Chương 764: Mẫu thân của Lý Lân.
Thuỵ Tỉnh Thỏ
05/11/2014
- Đây rốt cuộc là chuyện gì hả?
Lý Chấn Viễn mặt biến sắc nói.
Mộng Tử Tình giọng đầy áy náy nói :
- Ngươi chính là Lý Chấn Viễn, người yêu của Tử La phải không? Thành thật xin lỗi vì bao nhiêu năm nay ngươi đã phải gánh nhiều hận thù rồi, hi vọng ngươi có thể tha thứ cho Tử La, nàng ấy cũng là người bị hại mà thôi.
Mộng Tử La trầm giọng nói :
- Tỷ tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nàng như âm thầm cảm thấy được Mộng Tử Tình đã lĩnh ngộ được thứ gì đó làm đảo điên cả Lăng Tiêu tông này.
Mộng Tử Tình trầm giọng nói :
- Tử La, chúng ta đã sai rồi, cả một Lăng Tiêu tông tồn tại đến trăm vạn năm nay cũng đều đã sai rồi, vô tình chi đạo không phải là tuyệt tình tuyệt nghĩa mà là để tình ở nơi sâu thẳm nhất trong tâm.
- Tỷ tỷ, tỷ có nhầm lẫn không, lẽ nào sự tiếp nối trăm ngàn năm nay của tông môn là sai cả hay sao?
Mộng Tử La không tin được vào tai mình mà hét lên. Không chỉ có nàng mà ngay cả toàn bộ những người trong Lăng Tiêu tông cũng đều hết sức ngỡ ngàng, nhất là những người đã trải qua rất nhiều năm tháng luyện vô tình chi đạo. Thậm chí không ai muốn tin vào điều này nữa, bởi lẽ nếu họ tin nó thì chính là đã chứng minh rằng sự kiên trì trong bao nhiêu năm qua của họ là sai, những gì họ đã làm với người mà họ yêu chẳng qua cũng chỉ là một sai lầm. Kết quả này thật khó để người trong Lăng Tiêu môn chấp nhận được.
Mộng Tử Tình trầm giọng nói :
- Tỷ đã kế thừa được tất cả từ vô tình chi tổ, vô tình chi tổ nay đã hoàn toàn biến mất, nhưng ý chí của người vẫn sẽ sống mãi trong người tỷ, có thể nói tỷ hiện nay chính là vô tình chi tổ, cũng chính vì đã kế thừa tất cả nên bây giờ tỷ mới hiểu ra được chân tướng của sự việc. Con đường phát triển bao nhiêu năm nay của Lăng Tiêu tông thật sự đã sai lầm rồi. Năm xưa vô tình chi tổ cũng vì bị mất đi người mình yêu mới sáng lập ra Lăng Tiêu tông, điều này các người khó mà tưởng tượng ra được. Lăng Tiêu Vong Tình thiên công của Lăng Tiêu tông vốn dĩ chính là môn võ công mà vô tình chi tổ đã gửi gắm tất cả tâm tư của mình vào đó để xoa dịu đi nỗi nhớ mong với người mình yêu mà thôi.
Tất cả như ngây người ra. Sai rồi! Con đường trải qua bao nhiêu năm tháng của Lăng Tiêu tông đã thật sự sai rồi! Nếu quả thật như vậy thì kết quả này sẽ đánh gục rất nhiều cô gái trong Lăng Tiêu tông. Những cô gái có thể đạt được thành công trong Lăng Tiêu tông này đều nhất định phải trải qua một bi kịch tình yêu, có rất nhiều người còn vì để chối bỏ những ràng buộc trong tình yêu mà trái lòng để làm ra những điều vô cùng điên dại, điều đó có lẽ cũng chính là vì họ đã quá yêu mà thôi. Mỗi một cô gái trong Lăng Tiêu tông đều là một kỳ nữ tử trọng tình, người mà đáng để họ yêu cũng không phải là người tầm thường, tất cả họ đều là những nhân vật thiên tài. Cũng chính vì lẽ đó mà những cô gái trong Lăng Tiêu môn đã bá chiếm lấy huyết mạch của bọn họ và biến bọn họ thành phế nhân thì mới có thể âm thầm làm cho Lăng Tiêu môn lớn mạnh lên được.
Mộng Tử La nét mặt khó chịu nói :
- Tỷ tỷ, tỷ điên rồi sao? Tỷ có biết lời vừa rồi của tỷ là như thế nào không?
Mộng Tử Tình trầm giọng đáp :
- Tử La, có một số việc thì sự thật vẫn là sự thật, bất kể muội có che giấu thế nào thì nó cũng vẫn là như vậy. Tỷ biết trong lòng muội rất hoang mang, nhưng sai cũng đã sai rồi, che giấu nó đi chỉ càng làm hại thêm nhiêu người và phản bội lại lương tâm mình mà thôi.
Mộng Tử La cả người như phát rồ mà hét lên :
- Không! Chúng ta không sai, chúng ta không sai!
Đối diện với sự điên cuồng của Mộng Tử La, trong lòng Mộng Tử Tình vô cùng đau khổ. Mộng Tử Tình liền ra tay trói chặt nàng rồi sau đó đưa Mộng Tử La về phía Lý Chấn Viễn.
Mộng Tử Tình trầm giọng nói :
- Ta không biết ngươi nghĩ thế nào, nhưng Mộng Tử La nhiều năm nay đã rất đau khổ rồi, nó trước giờ vẫn không thể nào quên được ngươi.
Lý Chấn Viễn nét mặt vô cùng mâu thuẫn, nhìn mỹ nhân trong lòng mình được Mộng Tử Tình đưa đến thì cũng không cầm được lòng mà đưa tay ra đón lấy.
Sau đó Mộng Tử Tình nhìn về phía Lý Lân với nét mặt vô cùng xúc động.
Mộng Tử Tình trầm giọng nói :
- Lân nhi, con đã lớn thế này rồi sao? Mẫu thân thật có lỗi với con.
Lý Lân vô cùng bối rối và cũng không trả lời Mộng Tử Tình.
Mộng Tử Tình vô cùng đau khổ, bà tiến tới một bước muốn đưa tay sờ vào khuôn mặt Lý Lân, nhưng tiếc là Lý Lân liền lùi lại một bước mà tránh né.
Việc làm này của Lý Lân càng làm cho Mộng Tử Tình cảm thấy vô cùng chua xót.
Mộng Tử Tình đi đến trước mặt Lý Lân nói :
- Lân nhi, mẫu thân có lỗi với con. Năm đó vì để có được truyền thừa của vô tình chi tổ mà mẫu thân đã để con ở lại Đại Đường. Hiện nay mẫu thân đã biết lỗi rồi, con có thể tha thứ cho mẫu thân được không?
Lý Lân vô cùng bối rối mà nhìn Mộng Tử Tình, y cảm thấy rất khó chấp nhận được bà. Lý Lân có thể chấp nhận một người mẹ vô tình và lạnh lùng, nhưng lại không thể nào chấp nhận được người mẹ dịu dàng nhận lỗi trước mặt mình.
Lý Lân cũng không biết được trong lòng mình đang nghĩ gì, nhưng y vẫn có cảm giác khó mà tha thứ được cho Mộng Tử Tình.
Mộng Tử Tình phân trần nói :
- Lân nhi, mẫu thân biết con trách ta, việc làm năm đó của ta thật đã sai rồi, mẫu thân đã biết lỗi của mình, trong lòng mẫu thân lúc này chỉ có con và phụ thân của con mới làm mẫu thân áy náy nhất. Lân nhi, mẫu thân phải làm gì mới có thể bù đắp lại được những năm tháng sai lầm vừa qua cho con đây?
Lý Lân lắc đầu, y thật sự không biết nói gì thêm lúc này nữa, nếu như y là Lý Lân của kiếp này thì rất có khả năng đã sà vào lòng người mẹ này rồi. Dẫu sao thì tình hình của Lăng Tiêu tông hắn cũng đã được lí giải, những cô gái có được địa vị trong Lăng Tiêu tông cũng đã trả giá rất nhiều cho việc làm của mình. Những thánh nữ trong Lăng Tiêu tông tuy cũng có mặt ích kỉ của họ, nhưng xét cho cùng thì họ cũng chỉ là những người bị hại, việc này làm Lý Lân rất đồng tình.
Lý Lân trầm giọng nói :
- Tôi không biết tôi có thể tha thứ được cho bà hay không nữa. Thật xin lỗi, hiện tại tôi khó mà chấp nhận được việc này.
Lý Lân nói tiếp :
- Tổ chức Lăng Tiêu tông này hiện nay cũng không còn ý nghĩa nào để tồn tại nữa, nếu như bà thật sự nhận ra được tính quan trọng của việc này thì hãy sớm giải thể Lăng Tiêu tông đi, đừng để những bi kịch đau lòng xảy ra thêm lần nữa.
- Không thể được, Lăng Tiêu tông đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng rồi, những gì nó có không phải chỉ là những gì mà các thánh nữ đã đoạt về mà còn có những sức mạnh khí vận kéo dài không dứt của Lăng Tiêu tông. Hiện nay nếu giải tán Lăng Tiêu tông thì sẽ làm cho danh dự của tất cả mọi người bị mất sạch, những nhân quả mà sức mạnh khí vận sản sinh ra sau này cũng là việc không thể xem thường được.
Mộng Tử Tình nói với giọng rất lo lắng vì sợ Lý Lân không chịu tin vào lời của mình.
Lời của Mộng Tử Tình làm cho Lý Lân sa sầm nét mặt.
Lý Lân vô cùng nghiêm túc nói :
- Nhân quả của sức mạnh khí vận? Tôi không quan tâm.
Mộng Tử Tình mặt biến sắc, nhẹ giọng nói :
- Lân nhi, con quá xem nhẹ việc này rồi. Lăng Tiêu tông vì đi sai đường nên đã gây ra quá nhiều bi kịch, nhưng sự lớn mạnh của nó là không thể nào phủ nhận được. Trên dưới cả Lăng Tiêu tông có không dưới trăm vạn người, tuyệt đại đa số trong số đó đều là nữ, con có biết những cô gái này từ đâu mà đến không?
Lý Lân lắc đầu, đối với Lăng Tiêu tông thì y không hiểu nhiều lắm, thậm chí trước đó Lý Lân còn không biết cả việc mẫu thân của mình thì chính truyền nhân của Lăng Tiêu tông nữa là.
Mộng Tử Tình nghiêm nghị nói :
- Những cô gái này đến từ khắp mọi nơi trên đại lục, mỗi một người trong số họ đều không nơi nương tựa và rất đáng thương, nếu như không phải Lăng Tiêu tông chịu thu nhận họ thì e rằng họ sớm đã không còn trên thế gian này nữa rồi. Đối với họ thì Lăng Tiêu tông là nhà, các trưởng bối trong Lăng Tiêu tông là người thân của họ. Mỗi một thánh nữ trong Lăng Tiêu tông đều là cam tâm tình nguyện, vì để bảo vệ gia đình và sự truyền thừa vô số năm nay này của Lăng Tiêu tông. Nếu như bây giờ ta giải tán Lăng Tiêu tông thì những oán niệm sản sinh ra từ họ là điều mà không phải con có thể gánh chịu được đâu.
Lý Lân là con trai dứt ruột sinh ra của mình, Mộng Tử Tình cũng không muốn Lý Lân vì việc này mà gánh chịu hậu quả của nó mà trở thành người bị hại. Từ sau khi có được truyền thừa của vô tình chi tổ thì sức mạnh của Mộng Tử Tình hiện nay là rất khủng khiếp, sức mạnh của bà hiện nay còn vượt xa cả tông chủ của cả một thế lực siêu cấp. Cũng vì hiểu được sự khủng khiếp này mà Mộng Tử Tình không muốn Lý Lân phải chịu thêm một liên lụy nào.
Lý Lân sắc mặt nghiêm trang trở lại, hiện nay thì y cũng không biết phải làm thế nào nữa rồi.
Ở mặt khác, Mộng Tử La hiện nay sắc mặt vô cùng mâu thuẫn, một bóng người tướng mạo khôi ngô bước về phía nàng.
- Chấn Viễn?
Mộng Tử La mở miệng lắp bắp.
Lý Chấn Viễn mặt biến sắc nói.
Mộng Tử Tình giọng đầy áy náy nói :
- Ngươi chính là Lý Chấn Viễn, người yêu của Tử La phải không? Thành thật xin lỗi vì bao nhiêu năm nay ngươi đã phải gánh nhiều hận thù rồi, hi vọng ngươi có thể tha thứ cho Tử La, nàng ấy cũng là người bị hại mà thôi.
Mộng Tử La trầm giọng nói :
- Tỷ tỷ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nàng như âm thầm cảm thấy được Mộng Tử Tình đã lĩnh ngộ được thứ gì đó làm đảo điên cả Lăng Tiêu tông này.
Mộng Tử Tình trầm giọng nói :
- Tử La, chúng ta đã sai rồi, cả một Lăng Tiêu tông tồn tại đến trăm vạn năm nay cũng đều đã sai rồi, vô tình chi đạo không phải là tuyệt tình tuyệt nghĩa mà là để tình ở nơi sâu thẳm nhất trong tâm.
- Tỷ tỷ, tỷ có nhầm lẫn không, lẽ nào sự tiếp nối trăm ngàn năm nay của tông môn là sai cả hay sao?
Mộng Tử La không tin được vào tai mình mà hét lên. Không chỉ có nàng mà ngay cả toàn bộ những người trong Lăng Tiêu tông cũng đều hết sức ngỡ ngàng, nhất là những người đã trải qua rất nhiều năm tháng luyện vô tình chi đạo. Thậm chí không ai muốn tin vào điều này nữa, bởi lẽ nếu họ tin nó thì chính là đã chứng minh rằng sự kiên trì trong bao nhiêu năm qua của họ là sai, những gì họ đã làm với người mà họ yêu chẳng qua cũng chỉ là một sai lầm. Kết quả này thật khó để người trong Lăng Tiêu môn chấp nhận được.
Mộng Tử Tình trầm giọng nói :
- Tỷ đã kế thừa được tất cả từ vô tình chi tổ, vô tình chi tổ nay đã hoàn toàn biến mất, nhưng ý chí của người vẫn sẽ sống mãi trong người tỷ, có thể nói tỷ hiện nay chính là vô tình chi tổ, cũng chính vì đã kế thừa tất cả nên bây giờ tỷ mới hiểu ra được chân tướng của sự việc. Con đường phát triển bao nhiêu năm nay của Lăng Tiêu tông thật sự đã sai lầm rồi. Năm xưa vô tình chi tổ cũng vì bị mất đi người mình yêu mới sáng lập ra Lăng Tiêu tông, điều này các người khó mà tưởng tượng ra được. Lăng Tiêu Vong Tình thiên công của Lăng Tiêu tông vốn dĩ chính là môn võ công mà vô tình chi tổ đã gửi gắm tất cả tâm tư của mình vào đó để xoa dịu đi nỗi nhớ mong với người mình yêu mà thôi.
Tất cả như ngây người ra. Sai rồi! Con đường trải qua bao nhiêu năm tháng của Lăng Tiêu tông đã thật sự sai rồi! Nếu quả thật như vậy thì kết quả này sẽ đánh gục rất nhiều cô gái trong Lăng Tiêu tông. Những cô gái có thể đạt được thành công trong Lăng Tiêu tông này đều nhất định phải trải qua một bi kịch tình yêu, có rất nhiều người còn vì để chối bỏ những ràng buộc trong tình yêu mà trái lòng để làm ra những điều vô cùng điên dại, điều đó có lẽ cũng chính là vì họ đã quá yêu mà thôi. Mỗi một cô gái trong Lăng Tiêu tông đều là một kỳ nữ tử trọng tình, người mà đáng để họ yêu cũng không phải là người tầm thường, tất cả họ đều là những nhân vật thiên tài. Cũng chính vì lẽ đó mà những cô gái trong Lăng Tiêu môn đã bá chiếm lấy huyết mạch của bọn họ và biến bọn họ thành phế nhân thì mới có thể âm thầm làm cho Lăng Tiêu môn lớn mạnh lên được.
Mộng Tử La nét mặt khó chịu nói :
- Tỷ tỷ, tỷ điên rồi sao? Tỷ có biết lời vừa rồi của tỷ là như thế nào không?
Mộng Tử Tình trầm giọng đáp :
- Tử La, có một số việc thì sự thật vẫn là sự thật, bất kể muội có che giấu thế nào thì nó cũng vẫn là như vậy. Tỷ biết trong lòng muội rất hoang mang, nhưng sai cũng đã sai rồi, che giấu nó đi chỉ càng làm hại thêm nhiêu người và phản bội lại lương tâm mình mà thôi.
Mộng Tử La cả người như phát rồ mà hét lên :
- Không! Chúng ta không sai, chúng ta không sai!
Đối diện với sự điên cuồng của Mộng Tử La, trong lòng Mộng Tử Tình vô cùng đau khổ. Mộng Tử Tình liền ra tay trói chặt nàng rồi sau đó đưa Mộng Tử La về phía Lý Chấn Viễn.
Mộng Tử Tình trầm giọng nói :
- Ta không biết ngươi nghĩ thế nào, nhưng Mộng Tử La nhiều năm nay đã rất đau khổ rồi, nó trước giờ vẫn không thể nào quên được ngươi.
Lý Chấn Viễn nét mặt vô cùng mâu thuẫn, nhìn mỹ nhân trong lòng mình được Mộng Tử Tình đưa đến thì cũng không cầm được lòng mà đưa tay ra đón lấy.
Sau đó Mộng Tử Tình nhìn về phía Lý Lân với nét mặt vô cùng xúc động.
Mộng Tử Tình trầm giọng nói :
- Lân nhi, con đã lớn thế này rồi sao? Mẫu thân thật có lỗi với con.
Lý Lân vô cùng bối rối và cũng không trả lời Mộng Tử Tình.
Mộng Tử Tình vô cùng đau khổ, bà tiến tới một bước muốn đưa tay sờ vào khuôn mặt Lý Lân, nhưng tiếc là Lý Lân liền lùi lại một bước mà tránh né.
Việc làm này của Lý Lân càng làm cho Mộng Tử Tình cảm thấy vô cùng chua xót.
Mộng Tử Tình đi đến trước mặt Lý Lân nói :
- Lân nhi, mẫu thân có lỗi với con. Năm đó vì để có được truyền thừa của vô tình chi tổ mà mẫu thân đã để con ở lại Đại Đường. Hiện nay mẫu thân đã biết lỗi rồi, con có thể tha thứ cho mẫu thân được không?
Lý Lân vô cùng bối rối mà nhìn Mộng Tử Tình, y cảm thấy rất khó chấp nhận được bà. Lý Lân có thể chấp nhận một người mẹ vô tình và lạnh lùng, nhưng lại không thể nào chấp nhận được người mẹ dịu dàng nhận lỗi trước mặt mình.
Lý Lân cũng không biết được trong lòng mình đang nghĩ gì, nhưng y vẫn có cảm giác khó mà tha thứ được cho Mộng Tử Tình.
Mộng Tử Tình phân trần nói :
- Lân nhi, mẫu thân biết con trách ta, việc làm năm đó của ta thật đã sai rồi, mẫu thân đã biết lỗi của mình, trong lòng mẫu thân lúc này chỉ có con và phụ thân của con mới làm mẫu thân áy náy nhất. Lân nhi, mẫu thân phải làm gì mới có thể bù đắp lại được những năm tháng sai lầm vừa qua cho con đây?
Lý Lân lắc đầu, y thật sự không biết nói gì thêm lúc này nữa, nếu như y là Lý Lân của kiếp này thì rất có khả năng đã sà vào lòng người mẹ này rồi. Dẫu sao thì tình hình của Lăng Tiêu tông hắn cũng đã được lí giải, những cô gái có được địa vị trong Lăng Tiêu tông cũng đã trả giá rất nhiều cho việc làm của mình. Những thánh nữ trong Lăng Tiêu tông tuy cũng có mặt ích kỉ của họ, nhưng xét cho cùng thì họ cũng chỉ là những người bị hại, việc này làm Lý Lân rất đồng tình.
Lý Lân trầm giọng nói :
- Tôi không biết tôi có thể tha thứ được cho bà hay không nữa. Thật xin lỗi, hiện tại tôi khó mà chấp nhận được việc này.
Lý Lân nói tiếp :
- Tổ chức Lăng Tiêu tông này hiện nay cũng không còn ý nghĩa nào để tồn tại nữa, nếu như bà thật sự nhận ra được tính quan trọng của việc này thì hãy sớm giải thể Lăng Tiêu tông đi, đừng để những bi kịch đau lòng xảy ra thêm lần nữa.
- Không thể được, Lăng Tiêu tông đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng rồi, những gì nó có không phải chỉ là những gì mà các thánh nữ đã đoạt về mà còn có những sức mạnh khí vận kéo dài không dứt của Lăng Tiêu tông. Hiện nay nếu giải tán Lăng Tiêu tông thì sẽ làm cho danh dự của tất cả mọi người bị mất sạch, những nhân quả mà sức mạnh khí vận sản sinh ra sau này cũng là việc không thể xem thường được.
Mộng Tử Tình nói với giọng rất lo lắng vì sợ Lý Lân không chịu tin vào lời của mình.
Lời của Mộng Tử Tình làm cho Lý Lân sa sầm nét mặt.
Lý Lân vô cùng nghiêm túc nói :
- Nhân quả của sức mạnh khí vận? Tôi không quan tâm.
Mộng Tử Tình mặt biến sắc, nhẹ giọng nói :
- Lân nhi, con quá xem nhẹ việc này rồi. Lăng Tiêu tông vì đi sai đường nên đã gây ra quá nhiều bi kịch, nhưng sự lớn mạnh của nó là không thể nào phủ nhận được. Trên dưới cả Lăng Tiêu tông có không dưới trăm vạn người, tuyệt đại đa số trong số đó đều là nữ, con có biết những cô gái này từ đâu mà đến không?
Lý Lân lắc đầu, đối với Lăng Tiêu tông thì y không hiểu nhiều lắm, thậm chí trước đó Lý Lân còn không biết cả việc mẫu thân của mình thì chính truyền nhân của Lăng Tiêu tông nữa là.
Mộng Tử Tình nghiêm nghị nói :
- Những cô gái này đến từ khắp mọi nơi trên đại lục, mỗi một người trong số họ đều không nơi nương tựa và rất đáng thương, nếu như không phải Lăng Tiêu tông chịu thu nhận họ thì e rằng họ sớm đã không còn trên thế gian này nữa rồi. Đối với họ thì Lăng Tiêu tông là nhà, các trưởng bối trong Lăng Tiêu tông là người thân của họ. Mỗi một thánh nữ trong Lăng Tiêu tông đều là cam tâm tình nguyện, vì để bảo vệ gia đình và sự truyền thừa vô số năm nay này của Lăng Tiêu tông. Nếu như bây giờ ta giải tán Lăng Tiêu tông thì những oán niệm sản sinh ra từ họ là điều mà không phải con có thể gánh chịu được đâu.
Lý Lân là con trai dứt ruột sinh ra của mình, Mộng Tử Tình cũng không muốn Lý Lân vì việc này mà gánh chịu hậu quả của nó mà trở thành người bị hại. Từ sau khi có được truyền thừa của vô tình chi tổ thì sức mạnh của Mộng Tử Tình hiện nay là rất khủng khiếp, sức mạnh của bà hiện nay còn vượt xa cả tông chủ của cả một thế lực siêu cấp. Cũng vì hiểu được sự khủng khiếp này mà Mộng Tử Tình không muốn Lý Lân phải chịu thêm một liên lụy nào.
Lý Lân sắc mặt nghiêm trang trở lại, hiện nay thì y cũng không biết phải làm thế nào nữa rồi.
Ở mặt khác, Mộng Tử La hiện nay sắc mặt vô cùng mâu thuẫn, một bóng người tướng mạo khôi ngô bước về phía nàng.
- Chấn Viễn?
Mộng Tử La mở miệng lắp bắp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.