Chương 77: Mở hình thức mới
Nhĩ Căn
12/07/2018
Mọi người nghe thế thì đều ngẩn ra không hiểu gì, sau khi nhìn thấy con
khôi lỗi đang nhanh chóng đi tới thì lập tức trợn mắt ra, nhất là cái
tên thanh niên họ Trần kia. Hắn ta ngu người, ngơ ngác nhìn con khôi lỗi y chang mình kia đi tới, sau khi bước tới trước mắt hắn thì con khôi
lỗi kia khoanh chân ngồi xuống, mở to hai mắt nhìn hắn chằm chằm.
- Ngươi...
Dù là bộ dạng hay vẻ mặt, từ một cái trừng mắt hay gì cũng làm cho gã ta thấy vô cùng quen thuộc, nên không khỏi chần chừ một lúc, nhưng chưa kịp hó hé gì thì cái khôi lỗi y chang hắn kia đã thản nhiên phun ra một câu.
- Ta đang ngộ đạo!
Câu này được thốt ra thì gã thanh niên họ Trần này suýt chút nữa nhảy dựng lên, những lời này là khẩu ngữ chuyên dụng của hệ Ngộ Đạo bọn họ. Lúc trước đều là bọn họ nói với người ta, nhưng nay thấy một mình khác xuất hiện ngay trước mặt rồi nói câu này với mình, làm cho hắn cảm thấy sởn tóc gáy.
Cảnh tượng này thật sự rất kinh người, khiến cho hắn ta hít sâu một hơi, cảm thấy vô cùng quỷ dị. Đám học sinh hệ Ngộ Đạo xung quanh cũng giật mình hoảng sợ, nhìn gã thanh niên kia rồi lại nhìn con khôi lỗi y chang hắn, cảm thấy cảnh tượng trước mặt quái dị đến lạ.
- Nhất định là cái tên Vương Bảo Nhạc kia!
Gã thanh niên họ Trần đó nổi giận, đứng dậy đá cho mình kia một cước, nhưng sau một tiếng bốp thì khôi lỗi vẫn nguyên xi, còn hắn ta thì kêu to một tiếng, ôm chân lùi lại, con khôi lỗi này đúng là chắc quá thể!
Nhất là sau khi bị đá thì con khôi lỗi này còn trừng mắt, tức giận nhìn gã ta gầm lên.
- Ta đang ngộ đạo!
- Ngộ đạo cái con khỉ!! Vương Bảo Nhạc, ngươi làm thế này là xâm phạm quyền hình tượng cá nhân của ta!!
Gã thanh niên họ Trần tức giận rống to, đám học sinh hệ Ngộ Đạo còn lại cũng đứng dậy, đang định giúp đỡ thì đúng lúc này đột nhiên lại có hơn mười đạo thân ảnh đi ra, đám thân ảnh này đều là khôi lỗi tương ứng với đám học sinh hệ Ngộ Đạo!
Trong đó có bốn con khôi lỗi có bộ dạng y chang với người ngồi bên cạnh gã thanh niên họ Trần kia. Sau khi đám học sinh hệ Ngộ Đạo kia nhìn rõ bộ dạng của mấy con khôi lỗi đi tới thì đều mở to hai mắt, nghẹn họng nhìn trân trối.
Vì đối phó với hệ Ngộ Đạo mà Vương Bảo Nhạc đã mua tài liệu số lượng lớn ở chỗ thh, đám tài liệu này cộng lại có giá tiền vô cùng kinh người.
Mặc dù thh không muốn đắc tội với hệ Ngộ Đạo, nhưng hắn vẫn thích có mối làm ăn lắm, nhất là trước kia Vương Bảo Nhạc đã phân tán sự chú ý của hệ Ngộ Đạo cho nên bọn họ giao tiếp và đưa hàng khá là thuận lợi.
Sau khi có tài liệu thì Vương Bảo Nhạc cũng tốn không ít tâm tư để luyện chế đám khôi lỗi này, cài đặt chỉ lệnh hồi văn, khiến cho chúng nó tập trung vào bản tôn của chính mình. Lúc này sau khi nhìn thấy bản tôn của mình trong số học sinh của hệ Ngộ Đạo thì đám khôi lỗi này lập tức nhào lên, nhanh chóng tìm thấy và đứng trước mặt kẻ nọ, trừng mắt gào to.
- Ta đang ngộ đạo!
Cảnh này lập tức khiến cho đám học sinh của hệ Ngộ Đạo ở đó đều kinh hoảng, thật sự là bọn chúng chưa từng trải qua cảm giác kì lạ khi bị chính mình nhìn chằm chằm vào chính mình để ngộ đạo.
Mà việc này rõ ràng không kết thúc như thế, sau khi dám người này bị hành xác tức xì khói thì vài ngày sau, mấy trăm học sinh hệ Ngộ Đạo trong hệ Pháp Binh lần lượt hoảng sợ phát hiện, trên đỉnh Pháp Binh này thế mà lại xuất hiện một người khác y chang mình.
Đám khôi lỗi này chẳng đi đâu hết, một khi phát hiện thấy bản tôn thì sẽ lập tức đi theo, dù đối phương đi đâu thì nó cũng sẽ trừng to hai mắt đi theo sát nút, ngay cả khi ngủ cũng ngồi kế bên người đối phương, thi thoảng còn gào to ta đang ngộ đạo.
Điều này làm cho đám học sinh hệ Ngộ Đạo muốn nổi khùng, nhưng lại không làm được gì, đám khôi lỗi này thật sự quá cứng rắn, hệ Ngộ Đạo vốn yếu xìu, lúc này cả đám khóc không ra nước mắt, có cảm giác muốn bùng nổ.
- Chúng ta không thể thua được, đây là Vương Bảo Nhạc đang phản kích, hắn đang làm cho chúng ta thấy bực bội, mọi người hãy cố gắng chịu đựng đi!
- Đúng vậy, chúng ta phải tìm cho bằng được Vương Bảo Nhạc thật để cho hắn biết hệ Ngộ Đạo chúng ta thần thành bất khả xâm phạm!
Đám học sinh hệ Ngộ Đạo này đều nghiến răng nghiến lợi, miễn cưỡng cố gắng làm quen với cảm giác bị khôi lỗi y chang mình nhìn chằm chằm, chẳng những không bị ép lùi bước mà ý chí chiến đấu của cả đám lại càng sục sôi hơn.
Chuyện này từ khi bắt đầu đến nay vẫn luôn khiến cả đạo viện rúng động, ngay cả chưởng viện cũng phải để ý tới, những hệ khác đều bàn tán xôn xao, trên linh võng cũng như muốn nổ tung.
- Cuộc chiến của Vương Bảo Nhạc và hệ Ngộ Đạo lại có biến hóa mới rồi!
- Bên trong hệ Pháp Binh đột nhiên xuất hiện gần cả trăm khôi lỗi có hình dạng y hệt học sinh hệ Ngộ Đạo, bọn chúng đang nhìn nhau với bản tôn, cùng ngộ đạo với bản tôn...
- Ha ha, hay lắm, Vương Bảo Nhạc lại có thể nghĩ ra được chiêu này luôn!
Trong lúc mọi người hưng phấn chờ hóng hớt thì toàn bộ hệ Cơ Quan cũng chấn động, lập tức chạy tới tận chỗ để quan sát. Dù sao thì hệ Cơ Quan vẫn luôn nghiên cứu cách chế tác khôi lỗi.
Trong lần rung động mới khắp đạo viện này, đám học sinh hệ Ngộ Đạo lại càng tức giận hơnm nhưng lại không thể nào phát tiết được, Vương Bảo Nhạc thấy đám hệ Ngộ Đạo này còn chưa chịu ngưng chiến cho nên chuẩn bị tung tuyệt chiêu ra.
- Nếu không phải gấp quá thì ta thậm chí còn muốn làm cho mỗi người các ngươi một con khôi lỗi đây, tuy bây giờ chưa tới một trăm con, nhưng vậy cũng đủ rồi! Vương Bảo Nhạc hừ lạnh một tiếng.
- Dù là phái đám khôi lỗi này đến hệ Ngộ Đạo để lấy giả làm thật hay sai chúng nó đi làm bậy, vu oan người khác thì đều là mấy chiêu vặt thôi, nếu làm thế thì có vẻ chứng tỏ trình độ của ta không cao!
- Ta phải tập trung vào đám dám trêu vào ta đây, để cho bọn chúng phải hối hận vì dám trêu chọc ta.
Lúc trước hắn đã nghĩ tới gã áo đen đáng thương đã ấy ấy với pháp khí của mình, nhưng hắn vốn không định chơi kiểu bậy bạ, nhưng nay thấy đám học sinh hệ Ngộ Đạo kia vô cùng quá quắt, cho nên hai mắt hắn lóe lên, muốn dùng chiêu gậy ông đập lưng ông.
- Khởi động hình thức thở dốc!
Lúc tay phải của Vương Bảo Nhạc nhấc lên thì trong lòng bàn tay xuất hiện một cái khay tròn, cái khau tròn này đúng là thứ điều khiển mớ khôi lỗi này, lúc này hắn vừa chỉnh một cái thì cái khay lập tức lóe sáng.
Cùng lúc đó, mấy trăm học sinh hệ Ngộ Đạo trên đỉnh Pháp Binh không bị Vương Bảo Nhạc chế tác khôi lỗi cũng thầm cảm thấy may mắn, nhưng vẫn ra vẻ như khinh thường dữ lắm, Bọn họ cảm thấy đây chẳng là gì hết, không phải là bị một người y chang mình nhìn chằm chằm thôi à.
Còn đám học sinh bị Vương Bảo Nhạc chế ra khôi lỗi y chang thì cũng bắt đầu quen với việc bị một mình khác đi theo kè kè, thậm chí còn có người đùa rằng như vậy dễ để mình ngộ đạo hơn.
Nhưng khi bọn họ đã làm quen thì hai mắt của khôi lỗi trước mắt bọn họ đột nhiên lóe lên một cái, sau đó... Lại nhìn chằm chằm vào bản tôn rồi trưng ra biểu cảm phê pha, há miệng, phát ra tiếng thở dốc ư ử...
Tiếng này vừa phát ra thì nháy mắt đã khiến đám học sinh hệ Ngộ Đạo bị nhìn chằm chằm ngu người. Bọn họ chỉ cảm thấy thân thể đơ ra như bị thiên lôi đánh trúng, toàn thân dựng hết tóc gáy, gần như toàn bộ đều thất thanh hét toáng lên, cũng có không ít người bị họa cho run lẩy bẩy, vội vàng lùi lại.
- Đây... Đây là chuyện gì thế này!!
- Má ơi, nó... Nó thế mà còn có thể lên tiếng kiểu này, cái tiếng chết tiệt gì đây, Vương Bảo Nhạc, ngươi mau tắt cái tiếng này đi!
- Nó... Nó lại rên rỉ thở dốc với ta kìa!!
Đám học sinh bị chế khôi lỗi này đều vô cùng hoảng sợ, cả đám kinh hô, vừa sợ hãi lại tức giận, cải cảm giác nhìn chính mình thở gấp rên rỉ thế này khiến cho bọn họ gần như phát điên lên.
- Câm miệng, chết tiệt, ngươi mau câm miệng lại cho ta!!
- Đừng có mà rên nữa!
Nhất là gã thanh niên họ Trần kia, khôi lỗi của hắn rõ ràng được Vương Bảo Nhạc ưu ái hơn hẳn nên tiếng ư ử kia đặc biệt to rõ...
Những học sinh hệ Ngộ Đạo không bị khôi lỗi chế tạo khôi lỗi thấy thế đều hoảng sợ, không dám xem thường nữa, thầm thấy may mắn. Bởi vì cảnh tượng này thật sự quá mức kinh khủng.
Nhất là bây giờ toàn bộ đạo viện đều chú ý tới nơi này, gần như trong nháy mắt khi mấy tiếng rên rỉ đó truyền ra thì toàn bộ đạo viện đều muốn bùng nổ. Linh võng và cả các hệ khác cũng oanh động.
- Vương Bảo Nhạc tung tuyệt chiêu ra kìa, má ơi, chiêu này... đúng là vô địch!
- Khoan hãy nói vụ đó, tiếng rên của đám bên hệ Ngộ Đạo nghe phê thế... Đám khôi lỗi do Vương Bảo Nhạc chế tác đúng là rất thật đấy chứ.
- Học thủ Vương Bảo Nhạc ơi, ngươi có bán khôi lỗi không thế, ta muốn mua một con!
Thấy trên linh võng còn nhắc tới vụ đòi mua thế này, đám người của hệ Ngộ Đạo đều nổi da gà. Đám người không bị chế khôi lỗi đều có phần chần chờ, muốn rút lui. Bọn họ thật sự đang thấy vô cùng hoảng sợ, cảnh thê thảm của bạn bè đã rành rành ra đó, lại nghĩ tới chuyện nếu như thật sự có người mua con khôi lỗi y như mình thì... Cảnh tượng kinh khủng quá, bọn họ không dám nghĩ tới, vậy nên có không ít người vội vàng rút khỏi hệ Pháp Binh.
Mặc dù bọn họ chạy được, nhưng đám học sinh bị tạo khôi lỗi kia nhìn khôi lỗi của mình rên rỉ thở dốc như thế, mặc dù có sợ thật, nhưng lại không cam lòng. Dù trong số đó cũng có một phần chọn cách bỏ chạy, nhưng vẫn có mấy chục tên đỏ quạch hai mắt, tiếp tục tìm kiếm bong dáng Vương Bảo Nhạc ở hệ Pháp Binh.
Dù đám khôi lỗi sau lưng bọn họ vừa hét to ta đang ngộ đạo vừa rên ư a, nhưng bọn họ đều cố nhịn rồi điên cuồng đi tìm Vương Bảo Nhạc.
- Vương Bảo Nhạc, ngươi mau ra đây cho ta!
- Có ngon thì đừng trốn nữa, ra đây đi!
Thấy đám này vẫn lì như thế, Vương Bảo Nhạc cũng tức giận.
- Đây là các ngươi tự tìm đấy nhé, khởi động hình thức biến thái!!
Vương Bảo Nhạc cắn răng, lấy khay pháp khí ra ấn một cái.
- Ngươi...
Dù là bộ dạng hay vẻ mặt, từ một cái trừng mắt hay gì cũng làm cho gã ta thấy vô cùng quen thuộc, nên không khỏi chần chừ một lúc, nhưng chưa kịp hó hé gì thì cái khôi lỗi y chang hắn kia đã thản nhiên phun ra một câu.
- Ta đang ngộ đạo!
Câu này được thốt ra thì gã thanh niên họ Trần này suýt chút nữa nhảy dựng lên, những lời này là khẩu ngữ chuyên dụng của hệ Ngộ Đạo bọn họ. Lúc trước đều là bọn họ nói với người ta, nhưng nay thấy một mình khác xuất hiện ngay trước mặt rồi nói câu này với mình, làm cho hắn cảm thấy sởn tóc gáy.
Cảnh tượng này thật sự rất kinh người, khiến cho hắn ta hít sâu một hơi, cảm thấy vô cùng quỷ dị. Đám học sinh hệ Ngộ Đạo xung quanh cũng giật mình hoảng sợ, nhìn gã thanh niên kia rồi lại nhìn con khôi lỗi y chang hắn, cảm thấy cảnh tượng trước mặt quái dị đến lạ.
- Nhất định là cái tên Vương Bảo Nhạc kia!
Gã thanh niên họ Trần đó nổi giận, đứng dậy đá cho mình kia một cước, nhưng sau một tiếng bốp thì khôi lỗi vẫn nguyên xi, còn hắn ta thì kêu to một tiếng, ôm chân lùi lại, con khôi lỗi này đúng là chắc quá thể!
Nhất là sau khi bị đá thì con khôi lỗi này còn trừng mắt, tức giận nhìn gã ta gầm lên.
- Ta đang ngộ đạo!
- Ngộ đạo cái con khỉ!! Vương Bảo Nhạc, ngươi làm thế này là xâm phạm quyền hình tượng cá nhân của ta!!
Gã thanh niên họ Trần tức giận rống to, đám học sinh hệ Ngộ Đạo còn lại cũng đứng dậy, đang định giúp đỡ thì đúng lúc này đột nhiên lại có hơn mười đạo thân ảnh đi ra, đám thân ảnh này đều là khôi lỗi tương ứng với đám học sinh hệ Ngộ Đạo!
Trong đó có bốn con khôi lỗi có bộ dạng y chang với người ngồi bên cạnh gã thanh niên họ Trần kia. Sau khi đám học sinh hệ Ngộ Đạo kia nhìn rõ bộ dạng của mấy con khôi lỗi đi tới thì đều mở to hai mắt, nghẹn họng nhìn trân trối.
Vì đối phó với hệ Ngộ Đạo mà Vương Bảo Nhạc đã mua tài liệu số lượng lớn ở chỗ thh, đám tài liệu này cộng lại có giá tiền vô cùng kinh người.
Mặc dù thh không muốn đắc tội với hệ Ngộ Đạo, nhưng hắn vẫn thích có mối làm ăn lắm, nhất là trước kia Vương Bảo Nhạc đã phân tán sự chú ý của hệ Ngộ Đạo cho nên bọn họ giao tiếp và đưa hàng khá là thuận lợi.
Sau khi có tài liệu thì Vương Bảo Nhạc cũng tốn không ít tâm tư để luyện chế đám khôi lỗi này, cài đặt chỉ lệnh hồi văn, khiến cho chúng nó tập trung vào bản tôn của chính mình. Lúc này sau khi nhìn thấy bản tôn của mình trong số học sinh của hệ Ngộ Đạo thì đám khôi lỗi này lập tức nhào lên, nhanh chóng tìm thấy và đứng trước mặt kẻ nọ, trừng mắt gào to.
- Ta đang ngộ đạo!
Cảnh này lập tức khiến cho đám học sinh của hệ Ngộ Đạo ở đó đều kinh hoảng, thật sự là bọn chúng chưa từng trải qua cảm giác kì lạ khi bị chính mình nhìn chằm chằm vào chính mình để ngộ đạo.
Mà việc này rõ ràng không kết thúc như thế, sau khi dám người này bị hành xác tức xì khói thì vài ngày sau, mấy trăm học sinh hệ Ngộ Đạo trong hệ Pháp Binh lần lượt hoảng sợ phát hiện, trên đỉnh Pháp Binh này thế mà lại xuất hiện một người khác y chang mình.
Đám khôi lỗi này chẳng đi đâu hết, một khi phát hiện thấy bản tôn thì sẽ lập tức đi theo, dù đối phương đi đâu thì nó cũng sẽ trừng to hai mắt đi theo sát nút, ngay cả khi ngủ cũng ngồi kế bên người đối phương, thi thoảng còn gào to ta đang ngộ đạo.
Điều này làm cho đám học sinh hệ Ngộ Đạo muốn nổi khùng, nhưng lại không làm được gì, đám khôi lỗi này thật sự quá cứng rắn, hệ Ngộ Đạo vốn yếu xìu, lúc này cả đám khóc không ra nước mắt, có cảm giác muốn bùng nổ.
- Chúng ta không thể thua được, đây là Vương Bảo Nhạc đang phản kích, hắn đang làm cho chúng ta thấy bực bội, mọi người hãy cố gắng chịu đựng đi!
- Đúng vậy, chúng ta phải tìm cho bằng được Vương Bảo Nhạc thật để cho hắn biết hệ Ngộ Đạo chúng ta thần thành bất khả xâm phạm!
Đám học sinh hệ Ngộ Đạo này đều nghiến răng nghiến lợi, miễn cưỡng cố gắng làm quen với cảm giác bị khôi lỗi y chang mình nhìn chằm chằm, chẳng những không bị ép lùi bước mà ý chí chiến đấu của cả đám lại càng sục sôi hơn.
Chuyện này từ khi bắt đầu đến nay vẫn luôn khiến cả đạo viện rúng động, ngay cả chưởng viện cũng phải để ý tới, những hệ khác đều bàn tán xôn xao, trên linh võng cũng như muốn nổ tung.
- Cuộc chiến của Vương Bảo Nhạc và hệ Ngộ Đạo lại có biến hóa mới rồi!
- Bên trong hệ Pháp Binh đột nhiên xuất hiện gần cả trăm khôi lỗi có hình dạng y hệt học sinh hệ Ngộ Đạo, bọn chúng đang nhìn nhau với bản tôn, cùng ngộ đạo với bản tôn...
- Ha ha, hay lắm, Vương Bảo Nhạc lại có thể nghĩ ra được chiêu này luôn!
Trong lúc mọi người hưng phấn chờ hóng hớt thì toàn bộ hệ Cơ Quan cũng chấn động, lập tức chạy tới tận chỗ để quan sát. Dù sao thì hệ Cơ Quan vẫn luôn nghiên cứu cách chế tác khôi lỗi.
Trong lần rung động mới khắp đạo viện này, đám học sinh hệ Ngộ Đạo lại càng tức giận hơnm nhưng lại không thể nào phát tiết được, Vương Bảo Nhạc thấy đám hệ Ngộ Đạo này còn chưa chịu ngưng chiến cho nên chuẩn bị tung tuyệt chiêu ra.
- Nếu không phải gấp quá thì ta thậm chí còn muốn làm cho mỗi người các ngươi một con khôi lỗi đây, tuy bây giờ chưa tới một trăm con, nhưng vậy cũng đủ rồi! Vương Bảo Nhạc hừ lạnh một tiếng.
- Dù là phái đám khôi lỗi này đến hệ Ngộ Đạo để lấy giả làm thật hay sai chúng nó đi làm bậy, vu oan người khác thì đều là mấy chiêu vặt thôi, nếu làm thế thì có vẻ chứng tỏ trình độ của ta không cao!
- Ta phải tập trung vào đám dám trêu vào ta đây, để cho bọn chúng phải hối hận vì dám trêu chọc ta.
Lúc trước hắn đã nghĩ tới gã áo đen đáng thương đã ấy ấy với pháp khí của mình, nhưng hắn vốn không định chơi kiểu bậy bạ, nhưng nay thấy đám học sinh hệ Ngộ Đạo kia vô cùng quá quắt, cho nên hai mắt hắn lóe lên, muốn dùng chiêu gậy ông đập lưng ông.
- Khởi động hình thức thở dốc!
Lúc tay phải của Vương Bảo Nhạc nhấc lên thì trong lòng bàn tay xuất hiện một cái khay tròn, cái khau tròn này đúng là thứ điều khiển mớ khôi lỗi này, lúc này hắn vừa chỉnh một cái thì cái khay lập tức lóe sáng.
Cùng lúc đó, mấy trăm học sinh hệ Ngộ Đạo trên đỉnh Pháp Binh không bị Vương Bảo Nhạc chế tác khôi lỗi cũng thầm cảm thấy may mắn, nhưng vẫn ra vẻ như khinh thường dữ lắm, Bọn họ cảm thấy đây chẳng là gì hết, không phải là bị một người y chang mình nhìn chằm chằm thôi à.
Còn đám học sinh bị Vương Bảo Nhạc chế ra khôi lỗi y chang thì cũng bắt đầu quen với việc bị một mình khác đi theo kè kè, thậm chí còn có người đùa rằng như vậy dễ để mình ngộ đạo hơn.
Nhưng khi bọn họ đã làm quen thì hai mắt của khôi lỗi trước mắt bọn họ đột nhiên lóe lên một cái, sau đó... Lại nhìn chằm chằm vào bản tôn rồi trưng ra biểu cảm phê pha, há miệng, phát ra tiếng thở dốc ư ử...
Tiếng này vừa phát ra thì nháy mắt đã khiến đám học sinh hệ Ngộ Đạo bị nhìn chằm chằm ngu người. Bọn họ chỉ cảm thấy thân thể đơ ra như bị thiên lôi đánh trúng, toàn thân dựng hết tóc gáy, gần như toàn bộ đều thất thanh hét toáng lên, cũng có không ít người bị họa cho run lẩy bẩy, vội vàng lùi lại.
- Đây... Đây là chuyện gì thế này!!
- Má ơi, nó... Nó thế mà còn có thể lên tiếng kiểu này, cái tiếng chết tiệt gì đây, Vương Bảo Nhạc, ngươi mau tắt cái tiếng này đi!
- Nó... Nó lại rên rỉ thở dốc với ta kìa!!
Đám học sinh bị chế khôi lỗi này đều vô cùng hoảng sợ, cả đám kinh hô, vừa sợ hãi lại tức giận, cải cảm giác nhìn chính mình thở gấp rên rỉ thế này khiến cho bọn họ gần như phát điên lên.
- Câm miệng, chết tiệt, ngươi mau câm miệng lại cho ta!!
- Đừng có mà rên nữa!
Nhất là gã thanh niên họ Trần kia, khôi lỗi của hắn rõ ràng được Vương Bảo Nhạc ưu ái hơn hẳn nên tiếng ư ử kia đặc biệt to rõ...
Những học sinh hệ Ngộ Đạo không bị khôi lỗi chế tạo khôi lỗi thấy thế đều hoảng sợ, không dám xem thường nữa, thầm thấy may mắn. Bởi vì cảnh tượng này thật sự quá mức kinh khủng.
Nhất là bây giờ toàn bộ đạo viện đều chú ý tới nơi này, gần như trong nháy mắt khi mấy tiếng rên rỉ đó truyền ra thì toàn bộ đạo viện đều muốn bùng nổ. Linh võng và cả các hệ khác cũng oanh động.
- Vương Bảo Nhạc tung tuyệt chiêu ra kìa, má ơi, chiêu này... đúng là vô địch!
- Khoan hãy nói vụ đó, tiếng rên của đám bên hệ Ngộ Đạo nghe phê thế... Đám khôi lỗi do Vương Bảo Nhạc chế tác đúng là rất thật đấy chứ.
- Học thủ Vương Bảo Nhạc ơi, ngươi có bán khôi lỗi không thế, ta muốn mua một con!
Thấy trên linh võng còn nhắc tới vụ đòi mua thế này, đám người của hệ Ngộ Đạo đều nổi da gà. Đám người không bị chế khôi lỗi đều có phần chần chờ, muốn rút lui. Bọn họ thật sự đang thấy vô cùng hoảng sợ, cảnh thê thảm của bạn bè đã rành rành ra đó, lại nghĩ tới chuyện nếu như thật sự có người mua con khôi lỗi y như mình thì... Cảnh tượng kinh khủng quá, bọn họ không dám nghĩ tới, vậy nên có không ít người vội vàng rút khỏi hệ Pháp Binh.
Mặc dù bọn họ chạy được, nhưng đám học sinh bị tạo khôi lỗi kia nhìn khôi lỗi của mình rên rỉ thở dốc như thế, mặc dù có sợ thật, nhưng lại không cam lòng. Dù trong số đó cũng có một phần chọn cách bỏ chạy, nhưng vẫn có mấy chục tên đỏ quạch hai mắt, tiếp tục tìm kiếm bong dáng Vương Bảo Nhạc ở hệ Pháp Binh.
Dù đám khôi lỗi sau lưng bọn họ vừa hét to ta đang ngộ đạo vừa rên ư a, nhưng bọn họ đều cố nhịn rồi điên cuồng đi tìm Vương Bảo Nhạc.
- Vương Bảo Nhạc, ngươi mau ra đây cho ta!
- Có ngon thì đừng trốn nữa, ra đây đi!
Thấy đám này vẫn lì như thế, Vương Bảo Nhạc cũng tức giận.
- Đây là các ngươi tự tìm đấy nhé, khởi động hình thức biến thái!!
Vương Bảo Nhạc cắn răng, lấy khay pháp khí ra ấn một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.