Chương 431: Tạm biệt, Đại Đường chiến hỏa liên miên (3)
Thuỵ Tỉnh Thỏ
04/11/2014
- Mang hai người bọn họ vào đây, e rằng đã phát sinh chuyện lớn rồi, phải không?!
Hương Lân quá thông minh, lần đến thăm này, Lý Lân mang theo hai người Bạch Tố Tố, nàng nhìn thấy liền đoán ra được nhiều thứ.
Lý Lân gật đầu, nói:
- Quả thật có chuyện xảy ra, người Thiên Dược Tông trung vực còn lưu lại trong Hắc Thủy vương thành, ta không xác định được bọn họ lưu lại là vì tìm ngươi hay là vì không gian Diễn Thiên Tông thượng cổ.
- Chuyện này ta cũng biết, người Thiên Dược tông muốn chờ thì chờ đi, dù sao bản cô nương còn chưa muốn ra ngoài.
Hương Lân tủm tỉm cười nói, trong Hỏa Diễm Sơn này chính là chỗ tốt, chẳng những có toàn bộ linh dược trong Hắc Thủy Tùng Lâm cung ứng liên tục, còn có tài nguyên địa hỏa tốt nhất. Đây quả thật là bảo địa mà luyện dược sư luôn tha thiết ước mơ.
- Tự ngươi biết là được rồi! Về phần người muốn ta tìm, thật có lỗi, ta không phát hiện được. Có lẽ người đó còn lưu lại trong đó, chưa có đi ra!
Lý Lân đưa lệnh bài trong tay trả lại cho Hương Lân. Thứ này rõ ràng có ý nghĩa tượng trưng rất lớn, Lý Lân không cần phải lưu giữ trong tay.
- Ngươi cứ cầm đi, ta tạm thời không có tính toán ra ngoài, để thứ này trên người ngươi, có lẽ còn có chút tác dụng.
Hương Lân không nhận lấy, vẫn cố ý đưa lệnh bài cho hắn.
Lý Lân gật đầu, thu lại lệnh bài. Lúc này, Bạch Tố Tố cùng Chu Thắng Nam đã muốn đi thăm thú không gian nhỏ đặc thù này, trên mặt lộ vẻ cảm thán. Ai có thể tưởng tượng được, Hỏa Diễm Sơn tràn ngập trong biển lửa vô tận này lại có một động tiên như thế.
Vù ù……
Một đạo kim quang lóe lên, Ngao Vô Tình ngồi trên lưng Hoàng Kim Sư Tử vương xuất hiện trong trung tâm nội thế giới.
- Xảy ra chuyện gì? Vì sao không đi Long cốc?
Ngao Vô Tình trầm giọng hỏi.
Lý Lân cười cười, gọi hai người Bạch Tố Tố cùng Chu Thắng Nam đang còn đánh giá hỏa mạch.
- Ngươi là nữ nhân, vì sao phải giả trai!
Ngao Vô Tình liếc mắt liền biết Chu Thắng Nam ngụy trang, điều này làm cho Chu Thắng Nam sợ hãi, đồng thời cũng đoán được thân phận của Ngao Vô Tình.
- Ngao Vô Tình, vương hậu Hắc Thủy Tùng Lâm, đệ nhất phu nhân của bản vương!
Lý Lân nói.
- Vương hậu? Ngươi là hoàng giả linh thú?
Chu Thắng Nam liếc nhìn nàng một cái, không nhịn được mà mở miệng hỏi.
- Hừ!
Ngao Vô Tình hừ lạnh một tiếng, dường như không vui vì Chu Thắng Nam nói nàng là linh thú. Đảo mắt nhìn qua, Ngao Vô Tình nhìn về Bạch Tố Tố, tuy Chu Thắng Nam có chút quỷ dị, nhưng Bạch Tố Tố càng làm cho nàng để ý hơn, bởi vì trên người Bạch Tố Tố còn có hơi thở của Lý Lân, như vậy cái thân phận này không cần nói cũng biết.
- Mang nữ nhân này tới nơi này, ngươi không sợ bản tọa nuốt sống nàng ta!
Ngao Vô Tình liếc Lý Lân nói, sắc mặt rất khó coi. Nàng tự nhiên biết Lý Lân còn có nữ nhân nhân loại, chỉ là trước kia còn phân biệt hai thế giới nhân loại cùng linh thú, Ngao Vô Tình cũng làm như không biết. Nhưng bây giờ, Lý Lân mang Bạch Tố Tố đến trong Hắc Thủy Tùng Lâm, đây chính là tương đương với khiêu khích Ngao Vô Tình.
- Vô Tình, ngươi nghe ta nói, lần này ta cũng bất đắc dĩ!
Lý Lân trầm giọng nói.
- Bất đắc dĩ, hiện tại ai có thể bức ép được ngươi?!
Ngao Vô Tình lạnh giọng nói, không lập tức động thủ là xem như nể mặt Lý Lân rồi.
- Nói thì dài dòng!
Lý Lân thở dài, mang tình huống phát sinh ở Đại Đường nói cho mấy người nghe.
- Nói vậy ngươi phải theo ý tứ Đường hoàng mà rời khỏi Đại Đường trăm năm?
Ngao Vô Tình lộ ra ánh mắt phức tạp nói.
- Sau trăm tuổi đúng lúc tới Đại thời đại, thực lực của ta đặt ở Đại thời đại thì không đáng gì, có thể nói, quyết định của Đường hoàng cũng là lựa chọn của chính mình!
- Nếu đã lựa chọn, vậy thì làm đi! Chỉ trăm năm mà thôi!
Đối với linh thú mà nói, trăm năm thật sự không lâu, hiện tại Ngao Vô Tình mới có bảy tám trăm tuổi. Linh thú có sinh mệnh rất dài, tuổi của nàng chỉ coi như rất trẻ tuổi.
- Trăm năm đối với ngươi đúng là không coi vào đâu, nhưng ta không yên lòng về Hán vương phủ tại Hắc Thủy vương thành, ta hi vọng ngươi có thể chiếu cố đôi chút!
Lý Lân nói ra mục đích của mình, Ngao Vô Tình đã có thực lực Võ hoàng lục phẩm, hơn nữa còn có thiên phú thần thông của linh thú, đối phó với Võ hoàng bát phẩm nhân loại cũng không chút vấn đề. Cho dù là Võ hoàng đỉnh phong cũng không phải là không có cơ hội.
- Ngươi để ta chiếu cố Hán vương phủ? Bản tọa là linh thú, rời khỏi Hắc Thủy Tùng Lâm thì e rằng sẽ có phiền toái lớn hơn nữa.
Ngao Vô Tình trầm giọng nói.
- Điểm này thì ta tất nhiên biết, ta chỉ hi vọng, nếu Hắc Thủy vương thành xuất hiện loạn động không thể nghịch chuyển thì Hán vương phủ có thể trốn vào Hắc Thủy Tùng Lâm, đến lúc đó hi vọng ngươi ra tay tiếp ứng.
Lý Lân tính toán tới cả tình huống nguy hiểm nhất. Vào Hắc Thủy Tùng Lâm thì an toàn sẽ có bảo đảm rất lớn. Tối thiểu trong Hỏa Diễm Sơn còn có một Tôn cấp Long Mạch thiên sư kinh khủng chiếm đóng, nếu thật sự xuất hiện tình huống như vậy thì lão cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Ngao Vô Tình phức tạp nhìn hắn, cuối cùng gật đầu nói:
- Có thể!
- Cảm ơn!
Lý Lân chân thành nói, sau đó nói với Bạch Tố Tố:
- Trong khoảng thời gian ta không có mặt, nếu có gì không hiểu trên phương diện võ đạo thì có thể tiến vào Hắc Thủy Tùng Lâm, Vô Tình có thực lực cao tuyệt, rất có trợ giúp đối với khai phát chiến thần chi thể của ngươi.
Bạch Tố Tố gật đầu, bước tới trước mặt Ngao Vô Tình, cúi đầu cung kính nói:
- Đại tỷ! Sau này mong tỷ chỉ giáo nhiều hơn!
Ngao Vô Tình phức tạp nhìn nàng một cái, lại trừng mắt liếc nhìn Lý Lân một cái, lạnh nhạt nói:
- Đứng lên đi! Ta và ngươi tu luyện khác nhau, thứ ta có thể giúp không nhiều lắm! Chỉ có thể xem vào ngộ tính của ngươi rồi!
Trên mặt Lý Lân lộ ra chút vui mừng, lấy tính cách của Ngao Vô Tình, nếu lúc này đã tiếp nhận thân phận đại tỷ rồi thì sau này sẽ không phủ định quyết định của mình.
- Vô Tình, trong khoảng thời gian này, ngươi có thể tổ chức cao thủ vương tọa đỉnh phong đi vào không gian man thú lịch lãm. Man thú ở đó vẫn còn duy trì huyết mạch tinh thuần của thần thú cùng hung thú thượng cổ, đối với cao thủ còn kẹt tại vương tọa đỉnh phong mà nói, đó là tài liệu tiến hóa huyết mạch tốt nhất.
LÝ LÂN ngẫm nghĩ chút rồi nói.
- Ta sẽ đi, hơn nữa còn còn Hoàng Kim Sư Tử vương. Có lẽ chúng ta sẽ mang một đại quân man thú Hoàng cấp từ trong không gian man thú ra ngoài.
Ngao Vô Tình thấp giọng nói.
- Bây giờ còn chưa được, người thủ hộ trong không gian man thú sẽ không tùy ý để chúng ta mang lực lượng này ra ngoài. Ta cho rằng nên thẩm thấu từ từ, từng điểm từng điểm bắt ra ngoài mới được. Đồng cấp mà nói, linh thú Hắc Thủy Tùng Lâm lợi hại hơn nhiều so với man thú.
Lý Lân lắc đầu, hắn đã thấy rõ sự khủng bố của lão già khô quắt kia, chứ đừng nói chi Độc Nhãn Cự Nhân thực lực sâu không lường được kia còn du đãng bên ngoài. Một khi Hắc Thủy Tùng Lâm bị Độc Nhãn Cự Nhân nhằm vào, e rằng lúc đó lại là một hồi tai nạn liên quan tới sinh tử tồn vong của Hắc Thủy Tùng Lâm.
Ngao Vô Tình nghĩ một lúc, cuối cùng cũng gật đầu. Nói cho cùng thì Không gian man thú cũng là lĩnh vực của nhân loại, linh thú bọn họ vẫn bị rất nhiều hạn chế.
Hoàng Kim Sư Tử vương luôn ở sau lưng Ngao Vô Tình đột nhiên chạy tới trước mặt Lý Lân, ton hót nịnh nọt mà cà cà vào chân Lý Lân, vậy mà lại muốn đi theo Lý Lân.
- Tạm thời còn không được, ngươi yên tâm ở lại Hắc Thủy Tùng Lâm đi, sau trăm năm, thực lực bản vương tiến mạnh sẽ giải quyết triệt để phong ấn linh hồn trên người ngươi.
Lý Lân suy nghĩ một lúc rồi cũng lắc đầu, Hoàng Kim Sư Tử vương quá mức chói mắt, mang ra ngoài dễ gặp phải phiền toái.
Sau khi tiễn Ngao Vô Tình, Lý Lân mang theo Bạch Tố Tố cùng Chu Thắng Nam gặp Long Mạch thiên sư, làm cho Lý Lân thất vọng chính là, tuy hai nàng có thiên phú bất phàm, nhưng vẫn không phải là người lựa chọn của Long Mạch thiên sư. Ngoài ra, Chu Thắng Nam đã có truyền thừa của mình, Bạch Tố Tố cùng Ngao Vô Tình cũng giống nhau, được Long Mạch thiên sư thu làm đệ tử ký danh, kết quả này cuối cùng cũng làm cho Lý Lân tương đối hài lòng.
Đạt được mục đích như dự tính, Lý Lân mang hai nàng rời khỏi Hỏa Diễm Sơn, trở lại Hắc Thủy vương thành.
- Hân Như, ta hi vọng ngươi có thể mau chóng giải phong thực lực, như vậy cũng thuận tiện cho việc chủ trì thế cục Hắc Thủy vương thành!
Lý Lân trầm giọng nói, hắn thật chờ mong Chu Thắng Nam có thể khôi phục thân nữ nhi, đáng tiếc Chu Thắng Nam trực tiếp lắc đầu cự tuyệt, cũng nói thẳng là mình phong ấn thực lực là muốn phá rồi lại lập. Đợi đến khi võ đạo của nàng trở lại Vương Tọa đỉnh phong cũng chính là lúc nàng đột phá Võ vương, tiến giai Võ Hoàng. Đối với chuyện này, LÝ LÂN tự nhiên cũng không có biện pháp gì, chỉ phân phó Hổ Âm cung cấp tài nguyên tu luyện cần thiết cho Chu Thắng Nam.
Mà Bạch Tố Tố đã bải Long Mạch thiên sư làm thầy, tự nhiên cũng có được chỗ tốt rất lớn, một bộ công pháp của huyết mạch chiến thần thượng cổ, có thể nói là thần vật nghịch thiên, lập tức bị Long Mạch thiên sư dùng thủ đoạn không tổn thương căn cơ mà giải phong một bộ phận tiềm năng thân thể. Bởi vậy, vừa về tới Hán vương phủ thì nàng liền bế quan tu luyện, làm quen với lực lượng tăng mạnh.
Tại lúc Lý Lân cảm thấy mọi thứ đã an bài thỏa đáng rồi, Thiên Dược tông đột nhiên tìm tới cửa, người cầm đầu là thiếu tông chủ Thiên Dược Tông Mộc Thanh Lâm, phía sau kẻ này còn có hai cao thủ Hoàng cấp.
- Lý Lân, Hán vương Đại Đường?
Mộc Thanh Lâm nhìn thấy Lý Lân, hai mắt có chút ửng hồng, phải biết rằng,lúc gã vào Hắc Thủy Tùng Lâm liền bị Lý Lân cùng Hỏa Viên đánh cho chật vật không chịu nổi, hiện tại kẻ thù gặp mặt đúng là hết sức đỏ mắt.
Hương Lân quá thông minh, lần đến thăm này, Lý Lân mang theo hai người Bạch Tố Tố, nàng nhìn thấy liền đoán ra được nhiều thứ.
Lý Lân gật đầu, nói:
- Quả thật có chuyện xảy ra, người Thiên Dược Tông trung vực còn lưu lại trong Hắc Thủy vương thành, ta không xác định được bọn họ lưu lại là vì tìm ngươi hay là vì không gian Diễn Thiên Tông thượng cổ.
- Chuyện này ta cũng biết, người Thiên Dược tông muốn chờ thì chờ đi, dù sao bản cô nương còn chưa muốn ra ngoài.
Hương Lân tủm tỉm cười nói, trong Hỏa Diễm Sơn này chính là chỗ tốt, chẳng những có toàn bộ linh dược trong Hắc Thủy Tùng Lâm cung ứng liên tục, còn có tài nguyên địa hỏa tốt nhất. Đây quả thật là bảo địa mà luyện dược sư luôn tha thiết ước mơ.
- Tự ngươi biết là được rồi! Về phần người muốn ta tìm, thật có lỗi, ta không phát hiện được. Có lẽ người đó còn lưu lại trong đó, chưa có đi ra!
Lý Lân đưa lệnh bài trong tay trả lại cho Hương Lân. Thứ này rõ ràng có ý nghĩa tượng trưng rất lớn, Lý Lân không cần phải lưu giữ trong tay.
- Ngươi cứ cầm đi, ta tạm thời không có tính toán ra ngoài, để thứ này trên người ngươi, có lẽ còn có chút tác dụng.
Hương Lân không nhận lấy, vẫn cố ý đưa lệnh bài cho hắn.
Lý Lân gật đầu, thu lại lệnh bài. Lúc này, Bạch Tố Tố cùng Chu Thắng Nam đã muốn đi thăm thú không gian nhỏ đặc thù này, trên mặt lộ vẻ cảm thán. Ai có thể tưởng tượng được, Hỏa Diễm Sơn tràn ngập trong biển lửa vô tận này lại có một động tiên như thế.
Vù ù……
Một đạo kim quang lóe lên, Ngao Vô Tình ngồi trên lưng Hoàng Kim Sư Tử vương xuất hiện trong trung tâm nội thế giới.
- Xảy ra chuyện gì? Vì sao không đi Long cốc?
Ngao Vô Tình trầm giọng hỏi.
Lý Lân cười cười, gọi hai người Bạch Tố Tố cùng Chu Thắng Nam đang còn đánh giá hỏa mạch.
- Ngươi là nữ nhân, vì sao phải giả trai!
Ngao Vô Tình liếc mắt liền biết Chu Thắng Nam ngụy trang, điều này làm cho Chu Thắng Nam sợ hãi, đồng thời cũng đoán được thân phận của Ngao Vô Tình.
- Ngao Vô Tình, vương hậu Hắc Thủy Tùng Lâm, đệ nhất phu nhân của bản vương!
Lý Lân nói.
- Vương hậu? Ngươi là hoàng giả linh thú?
Chu Thắng Nam liếc nhìn nàng một cái, không nhịn được mà mở miệng hỏi.
- Hừ!
Ngao Vô Tình hừ lạnh một tiếng, dường như không vui vì Chu Thắng Nam nói nàng là linh thú. Đảo mắt nhìn qua, Ngao Vô Tình nhìn về Bạch Tố Tố, tuy Chu Thắng Nam có chút quỷ dị, nhưng Bạch Tố Tố càng làm cho nàng để ý hơn, bởi vì trên người Bạch Tố Tố còn có hơi thở của Lý Lân, như vậy cái thân phận này không cần nói cũng biết.
- Mang nữ nhân này tới nơi này, ngươi không sợ bản tọa nuốt sống nàng ta!
Ngao Vô Tình liếc Lý Lân nói, sắc mặt rất khó coi. Nàng tự nhiên biết Lý Lân còn có nữ nhân nhân loại, chỉ là trước kia còn phân biệt hai thế giới nhân loại cùng linh thú, Ngao Vô Tình cũng làm như không biết. Nhưng bây giờ, Lý Lân mang Bạch Tố Tố đến trong Hắc Thủy Tùng Lâm, đây chính là tương đương với khiêu khích Ngao Vô Tình.
- Vô Tình, ngươi nghe ta nói, lần này ta cũng bất đắc dĩ!
Lý Lân trầm giọng nói.
- Bất đắc dĩ, hiện tại ai có thể bức ép được ngươi?!
Ngao Vô Tình lạnh giọng nói, không lập tức động thủ là xem như nể mặt Lý Lân rồi.
- Nói thì dài dòng!
Lý Lân thở dài, mang tình huống phát sinh ở Đại Đường nói cho mấy người nghe.
- Nói vậy ngươi phải theo ý tứ Đường hoàng mà rời khỏi Đại Đường trăm năm?
Ngao Vô Tình lộ ra ánh mắt phức tạp nói.
- Sau trăm tuổi đúng lúc tới Đại thời đại, thực lực của ta đặt ở Đại thời đại thì không đáng gì, có thể nói, quyết định của Đường hoàng cũng là lựa chọn của chính mình!
- Nếu đã lựa chọn, vậy thì làm đi! Chỉ trăm năm mà thôi!
Đối với linh thú mà nói, trăm năm thật sự không lâu, hiện tại Ngao Vô Tình mới có bảy tám trăm tuổi. Linh thú có sinh mệnh rất dài, tuổi của nàng chỉ coi như rất trẻ tuổi.
- Trăm năm đối với ngươi đúng là không coi vào đâu, nhưng ta không yên lòng về Hán vương phủ tại Hắc Thủy vương thành, ta hi vọng ngươi có thể chiếu cố đôi chút!
Lý Lân nói ra mục đích của mình, Ngao Vô Tình đã có thực lực Võ hoàng lục phẩm, hơn nữa còn có thiên phú thần thông của linh thú, đối phó với Võ hoàng bát phẩm nhân loại cũng không chút vấn đề. Cho dù là Võ hoàng đỉnh phong cũng không phải là không có cơ hội.
- Ngươi để ta chiếu cố Hán vương phủ? Bản tọa là linh thú, rời khỏi Hắc Thủy Tùng Lâm thì e rằng sẽ có phiền toái lớn hơn nữa.
Ngao Vô Tình trầm giọng nói.
- Điểm này thì ta tất nhiên biết, ta chỉ hi vọng, nếu Hắc Thủy vương thành xuất hiện loạn động không thể nghịch chuyển thì Hán vương phủ có thể trốn vào Hắc Thủy Tùng Lâm, đến lúc đó hi vọng ngươi ra tay tiếp ứng.
Lý Lân tính toán tới cả tình huống nguy hiểm nhất. Vào Hắc Thủy Tùng Lâm thì an toàn sẽ có bảo đảm rất lớn. Tối thiểu trong Hỏa Diễm Sơn còn có một Tôn cấp Long Mạch thiên sư kinh khủng chiếm đóng, nếu thật sự xuất hiện tình huống như vậy thì lão cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Ngao Vô Tình phức tạp nhìn hắn, cuối cùng gật đầu nói:
- Có thể!
- Cảm ơn!
Lý Lân chân thành nói, sau đó nói với Bạch Tố Tố:
- Trong khoảng thời gian ta không có mặt, nếu có gì không hiểu trên phương diện võ đạo thì có thể tiến vào Hắc Thủy Tùng Lâm, Vô Tình có thực lực cao tuyệt, rất có trợ giúp đối với khai phát chiến thần chi thể của ngươi.
Bạch Tố Tố gật đầu, bước tới trước mặt Ngao Vô Tình, cúi đầu cung kính nói:
- Đại tỷ! Sau này mong tỷ chỉ giáo nhiều hơn!
Ngao Vô Tình phức tạp nhìn nàng một cái, lại trừng mắt liếc nhìn Lý Lân một cái, lạnh nhạt nói:
- Đứng lên đi! Ta và ngươi tu luyện khác nhau, thứ ta có thể giúp không nhiều lắm! Chỉ có thể xem vào ngộ tính của ngươi rồi!
Trên mặt Lý Lân lộ ra chút vui mừng, lấy tính cách của Ngao Vô Tình, nếu lúc này đã tiếp nhận thân phận đại tỷ rồi thì sau này sẽ không phủ định quyết định của mình.
- Vô Tình, trong khoảng thời gian này, ngươi có thể tổ chức cao thủ vương tọa đỉnh phong đi vào không gian man thú lịch lãm. Man thú ở đó vẫn còn duy trì huyết mạch tinh thuần của thần thú cùng hung thú thượng cổ, đối với cao thủ còn kẹt tại vương tọa đỉnh phong mà nói, đó là tài liệu tiến hóa huyết mạch tốt nhất.
LÝ LÂN ngẫm nghĩ chút rồi nói.
- Ta sẽ đi, hơn nữa còn còn Hoàng Kim Sư Tử vương. Có lẽ chúng ta sẽ mang một đại quân man thú Hoàng cấp từ trong không gian man thú ra ngoài.
Ngao Vô Tình thấp giọng nói.
- Bây giờ còn chưa được, người thủ hộ trong không gian man thú sẽ không tùy ý để chúng ta mang lực lượng này ra ngoài. Ta cho rằng nên thẩm thấu từ từ, từng điểm từng điểm bắt ra ngoài mới được. Đồng cấp mà nói, linh thú Hắc Thủy Tùng Lâm lợi hại hơn nhiều so với man thú.
Lý Lân lắc đầu, hắn đã thấy rõ sự khủng bố của lão già khô quắt kia, chứ đừng nói chi Độc Nhãn Cự Nhân thực lực sâu không lường được kia còn du đãng bên ngoài. Một khi Hắc Thủy Tùng Lâm bị Độc Nhãn Cự Nhân nhằm vào, e rằng lúc đó lại là một hồi tai nạn liên quan tới sinh tử tồn vong của Hắc Thủy Tùng Lâm.
Ngao Vô Tình nghĩ một lúc, cuối cùng cũng gật đầu. Nói cho cùng thì Không gian man thú cũng là lĩnh vực của nhân loại, linh thú bọn họ vẫn bị rất nhiều hạn chế.
Hoàng Kim Sư Tử vương luôn ở sau lưng Ngao Vô Tình đột nhiên chạy tới trước mặt Lý Lân, ton hót nịnh nọt mà cà cà vào chân Lý Lân, vậy mà lại muốn đi theo Lý Lân.
- Tạm thời còn không được, ngươi yên tâm ở lại Hắc Thủy Tùng Lâm đi, sau trăm năm, thực lực bản vương tiến mạnh sẽ giải quyết triệt để phong ấn linh hồn trên người ngươi.
Lý Lân suy nghĩ một lúc rồi cũng lắc đầu, Hoàng Kim Sư Tử vương quá mức chói mắt, mang ra ngoài dễ gặp phải phiền toái.
Sau khi tiễn Ngao Vô Tình, Lý Lân mang theo Bạch Tố Tố cùng Chu Thắng Nam gặp Long Mạch thiên sư, làm cho Lý Lân thất vọng chính là, tuy hai nàng có thiên phú bất phàm, nhưng vẫn không phải là người lựa chọn của Long Mạch thiên sư. Ngoài ra, Chu Thắng Nam đã có truyền thừa của mình, Bạch Tố Tố cùng Ngao Vô Tình cũng giống nhau, được Long Mạch thiên sư thu làm đệ tử ký danh, kết quả này cuối cùng cũng làm cho Lý Lân tương đối hài lòng.
Đạt được mục đích như dự tính, Lý Lân mang hai nàng rời khỏi Hỏa Diễm Sơn, trở lại Hắc Thủy vương thành.
- Hân Như, ta hi vọng ngươi có thể mau chóng giải phong thực lực, như vậy cũng thuận tiện cho việc chủ trì thế cục Hắc Thủy vương thành!
Lý Lân trầm giọng nói, hắn thật chờ mong Chu Thắng Nam có thể khôi phục thân nữ nhi, đáng tiếc Chu Thắng Nam trực tiếp lắc đầu cự tuyệt, cũng nói thẳng là mình phong ấn thực lực là muốn phá rồi lại lập. Đợi đến khi võ đạo của nàng trở lại Vương Tọa đỉnh phong cũng chính là lúc nàng đột phá Võ vương, tiến giai Võ Hoàng. Đối với chuyện này, LÝ LÂN tự nhiên cũng không có biện pháp gì, chỉ phân phó Hổ Âm cung cấp tài nguyên tu luyện cần thiết cho Chu Thắng Nam.
Mà Bạch Tố Tố đã bải Long Mạch thiên sư làm thầy, tự nhiên cũng có được chỗ tốt rất lớn, một bộ công pháp của huyết mạch chiến thần thượng cổ, có thể nói là thần vật nghịch thiên, lập tức bị Long Mạch thiên sư dùng thủ đoạn không tổn thương căn cơ mà giải phong một bộ phận tiềm năng thân thể. Bởi vậy, vừa về tới Hán vương phủ thì nàng liền bế quan tu luyện, làm quen với lực lượng tăng mạnh.
Tại lúc Lý Lân cảm thấy mọi thứ đã an bài thỏa đáng rồi, Thiên Dược tông đột nhiên tìm tới cửa, người cầm đầu là thiếu tông chủ Thiên Dược Tông Mộc Thanh Lâm, phía sau kẻ này còn có hai cao thủ Hoàng cấp.
- Lý Lân, Hán vương Đại Đường?
Mộc Thanh Lâm nhìn thấy Lý Lân, hai mắt có chút ửng hồng, phải biết rằng,lúc gã vào Hắc Thủy Tùng Lâm liền bị Lý Lân cùng Hỏa Viên đánh cho chật vật không chịu nổi, hiện tại kẻ thù gặp mặt đúng là hết sức đỏ mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.