Quyển 2 - Chương 138: Ứng với Sao trời
Phong Ngự Cửu Thu
06/03/2014
- Những hài cốt này lúc trước hẳn là được ngâm ở trong nước.
Ngọc Phật đi trước nói.
- Kim Kê sinh ra nhiều hơi nước, có nước cũng không có gì lạ.
Tả Đăng Phong thuận miệng nói.
Rất nhanh 3 người đã tiến vào tầng 2, 3 người lập tức trợn mắt há hốc mồm, tất cả nơi này đều là Kim Ngân Ngọc Thạch, vô số Kim Ngân, các loại dị vật quý hiếm làm bằng Kim Ngân đều nằm ở trên mặt đất.
- Nếu mang toàn bộ những thứ này rời đi, cậu có thể thành lập được một đạo quân.
Ngọc Phật cười nói.
- Rốt cuộc nơi này là địa phương nào?
Tả Đăng Phong nhíu mày.
- Kim mã đăng, kim mã tước, kim oản, kim bôi, mấy thứ này không nên xuất hiện ở nơi này, bởi vì người nơi này không am hiểu kỵ mã, cũng không thể có những đồ vật có giá trị xa xỉ như thế, mấy thứ này rất có thể là chiến lợi phẩm của chiến tranh, cũng có thể là do thiên tử Chu triều ban thưởng cho bọn hắn.
Ngọc Phật nhìn xung quanh, từ từ mở miệng.
- Có đạo lý.
Tả Đăng Phong gật đầu nói, năm đó Lô quốc từng phái ra Cự Nhân trợ giúp Chu Vũ Vương phạt Trụ, có thể sau này Chu Vũ Vương ban thưởng cho bọn họ.
- Những bảo vật trong mộ phần hoặc là tế đàn tầm thường đều được đặt ở tầng cuối cùng, tại sao những thứ này lại xuất hiện ở tầng thứ 2.
Tả Đăng Phong nhíu mày.
- Không rõ ràng lắm.
Ngọc Phật cũng không thể giải đáp nghi vấn của Tả Đăng Phong.
- A di đà Phật, lão nạp hoá duyên một Bát Vu này ( Chén ăn của nhà sư).
Thiết Hài đi lên, cầm lấy một cái chén rồi nhét vào trong lòng.
Tả Đăng Phong cùng Ngọc Phật thấy thế không hẹn mà cười, trên thực tế Thiết Hài cũng không phải ham tài, chính là tâm tính còn có chút trẻ con, ở hắn xem ra cầm chén vàng đi xin ăn thì rất là vui vẻ.
- Đi lên tầng 3, một lát nữa trở về rồi lấy.
Tả Đăng Phong cất bước lên lầu.
Tiến vào tầng 3, 3 người lại ngây ngẩn cả người, phía Tây là hơn 10 gian nhà tù được đúc bằng Kim loại, nơi này còn có nhiều hình cụ có hình dạng kỳ lạ.
- Kim Tháp này thầm ứng với Bắc Đầu Thất Tinh.
Ngọc Phật trầm ngâm một lát, sau đó mở miệng.
Tả Đăng Phong nghe vậy liền nhìn nàng, nghe nàng tiếp tục giải thích.
- 7 tầng của Kim Tháp thầm ứng với Bắc Đầu Thất Tinh.
- Tầng thứ nhất đối ứng với Phá Quân Tinh trong Bắc Đẩu Thất Tinh, thuộc Thủy, tư nô bộc, chủ công sát phạt, cho nên tầng 1 đều là binh lính.
- Tầng thứ 2 đối ứng với Vũ Khúc Tinh trong Bấc Đẩu Thất Tinh, thuộc Kim, tư tiền tài, chủ tài phú Kim Ngân, cho nên tầng 2 đều là Kim Ngân.
- Tầng thứ 3 đối ứng với Liêm Trinh Tinh trong Bắc Đẩu Thất Tinh, thuộc Mộc, tư hình phạt, chủ Liêm Trinh nhân chính, cho nên nơi này đều là hình cụ.
Ngọc Phật giải thích.
- Tại sao bọn hắn lại đem Kim Tháp an bài như vậy?
Tả Đăng Phong hỏi.
- Mọi người đều biết Bắc Đẩu chủ tử, Nam Đẩu chủ sinh. Người sống đối ứng Nam Đẩu, vong linh ứng đối Bắc Đấu, đây là phương thức mai táng thường gặp, chẳng qua bố cục của nơi này rất lớn.
Ngọc Phật giải thích.
- Đi, đi lên.
Tả Đăng Phong gật đầu qua sau đó xoay người đi lên.
- May mắn là Kim Kê đã chạy ra ngoài, bằng không khi chúng ta vừa vào đến tầng thứ nhất thì đã bị đám Cự Nhân khổng lồ kia công kích rồi.
Ngọc Phật di ở phia sau, nói.
- Đều thành xương cốt cả rồi, làm sao lại công kích được?
Thiết Hài tò mò hỏi.
- Trước kia thi thể của đám Cự Nhân kia được ngâm trong Dương Thủy do Kim Kê sinh ra, đều giữ được hoạt tính, nếu như người ngoài xâm nhập vào thì có khả năng làm cho bọn hắn bừng tỉnh. Sau khi Kim Kê trốn đi, Dương Thủy liền biến mất, thi thể liền thối rữa thành khung xương. Trên thực tế thì đám Cự Nhân kia làm nhiệm vụ bảo vệ Kim Tháp.
Tả Đăng Phong tiếp lời trả lời.
- Làm sao mà 2 người biết được.
Tả Đăng Phong giải thích làm cho Thiết Hài càng thêm tò mò.
Tả Đăng Phong nghe vậy cười cười, không có nói gì thêm. Trên mặt đất ở trên bậc thang có 2 dấu chân, toàn bộ đều là của nhân loại, điều này nói lên Kim Kê đã mang theo nam nhân kia đi lên, hơn nữa Kim Kê cũng không có hiện ra nguyên hình.
Tầng 4 đối ứng với Văn Khúc Tinh, toàn bộ nơi này đều được khắc ở trên bia, thẻ tre và giáp cốt, ghi lại toàn bộ Lịch sử của Lô quốc, cũng giống với suy đoán trước đây của Tả Đăng Phong. Người ở đây đều là hậu duệ của Hoàng Đế, mà Cự Nhân là hậu duệ của Xi Vưu.
Tầng 5 đối ứng với Lộc Tồn Tinh, nơi này tinh tú nắm giữ số tuổi thọ của con người, đến nơi này không gian đã không còn rộng rãi nữa, ước chừng khoảng 200 trượng. Nơi này có đặt 6 chiếc quan tài màu vàng, dựa theo chiều dài của những chiếc quan tài này thì có thể đoán được bên trong đặt thi thể của con người. Đầu phía Bắc của Kim Tháp có đặt một chiếc quan tài, ở giữa 2 chiếc, phía Nam có 3 chiếc, tạo thành hình tam giác.
- Bên trong quan tài có tồn tại Âm vật nhưng mà cũng không lợi hại.
Tả Đăng Phong chính sắc mở miệng.
Ngọc Phật nghe vậy xoa người đi đến chiếc quan tài đầu tiên, lấy tay mở nắp quan tài lên. Tả Đăng Phong cũng đi tới, phát hiện bên trong là một thây khô nữ tính, dựa theo quần áo và trang sức trên người nữ thây khô này, có thể thấy được năm xưa nàng là một người có địa vị tương đối cao ở Lô quốc, làm cho Tả Đăng Phong không có nghĩ tới chính là mặc dù cổ thây khô này đã khô héo nhưng vẫn có hoạt tính, giờ phút này nó đang từ từ nâng tay phải lên ròi chụp vào Ngọc Phật.
- Chuyện gì thế ?
Tả Đăng Phong quay đầu hỏi Ngọc Phật. Mao Sơn Phái giỏi về thao tác âm hồn, mà Thần Châu phái giỏi về khống chế âm vật, đối với loại vật này, Ngọc Phật chính là người trong nghề.
Ngọc Phật nghe vậy không có nói chuyện, mà là mặt không thay đổi đi về phía quan tài thứ 2, lấy tay mở nắp quan tài lên, trong quan tài là một cỗ thây khô, cổ thay khô này là Nam giới, tứ chi đã khô cạn, sau khi nắp quan tài được mở lên thì cõ thay khô này cũng lấy tay chụp vào Ngọc Phật. Tả Đăng Phong đi tới chiếc quan tài thứ hai này thì Ngọc Phật cũng đã đi đến chiếc quan tài thứ ba, cỗ thây khô trong chiếc quan tài thứ hai này dường như không có hứng thú gì với Tả Đăng Phong, từ từ quay đầu nhìn vào Ngọc Phật, giãy dụa muốn đứng dậy nhưng mà sinh cơ đã khô kiệt cho nên động tác từ từ mà vô lực.
Ngọc Phật tiếp tục mở hết những nắp quan tài còn lại, Tả Đăng Phong đi ở phía sau quan sát, phát hiện trong quan tài đều là nam tử tráng niên hoặc nữ tử trẻ tuổi, mặc dù là mặc quần áo của người du mục nhưng mà có thể thấy bọn họ đều mang rất nhiều phục sức có giá trị quý, nói cách khác khi còn sống những người này đều có địa vị không thấp.
- Thây khô này không công kích nam nhân.
Tả Đăng Phong nhíu mày, nói với Ngọc Phật.
- Bọn nó công kích tôi cũng không phải bởi vì tôi là nữ nhân.
Ngọc Phật lắc đầu.
- Vậy thì tại sao ?
Tả Đăng Phong ngạc nhiên.
Ngọc Phật nghe vậy không có nói chuyện mà móc ra một ống trúc xanh biếc đưa cho Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong cầm lấy ống trúc, đám thây khô trong quan tài lập tức đưa ngón tay về phía hắn.
- Khi còn sống bọn hắn bị loại cổ độc này mà chết.
Ngọc Phật nói.
- Bên trong là gì?
Tả Đăng Phong lắc lắc ống trúc.
- Đồng Mệnh cổ, là một loại cổ độc đồng quy vu tận, người thi thuật lấy tóc của mình để luyện chế, phàm là trúng loại Cổ độc này thì sinh tử của người thi thuật cùng với người trúng độc được trói buộc vào nhau.
Ngọc Phật nghiêm mặt, nói.
- Loại Cổ độc này là do Thần Châu phái các cô nghĩ ra sao?
Tả Đăng Phong ho
- Không phải, Thần Châu phái không có dùng độc thuật, là tôi nghiên tập bí truyền độc thuật của Miêu Cương.
Ngọc Phật lắc đầu.
- Có thể độc thuật mà các cô dùng là do người của Dung quốc truyền lại.
Tả Đăng Phong nói.
- Đây là tự nhiên, bất quá loại Đồng Mệnh cổ này dùng tóc của bản thân để luyện chế, người khác nhau thì độc tính của Đồng Mệnh cổ khác nhau cho nên chúng nó không có khả năng cảm nhận được Đồng Mệnh cổ trong lòng của tôi, trừ phi…
Nói đến đây, Ngọc Phật nhíu mày lắc đầu.
- Trừ phi cái gì?
Tả Đăng Phong hỏi.
- Trừ phi người thi triển Cổ độc này có quan hệ huyết thống với tôi.
Ngọc Phật chính sắc mở miệng.
- Lúc trước ở trong sơn động phía ngoài trân pháp tôi đã phát hiện được người của Dung quốc có lưu lại rất nhiều dụng cụ Độc vật, bởi vậy có thể thấy được bọn họ cũng đã vào trận pháp này, nói cách khác lúc nơi nơi này cũng không có bị người của Dung quốc đầu độc. Trên quan tài của 6 người này đều có khắc tên, bọn hắn đều không mang họ Cơ, quần áo sau khi chết lại được mai táng một cách xa hoa như thế, nói lên bọn hắn là quý tộc, cho nên tôi suy đoán những người này là người chủ trì của Đô thành bên ngoài, sau khi trúng độc bọn hắn mới được mang vào đây, người hạ Độc có thể chính là chủ nhân của chiếc Phượng Trầm mà tôi đưa cho cô, nếu như vậy thì cô chính là hậu duệ quý tộc của Dung quốc rồi.
Tả Đăng Phong cẩn thận phân tích.
- Vậy thì có phải cậu nên gọi tôi là một tiếng Kim Ngọc công chúa không?
Ngọc Phật cười nói.
- Cô muốn thì tôi sẽ gọi cô là Kim Ngọc Mãn Đường, những người này làm sao đây?
Tả Đăng Phong bĩu môi.
- Bọn hắn sớm chết rồi, sở dĩ còn động đậy là bởi vì Cổ độc còn sót trong cơ thể bọn hắn, không cần quan tâm.
Ngọc Phật xoay người đi về phía bậc thang ở phía Đông.
Tầng 6 là Cự Môn tinh, chủ Thổ, chủ thị phi thiện ác tầng này không gian càng lộ vẻ nhỏ hẹp, bên trong chất một đống mai rùa, rùa ở thời cổ đại được coi là vật cát tường, ngoài ra mai rùa còn là linh vật mà người xem bói hay dùng, cái này dùng để xem bói tự nhiên là mất linh rồi, cái gọi là phi thiện ác chẳng qua cũng là suy nghĩ của người thời đó mà thôi.
Tả Đăng Phong cũng không có ở trong này quá lâu mà liền nhanh chóng lên tầng 7, phát hiện nơi này bố trí giống như một khuê phòng, giờ phút này Kim Kê biến thành một nữ tử ngồi ở trên giường, khuôn mặt bình tĩnh nhìn đám người Tả Đăng Phong.
Khỏa thứ nhất trong Bắc Đấu Thất Tinh chính là Tham Lang Tinh, Tinh chủ này đào hoa, nói cách khác đây chính là một khỏa sắc tinh, Kim Kê làm thư, biến thành nữ tử vô cùng yêu mị, thầm ứng Tinh Thần, bấ quá hiện tại nó biến thành nữ tử lại khác xa so với nữ tử nó biến trước kia, lúc này vẻ yêu mị trên người nó tăng lên mấy lần.
3 người xếp thành một hàng ngăn chặn đường đi, Kim Kê khong thể trốn, bất quá Tả Đăng Phong cũng chưa động thủ, hắn chỉ biết tìm được 6 lại động vật Âm chúc mới có thể làm cho Tả Đăng Phong hồi hồn nhưng hắn không biết cách dùng 6 loại động vật Âm chúc này.
Ngọc Phật đi trước nói.
- Kim Kê sinh ra nhiều hơi nước, có nước cũng không có gì lạ.
Tả Đăng Phong thuận miệng nói.
Rất nhanh 3 người đã tiến vào tầng 2, 3 người lập tức trợn mắt há hốc mồm, tất cả nơi này đều là Kim Ngân Ngọc Thạch, vô số Kim Ngân, các loại dị vật quý hiếm làm bằng Kim Ngân đều nằm ở trên mặt đất.
- Nếu mang toàn bộ những thứ này rời đi, cậu có thể thành lập được một đạo quân.
Ngọc Phật cười nói.
- Rốt cuộc nơi này là địa phương nào?
Tả Đăng Phong nhíu mày.
- Kim mã đăng, kim mã tước, kim oản, kim bôi, mấy thứ này không nên xuất hiện ở nơi này, bởi vì người nơi này không am hiểu kỵ mã, cũng không thể có những đồ vật có giá trị xa xỉ như thế, mấy thứ này rất có thể là chiến lợi phẩm của chiến tranh, cũng có thể là do thiên tử Chu triều ban thưởng cho bọn hắn.
Ngọc Phật nhìn xung quanh, từ từ mở miệng.
- Có đạo lý.
Tả Đăng Phong gật đầu nói, năm đó Lô quốc từng phái ra Cự Nhân trợ giúp Chu Vũ Vương phạt Trụ, có thể sau này Chu Vũ Vương ban thưởng cho bọn họ.
- Những bảo vật trong mộ phần hoặc là tế đàn tầm thường đều được đặt ở tầng cuối cùng, tại sao những thứ này lại xuất hiện ở tầng thứ 2.
Tả Đăng Phong nhíu mày.
- Không rõ ràng lắm.
Ngọc Phật cũng không thể giải đáp nghi vấn của Tả Đăng Phong.
- A di đà Phật, lão nạp hoá duyên một Bát Vu này ( Chén ăn của nhà sư).
Thiết Hài đi lên, cầm lấy một cái chén rồi nhét vào trong lòng.
Tả Đăng Phong cùng Ngọc Phật thấy thế không hẹn mà cười, trên thực tế Thiết Hài cũng không phải ham tài, chính là tâm tính còn có chút trẻ con, ở hắn xem ra cầm chén vàng đi xin ăn thì rất là vui vẻ.
- Đi lên tầng 3, một lát nữa trở về rồi lấy.
Tả Đăng Phong cất bước lên lầu.
Tiến vào tầng 3, 3 người lại ngây ngẩn cả người, phía Tây là hơn 10 gian nhà tù được đúc bằng Kim loại, nơi này còn có nhiều hình cụ có hình dạng kỳ lạ.
- Kim Tháp này thầm ứng với Bắc Đầu Thất Tinh.
Ngọc Phật trầm ngâm một lát, sau đó mở miệng.
Tả Đăng Phong nghe vậy liền nhìn nàng, nghe nàng tiếp tục giải thích.
- 7 tầng của Kim Tháp thầm ứng với Bắc Đầu Thất Tinh.
- Tầng thứ nhất đối ứng với Phá Quân Tinh trong Bắc Đẩu Thất Tinh, thuộc Thủy, tư nô bộc, chủ công sát phạt, cho nên tầng 1 đều là binh lính.
- Tầng thứ 2 đối ứng với Vũ Khúc Tinh trong Bấc Đẩu Thất Tinh, thuộc Kim, tư tiền tài, chủ tài phú Kim Ngân, cho nên tầng 2 đều là Kim Ngân.
- Tầng thứ 3 đối ứng với Liêm Trinh Tinh trong Bắc Đẩu Thất Tinh, thuộc Mộc, tư hình phạt, chủ Liêm Trinh nhân chính, cho nên nơi này đều là hình cụ.
Ngọc Phật giải thích.
- Tại sao bọn hắn lại đem Kim Tháp an bài như vậy?
Tả Đăng Phong hỏi.
- Mọi người đều biết Bắc Đẩu chủ tử, Nam Đẩu chủ sinh. Người sống đối ứng Nam Đẩu, vong linh ứng đối Bắc Đấu, đây là phương thức mai táng thường gặp, chẳng qua bố cục của nơi này rất lớn.
Ngọc Phật giải thích.
- Đi, đi lên.
Tả Đăng Phong gật đầu qua sau đó xoay người đi lên.
- May mắn là Kim Kê đã chạy ra ngoài, bằng không khi chúng ta vừa vào đến tầng thứ nhất thì đã bị đám Cự Nhân khổng lồ kia công kích rồi.
Ngọc Phật di ở phia sau, nói.
- Đều thành xương cốt cả rồi, làm sao lại công kích được?
Thiết Hài tò mò hỏi.
- Trước kia thi thể của đám Cự Nhân kia được ngâm trong Dương Thủy do Kim Kê sinh ra, đều giữ được hoạt tính, nếu như người ngoài xâm nhập vào thì có khả năng làm cho bọn hắn bừng tỉnh. Sau khi Kim Kê trốn đi, Dương Thủy liền biến mất, thi thể liền thối rữa thành khung xương. Trên thực tế thì đám Cự Nhân kia làm nhiệm vụ bảo vệ Kim Tháp.
Tả Đăng Phong tiếp lời trả lời.
- Làm sao mà 2 người biết được.
Tả Đăng Phong giải thích làm cho Thiết Hài càng thêm tò mò.
Tả Đăng Phong nghe vậy cười cười, không có nói gì thêm. Trên mặt đất ở trên bậc thang có 2 dấu chân, toàn bộ đều là của nhân loại, điều này nói lên Kim Kê đã mang theo nam nhân kia đi lên, hơn nữa Kim Kê cũng không có hiện ra nguyên hình.
Tầng 4 đối ứng với Văn Khúc Tinh, toàn bộ nơi này đều được khắc ở trên bia, thẻ tre và giáp cốt, ghi lại toàn bộ Lịch sử của Lô quốc, cũng giống với suy đoán trước đây của Tả Đăng Phong. Người ở đây đều là hậu duệ của Hoàng Đế, mà Cự Nhân là hậu duệ của Xi Vưu.
Tầng 5 đối ứng với Lộc Tồn Tinh, nơi này tinh tú nắm giữ số tuổi thọ của con người, đến nơi này không gian đã không còn rộng rãi nữa, ước chừng khoảng 200 trượng. Nơi này có đặt 6 chiếc quan tài màu vàng, dựa theo chiều dài của những chiếc quan tài này thì có thể đoán được bên trong đặt thi thể của con người. Đầu phía Bắc của Kim Tháp có đặt một chiếc quan tài, ở giữa 2 chiếc, phía Nam có 3 chiếc, tạo thành hình tam giác.
- Bên trong quan tài có tồn tại Âm vật nhưng mà cũng không lợi hại.
Tả Đăng Phong chính sắc mở miệng.
Ngọc Phật nghe vậy xoa người đi đến chiếc quan tài đầu tiên, lấy tay mở nắp quan tài lên. Tả Đăng Phong cũng đi tới, phát hiện bên trong là một thây khô nữ tính, dựa theo quần áo và trang sức trên người nữ thây khô này, có thể thấy được năm xưa nàng là một người có địa vị tương đối cao ở Lô quốc, làm cho Tả Đăng Phong không có nghĩ tới chính là mặc dù cổ thây khô này đã khô héo nhưng vẫn có hoạt tính, giờ phút này nó đang từ từ nâng tay phải lên ròi chụp vào Ngọc Phật.
- Chuyện gì thế ?
Tả Đăng Phong quay đầu hỏi Ngọc Phật. Mao Sơn Phái giỏi về thao tác âm hồn, mà Thần Châu phái giỏi về khống chế âm vật, đối với loại vật này, Ngọc Phật chính là người trong nghề.
Ngọc Phật nghe vậy không có nói chuyện, mà là mặt không thay đổi đi về phía quan tài thứ 2, lấy tay mở nắp quan tài lên, trong quan tài là một cỗ thây khô, cổ thay khô này là Nam giới, tứ chi đã khô cạn, sau khi nắp quan tài được mở lên thì cõ thay khô này cũng lấy tay chụp vào Ngọc Phật. Tả Đăng Phong đi tới chiếc quan tài thứ hai này thì Ngọc Phật cũng đã đi đến chiếc quan tài thứ ba, cỗ thây khô trong chiếc quan tài thứ hai này dường như không có hứng thú gì với Tả Đăng Phong, từ từ quay đầu nhìn vào Ngọc Phật, giãy dụa muốn đứng dậy nhưng mà sinh cơ đã khô kiệt cho nên động tác từ từ mà vô lực.
Ngọc Phật tiếp tục mở hết những nắp quan tài còn lại, Tả Đăng Phong đi ở phía sau quan sát, phát hiện trong quan tài đều là nam tử tráng niên hoặc nữ tử trẻ tuổi, mặc dù là mặc quần áo của người du mục nhưng mà có thể thấy bọn họ đều mang rất nhiều phục sức có giá trị quý, nói cách khác khi còn sống những người này đều có địa vị không thấp.
- Thây khô này không công kích nam nhân.
Tả Đăng Phong nhíu mày, nói với Ngọc Phật.
- Bọn nó công kích tôi cũng không phải bởi vì tôi là nữ nhân.
Ngọc Phật lắc đầu.
- Vậy thì tại sao ?
Tả Đăng Phong ngạc nhiên.
Ngọc Phật nghe vậy không có nói chuyện mà móc ra một ống trúc xanh biếc đưa cho Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong cầm lấy ống trúc, đám thây khô trong quan tài lập tức đưa ngón tay về phía hắn.
- Khi còn sống bọn hắn bị loại cổ độc này mà chết.
Ngọc Phật nói.
- Bên trong là gì?
Tả Đăng Phong lắc lắc ống trúc.
- Đồng Mệnh cổ, là một loại cổ độc đồng quy vu tận, người thi thuật lấy tóc của mình để luyện chế, phàm là trúng loại Cổ độc này thì sinh tử của người thi thuật cùng với người trúng độc được trói buộc vào nhau.
Ngọc Phật nghiêm mặt, nói.
- Loại Cổ độc này là do Thần Châu phái các cô nghĩ ra sao?
Tả Đăng Phong ho
- Không phải, Thần Châu phái không có dùng độc thuật, là tôi nghiên tập bí truyền độc thuật của Miêu Cương.
Ngọc Phật lắc đầu.
- Có thể độc thuật mà các cô dùng là do người của Dung quốc truyền lại.
Tả Đăng Phong nói.
- Đây là tự nhiên, bất quá loại Đồng Mệnh cổ này dùng tóc của bản thân để luyện chế, người khác nhau thì độc tính của Đồng Mệnh cổ khác nhau cho nên chúng nó không có khả năng cảm nhận được Đồng Mệnh cổ trong lòng của tôi, trừ phi…
Nói đến đây, Ngọc Phật nhíu mày lắc đầu.
- Trừ phi cái gì?
Tả Đăng Phong hỏi.
- Trừ phi người thi triển Cổ độc này có quan hệ huyết thống với tôi.
Ngọc Phật chính sắc mở miệng.
- Lúc trước ở trong sơn động phía ngoài trân pháp tôi đã phát hiện được người của Dung quốc có lưu lại rất nhiều dụng cụ Độc vật, bởi vậy có thể thấy được bọn họ cũng đã vào trận pháp này, nói cách khác lúc nơi nơi này cũng không có bị người của Dung quốc đầu độc. Trên quan tài của 6 người này đều có khắc tên, bọn hắn đều không mang họ Cơ, quần áo sau khi chết lại được mai táng một cách xa hoa như thế, nói lên bọn hắn là quý tộc, cho nên tôi suy đoán những người này là người chủ trì của Đô thành bên ngoài, sau khi trúng độc bọn hắn mới được mang vào đây, người hạ Độc có thể chính là chủ nhân của chiếc Phượng Trầm mà tôi đưa cho cô, nếu như vậy thì cô chính là hậu duệ quý tộc của Dung quốc rồi.
Tả Đăng Phong cẩn thận phân tích.
- Vậy thì có phải cậu nên gọi tôi là một tiếng Kim Ngọc công chúa không?
Ngọc Phật cười nói.
- Cô muốn thì tôi sẽ gọi cô là Kim Ngọc Mãn Đường, những người này làm sao đây?
Tả Đăng Phong bĩu môi.
- Bọn hắn sớm chết rồi, sở dĩ còn động đậy là bởi vì Cổ độc còn sót trong cơ thể bọn hắn, không cần quan tâm.
Ngọc Phật xoay người đi về phía bậc thang ở phía Đông.
Tầng 6 là Cự Môn tinh, chủ Thổ, chủ thị phi thiện ác tầng này không gian càng lộ vẻ nhỏ hẹp, bên trong chất một đống mai rùa, rùa ở thời cổ đại được coi là vật cát tường, ngoài ra mai rùa còn là linh vật mà người xem bói hay dùng, cái này dùng để xem bói tự nhiên là mất linh rồi, cái gọi là phi thiện ác chẳng qua cũng là suy nghĩ của người thời đó mà thôi.
Tả Đăng Phong cũng không có ở trong này quá lâu mà liền nhanh chóng lên tầng 7, phát hiện nơi này bố trí giống như một khuê phòng, giờ phút này Kim Kê biến thành một nữ tử ngồi ở trên giường, khuôn mặt bình tĩnh nhìn đám người Tả Đăng Phong.
Khỏa thứ nhất trong Bắc Đấu Thất Tinh chính là Tham Lang Tinh, Tinh chủ này đào hoa, nói cách khác đây chính là một khỏa sắc tinh, Kim Kê làm thư, biến thành nữ tử vô cùng yêu mị, thầm ứng Tinh Thần, bấ quá hiện tại nó biến thành nữ tử lại khác xa so với nữ tử nó biến trước kia, lúc này vẻ yêu mị trên người nó tăng lên mấy lần.
3 người xếp thành một hàng ngăn chặn đường đi, Kim Kê khong thể trốn, bất quá Tả Đăng Phong cũng chưa động thủ, hắn chỉ biết tìm được 6 lại động vật Âm chúc mới có thể làm cho Tả Đăng Phong hồi hồn nhưng hắn không biết cách dùng 6 loại động vật Âm chúc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.