Tam Thái Tử

Chương 546: Sinh Tử đao Cuồng Địa.

Thuỵ Tỉnh Thỏ

04/11/2014



- Đem cuộn giấy cho ta, ta muốn xác định xem tin tức là thật hay giả, hơn nữa ngươi chỉ có thể lựa chọn một điều kiện.

Lý Lân lạnh lùng tàn khốc nói.

Thần sắc Bát công chúa hiện lên một chút khó xử, nhưng cuối cùng vẫn đem cuộn giấy ra.

- Vô liêm sỉ, Ngao Vô Không ta đường đường là huyết mạch trực hệ của thần long thượng cổ , tuyệt đối sẽ không để cho một nữ nhân đi cầu xin tha thứ. Lý Lân, từ hôm nay trở đi ta chính thức trở thành nô bộc của ngươi, nhưng ta sẽ không ngừng khiêu chiến ngươi, mãi cho đến khi ta có thể chiến thắng ngươi, báo được mối thù hôm nay mới thôi.

Trong đôi mắt rồng của Ngao Vô Không tràn đầy kiên định.

Lý Lân nhìn nó chằm chằm, trong hai tròng mắt chớp động lên những tia sáng phức tạp. Trong giờ khắc này, hắn phát hiện Ngao Vô Không đã thay đổi, khí dâm tà từng có hầu như biến mất hoàn toàn trên cả thân rồng đều tản ra một luồng sinh cơ bừng bừng.

- Võ Hoàng cửu phẩm, không nghĩ tới ngươi lại có thể nương cơ hội này mà đột phá, Lý Lân nhìn một tầng cấm chế vỡ vụn trên cơ thể Ngao Vô Không, thần sắc trên mặt cuối cùng ngưng trọng lại.

Ông.

Kim quang hiện lên, Bát công chúa vừa muốn mở miệng thì liền bị kim quang mang đi, chỉ để lại một câu nói thản nhiên của Bích Lạc Hoàng.

- Tiểu tử, không cần phải làm lớn chuyện, Long tộc không phải đơn giản như ngươi nghĩ đâu.

Một tiếng ầm vang, Ngao Vô Không đột nhiên hướng lên trời cao, thân thể rồng dài một trượng giống như một quả khí cầu đang được thổi hơi vào, điên cuồng bành trướng

Mười trượng, trăm trượng, hai trăm trượng…

Gần như là chỉ trong thời gian ngắn, thân thể Ngao Vô Không bành trướng lên đến chín trăm trượng, quanh thân ánh sáng xanh bùng ra, vảy rồng vỡ vụn nhanh chóng được thay thể bởi vảy rồng mới sinh ra, kiên cố hơn, một luồng hơi thở cao quý đập vào mặt.

Ngao gầm.

Một tiếng rồng ngâm vui sướng vang lên, Ngao Vô Không điên cuồng bay lượn ở trên không thành Trung Châu, đồng thời trên trời cao xuất hiện một tầng mây đen thui, một luồng cảm giác áp bách thản nhiên sinh ra.

- Thiên kiếp.



Thần sắc Lý Lân ngưng trọng, hắn không nghĩ tới Ngao Vô Không lại đột phá đến Võ Hoàng bát phẩm đỉnh, đã dẫn đến Thiên kiếp, xem ra trước đây mình đã xem thường y.

Ngay tại thời điểm Ngao Vô Không chuẩn bị nghênh đón Thiên Kiếp, một cây đại đao đen thui hiện lên, vân kiếp đầy trời trong nháy mắt tan thành tro bụi, bản lĩnh như thế quả thực có thể nói là thần tích.

- Ồn ào, còn không thu hồi cái thân thể nhỏ của ngươi, như ngươi thế kia thì thằn lằn cũng có thể trở thành rồng.

Một giọng nói khinh thường truyền đến, một thân ảnh hùng tráng giống như nhàn nhã tản bộ từ giữa không trung đi tới, hơi thở trên thân thể người này phát ra cũng hơi giống với Lý Lân, nhưng mạnh mẽ hơn rất nhiều.

- Thần long thượng cổ! Các ngươi quả nhiên cũng xuất thế rồi, ngươi là Sinh Tử Đao Cuồng Địa hay là Vô Tình Đao Cuồng Thiên.

Ngao Vô Không trầm giọng hỏi.

- Đao xuất phân sinh tử (đao ra là có người chết), ta là Cuồng Địa.

Người tới ngạo nghễ nói.

- Chiêu vừa rồi không phải là ngươi ra tay đi? Ngươi là một Võ Hoàng đỉnh còn không có phần thực lực này, ít mẹ nó ở trước mặt lão tử vung cái đuôi sói lớn.

Ngao Vô Không xoay xoay quanh, thân hình thu nhỏ lại phẫn nộ nói.

- Hừ, vừa mới rồi quả thật là không phải là ta ra tay, ta chỉ không nghĩ tới, một cái sắc long như ngươi ở thời điểm đột phá cũng dẫn đến Thiên kiếp cho nên nhịn không được đã ngứa tay.

Trên mặt Cuồng Địa hiện lên một nụ cười ôn hòa, nếu không phải là người quen nhất định sẽ bị hình tượng của gã lừa gạt, trên thực tế Cuồng Địa đã có danh hiệu là Sinh Tử Đao, nó đã nói lên phong cách của gã, đao xuất phân sinh tử, độc ác đến không thể nói hết được.

- Hiện tại long đại gia cũng không sợ ngươi.

Ngao Vô Không mặc dù lời nói rất kiên cường, nhưng từ thế phòng bị có thể nhìn thấy được, Ngao Vô Không vừa mới đột phá, hẳn không phải là đối thủ của đối phương, đây là điển hình miệng cọp gan thỏ.

- Ha ha, chỉ bằng ngươi! Nếu ngươi dám ra tay, trong vòng ba đao ta tất sẽ chém chết ngươi.

Cuồng Địa cuồng vọng cười to, gã cũng không thèm đem cảnh giới giống như Ngao Vô Không đặt vào trong mắt, đây là một lọai tư thái võ đế cường giả, trong loại tư thái này thì Cuồng Địa gần như là vô địch cùng cấp.

Thần sắc Ngao Vô Không vô cùng khó coi, nhưng không có mở miêng phản bác gì.



Một tiếng hừ lạnh từ phía dưới sân truyền đến, tiếng cười cuồng vọng của Cuồng Địa ngừng ngay lại, vẻ mặt khó tin nhìn xuống phía dưới.

- Không có khả năng, huyết mạch trong truyền thuyết vì sao lại vẫn còn chảy.

Nói xong Cuồng Địa giống như một cơn lốc nhảy vào sân viện của Lý Lân.

Ánh mắt Ngao Vô Không phức tạp nhìn xuống phía dưới, Cuồng Địa vẻ mặt khốc giằng co với Lý Lân, một hồi lâu thu nhỏ lại thân mình yên lặng đứng ở đằng sau Lý Lân

- Ngươi là loài người, vì sao lại có được huyết mạch tổ long.

Thực lực Cuồng Địa rõ ràng mạnh hơn Ngao Vô Không không ít, uy áp huyết mạch dưới thực lực mạnh mẽ này cũng không phát huy ra được tác dụng quá lớn.

Lý Lân mặt lạnh nghiêng đầu nhìn về phía Ngao Vô Không trầm giọng nói:

- Từng có quan hệ?

Trên mặt Ngao Vô Không hiện lên một chút xấu hổ, rất lâu sau nó mới gật gật đầu, dùng phương thức truyền âm nói với Lý Lân:

- Người này tên là Cuồng Địa chính là tuyệt thế thiên tài của một nhánh cự long thượng cổ, được gọi là Sinh Tử Đao, cái con thằn lằn lớn này là thiên tài luyện đao, cũng lấy đao ngưng tụ lĩnh vực của mình, cho dù là ở trong vạn tộc cũng là xếp hạng hàng đầu trong các siêu cấp cao thủ.

- Thực lực của ngươi trong vạn tộc xếp hạng như thế nào?

Lý Lân tò mò hỏi, thực lực của đối phương quả thực rất mạnh, ở bên trong cảm giác của Lý Lân, có lẽ chỉ có người thứ nhất trong thần ma học viện, Mạc Ly, mới có thể đối địch cùng với người này.

Sắc mặt Ngao Vô Không càng thêm xấu hổ, nửa ngày nó mới nói có chút lập lờ nước đôi:

- Hiện tại ta đây có thể tiến vào trong số mười người đầu, tuy nhiên tên của ta tuyệt đối lớn hơn so với y, trong chư thiên vạn tộc, Long đại gia tuyệt đối là có tiếng nhất so với thanh niên đồng lứa.

Lý Lân không có ý kiến gì, từ sắc mặt khó coi của Ngao Vô Không không khó để có thể nhìn ra, Ngao Vô Không chỉ là con vịt đã luộc chín chỉ còn mạnh miệng, đến khi gã nói mình là có tiếng tăm nhất, lúc ấy Lý Lân hoàn toàn tin tưởng, đó là gã nói tính cách dâm tà của gã trước đây, tất nhiên là ác danh truyền khắp chu thiên vạn giới. Lý Lân đột nhiên có chút đau đầu, hắn nghĩ tới thời điểm ngày đó cùng với Ngao Vô Không ký kết khế ước chủ tớ, trong cái khe không gian truyền đến một hơi thở dài, bây giờ nghĩ lại đây chỉ sợ là một cái hố to, là một cái hố to mà chính mình đã chủ động nhảy vào.

- Tên tiểu tử loài người kia, ta hỏi ngươi đấy! Vì sao trên người của ngươi có huyết mạch tổ long cấm kỵ?

Cuồng Địa có chút luống cuống, huyết mạch tổ long đối với bất kỳ một con rồng thuộc Long tộc đều có lực hấp dẫn cùng áp chế rất lớn, Cuồng Địa hiển nhiên là không ngoại lệ, nhưng mà gã cũng không lỗ mãng ra tay, gã đang âm thầm quan sát thực lực của Lý Lân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook