Chương 476: Nguyên linh thú
Thuỵ Tỉnh Thỏ
04/11/2014
- Linh thú do thiên địa nguyên khí ngưng tụ thành?
Lý Lân kinh ngạc nói, nhìn thứ này giống như là một con báo, nhưng thân thể huyết nhục lại bất đồng, con báo quỷ dị này không có huyết nhục lông lá, nhìn bộ lông sáng bóng kia đúng là do thiên địa nguyên khí ngưng tụ mà thành. Lý Lân đã từng thấy qua hỏa thú được hình thành từ hỏa linh lực, cũng nghe nói tới thiên địa nguyên khí cực kỳ nồng đậm có thể hóa thành Nguyên Linh thú có sinh mạng. CHỉ là Lý Lân vẫn chưa từng gặp qua, đột nhiên xuất hiện như vậy dọa cho Lý Lân nhảy dựng.
- Thật là rắn chắc!
Nhìn móng báo bị chính mình đánh nát đang chậm rãi khôi phục nguyên trạng, thần sắc Lý Lân trở nên ngưng trọng.
Sinh linh do thiên địa nguyên khí ngưng tụ thành như thế này, trừ phi lập tức tiêu diệt, nếu không thì rất khó giết chết. Bởi vậy Lý Lân phải dùng thủ đoạn đặc thù mới có thể.
- Rống…
Con báo này gầm lớn một tiếng, lại tấn công Lý Lân.
- Thú Đạo Thiên Thư!
Trong mắt Lý Lân bắn ra tinh quang, trong cơ thể hắn bắn ra ba con kim long dài mười trượng. Kim long cũng là năng lượng thể, nhưng đây là do Lý Lân dùng cương khí tiên thiên của mình ngưng tụ. Sau khi cắn nuốt thần binh Thiên Sách, bản thể Thú Đạo Thiên Thư không thể vận dụng, nhưng làm chưởng khống giả, Lý Lân vẫn có thể mượn dùng một bộ phận lực lượng để hình thành kim long năng lượng. Cũng là năng lượng thể, vừa vặn có thể đối phó với sinh linh hình báo này.
Một báo ba rồng triển khai chém giết, song phương đều là năng lượng thể, tự nhiên không tồn tại tràng diện huyết nhục mơ hồ, dù là như vậy, chém giết làm cho chân khí tán loạn cũng làm cho người ta khiếp sợ.
- Sinh linh đầu báo này e rằng cũng không kém gì Võ Hoàng tam phẩm, có thể ngưng tụ ra sinh linh kinh khủng như vậy, chẳng lẽ nơi này có một nguồn suối nguyên khí sao?
Lý Lân phóng ra thần thức, muốn tra xét khu vực xung quanh, nhưng làm hắn buồn bực là, thần thức của hắn bị áp chế thật lớn, khoảng cảnh quan sát cũng không khác gì dùng hai mắt. Điều này làm cho Lý Lân không thể không thu hồi thần thức của mình.
- Gràooo…
Theo một tiếng rên rĩ, sinh linh hình báo bị ba con kim long mạnh mẽ xé nát, ba con kim long tranh nhau cắn nuốt, trong chớp mắt, sinh linh hình báo lớn vài chục trượng đã bị cắn nuốt sạch sành sanh.
Gràoooo….
Ba con kim long hưng phấn rống to, nguyên bản ánh mắt cứng ngắc đã hiện lên chút sáng sủa.
- Ồ!? Đây là?
Lý Lân sửng sốt, nhẹ nhàng triệu hồi, ba con kim long rít gào một tiếng rồi nhập vào trong cơ thể Lý Lân. Quỷ dị là, ba con kim long lại không hóa thành cương khí tiên thiên thuần dương nữa, vậy mà lại giống như sinh mạng bình thường mà lơ lững trong khí hải của Lý Lân.
- Diệt!
Lý Lân quát khẽ một tiếng, ba con kimlong nứt vỡ, ba tia khí tức màu trắng theo trong cơ thể ba con kim long phát ra, sau khi bị cương khí tiên thiên thuần dương của Lý Lân ép xuống thì hóa thành một hạt châu màu trắng.
- Nguyên Linh Châu! Quả nhiên là thứ này!
Lý Lân cầm lấy hạt châu màu trắng trong tay, trên mặt lộ vẻ quả nhiên như thế.
Nguyên Linh Châu là một thứ đặc thù, có chút tương tự như tinh thạch, nhưng thiên địa nguyên khí trong đó không thể trực tiếp hấp thu. Bởi vì theo lời đồn thì Nguyên Linh Châu do thần hồn cường giả thần cấp ngã xuống mà ngưng tụ ra, ẩn chứa ý chí của người chết, tùy tiện hấp thu vào trong cơ thể sẽ ảnh hưởng tới thần trí của mình. Về phần lời này đúng hay sai thì không ai biết. Nhưng mà Nguyên Linh Châu có thể huyễn hóa thành sinh linh, kẻ cường đại thậm chí có thể lần nữa ngưng tụ thân thể, trở thành sinh linh chân chính. Lý Lân bắt đầu hoài nghi, dù sao thiên địa nguyên khí nơi này có nồng đậm thật, nhưng chưa đủ trình độ khủng bố để ngưng tụ linh thú thiên địa nguyên khí.
Rống….
Tiếng chiến đấu loáng thoáng từ phía xa truyền đến, Lý Lân không khỏi cau mày, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ còn có sinh linh do Nguyên Linh Châu ngưng tụ thành sao? Nếu thật sự như vậy thì Thần Ma học viện cũng quá bạo tay rồi!
Dù trong lòng có phán đoán, nhưng khi gặp được con Nguyên Linh thú thứ hai thì hắn liền biết mình đoán đúng.
Lại ngưng tụ ra ba con kimlong, khi ba con kim long hợp lực cắn nuốt con Nguyên Linh thú hình thằn lằn này, Lý Lân không tản mất kim long, Nguyên Linh Châu không có trọng dụng gì đối với hắn, nhưng hắn muốn nhìn thử một chút, kim long do cương khí tiên thiên thuần dương biến ảo thành sau khi cắn nuốt Nguyên Linh thú sẽ trở thành bộ dáng gì.
Trên đường đi, mỗi lần gặp phải Nguyên Linh thú, Lý Lân lại càng thêm ngưng trọng hơn. Còn may những linh thú này không phải con nào cũng có tu vi trên Võ Hoàng, đại đa số đều có tu vi Vương tọa hậu kỳ. Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy linh thú Vương tọa trung kỳ. Trong lúc Lý Lân gặp phải tu sĩ khác, những người này đều cực kỳ chật vật, có ít người cầu xinLý Lân cứu giúp. Lý Lân cũng hào phóng ra tay, nhưng khi nhìn thấy những người này dùng ánh mắt sùng bái, thỉnh cầu được đi theo, Lý Lân không chút do dự cự tuyệt. Những linh thú này không phải tùy tiện tồn tại, hơn nữa, trên đường đi Lý Lân còn phát hiện, có vài nhóm tu sĩ gặp phải linh thú càng cường đại hơn. Tuy Lý Lân rất tự tin, nhưng không tự phụ, nếu thật sự gặp phải Nguyên Linh thú có tu vi Võ Hoàng hậu kỳ thì hắn cũng chỉ biết chạy trốn mà thôi.
Ngay tại lúc Lý Lân đi tới, tiếng chiến đấu hấp dẫn sự chú ý của hắn, Lý Lân bất đắc dĩ thở dài, vốn còn muốn tránh khỏi phiền toái, nhưng xem ra không đơn giản như vậy.
Vù….
Thân hình hắn như một trận gió xoáy mà gia nhập chiến đoàn, hai đấm vũ động, đánh nát con Nguyên Linh thú hình giao long, sau đó ba con thần long màu vang đột nhiên lao ra, cắn nuốt Nguyên Linh thú đã vỡ tan. Cùng nhau tiến tới, Nguyên Linh thú chết trong tay Lý Lân đã không dưới mười con, ba con kim long do cương khí tiên thiên thuần dương ngưng tụ cũng lớn thành ba mươi trượng, thân thể bằng năng lượng cũng ngưng thực hơn rất nhiều. Trọng yếu nhất là, trong mắt chúng nó có thêm vài phần ý tứ khó hiểu. Đã có vài lần Lý Lân muốn ra đánh nát ba con kim long, nhưng cuối cùng vẫn cố nhịn lại.
- Triệu huynh đệ!
- Triệu đại ca!
- Triệu huynh!
Ba tiếng hô mang theo kinh hỉ vang lên, ba người vừa lâm vào khổ chiến nhanh chóng vọt tới trước mặt Lý Lân, cả ba đều kích động mà nhìn hắn, ba người này chính là Trương Thanh, Lâm Vũ Vi cùng Lãnh Băng.
- Không nghĩ tới lại gặp ba người các ngươi tại nơi này!
Lý Lân cười khổ nói.
- Triệu đại ca! Lúc trước chúng ta có đi tìm ngươi, nhưng thủy chúng không thể phát hiện được dấu vết gì, không nghĩ tới chúng ta lại gặp nhau nơi này!
Tên mập Trương Thanh rất vui vẻ, dù sao con người Lý Lân cũng không tệ, còn là một cao thủ siêu cấp, gặp được hắn tuyệt đối không phải chuyện xấu.
- Đúng vậy, Triệu đại ca, ngươi sẽ không ghét bỏ chúng ta mà né tránh đó chứ!
Lâm Vũ Vi quệt mồm, giả bộ bất mãn nói.
- Sao có thể chứ! Trước kia ta bế quan, vừa xuất quan liền trực tiếp tham gia khai viện rồi!
Lý Lân sờ mũi, có chút không biết nói gì. Mấy người này nói quá giả rồi, Thiên Đế thành khổng lồ như thế, giữa bọn họ lại không có phương thức liên lạc, tìm được mới là lạ! Chính là từ trong vô số tu sĩ ở đây mà còn có thể gặp lại, Lý Lân cũng không thể không tin tưởng duyên phận rồi.
- Triệu huynh cứ đi trước đi! Thực lực chúng ta không đủ, e rằng sẽ liên lụy tới Triệu huynh!
Tâm tư Lãnh Băng tinh tế nhất, vẻ mặt bất đắc dĩ của Lý Lân, nàng nhìn rõ ràng.
- Sao lại nói vậy chứ! Nếu gặp được chính là duyên phận của chúng ta! Tuy Lý Lân bất tài, nhưng còn chưa tới mức khinh thường bằng hữu!
Lý Lân lắc đầu, nếu gặp được thì hắn tuyệt đối không mặc kệ.
Trên mặt Trương Thanh tràn đầy vui mừng, Lâm Vũ Vi cũng rất vui vẻ. Lãnh Băng thì đưa mắt nhìn kỹ vào Lý Lân, thấy được sự chân thành trong mắt hắn, đến lúc này nàng mới chậm rãi thả lỏng một hơi.
- Đúng rồi, đính chính một chút, ta gọi là Lý Lân! Triệu Vô Cực chỉ là tên giả của ta!
Nếu gặp lại lần nữa, Lý Lân cũng muốn giấu diếm nữa.
- Lý Lân?
Ba người liếc nhìn nhau, kết luận là chưa từng nghe nói qua.
- Được rồi! Chúng ta đi mau đi! Bốn người chúng ta tập trung một chỗ, nếu không nhanh chóng thì Nguyên Linh thú lại tụ tập tới rồi!
Lý Lân mở miệng nói.
Ba người gật đầu, sau đó Lãnh Băng đột nhiên lấy từ trong túi không gian ra hai hạt châu màu trắng, nói:
- Lý… đại ca, đây là Nguyên Linh Châu lấy ra từ Nguyên Linh thú, ba người chúng ta có thực lực nhỏ yếu, để mấy thứ này trong người, e rằng càng thêm nguy hiểm.
- Ngươi giữ lấy đi! Có ta ở đây, không có kẻ nào có thể cướp đồ trong tay các ngươi!
Lý Lân khoát tay, nếu hắn muốn thì lúc này trong tay hắn đã có một nắm to rồi.
Lãnh Băng ngẫm lại cũng thế, lấy thực lực của Lý Lân, đúng là không để ý Nguyên Linh Châu từ Nguyên Linh thú Vương Tọa hậu kỳ này.
- Thật là to mồm! Bản tọa muốn nhìn xem, thử ngươi có thực lực giữ được Nguyên Linh Châu hay không?
Một giọng nói băng lãnh truyền tới, một thân ảnh màu máu giống như quỷ mị vọt về phía Lãnh Băng.
- Khốn kiếp!
Lý Lân gầm lên một tiếng, đột nhiên ra tay. Ra tay với đồng bạn của mình ngay trước mặt mình, đây chính là hành vi khiêu khích, hơn nữa, Lý Lân mới vừa nói sẽ bảo đảm an toàn cho mấy người Lãnh Băng thì có người liền công kích. Nếu để đối phương đắc thủ, đây không phải là trắng trợn tát vào mặt Lý Lân sao. Lần này Lý Lân thật sự nổi giận, bởi vậy hắn cũng toàn lực ra tay
Lý Lân kinh ngạc nói, nhìn thứ này giống như là một con báo, nhưng thân thể huyết nhục lại bất đồng, con báo quỷ dị này không có huyết nhục lông lá, nhìn bộ lông sáng bóng kia đúng là do thiên địa nguyên khí ngưng tụ mà thành. Lý Lân đã từng thấy qua hỏa thú được hình thành từ hỏa linh lực, cũng nghe nói tới thiên địa nguyên khí cực kỳ nồng đậm có thể hóa thành Nguyên Linh thú có sinh mạng. CHỉ là Lý Lân vẫn chưa từng gặp qua, đột nhiên xuất hiện như vậy dọa cho Lý Lân nhảy dựng.
- Thật là rắn chắc!
Nhìn móng báo bị chính mình đánh nát đang chậm rãi khôi phục nguyên trạng, thần sắc Lý Lân trở nên ngưng trọng.
Sinh linh do thiên địa nguyên khí ngưng tụ thành như thế này, trừ phi lập tức tiêu diệt, nếu không thì rất khó giết chết. Bởi vậy Lý Lân phải dùng thủ đoạn đặc thù mới có thể.
- Rống…
Con báo này gầm lớn một tiếng, lại tấn công Lý Lân.
- Thú Đạo Thiên Thư!
Trong mắt Lý Lân bắn ra tinh quang, trong cơ thể hắn bắn ra ba con kim long dài mười trượng. Kim long cũng là năng lượng thể, nhưng đây là do Lý Lân dùng cương khí tiên thiên của mình ngưng tụ. Sau khi cắn nuốt thần binh Thiên Sách, bản thể Thú Đạo Thiên Thư không thể vận dụng, nhưng làm chưởng khống giả, Lý Lân vẫn có thể mượn dùng một bộ phận lực lượng để hình thành kim long năng lượng. Cũng là năng lượng thể, vừa vặn có thể đối phó với sinh linh hình báo này.
Một báo ba rồng triển khai chém giết, song phương đều là năng lượng thể, tự nhiên không tồn tại tràng diện huyết nhục mơ hồ, dù là như vậy, chém giết làm cho chân khí tán loạn cũng làm cho người ta khiếp sợ.
- Sinh linh đầu báo này e rằng cũng không kém gì Võ Hoàng tam phẩm, có thể ngưng tụ ra sinh linh kinh khủng như vậy, chẳng lẽ nơi này có một nguồn suối nguyên khí sao?
Lý Lân phóng ra thần thức, muốn tra xét khu vực xung quanh, nhưng làm hắn buồn bực là, thần thức của hắn bị áp chế thật lớn, khoảng cảnh quan sát cũng không khác gì dùng hai mắt. Điều này làm cho Lý Lân không thể không thu hồi thần thức của mình.
- Gràooo…
Theo một tiếng rên rĩ, sinh linh hình báo bị ba con kim long mạnh mẽ xé nát, ba con kim long tranh nhau cắn nuốt, trong chớp mắt, sinh linh hình báo lớn vài chục trượng đã bị cắn nuốt sạch sành sanh.
Gràoooo….
Ba con kim long hưng phấn rống to, nguyên bản ánh mắt cứng ngắc đã hiện lên chút sáng sủa.
- Ồ!? Đây là?
Lý Lân sửng sốt, nhẹ nhàng triệu hồi, ba con kim long rít gào một tiếng rồi nhập vào trong cơ thể Lý Lân. Quỷ dị là, ba con kim long lại không hóa thành cương khí tiên thiên thuần dương nữa, vậy mà lại giống như sinh mạng bình thường mà lơ lững trong khí hải của Lý Lân.
- Diệt!
Lý Lân quát khẽ một tiếng, ba con kimlong nứt vỡ, ba tia khí tức màu trắng theo trong cơ thể ba con kim long phát ra, sau khi bị cương khí tiên thiên thuần dương của Lý Lân ép xuống thì hóa thành một hạt châu màu trắng.
- Nguyên Linh Châu! Quả nhiên là thứ này!
Lý Lân cầm lấy hạt châu màu trắng trong tay, trên mặt lộ vẻ quả nhiên như thế.
Nguyên Linh Châu là một thứ đặc thù, có chút tương tự như tinh thạch, nhưng thiên địa nguyên khí trong đó không thể trực tiếp hấp thu. Bởi vì theo lời đồn thì Nguyên Linh Châu do thần hồn cường giả thần cấp ngã xuống mà ngưng tụ ra, ẩn chứa ý chí của người chết, tùy tiện hấp thu vào trong cơ thể sẽ ảnh hưởng tới thần trí của mình. Về phần lời này đúng hay sai thì không ai biết. Nhưng mà Nguyên Linh Châu có thể huyễn hóa thành sinh linh, kẻ cường đại thậm chí có thể lần nữa ngưng tụ thân thể, trở thành sinh linh chân chính. Lý Lân bắt đầu hoài nghi, dù sao thiên địa nguyên khí nơi này có nồng đậm thật, nhưng chưa đủ trình độ khủng bố để ngưng tụ linh thú thiên địa nguyên khí.
Rống….
Tiếng chiến đấu loáng thoáng từ phía xa truyền đến, Lý Lân không khỏi cau mày, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ còn có sinh linh do Nguyên Linh Châu ngưng tụ thành sao? Nếu thật sự như vậy thì Thần Ma học viện cũng quá bạo tay rồi!
Dù trong lòng có phán đoán, nhưng khi gặp được con Nguyên Linh thú thứ hai thì hắn liền biết mình đoán đúng.
Lại ngưng tụ ra ba con kimlong, khi ba con kim long hợp lực cắn nuốt con Nguyên Linh thú hình thằn lằn này, Lý Lân không tản mất kim long, Nguyên Linh Châu không có trọng dụng gì đối với hắn, nhưng hắn muốn nhìn thử một chút, kim long do cương khí tiên thiên thuần dương biến ảo thành sau khi cắn nuốt Nguyên Linh thú sẽ trở thành bộ dáng gì.
Trên đường đi, mỗi lần gặp phải Nguyên Linh thú, Lý Lân lại càng thêm ngưng trọng hơn. Còn may những linh thú này không phải con nào cũng có tu vi trên Võ Hoàng, đại đa số đều có tu vi Vương tọa hậu kỳ. Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy linh thú Vương tọa trung kỳ. Trong lúc Lý Lân gặp phải tu sĩ khác, những người này đều cực kỳ chật vật, có ít người cầu xinLý Lân cứu giúp. Lý Lân cũng hào phóng ra tay, nhưng khi nhìn thấy những người này dùng ánh mắt sùng bái, thỉnh cầu được đi theo, Lý Lân không chút do dự cự tuyệt. Những linh thú này không phải tùy tiện tồn tại, hơn nữa, trên đường đi Lý Lân còn phát hiện, có vài nhóm tu sĩ gặp phải linh thú càng cường đại hơn. Tuy Lý Lân rất tự tin, nhưng không tự phụ, nếu thật sự gặp phải Nguyên Linh thú có tu vi Võ Hoàng hậu kỳ thì hắn cũng chỉ biết chạy trốn mà thôi.
Ngay tại lúc Lý Lân đi tới, tiếng chiến đấu hấp dẫn sự chú ý của hắn, Lý Lân bất đắc dĩ thở dài, vốn còn muốn tránh khỏi phiền toái, nhưng xem ra không đơn giản như vậy.
Vù….
Thân hình hắn như một trận gió xoáy mà gia nhập chiến đoàn, hai đấm vũ động, đánh nát con Nguyên Linh thú hình giao long, sau đó ba con thần long màu vang đột nhiên lao ra, cắn nuốt Nguyên Linh thú đã vỡ tan. Cùng nhau tiến tới, Nguyên Linh thú chết trong tay Lý Lân đã không dưới mười con, ba con kim long do cương khí tiên thiên thuần dương ngưng tụ cũng lớn thành ba mươi trượng, thân thể bằng năng lượng cũng ngưng thực hơn rất nhiều. Trọng yếu nhất là, trong mắt chúng nó có thêm vài phần ý tứ khó hiểu. Đã có vài lần Lý Lân muốn ra đánh nát ba con kim long, nhưng cuối cùng vẫn cố nhịn lại.
- Triệu huynh đệ!
- Triệu đại ca!
- Triệu huynh!
Ba tiếng hô mang theo kinh hỉ vang lên, ba người vừa lâm vào khổ chiến nhanh chóng vọt tới trước mặt Lý Lân, cả ba đều kích động mà nhìn hắn, ba người này chính là Trương Thanh, Lâm Vũ Vi cùng Lãnh Băng.
- Không nghĩ tới lại gặp ba người các ngươi tại nơi này!
Lý Lân cười khổ nói.
- Triệu đại ca! Lúc trước chúng ta có đi tìm ngươi, nhưng thủy chúng không thể phát hiện được dấu vết gì, không nghĩ tới chúng ta lại gặp nhau nơi này!
Tên mập Trương Thanh rất vui vẻ, dù sao con người Lý Lân cũng không tệ, còn là một cao thủ siêu cấp, gặp được hắn tuyệt đối không phải chuyện xấu.
- Đúng vậy, Triệu đại ca, ngươi sẽ không ghét bỏ chúng ta mà né tránh đó chứ!
Lâm Vũ Vi quệt mồm, giả bộ bất mãn nói.
- Sao có thể chứ! Trước kia ta bế quan, vừa xuất quan liền trực tiếp tham gia khai viện rồi!
Lý Lân sờ mũi, có chút không biết nói gì. Mấy người này nói quá giả rồi, Thiên Đế thành khổng lồ như thế, giữa bọn họ lại không có phương thức liên lạc, tìm được mới là lạ! Chính là từ trong vô số tu sĩ ở đây mà còn có thể gặp lại, Lý Lân cũng không thể không tin tưởng duyên phận rồi.
- Triệu huynh cứ đi trước đi! Thực lực chúng ta không đủ, e rằng sẽ liên lụy tới Triệu huynh!
Tâm tư Lãnh Băng tinh tế nhất, vẻ mặt bất đắc dĩ của Lý Lân, nàng nhìn rõ ràng.
- Sao lại nói vậy chứ! Nếu gặp được chính là duyên phận của chúng ta! Tuy Lý Lân bất tài, nhưng còn chưa tới mức khinh thường bằng hữu!
Lý Lân lắc đầu, nếu gặp được thì hắn tuyệt đối không mặc kệ.
Trên mặt Trương Thanh tràn đầy vui mừng, Lâm Vũ Vi cũng rất vui vẻ. Lãnh Băng thì đưa mắt nhìn kỹ vào Lý Lân, thấy được sự chân thành trong mắt hắn, đến lúc này nàng mới chậm rãi thả lỏng một hơi.
- Đúng rồi, đính chính một chút, ta gọi là Lý Lân! Triệu Vô Cực chỉ là tên giả của ta!
Nếu gặp lại lần nữa, Lý Lân cũng muốn giấu diếm nữa.
- Lý Lân?
Ba người liếc nhìn nhau, kết luận là chưa từng nghe nói qua.
- Được rồi! Chúng ta đi mau đi! Bốn người chúng ta tập trung một chỗ, nếu không nhanh chóng thì Nguyên Linh thú lại tụ tập tới rồi!
Lý Lân mở miệng nói.
Ba người gật đầu, sau đó Lãnh Băng đột nhiên lấy từ trong túi không gian ra hai hạt châu màu trắng, nói:
- Lý… đại ca, đây là Nguyên Linh Châu lấy ra từ Nguyên Linh thú, ba người chúng ta có thực lực nhỏ yếu, để mấy thứ này trong người, e rằng càng thêm nguy hiểm.
- Ngươi giữ lấy đi! Có ta ở đây, không có kẻ nào có thể cướp đồ trong tay các ngươi!
Lý Lân khoát tay, nếu hắn muốn thì lúc này trong tay hắn đã có một nắm to rồi.
Lãnh Băng ngẫm lại cũng thế, lấy thực lực của Lý Lân, đúng là không để ý Nguyên Linh Châu từ Nguyên Linh thú Vương Tọa hậu kỳ này.
- Thật là to mồm! Bản tọa muốn nhìn xem, thử ngươi có thực lực giữ được Nguyên Linh Châu hay không?
Một giọng nói băng lãnh truyền tới, một thân ảnh màu máu giống như quỷ mị vọt về phía Lãnh Băng.
- Khốn kiếp!
Lý Lân gầm lên một tiếng, đột nhiên ra tay. Ra tay với đồng bạn của mình ngay trước mặt mình, đây chính là hành vi khiêu khích, hơn nữa, Lý Lân mới vừa nói sẽ bảo đảm an toàn cho mấy người Lãnh Băng thì có người liền công kích. Nếu để đối phương đắc thủ, đây không phải là trắng trợn tát vào mặt Lý Lân sao. Lần này Lý Lân thật sự nổi giận, bởi vậy hắn cũng toàn lực ra tay
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.