Chương 11: Sự cố do giấu diếm
Nhâm Oán
13/04/2013
Từ trước đến giờ, Triệu Lập chưa từng trải qua việc để cho chân khí người khác vào đan điền mình. Bất quá, chân khí của Kerui Christine rất kì lạ, không hề có thuộc tính đặc thù. Ít nhất, Triệu Lập hiện tại chưa cảm thấy hiện tượng thân thể mình bài xích luồng chân khí đó.
Hoàn hảo, Triệu Lập đã từng cô đọng chân khí vài lần nên với áp lực chân khí như vậy, kinh mạch hắn vẫn có thể chịu đựng được. Chẳng qua, kinh mạch chính đột nhiên tràn ngập chân khí làm cho chu thiên tuần hoàn của Triệu Lập thiếu chút nữa thì xảy ra vấn đề. Dù sao thì từ trước đến giờ đều là do bản thân chủ động vận công, bây giờ lại do chân khí bên ngoài thôi thúc trước nên hiệu quả có thể nói là thập phần hạn chế.
Kerui Christine cũng là một người có trách nhiệm. Nàng tính toán chính xác vị trí chân khí của Triệu Lập rồi mới bắt đầu thôi thúc chân khí trợ giúp. Chẳng qua Triệu Lập vì muốn che giấu bí mật của mình nên hắn trước giờ toàn nói hươu nói vượn, khiến cho sự tính toán Kerui Christine gặp phải sai lầm.
Có được sự trợ giúp từ bên ngoài không phải là chuyện xấu nhưng cũng không phải thập phần hảo sự. Đan điền chưa từng tiếp nhận chân khí từ bên ngoài, hơn nữa chân khí của Kerui Christine vận chuyển vào hắn quá sức hùng hồn. Không ngờ nàng trông mềm mại như vậy mà lại có chân khí dồi dào như thế. Nhưng dù sao đó cũng là chân khí ngoại lai, nên tốc độ hấp thu của đan điền còn xa mới bằng so với hấp thu chân khí do chính tự bản thân mình tu luyện. Tuy rằng, đan điền hắn không có bài xích nhưng tốc độ hấp thu cũng rất chậm rãi.
Chuyện này thực ra rất dễ lý giải. Cũng giống như ở đường cao tốc, xe ô tô di chuyển với tốc độ cao, nhưng do trạm thu phí làm việc quá chậm khiến cho các xe phải xếp hàng dài chờ đợi, hơn nữa càng lúc càng nhiều xe dừng lại hơn.
Chân khí của Triệu Lập bây giờ cũng có hiện tượng tương tự như vậy. Kinh mạch bị bế tắc do tràn ngập chân khí làm cho chân khí không cách nào di chuyển nhanh được. Tuy nhiên, Triệu Lập đang ở trạng thái vận công, không cách nào mở miệng ra nói chuyện, cũng không có cách nào biểu đạt sự khổ sở của chính bản thân mình, đành để mặc Kerui Christine muốn làm gì thì làm.
Rốt cục, Kerui Christine phát hiện tình trạng Triệu Lập không ổn, người đầy mồ hôi, toàn thân cứng đơ, liền vội vàng thu tay lại. Tính từ lúc nàng bắt đầu vận chuyển chân khí cho đến bây giờ, thời gian khoảng năm phút.
Nhưng Triệu Lập đã rơi vào một trạng thái mà Kerui Christine chưa hề gặp phải. Điều này khiến cho nàng hết sức hoảng sợ. Chẳng lẽ chân khí của mình truyền vào quá nhiều khiến cho cơ thể hắn không thể chịu được?
Biểu hiện của Triệu Lập càng lúc càng làm cho mắt Kerui Chirstine mở lớn lên. Không thể giúp đỡ gì được, Kerui Christine cũng có chút sốt ruột. Trong lòng lo lắng tự trách mình vì muốn giúp mà lại thành gây họa. Sức chịu đựng của kinh mạch Triệu Lập chỉ có hạn, đột nhiên lại có một lượng lớn chân khí truyền vào rất có khả năng dẫn tới việc bị thương tổn.
Tuy chân khí của nàng mang thuộc tính chữa trị, không có xung đột với các loại chân khí khác, nhưng nếu vượt quá sức chịu đựng của kinh mạch thì cũng có thể tạo thành thương tổn. Do bản thân có chút gấp gáp, muốn cho tên tiểu tử kia tiến bộ nhanh chóng, nhưng không nghĩ đến việc xảy ra giống như tự mình giẫm chân mình, gây ra phiền toái lớn.
Giờ phút này, tình hình của Triệu Lập người ngoài không thể biết được, ngay cả Kerui Christine là quân y cũng không có biện pháp hỗ trợ. Tất cả chỉ có thể dựa vào chính bản thân Triệu Lập, xem hắn có thể nhanh chóng luyện hóa chỗ chân khí đó không nhằm giảm bớt sức chịu đựng của kinh mạch. Kerui Christine cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Triệu Lập liên tục đổ mồ hôi mà vô kế khả thi.
Triệu Lập cảm nhận hết được sự khó chịu. Tuy nhiên, trong lòng hắn cũng hiểu là không thể buông lỏng. Bằng vào siêu cường lực khống chế , hắn nhanh chóng kiểm soát được chân khí của bản thân, từng chút, từng chút một đem chân khí của mình xuyên thủng luồng chân khí ngoại lai mở ra một lỗ nhỏ. Sau đó, chân khí của hắn đi xuyên qua lỗ hổng. Chân khí hết ùn tắc khiến sắc mặt hắn dần dần hòa hoãn trở lại.
Luồng chân khí của Kerui Christine mặc dù hùng hậu, nhưng hiện giờ không còn được bổ sung từ bên ngoài, nên dần dần cũng không kháng cự việc trùng kích của chân khí Triệu Lập.
Thời gian chậm rãi trôi qua, ước chừng khoảng hai giờ đồng hồ, Triệu Lập cuối cùng cũng hoàn toàn đem chân khí mình vượt qua sự cản trở của chân khí ngoại lai trở về đan điền.
Lúc Triệu Lập mở mắt liền thấy Kerui Christine cùng viên sĩ quan huấn luyện Arnold đang khẩn trương nhìn mình. Thấy Triệu Lập tỉnh lại, cả hai đều thở phào một hơi. Ít nhất Triệu Lập không có bị hộc máu tại chỗ, hay bất tỉnh nhân sự cũng đã là một chuyện may mắn lắm rồi.
Câu đầu tiên sĩ quan huấn luyện Arnold hỏi chính là:
- Thế nào...Có cảm giác gì đặc biệt không?
Hỏi xong cảm thấy không được ổn, hắn liền nói ngay:
- Ý của ta là ngươi không sao chứ?
Triệu Lập gật đầu rồi lại lắc đầu, làm cho Arnold nóng ruột giậm chân:
- Rốt cục là có bị gì hay không?
- Ta không biết.
Triệu Lập chỉ có thể trả lời tỉ mỉ:
- Trong kinh mạch của ta có một lượng lớn chân khí của sĩ quan Kerui Christine gây bế tắc, khiến cho việc tuần hoàn một chu thiên thập phần khó khăn.
- Đáng chết.
Arnold rốt cục đem cơn giận trút sang Kerui Christine:
- Ngươi rốt cục có biết mình đang làm cái gì hay không?
Lúc này, Kerui Christine cũng biết chính mình đã làm sai chuyện nên giờ phút này không nói nên lời. Đôi mắt đẹp rưng rưng nhìn Triệu Lập. Khuôn mặt tràn đầy vẻ ủy khuất. Đôi mắt rơm rớm nước mắt, khiến cho người khác không còn muốn trách cứ chút nào nữa.
- Nhanh kiểm tra thân thể Triệu Lập xem có vấn đề gì không?
Arnold bình tĩnh ra lệnh cho Kerui Christine trong lúc cô vẫn đang bối rối, không biết làm thế nào cho phải.
Triệu Lập không hề có chút phản đối, Kerui Christine cũng không dị nghị, nhanh chóng thi hành mệnh lệnh. Nhìn bản kết quả kiểm tra, cả ba người không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Thân thể hoàn toàn đều bình thường, ít nhất là theo biên bản kiểm tra. Chỉ có một vấn đề nhỏ đó là chân khí của Kerui Christine gây bế tắc kinh mạch chính của Triệu Lập khiến cho việc vận công của hắn gặp khó khăn, nhưng mà việc này cũng không khó giải quyết. Chỉ cần trải qua một ít thời gian, đan điền của Triệu Lập hấp thu toàn bộ chân khí của Kerui Christine thì mọi việc sẽ tự nhiên ổn thỏa.
Đối với sai lầm của Kerui Christine, sĩ quan huấn luyện Arnold không nhịn được lại bắt đầu giáo huấn:
- Tôi biết cô gấp gáp, hy vọng thượng cấp nhanh chóng chú ý, nhưng cũng đừng dùng phương pháp như vậy. Một khi gặp chuyện không may là cô có thể hủy diệt toàn bộ tiền đồ của hắn. Cô có nghĩ tới chuyện này không? Hả chỉ huy?
Nghe câu xưng hô cuối cùng của Arnold, tựa hồ quân hàm của nữ quân y này so với hắn còn cao hơn.
Lúc này, Kerui Christine không hề có một chút phản ứng. Đúng là nàng đã làm sai chuyện, Arnold có nói vậy cũng không có gì quá đáng. Dù sao thì tuổi trẻ nên có đôi khi bồng bột xốc nổi. Arnold nhắc nhở một hồi, sau đó không còn gì để nói nữa, liền dẫn Triệu Lập rời đi.
- Triệu Lập! Chuyện xảy ra vừa nãy ta hy vọng ngươi sẽ không đề cập đến với bất kỳ ai.
Cả hai đang ngồi trong phòng của Arnold. Hắn đưa cho Triệu Lập một chén trà, sau đó ngồi trên bàn, nhìn xuống Triệu Lập.
- Vâng thưa sĩ quan!
Triệu Lập theo phản ứng đứng dậy, nhanh nhẹn trả lời. Do động tác quá mạnh nên làm chén nước trà trên tay bị nghiêng, nước trà đổ hết lên người.
Bả vai của Triệu Lập bị đôi bàn tay to của Arnold nhanh chóng đè lại, giọng nói trầm ổn cất lên:
- Đây không phải là mệnh lệnh, Triệu Lập à.
Đẩy Triệu Lập ngồi trở lại vị trí, viên sĩ quan Arnold xoay bả vai Triệu Lập, làm cho hắn đối diện với chính mình:
- Sĩ quan Kerui Christine cũng không phải có ác ý. Chẳng qua phương pháp của cô ấy không đúng. Ngươi có hiểu không?
- Tôi hiểu, thưa chỉ huy!
Trước lúc Kerui Christine tiến hành đã có nói rõ ý tứ của nàng cho hắn biết. Cho nên trong lòng Triệu Lập cũng không hề có một chút ghi hận.
- Sĩ quan Kerui Christine mặc dù quân hàm cao hơn ta, nhưng dù sao thì cô ấy vẫn còn trẻ. Ngươi cũng là một người trẻ tuổi. Ta hy vọng có thể thông cảm việc làm vừa rồi của cô ấy. - Arnold nhẹ nhàng nói chuyện cùng Triệu Lập. - Mỗi người đều có lúc mắc phải sai lầm, nhưng ta cũng không hy vọng chuyện vừa rồi sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời ngươi. Ngươi hiểu ý ta không?
Không có mệnh lệnh của cấp trên, tự ý làm việc, thiếu chút nữa gây ra đại họa. Hơn nữa, tự ý dùng chính mình làm công cụ để quan sát đối tượng. Việc này nếuxảy trong xã hội có lẽ cũng không phải là chuyện lớn. Nhưng ở trong quân đội thì lại là một vấn đề nghiêm trọng. Có thể bị mất chức, thậm chí phải ngồi tù. Chính vì thế, Arnold mới phải lấy hết lời tâm huyết, khuyên bảo Triệu Lập.
Chỉ cần Triệu Lập không nói, Arnold cùng với Kerui Christine không nói, thì chuyện này thần không biết, quỷ không hay. Triệu Lập vẫn như trước là một tân binh, Arnold vẫn là sĩ quan huấn luyện, còn Kerui Christine tiếp tục là sĩ quan quân y. Tất cả mọi người đều sẽ bình an vô sự.
- Trên thực tế, đối với ngươi, việc này thực ra cũng là một chuyện tốt. – Sĩ quan Arnold hiển nhiên muốn đả thông tư tưởng cho Triệu Lập, nếu Triệu Lập mà không đồng ý thì tất cả đều mất hết. - Kinh mạch của ngươi cũng chỉ là bị tắc nghẽn chân khí. Qua một đoạn thời gian, chân khí ngoại lai sẽ bị chân khí của ngươi đồng hóa hấp thu. Hiển nhiên, đến lúc đó, chân khí của ngươi sẽ gia tăng rất nhiều.
Thực sự, việc vừa rồi không phải chuyện xấu. Lúc đầu, Kerui Christine cũng chỉ muốn chân khí của Triệu Lập gia tăng nhanh hơn một chút. Bây giờ, cũng không có vấn đề gì lớn, chỉ là tốc độ gia tăng sẽ chậm lại hơn một chút mà thôi.
- Mặt khác ta cũng không thể không cảnh cáo ngươi. Một khi ngươi tiết lộ chuyện này ra ngoài, để nghiệm chứng, cấp trên nhất định sẽ biến ngươi thành trọng điểm quan sát. Ngươi biết chuyện này có ý nghĩa như thế nào chứ?
Có lẽ chưa cảm thấy an tâm, sĩ quan Arnold lại nói cho Triệu Lập biết một chút hậu quả nếu lộ ra chuyện này là như thế nào.
Chuyện này có ý nghĩa như thế nào, Triệu Lập hết sức rõ ràng. Hắn trăm phương ngàn kế, khổ cực cố gắng che giấu bí mật của bản thân cũng chính là để không rơi vào tình cảnh như thế. Nếu việc này bại lộ, hắn chắc chắn sẽ trở thành một con chuột bạch chứ không còn phương án lựa chọn nào khác.
- Tôi hiểu, thưa chỉ huy! Tôi sẽ không đề cập việc này với bất cứ ai.
Triệu Lập gật đầu, đồng ý với đề nghị của Arnold. Dù sao hắn cũng biết, nguyên nhân chủ yếu của việc này là do hắn không nói cho Kerui Christine biết bí mật của bản thân, khiến cho tính toán của cô ta mắc phải sai lầm. Hắn có muốn trách thì cũng chỉ có thể tự trách mà thôi.
Thật sự mà nói, có thời gian để hấp thu lượng chân khí đó, đối với Triệu Lập là một chuyện vô cùng tốt. Hắn không chỉ giấu diếm được bí mật của bản thân, mà còn cả của sĩ quan Arnold và Kerui Christine nữa. Chuyện tốt như thế này nếu không chịu đáp ứng thì hắn đích thị là một tên đại ngốc.
Việc Triệu Lập mỗi ngày đều đến phòng y tế kiểm tra ai cũng biết. Vì vậy, nếu hắn có ở lại phòng y tế lâu hơn bình thường thì cũng không có ai để ý. Mọi người, ngoại trừ ghen tức việc hắn mỗi ngày đều được tiếp xúc với mỹ nhân ra, đều thông cảm với hắn. Mỗi ngày đều phải kiểm tra, hiển nhiên là thân thể hắn có vấn đề.
Việc hắn về trễ căn bản không cần phải giải thích với mọi người. Việc huấn luyện thể lực khiến cho tất cả mọi người đều mỏi mệt không chịu nổi. Đại đa số đã bắt đầu tu luyện từ lâu, nhằm hồi phục lại thể lực. Thực không có nhiều người chú ý đến Triệu Lập.
Khi bắt đầu quá trình vận công, không biết là do tâm tình thả lỏng, hay là chuyện hắn với chỉ huy cùng nhau giấu diếm sự thật khiến hắn hết sức vui vẻ, nên chỉ trong chốc lát liền rơi vào trạng thái thiền định.
Thu công tỉnh lại, Triệu Lập phát hiện còn chưa tới nửa giờ nữa là đến giờ bắt đầu luyện tập, trong lòng không khỏi thất kinh. Nhẩm tính thời gian từ lúc tiến nhập trạng thái thiền định đến hiện giờ, ước chừng cũng đã sáu giờ đồng hồ. Chỉ có điều, trong kinh mạch chính hiện có nhiều chân khí ngoại lai nên cũng không xác định được là rốt cục đã vận công được bao nhiêu chu thiên.
Thời gian gấp gáp, hắn không thể kiểm tra tình hình cơ thể xem thế nào. Hiện tại chỉ còn nửa giờ, Triệu Lập cũng không dám vận công một chu thiên để kiểm tra. Trải qua chuyện hôm qua, ai biết được một chu thiên tiêu tốn bao nhiêu thời gian cơ chứ?
Tinh thần thập phần sảng khoái. Quả thực vận công kiểu này làm cho cơ thể hoàn toàn được nghỉ ngơi. Hắn kiếm chút điểm tâm ăn tạm, rồi theo mọi người đi luyện tập.
Trên mặt sĩ quan Arnold không hề có chút dấu hiệu gì về chuyện hôm qua. Khuôn mặt hắn vẫn như trước cứ như là mọi người ai cũng thiếu nợ hắn. Việc huấn luyện buổi sáng làm cho mọi người mệt lã, thiếu chút nữa ngay cả thức ăn cũng không thèm đứng dậy đi lấy.
Hôm nay, mấy tên gia hỏa kiếm cớ vào phòng y tế, không biết vận số thế nào, nhìn thấy khuôn mặt tươi tắn như hoa của nữ quân y khiến cho tâm thần mê mẩn không xác định được phương hướng, đi ra khỏi cửa rồi mà hai chân bủn rủn không thôi.
Triệu Lập không dám lợi dụng giữa giờ nghỉ ngơi để vận công nên sức lực kém hơn mọi người rất nhiều. Đến giờ ngọ, hắn cảm thấy không thể kiên trì thêm được nữa. Đúng lúc này, Kerui Christine xuất hiện, đưa Triệu Lập đang mệt lả vào phòng y tế.
Chuyện này ngày nào cũng diễn ra, nên mọi người cũng không có gì thắc mắc, chỉ có hỏi thăm xem Triệu Lập có vấn đề gì mà lại được nữ quân y quan tâm tới như vậy? Đương nhiên, hỏi thăm thì cứ hỏi thăm, không ai nghĩ rằng nữ quân y có thể thích một tên ma bệnh tật như vậy được.
- Triệu Lập. Chúng ta tiếp tục ghi chép nhé.
Khó có khi nào đối mặt với Kerui Christine mà không bị khiêu khích, cho nên hiện tại Triệu Lập thoải mái hơn không ít.
- Tối qua vận công được bao nhiêu chu thiên? Có điều gì dị thường không?
Sau khi hỏi, Kerui Christine hết sức khẩn trương nhìn Triệu Lập.
Hoàn hảo, Triệu Lập đã từng cô đọng chân khí vài lần nên với áp lực chân khí như vậy, kinh mạch hắn vẫn có thể chịu đựng được. Chẳng qua, kinh mạch chính đột nhiên tràn ngập chân khí làm cho chu thiên tuần hoàn của Triệu Lập thiếu chút nữa thì xảy ra vấn đề. Dù sao thì từ trước đến giờ đều là do bản thân chủ động vận công, bây giờ lại do chân khí bên ngoài thôi thúc trước nên hiệu quả có thể nói là thập phần hạn chế.
Kerui Christine cũng là một người có trách nhiệm. Nàng tính toán chính xác vị trí chân khí của Triệu Lập rồi mới bắt đầu thôi thúc chân khí trợ giúp. Chẳng qua Triệu Lập vì muốn che giấu bí mật của mình nên hắn trước giờ toàn nói hươu nói vượn, khiến cho sự tính toán Kerui Christine gặp phải sai lầm.
Có được sự trợ giúp từ bên ngoài không phải là chuyện xấu nhưng cũng không phải thập phần hảo sự. Đan điền chưa từng tiếp nhận chân khí từ bên ngoài, hơn nữa chân khí của Kerui Christine vận chuyển vào hắn quá sức hùng hồn. Không ngờ nàng trông mềm mại như vậy mà lại có chân khí dồi dào như thế. Nhưng dù sao đó cũng là chân khí ngoại lai, nên tốc độ hấp thu của đan điền còn xa mới bằng so với hấp thu chân khí do chính tự bản thân mình tu luyện. Tuy rằng, đan điền hắn không có bài xích nhưng tốc độ hấp thu cũng rất chậm rãi.
Chuyện này thực ra rất dễ lý giải. Cũng giống như ở đường cao tốc, xe ô tô di chuyển với tốc độ cao, nhưng do trạm thu phí làm việc quá chậm khiến cho các xe phải xếp hàng dài chờ đợi, hơn nữa càng lúc càng nhiều xe dừng lại hơn.
Chân khí của Triệu Lập bây giờ cũng có hiện tượng tương tự như vậy. Kinh mạch bị bế tắc do tràn ngập chân khí làm cho chân khí không cách nào di chuyển nhanh được. Tuy nhiên, Triệu Lập đang ở trạng thái vận công, không cách nào mở miệng ra nói chuyện, cũng không có cách nào biểu đạt sự khổ sở của chính bản thân mình, đành để mặc Kerui Christine muốn làm gì thì làm.
Rốt cục, Kerui Christine phát hiện tình trạng Triệu Lập không ổn, người đầy mồ hôi, toàn thân cứng đơ, liền vội vàng thu tay lại. Tính từ lúc nàng bắt đầu vận chuyển chân khí cho đến bây giờ, thời gian khoảng năm phút.
Nhưng Triệu Lập đã rơi vào một trạng thái mà Kerui Christine chưa hề gặp phải. Điều này khiến cho nàng hết sức hoảng sợ. Chẳng lẽ chân khí của mình truyền vào quá nhiều khiến cho cơ thể hắn không thể chịu được?
Biểu hiện của Triệu Lập càng lúc càng làm cho mắt Kerui Chirstine mở lớn lên. Không thể giúp đỡ gì được, Kerui Christine cũng có chút sốt ruột. Trong lòng lo lắng tự trách mình vì muốn giúp mà lại thành gây họa. Sức chịu đựng của kinh mạch Triệu Lập chỉ có hạn, đột nhiên lại có một lượng lớn chân khí truyền vào rất có khả năng dẫn tới việc bị thương tổn.
Tuy chân khí của nàng mang thuộc tính chữa trị, không có xung đột với các loại chân khí khác, nhưng nếu vượt quá sức chịu đựng của kinh mạch thì cũng có thể tạo thành thương tổn. Do bản thân có chút gấp gáp, muốn cho tên tiểu tử kia tiến bộ nhanh chóng, nhưng không nghĩ đến việc xảy ra giống như tự mình giẫm chân mình, gây ra phiền toái lớn.
Giờ phút này, tình hình của Triệu Lập người ngoài không thể biết được, ngay cả Kerui Christine là quân y cũng không có biện pháp hỗ trợ. Tất cả chỉ có thể dựa vào chính bản thân Triệu Lập, xem hắn có thể nhanh chóng luyện hóa chỗ chân khí đó không nhằm giảm bớt sức chịu đựng của kinh mạch. Kerui Christine cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Triệu Lập liên tục đổ mồ hôi mà vô kế khả thi.
Triệu Lập cảm nhận hết được sự khó chịu. Tuy nhiên, trong lòng hắn cũng hiểu là không thể buông lỏng. Bằng vào siêu cường lực khống chế , hắn nhanh chóng kiểm soát được chân khí của bản thân, từng chút, từng chút một đem chân khí của mình xuyên thủng luồng chân khí ngoại lai mở ra một lỗ nhỏ. Sau đó, chân khí của hắn đi xuyên qua lỗ hổng. Chân khí hết ùn tắc khiến sắc mặt hắn dần dần hòa hoãn trở lại.
Luồng chân khí của Kerui Christine mặc dù hùng hậu, nhưng hiện giờ không còn được bổ sung từ bên ngoài, nên dần dần cũng không kháng cự việc trùng kích của chân khí Triệu Lập.
Thời gian chậm rãi trôi qua, ước chừng khoảng hai giờ đồng hồ, Triệu Lập cuối cùng cũng hoàn toàn đem chân khí mình vượt qua sự cản trở của chân khí ngoại lai trở về đan điền.
Lúc Triệu Lập mở mắt liền thấy Kerui Christine cùng viên sĩ quan huấn luyện Arnold đang khẩn trương nhìn mình. Thấy Triệu Lập tỉnh lại, cả hai đều thở phào một hơi. Ít nhất Triệu Lập không có bị hộc máu tại chỗ, hay bất tỉnh nhân sự cũng đã là một chuyện may mắn lắm rồi.
Câu đầu tiên sĩ quan huấn luyện Arnold hỏi chính là:
- Thế nào...Có cảm giác gì đặc biệt không?
Hỏi xong cảm thấy không được ổn, hắn liền nói ngay:
- Ý của ta là ngươi không sao chứ?
Triệu Lập gật đầu rồi lại lắc đầu, làm cho Arnold nóng ruột giậm chân:
- Rốt cục là có bị gì hay không?
- Ta không biết.
Triệu Lập chỉ có thể trả lời tỉ mỉ:
- Trong kinh mạch của ta có một lượng lớn chân khí của sĩ quan Kerui Christine gây bế tắc, khiến cho việc tuần hoàn một chu thiên thập phần khó khăn.
- Đáng chết.
Arnold rốt cục đem cơn giận trút sang Kerui Christine:
- Ngươi rốt cục có biết mình đang làm cái gì hay không?
Lúc này, Kerui Christine cũng biết chính mình đã làm sai chuyện nên giờ phút này không nói nên lời. Đôi mắt đẹp rưng rưng nhìn Triệu Lập. Khuôn mặt tràn đầy vẻ ủy khuất. Đôi mắt rơm rớm nước mắt, khiến cho người khác không còn muốn trách cứ chút nào nữa.
- Nhanh kiểm tra thân thể Triệu Lập xem có vấn đề gì không?
Arnold bình tĩnh ra lệnh cho Kerui Christine trong lúc cô vẫn đang bối rối, không biết làm thế nào cho phải.
Triệu Lập không hề có chút phản đối, Kerui Christine cũng không dị nghị, nhanh chóng thi hành mệnh lệnh. Nhìn bản kết quả kiểm tra, cả ba người không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Thân thể hoàn toàn đều bình thường, ít nhất là theo biên bản kiểm tra. Chỉ có một vấn đề nhỏ đó là chân khí của Kerui Christine gây bế tắc kinh mạch chính của Triệu Lập khiến cho việc vận công của hắn gặp khó khăn, nhưng mà việc này cũng không khó giải quyết. Chỉ cần trải qua một ít thời gian, đan điền của Triệu Lập hấp thu toàn bộ chân khí của Kerui Christine thì mọi việc sẽ tự nhiên ổn thỏa.
Đối với sai lầm của Kerui Christine, sĩ quan huấn luyện Arnold không nhịn được lại bắt đầu giáo huấn:
- Tôi biết cô gấp gáp, hy vọng thượng cấp nhanh chóng chú ý, nhưng cũng đừng dùng phương pháp như vậy. Một khi gặp chuyện không may là cô có thể hủy diệt toàn bộ tiền đồ của hắn. Cô có nghĩ tới chuyện này không? Hả chỉ huy?
Nghe câu xưng hô cuối cùng của Arnold, tựa hồ quân hàm của nữ quân y này so với hắn còn cao hơn.
Lúc này, Kerui Christine không hề có một chút phản ứng. Đúng là nàng đã làm sai chuyện, Arnold có nói vậy cũng không có gì quá đáng. Dù sao thì tuổi trẻ nên có đôi khi bồng bột xốc nổi. Arnold nhắc nhở một hồi, sau đó không còn gì để nói nữa, liền dẫn Triệu Lập rời đi.
- Triệu Lập! Chuyện xảy ra vừa nãy ta hy vọng ngươi sẽ không đề cập đến với bất kỳ ai.
Cả hai đang ngồi trong phòng của Arnold. Hắn đưa cho Triệu Lập một chén trà, sau đó ngồi trên bàn, nhìn xuống Triệu Lập.
- Vâng thưa sĩ quan!
Triệu Lập theo phản ứng đứng dậy, nhanh nhẹn trả lời. Do động tác quá mạnh nên làm chén nước trà trên tay bị nghiêng, nước trà đổ hết lên người.
Bả vai của Triệu Lập bị đôi bàn tay to của Arnold nhanh chóng đè lại, giọng nói trầm ổn cất lên:
- Đây không phải là mệnh lệnh, Triệu Lập à.
Đẩy Triệu Lập ngồi trở lại vị trí, viên sĩ quan Arnold xoay bả vai Triệu Lập, làm cho hắn đối diện với chính mình:
- Sĩ quan Kerui Christine cũng không phải có ác ý. Chẳng qua phương pháp của cô ấy không đúng. Ngươi có hiểu không?
- Tôi hiểu, thưa chỉ huy!
Trước lúc Kerui Christine tiến hành đã có nói rõ ý tứ của nàng cho hắn biết. Cho nên trong lòng Triệu Lập cũng không hề có một chút ghi hận.
- Sĩ quan Kerui Christine mặc dù quân hàm cao hơn ta, nhưng dù sao thì cô ấy vẫn còn trẻ. Ngươi cũng là một người trẻ tuổi. Ta hy vọng có thể thông cảm việc làm vừa rồi của cô ấy. - Arnold nhẹ nhàng nói chuyện cùng Triệu Lập. - Mỗi người đều có lúc mắc phải sai lầm, nhưng ta cũng không hy vọng chuyện vừa rồi sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời ngươi. Ngươi hiểu ý ta không?
Không có mệnh lệnh của cấp trên, tự ý làm việc, thiếu chút nữa gây ra đại họa. Hơn nữa, tự ý dùng chính mình làm công cụ để quan sát đối tượng. Việc này nếuxảy trong xã hội có lẽ cũng không phải là chuyện lớn. Nhưng ở trong quân đội thì lại là một vấn đề nghiêm trọng. Có thể bị mất chức, thậm chí phải ngồi tù. Chính vì thế, Arnold mới phải lấy hết lời tâm huyết, khuyên bảo Triệu Lập.
Chỉ cần Triệu Lập không nói, Arnold cùng với Kerui Christine không nói, thì chuyện này thần không biết, quỷ không hay. Triệu Lập vẫn như trước là một tân binh, Arnold vẫn là sĩ quan huấn luyện, còn Kerui Christine tiếp tục là sĩ quan quân y. Tất cả mọi người đều sẽ bình an vô sự.
- Trên thực tế, đối với ngươi, việc này thực ra cũng là một chuyện tốt. – Sĩ quan Arnold hiển nhiên muốn đả thông tư tưởng cho Triệu Lập, nếu Triệu Lập mà không đồng ý thì tất cả đều mất hết. - Kinh mạch của ngươi cũng chỉ là bị tắc nghẽn chân khí. Qua một đoạn thời gian, chân khí ngoại lai sẽ bị chân khí của ngươi đồng hóa hấp thu. Hiển nhiên, đến lúc đó, chân khí của ngươi sẽ gia tăng rất nhiều.
Thực sự, việc vừa rồi không phải chuyện xấu. Lúc đầu, Kerui Christine cũng chỉ muốn chân khí của Triệu Lập gia tăng nhanh hơn một chút. Bây giờ, cũng không có vấn đề gì lớn, chỉ là tốc độ gia tăng sẽ chậm lại hơn một chút mà thôi.
- Mặt khác ta cũng không thể không cảnh cáo ngươi. Một khi ngươi tiết lộ chuyện này ra ngoài, để nghiệm chứng, cấp trên nhất định sẽ biến ngươi thành trọng điểm quan sát. Ngươi biết chuyện này có ý nghĩa như thế nào chứ?
Có lẽ chưa cảm thấy an tâm, sĩ quan Arnold lại nói cho Triệu Lập biết một chút hậu quả nếu lộ ra chuyện này là như thế nào.
Chuyện này có ý nghĩa như thế nào, Triệu Lập hết sức rõ ràng. Hắn trăm phương ngàn kế, khổ cực cố gắng che giấu bí mật của bản thân cũng chính là để không rơi vào tình cảnh như thế. Nếu việc này bại lộ, hắn chắc chắn sẽ trở thành một con chuột bạch chứ không còn phương án lựa chọn nào khác.
- Tôi hiểu, thưa chỉ huy! Tôi sẽ không đề cập việc này với bất cứ ai.
Triệu Lập gật đầu, đồng ý với đề nghị của Arnold. Dù sao hắn cũng biết, nguyên nhân chủ yếu của việc này là do hắn không nói cho Kerui Christine biết bí mật của bản thân, khiến cho tính toán của cô ta mắc phải sai lầm. Hắn có muốn trách thì cũng chỉ có thể tự trách mà thôi.
Thật sự mà nói, có thời gian để hấp thu lượng chân khí đó, đối với Triệu Lập là một chuyện vô cùng tốt. Hắn không chỉ giấu diếm được bí mật của bản thân, mà còn cả của sĩ quan Arnold và Kerui Christine nữa. Chuyện tốt như thế này nếu không chịu đáp ứng thì hắn đích thị là một tên đại ngốc.
Việc Triệu Lập mỗi ngày đều đến phòng y tế kiểm tra ai cũng biết. Vì vậy, nếu hắn có ở lại phòng y tế lâu hơn bình thường thì cũng không có ai để ý. Mọi người, ngoại trừ ghen tức việc hắn mỗi ngày đều được tiếp xúc với mỹ nhân ra, đều thông cảm với hắn. Mỗi ngày đều phải kiểm tra, hiển nhiên là thân thể hắn có vấn đề.
Việc hắn về trễ căn bản không cần phải giải thích với mọi người. Việc huấn luyện thể lực khiến cho tất cả mọi người đều mỏi mệt không chịu nổi. Đại đa số đã bắt đầu tu luyện từ lâu, nhằm hồi phục lại thể lực. Thực không có nhiều người chú ý đến Triệu Lập.
Khi bắt đầu quá trình vận công, không biết là do tâm tình thả lỏng, hay là chuyện hắn với chỉ huy cùng nhau giấu diếm sự thật khiến hắn hết sức vui vẻ, nên chỉ trong chốc lát liền rơi vào trạng thái thiền định.
Thu công tỉnh lại, Triệu Lập phát hiện còn chưa tới nửa giờ nữa là đến giờ bắt đầu luyện tập, trong lòng không khỏi thất kinh. Nhẩm tính thời gian từ lúc tiến nhập trạng thái thiền định đến hiện giờ, ước chừng cũng đã sáu giờ đồng hồ. Chỉ có điều, trong kinh mạch chính hiện có nhiều chân khí ngoại lai nên cũng không xác định được là rốt cục đã vận công được bao nhiêu chu thiên.
Thời gian gấp gáp, hắn không thể kiểm tra tình hình cơ thể xem thế nào. Hiện tại chỉ còn nửa giờ, Triệu Lập cũng không dám vận công một chu thiên để kiểm tra. Trải qua chuyện hôm qua, ai biết được một chu thiên tiêu tốn bao nhiêu thời gian cơ chứ?
Tinh thần thập phần sảng khoái. Quả thực vận công kiểu này làm cho cơ thể hoàn toàn được nghỉ ngơi. Hắn kiếm chút điểm tâm ăn tạm, rồi theo mọi người đi luyện tập.
Trên mặt sĩ quan Arnold không hề có chút dấu hiệu gì về chuyện hôm qua. Khuôn mặt hắn vẫn như trước cứ như là mọi người ai cũng thiếu nợ hắn. Việc huấn luyện buổi sáng làm cho mọi người mệt lã, thiếu chút nữa ngay cả thức ăn cũng không thèm đứng dậy đi lấy.
Hôm nay, mấy tên gia hỏa kiếm cớ vào phòng y tế, không biết vận số thế nào, nhìn thấy khuôn mặt tươi tắn như hoa của nữ quân y khiến cho tâm thần mê mẩn không xác định được phương hướng, đi ra khỏi cửa rồi mà hai chân bủn rủn không thôi.
Triệu Lập không dám lợi dụng giữa giờ nghỉ ngơi để vận công nên sức lực kém hơn mọi người rất nhiều. Đến giờ ngọ, hắn cảm thấy không thể kiên trì thêm được nữa. Đúng lúc này, Kerui Christine xuất hiện, đưa Triệu Lập đang mệt lả vào phòng y tế.
Chuyện này ngày nào cũng diễn ra, nên mọi người cũng không có gì thắc mắc, chỉ có hỏi thăm xem Triệu Lập có vấn đề gì mà lại được nữ quân y quan tâm tới như vậy? Đương nhiên, hỏi thăm thì cứ hỏi thăm, không ai nghĩ rằng nữ quân y có thể thích một tên ma bệnh tật như vậy được.
- Triệu Lập. Chúng ta tiếp tục ghi chép nhé.
Khó có khi nào đối mặt với Kerui Christine mà không bị khiêu khích, cho nên hiện tại Triệu Lập thoải mái hơn không ít.
- Tối qua vận công được bao nhiêu chu thiên? Có điều gì dị thường không?
Sau khi hỏi, Kerui Christine hết sức khẩn trương nhìn Triệu Lập.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.