Tam Thái Tử

Chương 651: Vạn tộc tháo chạy

Thuỵ Tỉnh Thỏ

04/11/2014

Tê tê!

Từng đợt tiếng kêu quỷ dị từ trong sương mù vang lên. Sau đó sương trắng co rút lại cực nhanh. Cuối cùng Linh xà tiêu thất, tại chỗ chỉ có một đạo kiếm quang hình xà đang không ngừng du động.

- Đây là cái quỷ gì vậy? Sắc mặt mấy người Hổ tộc tộc trưởng đại biến.

- Hình như là một đạo kiếm quang, chẳng lẽ đây là thiên phú thần thông của Binh trận Linh xà? Quân sư vạn tộc trầm giọng nói.

- Nhìn kỹ hẵng nói! Vài vị tộc trưởng bán Thần cấp sớm đã đình chỉ công kích Cửu Long Khốn Thiên trận, dù sao ngay lúc này mấu chốt quyết định chiến cuộc là trận chiến giữa Linh xà và tinh huyết thần thú trên đó.

Xoẹt!

Một thanh âm kiếm ngân vang lên. Bạch quang thoáng chốc biến mất không thấy gì nữa, chờ khi mọi người có thể nhìn thấy bạch sắc kiếm quang thì nó đã ở phía sau tinh huyết thần thú.

Rống!

Tinh huyết thần thú hét lớn một tiếng, mười cái đầu hiện lên vẻ mờ mịt. Nhưng vào lúc này, răng rắc một tiếng, đầu hổ ở trung tâm vang lên tiếng động giòn tan, mi tâm lưu lại một hạt huyết châu, đầu cự hổ ầm ầm nổ nát.

Tinh huyết thần thú phát ra một tiếng thét bi thảm rung trời, đột nhiên xoay người nhìn bạch sắc kiếm quang.

Sưu sưu sưu!

Kiếm quang vẽ nên từng đạo bạch sắc trong hư không, nhìn như thong thả di chuyển, nhưng trên thực tế đã muốn nhanh đến cực hạn. Trong tiếng nổ vang, đầu của tinh huyết thần thú một cái tiếp một cái phát nổ. Gần như trong chớp mắt, tinh huyết cự thú chỉ còn lại có một cái đầu rồng. Nhưng long nhãn trên đầu rồng tràn đầy vẻ hoảng sợ. Mặc kệ nó thúc dục như thế nào, những cái đầu bị kiếm quang màu trắng xử lý cũng không cách nào khôi phục lại được. Dường như sinh cơ trong những cái đầu bị đâm xuyên đã bị kiếm quang kia chặt đứt hoàn toàn.

Sưu!

Cuối cùng kiếm quang lướt qua đầu rồng, ầm ầm hóa thành Linh xà che trời, mà trên thân thể Linh xà đã xuất hiện vết rách chằng chịt, giống như vạn dặm Linh xà bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ, hóa thành tro bụi.

Tinh huyết quái thú vẫn không nhúc nhích, cuối cùng mi tâm của đầu rồng rơi ra một giọt huyết châu đỏ sẫm. Thân thú khổng lồ yên lặng ngã xuống đất.

Cự xà há mồm khẽ hút, tinh huyết thần thú đã hóa thành từng đoàn huyết tinh bị nó hút nào trong miệng. Sau đó một cỗ huyết quang từ trên mình bộc phát ra, vết rách rậm rạp đáng sợ quanh thân chậm rãi biến mất.

Rống ——!

Linh xà rống to một tiếng, ầm ầm xoay người hướng về đại quân vạn tộc đang vây công Nhân tộc, nghiền ép mà đi.

- Đáng chết, tại sao lại như vậy, tinh huyết thần thú không phải là giết không chết đấy ư? Tộc trưởng Hổ tộc tức giận quát.



- Hổ tộc trưởng, bây giờ không phải là lúc truy xét việc này, chúng ta rút lui thôi. Quân sư vạn tộc trầm giọng nói.

- Rút lui như thế nào, đối phương nhưng là cao thủ vượt cả Thần cấp, một khi bị nó nhìn chằm chằm, căn bản là không thể thoát đi. Lần đầu tiên trong lòng tộc trưởng Hổ tộc dâng lên nguy cơ tử vong. tộc trưởng vạn tộc khác sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.

- Cũng không phải là không có biện pháp, chỉ cần chúng ta kiên trì công kích Trấn Thiên Tông, Binh trận Linh xà kia không thể không xoay người lại bảo hộ, chỉ cần chúng ta rời khỏi Thiên môn, trở về địa vực Thần giới, Lý Lân cho dù cường thịnh hơn nữa cũng không làm khó được chúng ta. Quân sư vạn tộc có ý tứ là tráng sĩ đoạn cánh tay, hy sinh một nhóm người để đổi lấy thời gian đào vong.

Hổ tộc trưởng sắc mặt ngưng trọng, trong lòng có chút dao động, hắn nhìn về phía những chủng tộc khác. Nhưng các chủng tộc bị ánh mắt hắn lướt qua đều cúi đầu, không có ai nguyện ý đi đoạn hậu, nhất là khi đối phương có cường giả Thần cấp điên cuồng chém giết.

- Đại Bàng tộc trưởng, việc đoạn hậu giao cho ngươi, Đại Bàng tộc các ngươi có được tốc độ nhanh nhất thiên hạ, có thể trong thời khắc nguy hiểm thoát thân, chuyện này các ngươi là sự lựa chọn thích hợp nhất. Hổ tộc trưởng nói làm cho chủng tộc khác nhẹ nhàng thở ra, tộc trưởng Đại Bàng tộc sắc mặt khó coi. Đang muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy ánh mắt đầy sát khí và bức bách của Hổ tộc trưởng và các tộc trưởng khác. Tộc trưởng Đại Bàng tộc biết nếu mình không đáp ứng, chỉ sợ sẽ lập tức đắc tội tất cả chủng tộc. Dù sao có thể liên minh tới đây tham gia trận đại chiến công phạt Nhân loại này không có một ai là chủng tộc nhỏ bé yếu ớt. Cho dù Đại Bàng tộc cao ngạo cũng không dám đơn độc trêu chọc nhiều thế lực lớn như vậy.

- Được! Tộc trưởng Đại Bàng tộc rít qua kẽ răng.

- Chúng ta đi! Hổ tộc trưởng mặc dù trong lòng tràn đầy không cam lòng, nhưng cũng hiểu được nếu tiếp tục đấu tiếp, mặc dù vạn tộc công phá được cấm chế của Nhân tộc, cũng không thể cướp đi linh mạch, thậm chí còn có nguy cơ toàn quân bị diệt.

Một tiếng ầm vang, từng đạo khí tức truyền tống từ trên chiến trường truyền đến, trên chiến trường đột nhiên xuất hiện mảng lớn quang hoa, mà mỗi một đạo quang hoa đều đại biểu một người tu sĩ rời khỏi chiến trường, thoát đi vạn tộc thượng cổ trở về Thần giới. Có thể có được năng lực truyền tống không phải là tinh anh thì cũng là thiên tài, là căn cơ thực lực mà mỗi chủng tộc dựa vào để giữ vững địa vị.

Về phần những người khác chết sống ra sao, đã không ai có thể quan tâm được nữa.

Sau khi Linh xà cắn nuốt tinh huyết thần thú, giống như chiếm được lực lượng, một lần lao vào đại quân vạn tộc, một lần cắn nuốt, trăm vạn địch nhân bị nuốt vào bụng. Một lần quẫy đuôi, vài chục vạn địch nhân hóa thành thịt nhão. Lực phá hoại kinh người như thế khiến cho đại quân vạn tộc nhanh chóng tan rã

Tộc trưởng Đại Bàng tộc cũng không làm gì, khi đại quân tan tác, hắn cũng triển khai đôi cánh hoàng kim, cũng nhảy vào hư không chạy trối chết, biến mất không thấy gì nữa.

Linh xà đối với việc cường giả bán Thần cấp của vạn tộc rời đi rất thờ ơ, khi đại quân vạn tộc tan rã, xà thể khổng lồ ầm ầm giải khai, hóa thành nhiều đội quân đầy sát khí. Chặn ngang con đường rút lui của vạn tộc.

- Đầu hàng không giết! Thanh âm lãnh khốc truyền khắp chiến trường, từng nhánh đội ngũ Nhân tộc ngưng tụ thành chiến trận, ngăn cản bại binh vạn tộc rời đi. Đồng thời âm thanh chiêu hàng thật lớn truyền khắp toàn bộ chiến trường.

Dù sao cũng không phải quân đội chân chánh, đại quân vạn tộc cũng bất quá là đám ô hợp, không hề có ý chí chiến đấu. Nhất là hiện tại binh bại như núi đổ, mặc dù là cao thủ Võ Tôn cửu phẩm cũng mất đi ý chí chiến đấu, cả người thấp thỏm lo âu chờ đợi vận mệnh được quyết định.

Rào rào!

Bắt đầu có cao thủ vạn tộc bỏ vũ khí, bỏ chống cự, ngay sau đó càng ngày càng nhiều người vạn tộc bỏ vũ khí xuống.

Đại quân phía sau Lý Lân nhẹ nhàng thở ra, trên mặt rốt cục lộ ra nụ cười chiến thắng.

Đồng thời, khi thấy cảnh tượng như vậy, trên mặt các đại tông môn Nhân tộc cũng lộ ra thần sắc may mắn sống sót qua tai nạn.



Khi tên vạn tộc cuối cùng buông vũ khí, trên chiến trường lâm vào một mảnh yên tĩnh quỷ dị. Sau đó giống như bom nổ, toàn bộ chiến trường vang lên một trận hoan hô.

- Điện hạ, chúng ta thắng lợi rồi, chúng ta đánh lùi vạn tộc xâm nhập, còn bắt làm tù binh hơn một ngàn vạn người vạn tộc. Dao Cơ hưng phấn hô.

Lý Lân trên mặt lộ vẻ mỉm cười thản nhiên, nhưng trong đáy mắt vẫn hiện lên vẻ nghiêm túc nồng đậm khó nhận ra.

Ông!

Hư không sau lưng của hắn rung động, một đạo thân ảnh xuất hiện ở phía sau hắn. Đúng là người đã lâu không thấy, Tân Sửu.

- Chủ nhân! Tân Sửu cung kính nói.

- Không cần đa lễ, chuyện ta giao phó ngươi làm như thế nào rồi? Lý Lân xoay người, thần sắc nghiêm túc nói.

- Đã dựa theo sự dặn dò của chủ nhân mà bố trí hoàn thành. Tân Sửu cung kính nói.

- Không ai phát hiện ra ngươi chứ?

- Chủ nhân yên tâm, mấy ngày này ánh mắt của mọi người đều tập trung vào việc vạn tộc thượng cổ xâm nhập, sự tình an bài cực kỳ thuận lợi. Tân Sửu nói.

Lý Lân gật gật đầu, nói: - Ta sẽ đi chuẩn bị ngay bây giờ, rất có thể lập tức sẽ dùng đến.

Lý Lân nói làm cho Tân Sửu biến sắc, căn cứ sự tín nhiệm đối với Lý Lân, Tân Sửu không hề do dự gật đầu rời đi.

- Điện hạ, vạn tộc đã bị đánh lùi, không phải mọi việc đã xong rồi sao? Dao Cơ nhìn thấy Lý Lân sắc mặt ngưng trọng, nhỏ giọng hỏi.

- Vạn tộc bị đánh lùi, nguy cơ của chúng ta chưa hẳn đã giải trừ. Việc này ngươi cũng đừng quan tâm, đúng rồi, Thiết Hạo Dương chế tạo binh khí cho ta đã hoàn thành chưa? Hiện tại có lẽ đã cần dùng đến. Lý Lân trầm giọng nói.

- Hẳn là hoàn thành, nhưng mà gia gia nói thần binh mới ra lò phải qua vô tận sát khí cùng người sử dụng huyết tinh tẩm bổ mới có thể trở thành tuyệt thế thần binh, ở Hỗn Loạn lĩnh cũng không có chỗ như thế. Dao Cơ nói.

Lý Lân gật gật đầu, nói: - Ngay lúc này, chỗ này tử vong mấy ngàn vạn đại quân, có thể nói sát khí tận trời, thu thập những thứ âm phong sát khí này là có thể đủ rồi.

Chiến tranh kết thúc, có tầm ba ngàn vạn cao thủ vạn tộc bị bắt giữ, gấp vạn lần số lượng Nhân tộc bị bắt giữ lần trước. Tuy rằng trong đó không có cường giả cấp bán Thần, nhưng cường giả cấp Võ Tôn cũng không ít, trong đó còn có gần trăm vị Võ Tôn đỉnh phong. Lực lượng như thế mặc kệ như thế nào tạo thành nguy cơ chỉ sợ so với vạn tộc hạ xuống còn hung hiểm hơn.

Các đại tông môn dắt tay nhau mà đến, mục đích tất nhiên là ưu tiên giải quyết tù binh vạn tộc.

- Lý Lân, không nghĩ tới ngươi thật sự đã thành công, ngươi là công thần của cả Hỗn Loạn lĩnh. Tông chủ Trấn Thiên Tông khẽ cười nói. Mặc kệ trong lòng hắn có tâm tư như thế nào, việc Lý Lân đánh đuổi công kích vạn tộc, cứu vô số sinh linh ở Hỗn Loạn lĩnh là sự thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tam Thái Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook