Tam Thiếu Gia! Tôi Không Phải Mami Của Anh
Chương 75: Mặc kệ thế nào đi nữa, hy vọng chúng ta gặp mặt nhau…
Mộc Mộc
26/03/2022
Bạch Sâm: “…”
Có phải cô nhìn nhầm không?
Đệ tử nhỏ nói là muốn gặp cô?
Bạch Sâm trợn mắt hốc mồm.
【 Nhóm ] Tê Tê: Thật ra thì con có quen với Nhị sư phụ của sư phụ.
Tuy câu nói này có phần không liên quan lắm nhưng biểu đạt suy nghĩ rất rõ ràng, đệ tử nhỏ cũng quen với Lâm Nhược Phi?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Cái gì? Hai người quen nhau? Sư phụ cứ tưởng hai người còn không muốn nói chuyện với nhau…
Không thể trách cô được, cô thật sự không nhận ra mà, cô và đệ tử nhỏ tuy thường đi chung, ghép nhóm với bọn Lâm Nhược Phi, Giai Tề nhưng hai người họ rất ít khi nói chuyện với nhau, Lâm Nhược Phi thi thoảng có đùa giỡn với đệ tử nhỏ nhưng đối với tính cách của Lâm Nhược Phi thì ai mà anh ta chẳng đùa cợt được, chỉ có khi ở cùng Giai Tề thì anh ta mới biết điều mà cách xa bọn con gái ra một tí, đùa giỡn với đệ tử nhỏ thì không sao nhưng đệ tử nhỏ chưa bao giờ để ý đến Lâm Nhược Phi cả.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Ừm, thậm chí còn không add friend nữa, anh ta có add con nhưng con từ chối rồi.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: …
【 Nhóm 】 Tê Tê: Con không muốn để cho người ta biết con quen anh ta.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Vậy sao con vẫn nói…
【 Nhóm 】 Tê Tê: Vì con muốn gặp sư phụ.
OMG, đệ tử nhỏ nói vậy làm cô thấy lúng túng quá đi mất T_T
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Nhưng mà…
【 Nhóm 】 Tê Tê: Con biết sư phụ không muốn gặp riêng, cứ kêu Giai Tề và Lâm Nhược Phi đi cùng là được rồi.
Đệ tử nhỏ còn biết cả tên của Giai Tề nữa, xem ra thật sự là có quen với Lâm Nhược Phi rồi, hơn nữa, Giai Tề và Lâm Nhược Phi chỉ mới xác định quan hệ cách đây không lâu, vậy mà cậu ta đã biết, xem ra không chỉ quen biết bình thường.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Mặc kệ thế nào đi nữa, con hy vọng chúng ta gặp mặt nhau, để sư phụ biết con như thế nào, đến lúc đó muốn từ chối cũng không muộn.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Vậy được rồi…
【 Nhóm 】 Tê Tê: Ừm, thứ bảy tuần sau được không?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Cũng được.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Được rồi, giờ con off đây, tuần sau gặp lại.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Ừm… Gặp lại sau…
【 Nhóm 】 Tê Tê: Ngủ ngon, con yêu sư phụ nhất =3=
Bạch Sâm: “…”
Lúc nãy còn thấy nghiêm túc, sao giờ lại trẻ con thế này… Còn “=3=” nữa chứ….
Bạch Sâm dở khóc dở cười nhìn avatar màu xám của đệ tử, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
Bạch Sâm cũng tắt game, đi ra ngoài gõ cửa phòng Giai Tề, Giai Tề nhanh chóng mở cửa, kêu cô ngồi xuống, nheo mắt nói: “Há há, thực hiện “thề non hẹn biển” những ba lần nhé… Vậy mà hôm qua còn nói tớ yêu qua mạng…”
Bạch Sâm bất đắc dĩ nhìn Giai Tề, nói: “Tớ cũng hết hồn… Nhưng sau đó khi từ chối anh ta thì anh ta bảo là anh ta có quen Lâm Nhược Phi.”
Giai Tề cũng kinh ngạc: “Thật không?”
Bạch Sâm thuật lại cuộc nói chuyện ban nãy của mình và đệ tử nhỏ, Giai Tề cũng không hiểu ra sau, được một lát sau thì Lâm Nhược Phi gọi điện tới, nói gì đó với Giai Tề, Giai Tề cố tình mở loa cho Bạch Sâm nghe cùng, đúng là nói đến chuyện của Tê Tê, anh bảo Tê Tê là bạn của mình, rất thích Bạch Sâm …
Sau đó anh cười ngượng: “Tề Tề, anh không cố ý không nói cho em đâu, tại anh không muốn em bị người đàn ông hấp dẫn thôi mà…”
Giai Tề mặc kệ anh nói nhăng nói cuội, bảo: “Không biết người này thế nào, đâu phải anh không biết Bạch Sâm ngu ngốc thế nào, lỡ bị lừa rồi sao?”
Bạch Sâm: “… Tớ không có ngu ngốc nhé!”
Lâm Nhược Phi nhanh chóng bảo đảm: “Yên tâm, giàu có đẹp trai, chỉ kém hơn anh chút thôi.”
Giai Tề & Bạch Sâm: “…”
Cảm giác không thể nào tin được!!!
“Nếu Bạch Sâm đã đồng ý thứ bảy tuần sau thì tuần sau gặp lại nhé.” Lâm Nhược Phi vội vàng kết thúc đề tài này, sau đó bảo muốn nói chuyện một mình với Giai Tề, thế là Bạch Sâm bị Giai Tề đá ra ngoài, Giai Tề và Lâm Nhược Phi thì ngồi nói chuyện phiếm còn cô thì thấp thỏm về phòng, ngẩn ngơ nhìn máy tính.
Thôi, cùng lắm cũng chỉ là gặp mặt thôi mà!
Thứ hai đến thứ năm trôi qua rất nhanh, có lẽ vì công việc của Bạch Sâm càng lúc càng nhiều, cũng có thể do cô cố ý không muốn nên hoàn toàn không động đến cái game Phi Kiếm Giang Hồ kia, đến thứ sáu thì Bạch Sâm nhận được điện thoại của Nhất Nguyên.
Bạch Sâm cứ tưởng là cậu lại kêu cô về ăn cơm, không suy nghĩ gì nhiều, vừa bắt máy lên đã bảo rằng dạo này công việc của cô nhiều, không có thời gian về thăm cậu mợ ai ngờ Nhất Nguyên lại không đả động gì đến chuyện đó: “Cậu không có nói chuyện này. Bạch Sâm à, bạn trai trước của con tên là Lâm Nhược Quân đúng không? Làm việc ở tập đoàn Lâm thị, đúng không?”
Bạch Sâm lập tức có dự cảm xấu.
“Vâng a… Có chuyện gì ạ…” Bạch Sâm chảy mồ hôi hột.
Nhất Nguyên nói: “À, mấy bữa trước cậu có thấy nó trên TV…. Nó chẳng phải kế toán cao cấp gì cả, mà là cậu hai của nhà họ Lâm!!!”
Bạch Sâm nói: “Anh ấy là cậu ba, cậu ba ạ…”
Nhất Nguyên tức giận nói: “Con biết sao? Vậy mà còn gạt cậu?”
Bạch Sâm: “…”
Vừa rồi cậu chơi ăn gian…
Bạch Sâm nói: “Dạ vâng… Sau đó con mới biết ạ.”
Có phải cô nhìn nhầm không?
Đệ tử nhỏ nói là muốn gặp cô?
Bạch Sâm trợn mắt hốc mồm.
【 Nhóm ] Tê Tê: Thật ra thì con có quen với Nhị sư phụ của sư phụ.
Tuy câu nói này có phần không liên quan lắm nhưng biểu đạt suy nghĩ rất rõ ràng, đệ tử nhỏ cũng quen với Lâm Nhược Phi?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Cái gì? Hai người quen nhau? Sư phụ cứ tưởng hai người còn không muốn nói chuyện với nhau…
Không thể trách cô được, cô thật sự không nhận ra mà, cô và đệ tử nhỏ tuy thường đi chung, ghép nhóm với bọn Lâm Nhược Phi, Giai Tề nhưng hai người họ rất ít khi nói chuyện với nhau, Lâm Nhược Phi thi thoảng có đùa giỡn với đệ tử nhỏ nhưng đối với tính cách của Lâm Nhược Phi thì ai mà anh ta chẳng đùa cợt được, chỉ có khi ở cùng Giai Tề thì anh ta mới biết điều mà cách xa bọn con gái ra một tí, đùa giỡn với đệ tử nhỏ thì không sao nhưng đệ tử nhỏ chưa bao giờ để ý đến Lâm Nhược Phi cả.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Ừm, thậm chí còn không add friend nữa, anh ta có add con nhưng con từ chối rồi.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: …
【 Nhóm 】 Tê Tê: Con không muốn để cho người ta biết con quen anh ta.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Vậy sao con vẫn nói…
【 Nhóm 】 Tê Tê: Vì con muốn gặp sư phụ.
OMG, đệ tử nhỏ nói vậy làm cô thấy lúng túng quá đi mất T_T
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Nhưng mà…
【 Nhóm 】 Tê Tê: Con biết sư phụ không muốn gặp riêng, cứ kêu Giai Tề và Lâm Nhược Phi đi cùng là được rồi.
Đệ tử nhỏ còn biết cả tên của Giai Tề nữa, xem ra thật sự là có quen với Lâm Nhược Phi rồi, hơn nữa, Giai Tề và Lâm Nhược Phi chỉ mới xác định quan hệ cách đây không lâu, vậy mà cậu ta đã biết, xem ra không chỉ quen biết bình thường.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Mặc kệ thế nào đi nữa, con hy vọng chúng ta gặp mặt nhau, để sư phụ biết con như thế nào, đến lúc đó muốn từ chối cũng không muộn.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Vậy được rồi…
【 Nhóm 】 Tê Tê: Ừm, thứ bảy tuần sau được không?
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Cũng được.
【 Nhóm 】 Tê Tê: Được rồi, giờ con off đây, tuần sau gặp lại.
【 Nhóm 】 Sâm Sâm nha đầu: Ừm… Gặp lại sau…
【 Nhóm 】 Tê Tê: Ngủ ngon, con yêu sư phụ nhất =3=
Bạch Sâm: “…”
Lúc nãy còn thấy nghiêm túc, sao giờ lại trẻ con thế này… Còn “=3=” nữa chứ….
Bạch Sâm dở khóc dở cười nhìn avatar màu xám của đệ tử, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
Bạch Sâm cũng tắt game, đi ra ngoài gõ cửa phòng Giai Tề, Giai Tề nhanh chóng mở cửa, kêu cô ngồi xuống, nheo mắt nói: “Há há, thực hiện “thề non hẹn biển” những ba lần nhé… Vậy mà hôm qua còn nói tớ yêu qua mạng…”
Bạch Sâm bất đắc dĩ nhìn Giai Tề, nói: “Tớ cũng hết hồn… Nhưng sau đó khi từ chối anh ta thì anh ta bảo là anh ta có quen Lâm Nhược Phi.”
Giai Tề cũng kinh ngạc: “Thật không?”
Bạch Sâm thuật lại cuộc nói chuyện ban nãy của mình và đệ tử nhỏ, Giai Tề cũng không hiểu ra sau, được một lát sau thì Lâm Nhược Phi gọi điện tới, nói gì đó với Giai Tề, Giai Tề cố tình mở loa cho Bạch Sâm nghe cùng, đúng là nói đến chuyện của Tê Tê, anh bảo Tê Tê là bạn của mình, rất thích Bạch Sâm …
Sau đó anh cười ngượng: “Tề Tề, anh không cố ý không nói cho em đâu, tại anh không muốn em bị người đàn ông hấp dẫn thôi mà…”
Giai Tề mặc kệ anh nói nhăng nói cuội, bảo: “Không biết người này thế nào, đâu phải anh không biết Bạch Sâm ngu ngốc thế nào, lỡ bị lừa rồi sao?”
Bạch Sâm: “… Tớ không có ngu ngốc nhé!”
Lâm Nhược Phi nhanh chóng bảo đảm: “Yên tâm, giàu có đẹp trai, chỉ kém hơn anh chút thôi.”
Giai Tề & Bạch Sâm: “…”
Cảm giác không thể nào tin được!!!
“Nếu Bạch Sâm đã đồng ý thứ bảy tuần sau thì tuần sau gặp lại nhé.” Lâm Nhược Phi vội vàng kết thúc đề tài này, sau đó bảo muốn nói chuyện một mình với Giai Tề, thế là Bạch Sâm bị Giai Tề đá ra ngoài, Giai Tề và Lâm Nhược Phi thì ngồi nói chuyện phiếm còn cô thì thấp thỏm về phòng, ngẩn ngơ nhìn máy tính.
Thôi, cùng lắm cũng chỉ là gặp mặt thôi mà!
Thứ hai đến thứ năm trôi qua rất nhanh, có lẽ vì công việc của Bạch Sâm càng lúc càng nhiều, cũng có thể do cô cố ý không muốn nên hoàn toàn không động đến cái game Phi Kiếm Giang Hồ kia, đến thứ sáu thì Bạch Sâm nhận được điện thoại của Nhất Nguyên.
Bạch Sâm cứ tưởng là cậu lại kêu cô về ăn cơm, không suy nghĩ gì nhiều, vừa bắt máy lên đã bảo rằng dạo này công việc của cô nhiều, không có thời gian về thăm cậu mợ ai ngờ Nhất Nguyên lại không đả động gì đến chuyện đó: “Cậu không có nói chuyện này. Bạch Sâm à, bạn trai trước của con tên là Lâm Nhược Quân đúng không? Làm việc ở tập đoàn Lâm thị, đúng không?”
Bạch Sâm lập tức có dự cảm xấu.
“Vâng a… Có chuyện gì ạ…” Bạch Sâm chảy mồ hôi hột.
Nhất Nguyên nói: “À, mấy bữa trước cậu có thấy nó trên TV…. Nó chẳng phải kế toán cao cấp gì cả, mà là cậu hai của nhà họ Lâm!!!”
Bạch Sâm nói: “Anh ấy là cậu ba, cậu ba ạ…”
Nhất Nguyên tức giận nói: “Con biết sao? Vậy mà còn gạt cậu?”
Bạch Sâm: “…”
Vừa rồi cậu chơi ăn gian…
Bạch Sâm nói: “Dạ vâng… Sau đó con mới biết ạ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.