Tam Thái Tử

Chương 433: Thần Ma học viện

Thuỵ Tỉnh Thỏ

04/11/2014

Bên bờ Trung Vực có một tòa thị trấn quan trọng danh chấn tứ phương, tên là Thiên Đế thành, dân cư thường trú có mấy ngàn vạn, gàn như đều là võ giả có tu vi. Ở chỗ này, Vương Tọa đầy đất, Võ Tông không bằng chó, ngay cả cao thủ Hoàng cấp cũng có số lượng lớn. Có tình huống như thế, là vì cách Thiên Đế thành trăm dặm về phía nam có một tòa ma thú sơn mạch. Mà trong ma thú sơn mạch có một thế lực siêu cấp danh chấn đại lục, chính là Thần Ma học viện đứng đầu bốn bốn đại học viên trên đại lục.

Thiên Đế thành là đại thành giữ cửa của Thần Ma học viện, cực kỳ phồn hoa. Trong thành rộng hơn vạn dặm, trong đó ẩn dấu vô số cao thủ, lại càng có nhiều kiến trúc khổng lồ, tràn ngập dấu vết năm tháng. Truyền tống trận của Thần Ma học viện nằm trong Thiên Đế thành, bởi vì có truyền tống trận quy mô khổng lồ này, Thiên Đế thành có xu thế trở thành thành trấn phồn hoa nhất đại lục.

Kiến trúc lớn nhất Thiên Đế thành là truyền tống trận siêu cấp, đặt ở trung tâm Thiên Đế thành. Nghe nói có thể truyền tống một lần hơn vạn người, hon nữa, phương hướng truyền tống còn có thể thay đổi. Loại thủ đoạn này không phải là truyền tống trận bình thường có thể bằng được. Cũng chỉ có thế lực siêu cấp mới có thể tạo ra được. Truyền tống trận siêu cấp như thế, cần phải có cao thủ cấp Võ tôn cánh giữ mới được.

Thiên Đế thành vì truyền tống trận mà phồn hoa, nhưng chủ truyền tống trận trung tâm rất ít khi mở ra, xung quanh chủ truyền tống trận có hơn trăm truyền tống trận lớn nhỏ liên tục có không gian dao động, đưa từng nhóm người rời đi hoặc tiến tới. Ngoài chủ truyền tống trận, trăm tòa truyền tống trận khác cũng được phân ra cấp bậc rõ ràng, bên ngoài nhất là truyền tống trận nhỏ nhất, cũng là đơn giản nhất.

Lúc này, một truyền tống trận nhỏ cấp thấp nhất bên cạnh có quang mang lóe lên, mấy thân ảnh mê mang xuất hiện. Sau khi được lão già canh giữ pháp trận ở bên cạnh nhắc nhở mới mơ hồ đi xuống.

- Đây chính là Thần Ma học viện sao?

Nhóm này gồm bốn người, một tên thiếu niên, hai thanh niên và một lão già. Người mở miệng hỏi là thiếu niên áo xanh.

- Nơi này cũng không phải là Thần Ma học viện, đây là Thiên Đế thành, môn hộ của Thần Ma học viện. Lý huynh, chúng ta có thể cùng nhau đi Thần Ma học viện a!

Thanh niên áo hoa bên cạnh cười trả lời.

- Mộc huynh, ngươi đã tới đây rồi à?

Người thiếu niên quay người hỏi. Ngoài hai người đang nói chuyện, tên thanh niên còn lại cùng lão già rõ ràng là không có quan hệ gì, xác định chút phương hướng rồi xoay người hòa vào dòng người mà biến mất. Hai người lưu lại chính là Lý Lân cùng Mộc Thanh Lâm theo Hắc Thủy vương thành truyền tống đến.

- Tới thì chưa từng tới, chỉ nghe nói qua chút tình huống về Thần Ma học viện. Hàng năm, lúc Thần Ma học viện mở cửa cũng là lúc thiên tài tụ tập. Ngũ hồ tứ hải, tam giáo cửu lưu, loại gì cũng có.

Mộc Thanh Lâm đánh giá dòng người bốn phía, trên mặt lộ ra hưng phấn khó nén.

- Không phải Thần Ma học viện cứ năm năm mới mở viện một lần sao? Vì sao lại nói một năm một lần?

Lý Lân nhướng mày, điểm này là khác với lời các nàng trưởng công chúa nói.

- Đó là ngươi nói nội viện, ngoại viện thì năm nào cũng mở. Nhưng mà ngàn vạn đừng coi thường ngoại viện, có thể tiến vào ngoại viện đều là thiên tài một phương địa vực. Lấy thiên phú của Lý huynh, có lẽ trực tiếp tiến vào nội viện cũng không có vấn đề.

- Mộc huynh cũng muốn gia nhập Thần Ma học viện? Không phải nói trên Võ Hoàng đã tốt nghiệp rồi sao? Mộc huynh chính là tông chủ Luyện Dược tông, lại là cường giả Võ Hoàng, không cần gia nhập Thần Ma học viện chứ?

Lý Lân phát hiện mình thật sự hiểu biết về Thần Ma học viện quá thiếu thốn, so với một thiếu gia không ra khỏi nhà như Mộc Thanh Lâm này còn hiểu biết hơn mình nhiều lắm.



- Suy nghĩ này của ngươi quá phiến diện, cao thủ Hoàng cấp quả thật có thể tốt nghiệp, nhưng đó là do ngươi không đạt tới thực lực nhất định ở một tuổi nào đó mới bị học viện cưỡng chế tốt nghiệp. Nếu ngươi có thiên phú xuất chúng, vậy thì dù ngươi tu luyện mãi trong Thần Ma học viện cũng không có vấn đề.

- Quy định số tuổi? Quy định thế nào?

Lý Lân khiêm tốn hỏi, trước khi tiến vào Thần Ma học viện, Lý Lân muốn hiểu biết một chút.

- Mười sáu tuổi không đạt tới Võ Sư bát phẩm thì không có tư cách tiến vào học viện. Hai mươi tuổi không đạt tới Võ Tông thất phẩm cũng bị đuổi ra khỏi học viện. Hai mươi lăm tuổi không đột phá Tiên thiên thì không hợp cách, ba mươi tuổi không đột phá Vương Tọa tam phẩm không hợp cách, bốn mươi tuổi không đạt tới Vương Tọa cửu phẩm không hợp cách, năm mươi tuổi không đột phá Võ Hoàng không hợp cách, sáu mươi tuổi không đột phá Võ Hoàng nhất phẩm không hợp cách, một trăm tuổi không đột phá Võ Hoàng tam phẩm không hợp cách, hai trăm tuổi không đột phá Võ Hoàng lục phẩm không hợp cách, năm trăm tuổi không đạt Võ Hoàng cửu phẩm không hợp cách. Chỉ cần đạt tới Võ Hoàng cửu phẩm thì sau này không còn hạn chế. Thần Ma học viện cũng nguyện ý mời chào cao thủ có lực lượng mạnh mẽ như thế.

Mộc Thanh Lâm nói ra những gì mình biết, làm cho Lý Lân mở rộng tầm mắt. Nếu Thần Ma học viện thật sự dựa theo tiêu chuẩn này, vậy người lưu lại cuối cùng đều là thiên tài bất thế, tinh anhtrong tinh anh.

Lý Lân gật đầu, nói:

- Thần Ma học viện tồn tại vô số năm, e rằng tích lũy vô số cao thủ, thế lực như vậy lại không thể xưng hùng tại Trung Vực, xem ra thực lực của thu luyện giới tại Trung vực vượt xa địa vực Đông Bắc a!

- Ha ha, Lý huynh biết là tốt rồi. Ở toàn bộ đại lục Thuong Long, Trung Vực là nơi có thiên địa nguyên khí nồng đậm nhất, linh mạch nhiều nhất, di tích thượng cổ tập trung nhiều nhất. Đây cũng là nơi thế lực siêu cấp tụ tập, dù bốn vực đông nam tây bắc của đại lục Thương Long liên hợp lại cũng không thể chống lại được. Cho nên Lý huynh vẫn là nên buông bỏ thân phận Hán vương Đại Đường đi, thành thành thật thật mà từ người thường đi lên.

Mộc Thanh Lâm đề nghị nói, tuy trước kia có chút va chạm với Lý Lân, nhưng theo đoạn đường này, ngăn cách giữa hai người đã giảm đi rất nhiều, dù còn chưa nói tới bằng hữu, nhưng so với người khác thì thân cận hơn một chút.

- Mộc huynh có tính toán chi không?

Trong lòng Lý Lân có vài phần mê mang, dù sao Thần Ma học viện hoàn toàn khác với tưởng tượng của mình, điều này làm cho kế hoạch của hắn cũng theo đó mà phát sinh biến hóa.

- Ta thì đương nhiên tiến vào Thần Ma học viện rồi, Luyện Dược đường trong Thần Ma học viện có luyện dược sư bát tinh tọa trấn, kỹ thuật luyện dược có thể không bằng với Luyện Dược tông chúng ta, nhưng cũng không thể khinh thường. Đá núi cũng có thể mài thành ngọc, lần này ta phải cố gắng học tập lịch lãm một phen.

Mộc Thanh Lâm tự nhiên nói, trải qua mê hoặc của Lý Lân về không gian man thú Diễn Thiên Tông thượng cổ, tư tưởng Mộc Thanh Lâm dần dần phát sinh biến hóa, nếu không, luôn luôn chơi trò công tử ca như Mộc Thanh Lâm sao có thể làm ra chuyện lịch lãm này.

- Nếu Mộc huynh đã có lựa chọn, xem ra ta và ngươi tạm biệt như vậy rồi, hi vọng có duyên gặp lại.

Lý Lân ôm quyền thi lễ với Mộc Thanh Lâm, phi thường tiêu sái mà đi về phường thị phồn hoa phía xa. Hắn chú ý tới đầu tiên chính là phường thị huy hoàng này, bảo quang nhàn nhạt lộ ra làm cho Lý Lân động tâm không thôi.

Nhìn Lý Lân biến mất trong dòng người, Mộc Thanh Lâm lắc đầu, lẩm bẩm:

- Mười lăm tuổi nửa bước Võ Hoàng, xem ra năm nay Thần Ma học viện có đám học viên mới này thì sẽ rất náo nhiệt đây.

Phường thị trong Thiên Đế thành thật lớn, bên trong buôn bán đủ loại, làm cho Lý Lân hoa cả mắt. tinh nhục linh thú, phù triện, pháp khí, pháp bảo linh khí, linh báo, loại cấm khí gì cũng có. Thậm chí, võ đạo điển tịch, ở địa vực Đông Bắc sẽ cực kỳ trân quý mà cũng có rất nhiều tán tu buôn bán.



Dạo chơi trong dòng người rất lâu, Lý Lân không có mua tài liệu nào, không phải là không có thứ gì tốt, so với Hắc Thủy vương thành, mấy thứ tán tu buôn bán ở nơi này đều là cực kỳ hiếm thấy, chỉ là Lý Lân mới tới, còn chưa rõ ràng thì không vội ra tay. Làm chúa tể của Hắc Thủy vương thành, Lý Lân cũng không thiếu linh dược cùng tinh thạch, các loại khoáng vật ở trong không gian Lục Mang Tinh lại càng chồng chất như núi. Mặc dù linh dược không nhiều lắm, nhưng đều là đan dược cực phẩm nhị tinh trở lên, là trước khi đi Hương Lân đã cho hắn dùng giữ mạng.

- Xin chào huynh đài, là lần đầu tới Thiên Đế thành hay sao?

Ngay tại lúc Lý Lân tò mò đánh giá bốn phía, một thân ảnh mập mạp ngăn cản phía trước.

- Đúng thì sao mà không phải thì thế nào?

Sắc mặt Lý Lân nghiêm lại, trong lòng dâng lên vài phần đề phòng, tu luyện giới nhân tình lạnh lùng, không có tâm hại người nhưng phải có lòng phòng bị người, nhất là kẻ vô cớ đến gần, có ý đồ không rõ.

- Không nên hiểu lầm, bỉ nhân tên là Trương Thanh, người khác đều gọi là Trương béo, là tán tu thành này,nghề nghiệp chính cũng là giới thiệu Thiên Đế thành cho người mới tới. Ta thấy huynh đài chỉ nhìn xem, đoán rằng huynh đài còn chưa biết nhiều về Thiên Đế thành, bỉ nhân nguyện ý vì huynh đài góp sức!

Tên mập Trương Thanh cười cười nói.

Lý Lân đánh giá cẩn thận người này vài lần rồi nói:

- Các hạ cũng là tham gia khảo thí nhập học Htvm? Vì sao lại ở chỗ này?

Tên mập này sửng sốt một chút, sau đó liên gượng gạo cười cười:

- Huynh đài mắt sáng, bỉ nhân đúng là tham gia khảo thí nhập học Thần Ma học viện năm nay, chuẩn xác mà nói, bỉ nhân đã tham gia mấy lần rồi, tiếc là lần nào cũng thất bại.

- THất bại? KHông phải đạt tới trình độ nhất định là có thể tiến vào sao?

Lý Lân kinh ngạc, trước kia chưa từng nghe nói gia nhập Thần Ma học viện cần khảo nghiệm gì.

- Xem ra huynh đài còn chưa biết gì về Thần Ma học viện, làm học viện siêu cấp danh chấn đại lục, sao có thể nhận người đơn giản được. Ngươi nói cái đó là do lão sư hoặc là cao tầng của học viện giới thiệu mới được, đối với tán tu bình thường mà nói, muốn tiến vào Thần Ma học viện cần phải thông qua từng tầng kháo thí mới được.

Tên mập cười khổ nói, ba năm trước gã đã tới Thiên Đế thành này rồi, đến nay đã tham gia ba lượt kháo thí, nhưng đều không thể tiến vào ngoại viện. Năm nay là cơ hội cuối cùng của gã, nếu thất bại thì chỉ biết cúi đầu về quê mà thôi.

- Vậy được rồi, ngươi liền nhanh giới thiệu một chút đi!

Lý Lân gật đầu, hắn đã nhìn rõ tu vi của tên mập này, Võ Tông cửu phẩm, còn chạm tới bích chướng Tiên Thiên, chỉ cần một chút cơ duyên là có thể thuận lý thành chương đột phá Tiên thiên. Hơn nữa, nhìn gã thoạt nhìn cũng chỉ khoảng hai mươi, nếu ở Đại Đường cũng coi như là thanh niên tài tuấn. Đáng tiếc, nơi này là Thiên Đế thành, Tiên thiên đầy đất, thực lực của tên mập này không đủ xem.

Trên mặt tên mập có chút kích động, xem ra hôm nay lại có chút tiền rồi. Lúc trước gã vẫn quan sát Lý Lân, nhưng không cách nào cảm nhận được chân khí trên người hắn, chính là vì không nhìn thấu nên mới do dự rất lâu, may mà Lý Lân thuê gã, để gã không tới mức về tay không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook