Chương 809: Tính kế
Thuỵ Tỉnh Thỏ
22/06/2015
Đại Sở ở Trung Vực, Thiên đế của Đại Sở cũng thì thầm rồi triệu tập tất cả những cường giả Thánh cấp trở lên để tiến về Man Hoang cổ địa.
Bảy đế triều thượng cổ khác cũng nhanh chóng triển khai hành động, nhưng có điều tâm tư của tất cả đều rất khó đoán, tiêu diệt cường giả Vực ngoại đang mai phục là một mặt, còn về bản nguồn thế giới bị lộ ra kia lại là một mặt khác nữa.
Bên trong Man Hoang cổ địa, cấm chế cổ sau khi thoát khỏi sự kí sinh lên khí tức bản nguồn thế giới của Thương Long đại lục thì đã nhanh chóng bị vỡ vụn, ánh sáng chói lòa màu xanh của nó phát ra làm mê hoặc lòng người. Thiên đế Đại Tần và Chiến Thần đứng nhìn nó mà trong lòng không khỏi rung động.
Thiên đế Đại Tần tiến lên trước, đưa tay ra mà thu lấy bản nguồn thế giới đó.
Chiến Thần cũng động lòng mà muốn ra tay tranh đoạt, nhưng khi nhìn thấy Lý Lân và ánh mắt như hổ rình mồi của chư vương Đại Tần thì hắn cũng đã từ bỏ ý định đó. Cho dù là Chiến Thần có tham lam hơn đi chăng nữa thì với tình thế và thực lực hiện nay hắn thật sự không hề có chút cơ hội nào để tranh đoạt với Thiên đế Đại Tần.
Thiên đế Đại Tần sau khi thu lấy bản nguồn thế giới đó thì liền đưa nó vào trong người y, một khí tức khủng khiếp từ trong người Thiên đế Đại Tần nhanh chóng bạo phát ra mãnh liệt.
- Trẫm dung hợp thế giới bản nguồn này chỉ với mục đích khôi phục lại trạng thái đỉnh cao của mình, những việc còn sót lại thì xin giao cho các ngươi.
Thiên đế Đại Tần trầm giọng nói rồi nhanh chóng ngồi khoanh chân xuống mà luyện hóa thế giới bản nguồn kia.
Chiến Thần nhăn mặt mà lùi lại, trong lòng hắn lúc này vô cùng khâm phục sự quyết đoán của Thiên đế Đại Tần. Sau khi chuyện bản nguồn thế giới bị lộ ra thì chắc chắn là những cường giả Vực ngoại sẽ bị thu hút mà đến tranh đoạt, trừ những kẻ đó ra thì vẫn còn có những cường giả ẩn mình trên Thương Long đại lục cũng sẽ có hứng thú với nó mà đến. Do đó so với việc mạo hiểm xông pha vòng vây để đem nó đi thì chi bằng luyện hóa ngay tại đây, nếu may mắn có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh cao thì thử hỏi khắp vùng trời này còn ai có thể là đối thủ của Thiên đế Đại Tần nữa.
- Bảo vệ Thiên đế!
Vũ Vương hét lên, trăm vạn thiên quân của Đại Tần nhanh chóng bao vòng lấy Thiên đế Đại Tần rồi tạo ra trận thế Huyền Vũ, cả một vùng trung tâm của Man Hoang cổ địa hiện nay trông thật giống như là một cái mai rùa vậy.
Lý Lân không đứng vào trong trận thế mà y tiến vào bên trong Man Hoang cổ địa để dạo qua những linh khí mạnh mẽ của các ma sĩ. Không thể không công nhận là Man Hoang cổ địa thật sự rất khủng khiếp, bên trong nó khắp nơi đều có gió mạnh và sát hỏa, các tuyệt địa do thiên địa dung dưỡng nên càng chứa đầy nguy hiểm. Nếu như không phải thân thể của Đế Thi là bất tử thì e rằng với thực lực của Lý Lân khi vừa bước vào đây thì đã bị cấm địa tiêu diệt mất rồi.
Đương nhiên là để bảo tồn diện mạo của Man Hoang cổ địa thì trong những nguy hiểm tiềm tàng bên trong nó, thiên địa còn dung dưỡng thêm những linh vật thượng cổ. Trong lúc này thì trăm vạn thiên quân Đại Tần đang phải bảo vệ Thiên đế Đại Tần, Chiến Thần thì lại rất xem nhẹ những thứ này nên lần này Lý Lân chính là người được lợi nhiều nhất.
Trong chớp mắt những linh vật đã được Lý Lân thu vào bên trong Lục Mang Tinh, trong đó có rất nhiều những huyết mạch thượng cổ của thú hoang vô cùng quý giá. Những con thú hoang này tuy trí tuệ thấp, nhưng trong người nó lại chứa đựng máu tươi thuần khiết của hung thú thượng cổ, nếu dùng nó để luyện pháp bảo hoặc luyện nhục thân thì thật không còn gì tốt bằng.
Man Hoang cổ địa thật vô cùng rộng lớn, cho dù là với tốc độ của Đế Thi thì Lý Lân cũng không cách nào đi hết được nó trong một thời gian ngắn. Lại thêm vào cấm chế trong Man Hoang cổ địa đã bị nhóm ba người của Lý Lân phá vỡ nên hiện nay Man Hoang cổ địa như đã đồng hóa vào bên trong Thương Long đại lục, khí tức vốn bị giam cầm của nó nay đã lan xa ra ngoài phạm vi cả trăm dặm, những con thú hoang vốn không thể vượt qua cấm chế để đi ra bên ngoài thì nay cũng đã được tự do rồi.
Đầu tiên là tiểu thế giới của Linh tộc gặp nhiều xui rủi nhất, vùng hoạt động của chúng này ngay trên đường đi của những con thú hoang này. Lúc đầu thì Kì Lân chí tôn không hề quan tâm đến chuyện này, do bởi trước đó cấm chế chưa bị phá vỡ thì những con thú hoang có thể thoát ra rất ít và cũng không mạnh, cho dù là Linh tộc có yếu hơn cũng vẫn có thể dễ dàng đối phó. Nhưng hiện nay mặt của Kì Lân chí tôn đã biến sắc rồi, những con thú hoang thì tứ phương tám hướng đang thoát ra, do Man Hoang cổ địa nằm trong khu vực được những con sông bao quanh lấy, chỉ có một số ít những thông đạo đi ra bên ngoài là do con người tạo ra mà thôi, Hắc Thủy Vương Thành tại Hắc Thủy Tùng Lâm là một trong số đó. Những con thú hoang này tuy trí tuệ thấp, nhưng chúng lại vô cùng mẫn cảm, trong các thông đạo thì đoạn Hắc Thủy Tùng Lâm là yếu nhất, tự nhiên cũng đã thu hút rất nhiều thú hoang đến nơi này.
- Ta xxx...
Kì Lân chí tôn hiện nay thật đứng ngồi không yên rồi, hai đại thủ hạ là Hà Quy và Cự Tích đang hút lấy hút để bản nguồn thế giới của Linh tộc, bên trong tộc lại không có cao thủ Thánh cấp nào tọa trấn, những cao thủ Thần cấp thì thật sự không cách nào kháng cự được lâu.
Kì Lân chí tôn cắn răng cắn lợi mà nhanh chóng xông ra ngoài.
Lý Lân cũng nhìn thấy cục diện này, y thở dài một tiếng, Hắc Thủy Tùng Lâm vốn là nhà của Ngao Vô Tình, Lý Lân trong lòng cũng không muốn nó bị tiêu biến đi, lại thêm vào Hắc Thủy Vương Thành chính là vùng đất của y, cho dù là Lý Lân đã không còn xem trọng nó nữa, nhưng thật sự y cũng không đành lòng mà trơ mắt nhìn ngàn vạn sinh linh nơi này bị những con thú hoang kia tàn sát.
Lý Lân sau khi đến đây thì liền khởi động sức mạnh bản năng của Đế Thi làm cho thiên uy thiên đế của nó vang dội ra mà ảnh hưởng đến những con thú hoang phía trước làm chúng vô cùng hoảng sợ, một cảm giác cực kì đáng sợ và nguy hiểm bao trùm lên tất cả chúng.
Nhìn sự hoảng loạn của đám thú hoang, Lý Lân trầm ngâm thêm một lát rồi quyết định dùng hũ thần để ra tay, hũ thần sau khi được khởi động thì đã tạo ra một lực hút khủng khiếp mà hút tất cả đám thú hoang kia vào bên trong không gian của nó.
Kì Lân chí tôn trong lòng lúc này đã nhẹ nhõm đi rất nhiều, hắn thật không ngờ là Lý Lân lại ra tay cứu giúp, điều này làm hắn càng thêm cảm kích đối với Lý Lân. Nếu như không phải có Lý Lân chắn ở phía trước kia thì có lẽ là bản nguồn tiểu thế giới của Linh tộc đã không cách nào kháng cự lại được làn sóng tấn công cuồng bạo của những con thú vương kia.
Hũ thần vốn là một chí bảo thời không, không gian bên trong nó là vô cùng nhiều, lại thêm vào sức mạnh Đế cấp khởi động nó thì có thể nuốt chửng cả một vùng. Những con thú hoang tuy rất nhiều, nhưng dưới lực hút của hũ thần, chúng thật không có cách nào để chạy thoát đi được.
Grào...!
Những con thú vương trong đám thú hoang kia phát ra những tiếng kêu gào phẫn uất, trí tuệ của chúng là cao hơn so với những con thú hoang bình thường, nhưng trong người chúng vẫn bị tinh huyết của hung thú áp chế. So với những con thú hoang bình thường thì những con thú vương này càng hiểu rõ là người đàn ông trước mắt kia là người có sức mạnh mà chúng không thể nào chống chọi lại được.
Theo tiếng kêu gào của những con thú vương thì các thú hoang khác nhanh chóng chuyển hướng sang những thông đạo còn lại mà tháo chạy.
Lý Lân phi thân lên phía trước mà đánh giết vào bên trong đám thú hoang, thần thức của y khóa chặt những con thú vương có sức mạnh Thánh cấp rồi khởi động hũ thần để bắt chúng vào bên trong không gian của nó.
Lý Lân thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần những con thú vương này không thoát ra được thì những con thú hoang khác dù có thoát được ra ngoài cũng sẽ bị người của Nhân tộc tiêu diệt mà thôi. Nhưng Lý Lân thật không thể ngờ là sau bao nhiêu năm dài đăng đẳng thì số lượng thú hoang bên trong Man Hoang cổ địa này thật sự nhiều đến mức y không thể nào tưởng tượng ra được.
- Vùng đất thượng cổ này không thể nào bị tiêu tan như vậy được!
Lý Lân dần dần nhận ra được sự thay đổi của Man Hoang cổ địa, trong lòng liền hạ quyết tâm. Lý Lân nhanh chóng dùng đại pháp hút cả linh mạch phía bên dưới của Man Hoang cổ địa mà tạo ra một phong ấn mới cho nó. Thông qua sức mạnh của Đế Thi thì bản nguồn thiên địa hiện nay đã nằm ở trước mắt y, tám đạo phong ấn thần phù mà lúc đầu Lý Lân có được nay không ngờ đã phát huy tác dụng một cách thuận lợi và cho phép Lý Lân giải quyết vấn đề về bản nguồn thiên địa một cách vô cùng đơn giản.
Lý Lân muốn hoàn thành việc mà Thiên đế Đại Tần chưa làm xong, y muốn luyện hóa Man Hoang cổ địa để bảo giữ lại vùng đất cuối cùng sót lại từ thời thượng cổ này.
Cũng trong lúc Lý Lân ra tay thì từng luồng khí tức một xuất hiện bên trong nơi sâu thẳm của Man Hoang cổ địa, những người này nhìn Lý Lân đang tế luyện cả Man Hoang cổ địa này như một thiên thần, thần sắc chúng vô cùng nghiêm túc.
- Kẻ đó là ai? Tại sao trong sử sách không hề có bất cứ ghi chép nào về hắn vậy?
Bảy đế triều thượng cổ khác cũng nhanh chóng triển khai hành động, nhưng có điều tâm tư của tất cả đều rất khó đoán, tiêu diệt cường giả Vực ngoại đang mai phục là một mặt, còn về bản nguồn thế giới bị lộ ra kia lại là một mặt khác nữa.
Bên trong Man Hoang cổ địa, cấm chế cổ sau khi thoát khỏi sự kí sinh lên khí tức bản nguồn thế giới của Thương Long đại lục thì đã nhanh chóng bị vỡ vụn, ánh sáng chói lòa màu xanh của nó phát ra làm mê hoặc lòng người. Thiên đế Đại Tần và Chiến Thần đứng nhìn nó mà trong lòng không khỏi rung động.
Thiên đế Đại Tần tiến lên trước, đưa tay ra mà thu lấy bản nguồn thế giới đó.
Chiến Thần cũng động lòng mà muốn ra tay tranh đoạt, nhưng khi nhìn thấy Lý Lân và ánh mắt như hổ rình mồi của chư vương Đại Tần thì hắn cũng đã từ bỏ ý định đó. Cho dù là Chiến Thần có tham lam hơn đi chăng nữa thì với tình thế và thực lực hiện nay hắn thật sự không hề có chút cơ hội nào để tranh đoạt với Thiên đế Đại Tần.
Thiên đế Đại Tần sau khi thu lấy bản nguồn thế giới đó thì liền đưa nó vào trong người y, một khí tức khủng khiếp từ trong người Thiên đế Đại Tần nhanh chóng bạo phát ra mãnh liệt.
- Trẫm dung hợp thế giới bản nguồn này chỉ với mục đích khôi phục lại trạng thái đỉnh cao của mình, những việc còn sót lại thì xin giao cho các ngươi.
Thiên đế Đại Tần trầm giọng nói rồi nhanh chóng ngồi khoanh chân xuống mà luyện hóa thế giới bản nguồn kia.
Chiến Thần nhăn mặt mà lùi lại, trong lòng hắn lúc này vô cùng khâm phục sự quyết đoán của Thiên đế Đại Tần. Sau khi chuyện bản nguồn thế giới bị lộ ra thì chắc chắn là những cường giả Vực ngoại sẽ bị thu hút mà đến tranh đoạt, trừ những kẻ đó ra thì vẫn còn có những cường giả ẩn mình trên Thương Long đại lục cũng sẽ có hứng thú với nó mà đến. Do đó so với việc mạo hiểm xông pha vòng vây để đem nó đi thì chi bằng luyện hóa ngay tại đây, nếu may mắn có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh cao thì thử hỏi khắp vùng trời này còn ai có thể là đối thủ của Thiên đế Đại Tần nữa.
- Bảo vệ Thiên đế!
Vũ Vương hét lên, trăm vạn thiên quân của Đại Tần nhanh chóng bao vòng lấy Thiên đế Đại Tần rồi tạo ra trận thế Huyền Vũ, cả một vùng trung tâm của Man Hoang cổ địa hiện nay trông thật giống như là một cái mai rùa vậy.
Lý Lân không đứng vào trong trận thế mà y tiến vào bên trong Man Hoang cổ địa để dạo qua những linh khí mạnh mẽ của các ma sĩ. Không thể không công nhận là Man Hoang cổ địa thật sự rất khủng khiếp, bên trong nó khắp nơi đều có gió mạnh và sát hỏa, các tuyệt địa do thiên địa dung dưỡng nên càng chứa đầy nguy hiểm. Nếu như không phải thân thể của Đế Thi là bất tử thì e rằng với thực lực của Lý Lân khi vừa bước vào đây thì đã bị cấm địa tiêu diệt mất rồi.
Đương nhiên là để bảo tồn diện mạo của Man Hoang cổ địa thì trong những nguy hiểm tiềm tàng bên trong nó, thiên địa còn dung dưỡng thêm những linh vật thượng cổ. Trong lúc này thì trăm vạn thiên quân Đại Tần đang phải bảo vệ Thiên đế Đại Tần, Chiến Thần thì lại rất xem nhẹ những thứ này nên lần này Lý Lân chính là người được lợi nhiều nhất.
Trong chớp mắt những linh vật đã được Lý Lân thu vào bên trong Lục Mang Tinh, trong đó có rất nhiều những huyết mạch thượng cổ của thú hoang vô cùng quý giá. Những con thú hoang này tuy trí tuệ thấp, nhưng trong người nó lại chứa đựng máu tươi thuần khiết của hung thú thượng cổ, nếu dùng nó để luyện pháp bảo hoặc luyện nhục thân thì thật không còn gì tốt bằng.
Man Hoang cổ địa thật vô cùng rộng lớn, cho dù là với tốc độ của Đế Thi thì Lý Lân cũng không cách nào đi hết được nó trong một thời gian ngắn. Lại thêm vào cấm chế trong Man Hoang cổ địa đã bị nhóm ba người của Lý Lân phá vỡ nên hiện nay Man Hoang cổ địa như đã đồng hóa vào bên trong Thương Long đại lục, khí tức vốn bị giam cầm của nó nay đã lan xa ra ngoài phạm vi cả trăm dặm, những con thú hoang vốn không thể vượt qua cấm chế để đi ra bên ngoài thì nay cũng đã được tự do rồi.
Đầu tiên là tiểu thế giới của Linh tộc gặp nhiều xui rủi nhất, vùng hoạt động của chúng này ngay trên đường đi của những con thú hoang này. Lúc đầu thì Kì Lân chí tôn không hề quan tâm đến chuyện này, do bởi trước đó cấm chế chưa bị phá vỡ thì những con thú hoang có thể thoát ra rất ít và cũng không mạnh, cho dù là Linh tộc có yếu hơn cũng vẫn có thể dễ dàng đối phó. Nhưng hiện nay mặt của Kì Lân chí tôn đã biến sắc rồi, những con thú hoang thì tứ phương tám hướng đang thoát ra, do Man Hoang cổ địa nằm trong khu vực được những con sông bao quanh lấy, chỉ có một số ít những thông đạo đi ra bên ngoài là do con người tạo ra mà thôi, Hắc Thủy Vương Thành tại Hắc Thủy Tùng Lâm là một trong số đó. Những con thú hoang này tuy trí tuệ thấp, nhưng chúng lại vô cùng mẫn cảm, trong các thông đạo thì đoạn Hắc Thủy Tùng Lâm là yếu nhất, tự nhiên cũng đã thu hút rất nhiều thú hoang đến nơi này.
- Ta xxx...
Kì Lân chí tôn hiện nay thật đứng ngồi không yên rồi, hai đại thủ hạ là Hà Quy và Cự Tích đang hút lấy hút để bản nguồn thế giới của Linh tộc, bên trong tộc lại không có cao thủ Thánh cấp nào tọa trấn, những cao thủ Thần cấp thì thật sự không cách nào kháng cự được lâu.
Kì Lân chí tôn cắn răng cắn lợi mà nhanh chóng xông ra ngoài.
Lý Lân cũng nhìn thấy cục diện này, y thở dài một tiếng, Hắc Thủy Tùng Lâm vốn là nhà của Ngao Vô Tình, Lý Lân trong lòng cũng không muốn nó bị tiêu biến đi, lại thêm vào Hắc Thủy Vương Thành chính là vùng đất của y, cho dù là Lý Lân đã không còn xem trọng nó nữa, nhưng thật sự y cũng không đành lòng mà trơ mắt nhìn ngàn vạn sinh linh nơi này bị những con thú hoang kia tàn sát.
Lý Lân sau khi đến đây thì liền khởi động sức mạnh bản năng của Đế Thi làm cho thiên uy thiên đế của nó vang dội ra mà ảnh hưởng đến những con thú hoang phía trước làm chúng vô cùng hoảng sợ, một cảm giác cực kì đáng sợ và nguy hiểm bao trùm lên tất cả chúng.
Nhìn sự hoảng loạn của đám thú hoang, Lý Lân trầm ngâm thêm một lát rồi quyết định dùng hũ thần để ra tay, hũ thần sau khi được khởi động thì đã tạo ra một lực hút khủng khiếp mà hút tất cả đám thú hoang kia vào bên trong không gian của nó.
Kì Lân chí tôn trong lòng lúc này đã nhẹ nhõm đi rất nhiều, hắn thật không ngờ là Lý Lân lại ra tay cứu giúp, điều này làm hắn càng thêm cảm kích đối với Lý Lân. Nếu như không phải có Lý Lân chắn ở phía trước kia thì có lẽ là bản nguồn tiểu thế giới của Linh tộc đã không cách nào kháng cự lại được làn sóng tấn công cuồng bạo của những con thú vương kia.
Hũ thần vốn là một chí bảo thời không, không gian bên trong nó là vô cùng nhiều, lại thêm vào sức mạnh Đế cấp khởi động nó thì có thể nuốt chửng cả một vùng. Những con thú hoang tuy rất nhiều, nhưng dưới lực hút của hũ thần, chúng thật không có cách nào để chạy thoát đi được.
Grào...!
Những con thú vương trong đám thú hoang kia phát ra những tiếng kêu gào phẫn uất, trí tuệ của chúng là cao hơn so với những con thú hoang bình thường, nhưng trong người chúng vẫn bị tinh huyết của hung thú áp chế. So với những con thú hoang bình thường thì những con thú vương này càng hiểu rõ là người đàn ông trước mắt kia là người có sức mạnh mà chúng không thể nào chống chọi lại được.
Theo tiếng kêu gào của những con thú vương thì các thú hoang khác nhanh chóng chuyển hướng sang những thông đạo còn lại mà tháo chạy.
Lý Lân phi thân lên phía trước mà đánh giết vào bên trong đám thú hoang, thần thức của y khóa chặt những con thú vương có sức mạnh Thánh cấp rồi khởi động hũ thần để bắt chúng vào bên trong không gian của nó.
Lý Lân thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần những con thú vương này không thoát ra được thì những con thú hoang khác dù có thoát được ra ngoài cũng sẽ bị người của Nhân tộc tiêu diệt mà thôi. Nhưng Lý Lân thật không thể ngờ là sau bao nhiêu năm dài đăng đẳng thì số lượng thú hoang bên trong Man Hoang cổ địa này thật sự nhiều đến mức y không thể nào tưởng tượng ra được.
- Vùng đất thượng cổ này không thể nào bị tiêu tan như vậy được!
Lý Lân dần dần nhận ra được sự thay đổi của Man Hoang cổ địa, trong lòng liền hạ quyết tâm. Lý Lân nhanh chóng dùng đại pháp hút cả linh mạch phía bên dưới của Man Hoang cổ địa mà tạo ra một phong ấn mới cho nó. Thông qua sức mạnh của Đế Thi thì bản nguồn thiên địa hiện nay đã nằm ở trước mắt y, tám đạo phong ấn thần phù mà lúc đầu Lý Lân có được nay không ngờ đã phát huy tác dụng một cách thuận lợi và cho phép Lý Lân giải quyết vấn đề về bản nguồn thiên địa một cách vô cùng đơn giản.
Lý Lân muốn hoàn thành việc mà Thiên đế Đại Tần chưa làm xong, y muốn luyện hóa Man Hoang cổ địa để bảo giữ lại vùng đất cuối cùng sót lại từ thời thượng cổ này.
Cũng trong lúc Lý Lân ra tay thì từng luồng khí tức một xuất hiện bên trong nơi sâu thẳm của Man Hoang cổ địa, những người này nhìn Lý Lân đang tế luyện cả Man Hoang cổ địa này như một thiên thần, thần sắc chúng vô cùng nghiêm túc.
- Kẻ đó là ai? Tại sao trong sử sách không hề có bất cứ ghi chép nào về hắn vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.