Tam Thái Tử

Chương 861: Tam Sinh tuyền(2)

Thuỵ Tỉnh Thỏ

22/06/2015

Hai tròng mắt Lý Lân đột nhiên mở to, hung kích trong tay đột nhiên sáp xuống mặt đất, giống như chặt rau bổ dưa phá vỡ ra một cái động lớn, cả người nhanh chóng thấm vào trong lòng đất.

- Tiểu tử, ta đã đáp ứng ngươi, ngươi còn không lập tức đi ra ngoài đem cái nữ oa kia vào đây.

Chiến Thần tức giận nói.

Lý Lân cũng không động đậy, hung kích vung như gió, từng tảng đá lớn màu đen bị lực lượng thời không cắt bay tung về phía sau Lý Lân.

Chiến Thần lải nhải, dùng hết mọi biện pháp ngăn trở Lý Lân, đáng tiếc không thể hóa thân mà xuất ra, đối với thái độ kiên định của Lý Lân, gã không có biện pháp nào.

Keng một tiếng!

Hung kích giống như chặt vào trên một vật cứng rắn gì đó, một luồng phản lực kịch liệt chấn động truyền đến lòng bàn tay, trên mặt Lý Lân lộ ra một sắc vui mừng. Hung kích vung càng thêm điên cuồng, khoáng thạch ngũ sắc phía dưới không ngừng run lên, cuối cùng xuất hiện từng đường khe hở.

-Tiểu tử, mau dừng tay, ngươi muốn cái gì ta đều đáp ứng ngươi.

Chiến Thần rống lớn.

- Hiện tại đã muộn rồi.

Lý Lân toàn lực ra tay, một tiếng ầm vang nổ nát ngũ sắc thần thạch, ở phía dưới một cái không gian nhỏ xuất hiện ở trước mặt Lý Lân.

Đây là một không gian nhỏ, phạm vi khoảng một trăm mét, Lý Lân vừa mới bước vào liền cảm thấy cả người thần hồn thư sướng, không nhịn được thả lỏng cả người.

- Quả nhiên là thứ này, không nghĩ tới Tam Sinh tuyền trong truyền thuyết của Thương Long đại lục lại thật sự tồn tại, hơn nữa cho đến nay vẫn còn bảo tồn đầy đủ.

Thẩn sắc Lý Lân tràn đầy vui sướng, đây chính là thứ so với suối Sinh Mệnh còn quý giá hơn, trọng yếu nhất là Tam Sinh tuyền có thể tẩy rửa tạp chất thần hồn, để cho thần hồn có được một sự lột xác thật lớn. Hiện tại thân thể Lý Lân đã đạt được đến chuẩn Đế cấp, nhưng thần hồn lại trước sau vẫn kẹt ở tại Thần cấp đỉnh cao, trước sau luôn có một tầng dày chống đỡ đột phá của Lý Lân, có Tam Sinh tuyền, Lý Lân có thể nắm chắc, không cần lợi dụng sự phản phệ của thiên địa cũng có thể đột phá thành cấp Thánh Nhân.

- Tiểu tử, đó là của ta.

Chiến Thần rống giận liên hổi, lúc trước gã từ Đại Tần đi ra liền phát hiện được nơi này. Đáng tiếc Tam Sinh tuyền tồn tại từ vô tận năm tháng, lại tràn ra hơn một trăm dặm thổ địa, biến nơi này thành một nơi ma đất quỷ dị. Nơi này không có một ngọn cỏ nào, thoạt nhìn thì hoang vắng cằn cỗi, nhưng mà Chiến Thần lại biết, những thứ đá đất màu đen này cũng là chí bảo, có thể là vũ khí quý báu gắn kết thần hồn, có thể phát huy ra một trăm phần trăm chiến lực của thần hồn.

Cảnh giới Chiến Thần không thiếu, bởi vậy gã không vội sử dụng Tam Sinh tuyền, do đó lại hao phí thời gian luyện hóa khắp ma đất, chuẩn bị để tế luyện một cái thần khí linh hồn kinh thiên động địa. Đáng tiếc lúc trước bởi vì do dự đã tạo thành kết quả hiện tại, gã như thế nào cũng thật không ngờ, lúc này chính lúc gã suy yếu nhất, không có lực phản kháng thì Lý Lân tới cửa, mà cũng là cái kẻ đáng chết không chết này lại phát hiện tin tức Tam Sinh tuyền, còn dã man phá hư hắc thạch, tiến vào không gian nhỏ Tam Sinh tuyền đang nở rộ.

Bùm một tiếng, tại trong tiếng gầm gào của Chiến Thần, Lý Lân trực tiếp nhảy vào bên trong Tam Sinh tuyền, trong nháy mắt nước suối Tam Sinh tuyền tiến vào trong cơ thể của Lý Lân, sau đó điên cuồng theo thức hải phóng đi.

Ông!

Trên đỉnh đầu Lý Lân xuất hiện ba luồng ánh sáng, đây là ba luồng ánh sáng phân biệt đại biểu cho hiện tại, quá khứ và tương lai. Ba luồng ánh sáng này phát ra những tia sáng kịch liệt giống như ba luồng lửa mặt trời, trong nháy mắt phát ra tất cả ánh sáng của mình.



Xoẹt.

Một đạo lam quang không thể giải thích được xuất hiện, chém giết vùng ánh sáng qúa khứ. Lý Lân đột nhiên mở to mắt, trong mắt hiện lên một vẻ khiếp sợ, đạo lam quang vừa rồi xuất hiện cực kỳ kỳ lạ, phía trên tự nhiên tán phát ra khí tang thương phảng phất như duyên cố từ cổ xưa một đường lại đây, ngay cả Lý Lân cũng chỉ cảm thấy quen thuộc, nhưng căn bản là không rõ ràng lai lịch.

- Ngươi rốt cuộc là ai? Quá khứ của ngươi bị người khác chém chết rồi, là cố ý thoát ly hay là vĩnh viễn tan biến?

Giọng nói của Chiến Thần từ bên ngoài truyền đến. Hiển nhiên đạo lam quang kia trải qua sự tẩy rửa năm tháng vô tận cũng đã không còn cường đại, nhưng mà nó vẫn làm cho trong lòng người ta rung động vô cùng.

Lý Lân không có phản ứng gì, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, cả người tiến vào trạng thái đột phá. Hắn cảm thấy thần hồn của mình rõ ràng chưa từng có, cả cái lá chắn trở ngại vắt ngang ở Thần cấp đỉnh cao kia cũng đã bị nhược hóa đi không ít.

Ầm ầm ầm!

Lần đầu tiên đánh sâu vào vẫn không hề có thu hoạch, cái lá chắn kia mặc dù đã bị nhược hóa nhưng vẫn không thể đơn giản là có thể đánh tan.

- Đáng chết, lần nữa!

Lý Lân cũng không nổi giận, lập tức ngăn cản lực lượng, làm đi làm lại.

Rầm rầm rầm!

Trong cơ thể Lý Lân tiếng gầm rú không ngừng, ở trong vòng một khắc đồng hồ ngắn ngủn, Lý Lân đánh sâu vào hơn trăm lần, đáng tiếc bức tường cản trở kia cũng chỉ có lay động, không hề có dấu hiệu vỡ tan.

Ông!

Trước người của Lý Lân xuất hiện một cái cánh cửa thời không, một thân ảnh to bằng nắm tay từ trong đó vọt ra, trong nháy mắt đã nhập vào bên trong Tam Sinh tuyền, sau đó từ dưới nước ngậm ra một hạt châu màu đen, phóng vào trong lòng bàn tay của Lý Lân, sau đó cả người ngồi xổm xuống đầu vai của Lý Lân cẩn thận bảo hộ cho Lý Lân. Ám Ảnh này luôn luôn ngủ say tại trong suối Sinh Mệnh, giờ đây quanh thân tản ra hơi thở cực kỳ khủng bố, trí tuệ trong hai tròng mắt sắc kia lại càng thêm chói sáng.

Nhưng vào lúc này, trong cơ thể Lý Lân truyền đến một tiếng vang răng rắc, giống như có đồ sứ vỡ vụn, tiếng vỡ vụn không ngừng vang lên, đồng thời hơi thở trên thân người Lý Lân đột nhiên tăng vọt lên gấp nhiều lần.

Két két két!

Ba tiếng liên tiếp trong cơ thể Lý Lân bùng nổ, chỉ trong một thời gian ngắn, thực lực của Lý Lân giống như tốc độ của một quả hỏa tiễn vậy, đồng thời tất cả lực lượng của hòn đá màu đen trong tay Lý Lân đều bị hấp khô, hóa thành bột đá màu trắng ngà từ trong giữa kẽ ngón tay của Lý Lân rơi xuống.

Phù một tiếng, Ám Ảnh lại chui vào trong Tam Sinh tuyền, ngậm ra một hạt châu màu đen lớn hơn, lần này thì nó không phóng vào trong tay Lý Lân nữa, mà Ám Ảnh bỏ lên đỉnh đầu của Lý Lân. Sau đó ở mi tâm Lý Lân xuất hiện một vùng lốc xoáy, không ngừng cắn nuốt hồn lực tinh thuần bên trong hòn đá màu đen.

Răng rắc một tiếng.

Trong cơ thể của Lý Lân lại truyền đến thanh âm đột phá.



Sau đó Ám Ảnh không ngừng từ trong Tam Sinh tuyền ngậm ra từng hòn, từng hòn đá đen, khiến cho thực lực của Lý Lân lại càng tăng trưởng

Khi thời điểm hơi thở toàn bộ Tam Sinh tuyền đã chuyển về mỏng manh, rốt cuộc Lý Lân cũng mở mắt, rất nhanh hắn khiếp sợ nhìn cảnh giới lúc này của mình.

Cấp Thánh Nhân hậu kỳ, khoảng cách đến đỉnh cao chỉ còn một bước ngắn.

- Trời ạ, Tam Sinh tuyền này quả nhiên là lợi hại, nếu tất cả cường giả ở Hỗn Loạn Lĩnh cũng có thể sử dụng, vậy thì có thể chỉ trong một thời gian ngắn tạo ra một đội ngũ khủng bố.

Lý Lân hưng phấn không thể nào hiểu nổi. Cảnh giới Thánh cấp hậu kỳ đỉnh cao, hơn nữa lại có thân thể chuẩn Đế cấp, thực lực của Lý Lân mới có thể nói là dưới Đế cấp không có địch thủ.

- Ngươi đã tỉnh!

Một thanh âm non nớt truyền đến, thần niệm Lý Lân hướng về bốn phía nhưng không phát hiện ra người vừa nói, trên sắc mặt hắn hiện lên đầy vẻ hồ nghi.

- Là người ta đã giúp ngươi đó, ngươi xem làm sao đây?

Một giọng nói bất mãn vang lên bên tai Lý Lân, Lý Lân ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn Ám Ảnh đang ngồi xổm trên vai đầu hắn, vẻ mặt bất mãn.

- Ám Ảnh, là ngươi vừa nói sao?

- Ám Ảnh, Ám Ảnh, khó nghe muốn chết. Cho dù ngươi là chủ nhân của người ta cũng không thể tùy tiện gọi như vậy.

Ám Ảnh ngoắt ngoắt cái đuôi, rất là bất mãn nói.

- Thật sự là ngươi?

Lý Lân vươn tay ôm lấy, lật qua lật lại, đánh giá.

- Ai da, tên khốn kiếp, nhanh buông ra!

Ám Ảnh kịch liệt giãy dụa, có vẻ như thẹn quá thành giận.

- Thật sự là ngươi, Ám Ảnh, ngươi có thể nói từ khi nào vậy?

Trên mặt Lý Lân lộ ra nụ cười chân thật. Tiểu gia hỏa này có lai lịch rất lớn, đáng tiếc rằng từ trước đến nay vẫn luôn mơ hồ, thậm chí ngay cả nói cũng không nói được. Khi tra xét thức hải của nó, thì thấy bên trong chỉ là một không gian trống trải. Nhưng Lý Lân biết rõ, Ám Ảnh tuyệt đối không phải thú non mới sinh, bởi vì lúc trước hắn tra trong các điển tịch, cũng từng tham khảo qua cường giả thời kỳ thượng cổ, Phệ Thiên Hổ tuy rằng có tiếng xấu rất lớn, nhưng còn xa mới so sánh được với năng lực khủng bố của Ám Ảnh. Năng lực bài trừ phong ấn của Phệ Thiên Hổ có quan hệ với thực lực bản thân, chỉ có thể nói trong phạm vi thực lực của nó, bất kỳ phong ấn nào cũng có thể phá. Nhưng đối rất nhiều phong ấn thái cổ có cảnh giới cao hơn, Phệ Thiên Hổ thật sự hữu tâm vô lực. Vậy mà Ám Ảnh lại có thể không quan tâm đến thực lực bản thân, cho dù là phong ấn cường đại cổ xưa nhất cũng có thể bị nó phá vỡ, chỉ khác nhau ở tốc độ phá vỡ phong ấn và tiêu hao thực lực mà thôi

- Buông ra, làm sao ngươi có thể làm như vậy.

Ám Ảnh mặc dù đã có thể nói chuyện, nhưng thanh âm rất non nớt, bực tức, hơn nữa đối với hành động của Lý Lân, rõ ràng là vô lực không làm được gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook