Tam Thái Tử

Chương 936: Tư thục tiên sinh nông thôn.

Thuỵ Tỉnh Thỏ

24/06/2015

- Đáng chết, tiểu tử đó quả nhiên là đã đi vào trong lòng đất, hơn nữa lại đã vượt qua hài cốt tiền bối mà tiến vào trong tầng sâu hơn. Sắc mặt Sa Thông Thiên vô cùng khó coi. Kế hoạch lần này lỗ hổng duy nhất chính là dưới lòng đất, nếu gã có thể phát hiện sớm, có lẽ có thể thông qua bí pháp thúc dục hài cốt thật lớn phía dưới đem Lý Lân chắn lại. Nhưng bây giờ căn bản không thể nào, Lý Lân đã trốn vào tầng sâu bên trong, hơn nữa nơi dưới nhất trừ bỏ đất tầng còn có một sông ngầm thật lớn. Sông ngầm dưới đất kia thông suốt với bốn phương, căn bản là khó mà có thể phát hiện ra tung tích của Lý Lân.

- Hắn sẽ đi đến nơi nào? Nghĩ đến sắc mặt Sa Thông Thiên lại càng khó coi.

Sa Hà Thông từ trên bầu trời cao đi xuống, gã nghe nói Lý Lân trốn xuống lòng sông ngầm dưới đất, sắc mặt cũng đồng dạng trở thành khó coi.

- Hà Thông ngươi dẫn người đi trước về hướng Giáo Đình Quang Minh, một khi phát hiện Tư Kha Đạt xuất hiện lập tức cho ta biết. Ta dẫn người đi đến gia tộc La Căn trước, những người còn lại ở đây tiếp tục tìm tòi, phòng ngừa hắn quay lại giết chóc. Sa Thông Thiên bất đắc dĩ bố trí, lúc này quyền chủ động của bọn họ đã muốn chuyển sang tay Lý Lân.

Lý Lân biến mất, chuẩn xác mà nói theo hắn đi vào dưới lòng đất cũng sẽ không còn gặp hắn đi ra ngoài. Người của Sa Thông Thiên tỏa ra bốn phương tám hướng tìm kiếm, dò la cẩn thận, căn bản cũng không có nhân vật tương tự như Lý Lân xuất hiện.

Sa Thông Thiên lo lắng, âm thầm phái ra rất nhiều thủ hạ đi Giáo đình Quang Minh cùng gia tộc La Căn do thám, kết quả là Tư Kha Đạt vẫn chưa tới Giáo đình Quang Minh, mà cũng chưa từng trở về gia tộc La Căn.

- Chết tiệt, tiểu tử này rốt cuộc trốn chỗ nào? Thời gian mấy ngày ngắn ngủi, Sa Thông Thiên đã gầy một vòng lớn, hai con mắt đỏ ngầy, hơi thở bạo ngược, thoạt nhìn cực kỳ dọa người.

- Nếu hắn đã chết hẳn là tốt! Sa Thông Thiên thấp giọng nói.

- Đúng! Hắn đã chết, hắn khẳng định đã chết rồi! Trúng Hỗn Độn Chi Độc hai lần, hắn không chết thì là quái vật à! Sa Thông Thiên lớn tiếng nói, giống như nói cho mọi người, cũng giống như đang thuyết phục mình.

Sa Thông Thiên thở dài, bản thân là tộc trưởng cũng đã trải qua nhiều được mất. Ngẫm lại cũng có thể lý giải, xây dựng Tây Sa tộc đã hao phí của gã một mảnh tâm huyết, vốn tưởng rằng lần này là cơ hội ngàn năm có một, lại gặp phải nguy cơ thua cả bàn. Nếu đổi lại là người khác, trong lòng cũng khó yên tĩnh.

- Tộc trưởng, ta đề nghị tiếp tục gia tăng tìm kiếm, trọng điểm là Giáo đình Quang Minh cùng gia tộc La Căn, cho dù Tư Kha Đạt đào tẩu khỏi tay chúng ta, cũng không thể để hắn bình an về đến gia tộc.

- Nói dễ hơn làm, bản thân Tư Kha Đạt thực lực rất mạnh, mặc dù bị thương nặng, bị kịch độc xâm nhập, bây giờ còn lại bao nhiêu thực lực, không ai có thể biết rõ. Bên trong toàn gia tộc, cũng chỉ có hai người chúng ta thực lực không thua hắn, chẳng lẽ hai người chúng ta tự mình đi theo dõi? Sa Thông Thiên cảm thấy không khả thi. Đây là đánh hổ không chết, hậu hoạn vô cùng. Huống chi sau lưng con hổ này còn có cả một gia tộc Cự Long, càng không phải là người mà Tây Sa tộc có thể đối kháng.

- Chẳng lẽ chúng ta phải bỏ nơi này? Sa Hà Thông buồn bực nói, vô số năm xây dựng, nơi này đã trở thành đại bản doanh của Tây Sa tộc, một khi từ bỏ, tương lai còn có thể có được thực lực như bây giờ hay không cũng không nói chính xác được.

Ngay tại thời điểm hai người vô cùng buồn rầu, thì một hàng người đến giải quyết vấn đề khẩn cấp của bọn họ.

- Quỷ vương Xích Luyện, ngươi đã khôi phục rồi? Nhìn Quỷ vương Xích Luyện khí tức càng thêm hùng hồn, thần sắc trên mặt Sa Thông Thiên cực kỳ ngưng trọng. Chúa tể U Minh thủ đoạn quả nhiên thông thiên, một cường giả cấp Chí Tôn hậu kỳ tùy tùy tiện tiện liền cho khôi phục, thậm chí còn tiến thêm một bước, khoảng cách tới Chí Tôn đỉnh cao chỉ còn lại nửa bước dài.

- Sa tộc trưởng, Chúa tể tộc ta biết các ngươi đã cùng Giáo đình Quang Minh trở mặt, lão nhân gia hắn hoan nghênh các ngươi gia nhập U Minh tộc. Về phần, La Căn- Tư Kha Đạt đào tẩu, giao cho chúng ta là được rồi. Lần này ngoài ta ra, còn có Quỷ vương Tà Họa cấp Chí Tôn đỉnh cao tham dự, hai người chúng ta phân ra hai hướng theo dõi, cam đoan sẽ không để cho La Căn- Tư Kha Đạt còn sống trở về. Quỷ Vương Xích Luyện vẻ mặt sát khí nói. Lý Lân đột nhiên đánh lén làm gã đột tử tại chỗ, nếu không phải Chúa tể U Minh để lại một hình chiếu ở trong cơ thể gã đề phòng bất trắc, có lẽ lúc này Quỷ vương Xích Luyện chỉ còn là bộ xương lạnh lẽo. Lần này khôi phục trở lại, thực lực càng thêm mạnh mẽ, giết chết Lý Lân có phần nắm chắc hơn.

Sa Thông Thiên cùng Sa Hà Thông mừng rỡ, Quỷ vương Xích Luyện đã bước nửa bước vào Chí Tôn đỉnh cao, còn Quỷ vương Tà Họa lại là Chí Tôn đỉnh cao chân chính. Có hai người ra tay, Lý Lân tuyệt đối không có khả năng dễ dàng trở lại Giáo đình Quang Minh hoặc gia tộc La Căn.



- Vậy chúng ta nên làm cái gì? Sa Thông Thiên trầm giọng nói. Bọn họ tự nhiên biết, thiên hạ này không có bữa cơm nào miễn phí. Đã muốn trở mặt hoàn toàn cùng phía Quang Minh, hiện tại chỉ có thể bám chặt chẽ vào U Minh tộc.

- Cái gì cũng phải làm, an tâm nghe theo lệnh chiêu mộ binh của Giáo đình Quang Minh, đến lúc đó nên làm như thế nào, chúng ta tự nhiên sẽ báo tin cho ngươi. Quỷ vương Xích Luyện cười quỷ dị, nói.

Quỷ vương Tà Họa thì thủy chung không nói lời nào, thoạt nhìn ngơ ngẩn ngây ngốc, nhưng chỉ cần người này ngẫu nhiên ngẩng đầu, trong mắt lóe lên tinh quang làm cho Sa Thông Thiên cũng không dám nhìn thẳng.

Cách Tây Sa tộc ngoài ngàn dặm có một sơn thôn nhỏ, thôn dân tuân thủ truyền thống, sống tự cung tự cấp. Nhưng trong khoảng thời gian này, trên đầu phố trong thôn có rất ít đứa nhỏ ầm ĩ vui đùa, cho dù ngẫu nhiên có vài đứa, cũng là cảnh tượng vội vàng.

- Mập mạp, đều tại ngươi, lần này ta lại tới trễ rồi, kiểu gì cũng bị tiên sinh cho ăn thước. Một thằng bé tám tuổi vẻ mặt đau khổ nói. Ở phía sau nó có một tiểu mập mạp, cái đầu không cao, toàn thân tròn quay. Lúc này tiểu mập mạp vừa chạy vừa cắn một khối lớn tinh thịt ma thú trong tay.

- Đại Sơn ca, người ta chính là chưa ăn no nha, hơn nữa, vì sao tiên sinh chỉ đánh ca mà không đánh ta? Tiểu mập mạp vươn cái tay nhỏ bé đầy dầu, thắc mắc hỏi.

Đứa nhỏ tên là Đại Sơn, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút nhăn lại, có chút thầm oán nói: - Tiên sinh nói, ngươi bây giờ còn chưa chính thức đi học, cho nên kỷ luật không thể trói buộc ngươi. Nhưng ta thì khác, ta là đệ tử chính thức, học không tốt, trái với kỷ luật đương nhiên là phải ăn thước.

- Hì hì, nói như vậy, trở thành đệ tử chính thức cũng không có chỗ tốt gì nha! Tiểu mập mạp vẻ mặt đau khổ nói. Nghe lão nương trong nhà nói, qua hai tháng nữa, mình cũng đủ tuổi trở thành học viên chính thức. Vừa nghĩ tới cái người tiên sinh bảo thủ với khuôn mặt nghiêm túc cùng cái thước đen đen, tiểu mập mạp không tự chủ mà run rẩy.

Cùng với hai người còn mấy hài tử nữa cũng là dáng vẻ vội vàng như vậy, bọn hắn đều là bạn chơi từ nhỏ, hiện tại gặp mặt cũng chỉ là vội vàng chào hỏi.

Ở trong sơn thôn có một phòng ở to lớn, nơi này vốn là tiền viện của trưởng thôn, bất quá bây giờ đã trở thành học đường trong thôn. Mà ở trung tâm sân, thì có một thân hình thon dài ngồi ngay ngắn, trước mặt hắn có một bàn gỗ nhỏ, trên bàn gỗ có một ly trà, một cây thước vừa dài lại đen. Ở trước bàn gỗ, một đám trẻ con từ ba đến mười tuổi ngồi nghiêm chỉnh.

Đại Sơn cùng tiểu mập mạp xông tới, nhìn tiên sinh phụng phịu, xám xịt cẩn thận đến chỗ ngồi của mình.

- Tiên sinh rất nghiêm khắc, không biết hôm nay thằng nào xui xẻo ăn thước. Đại Sơn cẩn thận quan sát, đáng tiếc, tiên sinh vẫn luôn là một bộ dạng như vậy, căn bản nhìn không ra cái gì.

- Bây giờ ngoại trừ dạy các ngươi đọc sách biết chữ, còn có thể dạy các ngươi một bộ công pháp tu luyện thánh lực. Hiện tại xếp hàng lại đây kiếm trắc thuộc tính thánh lực của mấy đứa. Tư thục tiên sinh lấy một khoáng thạch trong suốt từ dưới bàn nhỏ lên, tương truyền đây là bảo bối mấy đời kiểm trắc thuộc tính thánh lực trong thôn. Hiện tại thì do tư thục tiên sinh quản lý.

Hai mươi mấy đứa nhỏ lập tức sáng mắt lên. Bọn họ đã sớm hâm mộ bậc cha chú thánh lực cường đại, đáng tiếc, lúc trước tiên sinh vẫn truyền thụ văn hóa tri thức cho bọn họ, bị hạn chế dưới quyền uy của tiên sinh, bọn họ cũng không dám hỏi nhiều. Không ngờ tới hôm nay tiên sinh vậy mà lại chủ động muốn khảo nghiệm thuộc tính thánh lực của bọn hắn, vô luận là Đại Sơn hay là tiểu mập mạp cũng hưng phấn hoan hô lên.

- Tiểu Hoa, thuộc tính thủy cấp thấp, có thể tu luyện.

- Đại Ngưu, thuộc tính kim cấp trung, có thể tu luyện.



- Đào tử, thuộc tính thủy cấp trung, có thể tu luyện.

...

Thanh âm tiên sinh bình tĩnh, mà biểu tình của mấy đứa nhỏ thì rất phong phú. Đứa nhỏ mà thuộc tính cấp cao, ngộ tính tốt thì kiêu ngạo giống như tiểu khổng tước, đứa nhỏ thuộc tính thấp nhưng nghe tiên sinh nói có thể tu luyện, thì cũng là một đám tươi cười rạng rỡ.

- Đại Sơn, thuộc tính thổ cấp cao, có thể tu luyện! Tiên sinh nói xong, nhịn không được nhìn nó một cái.

Đại Sơn thu hồi bàn tay nhỏ vô cùng bẩn, thè lưỡi chui vào trong đám người.

Chúng hài tử hâm mộ nhìn nó, thật ra khiến Đại Sơn có chút tính toán không tốt. Rất nhanh, một đám đứa nhỏ lớn đều đã kiểm tra xong, đến phiên vài đứa nhỏ nhất, bọn chúng đều là lớn hơn năm tuổi một chút, tiểu mập mạp nhỏ nhất, ngay cả bốn tuổi cũng không có.

Khác với những hài tử khác cũng cơ bản là thuộc tính cấp thấp, nhưng đến phiên tiểu mập mạp thì ngược lại, bình thường, tiểu tử kia không sợ trời không sợ đất, hôm này nhìn tiên sinh mặt đen sợ hãi rụt rè. Bàn tay nhỏ bé đầy dầu đặt trên khoáng thạch kiểm tra thuộc tính.

Ông!!!!

Một luồng quang mang lửa đỏ bay lên. Kết quả này làm cho tất cả mấy đứa nhỏ thán phục, ngay cả tiên sinh mặt đen cũng nhịn không được lộ ra một chút thần sắc kinh ngạc.

- Hoắc Sâm, thuộc tính hỏa cấp đỉnh cao, có thể tu luyện! Nói xong, khóe miệng tiên sinh nhịn không được lộ ra mỉm cười.

- Hì hì.. Tiểu mập mạp cười hì hì chạy trở về, vẻ mặt hưng phấn khoe ra với Đại Sơn, tiên sinh mặt đen vừa cẩn thận nghe, lại nhịn không được, kinh ngạc mà bật cười.

- Đại Sơn, ngươi nói sai rồi, tiên sinh người ta tốt lắm a, vừa rồi còn cười với ta đó! Tiểu mập mạp tâm tính đơn thuần, hơn nữa sinh hoạt tại trong sơn thôn thuần khiết này, tự nhiên sẽ không giống người ngoại giới, tâm tư phức tạp như vậy.

- Tiểu mập mạp, ngươi vậy mà lại là thuộc tính cấp đỉnh cao, so với ta còn lợi hại hơn! Nói xong, Đại Sơn xoa xoa đầu mập mạp, thật là không hề có vẻ ghen ghét.

- Được rồi, hiện ta ta giảng giải bản chất thánh lực cho các ngươi biết trước. Buổi chiều chính thức truyền thụ công pháp cho các ngươi. Tiên sinh nói, bọn trẻ càng thêm hưng phấn, một đám nghiêm túc ngồi.

- Cái gọi là thánh lực... Tiên sinh mở lời, thanh âm cũng không lớn, nhưng rõ ràng dễ hiểu, bọn nhỏ nghe như si như say, nhất là cái mặt đầy dầu của tiểu mập mạp, theo lời Lý Lân giảng giải quanh thân còn có thánh lực hỏa hồng sắc hội tụ.

Trên khuôn mặt đen của tiên sinh hiện lên vẻ kinh ngạc càng đậm hơn, nhưng hắn cũng không dừng lại mà vẫn kiên nhẫn giảng giải.

Ước chừng hết một buổi sáng, tiên sinh đem phương pháp tạo thành thánh lực và thuộc tính giảng giải cho bọn nhỏ, sau đó theo mệnh lệnh tan học của hắn, một đám hài tử giống như một đàn dê núi được giải phóng, nhảy lên hoan hô rồi xông ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook