Tam Thái Tử

Chương 519: Ma thai thức tỉnh

Thuỵ Tỉnh Thỏ

04/11/2014

Lôi điện trên không rít gào, như bị Lý Lân lần nữa chọc giận. Từng luồng sét vô tận đánh xuống như một cơn mưa sấm sét hủy diệt làm cho sắc mặt mọi người như tái cả đi.

Thiên Thủ đứng sau lưng Mạc Ly nghiêm mặt nói :

- Đại sư huynh, khí tức kinh khủng như vậy có phải đây chính là tam cửu thiên kiếp không?

Mạc Ly tủm tỉm cười nói :

- Không, đây không phải là tam cửu thiên kiếp. Nhưng cảnh giới có lẽ cũng gần đến như vậy rồi, không phải là đột phá cảnh giới cao mà lại dẫn đến trận lôi đình lớn như vậy, thật biến thái đến nỗi lão thiên gia cũng phải ghi hận mà.

Một trong những siêu cao thủ của nội viện mặt nghiêm lại có chút không cam tâm mở miệng nói :

- Đúng vậy, hắn vẫn chưa lĩnh ngộ lĩnh vực mà đã có một lôi kiếp khủng khiếp như vậy, nếu hắn thật sự lĩnh ngộ thì rất có khả năng sẽ triệu đến được tam cửu thiên kiếp rồi.

Mạc Ly nói :

- Cứ xem đã rồi chuyện đó nói sau đi.

Lý Lân làm y vô cùng ngạc nhiên, huyết mạch Long tộc, vô lượng ma khí vốn không phải là thứ mà một người thường có thể sở hữu được, Mạc Ly rất khó biết rõ được hiện nay Lý Lân đang ở trong tình trạng như thế nào.

Có tu luyện qua Thần Ma quyết của Thần Ma chi lực nên Mạc Ly cũng hiểu được đôi điều, nhưng loại tâm quyết này vốn đã sớm thất truyền từ thời thượng cổ, không những vậy Ma tộc lại bị phong ấn ở Vô Lượng Ma Vực, những người tu Ma cũng bị thế gian thảo trừ. Thần Ma quyết tuy là một tâm pháp chính đạo, nhưng việc tu luyện nó lại phải ngưng tụ ma thai rồi luyện thành ma thể, việc đó so với những ma vật bình thường thì giống như là ma vương vậy, do đó võ học chính thống này chịu rất nhiều tai tiếng và bị khai trừ. Nhưng về sức mạnh của nó thì không ai có thể phủ định được, trong điển tịch cũng có ghi chép lại là năm đó nhân vật sáng lập ra Thần Ma quyết của Nhân tộc dù có đáng ghét đến thế nào thì những cao thủ siêu cấp của Thần Ma lưỡng tộc cũng không dám động chạm đến y.

Ở phía khác, Tiên công tử do dự nhìn Trúc Văn Thiến hồi lâu rồi cũng mở miệng nói :

- Văn Thiến, hắn chính là thủ khoa mới của ngoại viện năm nay đúng không?

- Không sai!

Trúc Văn Thiến điềm nhiên trả lời, đôi mắt mỹ miều của nàng vẫn không rời cảnh tượng Lý Lân đang bị lôi kiếp dìm vào trong biển sét.

Tiên công tử giọng điệu có chút ghen tuông hờ hững nói :

- Thực lực cũng tầm thường thôi mà!

Nói về Tiên công tử, y vốn là nhân trung long phụng, vào Thần Ma học viện mới ba năm đã trở thành một cao thủ hàng đầu trong viện, hiện tại lại có thể liệt vào tuyệt đại thiên kiêu bảng của Thần Ma học viện. Lại còn được người đời xưng tụng là một trong thất đại cao thủ của Thần Ma học viện. Một người xuất sắc như y lại không cách nào có thể thu hút được sự chú ý của Thần nữ Trúc Văn Thiến thì một kẻ vừa mới gia nhập, đến nội viện còn chưa được vào thì có tư cách gì chứ.

Trúc Văn Thiến liếc Tiên công tử một cái rồi bình thản nói :

- Nếu ngươi biết được hắn vào bốn tháng trước vẫn chỉ mới đạt đến cảnh giới Tam Phẩm Võ Hoàng, nhưng hiện tại cảnh giới thấp nhất lại là Lục Phẫm Võ Hoàng thì đã không ăn nói hàm hồ như vậy rồi. Nếu lần này hắn thật sự có thể mượn sức của lôi đình mà lĩnh ngộ được lĩnh vực tiến vào hậu kì của Võ Hoàng thì thiên phú của hắn so với những thiên kiêu trong lịch sử của Thần Ma học viện có thể nói là một thiên tài đếm trên đầu ngón tay rồi.

Tiên công tử lắc đầu, vẻ mặt khinh thường nói :

- Tuyệt đối không thể, lĩnh vực là thứ có thể dễ dàng lĩnh ngộ vậy sao? Cho dù là tuyệt thế nhân tài cũng cần phải mất hai năm thời gian. Càng huống hồ gì hắn chỉ là một tên tiểu tử thối không rõ lai lịch chứ.



Thần nữ im lặng, cũng không biết là nàng đồng ý với Vũ Văn Lưu Tiên hay là căn bản chán đến mức không thèm trả lời y.

Grào... Grầm...!

Một tiếng rồng gào vang lên, tiếp sau đó là nửa thanh tàn đao xuất hiện trước người Lý Lân. Trận lôi đình trong nháy mắt đột nhiên dừng lại, như là gặp phải một chuyện gì đó ngoài sức tưởng tượng vậy.

Ngay sau đó một luồng sáng màu xanh hóa thành đao khí chém lên lôi đình, trong nháy mắt lôi đình bị chém đến thất điên bát đảo.

Ầm... Ầm...!

Lôi Vân quay cuồng, lôi đình bỗng nhiên ngưng tụ thành một luồng sét hình người như có sinh mệnh mà đứng lại trên không vậy.

- Tia chớp hóa thành người, tam cửu thiên kiếp!

Sắc mặt mọi người sửng sốt, tam cửu thiên kiếp vốn chỉ xuất hiện khi một võ giả đột phá từ đỉnh cao của cảnh giới Võ Hoàng lên Võ Tôn, điều này nếu so với cảnh giới võ đạo của Lý Lân mà nói thì thật quá sức tưởng tượng. Trước đó thiên kiếp của Lý Lân mới chỉ là những trận lôi đình bình thường, vậy mà khi mảnh tàn đao xuất hiện thì thiên kiếp lập tức thăng cấp, điều này đến kẻ ngốc cũng nghĩ ra được rằng mảnh tàn đao đó chính là một thanh Nghịch Thiên Chiến bảo.

Bên trong động Ngao Vô Không vô cùng kinh ngạc, không thể tin được cảnh tượng đang diễn ra mà hét lớn :

- Mẹ nó...! Lão tử... Đang thấy cái gì đây? Đây... Đây là... bản thể thiên đao của Thương Long đại nhân mà.

Thì ra lúc bị kéo vào trong động, Ngao Vô Không đã giả vờ để chờ thời cơ. Vì với khí lực cường mạnh của Long tộc, lại thêm thực lực Bát Phẩm Võ Hoàng, nếu như không phải là trong tình huống đặc biệt thì cho dù hắn có đứng im cho Lý Lân chém cũng không thể bị thương được. Hắn nhẫn nhục không thoát ra khỏi động khi cả động sụp xuống do trận lôi đình là vì muốn chờ thời cơ Lý Lân kết thúc đợt thiên kiếp rồi mới xông ra bắt giữ Lý Lân để làm rõ huyết mạch Long tộc trong người y là từ đâu đến, và cũng không thể để cho Long Nguyên của Thương Long đại nhân bị hắn hấp thụ một cách trắng trợn như vậy được.

Hiện tại Ngao Vô Không đã hoàn toàn hiểu rõ. Chẳng trách được Long Nguyên của Thương Long đại nhân lại bỏ qua y, không ngờ thanh tàn đao mà Long tộc ra sức kiếm tìm trong nhiều năm qua lại rơi vào tay của Lý Lân, không những vậy nó lại còn mang đủ hình dáng rõ ràng của một thanh đao. Cho dù là bỏ qua huyết mạch tổ long của Lý Lân thì với thanh tàn đao này cũng đã đủ sức dẫn dụ Long Nguyên tìm đến rồi.

Ầm... Ầm...!

Lại một trận lôi đình giáng xuống, lần này là hướng về phía Ngao Vô Không mà đánh.

- Chết tiệt, chuyện gì xảy ra vậy? Lão tử đâu có chọc đến ngươi chứ!

Ngao Vô Không toàn thân cháy đen, tuy không bị thương tích gì nhưng bị vô số luồn sét điện đánh vào thì cảm giác thật khó chịu. Làm cho Ngao Vô Không khó chịu chỉ là chuyện nhỏ, lôi đình lại tiếp tục hội tụ sức mạnh trên đầu của nó rồi tiếp tục giáng xuống mãnh liệt.

- Ta... Lão tử sao lại xui xẻo thế này, đồ tam cửu thiên kiếp khốn khiếp, dám khóa chặt ta lại à. Khoan... Ở đây từ lúc nào biến thành tam cửu thiên kiếp vậy?

Ngao Vô Không sắc mặt ngơ ngác, tam cửu thiên kiếp thì sao mà hắn không biết cho được, chỉ là có đánh chết hắn cũng không dám tin là thực lực của Lý Lân lại có thể gọi đến được nó mà thôi. Càng xui xẻo hơn là hắn lại đang bị trói trong sợi xích vàng khi nãy, toàn thân không còn sức kháng cự nên chỉ có thể nằm im chịu trận.

Ở chiến trận bên này thì Lý Lân toàn thân bao phủ bởi vảy rồng biến thành long chiến sĩ cũng bắt đầu cuộc chiến với luồng sát điện hình người bàng môn tả đạo kia. Tuy đối phương không hề có ý thức của con người nhưng lại có khả năng tập trung lôi điện lại mà đánh, mà lôi điện sau khi được tập trung thì có sức mạnh gấp bội so với khi nãy. Chỉ vẻn vẹn trong vòng mười phút mà giáp tím vảy rồng trên người Lý Lân đã bị đánh tan nát, máu thịt lộ ra ngoài tung tóe khắp nơi. Thanh Long đao của Lý Lân cũng yếu đi thấy rõ buộc y phải thu về đan điền mà giữ dưỡng. Lý Lân cũng không sử dụng Bạch Hổ kiếm, vì sức mạnh của nó cũng chỉ ngang Thanh Long đao nên sử dụng nó cũng không thể có khả năng đánh thắng được lôi đình nhân hình này. Cũng may là nó chỉ có một, bằng không thì Lý Lân cũng thật sự tuyệt vọng rồi.

Ầm... Ầm...!

Lúc này ma khí trong người Lý Lân bắt đâu tăng lên, ma thai cũng thức tỉnh theo và làm sống lại tất cả ma khí trong người Lý Lân tùy ý y có thể sử dụng. Chỉ có một điều khác trước đó là ma khí mà Lý Lân điều động lúc này đều thông qua ma thai ở đan điền chứ không thể trực tiếp điều động được.



Ngay giây phút ma thai thức tỉnh thì nó liền tự động thâm nhập từ huyệt Mệnh Môn vào đan điền. Đan điền hiện tại của Lý Lân rộng lớn như một hải dương màu trắng vậy. Trong đó thì Lục Mang Tinh nằm ngay chính giữa của đan điền như một hòn đảo nổi, ma thai lại ngự bên trên của Lục Mang Tinh, xung quanh đó là Thú Đạo Thiên Thư, Thanh Long đao, Bạch Hổ kiếm, Huyền Võ Khải đang trôi nổi.

Cũng trong giây phút ma thai mở mắt ra thì thị giác của Lý Lân cũng chia ra làm hai phần cùng nhau nhìn về một hướng, tình cảnh lạ đến mức không thể nói nên lời. Chỉ có một điểm khác nhau duy nhất đó là thần hồn của bản thể thì vẫn còn ổn định, nhưng bên trong ma thai thì thần niệm của nó lại bị ác niệm làm ảnh hưởng. Đó chính là sức mạnh của Ma, là một vật Ma thể khó có thể tránh né được.

Ma khí to lớn từ trong thân Lý Lân lập tức phát tán ra ngoài, khí chất khắp người y cũng thay đổi hoàn toàn, nếu như thần khí của y lúc trước rất bình hòa thì giờ đây lại cuồng bạo như quỷ dữ, không những vậy mà còn là một Ma vương đáng sợ.

Nhóm người đứng từ xa kinh ngạc đến mức không thể tưởng tượng nổi mà hô lên :

- Sức mạnh lĩnh vực!

Thiên Thủ không khỏi kinh ngạc nói :

- Đại sư huynh, muội nhớ rằng người lĩnh ngộ được lĩnh vực trong thời gian ngắn nhất sau khi vào nội viện là một năm, đó chính là vị tiền bối của ba ngàn năm trước. Vị tiền bối đó khi vào viện thì đã có cảnh giới Lục Phẩm Võ Hoàng chi đỉnh rồi, còn Lý Lân, hắn trước đây mới chỉ ở lưng chừng của Tam Phẩm Võ Hoàng mà thôi.

Mạc Ly nét mặt nghiêm lại, chau mày nói :

- Không đúng, toàn thân hắn hiện tại không phát ra một chút thần lực nào, hoàn toàn đều là ma khí cực mạnh, lẽ nào khi hắn đột phá đã rơi vào ma đạo, biến thành một ma đầu đích thực rồi?

Thiên Thủ lắc đầu, trong lòng có chút nghi hoặc nói :

- Có lẽ không phải vậy, ma đầu chỉ biết có giết chóc, mà trước đó Văn Thiến và viện trưởng ngoại viện khi tiếp xúc với hắn thì thần trí hắn vẫn còn minh mẫn, không giống như bị ma hóa.

Lúc này một âm thanh từ phía sau truyền đến, người đến đó chính là viện trưởng nội viện Gia Cát Ngự Phong, viện trưởng ngoại viện Gia Cát Thừa Phong và một ông lão tóc bạc toàn thân hầu như không phát ra một chút khí tức nào.

- Hắn đã ngưng tụ ma thai, sức mạnh đó chính là sức mạnh của ma thai.

Tiên công tử hiển nhiên cũng có chút hiểu biết về Thần Ma quyết nên trầm giọng nói :

- Điều này sao có thể được, Thần Ma quyết muốn ngưng tụ ma thai phải tiêu hao rất nhiều thuần ma khí, cho dù là ở Vô Lượng Ma Vực thì cũng không phải là một kẻ trẻ tuổi như hắn có thể làm được.

Gia Cát Thừa Phong vuốt vuốt hàm râu cười đắc ý như thể chỉ thiếu có nói ra Lý Lân là do tuệ nhãn của hắn tìm ra được vậy mà nói :

- Ha Ha. Lão phu cũng không biết bằng cách nào hắn có thể làm được như vậy, nhưng ma thai đích thực đã thức tỉnh trong lúc hắn đột phá. Tuy tên tiểu tử Lý Lân này chưa hoàn toàn khống chế được nó nhưng nếu lấy đó làm phương pháp bảo toàn tính mạng thì cũng rất tốt rồi, càng huống hồ ma thai vừa mới hình thành cũng có được sức mạnh của lĩnh vực, điều này chứng minh nó cực kì bất phàm rồi. Tương lai của tên tiểu tử này thật khó mà ước lượng được đây.

Dưới sự tấn công của lôi kiếp, Lý Lân toàn thân bao phủ bởi ma khí hóa thân thành một ma vương oai phong lẫm liệt, hai mắt y đầy vẻ khát máu. Mặc cho Lý Lân trước đó đã biết được tác dụng phụ của ma khí có thể làm ảnh hưởng đến mình, nhưng hiện tại toàn bộ thần thức đều tập trung vào ma thai làm cho y từ một người có thần khí bình hòa dần dần trở cuồng bạo hơn.

Ầm... Ầm...!

Trên không trung, hình nhân lôi đình lại tiếp tục ngưng tụ sét điện thành một thanh lôi điện trường thương, đây cũng là lần đầu sau khi thành hình nó ra tay.

- Đến đây! Xem lão tử làm cách nào nuốt sống ngươi!

Một tiếng nói cuồng ngạo khí thế vang lên làm ai cũng phải e dè. Giọng nói này quá nặng sát khí, nặng đến mức cách xa ngàn trượng cũng còn cảm thấy khí huyết như lộn ngược lên, một loại sát ý vô hình từ trong tâm dấy lên dữ dội.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook