Chương 726: Một nửa khác.
Thuỵ Tỉnh Thỏ
05/11/2014
Lý Lân trầm giọng nói :
- Ngươi là ai? Sao dám chiếm cứ bản thể của ta?
Bóng người vừa đi ra không ngờ lại chính là bản thể mà Lý Lân đang vất vả đi tìm. Chỉ là hiện tại tà khí hủy diệt màu đen đã bao trùm cả bên trong bản thể đó, sự tà ác của nó có thể nói là còn khủng khiếp hơn cả khi Lý Lân ngưng tụ ma thân nữa.
- Khẹc khẹc!
Nụ cười quái dị từ miệng của Lý Lân tà ác phát ra, trong hai mắt của nó gần như không có chút trí khôn nào mà đầy ắp sự điên cuồng và hủy diệt.
Xoẹt...!
Lý Lân tà ác gõ hai thanh đao, kiếm vào nhau, hai luồng kiếm khí sắc bén và đao khí bá đạo giao nhau tại một điểm rồi điên cuồng xông vào mà tấn công Lý Lân.
Lý Lân mặt biến sắc, vung hung kích lên và cũng lao vào đánh với bản thể tà ác của mình.
Một tiếng ầm vang nổ ra, hai bên va chạm vào nhau rất quyết liệt. Khi đã có thể toàn lực xuất kích thì Lý Lân cũng không ở thế hạ phong nữa, y mạnh mẽ đánh ra sóng xung kích lan rộng khắp tứ phương tám hướng làm những hài cốt phía trước huyệt mộ trong chớp mắt đã bị thổi bay ra một nơi rất xa như những chiếc lá khô vậy. Nhưng ngược lại, nơi gần nhất là mộ phần kia lại không hề bị ảnh hưởng gì, thậm chí những bụi đất phía trên nó cũng không hề bị thổi bay. Điều này đã đủ để chứng tỏ mộ phần này thật không phải là một mộ phần tầm thường.
Sát niệm khủng khiếp từ người của Lý Lân tà ác cũng bắt đầu phát tán ra, nó hiện nay như là một ma vương đến từ địa ngục và điên cuồng như một con dã thú chỉ biết điên cuồng chém giết vậy. Hai con người có ngoại hình hoàn toàn giống nhau này bắt đầu xông vào kịch liệt tấn công nhau.
- Chết tiệt, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Một nhục thân vô hồn mà lại có sức mạnh khủng khiếp đến như vậy à?
Không cần nói cũng biết trong lòng Lý Lân lúc này vô cùng kinh ngạc. Nhục thân mà y để lại lúc đầu vốn dĩ chỉ có thực lực Võ Hoàng trung kì mà thôi, nếu so với những hài cốt ở đây thì e là cũng không thể sánh bằng. Nhưng chỉ trong thời gian có năm năm mà không ngờ nhục thân bản thể của Lý Lân lại có thể phát huy sức mạnh của cấp Thần, thậm chí trong trận đối đầu này với Lý Lân còn hiển nhiên chiếm thế thượng phong.
Câu hỏi trong lòng Lý Lân vẫn không cách nào được giải đáp hợp lí, điều hiện tại mà y có thể làm chỉ là dùng hết khả năng của mình để mà bắt lấy nhục thân bản thể đó để làm rõ chuyện gì đang xảy ra với nó. Bản thể đối với Lý Lân là vô cùng quan trọng, không thể để mất đi được. Có điều để được như vậy thì y phải đối mặt với sức mạnh khủng khiếp của Lý Lân tà ác đang điên cuồng này.
Trận chiến trước mộ bia nay đã di chuyển đến cả phía trên của mộ phần, cả hai không hề ngần ngại mà thẳng tay tấn công, không hề có chút kiêng kị gì cả, làm cho cả vạn tộc tàng địa như bị rung động cả lên vậy. Thực lực của hai bên khá cân bằng nên rất khó mà phân thắng bại, chiêu thức tấn công lại vô cùng đơn giản và trực tiếp nhưng tràn đầy sát ý. Lý Lân tà ác tay trái cầm Bạch Hổ kiếm, tay phải cầm Thanh Long đao, thân mình mặc giáp Huyền Võ nên sức phòng thủ là vô cùng kiên cố và không thua kém gì với thân thể sau khi ngưng tụ bất diệt thể Thần cấp của Lý Lân. Ưu thế duy nhất của Lý Lân lúc này chính là thanh hung kích, thanh thần binh mới, tạo ra từ máu tươi được cây sinh mệnh nuôi dưỡng mà luyện chế thành. Thanh hung kích này vốn đã hút lấy hết những oán niệm sát khí của cả một Hỗn Loạn lĩnh, sức tấn công của nó vô cùng bá đạo. Thực lực tám lạng nửa cân của hai bên quả thật đã làm trận chiến khó mà phân thắng bại được.
Rắc rắc...!
Một tiếng nứt vỡ nhẹ từ phía dưới chân vang lên, cả hai đối thủ đang điên cuồng tấn công nhau này đều không phát hiện ra.
Grào..!
Lý Lân tà ác gào lên một tiếng, những đòn tấn công của nó càng lúc càng sắc sảo hơn nữa. Thanh Long đao trong tay của Lý Lân tà ác lúc này cũng đã hóa thành một long ảnh màu đen, mỗi một lần nó được vung lên đều như làm hư không bị chấn động vậy, điều này làm cho áp lực đè lên Lý Lân càng lúc càng nặng, thanh hung kích trong tay y cũng đã bị sứt mẻ đi không ít.
Ầm ầm! Thanh Long đao vốn dày đặc những vết nứt bỗng nhiên vỡ vụn ra, đồng thời một khí tức tà ác từ trong nó xông thẳng ra ngoài, sau khi không ngừng di chuyển theo đường gấp khúc thì nó cũng như hoàn toàn bị tan biến, từ trong luồng khí tức tà ác đó lại xuất hiện một con thanh long nhỏ xông thẳng lên bầu trời. Tiếng rồng ngâm của nó vang dội ra khắp cả vạn tộc tàng địa.
Lý Lân mặt biến sắc, trong lòng nghĩ thầm :
- Thanh Long tàn hồn, không ngờ Thanh Long đao bị nứt rạn chỉ còn lại hơn phân nữa này lại tích tụ một tàn hồn của Thanh Long.
Sau khi tàn hồn của Thanh Long rít gào ở trên không một lúc thì long uy to lớn của nó như đã trấn áp cả tứ phương. Mắt rồng của nó dần dần lộ ra một nét tỉnh táo hơn.
Giọng nói vang dội của tàn hồn Thanh Long vang lên :
- Không ngờ ta vẫn còn có thể thức tỉnh lại được, xem ra ông trời đối với ta cũng không tệ!
Sự việc bất ngờ này đã khiến cho hai đối thủ phía dưới không tiếp tục chiến đấu nữa. Lý Lân thần sắc nghiêm trang lại, còn Lý Lân tà ác thì gào lên một tiếng rồi điên cuồng chạy về phía mộ phần, tiến vào thông đạo mà đi vào trong mộ phần.
Lý Lân cung kính nói :
- Ngài chính là Thương Long, thủy tổ của Long tộc?
Sau những gì biết được từ chuyến đi đến Long tộc thì Lý Lân cuối cùng cũng biết được thủy tổ của Thần Long tộc chính là Thương Long, hay còn được gọi là Thanh Long.
Thanh Long nhìn Lý Lân ở phía dưới một hồi lâu rồi nói :
- Ta chỉ là một tàn hồn mà thôi, không còn tồn tại được lâu nữa, Thương Long đã tiêu biến rồi, thế giới này vốn dĩ không còn Thương Long nữa.
Lý Lân trầm giọng nói :
- Tiền bối, tàn hồn của người đã hồi phục kí ức rồi, hẳn là có thể khôi phục lại thần hồn mới? Vãn bối ở đây có một giếng sinh mệnh lớn và sức mạnh mệnh cách vẫn còn vô chủ, tiền bối có cần đến nó không?
Đối với cách nhìn không phân biệt chủng tộc thì Thương Long đã hi sinh cả sinh mạng của mình để cứu những sinh linh trên Thương Long đại lục, điều này làm trong lòng Lý Lân vô cùng kính phục.
- Lòng tốt của anh bạn trẻ ta xin ghi nhận, có điều ta chỉ là tạm thời thức tỉnh mà thôi, Thương Long tuy đã tiêu biến rồi, nhưng ta cảm nhận được chiến hồn bất diệt đã sống lại, ta cũng sẽ phân tán hồn lực mà quay về với bản thể. Anh bạn trẻ, trước khi đi ta có thể dùng sức mạnh của tàn hồn để đem tiểu thế giới này quay lại.
Lời của Thương Long làm Lý Lân vô cùng mừng rỡ.
Lý Lân nói lớn :
- Nếu vậy thì vãn bối xin đa tạ, có điều tiền bối có biết bản thể kia của vãn bối đã phát sinh chuyện gì không? Sao bây giờ nó lại biến thành một thứ chỉ biết có giết chóc như khi nãy vậy?
Khí tức của Thương Long tuy rất lớn nhưng lại cực kì ổn định, đây cũng chính là nguyên do mà Lý Lân đặt ra câu hỏi này.
- Người đời vẫn thường nghĩ là thần hồn và nhục thân vốn có thể tồn tại độc lập, nhưng thực tế thì thần hồn nuôi dưỡng nhục thân, thần hồn căn bản không hoàn toàn rời khỏi nhục thân của mình. Bản thể mà ngươi lưu lại vốn vẫn còn ẩn chứa một nửa thần hồn chưa được khai phá, trên lí thuyết có thể nói chỉ cần nhục thân không chết thì nó có thể làm mới lại mà nuôi dưỡng ra một thần hồn mới. Cho dù là ý thức không tương đồng, nhưng ấn kí sinh mệnh thì lại hoàn toàn tương đồng với nhau. Bản thể của ngươi trong quá trình nuôi dưỡng ra một thần hồn mới thì đã bị sức mạnh tà ác nào đó xâm nhập mà sản sinh điều không may, biến thành một ma vương chỉ biết điên cuồng mà chém giết.
Lời của Thương Long làm Lý Lân thêm phần lo lắng.
Lý Lân trầm giọng hỏi :
- Có phải oán khí của vạn tộc tàng địa này đã nhiễm vào trong bản thể của vãn bối chăng?
Thương Long vô cùng nghiêm túc nói :
- Không, luồng sức mạnh tà ác này đến từ Vực Ngoại, năm đó đại chiến của vạn tộc đã phong ấn hắn ở nơi này, cũng đã trăm vạn năm trôi qua rồi, phong ấn cấm chế hắn cũng đã giảm bớt đi không ít, một bộ phận sức mạnh của hắn đã thoát được ra ngoài và thừa cơ khống chế bản thể của ngươi.
- Sức mạnh của Vực Ngoại?
Đây là lần đầu Lý Lân nghe về thứ này, dẫu sao bên ngoài của Thương Long đại lục cũng là một hỗn độn vô biên, nhưng ngoài thế giới của vạn tộc thượng cổ ra thì Lý Lân vẫn còn chưa biết đến sự tồn tại nào của một thế giới khác.
Thanh Long trầm giọng nói :
- Sức mạnh của ta trước đó đã bị nó ăn mòn rồi, còn sót lại là không nhiều nên không cách nào giúp ngươi phong ấn nó lại được. Hiện tại điều duy nhất ta có thể làm chỉ là đưa tiểu thế giới này quay lại Thương Long đại lục, đợi một cường giả khác của Thương Long đại lục giúp ngươi giải quyết chuyện này.
Sau đó thì Thương Long bay thẳng ra ngoài cấm chế ngũ sắc, cấm chế ngũ sắc làm Lý Lân đau đầu không thôi này với Thương Long thì hầu như không có tác dụng gì. Sau đó tàn hồn của Thương Long hóa thành một con rồng to lớn dài cả vạn dặm, đuôi của nó quấn lấy tiểu thế giới này mà bắt đầu kéo nó trở về Thương Long đại lục.
Grào Grầm...!
Một tiếng gào thét từ phần mộ kia truyền ra. Lý Lân tà ác trốn bên trong nó lại lần nữa lao ra, tay cầm Bạch Hổ kiếm mà phóng lên trời. Xem dáng vẻ thì như là nó muốn đột phá cấm chế ngũ sắc mà bay vào trong hỗn độn.
- Ngươi là ai? Sao dám chiếm cứ bản thể của ta?
Bóng người vừa đi ra không ngờ lại chính là bản thể mà Lý Lân đang vất vả đi tìm. Chỉ là hiện tại tà khí hủy diệt màu đen đã bao trùm cả bên trong bản thể đó, sự tà ác của nó có thể nói là còn khủng khiếp hơn cả khi Lý Lân ngưng tụ ma thân nữa.
- Khẹc khẹc!
Nụ cười quái dị từ miệng của Lý Lân tà ác phát ra, trong hai mắt của nó gần như không có chút trí khôn nào mà đầy ắp sự điên cuồng và hủy diệt.
Xoẹt...!
Lý Lân tà ác gõ hai thanh đao, kiếm vào nhau, hai luồng kiếm khí sắc bén và đao khí bá đạo giao nhau tại một điểm rồi điên cuồng xông vào mà tấn công Lý Lân.
Lý Lân mặt biến sắc, vung hung kích lên và cũng lao vào đánh với bản thể tà ác của mình.
Một tiếng ầm vang nổ ra, hai bên va chạm vào nhau rất quyết liệt. Khi đã có thể toàn lực xuất kích thì Lý Lân cũng không ở thế hạ phong nữa, y mạnh mẽ đánh ra sóng xung kích lan rộng khắp tứ phương tám hướng làm những hài cốt phía trước huyệt mộ trong chớp mắt đã bị thổi bay ra một nơi rất xa như những chiếc lá khô vậy. Nhưng ngược lại, nơi gần nhất là mộ phần kia lại không hề bị ảnh hưởng gì, thậm chí những bụi đất phía trên nó cũng không hề bị thổi bay. Điều này đã đủ để chứng tỏ mộ phần này thật không phải là một mộ phần tầm thường.
Sát niệm khủng khiếp từ người của Lý Lân tà ác cũng bắt đầu phát tán ra, nó hiện nay như là một ma vương đến từ địa ngục và điên cuồng như một con dã thú chỉ biết điên cuồng chém giết vậy. Hai con người có ngoại hình hoàn toàn giống nhau này bắt đầu xông vào kịch liệt tấn công nhau.
- Chết tiệt, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Một nhục thân vô hồn mà lại có sức mạnh khủng khiếp đến như vậy à?
Không cần nói cũng biết trong lòng Lý Lân lúc này vô cùng kinh ngạc. Nhục thân mà y để lại lúc đầu vốn dĩ chỉ có thực lực Võ Hoàng trung kì mà thôi, nếu so với những hài cốt ở đây thì e là cũng không thể sánh bằng. Nhưng chỉ trong thời gian có năm năm mà không ngờ nhục thân bản thể của Lý Lân lại có thể phát huy sức mạnh của cấp Thần, thậm chí trong trận đối đầu này với Lý Lân còn hiển nhiên chiếm thế thượng phong.
Câu hỏi trong lòng Lý Lân vẫn không cách nào được giải đáp hợp lí, điều hiện tại mà y có thể làm chỉ là dùng hết khả năng của mình để mà bắt lấy nhục thân bản thể đó để làm rõ chuyện gì đang xảy ra với nó. Bản thể đối với Lý Lân là vô cùng quan trọng, không thể để mất đi được. Có điều để được như vậy thì y phải đối mặt với sức mạnh khủng khiếp của Lý Lân tà ác đang điên cuồng này.
Trận chiến trước mộ bia nay đã di chuyển đến cả phía trên của mộ phần, cả hai không hề ngần ngại mà thẳng tay tấn công, không hề có chút kiêng kị gì cả, làm cho cả vạn tộc tàng địa như bị rung động cả lên vậy. Thực lực của hai bên khá cân bằng nên rất khó mà phân thắng bại, chiêu thức tấn công lại vô cùng đơn giản và trực tiếp nhưng tràn đầy sát ý. Lý Lân tà ác tay trái cầm Bạch Hổ kiếm, tay phải cầm Thanh Long đao, thân mình mặc giáp Huyền Võ nên sức phòng thủ là vô cùng kiên cố và không thua kém gì với thân thể sau khi ngưng tụ bất diệt thể Thần cấp của Lý Lân. Ưu thế duy nhất của Lý Lân lúc này chính là thanh hung kích, thanh thần binh mới, tạo ra từ máu tươi được cây sinh mệnh nuôi dưỡng mà luyện chế thành. Thanh hung kích này vốn đã hút lấy hết những oán niệm sát khí của cả một Hỗn Loạn lĩnh, sức tấn công của nó vô cùng bá đạo. Thực lực tám lạng nửa cân của hai bên quả thật đã làm trận chiến khó mà phân thắng bại được.
Rắc rắc...!
Một tiếng nứt vỡ nhẹ từ phía dưới chân vang lên, cả hai đối thủ đang điên cuồng tấn công nhau này đều không phát hiện ra.
Grào..!
Lý Lân tà ác gào lên một tiếng, những đòn tấn công của nó càng lúc càng sắc sảo hơn nữa. Thanh Long đao trong tay của Lý Lân tà ác lúc này cũng đã hóa thành một long ảnh màu đen, mỗi một lần nó được vung lên đều như làm hư không bị chấn động vậy, điều này làm cho áp lực đè lên Lý Lân càng lúc càng nặng, thanh hung kích trong tay y cũng đã bị sứt mẻ đi không ít.
Ầm ầm! Thanh Long đao vốn dày đặc những vết nứt bỗng nhiên vỡ vụn ra, đồng thời một khí tức tà ác từ trong nó xông thẳng ra ngoài, sau khi không ngừng di chuyển theo đường gấp khúc thì nó cũng như hoàn toàn bị tan biến, từ trong luồng khí tức tà ác đó lại xuất hiện một con thanh long nhỏ xông thẳng lên bầu trời. Tiếng rồng ngâm của nó vang dội ra khắp cả vạn tộc tàng địa.
Lý Lân mặt biến sắc, trong lòng nghĩ thầm :
- Thanh Long tàn hồn, không ngờ Thanh Long đao bị nứt rạn chỉ còn lại hơn phân nữa này lại tích tụ một tàn hồn của Thanh Long.
Sau khi tàn hồn của Thanh Long rít gào ở trên không một lúc thì long uy to lớn của nó như đã trấn áp cả tứ phương. Mắt rồng của nó dần dần lộ ra một nét tỉnh táo hơn.
Giọng nói vang dội của tàn hồn Thanh Long vang lên :
- Không ngờ ta vẫn còn có thể thức tỉnh lại được, xem ra ông trời đối với ta cũng không tệ!
Sự việc bất ngờ này đã khiến cho hai đối thủ phía dưới không tiếp tục chiến đấu nữa. Lý Lân thần sắc nghiêm trang lại, còn Lý Lân tà ác thì gào lên một tiếng rồi điên cuồng chạy về phía mộ phần, tiến vào thông đạo mà đi vào trong mộ phần.
Lý Lân cung kính nói :
- Ngài chính là Thương Long, thủy tổ của Long tộc?
Sau những gì biết được từ chuyến đi đến Long tộc thì Lý Lân cuối cùng cũng biết được thủy tổ của Thần Long tộc chính là Thương Long, hay còn được gọi là Thanh Long.
Thanh Long nhìn Lý Lân ở phía dưới một hồi lâu rồi nói :
- Ta chỉ là một tàn hồn mà thôi, không còn tồn tại được lâu nữa, Thương Long đã tiêu biến rồi, thế giới này vốn dĩ không còn Thương Long nữa.
Lý Lân trầm giọng nói :
- Tiền bối, tàn hồn của người đã hồi phục kí ức rồi, hẳn là có thể khôi phục lại thần hồn mới? Vãn bối ở đây có một giếng sinh mệnh lớn và sức mạnh mệnh cách vẫn còn vô chủ, tiền bối có cần đến nó không?
Đối với cách nhìn không phân biệt chủng tộc thì Thương Long đã hi sinh cả sinh mạng của mình để cứu những sinh linh trên Thương Long đại lục, điều này làm trong lòng Lý Lân vô cùng kính phục.
- Lòng tốt của anh bạn trẻ ta xin ghi nhận, có điều ta chỉ là tạm thời thức tỉnh mà thôi, Thương Long tuy đã tiêu biến rồi, nhưng ta cảm nhận được chiến hồn bất diệt đã sống lại, ta cũng sẽ phân tán hồn lực mà quay về với bản thể. Anh bạn trẻ, trước khi đi ta có thể dùng sức mạnh của tàn hồn để đem tiểu thế giới này quay lại.
Lời của Thương Long làm Lý Lân vô cùng mừng rỡ.
Lý Lân nói lớn :
- Nếu vậy thì vãn bối xin đa tạ, có điều tiền bối có biết bản thể kia của vãn bối đã phát sinh chuyện gì không? Sao bây giờ nó lại biến thành một thứ chỉ biết có giết chóc như khi nãy vậy?
Khí tức của Thương Long tuy rất lớn nhưng lại cực kì ổn định, đây cũng chính là nguyên do mà Lý Lân đặt ra câu hỏi này.
- Người đời vẫn thường nghĩ là thần hồn và nhục thân vốn có thể tồn tại độc lập, nhưng thực tế thì thần hồn nuôi dưỡng nhục thân, thần hồn căn bản không hoàn toàn rời khỏi nhục thân của mình. Bản thể mà ngươi lưu lại vốn vẫn còn ẩn chứa một nửa thần hồn chưa được khai phá, trên lí thuyết có thể nói chỉ cần nhục thân không chết thì nó có thể làm mới lại mà nuôi dưỡng ra một thần hồn mới. Cho dù là ý thức không tương đồng, nhưng ấn kí sinh mệnh thì lại hoàn toàn tương đồng với nhau. Bản thể của ngươi trong quá trình nuôi dưỡng ra một thần hồn mới thì đã bị sức mạnh tà ác nào đó xâm nhập mà sản sinh điều không may, biến thành một ma vương chỉ biết điên cuồng mà chém giết.
Lời của Thương Long làm Lý Lân thêm phần lo lắng.
Lý Lân trầm giọng hỏi :
- Có phải oán khí của vạn tộc tàng địa này đã nhiễm vào trong bản thể của vãn bối chăng?
Thương Long vô cùng nghiêm túc nói :
- Không, luồng sức mạnh tà ác này đến từ Vực Ngoại, năm đó đại chiến của vạn tộc đã phong ấn hắn ở nơi này, cũng đã trăm vạn năm trôi qua rồi, phong ấn cấm chế hắn cũng đã giảm bớt đi không ít, một bộ phận sức mạnh của hắn đã thoát được ra ngoài và thừa cơ khống chế bản thể của ngươi.
- Sức mạnh của Vực Ngoại?
Đây là lần đầu Lý Lân nghe về thứ này, dẫu sao bên ngoài của Thương Long đại lục cũng là một hỗn độn vô biên, nhưng ngoài thế giới của vạn tộc thượng cổ ra thì Lý Lân vẫn còn chưa biết đến sự tồn tại nào của một thế giới khác.
Thanh Long trầm giọng nói :
- Sức mạnh của ta trước đó đã bị nó ăn mòn rồi, còn sót lại là không nhiều nên không cách nào giúp ngươi phong ấn nó lại được. Hiện tại điều duy nhất ta có thể làm chỉ là đưa tiểu thế giới này quay lại Thương Long đại lục, đợi một cường giả khác của Thương Long đại lục giúp ngươi giải quyết chuyện này.
Sau đó thì Thương Long bay thẳng ra ngoài cấm chế ngũ sắc, cấm chế ngũ sắc làm Lý Lân đau đầu không thôi này với Thương Long thì hầu như không có tác dụng gì. Sau đó tàn hồn của Thương Long hóa thành một con rồng to lớn dài cả vạn dặm, đuôi của nó quấn lấy tiểu thế giới này mà bắt đầu kéo nó trở về Thương Long đại lục.
Grào Grầm...!
Một tiếng gào thét từ phần mộ kia truyền ra. Lý Lân tà ác trốn bên trong nó lại lần nữa lao ra, tay cầm Bạch Hổ kiếm mà phóng lên trời. Xem dáng vẻ thì như là nó muốn đột phá cấm chế ngũ sắc mà bay vào trong hỗn độn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.