Quyển 4 - Chương 276: Đánh ninja tàn bạo
Phong Ngự Cửu Thu
28/05/2015
"Cả cậu cũng sợ, sao bảo lão nạp đánh?" Thiết Hài hỏi.
"Muốn đánh với mụ ta phải có định lực, định lực của tôi không đủ." Tả Đăng Phong lắc đầu, mụ mập Vọng Nguyệt rất có khả năng biết mị thuật gì đó, lần đầu lúc mụ vứt mị nhãn cho Tả Đăng Phong hắn rất buồn nôn, nhưng những cái sau đó, hắn lại càng lúc càng thấy dễ coi, sự thay đổi này rất khác thường.
Thiết Hài gật đầu, ông không muốn đánh nhau với Vọng Nguyệt vì đối phương là đàn bà, chứ đối phương đẹp xấu thì với ông chẳng có gì khác nhau.
"Ra tay!" Tả Đăng Phong thấy Thiết Hài gật đầu, lập xông tới.
Hắn xông tới làm ba người hơi ngạc nhiên, họ không ngờ Tả Đăng Phong nói ra tay là ra tay, nên vội rút võ sĩ đao chống đỡ.
Thiết Hài tưởng Tả Đăng Phong sẽ nói mấy câu ra vẻ rồi mới đánh, ai ngờ hắn đánh là đánh không chút báo trước, nên mất mấy giây mới kịp phản ứng, xông tới chặn đầu Vọng Nguyệt.
Tả Đăng Phong chủ động công kích một là để biểu thị hắn khinh thường họ, nếu đơn đả độc đấu Viên Phi và Vụ Ẩn đều không phải là đối thủ của hắn, nên hắn mới một hơi đánh cả hai người, hai là hắn không muốn để cho đối phương mặt mũi gì hết, vì hai bên căn bản không phải là công bằng tỷ thí, Viên Phi Thiên Đại hành vi quá mức ti tiện, đám ninja này không xứng làm đối thủ của hắn, nói chuyện với họ khác gì cho họ mặt mũi, Tả Đăng Phong không muốn cho họ mặt mũi, để họ khỏi tưởng hắn dễ xơi.
" Thiên hoàng của bọn mày là thằng điên, bọn mày trong mắt tao chỉ là bọn chuột nhắt giấu đầu giấu đuôi." Tả Đăng Phong vừa ra tay vừa mắng.
Viên Phi và Vụ Ẩn không ngờ Tả Đăng Phong ăn nói như vậy, không khỏi giận dữ, võ sĩ đao tăng tốc chém ngang chém dọc, toàn nhằm vào chỗ hiểm.
"Bọn mày ở trong cái đảo nhỏ xíu của mình thì còn lợi hại, chứ đi tới Trung thổ, cỡ như bọn mày chỗ nào chẳng có, bọn mày chỉ là kiến hôi mà thôi." Thường khi đánh nhau Tả Đăng Phong không bao giờ nói nhảm, nhưng hôm nay hắn nói, hơn nữa nói rất khó nghe, mục đích chỉ có một, chính là làm nhục những người ninja luôn tự cho mình là rất cao này, để bọn họ giận dữ vì bị tổn thương lòng tự tôn.
Viên Phi và Vụ Ẩn không có khả năng phối hợp tác chiến với nhau, nên Tả Đăng Phong có thể lợi dụng điều này lấy một địch hai, cao thủ tốc độ đều nhanh chóng, nhưng nhanh này chỉ là so với người chậm hơn, chứ nếu ba người tu vi tương tự, thì không thấy đối phương nhanh chút nào. Nhưng cương quyết quyết của Tả Đăng Phong lại thực sự nhanh hơn thân pháp của Viên Phi và Vụ Ẩn ba phần, nên hắn chiếm hết tiên cơ, đáng tiếc phần nhanh hơn này không đủ giúp hắn đánh chết đối phương, chỉ có thể chiếm tiên cơ làm cho đối phương phải luôn bị động phòng thủ.
Nhưng như vậy là đủ rồi, Tả Đăng Phong không sợ mấy thanh võ sĩ đao sắc bén của hai người, có bao tay Huyền Âm bảo vệ, hắn thoải mái tay không tóm lấy lưỡi đao, hai người dùng võ sĩ đao dù thế nào cũng không thành thạo bằng Tả Đăng Phong dùng tay không, nên Tả Đăng Phong lấy một địch hai vẫn chiếm thế thượng phong.
Ninja Nhật cực kỳ coi trọng võ sĩ đao của mình, tuyệt đối không cho phép Tả Đăng Phong bắt được đao của của mình, nên cả hai rất đau khổ, vì khi họ xuất đao đều có dùng linh khí, xuất đao nếu chém trúng mục tiêu thì thoải mái, mọi thứ đều trôi chảy, nếu chém không trúng cũng có thể lợi dụng dư âm xuất đao để xoay chiều công kích, nhưng bao tay Huyền Âm của Tả Đăng Phong lại buộc họ phải thu hồi đao khi chiêu thức chưa đánh xong, nếu không sẽ rất có khả năng bị Tả Đăng Phong bắt được, cứ thế đánh không được lui không xong, cả hai người đều bị bó tay bó chân, không ngừng kêu khổ.
"Võ họ thiên hạ chỉ cần nhanh là phá được tất cả, bọn mày quá chậm, sư phụ của bọn mày thực là vô năng." Tả Đăng Phong vừa đánh vừa nhục mạ sư phụ đối phương, nếu hai người hợp công hắn sẽ không dám chủ quan, nhưng hắn vẫn giả bộ ra vẻ tiểu nhân đắc chí, càn rỡ đi nhục nhã đối phương, hắn muốn họ nổi giận, chứ không cần họ bội phục hắn.
Viên Phi và Vụ Ẩn ngoài võ sĩ đao đều có mang theo ám khí, nhưng không dùng được, một là không có cơ hội, hai là có khả năng làm bị thương chiến hữu của mình, tức nhất là Tả Đăng Phong này lại biết Tiếng Nhật, hai người nếu dùng Tiếng Nhật thảo luận với nhau sẽ bị hắn nghe được, hơn nữa hai người ở Nhật đều là bá chủ một phương, trước nay chưa bao giờ phải liên thủ đối địch, nên phối hợp cực không trôi chảy.
"Viên Phi quân mời lui ra, để tôi đánh hắn." Vụ Ẩn giận quá rốt cục nói với Viên Phi Thiên Đại, người Nhật khi nói với phụ nữ thường dùng từ "Quân" .
Viên Phi Thiên Đại đã bị Huyền Âm chân khí đả thương, đến giờ vẫn cả người lạnh buốt không làm gì được, nghe vậy vội lách mình lùi ra sau, vì Vụ Ẩn muốn thi triển pháp thuật thì phải có đủ không gian.
Kẻ ngu cũng biết Vụ Ẩn bảo Viên Phi Thiên Đại tránh chỗ là để thi triển pháp thuật, cũng chỉ có kẻ ngu mới cho hắn cơ hội, nên khi Viên Phi Thiên Đại lùi, thì Tả Đăng Phong cũng ngay lập tức áp sát Vụ Ẩn, tay phải chụp thẳng vào võ sĩ đao đang dựng thẳng trước ngực.
Vụ Ẩn thấy Tả Đăng Phong chụp đao, vội xoay ngang đao để công kích ngược lại, nhưng không ngờ Tả Đăng Phong chỉ là hư chiêu, để bức Vụ Ẩn hoành đao ngang ra, Vụ Ẩn phòng thủ trọng điểm vùng ngực trái, vì hắn cố kỵ cánh tay phải của Tả Đăng Phong, nên khi hoành đao trước ngực lộ ra lỗ hổng, Tả Đăng Phong nắm ngay thời cơ, tay trái tát cho Vụ Ẩn một bạt tai.
"Ha ha ha ha, mày bảo cô ta lui ra, mày thật cho là mình rất lợi hại phải không?" Tả Đăng Phong một kích đắc thủ thì cười to, ngực Vụ Ẩn lộ ra sơ hởhắn có hai lựa chọn, một là dùng tay trái công kích ngực hắn, hai là ra tay bạt tai, Tả Đăng Phong không chút do dự lựa chọn cái sau, vì ngực ninja thường có miếng hộ tâm, hơn nữa Trung Quốc có câu ngạn ngữ đánh người nặng nhất là làm bẽ mặt, bạt tai chính là chiêu làm nhục nặng nhất, Tả Đăng Phong đã muốn làm nhục họ, đây là một thủ đoạn chiến thuật lợi hại, từ lúc mười mấy tuổi hắn đã biết giai thoại Gia Cát Lượng tức chết Chu Du.
Vụ Ẩn vốn tên là Vụ Ẩn Phong Lôi, là ninja lợi hại nhất của Vụ Ẩn gia tộc, đã hơn năm mươi tuổi, ỡ Nhật rất được mọi người tôn trọng, ngay cả hoàng gia cũng phải mười phần đối lễ, không ngờ tới Trung Quốc lại phải chịu nhục lớn như vậy, máu dồn lên mặt, nhưng ông ta không phải mao đầu tiểu tử, biết không một cao thủ tu vi cao thâm nào lại nông cạn và cuồng vọng như Tả Đăng Phong đang biểu hiện, nên biết ngay Tả Đăng Phong là đang cố ý chọc giận mình.
Vụ Ẩn lập tức lùi lai, Tả Đăng Phong không đuổi theo, vì hắn qua khóe mắt đã thấy Thiết Hài đang chiến đấu dưới cơ Vọng Nguyệt.
"Đại sư, ông nhắm mắt lại làm gì?" Tả Đăng Phong gọi, Thiết Hài bị hạ phong là vì ông luôn nhắm mắt, hoàn toàn chiến đấu bằng việc nghe tiếng gió mà thôi.
"A Di Đà Phật, cái bà Đông Doanh này vô sỉ không biết thẹn." Thiết Hài hô lớn đáp lại.
Tả Đăng Phong cau mày, hắn không thấy Vọng Nguyệt có điều gì dị thường, nhưng Thiết Hài nói vậy, rất có thể Vọng Nguyệt đã dùng mị thuật.
Vụ Ẩn Phong Lôi thừa lúc Tả Đăng Phong phân tâm, liền bấm chỉ quyết, miệng lẩm nhẩm, trên người hắn bắt đầu xuất hiện ngọn lửa, nhanh chóng lan ra toàn thân, Vụ Ẩn Phong Lôi biến thành một quả cầu lửa, rít gió đánh tới Tả Đăng Phong.
Bất kỳ môn phái nào cũng đều có tuyệt kỹ của mình, Vụ Ẩn gia tộc thiên về hỏa trong Ngũ Hành, pháp thuật họ thi triển có quan hệ tới huyết mạch của gia tộc, hỏa diễm này và hỏa diễm do trận pháp tạo thành ảo giác là không giống nhau, nhưng cũng không phải là lửa thật, vì Tả Đăng Phong có thể thấy rõ ràng Vụ Ẩn Phong Lôi bên trong hỏa cầu quần áo không bị đốt cháy.
Tả Đăng Phong từng ở trong mộ của vu sư Ba quốc dùng Huyền Âm chân khí dập lửa, biết Huyền Âm chân khí có thể khắc chế pháp thuật về hỏa, nên hắn không vội, đợi đối phương tới gần mới ra tay .
Viên Phi Thiên Đại đã từng bị nhục về tay Tả Đăng Phong, Vụ Ẩn và Vọng Nguyệt thì chưa, nên không biết, có vẻ khinh thị tài năng của cô. Vốn ba người không có quan hệ tốt, không định chiếu cố cho nhau, nhưng khi Tả Đăng Phong đánh Vụ Ẩn Phong Lôi, Viên Phi Thiên Đại lại thỏ khóc cáo chết, không chút ngần ngừ, vội cao giọng nhắc nhở Vụ Ẩn Phong Lôi, "Chú ý hàn khí của hắn."
Vì thôi phát Huyền Âm chân khí cần tốn nhiều linh khí hơn bình thường, nên Tả Đăng Phong từ nãy tới giờ không hề dùng Huyền Âm chân khí, Vụ Ẩn Phong Lôi không biết Huyền Âm chân khí lợi hại tới mức nào, nên không biết là không nghe thấy lời cảnh báo của Viên Phi Thiên Đại hay vì không dừng lại được, mà chẳng những không chậm lại còn tăng thêm tốc độ công kích Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong chờ quả cầu lửa tới gần mới phát ra Huyền Âm chân khí, Tả Đăng Phong Ngũ Hành thuộc thủy, thủy thuần âm, Huyền Âm chân khí do hắn phát ra vô cùng âm hàn, dập tắt ngay ngọn lửa trên người Vụ Ẩn Phong Lôi, Tả Đăng Phong giơ chân đá cho một phát.
Tả Đăng Phong vốn định đá Vụ Ẩn Phong Lôi bay đi thôi, không ngờ một cước xuất ra, Vụ Ẩn Phong Lôi lại bị đá thành hai nửa, nửa người trên bị đá văng ra ngoài, nửa người dưới vẫn đứng ngay tại chỗ.
Tả Đăng Phong ngẩn người, cúi đầu xuống nhìn, một vong hồn bốc lên, hắn nhìn thấy một thanh đoản đao sắc bén chém ngược từ dưới lên cằm hắn, và thứ cầm thanh đoản đao lại chính là "Chi dưới" của Vụ Ẩn Phong Lôi.
Người khi gặp phải tình huống nguy hiểm tính mạng sẽ có hai kiểu phản ứng, một là tốc độ phản ứng nhanh hơn, hai là tốc độ phản ứng giảm xuống, nhanh hơn hay chậm đi là dựa vào bản tính của người đó là kiên cường hay nhu nhược, chứ không liên quan tới bản năng hay dáng vẻ bề ngoài hung ác và ôn hòa, nó ẩn sâu trong máu, chỉ có trong thời khắc mấu chốt mới hiện ra mà thôi.
Lúc này, suy nghĩ trong đầu Tả Đăng Phong không phải là tại sao “Chi dưới" của Vụ Ẩn Phong Lôi " cử động được, hay né tránh như thế nào, mà hắn nghĩ là làm sao giết chết con quái vật đang đánh lén hắn, suy nghĩ chính xác dẫn đến hành động chính xác, hai tay hắn vung lên, hất văng quái vật cầm đoản đao ra ngoài.
Xử lý xong rồi Tả Đăng Phong mới chảy mồ hôi lạnh nhìn kỹ quái vật, mới thấy đó là một người lùn đầu nhỏ xíu, phần thân trên của Vụ Ẩn Phong Lôi phát ra linh khí kéo tới, cùng người lùn hợp lại làm một.
Đến lúc này Tả Đăng Phong đã hiểu Vụ Ẩn Phong Lôi nthật ra là do hai người lùn hợp lại, cũng hiểu vì sao hắn lại mặc áo dài, chính là để che dấu người lùn bên dưới, Viên Phi và Vọng Nguyệt thấy điều này cũng không kinh ngạc, chứng tỏ họ biết đặc tính này của gia tộc Vụ Ẩn.
Tả Đăng Phong còn đang ngắm nghía Vụ Ẩn Phong Lôi, Thiết Hài đã từ xa kêu to, chạy tới, "A Di Đà Phật, cô kia quá không biết xấu hổ, lão nạp định lực không đủ, cậu sang đánh cô ta đi . ."
"Muốn đánh với mụ ta phải có định lực, định lực của tôi không đủ." Tả Đăng Phong lắc đầu, mụ mập Vọng Nguyệt rất có khả năng biết mị thuật gì đó, lần đầu lúc mụ vứt mị nhãn cho Tả Đăng Phong hắn rất buồn nôn, nhưng những cái sau đó, hắn lại càng lúc càng thấy dễ coi, sự thay đổi này rất khác thường.
Thiết Hài gật đầu, ông không muốn đánh nhau với Vọng Nguyệt vì đối phương là đàn bà, chứ đối phương đẹp xấu thì với ông chẳng có gì khác nhau.
"Ra tay!" Tả Đăng Phong thấy Thiết Hài gật đầu, lập xông tới.
Hắn xông tới làm ba người hơi ngạc nhiên, họ không ngờ Tả Đăng Phong nói ra tay là ra tay, nên vội rút võ sĩ đao chống đỡ.
Thiết Hài tưởng Tả Đăng Phong sẽ nói mấy câu ra vẻ rồi mới đánh, ai ngờ hắn đánh là đánh không chút báo trước, nên mất mấy giây mới kịp phản ứng, xông tới chặn đầu Vọng Nguyệt.
Tả Đăng Phong chủ động công kích một là để biểu thị hắn khinh thường họ, nếu đơn đả độc đấu Viên Phi và Vụ Ẩn đều không phải là đối thủ của hắn, nên hắn mới một hơi đánh cả hai người, hai là hắn không muốn để cho đối phương mặt mũi gì hết, vì hai bên căn bản không phải là công bằng tỷ thí, Viên Phi Thiên Đại hành vi quá mức ti tiện, đám ninja này không xứng làm đối thủ của hắn, nói chuyện với họ khác gì cho họ mặt mũi, Tả Đăng Phong không muốn cho họ mặt mũi, để họ khỏi tưởng hắn dễ xơi.
" Thiên hoàng của bọn mày là thằng điên, bọn mày trong mắt tao chỉ là bọn chuột nhắt giấu đầu giấu đuôi." Tả Đăng Phong vừa ra tay vừa mắng.
Viên Phi và Vụ Ẩn không ngờ Tả Đăng Phong ăn nói như vậy, không khỏi giận dữ, võ sĩ đao tăng tốc chém ngang chém dọc, toàn nhằm vào chỗ hiểm.
"Bọn mày ở trong cái đảo nhỏ xíu của mình thì còn lợi hại, chứ đi tới Trung thổ, cỡ như bọn mày chỗ nào chẳng có, bọn mày chỉ là kiến hôi mà thôi." Thường khi đánh nhau Tả Đăng Phong không bao giờ nói nhảm, nhưng hôm nay hắn nói, hơn nữa nói rất khó nghe, mục đích chỉ có một, chính là làm nhục những người ninja luôn tự cho mình là rất cao này, để bọn họ giận dữ vì bị tổn thương lòng tự tôn.
Viên Phi và Vụ Ẩn không có khả năng phối hợp tác chiến với nhau, nên Tả Đăng Phong có thể lợi dụng điều này lấy một địch hai, cao thủ tốc độ đều nhanh chóng, nhưng nhanh này chỉ là so với người chậm hơn, chứ nếu ba người tu vi tương tự, thì không thấy đối phương nhanh chút nào. Nhưng cương quyết quyết của Tả Đăng Phong lại thực sự nhanh hơn thân pháp của Viên Phi và Vụ Ẩn ba phần, nên hắn chiếm hết tiên cơ, đáng tiếc phần nhanh hơn này không đủ giúp hắn đánh chết đối phương, chỉ có thể chiếm tiên cơ làm cho đối phương phải luôn bị động phòng thủ.
Nhưng như vậy là đủ rồi, Tả Đăng Phong không sợ mấy thanh võ sĩ đao sắc bén của hai người, có bao tay Huyền Âm bảo vệ, hắn thoải mái tay không tóm lấy lưỡi đao, hai người dùng võ sĩ đao dù thế nào cũng không thành thạo bằng Tả Đăng Phong dùng tay không, nên Tả Đăng Phong lấy một địch hai vẫn chiếm thế thượng phong.
Ninja Nhật cực kỳ coi trọng võ sĩ đao của mình, tuyệt đối không cho phép Tả Đăng Phong bắt được đao của của mình, nên cả hai rất đau khổ, vì khi họ xuất đao đều có dùng linh khí, xuất đao nếu chém trúng mục tiêu thì thoải mái, mọi thứ đều trôi chảy, nếu chém không trúng cũng có thể lợi dụng dư âm xuất đao để xoay chiều công kích, nhưng bao tay Huyền Âm của Tả Đăng Phong lại buộc họ phải thu hồi đao khi chiêu thức chưa đánh xong, nếu không sẽ rất có khả năng bị Tả Đăng Phong bắt được, cứ thế đánh không được lui không xong, cả hai người đều bị bó tay bó chân, không ngừng kêu khổ.
"Võ họ thiên hạ chỉ cần nhanh là phá được tất cả, bọn mày quá chậm, sư phụ của bọn mày thực là vô năng." Tả Đăng Phong vừa đánh vừa nhục mạ sư phụ đối phương, nếu hai người hợp công hắn sẽ không dám chủ quan, nhưng hắn vẫn giả bộ ra vẻ tiểu nhân đắc chí, càn rỡ đi nhục nhã đối phương, hắn muốn họ nổi giận, chứ không cần họ bội phục hắn.
Viên Phi và Vụ Ẩn ngoài võ sĩ đao đều có mang theo ám khí, nhưng không dùng được, một là không có cơ hội, hai là có khả năng làm bị thương chiến hữu của mình, tức nhất là Tả Đăng Phong này lại biết Tiếng Nhật, hai người nếu dùng Tiếng Nhật thảo luận với nhau sẽ bị hắn nghe được, hơn nữa hai người ở Nhật đều là bá chủ một phương, trước nay chưa bao giờ phải liên thủ đối địch, nên phối hợp cực không trôi chảy.
"Viên Phi quân mời lui ra, để tôi đánh hắn." Vụ Ẩn giận quá rốt cục nói với Viên Phi Thiên Đại, người Nhật khi nói với phụ nữ thường dùng từ "Quân" .
Viên Phi Thiên Đại đã bị Huyền Âm chân khí đả thương, đến giờ vẫn cả người lạnh buốt không làm gì được, nghe vậy vội lách mình lùi ra sau, vì Vụ Ẩn muốn thi triển pháp thuật thì phải có đủ không gian.
Kẻ ngu cũng biết Vụ Ẩn bảo Viên Phi Thiên Đại tránh chỗ là để thi triển pháp thuật, cũng chỉ có kẻ ngu mới cho hắn cơ hội, nên khi Viên Phi Thiên Đại lùi, thì Tả Đăng Phong cũng ngay lập tức áp sát Vụ Ẩn, tay phải chụp thẳng vào võ sĩ đao đang dựng thẳng trước ngực.
Vụ Ẩn thấy Tả Đăng Phong chụp đao, vội xoay ngang đao để công kích ngược lại, nhưng không ngờ Tả Đăng Phong chỉ là hư chiêu, để bức Vụ Ẩn hoành đao ngang ra, Vụ Ẩn phòng thủ trọng điểm vùng ngực trái, vì hắn cố kỵ cánh tay phải của Tả Đăng Phong, nên khi hoành đao trước ngực lộ ra lỗ hổng, Tả Đăng Phong nắm ngay thời cơ, tay trái tát cho Vụ Ẩn một bạt tai.
"Ha ha ha ha, mày bảo cô ta lui ra, mày thật cho là mình rất lợi hại phải không?" Tả Đăng Phong một kích đắc thủ thì cười to, ngực Vụ Ẩn lộ ra sơ hởhắn có hai lựa chọn, một là dùng tay trái công kích ngực hắn, hai là ra tay bạt tai, Tả Đăng Phong không chút do dự lựa chọn cái sau, vì ngực ninja thường có miếng hộ tâm, hơn nữa Trung Quốc có câu ngạn ngữ đánh người nặng nhất là làm bẽ mặt, bạt tai chính là chiêu làm nhục nặng nhất, Tả Đăng Phong đã muốn làm nhục họ, đây là một thủ đoạn chiến thuật lợi hại, từ lúc mười mấy tuổi hắn đã biết giai thoại Gia Cát Lượng tức chết Chu Du.
Vụ Ẩn vốn tên là Vụ Ẩn Phong Lôi, là ninja lợi hại nhất của Vụ Ẩn gia tộc, đã hơn năm mươi tuổi, ỡ Nhật rất được mọi người tôn trọng, ngay cả hoàng gia cũng phải mười phần đối lễ, không ngờ tới Trung Quốc lại phải chịu nhục lớn như vậy, máu dồn lên mặt, nhưng ông ta không phải mao đầu tiểu tử, biết không một cao thủ tu vi cao thâm nào lại nông cạn và cuồng vọng như Tả Đăng Phong đang biểu hiện, nên biết ngay Tả Đăng Phong là đang cố ý chọc giận mình.
Vụ Ẩn lập tức lùi lai, Tả Đăng Phong không đuổi theo, vì hắn qua khóe mắt đã thấy Thiết Hài đang chiến đấu dưới cơ Vọng Nguyệt.
"Đại sư, ông nhắm mắt lại làm gì?" Tả Đăng Phong gọi, Thiết Hài bị hạ phong là vì ông luôn nhắm mắt, hoàn toàn chiến đấu bằng việc nghe tiếng gió mà thôi.
"A Di Đà Phật, cái bà Đông Doanh này vô sỉ không biết thẹn." Thiết Hài hô lớn đáp lại.
Tả Đăng Phong cau mày, hắn không thấy Vọng Nguyệt có điều gì dị thường, nhưng Thiết Hài nói vậy, rất có thể Vọng Nguyệt đã dùng mị thuật.
Vụ Ẩn Phong Lôi thừa lúc Tả Đăng Phong phân tâm, liền bấm chỉ quyết, miệng lẩm nhẩm, trên người hắn bắt đầu xuất hiện ngọn lửa, nhanh chóng lan ra toàn thân, Vụ Ẩn Phong Lôi biến thành một quả cầu lửa, rít gió đánh tới Tả Đăng Phong.
Bất kỳ môn phái nào cũng đều có tuyệt kỹ của mình, Vụ Ẩn gia tộc thiên về hỏa trong Ngũ Hành, pháp thuật họ thi triển có quan hệ tới huyết mạch của gia tộc, hỏa diễm này và hỏa diễm do trận pháp tạo thành ảo giác là không giống nhau, nhưng cũng không phải là lửa thật, vì Tả Đăng Phong có thể thấy rõ ràng Vụ Ẩn Phong Lôi bên trong hỏa cầu quần áo không bị đốt cháy.
Tả Đăng Phong từng ở trong mộ của vu sư Ba quốc dùng Huyền Âm chân khí dập lửa, biết Huyền Âm chân khí có thể khắc chế pháp thuật về hỏa, nên hắn không vội, đợi đối phương tới gần mới ra tay .
Viên Phi Thiên Đại đã từng bị nhục về tay Tả Đăng Phong, Vụ Ẩn và Vọng Nguyệt thì chưa, nên không biết, có vẻ khinh thị tài năng của cô. Vốn ba người không có quan hệ tốt, không định chiếu cố cho nhau, nhưng khi Tả Đăng Phong đánh Vụ Ẩn Phong Lôi, Viên Phi Thiên Đại lại thỏ khóc cáo chết, không chút ngần ngừ, vội cao giọng nhắc nhở Vụ Ẩn Phong Lôi, "Chú ý hàn khí của hắn."
Vì thôi phát Huyền Âm chân khí cần tốn nhiều linh khí hơn bình thường, nên Tả Đăng Phong từ nãy tới giờ không hề dùng Huyền Âm chân khí, Vụ Ẩn Phong Lôi không biết Huyền Âm chân khí lợi hại tới mức nào, nên không biết là không nghe thấy lời cảnh báo của Viên Phi Thiên Đại hay vì không dừng lại được, mà chẳng những không chậm lại còn tăng thêm tốc độ công kích Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong chờ quả cầu lửa tới gần mới phát ra Huyền Âm chân khí, Tả Đăng Phong Ngũ Hành thuộc thủy, thủy thuần âm, Huyền Âm chân khí do hắn phát ra vô cùng âm hàn, dập tắt ngay ngọn lửa trên người Vụ Ẩn Phong Lôi, Tả Đăng Phong giơ chân đá cho một phát.
Tả Đăng Phong vốn định đá Vụ Ẩn Phong Lôi bay đi thôi, không ngờ một cước xuất ra, Vụ Ẩn Phong Lôi lại bị đá thành hai nửa, nửa người trên bị đá văng ra ngoài, nửa người dưới vẫn đứng ngay tại chỗ.
Tả Đăng Phong ngẩn người, cúi đầu xuống nhìn, một vong hồn bốc lên, hắn nhìn thấy một thanh đoản đao sắc bén chém ngược từ dưới lên cằm hắn, và thứ cầm thanh đoản đao lại chính là "Chi dưới" của Vụ Ẩn Phong Lôi.
Người khi gặp phải tình huống nguy hiểm tính mạng sẽ có hai kiểu phản ứng, một là tốc độ phản ứng nhanh hơn, hai là tốc độ phản ứng giảm xuống, nhanh hơn hay chậm đi là dựa vào bản tính của người đó là kiên cường hay nhu nhược, chứ không liên quan tới bản năng hay dáng vẻ bề ngoài hung ác và ôn hòa, nó ẩn sâu trong máu, chỉ có trong thời khắc mấu chốt mới hiện ra mà thôi.
Lúc này, suy nghĩ trong đầu Tả Đăng Phong không phải là tại sao “Chi dưới" của Vụ Ẩn Phong Lôi " cử động được, hay né tránh như thế nào, mà hắn nghĩ là làm sao giết chết con quái vật đang đánh lén hắn, suy nghĩ chính xác dẫn đến hành động chính xác, hai tay hắn vung lên, hất văng quái vật cầm đoản đao ra ngoài.
Xử lý xong rồi Tả Đăng Phong mới chảy mồ hôi lạnh nhìn kỹ quái vật, mới thấy đó là một người lùn đầu nhỏ xíu, phần thân trên của Vụ Ẩn Phong Lôi phát ra linh khí kéo tới, cùng người lùn hợp lại làm một.
Đến lúc này Tả Đăng Phong đã hiểu Vụ Ẩn Phong Lôi nthật ra là do hai người lùn hợp lại, cũng hiểu vì sao hắn lại mặc áo dài, chính là để che dấu người lùn bên dưới, Viên Phi và Vọng Nguyệt thấy điều này cũng không kinh ngạc, chứng tỏ họ biết đặc tính này của gia tộc Vụ Ẩn.
Tả Đăng Phong còn đang ngắm nghía Vụ Ẩn Phong Lôi, Thiết Hài đã từ xa kêu to, chạy tới, "A Di Đà Phật, cô kia quá không biết xấu hổ, lão nạp định lực không đủ, cậu sang đánh cô ta đi . ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.