Chương 89: Đấu với Chân Tức
Nhĩ Căn
14/07/2018
Ba ngày trước khi đi đến bí cảnh, Vương Bảo Nhạc cũng không nhớ rõ mình
đã phải trải qua bao nhiêu đau đớn vì áp súc nữa, lúc này hắn mặc quần
cộc, đứng trong động phủ, nhìn vóc người mi nhon rõ ràng đã gầy đi không ít của mình, lại nhìn gương mặt mà hắn thấy cực kỳ đẹp trai của mình ở
trong gương mà kích động không thôi.
- Cách này còn giảm cân được luôn!!
Trong lúc kích động vô biên, Vương Bảo Nhạc lại nhìn thấy da dẻ của mình ẩn ẩn có kim quang lộ ra, nhất là bây giờ hắn chỉ cần phóng tí xíu khí huyết ra là có thể khiến cho xung quanh trở nên vặn vẹo, thấy thế thì hắn lại càng hưng phấn hơn nữa.
- Mình mạnh quá đi, ha ha, đây chắc chắn chính là Kim Thân rồi!!
Vương Bảo Nhạc đang mừng rơn vội vàng tiến vào cảnh trong mơ, vừa vào hắn đã gào tướng lên.
- Chị đẹp ơi, trên người em có kim quang rồi này, chị xem thử đi, có phải em đã bước vào Kim Thân cảnh rồi không?
Vương Bảo Nhạc vừa mở miệng thì cái mặt nạ thần bí nọ lóe lên vài cái, hồi lâu cũng không xuất hiện chữ nào, mãi đên khi Vương Bảo Nhạc cảm thấy thấp thỏm quá chừng thì cái mặt nạ kia mới miễn cưỡng rặn ra mấy chữ.
- Chúc mừng ngươi đã thành công bước vào Kim Thân cảnh trong truyền thuyết!
- Thật á?
Vương Bảo Nhạc đọc thấy mấy lời kia xong thì lập tức sướng rơn, nhưng nghĩ đến phản ứng của cái mặt nạ xong thì hắn vẫn lăn tăn.
- Thật đấy, bây giờ ngươi đã có thể đánh Chân Tức rồi đấy, mau đi báo thù đi!
Mặt nạ nhanh chóng xuất hiện tin tức, nhìn thấy mấy lời này xong thì Vương Bảo Nhạc như nhận được cổ vũ vậy, hắn chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười to.
- Cao Toàn, Vương gia gia của ngươi tới tìm ngươi đây!
Vương Bảo Nhạc bừng bừng khí thế, chính hắn cũng thử ước lượng tu vi của mình, mặc dù không thể tính ra được cụ thể, nhưng hắn có thể cảm giác được so với khí tức của lão thủ lĩnh áo đen lúc trước thì giờ mình đã vượt xa đối phương gấp mấy lần rồi!
Nhất là khí huyết của hắn bây giờ, ngay cả hắn thử tự cảm nhận mà còn không dám tin, mức độ nồng đậm của khí huyết cực kỳ kinh người, ngay cả phòng ngự thân thể của hắn cũng đã vượt xa khi xưa rất nhiều.
Thậm chí hắn còn loáng thoáng ngửi thấy trên người mình có một mùi hương kỳ lạ, thơm hơn tất cả những thứ hắn từng được ăn, điều này càng khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy chắc chắn là bây giờ mình đã lợi hại dữ lắm.
Dù là tốc độ hay sức mạnh cũng khiến cho hắn vô cùng kích động, lúc này có được đáp án của cái mặt nạ xong thì lòng tin của Vương Bảo Nhạc càng tăng lên gấp trăm lần. Thân thể nhoáng cái đã rời khỏi mộng cảnh, thay đồ xong thì lao ra khỏi động phủ ngay.
Hắn đã đợi cả tháng trời rồi, giờ đã không đợi nổi nữa, bây giờ hắn muốn đi tìm Cao Toàn báo thù!
- Cao Toàn ơi là Cao Toàn, ngươi cứ ức hiếp ta hết lần này đến lần khác, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết rõ sự lợi hại của Vương gia gia đây!
Vương Bảo Nhạc hùng hổ chạy thẳng một đường, tốc độ của hắn quá nhanh, cho dù là Bổ Mạch cảnh đỉnh phong của đạo viện cũng không cách nào so được với hắn, lúc chạy còn có cả tiếng xé gió vù vù vang lên.
Tiếng ù ù kia vang vọng khắp nơi, khiến vô số học sinh của hệ Pháp Binh phải giật mình, chưa kịp nhìn thấy gì thì Vương Bảo Nhạc đã lao thẳng xuống núi chạy đến đỉnh Chưởng Viện rồi.
Sau khi hắn chạy đến đại điện của Cao Toàn ở đỉnh Chưởng Viện xong thì lập tức cảm giác được bên trong đại điện này lại có một cỗ khí tức phát ra uy áp vô cùng đáng sợ.
Lúc trước hắn chưa đạt tới Kim Thân, lúc gặp Cao Toàn hoàn toàn không có cảm giác gì, nhưng nay cảnh giới đề cao cho nên độ nhạy cảm với khí tức cũng tăng vọt, không khỏi dừng bước.
- Lỡ như... Chị gái kia lừa mình thì sao bây giờ?
Vương Bảo Nhạc trừng mắt nhìn, nhưng lại nhanh chóng hạ quyết tâm.
- Không thể sợ hãi được, ta là Kim Thân, nhất định có thể đập Cao Toàn! Huống hồ gì nơi này có nhiều người như thế, lẽ nào hắn dám giết mình à!
Vương Bảo Nhạc vừa nghĩ tới Kim Thân của mình thì lòng tin lập tức tăng vọt, nhưng trước đó hắn vẫn lấy cái loa lớn ra gào to để chụp mũ Cao Toàn trước.
- Cao Toàn, ngươi khinh người quá đáng, ta liều mạng với ngươi!
Giọng của hắn vang lên như pháo nổ, ẩn chứa cả khí huyết chi lực trong cơ thể hắn nên vốn đã tựa như tiếng sấm đánh rồi, nay lại được cái loa do hắn luyện chế ra gia tăng âm lượng nên chẳng khác gì thần tiên quát to, trực tiếp vang vọng khắp đỉnh Chưởng Viện.
Nơi Vương Bảo Nhạc hướng tới như có cuồng phong trỗi dậy cuốn phăng mọi thứ, khiến cho vô số cây cối bị bạt gốc đập lên đại điện. Ngay cả đại điện cũng rung chuyển, cửa chính trực tiếp bị đánh văng, lộ ra Cao Toàn đang ngu người mở to hai mắt nhìn qua.
- Ngươi...
Cao Toàn vô thức mở miệng, còn chưa nói xong thì thân ảnh của Vương Bảo Nhạc đã lao tới nhanh như chớp, trực tiếp tới gần vung nắm đấm tung ra một quyền!
Từ khi Vương Bảo Nhạc gào lên đến lúc hắn nhào tới ra tay đều quá nhanh, chỉ xảy ra trong nháy mắt nên Cao Toàn không kịp phản ứng. Ngoài ra hắn cũng không ngờ Vương Bảo Nhạc dám ra tay với mình, trước đó lại bị tiếng gầm kia làm lùng bùng lỗ tai, nên giờ đã hứng trọn một đấm của Vương Bảo Nhạc.
- Qùy xuống kêu ba ba đi nào!
Vương Bảo Nhạc gào to, tiếng nổ vang cực lớn lập tức vang khắp đại điện, Cao Toàn bị hắn nện một đấm bay lên đâm sầm vào nóc đại điện, trực tiếp đâm thủng một lỗ bay thẳng ra ngoài.
Toàn bộ đại điện đều rung chuyển, Vương Bảo Nhạc nheo mắt lộ ra vẻ hung lệ, nháy mắt đã đuổi theo.
Cùng lúc đó, tiếng nổ mạnh này vang lên lập tức kinh động tất cả người trên đỉnh Chưởng Viện, chưởng viện là người đầu tiên phát hiện, ông biên sắc lao ra. Lúc này cũng có không ít lão sư đang có mặt trên đỉnh Chưởng Viện, sau khi nghe thấy động tĩnh thì đều trợn mắt đuổi theo.
Cũng có một số học sinh nghe thấy cho nên vội vàng chạy đến chỗ của phó chưởng viện.
Ngay khi bọn họ chajy đến thì Vương Bảo Nhạc đã nhảy ra từ lỗ thủng trên đỉnh đại điện, sau đó lập tức có một tiếng gầm tức giận đột nhiên trỗi dậy.
- Vương Bảo Nhạc, ngươi muốn chết à!
Tiếng gầm này vang lên thì có một cỗ khí tức cuồng bạo bùng lên, cỏ cây xung quanh chịu không nổi nên đều bị hủy hết, thân ảnh của Cao Toàn cũng lao ra từ trong một lùm cây.
Đầu tóc của hắn rối bù, quần áo rách rưới vô cùng chật vật, lửa giận bừng lên, cơn giận trong lòng có thể đốt cháy cả trời.
Hắn thân là phó chưởng viện mà lại bị một học sinh đánh như thế, chuyện này khiến hắn cực kỳ tức giận, lúc này hắn lao ra, sát khí bừng bừng nhìn Vương Bảo Nhạc.
- Vương Bảo Nhạc!!
Nói xong thì Cao Toàn đột nhiên giơ hai tay lên, khí tức Chân Tức cảnh trong cơ thể lập tức bộc phát ra, tuy không đến mức khiến thiên địa biến sắc, nhưng cũng khiến cho cỏ cây xung quanh bị nghiền nát phá hủy nhiều hơn, nhất là khí tức Chân Tức của hắn ta có áp lực khó mà hình dung nổi đổi với Cổ Võ. Lúc này khí tức lan ra khiến hắn chẳng khác gì thần linh trong mắt người thường, khí thế khiến kẻ khác phải kinh hãi.
Lúc này uy áp Chân Tức của hắn ầm ầm giáng xuống chỗ Vương Bảo Nhạc.
- Ngươi quỳ xuống cho ta!
Lúc này Vương Bảo Nhạc vừa mới lao ra khỏi lỗ thủng ở đại điện, sau khi nhìn thấy Cao Toàn, cảm giác được uy áp phát ra từ người đối phương cùng với lực áp bách vô hình do uy áp tạo thành giáng xuống khiến hắn biến sắc.
Chẳng khác nào thái sơn đè xuống, tựa như bị một ngọn núi khổng lồ đè lên người, muốn triệt để trấn áp mình, thậm chí bản năng của hắn còn cảm nhận được một cỗ khắc chế mãnh liệt!
Đây chính là khắc chế của Chân Tức đối với Cổ Võ!
Là khắc chế của tu sĩ với người phàm!
Cổ Võ cảnh vẫn là phàm nhân, còn Chân Tức cảnh thì lại là tu sĩ, tuy giữa cả hai chỉ cách một bước, nhưng bản chất lại khác hẳn nhau, ý nghĩa khác hoàn toàn.
Sở dĩ Chân Tức đứng trên Cổ Võ cũng là vì loại khắc chế đến từ chân tức bên trong cơ thể này có thể khiến cho tất cả Cổ Võ đứng trước mặt tu sĩ Chân Tức căn bản không thể phản kháng, sống chết chẳng còn thuộc về mình.
Thậm chí theo uy áp này giáng xuống, eo của hắn cũng bị ép cong xuống, đầu cũng cúi xuống, xương cốt toàn thân kêu vang rắc rắc, rõ ràng Cao Toàn ra tay tuyệt đối không đơn giản là vì muốn ép Vương Bảo Nhạc quỳ xuống. Hắn ta muốn đè bẹp Vương Bảo Nhạc ra bã!
Gần như lúc uy áp của Cao Toàn bùng ra đè xuống Vương Bảo Nhạc thì chưởng viện, lão sư và những học sinh ở khá gần đều lục tục chạy đến, thấy cảnh đó thì trong mắt chưởng viện bừng lên lửa giận.
- Cao Toàn, mau dừng tay!
chưởng viện mở miệng, bay đến muốn ngăn cản.
Nhưng đúng lúc này... Vương Bảo Nhạc đang bị khí tức Chân Tức của Cao Toàn đè áp chợt ngẩng phắt đầu dậy, trong mắt mang theo vẻ điên cuồng, lại có phần cứng đầu, hắn gầm lên.
- Muốn đè bẹp ta à?
Vương Bảo Nhạc vừa gầm lên vừa bộc phát hết toàn bộ sức lực không hề che giấu gì, tiếng nổ ầm ầm vang lên, trên người hắn trực tiếp tràn ngập khí huyết kinh người, cỗ khí huyết này quá khổng lồ, quá dày đặc, lúc này nó bùng ra khiến sau lưng Vương Bảo Nhạc như hóa thành một đạo hư ảnh biển máu!
Trong biển máu này tồn tại một cố vật chất thần bí bị hắn hấp thu được từ trong mấy tia chớp màu đen, ngay cả chưởng viện cũng không thể nhìn ra sự hiện hữu của chúng!
Dù biển máu này chỉ là hư ảo, được tạo thành từ cỗ khí huyết quá mức kinh người, nhưng ngay khi xuất hiện thì vẫn khiến mọi người choáng váng. Điều khiến cho người ta hoảng sợ nhiều nhất chính là khi khí tức này vừa tuôn ra thì lại tạo thành một cỗ lực phản kháng, trực tiếp đối kháng với uy lực Chân Tức do Cao Toàn phát ra!
Trong lúc hai bên giằng co, thân thể Vương Bảo Nhạc run rẩy, nhưng cái eo đang cúi xuống đã dần thẳng lại, đầu cũng từ từ ngẩng lên, còn bước lên một bước!
- Chân Tức thì đã sao!
Cảnh tượng này lập tức khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây rúng động dữ dội!
- Cách này còn giảm cân được luôn!!
Trong lúc kích động vô biên, Vương Bảo Nhạc lại nhìn thấy da dẻ của mình ẩn ẩn có kim quang lộ ra, nhất là bây giờ hắn chỉ cần phóng tí xíu khí huyết ra là có thể khiến cho xung quanh trở nên vặn vẹo, thấy thế thì hắn lại càng hưng phấn hơn nữa.
- Mình mạnh quá đi, ha ha, đây chắc chắn chính là Kim Thân rồi!!
Vương Bảo Nhạc đang mừng rơn vội vàng tiến vào cảnh trong mơ, vừa vào hắn đã gào tướng lên.
- Chị đẹp ơi, trên người em có kim quang rồi này, chị xem thử đi, có phải em đã bước vào Kim Thân cảnh rồi không?
Vương Bảo Nhạc vừa mở miệng thì cái mặt nạ thần bí nọ lóe lên vài cái, hồi lâu cũng không xuất hiện chữ nào, mãi đên khi Vương Bảo Nhạc cảm thấy thấp thỏm quá chừng thì cái mặt nạ kia mới miễn cưỡng rặn ra mấy chữ.
- Chúc mừng ngươi đã thành công bước vào Kim Thân cảnh trong truyền thuyết!
- Thật á?
Vương Bảo Nhạc đọc thấy mấy lời kia xong thì lập tức sướng rơn, nhưng nghĩ đến phản ứng của cái mặt nạ xong thì hắn vẫn lăn tăn.
- Thật đấy, bây giờ ngươi đã có thể đánh Chân Tức rồi đấy, mau đi báo thù đi!
Mặt nạ nhanh chóng xuất hiện tin tức, nhìn thấy mấy lời này xong thì Vương Bảo Nhạc như nhận được cổ vũ vậy, hắn chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười to.
- Cao Toàn, Vương gia gia của ngươi tới tìm ngươi đây!
Vương Bảo Nhạc bừng bừng khí thế, chính hắn cũng thử ước lượng tu vi của mình, mặc dù không thể tính ra được cụ thể, nhưng hắn có thể cảm giác được so với khí tức của lão thủ lĩnh áo đen lúc trước thì giờ mình đã vượt xa đối phương gấp mấy lần rồi!
Nhất là khí huyết của hắn bây giờ, ngay cả hắn thử tự cảm nhận mà còn không dám tin, mức độ nồng đậm của khí huyết cực kỳ kinh người, ngay cả phòng ngự thân thể của hắn cũng đã vượt xa khi xưa rất nhiều.
Thậm chí hắn còn loáng thoáng ngửi thấy trên người mình có một mùi hương kỳ lạ, thơm hơn tất cả những thứ hắn từng được ăn, điều này càng khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy chắc chắn là bây giờ mình đã lợi hại dữ lắm.
Dù là tốc độ hay sức mạnh cũng khiến cho hắn vô cùng kích động, lúc này có được đáp án của cái mặt nạ xong thì lòng tin của Vương Bảo Nhạc càng tăng lên gấp trăm lần. Thân thể nhoáng cái đã rời khỏi mộng cảnh, thay đồ xong thì lao ra khỏi động phủ ngay.
Hắn đã đợi cả tháng trời rồi, giờ đã không đợi nổi nữa, bây giờ hắn muốn đi tìm Cao Toàn báo thù!
- Cao Toàn ơi là Cao Toàn, ngươi cứ ức hiếp ta hết lần này đến lần khác, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết rõ sự lợi hại của Vương gia gia đây!
Vương Bảo Nhạc hùng hổ chạy thẳng một đường, tốc độ của hắn quá nhanh, cho dù là Bổ Mạch cảnh đỉnh phong của đạo viện cũng không cách nào so được với hắn, lúc chạy còn có cả tiếng xé gió vù vù vang lên.
Tiếng ù ù kia vang vọng khắp nơi, khiến vô số học sinh của hệ Pháp Binh phải giật mình, chưa kịp nhìn thấy gì thì Vương Bảo Nhạc đã lao thẳng xuống núi chạy đến đỉnh Chưởng Viện rồi.
Sau khi hắn chạy đến đại điện của Cao Toàn ở đỉnh Chưởng Viện xong thì lập tức cảm giác được bên trong đại điện này lại có một cỗ khí tức phát ra uy áp vô cùng đáng sợ.
Lúc trước hắn chưa đạt tới Kim Thân, lúc gặp Cao Toàn hoàn toàn không có cảm giác gì, nhưng nay cảnh giới đề cao cho nên độ nhạy cảm với khí tức cũng tăng vọt, không khỏi dừng bước.
- Lỡ như... Chị gái kia lừa mình thì sao bây giờ?
Vương Bảo Nhạc trừng mắt nhìn, nhưng lại nhanh chóng hạ quyết tâm.
- Không thể sợ hãi được, ta là Kim Thân, nhất định có thể đập Cao Toàn! Huống hồ gì nơi này có nhiều người như thế, lẽ nào hắn dám giết mình à!
Vương Bảo Nhạc vừa nghĩ tới Kim Thân của mình thì lòng tin lập tức tăng vọt, nhưng trước đó hắn vẫn lấy cái loa lớn ra gào to để chụp mũ Cao Toàn trước.
- Cao Toàn, ngươi khinh người quá đáng, ta liều mạng với ngươi!
Giọng của hắn vang lên như pháo nổ, ẩn chứa cả khí huyết chi lực trong cơ thể hắn nên vốn đã tựa như tiếng sấm đánh rồi, nay lại được cái loa do hắn luyện chế ra gia tăng âm lượng nên chẳng khác gì thần tiên quát to, trực tiếp vang vọng khắp đỉnh Chưởng Viện.
Nơi Vương Bảo Nhạc hướng tới như có cuồng phong trỗi dậy cuốn phăng mọi thứ, khiến cho vô số cây cối bị bạt gốc đập lên đại điện. Ngay cả đại điện cũng rung chuyển, cửa chính trực tiếp bị đánh văng, lộ ra Cao Toàn đang ngu người mở to hai mắt nhìn qua.
- Ngươi...
Cao Toàn vô thức mở miệng, còn chưa nói xong thì thân ảnh của Vương Bảo Nhạc đã lao tới nhanh như chớp, trực tiếp tới gần vung nắm đấm tung ra một quyền!
Từ khi Vương Bảo Nhạc gào lên đến lúc hắn nhào tới ra tay đều quá nhanh, chỉ xảy ra trong nháy mắt nên Cao Toàn không kịp phản ứng. Ngoài ra hắn cũng không ngờ Vương Bảo Nhạc dám ra tay với mình, trước đó lại bị tiếng gầm kia làm lùng bùng lỗ tai, nên giờ đã hứng trọn một đấm của Vương Bảo Nhạc.
- Qùy xuống kêu ba ba đi nào!
Vương Bảo Nhạc gào to, tiếng nổ vang cực lớn lập tức vang khắp đại điện, Cao Toàn bị hắn nện một đấm bay lên đâm sầm vào nóc đại điện, trực tiếp đâm thủng một lỗ bay thẳng ra ngoài.
Toàn bộ đại điện đều rung chuyển, Vương Bảo Nhạc nheo mắt lộ ra vẻ hung lệ, nháy mắt đã đuổi theo.
Cùng lúc đó, tiếng nổ mạnh này vang lên lập tức kinh động tất cả người trên đỉnh Chưởng Viện, chưởng viện là người đầu tiên phát hiện, ông biên sắc lao ra. Lúc này cũng có không ít lão sư đang có mặt trên đỉnh Chưởng Viện, sau khi nghe thấy động tĩnh thì đều trợn mắt đuổi theo.
Cũng có một số học sinh nghe thấy cho nên vội vàng chạy đến chỗ của phó chưởng viện.
Ngay khi bọn họ chajy đến thì Vương Bảo Nhạc đã nhảy ra từ lỗ thủng trên đỉnh đại điện, sau đó lập tức có một tiếng gầm tức giận đột nhiên trỗi dậy.
- Vương Bảo Nhạc, ngươi muốn chết à!
Tiếng gầm này vang lên thì có một cỗ khí tức cuồng bạo bùng lên, cỏ cây xung quanh chịu không nổi nên đều bị hủy hết, thân ảnh của Cao Toàn cũng lao ra từ trong một lùm cây.
Đầu tóc của hắn rối bù, quần áo rách rưới vô cùng chật vật, lửa giận bừng lên, cơn giận trong lòng có thể đốt cháy cả trời.
Hắn thân là phó chưởng viện mà lại bị một học sinh đánh như thế, chuyện này khiến hắn cực kỳ tức giận, lúc này hắn lao ra, sát khí bừng bừng nhìn Vương Bảo Nhạc.
- Vương Bảo Nhạc!!
Nói xong thì Cao Toàn đột nhiên giơ hai tay lên, khí tức Chân Tức cảnh trong cơ thể lập tức bộc phát ra, tuy không đến mức khiến thiên địa biến sắc, nhưng cũng khiến cho cỏ cây xung quanh bị nghiền nát phá hủy nhiều hơn, nhất là khí tức Chân Tức của hắn ta có áp lực khó mà hình dung nổi đổi với Cổ Võ. Lúc này khí tức lan ra khiến hắn chẳng khác gì thần linh trong mắt người thường, khí thế khiến kẻ khác phải kinh hãi.
Lúc này uy áp Chân Tức của hắn ầm ầm giáng xuống chỗ Vương Bảo Nhạc.
- Ngươi quỳ xuống cho ta!
Lúc này Vương Bảo Nhạc vừa mới lao ra khỏi lỗ thủng ở đại điện, sau khi nhìn thấy Cao Toàn, cảm giác được uy áp phát ra từ người đối phương cùng với lực áp bách vô hình do uy áp tạo thành giáng xuống khiến hắn biến sắc.
Chẳng khác nào thái sơn đè xuống, tựa như bị một ngọn núi khổng lồ đè lên người, muốn triệt để trấn áp mình, thậm chí bản năng của hắn còn cảm nhận được một cỗ khắc chế mãnh liệt!
Đây chính là khắc chế của Chân Tức đối với Cổ Võ!
Là khắc chế của tu sĩ với người phàm!
Cổ Võ cảnh vẫn là phàm nhân, còn Chân Tức cảnh thì lại là tu sĩ, tuy giữa cả hai chỉ cách một bước, nhưng bản chất lại khác hẳn nhau, ý nghĩa khác hoàn toàn.
Sở dĩ Chân Tức đứng trên Cổ Võ cũng là vì loại khắc chế đến từ chân tức bên trong cơ thể này có thể khiến cho tất cả Cổ Võ đứng trước mặt tu sĩ Chân Tức căn bản không thể phản kháng, sống chết chẳng còn thuộc về mình.
Thậm chí theo uy áp này giáng xuống, eo của hắn cũng bị ép cong xuống, đầu cũng cúi xuống, xương cốt toàn thân kêu vang rắc rắc, rõ ràng Cao Toàn ra tay tuyệt đối không đơn giản là vì muốn ép Vương Bảo Nhạc quỳ xuống. Hắn ta muốn đè bẹp Vương Bảo Nhạc ra bã!
Gần như lúc uy áp của Cao Toàn bùng ra đè xuống Vương Bảo Nhạc thì chưởng viện, lão sư và những học sinh ở khá gần đều lục tục chạy đến, thấy cảnh đó thì trong mắt chưởng viện bừng lên lửa giận.
- Cao Toàn, mau dừng tay!
chưởng viện mở miệng, bay đến muốn ngăn cản.
Nhưng đúng lúc này... Vương Bảo Nhạc đang bị khí tức Chân Tức của Cao Toàn đè áp chợt ngẩng phắt đầu dậy, trong mắt mang theo vẻ điên cuồng, lại có phần cứng đầu, hắn gầm lên.
- Muốn đè bẹp ta à?
Vương Bảo Nhạc vừa gầm lên vừa bộc phát hết toàn bộ sức lực không hề che giấu gì, tiếng nổ ầm ầm vang lên, trên người hắn trực tiếp tràn ngập khí huyết kinh người, cỗ khí huyết này quá khổng lồ, quá dày đặc, lúc này nó bùng ra khiến sau lưng Vương Bảo Nhạc như hóa thành một đạo hư ảnh biển máu!
Trong biển máu này tồn tại một cố vật chất thần bí bị hắn hấp thu được từ trong mấy tia chớp màu đen, ngay cả chưởng viện cũng không thể nhìn ra sự hiện hữu của chúng!
Dù biển máu này chỉ là hư ảo, được tạo thành từ cỗ khí huyết quá mức kinh người, nhưng ngay khi xuất hiện thì vẫn khiến mọi người choáng váng. Điều khiến cho người ta hoảng sợ nhiều nhất chính là khi khí tức này vừa tuôn ra thì lại tạo thành một cỗ lực phản kháng, trực tiếp đối kháng với uy lực Chân Tức do Cao Toàn phát ra!
Trong lúc hai bên giằng co, thân thể Vương Bảo Nhạc run rẩy, nhưng cái eo đang cúi xuống đã dần thẳng lại, đầu cũng từ từ ngẩng lên, còn bước lên một bước!
- Chân Tức thì đã sao!
Cảnh tượng này lập tức khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây rúng động dữ dội!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.