Quyển 4 - Chương 250: Đào thông Vương lăng.
Phong Ngự Cửu Thu
14/10/2014
- Anh đang suy nghĩ cái gì thế?
Kỷ Toa thấy Tả Đăng Phong nhíu mày xuất thần, nhịn không được nói hỏi.
- Tôi đang nghĩ làm thế nào để phá giải cơ quan trong mộ.
Tả Đăng Phong trả lời.
- Thanh Đông lăng là nổ tung ra, nếu như anh cần thì tôi có thể phái người đưa thuốc nổ cho anh.
Kỷ Toa bàn bạc.
- Thanh Đông lăng bên trong không có cơ quan, bên này có, hơn nữa lại do Viên Thiên Cương thiết kế, cô nghe qua cái tên Viên Thiên Cương này chưa?
Tả Đăng Phong ngẩng đầu lên hỏi.
- Hình nhu là một vị Huyền học đại sư.
Kỷ Toa trả lời ngay.
- Đúng, người này nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp cùng Ngũ Hành yếu thuật rất sâu, dùng học cứu thiên nhân để hình dung hắn cũng không đủ, cơ quan trong lăng mộ là do hắn bày ra, nếu nư cố gắng mở ra sẽ tạo thành hậu quả khó lường.
Tả Đăng Phong lắc đầu nói.
- Không đúng a, Viên Thiên Cương là người Đường triều, nơi này mai táng Chu Văn Vương cùng Chu Vũ Vương, lăng mộ này làm sao do Viên Thiên Cương thiết kế được?
Kỷ Toa nhíu mày.
- Cô có chỗ không biết, bên trong 2 tòa lăng mộ này đều là mộ trong mộ, ở phía Nam chính là nơi mai táng của Tề vương Lý Nguyên Cát, phía này là của Thái tử Lý Kiến Thành.
Tả Đăng Phong giải thích.
- 2 vị huynh đệ của Lý Thế Dân sao?
Kỷ Toa hỏi.
- Đúng, biến cố Huyền Vũ môn, bọn họ bị Lý Thế Dân giết chết, 2 tòa lăng một này là do Viên Thiên Cương cùng Lý Thuần Phong thiết kế, vì sao phải đặt ở nơi này thì trước mắt tôi cũng không biết, bởi vì lần trước đến đây tôi không có thời gian tìm hiểu kỹ.
Tả Đăng Phong gật đầu.
- Anh có nắm chắc việc mở ra không?
Kỷ Toa hỏi.
- Khẳng định là khó giải quyết nhưng mà tôi có thể mở nó ra.
Tả Đăng Phong nghiêm mặt mở miệng.
Kỷ Toa nghe vậy gật đầu, dừng một chút rồi hỏi tiếp:
- Trước khi tôi đến đây, từng xem qua tình báo, nói là trước kia anh từng lấy vật bồi táng của ngôi mộ ở phía Nam kia ra.
- Yên tâm đi, bên trong có nhiều vật bồi táng, không ít hơn bên Thanh Đông lăng kia đâu.
Tả Đăng Phong liếc nhìn Kỷ Toa một cái, bình tĩnh mở miệng.
- Theo tôi được biết, Đường Thái Tông chủ trương giản tiện việc mai táng, bên trong sẽ có bảo vật à?
Kỷ Toa vẫn còn lo lắng.
- Có, cô sẽ không trắng tay mà về đâu.
Tả Đăng Phong gật đầu.
- Tôi cũng không thèm đồ vật ở trong đó, anh cũng không nên hiểu lầm.
Kỷ Toa thấy ánh mắt Tả Đăng Phong xem thường mình, theo bản năng giải thích.
- Tôi biết cô không có hứng hú với tiền tài, cái mà cô cần là quyền lực.
Tả Đăng Phong cười nói, mỗi người đều có cái mình thích. Tả Đăng Phong thích nhất là Vũ Tâm Ngữ, còn Kỷ Toa thích nhất là quyền lực.
Ngay tại khi 2 người đang nói chuyện với nhau, phía Đông của bãi đào liền truyền đến tiếng quát tháo của binh lính:
- Ông là ai?
Tả Đăng Phong nghe vậy lập tức đứng dậy đi ra ngoài, chưa đi ra khỏi rừng cây thì đã nghe bên ngoài truyền đến một câu:
- A di đà Phật , lão nạp đi ngang qua đây, ta không có chút quan hệ gì với Tả Đăng Phong cả.
Lời này vừa ra, lập tức có tiếng súng lên cò, Tả Đăng Phong vội vàng hô lớn ngăn lại rồi lướt nhanh ra ngoài.
- Đi xuống đi, tôi còn tưởng rằng ông chạy mất rồi.
Tả Đăng Phong ngẩng đầu nhìn Thiết Hài đứng trên ô tô, một câu “Ta không có chút quan hệ gì với Tả Đăng Phong cả” thiếu chút nữa làm cho binh lính nổ súng rồi.
- Ta đến đây không phải để đào mộ, ta chỉ đến nhìn xem.
Thiết Hài nhảy xuống, nói với mọi người.
- Được rồi, ông ấy nói đúng, mọi người tiếp tục đi.
Tả Đăng Phong kéo Thiết Hài đi về phía sườn Tây.
- Oh, tại sao là nàng?
Thiết Hài thấy Kỷ Toa ở bên trong rừng cây liền sửng sốt.
- Nàng đến giúp tôi.
Tả Đăng Phong nhìn vào rương gỗ trên lưng Thiết Hài, Lão Đại bật cười nhe răng với hắn. Thấy Lão Đại, trong lòng Tả Đăng Phong có tính toán, nội đan Lão Đại vẫn còn trong tay Ngọc Phật, đợi xử lý chuyện ở đây xong, hắn có thể nương theo lý do lấy nội đan cho Lão Đại, mang thieo Thiết Hài xuôi nam, tìm cơ hội giúp Kim Châm.
- A di đà Phật , thế đạo thật sự thay đổi rồi.
Thiết Hài chắp tay trước ngực nói, điều này làm cho đám lính đang đào mộ kinh ngạc.
- Xin chào đại sư.
Kỷ Toa biết Thiết Hài là bằng hữu của td, bởi vậy cũng lễ phép chào hỏi với hắn.
- A di đà Phật.
Thiết Hài đáp lại, rồi đi về phía trước, hắn vô cùng không thích Kỷ Toa, ở hắn xem ra phẩm hạnh của Kỷ Toa rất không đúng đắn, không biết vô sỉ.
- Đại sư, ông đi vào lầu gỗ nghỉ ngơi, nơi đó không có ai, đợi khi nào mở lăng mộ ra tôi sẽ gọi ông đến quan sát.
Tả Đăng Phong lấy đồ ăn cùng rượu ra đưa cho Thiết Hài.
- Được, ta đi qua đó, không có chút quan hệ nào với cậu cả.
Thiết Hài cầm lấy rồi đi về phía Nam.
- Tại sao ông ấy lại nghe lời anh như thế?
Kỷ Toa hỏi.
- Bởi vì tôi tốt với ông ấy.
Tuy rằng Thiết Hài điên điên khùng khùng nhưng mà ngày sau đi đến khu không người vẫn cần phải có người này làm bạn, bằng không ngay cả người nói chuyện cũng không có rồi.
- Con vật ở trong rương ông ta là con gì thế?
Kỷ Toa tò mò nhìn vào con vật bên trong rương gỗ.
- Con chuột.
Tả Đăng Phong cười nói.
Sau đó, 2 người trở lại rừng cây nghỉ ngơi. Lúc chạng vạng tối phía Tây Nam truyền đến tiếng súng, ngay từ đầu chỉ có từng tiếng súng vang lên, sau đó là một tràng tiếng súng rồi, rồi lập tứng ngừng lại. Tuy Tả Đăng Phong không có tận mắt thấy nhưng hắn cũng biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, tiếng súng lúc đầu là cảnh cáo, sau đó chính là giết người, không hỏi cũng biết đám người tu hành đã bị lính của Kỷ Toa ngăn cản, bắn chết.
- Bây giờ anh còn cho rằng chúng tôi không có tác dụng gì không?
Kỷ Toa cười cười.
- Các cô rất hữu dụng nhưng mà điều đó làm cho thanh danh của tôi ngày càng tệ hơn.
Tả Đăng Phong lắc đầu cười khổ.
- Thanh danh của anh vốn đã không tốt rồi.
Kỷ Toa cũng không có an ủi Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong nghe vậy nở nụ cười, gật đầu với Kỷ Toa, hắn thích nhất là lời thật, chẳng sợ lời khó nghe.
Màn đêm buông xuống, 13 đi kiếm đồ ăn, Tả Đăng Phong cầm lương khô đưa cho Kỷ Toa, Kỷ Toa phải bồi hắn uống rượu, Tả Đăng Phong cũng không có từ chối, 2 người vừa uống rượu vừa nói chuyện.
Uống xong 1 vò rượu, Kỷ Toa liền dựa vào đại thụ mà ngủ. Tả Đăng Phong thấy vậy liền trở lại lầu gỗ lấy cho Kỷ Toa một tấm thảm. Khi trở về , thấy Thiết Hài đang nhắm mắt niệm kinh, Tả Đăng Phong cũng không nói cho hắn biết chuyện nửa đêm nay sẽ đào thông lăng mộ. Nếu giao đấu với Viên Thiên Cương cũng chỉ có thể dựa vào bản thân, người ngoài căn bản là không thể giúp được gì cho hắn.
Trở lại nơi đào, thông đạo đã được đào hơn 8/10.
Tả Đăng Phong đi xung quanh một lát, đợi thông đạo đào thông. Canh 2 vừa qua, rốt cuộc cũng đã đào thông, nhưng cũng không truyền đến tiếng hoan hô mà là những tiếng kêu thảm.
Kỷ Toa thấy Tả Đăng Phong nhíu mày xuất thần, nhịn không được nói hỏi.
- Tôi đang nghĩ làm thế nào để phá giải cơ quan trong mộ.
Tả Đăng Phong trả lời.
- Thanh Đông lăng là nổ tung ra, nếu như anh cần thì tôi có thể phái người đưa thuốc nổ cho anh.
Kỷ Toa bàn bạc.
- Thanh Đông lăng bên trong không có cơ quan, bên này có, hơn nữa lại do Viên Thiên Cương thiết kế, cô nghe qua cái tên Viên Thiên Cương này chưa?
Tả Đăng Phong ngẩng đầu lên hỏi.
- Hình nhu là một vị Huyền học đại sư.
Kỷ Toa trả lời ngay.
- Đúng, người này nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp cùng Ngũ Hành yếu thuật rất sâu, dùng học cứu thiên nhân để hình dung hắn cũng không đủ, cơ quan trong lăng mộ là do hắn bày ra, nếu nư cố gắng mở ra sẽ tạo thành hậu quả khó lường.
Tả Đăng Phong lắc đầu nói.
- Không đúng a, Viên Thiên Cương là người Đường triều, nơi này mai táng Chu Văn Vương cùng Chu Vũ Vương, lăng mộ này làm sao do Viên Thiên Cương thiết kế được?
Kỷ Toa nhíu mày.
- Cô có chỗ không biết, bên trong 2 tòa lăng mộ này đều là mộ trong mộ, ở phía Nam chính là nơi mai táng của Tề vương Lý Nguyên Cát, phía này là của Thái tử Lý Kiến Thành.
Tả Đăng Phong giải thích.
- 2 vị huynh đệ của Lý Thế Dân sao?
Kỷ Toa hỏi.
- Đúng, biến cố Huyền Vũ môn, bọn họ bị Lý Thế Dân giết chết, 2 tòa lăng một này là do Viên Thiên Cương cùng Lý Thuần Phong thiết kế, vì sao phải đặt ở nơi này thì trước mắt tôi cũng không biết, bởi vì lần trước đến đây tôi không có thời gian tìm hiểu kỹ.
Tả Đăng Phong gật đầu.
- Anh có nắm chắc việc mở ra không?
Kỷ Toa hỏi.
- Khẳng định là khó giải quyết nhưng mà tôi có thể mở nó ra.
Tả Đăng Phong nghiêm mặt mở miệng.
Kỷ Toa nghe vậy gật đầu, dừng một chút rồi hỏi tiếp:
- Trước khi tôi đến đây, từng xem qua tình báo, nói là trước kia anh từng lấy vật bồi táng của ngôi mộ ở phía Nam kia ra.
- Yên tâm đi, bên trong có nhiều vật bồi táng, không ít hơn bên Thanh Đông lăng kia đâu.
Tả Đăng Phong liếc nhìn Kỷ Toa một cái, bình tĩnh mở miệng.
- Theo tôi được biết, Đường Thái Tông chủ trương giản tiện việc mai táng, bên trong sẽ có bảo vật à?
Kỷ Toa vẫn còn lo lắng.
- Có, cô sẽ không trắng tay mà về đâu.
Tả Đăng Phong gật đầu.
- Tôi cũng không thèm đồ vật ở trong đó, anh cũng không nên hiểu lầm.
Kỷ Toa thấy ánh mắt Tả Đăng Phong xem thường mình, theo bản năng giải thích.
- Tôi biết cô không có hứng hú với tiền tài, cái mà cô cần là quyền lực.
Tả Đăng Phong cười nói, mỗi người đều có cái mình thích. Tả Đăng Phong thích nhất là Vũ Tâm Ngữ, còn Kỷ Toa thích nhất là quyền lực.
Ngay tại khi 2 người đang nói chuyện với nhau, phía Đông của bãi đào liền truyền đến tiếng quát tháo của binh lính:
- Ông là ai?
Tả Đăng Phong nghe vậy lập tức đứng dậy đi ra ngoài, chưa đi ra khỏi rừng cây thì đã nghe bên ngoài truyền đến một câu:
- A di đà Phật , lão nạp đi ngang qua đây, ta không có chút quan hệ gì với Tả Đăng Phong cả.
Lời này vừa ra, lập tức có tiếng súng lên cò, Tả Đăng Phong vội vàng hô lớn ngăn lại rồi lướt nhanh ra ngoài.
- Đi xuống đi, tôi còn tưởng rằng ông chạy mất rồi.
Tả Đăng Phong ngẩng đầu nhìn Thiết Hài đứng trên ô tô, một câu “Ta không có chút quan hệ gì với Tả Đăng Phong cả” thiếu chút nữa làm cho binh lính nổ súng rồi.
- Ta đến đây không phải để đào mộ, ta chỉ đến nhìn xem.
Thiết Hài nhảy xuống, nói với mọi người.
- Được rồi, ông ấy nói đúng, mọi người tiếp tục đi.
Tả Đăng Phong kéo Thiết Hài đi về phía sườn Tây.
- Oh, tại sao là nàng?
Thiết Hài thấy Kỷ Toa ở bên trong rừng cây liền sửng sốt.
- Nàng đến giúp tôi.
Tả Đăng Phong nhìn vào rương gỗ trên lưng Thiết Hài, Lão Đại bật cười nhe răng với hắn. Thấy Lão Đại, trong lòng Tả Đăng Phong có tính toán, nội đan Lão Đại vẫn còn trong tay Ngọc Phật, đợi xử lý chuyện ở đây xong, hắn có thể nương theo lý do lấy nội đan cho Lão Đại, mang thieo Thiết Hài xuôi nam, tìm cơ hội giúp Kim Châm.
- A di đà Phật , thế đạo thật sự thay đổi rồi.
Thiết Hài chắp tay trước ngực nói, điều này làm cho đám lính đang đào mộ kinh ngạc.
- Xin chào đại sư.
Kỷ Toa biết Thiết Hài là bằng hữu của td, bởi vậy cũng lễ phép chào hỏi với hắn.
- A di đà Phật.
Thiết Hài đáp lại, rồi đi về phía trước, hắn vô cùng không thích Kỷ Toa, ở hắn xem ra phẩm hạnh của Kỷ Toa rất không đúng đắn, không biết vô sỉ.
- Đại sư, ông đi vào lầu gỗ nghỉ ngơi, nơi đó không có ai, đợi khi nào mở lăng mộ ra tôi sẽ gọi ông đến quan sát.
Tả Đăng Phong lấy đồ ăn cùng rượu ra đưa cho Thiết Hài.
- Được, ta đi qua đó, không có chút quan hệ nào với cậu cả.
Thiết Hài cầm lấy rồi đi về phía Nam.
- Tại sao ông ấy lại nghe lời anh như thế?
Kỷ Toa hỏi.
- Bởi vì tôi tốt với ông ấy.
Tuy rằng Thiết Hài điên điên khùng khùng nhưng mà ngày sau đi đến khu không người vẫn cần phải có người này làm bạn, bằng không ngay cả người nói chuyện cũng không có rồi.
- Con vật ở trong rương ông ta là con gì thế?
Kỷ Toa tò mò nhìn vào con vật bên trong rương gỗ.
- Con chuột.
Tả Đăng Phong cười nói.
Sau đó, 2 người trở lại rừng cây nghỉ ngơi. Lúc chạng vạng tối phía Tây Nam truyền đến tiếng súng, ngay từ đầu chỉ có từng tiếng súng vang lên, sau đó là một tràng tiếng súng rồi, rồi lập tứng ngừng lại. Tuy Tả Đăng Phong không có tận mắt thấy nhưng hắn cũng biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, tiếng súng lúc đầu là cảnh cáo, sau đó chính là giết người, không hỏi cũng biết đám người tu hành đã bị lính của Kỷ Toa ngăn cản, bắn chết.
- Bây giờ anh còn cho rằng chúng tôi không có tác dụng gì không?
Kỷ Toa cười cười.
- Các cô rất hữu dụng nhưng mà điều đó làm cho thanh danh của tôi ngày càng tệ hơn.
Tả Đăng Phong lắc đầu cười khổ.
- Thanh danh của anh vốn đã không tốt rồi.
Kỷ Toa cũng không có an ủi Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong nghe vậy nở nụ cười, gật đầu với Kỷ Toa, hắn thích nhất là lời thật, chẳng sợ lời khó nghe.
Màn đêm buông xuống, 13 đi kiếm đồ ăn, Tả Đăng Phong cầm lương khô đưa cho Kỷ Toa, Kỷ Toa phải bồi hắn uống rượu, Tả Đăng Phong cũng không có từ chối, 2 người vừa uống rượu vừa nói chuyện.
Uống xong 1 vò rượu, Kỷ Toa liền dựa vào đại thụ mà ngủ. Tả Đăng Phong thấy vậy liền trở lại lầu gỗ lấy cho Kỷ Toa một tấm thảm. Khi trở về , thấy Thiết Hài đang nhắm mắt niệm kinh, Tả Đăng Phong cũng không nói cho hắn biết chuyện nửa đêm nay sẽ đào thông lăng mộ. Nếu giao đấu với Viên Thiên Cương cũng chỉ có thể dựa vào bản thân, người ngoài căn bản là không thể giúp được gì cho hắn.
Trở lại nơi đào, thông đạo đã được đào hơn 8/10.
Tả Đăng Phong đi xung quanh một lát, đợi thông đạo đào thông. Canh 2 vừa qua, rốt cuộc cũng đã đào thông, nhưng cũng không truyền đến tiếng hoan hô mà là những tiếng kêu thảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.