Chương 264: Quân đoàn Vương thú (2)
Thuỵ Tỉnh Thỏ
04/09/2014
Hội nghị lần này Đế Thí Thiên thể hiện sự cường thế của mình vô cùng nhuần nhuyễn, sự tự tin tràn trề kia đã lây dẫn sang không ít thú vương, ít nhất bảy vị trưởng lão của Cự Long nhất mạch thêm cả Bạo Long Vương mặt đất đã bị hắn kích động, đối với chuyện Đế Thí Thiên xây dựng quân đoàn vương thú tất nhiên rất ủng hộ. Thần Long nhất mạch cũng hai, ba vị trưởng lão nhìn Đế Thí Thiên bằng ánh mắt tràn đầy thần thái. Về phần tam đại thú vương giữ thế trung lập, Linh Quy vương vì sự hào phóng của Lý Lân, có thể nói đối với hắn cảm động đến rơi nước mắt, đối với mệnh lệnh của hắn tất nhiên không gì không tuân theo. Hạc vương và Hổ vương cũng không tỏ thái độ, nhưng dưới ánh mắt tràn đầy xâm lược của Lý Lân, vẫn tỏ vẻ thần phục. Dù sao bây giờ trong Hắc Thủy nhất mạch, có khả năng áp chế Lý Lân là Vương nữ Ngao Vô Tình từ đầu đến cuối không hề tỏ vẻ, điều này cũng khiến cho sự mong đợi của nhị đại thú vương có chút không chắc chắn.
Sau khi kết thúc hội nghị, toàn bộ thú vương đều rút lui. Đế Thí Thiên trực tiếp giữ Vương nữ Ngao Vô Tình lại. Đối với Vương nữ, tuy rằng hắn còn kiêng dè, nhưng còn lâu mới gọi là sợ hãi. Dù sao huyết mạch trong thân thể Cự Long thần thánh của hắn quá mức khủng bố, hơn nữa hắn còn phát hiện, từ sau khi hắn nắm giữ thân thể Cự Long thần thánh, tinh khí trong sinh mệnh này lại được từ từ nâng cao. Điều này nói lên rằng Cự Long thần thánh trải qua mấy trăm năm tinh khí bị hao tổn đang chậm rãi hồi phục. Lý Lân cũng không thể đoán được sự khôi phục của thân thể này đạt đến mức nào.
- Thánh Long vương có điều gì nghi hoặc, ta nhất định không giấu diếm!
Thần sắc Vương nữ không hề kinh ngạc, giống như đã sớm dự đoán được tất cả.
- Được rồi, bản vương muốn biết, vì sao ngươi lại che dấu bản thể của bản vương trước mặt mọi người. Đối với các chủng tộc khác mà nói, Cự Long thần thánh có lẽ là thần thú bị nguyền rủa, nhưng đối với Long tộc mà nói, Cự Long thần thánh lại là huyết thống cao quý nhất. Thân phận của bản vương được tiết lộ trong Hắc Thủy Tùng Lâm hẳn là chỉ có lợi chứ không có hại mới đúng.
Đế Thí Thiên trầm giọng nói, thần sắc trên mặt có chút không tin tưởng.
- Thánh Long vương có điều không biết, trước thời thượng cổ, bất luận là Long tộc, nhân tộc hay là chủng tộc linh thú đều được gọi chung là Yêu tộc. Khi đó trên thế gian này có bốn chủng tộc lớn hợp thành, bọn họ lần lượt là bốn tộc Thần, Ma, Yêu, Quỷ, Yêu tộc vì chủng loại đông đảo, bao gồm Vạn Tượng, chấn áp hai tộc Thần, Ma, trở thành đại tộc lớn nhất trên thế gian. Thần, Ma kiêng dè thực lực của Yêu tộc, chèn ép nhiều mặt, lúc đó thông qua việc tranh giành huyết mạch, khiến cho một trong Hoàng tộc Yêu tộc thời thượng cổ là Thần Long và Cự Long tranh giành quyết liệt, sau lại khiến cho hai tộc cùng rời khỏi Yêu tộc. Tiếp đó một hoàng tộc lớn mạnh khác của Yêu tộc là Thái dương kim ô tộc bị đá khỏi Yêu tộc. Còn về Thần Ma đại chiến trong truyền thuyết chính xác nên nói là hai tộc Thần Yêu liên thủ cùng đối phó với Ma tộc, cuối cùng Ma tộc bị diệt, chiến trường Ma diệt trở thành thập đại cấm địa Ma vực rộng lớn, Thần tộc và Yêu tộc cũng bị thương nặng. Lúc này, bộ tộc Linh Thú tiến hóa thành Linh Viên nhất tộc nhanh chóng nổi lên, cũng không biết vì nguyên nhân gì, Linh Viên nhất tộc lại trực tiếp tiến hóa thành Nhân tộc tiên thiên đạo thể, dưới sự chỉ đạo của Nhân tộc, tộc Linh thú đầu tiên là thu phục Long tộc thượng cổ, sau đó liên hợp với sức mạnh của tất cả Linh thú nhất tộc đánh bại hai tộc Thần Yêu đã suy yếu, trở thành chủ nhân của thế giới này. Sau đó loài người vì độc chiếm thế giới này, ép tất cả Long tộc đang uy hiếp địa vị của Nhân tộc phải rời đi, đồng thời tàn sát các chủng tộc Linh thú khác, cuối cùng Linh thú nhất mạch phải ẩn tránh trong đất cổ, mới tạm ngưng được sự sát phát của loài người. Mấy chục vạn năm, loài người và Linh thú tộc không ngừng tranh đấu, mãi cho đến khi Đại Thương quốc được xây dựng, Nhân tộc với đất cổ vô thượng mới kí kết minh ước, kết thúc chinh chiến kéo dài của hai tộc. Từ đó về sau, cao thủ Hoàng đạo của Nhân tộc không thể bước vào lãnh địa của Linh thú tộc, mà Linh thú Hoàng cấp của Linh thú tộc cũng không thể để lộ bản thể ở thế giới loài người.
Vương nữ nhẹ nhàng kể lại thượng cổ bí sử. Mấy thứ này đương nhiên không phải ai ai cũng biết, chỉ có người có chút địa vị mới được biết điều chân thật hơn trong thượng cổ bí sử.
- Hóa ra là vậy, Hắc Thủy Tùng Lâm nhất mạch chúng ta mặc dù Linh thú tộc, nhưng lại đang ở trong giao giới giữa Linh thú tộc với loài người, thuộc giới không ai quản, nên mới loạn giới vậy.
Đế Thí Thiên nói.
- Cũng gần như vậy nhưng không hẳn là như vậy. Nguyên nhân Hắc Thủy Tùng Lâm không được coi trọng là do Hắc Thủy Tùng Lâm chủ yếu là hậu duệ của Long tộc. Sự tồn tại của Thần Long nhất mạch chúng ta đối với Linh thú nhất mạch vô thượng mà nói cũng không được chào đón, đây cũng là lí do chúng ta bị đẩy tới rìa, Bạch Sơn cấm địa chúng ta gặp chuyện không may, Hắc Thủy Tùng Lâm nhất mạch chúng ta mất hết cao thủ, cố tình vào lúc này loài người lại mạo hiểm xâm phạm, nhưng đất cổ lại không có động tĩnh gì.
Thần sắc Vương nữ có chút khó chịu. Dù sao mấy trăm năm nay nàng cũng là người bảo vệ Hắc Thủy Tùng Lâm, nhìn thấy nhà cửa, vườn tược bị loài người giẫm đạp như vậy, tất nhiên trong lòng không thoải mái. Đáng tiêc tu vi Hoàng cấp của nàng đối với sự tồn tại cấm địa vô thượng mà nói còn không được coi là con kiến.
- Long tộc không phải là hoàng tộc của Linh thú nhất mạch sao, vì sao lại không được chào đón?
Đế Thí Thiên tò mò. Cho dù là trong nhận thức loài người, Long tộc cũng hoàn toàn xứng đáng là hoàng tộc của Linh thú nhất mạch.
- Trong lòng bộ tộc Linh thú vô thượng, tộc Linh thú sở dĩ xuống dốc là bắt đầu từ khi Thần Long thượng cổ và Cự Long thượng cổ tranh đấu. Sau đó Long tộc tuy rằng đã trở về tộc Linh thú, nhưng lại vì sự bức bách của loài người, kết quả cuối cùng chẳng những tộc Linh thú không lớn mạnh, thiếu chút nữa mang đến tai họa ngập đầu cho tộc Linh thú. Cũng chính vì nguyên nhân này, Long tộc thượng cổ vào thời điểm Nhân tộc và Linh thú nhất mạch quyết đấu, tất cả đều bị đẩy ra biên giới. Không ai biết bọn họ đã đi đâu, cũng chính vì sự ra đi của Long tộc thuần huyết, mới khiến cho hậu duệ Long huyết không bị đuổi khỏi Long tộc, nhưng muốn nhận được đãi ngộ Hoàng tộc là không có khả năng.
Sắc mặt Ngao Vô Tình trở nên nặng nề khác thường.
Lần này Đế Thí Thiên càng thêm buồn bực.
- Mẹ kiếp, hóa ra chính mình kế nhiệm chức Thánh Long vương này lại có nhiều nước như vậy. Nếu theo lời của Ngao Vô Tình, Linh thú cao giới đối với Long tộc có chút kiêng dè, tiền đồ vô hạn của Cự Long thần thánh xuất thế là hắn chẳng những không được bọn họ coi trọng, ngược lại sẽ vì lo lắng sự trưởng thành của Đế Thí Thiên sẽ uy hiếp Linh thú tộc, nên khả năng bị ám sát rất lớn. May mà bản gia nghe lời Ngao Vô Tình, không nóng vội khoe khoang.
- Đúng rồi. Ngươi nói cấm địa Bạch Sơn là chỗ nào, vì sao các đời Thánh Long vương từ sau khi từ nhiệm đều muốn đi vào đó, Thánh Long vương đời trước càng muốn đi vào dù không tìm được người kế nhiệm. Trong đó rốt cuộc có cái gì?
Đế Thí Thiên tò mò hỏi.
- Ta cũng không biết. sau khi Thánh Long vương từ nhiệm thì vào trong đó, đây là quy tắc của Hắc Thủy Tùng Lâm, bất cứ Thánh Long vương đại nhân nào cũng đều nghiêm chỉnh tuân thủ. Chỉ là khi phụ hoàng đảm nhiệm Thánh Long vương, dường như trong cấm địa xảy ra chuyện gì đó, phụ hoàng không kịp tìm người nối nghiệp. thậm chí còn mang theo tất cả cao thủ Hoàng cấp tiến vào cấm địa Bạch Sơn. Khi đó ta mới bước chân vào Hoàng cấp, không có tư cách theo vào. Nếu không phụ thân cũng sẽ không để ta làm người bảo vệ Hắc Thủy Tùng Lâm.
Vương nữ nói, giọng nói có chút thương cảm. Các đời Thánh Long vương sau khi tiến vào cấm địa Bạch Sơn sống chết không rõ, bây giờ nàng vẫn lo lắng phụ hoàng còn sống hay không. Nếu còn sống vì sao không để lại lời nhắn, để bọn họ yên tâm. Dựa vào thực lực Hoàng cấp cao nhất của các đời Thánh Long vương, truyền âm ra bên ngoài không phải dễ dàng.
- Chẳng lẽ khi bản vương từ nhiệm cũng phải vào đó?
Đế Thí Thiên chỉ vào mũi mình nói.
- Dựa theo đạo lý mà nói thì đúng là như vậy. Có điều khiến ta tò mò chính là, phụ thân lại không để lại tin tức truyền thừa về cấm địa Bạch Sơn, cũng không biết vì sao. Ta đã hỏi Ngao Kim và Ngạo Thiên, hai người họ cũng không có được truyền thừa này.
Đế Thí Thiên gật đầu nói:
- Chuyện che dấu bản thể ta sẽ làm lời ngươi nói. Cao thủ Hoàng cấp của Hắc Thủy Tùng Lâm chỉ có hai người. Ta cần sự trợ giúp của ngươi, không phải là thể diện cho có lệ.
Đế Thí Thiên trầm giọng nói.
Vương nữ Ngao Vô Tình không chút suy nghĩ, trực tiếp trả lời:
- Có thể, nhưng ta có một điều kiện.
- Nói!
Đế Thí Thiên cũng hiểu rõ, nếu như có được sự ủng hộ của Ngao Vô Tình, vậy thì hắn có thể nắm chắc trong thời gian ngắn có thể xây dựng một quân đoàn vương thú, điều này cũng có thể chuẩn bị cho bước tiếp theo trong kế hoạch của hắn.
- Ta muốn một giọt chân huyết của Cự Long thần thánh!
- Chân huyết?
Đế Thí Thiên biến sắc. Chân huyết Cự Long thần thánh là căn cơ của khối cơ thể này, là nguồn gốc của huyết mạch. Cho dù Cự Long thần thánh ở trạng thái tốt nhất rút ra một giọt chân huyết cũng sẽ suy giảm nguyên khí. Trong cơ thể Cự Long thần thánh, máu thường chính là máu tinh, còn cái gọi là máu tinh lại chính là nguồn gốc huyết mạch ẩn trong đó.
- Đúng vậy, chỉ cần Thánh Long vương hứa cho ta một giọt chân huyết, ta sẽ trợ giúp tất cả hành động của Thánh Long vương đại nhân, bao gồm cả việc giúp người trở thành Thánh Long vương chân chính!
Thần sắc Ngao Vô Tình rất bình thản, giống như nàng không hề lo lắng sự kinh hãi thế tục trong lời nói của mình.
- Có thể, nhưng ngay giai đoạn này thì không được, bản vương vừa mới thức tỉnh, tiêu hao phần lớn tinh khí vài chục vạn năm, chỉ có khôi phục tới trạng thái tốt nhất mới có thể cho ngươi.
Đế Thí Thiên trầm giọng nói.
Vương nữ gật đầu, trên mặt lộ ra thần sắc thản nhiên vui mừng.
- Nếu Thánh Long vương đã hứa, ta tất nhiên nguyện ý làm tất cả để phò giúp Thánh Long vương đại nhân.
Đế Thí Thiên gật đầu nói:
- Như vậy mới tốt! Còn một điểu nữa, bản vương muốn thông báo trước cho ngươi một tiếng, bản vương quyết tâm kết liên minh với Tam hoàng tử Đại Đường, bản vượng trợ giúp y cướp lấy quyền thống trị vương thành Hắc Thủ đã hứa có thể bù đắp cho Hắc Thủy Tùng Lâm, đến lúc đó, chúng ta có thể thông qua đó giành được linh khí, linh bảo, các loại phù triện,thậm chí là điển tịch, bí kíp võ đạo của thế giới loài người. Tất nhiên điều này đối với việc nâng cao thực lực của Hắc Thủy Tùng Lâm chúng ta có tác dụng rất lớn.
- Tam hoàng tử Đại Đường? Cũng chính là người đã giúp Thánh Long vương?
Vương nữ cực kỳ thông minh, tất nhiên hiểu được Đế Thí Thiên nói tới ai. nguồn tunghoanh.com
- Không sai, Hắc Thủy Tùng Lâm nhất mạch chúng ta không có khả năng đột phá khỏi rừng, một khi đã như vậy, mặc dù hủy diệt Hắc Thủy Tùng Lâm chẳng qua là trị ngọn không trị gốc, dựa vào thực lực của loài người, bọn họ có thể tạo ra một vương thành Hắc Thủy thứ hai, so với việc tiêu hao, chúng ta không thể so sánh với người ở đại lục, ngược lại chi bằng chúng ta mượn thế lực thân cận chúng ta. Vừa hay cái tên kia là ân nhân cứu mạng bản vương, khi hợp tác có thể tin tưởng nhiều hơn.
Đế Thí Thiên nói thẳng kế hoạch của mình. Hợp tác với loài người mặc dù sẽ khơi dậy sự phản cảm của một bộ phận Linh thú, nhưng về lâu về dài lại là một cục diện song doanh (hai thắng lợi).
- Thánh Long vương đại nhân đã quyết định, ta tất nhiên không có ý kiến. Chỉ hi vọng Thánh Long vương đại nhân cẩn thận nhiều hơn, loài người e rằng chẳng phải người tốt!
Ngao Vô Tình vừa thốt ra câu này, Đế Thí Thiên liền buồn bực, Lý Lân là bản thể nghe lén tất nhiên cũng biết. Lý Lân ngồi xếp bằng ở thiên điện, sờ cằm, lẩm bẩm:
- Bản công tử anh minh thần võ, sao thoạt nhìn lại không giống người tốt! Muốn ta nói người đàn ngươi giấu mặt che trời mới không phải người tốt!
Sau khi kết thúc hội nghị, toàn bộ thú vương đều rút lui. Đế Thí Thiên trực tiếp giữ Vương nữ Ngao Vô Tình lại. Đối với Vương nữ, tuy rằng hắn còn kiêng dè, nhưng còn lâu mới gọi là sợ hãi. Dù sao huyết mạch trong thân thể Cự Long thần thánh của hắn quá mức khủng bố, hơn nữa hắn còn phát hiện, từ sau khi hắn nắm giữ thân thể Cự Long thần thánh, tinh khí trong sinh mệnh này lại được từ từ nâng cao. Điều này nói lên rằng Cự Long thần thánh trải qua mấy trăm năm tinh khí bị hao tổn đang chậm rãi hồi phục. Lý Lân cũng không thể đoán được sự khôi phục của thân thể này đạt đến mức nào.
- Thánh Long vương có điều gì nghi hoặc, ta nhất định không giấu diếm!
Thần sắc Vương nữ không hề kinh ngạc, giống như đã sớm dự đoán được tất cả.
- Được rồi, bản vương muốn biết, vì sao ngươi lại che dấu bản thể của bản vương trước mặt mọi người. Đối với các chủng tộc khác mà nói, Cự Long thần thánh có lẽ là thần thú bị nguyền rủa, nhưng đối với Long tộc mà nói, Cự Long thần thánh lại là huyết thống cao quý nhất. Thân phận của bản vương được tiết lộ trong Hắc Thủy Tùng Lâm hẳn là chỉ có lợi chứ không có hại mới đúng.
Đế Thí Thiên trầm giọng nói, thần sắc trên mặt có chút không tin tưởng.
- Thánh Long vương có điều không biết, trước thời thượng cổ, bất luận là Long tộc, nhân tộc hay là chủng tộc linh thú đều được gọi chung là Yêu tộc. Khi đó trên thế gian này có bốn chủng tộc lớn hợp thành, bọn họ lần lượt là bốn tộc Thần, Ma, Yêu, Quỷ, Yêu tộc vì chủng loại đông đảo, bao gồm Vạn Tượng, chấn áp hai tộc Thần, Ma, trở thành đại tộc lớn nhất trên thế gian. Thần, Ma kiêng dè thực lực của Yêu tộc, chèn ép nhiều mặt, lúc đó thông qua việc tranh giành huyết mạch, khiến cho một trong Hoàng tộc Yêu tộc thời thượng cổ là Thần Long và Cự Long tranh giành quyết liệt, sau lại khiến cho hai tộc cùng rời khỏi Yêu tộc. Tiếp đó một hoàng tộc lớn mạnh khác của Yêu tộc là Thái dương kim ô tộc bị đá khỏi Yêu tộc. Còn về Thần Ma đại chiến trong truyền thuyết chính xác nên nói là hai tộc Thần Yêu liên thủ cùng đối phó với Ma tộc, cuối cùng Ma tộc bị diệt, chiến trường Ma diệt trở thành thập đại cấm địa Ma vực rộng lớn, Thần tộc và Yêu tộc cũng bị thương nặng. Lúc này, bộ tộc Linh Thú tiến hóa thành Linh Viên nhất tộc nhanh chóng nổi lên, cũng không biết vì nguyên nhân gì, Linh Viên nhất tộc lại trực tiếp tiến hóa thành Nhân tộc tiên thiên đạo thể, dưới sự chỉ đạo của Nhân tộc, tộc Linh thú đầu tiên là thu phục Long tộc thượng cổ, sau đó liên hợp với sức mạnh của tất cả Linh thú nhất tộc đánh bại hai tộc Thần Yêu đã suy yếu, trở thành chủ nhân của thế giới này. Sau đó loài người vì độc chiếm thế giới này, ép tất cả Long tộc đang uy hiếp địa vị của Nhân tộc phải rời đi, đồng thời tàn sát các chủng tộc Linh thú khác, cuối cùng Linh thú nhất mạch phải ẩn tránh trong đất cổ, mới tạm ngưng được sự sát phát của loài người. Mấy chục vạn năm, loài người và Linh thú tộc không ngừng tranh đấu, mãi cho đến khi Đại Thương quốc được xây dựng, Nhân tộc với đất cổ vô thượng mới kí kết minh ước, kết thúc chinh chiến kéo dài của hai tộc. Từ đó về sau, cao thủ Hoàng đạo của Nhân tộc không thể bước vào lãnh địa của Linh thú tộc, mà Linh thú Hoàng cấp của Linh thú tộc cũng không thể để lộ bản thể ở thế giới loài người.
Vương nữ nhẹ nhàng kể lại thượng cổ bí sử. Mấy thứ này đương nhiên không phải ai ai cũng biết, chỉ có người có chút địa vị mới được biết điều chân thật hơn trong thượng cổ bí sử.
- Hóa ra là vậy, Hắc Thủy Tùng Lâm nhất mạch chúng ta mặc dù Linh thú tộc, nhưng lại đang ở trong giao giới giữa Linh thú tộc với loài người, thuộc giới không ai quản, nên mới loạn giới vậy.
Đế Thí Thiên nói.
- Cũng gần như vậy nhưng không hẳn là như vậy. Nguyên nhân Hắc Thủy Tùng Lâm không được coi trọng là do Hắc Thủy Tùng Lâm chủ yếu là hậu duệ của Long tộc. Sự tồn tại của Thần Long nhất mạch chúng ta đối với Linh thú nhất mạch vô thượng mà nói cũng không được chào đón, đây cũng là lí do chúng ta bị đẩy tới rìa, Bạch Sơn cấm địa chúng ta gặp chuyện không may, Hắc Thủy Tùng Lâm nhất mạch chúng ta mất hết cao thủ, cố tình vào lúc này loài người lại mạo hiểm xâm phạm, nhưng đất cổ lại không có động tĩnh gì.
Thần sắc Vương nữ có chút khó chịu. Dù sao mấy trăm năm nay nàng cũng là người bảo vệ Hắc Thủy Tùng Lâm, nhìn thấy nhà cửa, vườn tược bị loài người giẫm đạp như vậy, tất nhiên trong lòng không thoải mái. Đáng tiêc tu vi Hoàng cấp của nàng đối với sự tồn tại cấm địa vô thượng mà nói còn không được coi là con kiến.
- Long tộc không phải là hoàng tộc của Linh thú nhất mạch sao, vì sao lại không được chào đón?
Đế Thí Thiên tò mò. Cho dù là trong nhận thức loài người, Long tộc cũng hoàn toàn xứng đáng là hoàng tộc của Linh thú nhất mạch.
- Trong lòng bộ tộc Linh thú vô thượng, tộc Linh thú sở dĩ xuống dốc là bắt đầu từ khi Thần Long thượng cổ và Cự Long thượng cổ tranh đấu. Sau đó Long tộc tuy rằng đã trở về tộc Linh thú, nhưng lại vì sự bức bách của loài người, kết quả cuối cùng chẳng những tộc Linh thú không lớn mạnh, thiếu chút nữa mang đến tai họa ngập đầu cho tộc Linh thú. Cũng chính vì nguyên nhân này, Long tộc thượng cổ vào thời điểm Nhân tộc và Linh thú nhất mạch quyết đấu, tất cả đều bị đẩy ra biên giới. Không ai biết bọn họ đã đi đâu, cũng chính vì sự ra đi của Long tộc thuần huyết, mới khiến cho hậu duệ Long huyết không bị đuổi khỏi Long tộc, nhưng muốn nhận được đãi ngộ Hoàng tộc là không có khả năng.
Sắc mặt Ngao Vô Tình trở nên nặng nề khác thường.
Lần này Đế Thí Thiên càng thêm buồn bực.
- Mẹ kiếp, hóa ra chính mình kế nhiệm chức Thánh Long vương này lại có nhiều nước như vậy. Nếu theo lời của Ngao Vô Tình, Linh thú cao giới đối với Long tộc có chút kiêng dè, tiền đồ vô hạn của Cự Long thần thánh xuất thế là hắn chẳng những không được bọn họ coi trọng, ngược lại sẽ vì lo lắng sự trưởng thành của Đế Thí Thiên sẽ uy hiếp Linh thú tộc, nên khả năng bị ám sát rất lớn. May mà bản gia nghe lời Ngao Vô Tình, không nóng vội khoe khoang.
- Đúng rồi. Ngươi nói cấm địa Bạch Sơn là chỗ nào, vì sao các đời Thánh Long vương từ sau khi từ nhiệm đều muốn đi vào đó, Thánh Long vương đời trước càng muốn đi vào dù không tìm được người kế nhiệm. Trong đó rốt cuộc có cái gì?
Đế Thí Thiên tò mò hỏi.
- Ta cũng không biết. sau khi Thánh Long vương từ nhiệm thì vào trong đó, đây là quy tắc của Hắc Thủy Tùng Lâm, bất cứ Thánh Long vương đại nhân nào cũng đều nghiêm chỉnh tuân thủ. Chỉ là khi phụ hoàng đảm nhiệm Thánh Long vương, dường như trong cấm địa xảy ra chuyện gì đó, phụ hoàng không kịp tìm người nối nghiệp. thậm chí còn mang theo tất cả cao thủ Hoàng cấp tiến vào cấm địa Bạch Sơn. Khi đó ta mới bước chân vào Hoàng cấp, không có tư cách theo vào. Nếu không phụ thân cũng sẽ không để ta làm người bảo vệ Hắc Thủy Tùng Lâm.
Vương nữ nói, giọng nói có chút thương cảm. Các đời Thánh Long vương sau khi tiến vào cấm địa Bạch Sơn sống chết không rõ, bây giờ nàng vẫn lo lắng phụ hoàng còn sống hay không. Nếu còn sống vì sao không để lại lời nhắn, để bọn họ yên tâm. Dựa vào thực lực Hoàng cấp cao nhất của các đời Thánh Long vương, truyền âm ra bên ngoài không phải dễ dàng.
- Chẳng lẽ khi bản vương từ nhiệm cũng phải vào đó?
Đế Thí Thiên chỉ vào mũi mình nói.
- Dựa theo đạo lý mà nói thì đúng là như vậy. Có điều khiến ta tò mò chính là, phụ thân lại không để lại tin tức truyền thừa về cấm địa Bạch Sơn, cũng không biết vì sao. Ta đã hỏi Ngao Kim và Ngạo Thiên, hai người họ cũng không có được truyền thừa này.
Đế Thí Thiên gật đầu nói:
- Chuyện che dấu bản thể ta sẽ làm lời ngươi nói. Cao thủ Hoàng cấp của Hắc Thủy Tùng Lâm chỉ có hai người. Ta cần sự trợ giúp của ngươi, không phải là thể diện cho có lệ.
Đế Thí Thiên trầm giọng nói.
Vương nữ Ngao Vô Tình không chút suy nghĩ, trực tiếp trả lời:
- Có thể, nhưng ta có một điều kiện.
- Nói!
Đế Thí Thiên cũng hiểu rõ, nếu như có được sự ủng hộ của Ngao Vô Tình, vậy thì hắn có thể nắm chắc trong thời gian ngắn có thể xây dựng một quân đoàn vương thú, điều này cũng có thể chuẩn bị cho bước tiếp theo trong kế hoạch của hắn.
- Ta muốn một giọt chân huyết của Cự Long thần thánh!
- Chân huyết?
Đế Thí Thiên biến sắc. Chân huyết Cự Long thần thánh là căn cơ của khối cơ thể này, là nguồn gốc của huyết mạch. Cho dù Cự Long thần thánh ở trạng thái tốt nhất rút ra một giọt chân huyết cũng sẽ suy giảm nguyên khí. Trong cơ thể Cự Long thần thánh, máu thường chính là máu tinh, còn cái gọi là máu tinh lại chính là nguồn gốc huyết mạch ẩn trong đó.
- Đúng vậy, chỉ cần Thánh Long vương hứa cho ta một giọt chân huyết, ta sẽ trợ giúp tất cả hành động của Thánh Long vương đại nhân, bao gồm cả việc giúp người trở thành Thánh Long vương chân chính!
Thần sắc Ngao Vô Tình rất bình thản, giống như nàng không hề lo lắng sự kinh hãi thế tục trong lời nói của mình.
- Có thể, nhưng ngay giai đoạn này thì không được, bản vương vừa mới thức tỉnh, tiêu hao phần lớn tinh khí vài chục vạn năm, chỉ có khôi phục tới trạng thái tốt nhất mới có thể cho ngươi.
Đế Thí Thiên trầm giọng nói.
Vương nữ gật đầu, trên mặt lộ ra thần sắc thản nhiên vui mừng.
- Nếu Thánh Long vương đã hứa, ta tất nhiên nguyện ý làm tất cả để phò giúp Thánh Long vương đại nhân.
Đế Thí Thiên gật đầu nói:
- Như vậy mới tốt! Còn một điểu nữa, bản vương muốn thông báo trước cho ngươi một tiếng, bản vương quyết tâm kết liên minh với Tam hoàng tử Đại Đường, bản vượng trợ giúp y cướp lấy quyền thống trị vương thành Hắc Thủ đã hứa có thể bù đắp cho Hắc Thủy Tùng Lâm, đến lúc đó, chúng ta có thể thông qua đó giành được linh khí, linh bảo, các loại phù triện,thậm chí là điển tịch, bí kíp võ đạo của thế giới loài người. Tất nhiên điều này đối với việc nâng cao thực lực của Hắc Thủy Tùng Lâm chúng ta có tác dụng rất lớn.
- Tam hoàng tử Đại Đường? Cũng chính là người đã giúp Thánh Long vương?
Vương nữ cực kỳ thông minh, tất nhiên hiểu được Đế Thí Thiên nói tới ai. nguồn tunghoanh.com
- Không sai, Hắc Thủy Tùng Lâm nhất mạch chúng ta không có khả năng đột phá khỏi rừng, một khi đã như vậy, mặc dù hủy diệt Hắc Thủy Tùng Lâm chẳng qua là trị ngọn không trị gốc, dựa vào thực lực của loài người, bọn họ có thể tạo ra một vương thành Hắc Thủy thứ hai, so với việc tiêu hao, chúng ta không thể so sánh với người ở đại lục, ngược lại chi bằng chúng ta mượn thế lực thân cận chúng ta. Vừa hay cái tên kia là ân nhân cứu mạng bản vương, khi hợp tác có thể tin tưởng nhiều hơn.
Đế Thí Thiên nói thẳng kế hoạch của mình. Hợp tác với loài người mặc dù sẽ khơi dậy sự phản cảm của một bộ phận Linh thú, nhưng về lâu về dài lại là một cục diện song doanh (hai thắng lợi).
- Thánh Long vương đại nhân đã quyết định, ta tất nhiên không có ý kiến. Chỉ hi vọng Thánh Long vương đại nhân cẩn thận nhiều hơn, loài người e rằng chẳng phải người tốt!
Ngao Vô Tình vừa thốt ra câu này, Đế Thí Thiên liền buồn bực, Lý Lân là bản thể nghe lén tất nhiên cũng biết. Lý Lân ngồi xếp bằng ở thiên điện, sờ cằm, lẩm bẩm:
- Bản công tử anh minh thần võ, sao thoạt nhìn lại không giống người tốt! Muốn ta nói người đàn ngươi giấu mặt che trời mới không phải người tốt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.