư mật của thân thể như thế, Lạc Khuynh Thành không có thét chói tai đã chứng minh được định lực của cô không tồi.

Lạc Khuynh Thành thúc giục chân khí, nháy mắt che đậy phong cảnh mê hoặc người kia.

- Cần gì chứ, trưởng thành không phải để cho người ta xem sao.



Lý Lân không che giấu chút nào ánh mắt sắc lang của mình, có chút tiếc nuối thu hồi ánh mắt. Lời nói ra lại làm cho Lạc Khuynh Thành chán nản không thôi.

- Ngươi là Lý Lân?

Lạc Khuynh Thành vẫn còn có chút không xác định, dù sao tuy tướng mạo giống nhau như đúc với Lý Lân, nhưng khí chất lại khác biệt như trời với đất. Từ cảm giác mà nói, tà khí vô hình trung tản ra trên người Lý Lân kia còn đậm hơn so với Ngao Vô Không, tính cách dường như cũng đã xảy ra biến hóa rất nhiều, tựa như con mãnh thú nào đó giãy thoát hết thảy gông xiềng vậy.

- Đương nhiên, hơn ba năm không gặp, công chúa điện hạ hạ trổ mã khuynh quốc khuynh thành, không tồi! Không tồi!

Lý Lân cười tủm tỉm nói.

Lạc Khuynh Thành có chút tức giận, hung hăng liếc hắn một cái.

- Đây là ma thân ngươi lột xác ra từ trong cơ thể? Quả nhiên cường đại dị thường!

Lạc Khuynh Thành nhìn khí tức như ẩn như hiện quanh thân Lý Lân, có chút ngưng trọng nói.

- Quá khen, lần này ta đến là vì hỏi công chúa điện hạ về tăm tích của nhục thân bản thể của ta, dù sao thực lực bản thể của ta còn kém một chút hỏa hậu, ma thai lột xác tuyệt không hoàn mỹ.

Lý Lân ngồi dậy, thần sắc dần dần khôi phục nghiêm túc.

- Biết ngay ngươi là vì thế mà đến mà. Đáng tiếc ta lại không có cách nào trả lại cho ngươi!

Bát công chúa lắc lắc đầu, đồng thời nhẹ nhàng ngoắc tay, thân mình gầy đơn bạc của Ảnh Tử xuất hiện trong đại điện, ánh mắt ông nhìn về phía Lý Lân tràn đầy kinh hãi, giống như thấy được chuyện khó tin, không thể tưởng tượng nổi vậy.

- Là vì sao?

Sắc mặt Lý Lân trầm xuống, ba năm xác thực đủ lâu, nhục thân của mình sẽ không triệt để tử vong đấy chứ.

Bát công chúa nhìn thấy Ảnh Tử, dường như an tâm lại, sau đó thong dong ngồi xuống rủ rỉ nói về chuyện đã xảy ra ở thành Trung Châu sau khi Lý Lân mất tích.

Ở Bích Lạc hoàng triều, Lý Lân buồn bực đầy mặt nhìn phần mộ cực lớn kia, hắn đã thử rất nhiều lần, đều không thể nổ cấm chế trên phần mộ ra. Chứ đừng nói chi là thu hồi thân thể, thần hồn viên mãn.

- Mợ nó, người trung niên gầy kia rốt cuộc có ý gì, sẽ không phải là cần dùng nhục thể của ta để nuôi cương thi đấy chứ!

Lý Lân sau khi hiểu rõ tình huống từ chỗ Lạc Khuynh Thành, liền ngựa không dừng vó chạy tới nơi này, đáng tiếc kết quả làm cho thần sắc của hắn rất khó coi. Tuy hắn đã ngưng tụ ma thân, lại càng hoàn toàn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn sau ba năm yên lặng. Có thể nói dựa vào tuổi tác của Lý Lân, đã đứng ở đỉnh phong trong cùng thế hệ. Nhưng chỉ có Lý Lân biết bản thân lần này đột phá may mắn cỡ nào. Thần hồn đi ra từ bản thể cũng không hoàn chỉnh, bên trong thân thể còn có gần một nửa lực lượng bản nguyên của hắn. Huống chi Tiên Thiên Nhất Khí Quyết cùng Kim Cương Bất Động Minh Vương Kinh mà Lý Lân khổ tu thật lâu cũng đều di lưu ở trong bản thể, ma thân căn bản không thể tu luyện. Hiện tại trong ma thân chỉ có ma khí mênh mông, căn bản là không có bất kỳ công pháp nào có thể tu luyện.

- Không được, phải lấy lại thân thể, nếu không con đường võ đạo kế tiếp sẽ trở nên gian nan hơn vô số lần.

Lý Lân thầm hạ quyết tâm, thúc giục ma khí trong cơ thể đánh trùng kích cấm chế trên tấm bia đá lớn.

Uỳnh ——!

Lão tổ của Bích Lạc hoàng triều xuất hiện ở phía sau Lý Lân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook