Chương 144: Ngày phát tài
Nhĩ Căn
14/08/2018
Mặc dù Vương Bảo Nhạc đắm chìm trong việc luyện chế pháp khí cấp hai,
nhưng thân là đội trưởng đốc tra, rất nhiều chuyện không cần hắn đích
thân đi tìm hiểu, đám thuộc hạ thông minh nhanh nhẹn ở đội đốc tra của
hắn sẽ lập tức báo cáo tin tức về.
- Tranh tài Chiến Võ các à?
Nhận được truyền âm, Vương Bảo Nhạc đang nghiên cứu cách luyện chế vỏ kiếm chợt ngẩng đầu đầy kinh ngạc. Đối với các học sinh Pháp Binh các mà nói, cuộc thi đấu Chiến Võ các này chẳng xa lạ gì, nhưng Vương Bảo Nhạc mới đến đảo Thượng Viện nên tò mò hỏi lại.
Tên thuộc hạ đại đội đốc tra của hắn lập tức giải thích, dần dần Vương Bảo Nhạc đã hiểu hơn về cuộc thi đấu Chiến Võ các.
Thực ra Chiến Võ các là thế lực cực kỳ mạnh mẽ ở đảo Thượng Viện, nhưng bình thường bất kể là tu luyện hay nhiệm vụ đều rất nặng, chuyên xử lý các việc cơ mật bên ngoài, nói nó như con dao nhọn của đạo viện Phiêu Miểu cũng không quá.
Hơn nữa đối với phần lớn mọi người, sức chiến đấu của học sinh Chiến Võ các có lực sát thương lớn hơn nhiều so với những các khác, cho nên hầu hết học sinh của Chiến Võ các đều là chiến tu.
Vì thế nguyên liệu cấp cho Chiến Võ các thường nhiều gấp mấy lần những các khác, nhất là sau khi hoàn thành nhiệm vụ, một lần thu hoạch của Chiến Võ các cũng đủ khiến học sinh những các khác nhìn mà thèm.
Thế nên tuy các học sinh của Chiến Võ các phải đối mặt với nhiều nguy hiểm, nhưng túi tiền lúc nào cũng căng đầy. Có điều đã là chiến tu sắc bén thì đương nhiên phải tập luyện nhiều, vì vậy mỗi năm Chiến Võ các lại tổ chức một trận thi dấu, phân chia thành năm sân theo cấp bậc Chân Tức từ một đến năm mà đấu.
Hàng năm cuộc thi đấu của Chiến Võ các đều là chuyện lớn, được những các khác và toàn bộ đạo viện Phiêu Miểu coi trọng.
Thậm chí còn có các quan viên liên bang và quân đội đến quan sát để tìm chọn hạt giống tốt, chỉ định trước người kế nhiệm tương lai. Cũng chính vì sự coi trọng đó nên với các học sinh Chiến Võ các đều không dám xem thường cuộc thi này, thậm chí thành tích tốt hay xấu đều sẽ được ghi lại trong hồ sơ, kèm theo cả phần thưởng.
Vì vậy... bất luận là Đan Đạo các, Pháp Binh các hay Trận Văn các đều lấy việc giúp đỡ các học sinh là chính. Thời điểm phát tài đến rồi, các học sinh Chiến Võ các càng coi trọng cuộc thi đấu thì lại càng cần vũ trang cho bản than hơn, thế nên các loại pháp khí, linh bảo, đan dược, trận pháp đều rất hot.
Chỉ dựa vào vật phẩm phát theo thường lệ của đảo Thượng Viện thì tất nhiên không thể thỏa mãn nhu cầu của các học sinh của Chiến Võ các, thế nên họ nhất định phải đến những các khác mua. Vì vậy, bao nhiêu năm qua giữa các học sinh đã lưu truyền câu nói.
- Ngày Chiến Võ các thi đấu chính là ngày phát tài!
Còn nữa, nếu chỉ là vậy thì những các khác cũng không tham gia nhiều, nhưng việc này sẽ tồn tại cảm giác chia rẽ với Chiến Võ các, đồng thời cũng không phù hợp với quy định tu hành của các học sinh trong đạo viện Phiêu Miểu.
Dù sao thì trong kế hoạch và phán đoán những năm này của đạo viện Phiêu Miểu, đại đạo rất khó khăn, cần các học sinh cùng dìu dắt nhau tiến về phía trước, tuy không bài xích chủ nghĩa cá nhân nhưng khởi xướng việc hợp tác nhiều hơn.
Cuộc thi đấu Chiến Võ các mỗi năm một lần nhìn bề ngoài chỉ là cuộc tỷ thí của Chiến Võ các, nhưng trên thực tế thì không hẳn như vậy.Trong cuộc thi có một quy định, đó là các học sinh than gia nhất định phải tìm một đồng bạn hợp thành một đội, giúp đỡ mình thi đấu.
Có thể đi tìm các đan tu của Đan Đạo các, cũng có thể tìm các pháp tu của Pháp Binh các, thậm chí là trận tu của Trận Văn các hay Ngự Thú các cũng được. Tìm một đồng bạn Chiến Võ các cũng được, thậm chí nếu cuối cùng không tìm được thì đạo viện còn có thể chỉ định một người phối hợp cùng.
Vì thế cuộc thi đấu của Chiến Võ các kéo theo tất cả các khác, cũng chính vì vậy mới có quan viên liên bang và quân đội quan sát, trở thành chuyện lớn của toàn bộ đạo viện Phiêu Miểu.
Sau khi biết chi tiết quy tắc cuộc thi Chiến Võ các, hai mắt Vương Bảo Nhạc sáng lên. Tuy hắn gần như không tốn chi phí gì trong việc luyện chế linh thạch, nhưng đã tích lũy được số tài sản không nhỏ, ở đảo Hạ Viện hắn cũng được coi như đại gia rồi.
Nhưng sau khi đến đảo Thượng Viện, một trăm món pháp khí cấp một hoàn mỹ đã tốn gần hết tiền bạc của hắn, bây giờ lại luyện chế pháp khí cấp hai hoàn mỹ thì càng tốn tiền hơn, dù giàu như hắn cũng không chống nổi.
Trừ phi là dừng việc luyện chế, cả ngày đi luyện linh thạch thì sau một thời gian ngắn có thể bổ sung được, nhưng làm vậy thì lại tốn thời gian, chuyện này khiến Vương Bảo Nhạc rất đau đầu.
Mà chẳng biết vì sao đến giờ tông môn vẫn chưa sắp xếp xong mà phát thu hoạch của hắn ở quê hương linh tức xuống, Vương Bảo Nhạc sắp không chờ nổi nữa rồi, lúc này nghe được tin tức về cuộc thi đấu Chiến Võ các thì hắn lập tức cảm thấy đây là một cơ hội.
- Các học sinh Pháp Binh các đều luyện chế pháp khí rồi bán ra, sau đó dùng linh thạch bán được tiếp tục nghiên cứu và tu luyện, hình thành một vòng tuần hoàn tốt, ta cũng nên làm vậy!
Vương Bảo Nhạc tự cho là vậy, thế là lấy số thứ từ trong pháp khí của mình ra, ghi lại số liệu và hình ảnh, đăng ký linh võng, ghi một biển quảng cáo mua bán.
Trong khoảng thời gian này, linh võng của đảo Thượng Viện cực kỳ náo nhiệt, biển quảng cáo pháp khí, đan dược, trận pháp chỗ nào cũng có, thậm chí còn có học sinh Chiến Võ các thông báo tuyển người phụ chiến.
Về phần giá pháp khí thì sau khi so sánh đối chiếu, Vương Bảo Nhạc cho rằng không thể quá bắt chẹt, thế là bèn định giá gấp mười lần giá gốc.Thực ra vậy là đã rẻ lắm rồi, hắn thấy ở linh võng không ít học sinh Pháp Binh các bán pháp khí đưa giá hơi quá đáng, đa số đều gấp mười mấy lần giá gốc, thậm chí có nơi còn gấp năm mươi lần một trăm lần, vô cùng khoa trương.
- Gian quá đi mất!
Vương Bảo Nhạc cảm khái, hắn cảm giác người tốt như mình ở Pháp Binh các không còn nhiều, đồng thời cũng rất vui mừng với quyết định vào hệ Pháp Binh khi trước.
- Bán đống pháp khí này rồi hẳn có thể chống đỡ được đến khi tông môn phát thưởng thu hoạch ở quê hương linh tức.
Vương Bảo Nhạc cân nhắc, thấy không thành vấn đề, vì vậy lại tiếp tục nghiên cứu phương pháp luyện chế vỏ kiếm.
Ba ngày qua, Vương Bảo Nhạc cảm giác như mình đã hiểu hoàn toàn bước đầu tiên trong việc luyện chế vỏ kiếm. Lúc hắn định đi thử nghiệm thì lại đau khổ phát hiện ra, hàng pháp khí bán trên linh võng không ai hỏi thăm.
Nếu như không có người mua thì cũng thôi, nhưng Vương Bảo Nhạc search trên linh võng lại phát hiện cả đống pháp khí chất lượng không bằng của hắn, giá cả còn cao hơn hắn lại được rất nhiều người mua. Khiến hắn kinh ngạc vô cùng.
- Đám người này mù à, hay kẻ ngốc lắm tiền? Chẳng lẽ chỉ mua đồ đắt thôi sao?
Vương Bảo Nhạc nhíu mày, quyết định tăng giá lên, định giá gấp mười bảy mười tám lần giá gốc rồi mới bắt đầu luyện chế vỏ kiếm. Qua vài ngày, luyện chế vỏ kiếm này cũng khá khó, Vương Bảo Nhạc thất bại vài lần, cuối cùng cũng thành công.
Thấy hình dáng vỏ kiếm trước mặt, Vương Bảo Nhạc rất thoả mãn, mà việc hắn nâng giá pháp khí trên linh võng quả nhiên có tác dụng, rất nhiều người đến. Lúc Vương Bảo Nhạc kiểm tra, thậm chí còn có người truyền âm cho hắn, nhưng sau khi Vương Bảo Nhạc hưng phấn mở nhẫn truyền âm, nghe đối phương nói xong thì lập tức nổi giận.
- Sư đệ à, mười một pháp khí ngươi rao giá tổng cộng hai trăm linh thạch, bán không?
- Hai trăm linh thạch? Ngươi ăn cướp à, đây là bảy pháp khí cấp một hoàn mỹ, bốn pháp khí cấp hai hoàn mỹ, ngươi trả có hai trăm á?
Vương Bảo Nhạc tức điên, hắn cảm thấy tên kia có vấn đề đầu óc rồi, ra giá còn kém xa giá gốc.
- Không bán à? Vậy thôi, binh tu của Pháp Binh các nhiều như vậy, thiếu gì người có danh tiếng, ngươi nói pháp khí cấp hai của ngươi lợi hại thì ai mà tin chứ? Hay là ngươi tặng ta đi, ta thử xem công dụng thế nào rồi thêm tiền cho ngươi.
- Cút, không bán!
Vương Bảo Nhạc trừng mắt, trực tiếp tắt nhẫn truyền âm, bắt đầu khắc hồi văn trên linh thạch vừa luyện chế ra.
Có điều công đoạn này khó hơn luyện chế linh thạch nhiều, cần hiểu rõ về kết cấu hồi văn mới được. Tuy Vương Bảo Nhạc học hồi văn cao cấp trên đảo Thượng Viện rồi phối hợp với công thức của hắn cũng đã rất tinh xảo, nhưng vẫn thất bại nhiều lần trong công đoạn này.
Lại qua năm hôm, bởi vì hồi văn bất ổn mà linh thạch vỏ kiếm trước mặt hắn vỡ vụn, hắn cau chặt mày.
- Thứ này khó luyện quá, linh bôi khó như vậy, trong công đoạn rèn vật liệu phía sau còn cần một loại vật liệu tên binh sa... Binh sa này là thứ gì nhỉ?
Vương Bảo Nhạc đau cả đầu, bèn tìm kiếm sơ qua một chút, tuy không tìm được ghi chép gì có liên quan đến binh sa, nhưng trước mắt còn chưa đến công đoạn rèn vật liệu, vẫn đang ở công đoạn linh phôi hồi văn.
- Cứ thế này thì không được...
Vương Bảo Nhạc ngẫm nghĩ, không luyện vỏ kiếm nữa mà quay về tiếp tục luyện chế pháp khí cấp hai hoàn mỹ, định thành thạo việc luyện chế pháp khí cấp hai, nâng cao hồi văn của bản thân.
Ngày ngày trôi qua, cách thời gian cuộc thi đấu còn năm ngày, Vương Bảo Nhạc đem đống pháp khí của mình luyện chế lại lần nữa, trong đó không ít món đạt đến trình độ cấp hai hoàn mỹ, lại thêm không ít hồi văn vào, đặc biệt là hạt châu của lồng Kim Chung, chẳng những là cấp hai hoàn mỹ mà còn được hắn thêm hồi văn phản chấn, mô phỏng sức mạnh của sóng linh khí.
Đến lúc này Vương Bảo Nhạc mới phát hiện, hắn rỗng túi rồi...
Từ khi vào đạo viện Phiêu Miểu đến nay, đây là lần đầu tiên hắn rỗng túi. Điều này khiến Vương Bảo Nhạc khá hoảng hốt, buồn bực đăng kí linh võng, lại phát hiện pháp khí của mình vẫn không có ai thực sự muốn mua. Tuy rằng có người liên lạc với hắn qua nhẫn truyền âm nhưng giá cả đưa ra khiến Vương Bảo Nhạc không thể chấp nhận được.
- Không đúng!
Thấy vậy, Vương Bảo Nhạc không thể không lật linh võng ra mà suy nghĩ lại một chút, dần dần đã nhìn ra chỗ khác biệt giữa hắn và những người bán khác.
Những người kia thông thường đều dùng thương hiệu của mình, thậm chí có vài người vừa mới rao đan dược hoặc pháp khí đã bị người ta bâu vào tranh cướp. Một số người không đến nỗi như vậy song cũng rất được chào đón, giá cả dù có thái quá thế nào cũng đều có người mua.
Cũng có không ít người giống hắn là người mới không có danh tiếng, người hỏi mua ít, giá cả đưa ra cũng thấp...
- Thật không thể tin được!
Vương Bảo Nhạc đau đầu, bắt đầu suy nghĩ đến việc cho dùng thử mà khi trước người mua kia đề xuất. Nếu thuận lợi, sau khi dùng thử đối phương sẽ trả thêm linh thạch cho hắn, đồng thời cũng giúp nhiều người biết đến chỗ này của hắn.
Nhưng loại chuyện này quyền chủ động thuộc về đối phương, một khi quá trình không thuận lợi thì sẽ rất phiền phức.Tính cách Vương Bảo Nhạc mạnh mẽ, không phải vạn bất đắc dĩ thì hắn không muốn nhường quyền chủ động cho kẻ khác.
Nghĩ một lúc, hắn gãi gãi tóc, vẻ mặt quyết đoán, vỗ đùi đánh đét.
- Ta không thể chỉ bán trước cuộc thi đấu được... Thương hiệu danh tiếng thì sao, lần này ông đây sẽ chơi vố lớn, làm một lần ăn cả đời!
- Tranh tài Chiến Võ các à?
Nhận được truyền âm, Vương Bảo Nhạc đang nghiên cứu cách luyện chế vỏ kiếm chợt ngẩng đầu đầy kinh ngạc. Đối với các học sinh Pháp Binh các mà nói, cuộc thi đấu Chiến Võ các này chẳng xa lạ gì, nhưng Vương Bảo Nhạc mới đến đảo Thượng Viện nên tò mò hỏi lại.
Tên thuộc hạ đại đội đốc tra của hắn lập tức giải thích, dần dần Vương Bảo Nhạc đã hiểu hơn về cuộc thi đấu Chiến Võ các.
Thực ra Chiến Võ các là thế lực cực kỳ mạnh mẽ ở đảo Thượng Viện, nhưng bình thường bất kể là tu luyện hay nhiệm vụ đều rất nặng, chuyên xử lý các việc cơ mật bên ngoài, nói nó như con dao nhọn của đạo viện Phiêu Miểu cũng không quá.
Hơn nữa đối với phần lớn mọi người, sức chiến đấu của học sinh Chiến Võ các có lực sát thương lớn hơn nhiều so với những các khác, cho nên hầu hết học sinh của Chiến Võ các đều là chiến tu.
Vì thế nguyên liệu cấp cho Chiến Võ các thường nhiều gấp mấy lần những các khác, nhất là sau khi hoàn thành nhiệm vụ, một lần thu hoạch của Chiến Võ các cũng đủ khiến học sinh những các khác nhìn mà thèm.
Thế nên tuy các học sinh của Chiến Võ các phải đối mặt với nhiều nguy hiểm, nhưng túi tiền lúc nào cũng căng đầy. Có điều đã là chiến tu sắc bén thì đương nhiên phải tập luyện nhiều, vì vậy mỗi năm Chiến Võ các lại tổ chức một trận thi dấu, phân chia thành năm sân theo cấp bậc Chân Tức từ một đến năm mà đấu.
Hàng năm cuộc thi đấu của Chiến Võ các đều là chuyện lớn, được những các khác và toàn bộ đạo viện Phiêu Miểu coi trọng.
Thậm chí còn có các quan viên liên bang và quân đội đến quan sát để tìm chọn hạt giống tốt, chỉ định trước người kế nhiệm tương lai. Cũng chính vì sự coi trọng đó nên với các học sinh Chiến Võ các đều không dám xem thường cuộc thi này, thậm chí thành tích tốt hay xấu đều sẽ được ghi lại trong hồ sơ, kèm theo cả phần thưởng.
Vì vậy... bất luận là Đan Đạo các, Pháp Binh các hay Trận Văn các đều lấy việc giúp đỡ các học sinh là chính. Thời điểm phát tài đến rồi, các học sinh Chiến Võ các càng coi trọng cuộc thi đấu thì lại càng cần vũ trang cho bản than hơn, thế nên các loại pháp khí, linh bảo, đan dược, trận pháp đều rất hot.
Chỉ dựa vào vật phẩm phát theo thường lệ của đảo Thượng Viện thì tất nhiên không thể thỏa mãn nhu cầu của các học sinh của Chiến Võ các, thế nên họ nhất định phải đến những các khác mua. Vì vậy, bao nhiêu năm qua giữa các học sinh đã lưu truyền câu nói.
- Ngày Chiến Võ các thi đấu chính là ngày phát tài!
Còn nữa, nếu chỉ là vậy thì những các khác cũng không tham gia nhiều, nhưng việc này sẽ tồn tại cảm giác chia rẽ với Chiến Võ các, đồng thời cũng không phù hợp với quy định tu hành của các học sinh trong đạo viện Phiêu Miểu.
Dù sao thì trong kế hoạch và phán đoán những năm này của đạo viện Phiêu Miểu, đại đạo rất khó khăn, cần các học sinh cùng dìu dắt nhau tiến về phía trước, tuy không bài xích chủ nghĩa cá nhân nhưng khởi xướng việc hợp tác nhiều hơn.
Cuộc thi đấu Chiến Võ các mỗi năm một lần nhìn bề ngoài chỉ là cuộc tỷ thí của Chiến Võ các, nhưng trên thực tế thì không hẳn như vậy.Trong cuộc thi có một quy định, đó là các học sinh than gia nhất định phải tìm một đồng bạn hợp thành một đội, giúp đỡ mình thi đấu.
Có thể đi tìm các đan tu của Đan Đạo các, cũng có thể tìm các pháp tu của Pháp Binh các, thậm chí là trận tu của Trận Văn các hay Ngự Thú các cũng được. Tìm một đồng bạn Chiến Võ các cũng được, thậm chí nếu cuối cùng không tìm được thì đạo viện còn có thể chỉ định một người phối hợp cùng.
Vì thế cuộc thi đấu của Chiến Võ các kéo theo tất cả các khác, cũng chính vì vậy mới có quan viên liên bang và quân đội quan sát, trở thành chuyện lớn của toàn bộ đạo viện Phiêu Miểu.
Sau khi biết chi tiết quy tắc cuộc thi Chiến Võ các, hai mắt Vương Bảo Nhạc sáng lên. Tuy hắn gần như không tốn chi phí gì trong việc luyện chế linh thạch, nhưng đã tích lũy được số tài sản không nhỏ, ở đảo Hạ Viện hắn cũng được coi như đại gia rồi.
Nhưng sau khi đến đảo Thượng Viện, một trăm món pháp khí cấp một hoàn mỹ đã tốn gần hết tiền bạc của hắn, bây giờ lại luyện chế pháp khí cấp hai hoàn mỹ thì càng tốn tiền hơn, dù giàu như hắn cũng không chống nổi.
Trừ phi là dừng việc luyện chế, cả ngày đi luyện linh thạch thì sau một thời gian ngắn có thể bổ sung được, nhưng làm vậy thì lại tốn thời gian, chuyện này khiến Vương Bảo Nhạc rất đau đầu.
Mà chẳng biết vì sao đến giờ tông môn vẫn chưa sắp xếp xong mà phát thu hoạch của hắn ở quê hương linh tức xuống, Vương Bảo Nhạc sắp không chờ nổi nữa rồi, lúc này nghe được tin tức về cuộc thi đấu Chiến Võ các thì hắn lập tức cảm thấy đây là một cơ hội.
- Các học sinh Pháp Binh các đều luyện chế pháp khí rồi bán ra, sau đó dùng linh thạch bán được tiếp tục nghiên cứu và tu luyện, hình thành một vòng tuần hoàn tốt, ta cũng nên làm vậy!
Vương Bảo Nhạc tự cho là vậy, thế là lấy số thứ từ trong pháp khí của mình ra, ghi lại số liệu và hình ảnh, đăng ký linh võng, ghi một biển quảng cáo mua bán.
Trong khoảng thời gian này, linh võng của đảo Thượng Viện cực kỳ náo nhiệt, biển quảng cáo pháp khí, đan dược, trận pháp chỗ nào cũng có, thậm chí còn có học sinh Chiến Võ các thông báo tuyển người phụ chiến.
Về phần giá pháp khí thì sau khi so sánh đối chiếu, Vương Bảo Nhạc cho rằng không thể quá bắt chẹt, thế là bèn định giá gấp mười lần giá gốc.Thực ra vậy là đã rẻ lắm rồi, hắn thấy ở linh võng không ít học sinh Pháp Binh các bán pháp khí đưa giá hơi quá đáng, đa số đều gấp mười mấy lần giá gốc, thậm chí có nơi còn gấp năm mươi lần một trăm lần, vô cùng khoa trương.
- Gian quá đi mất!
Vương Bảo Nhạc cảm khái, hắn cảm giác người tốt như mình ở Pháp Binh các không còn nhiều, đồng thời cũng rất vui mừng với quyết định vào hệ Pháp Binh khi trước.
- Bán đống pháp khí này rồi hẳn có thể chống đỡ được đến khi tông môn phát thưởng thu hoạch ở quê hương linh tức.
Vương Bảo Nhạc cân nhắc, thấy không thành vấn đề, vì vậy lại tiếp tục nghiên cứu phương pháp luyện chế vỏ kiếm.
Ba ngày qua, Vương Bảo Nhạc cảm giác như mình đã hiểu hoàn toàn bước đầu tiên trong việc luyện chế vỏ kiếm. Lúc hắn định đi thử nghiệm thì lại đau khổ phát hiện ra, hàng pháp khí bán trên linh võng không ai hỏi thăm.
Nếu như không có người mua thì cũng thôi, nhưng Vương Bảo Nhạc search trên linh võng lại phát hiện cả đống pháp khí chất lượng không bằng của hắn, giá cả còn cao hơn hắn lại được rất nhiều người mua. Khiến hắn kinh ngạc vô cùng.
- Đám người này mù à, hay kẻ ngốc lắm tiền? Chẳng lẽ chỉ mua đồ đắt thôi sao?
Vương Bảo Nhạc nhíu mày, quyết định tăng giá lên, định giá gấp mười bảy mười tám lần giá gốc rồi mới bắt đầu luyện chế vỏ kiếm. Qua vài ngày, luyện chế vỏ kiếm này cũng khá khó, Vương Bảo Nhạc thất bại vài lần, cuối cùng cũng thành công.
Thấy hình dáng vỏ kiếm trước mặt, Vương Bảo Nhạc rất thoả mãn, mà việc hắn nâng giá pháp khí trên linh võng quả nhiên có tác dụng, rất nhiều người đến. Lúc Vương Bảo Nhạc kiểm tra, thậm chí còn có người truyền âm cho hắn, nhưng sau khi Vương Bảo Nhạc hưng phấn mở nhẫn truyền âm, nghe đối phương nói xong thì lập tức nổi giận.
- Sư đệ à, mười một pháp khí ngươi rao giá tổng cộng hai trăm linh thạch, bán không?
- Hai trăm linh thạch? Ngươi ăn cướp à, đây là bảy pháp khí cấp một hoàn mỹ, bốn pháp khí cấp hai hoàn mỹ, ngươi trả có hai trăm á?
Vương Bảo Nhạc tức điên, hắn cảm thấy tên kia có vấn đề đầu óc rồi, ra giá còn kém xa giá gốc.
- Không bán à? Vậy thôi, binh tu của Pháp Binh các nhiều như vậy, thiếu gì người có danh tiếng, ngươi nói pháp khí cấp hai của ngươi lợi hại thì ai mà tin chứ? Hay là ngươi tặng ta đi, ta thử xem công dụng thế nào rồi thêm tiền cho ngươi.
- Cút, không bán!
Vương Bảo Nhạc trừng mắt, trực tiếp tắt nhẫn truyền âm, bắt đầu khắc hồi văn trên linh thạch vừa luyện chế ra.
Có điều công đoạn này khó hơn luyện chế linh thạch nhiều, cần hiểu rõ về kết cấu hồi văn mới được. Tuy Vương Bảo Nhạc học hồi văn cao cấp trên đảo Thượng Viện rồi phối hợp với công thức của hắn cũng đã rất tinh xảo, nhưng vẫn thất bại nhiều lần trong công đoạn này.
Lại qua năm hôm, bởi vì hồi văn bất ổn mà linh thạch vỏ kiếm trước mặt hắn vỡ vụn, hắn cau chặt mày.
- Thứ này khó luyện quá, linh bôi khó như vậy, trong công đoạn rèn vật liệu phía sau còn cần một loại vật liệu tên binh sa... Binh sa này là thứ gì nhỉ?
Vương Bảo Nhạc đau cả đầu, bèn tìm kiếm sơ qua một chút, tuy không tìm được ghi chép gì có liên quan đến binh sa, nhưng trước mắt còn chưa đến công đoạn rèn vật liệu, vẫn đang ở công đoạn linh phôi hồi văn.
- Cứ thế này thì không được...
Vương Bảo Nhạc ngẫm nghĩ, không luyện vỏ kiếm nữa mà quay về tiếp tục luyện chế pháp khí cấp hai hoàn mỹ, định thành thạo việc luyện chế pháp khí cấp hai, nâng cao hồi văn của bản thân.
Ngày ngày trôi qua, cách thời gian cuộc thi đấu còn năm ngày, Vương Bảo Nhạc đem đống pháp khí của mình luyện chế lại lần nữa, trong đó không ít món đạt đến trình độ cấp hai hoàn mỹ, lại thêm không ít hồi văn vào, đặc biệt là hạt châu của lồng Kim Chung, chẳng những là cấp hai hoàn mỹ mà còn được hắn thêm hồi văn phản chấn, mô phỏng sức mạnh của sóng linh khí.
Đến lúc này Vương Bảo Nhạc mới phát hiện, hắn rỗng túi rồi...
Từ khi vào đạo viện Phiêu Miểu đến nay, đây là lần đầu tiên hắn rỗng túi. Điều này khiến Vương Bảo Nhạc khá hoảng hốt, buồn bực đăng kí linh võng, lại phát hiện pháp khí của mình vẫn không có ai thực sự muốn mua. Tuy rằng có người liên lạc với hắn qua nhẫn truyền âm nhưng giá cả đưa ra khiến Vương Bảo Nhạc không thể chấp nhận được.
- Không đúng!
Thấy vậy, Vương Bảo Nhạc không thể không lật linh võng ra mà suy nghĩ lại một chút, dần dần đã nhìn ra chỗ khác biệt giữa hắn và những người bán khác.
Những người kia thông thường đều dùng thương hiệu của mình, thậm chí có vài người vừa mới rao đan dược hoặc pháp khí đã bị người ta bâu vào tranh cướp. Một số người không đến nỗi như vậy song cũng rất được chào đón, giá cả dù có thái quá thế nào cũng đều có người mua.
Cũng có không ít người giống hắn là người mới không có danh tiếng, người hỏi mua ít, giá cả đưa ra cũng thấp...
- Thật không thể tin được!
Vương Bảo Nhạc đau đầu, bắt đầu suy nghĩ đến việc cho dùng thử mà khi trước người mua kia đề xuất. Nếu thuận lợi, sau khi dùng thử đối phương sẽ trả thêm linh thạch cho hắn, đồng thời cũng giúp nhiều người biết đến chỗ này của hắn.
Nhưng loại chuyện này quyền chủ động thuộc về đối phương, một khi quá trình không thuận lợi thì sẽ rất phiền phức.Tính cách Vương Bảo Nhạc mạnh mẽ, không phải vạn bất đắc dĩ thì hắn không muốn nhường quyền chủ động cho kẻ khác.
Nghĩ một lúc, hắn gãi gãi tóc, vẻ mặt quyết đoán, vỗ đùi đánh đét.
- Ta không thể chỉ bán trước cuộc thi đấu được... Thương hiệu danh tiếng thì sao, lần này ông đây sẽ chơi vố lớn, làm một lần ăn cả đời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.