Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước
Chương 336
Hạ Nhiễm Tuyết
29/06/2018
"Chú ơi, sao chú còn chưa hôn Tiểu Vũ Điểm?" Bé bẹp miệng.
"Được, chú hôn." Cao Dật buồn cười chọc bé, sau đó hôn một cái.
"Chú ơi, chú chưa có hôn mẹ á." bé chỉ tay vào Hạ Nhược Tâm, Cao Dật cùng Hạ Nhược Tâm hai người đồng thời sửng sốt, bọn họ khác nhau mà, là nam và nữ, không phải trẻ con.
Đôi mắt Cao Dật hiện lên sự nhu hoà, anh nguyện ý.
Anh đến gần Hạ Nhược Tâm, lại nhìn thấy sự ngượng ngùng xấu hổ trên mặt cô, thật đúng là ngoài ý muốn.
Hoá ra mẹ và con gái đều đáng yêu giống nhau.
Khuôn mặt Cao Dật không ngừng phóng đại, thậm chí còn có thể thấy được lông mi cực dài của anh, còn có sống mũi cao thẳng vô cùng.
Hơi thở thuộc về Cao Dật phả lên mặt cô, cô hơi hơi rụt người lại, nhưng cũng không né tránh, bởi vì, đây là con gái cô yêu cầu, càng bởi vì, cô phát hiện mình kỳ thật không cảm thấy chán ghét sự tiếp cận của anh
Hơi thở nam tính thuần hậu. Cũng rất sạch sẽ, trên người anh cũng không có quá nhiều hương vị, có cũng chỉ là mùi sữa tắm nhàn nhạt, cực kỳ dễ ngửi.
Môi Cao Dật nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt cô, lúc ngước mắt lên, có ý cười hơi nhạt.
Cô căng thẳng.
Rồi sau đó anh rời đi, cũng không ở lại lâu, bởi vì, anh sợ, cô sẽ căng thẳng đến phát ngất luôn.
"Được rồi Tiểu Vũ Điểm, chú hôn rồi, chúng ta đi phẫu thuật nào." Anh nắm bàn tay nhỏ của Tiểu Vũ Điểm.
Sau đó quay đầu lại duỗi một cái tay khác ra.
"Đưa bọn anh vào đi, Nhược Tâm." không phải lần đầu tiên được anh gọi như thế, nhưng mỗi lần đều làm Hạ Nhược Tâm cảm thấy vô cùng xúc động. Cô duỗi tay, Cao Dật nắm lấy, lại phát hiện tay cô đổ đầy mồ hôi, anh thở dài, mặt ngoài nói không căng thẳng, nhưng thật ra cô lại căng thẳng muốn chết. Cả người cũng căng ra, anh không lo cho mình hay Tiểu Vũ Điểm, anh chỉ lo cho cô, anh sợ cô sẽ căng thẳng quá mà ngất luôn trước cửa phòng tiểu phẫu.
"Không cần lo lắng, bọn anh sẽ ra nhanh thôi." nắm chặt tay Hạ Nhược Tâm, Cao Dật lại an ủi cô, cô căng thẳng quá rồi. Cần phải nghỉ ngơi lại cho tốt.
"Vâng." Hạ Nhược Tâm đỏ mắt đồng ý, nhưng đồng ý thì đồng ý, không yên tâm, vẫn là yên tâm.
Hiện tại cô còn không bằng Tiểu Vũ Điểm, xem đi, Tiểu Vũ Điểm còn đang chơi cúc áo của Cao Dật, chỉ có cô, căng thẳng vô thố.
Mà lúc này, bác sĩ đã chờ bọn họ ngoài phòng tiểu phẫu.
"Được, chú hôn." Cao Dật buồn cười chọc bé, sau đó hôn một cái.
"Chú ơi, chú chưa có hôn mẹ á." bé chỉ tay vào Hạ Nhược Tâm, Cao Dật cùng Hạ Nhược Tâm hai người đồng thời sửng sốt, bọn họ khác nhau mà, là nam và nữ, không phải trẻ con.
Đôi mắt Cao Dật hiện lên sự nhu hoà, anh nguyện ý.
Anh đến gần Hạ Nhược Tâm, lại nhìn thấy sự ngượng ngùng xấu hổ trên mặt cô, thật đúng là ngoài ý muốn.
Hoá ra mẹ và con gái đều đáng yêu giống nhau.
Khuôn mặt Cao Dật không ngừng phóng đại, thậm chí còn có thể thấy được lông mi cực dài của anh, còn có sống mũi cao thẳng vô cùng.
Hơi thở thuộc về Cao Dật phả lên mặt cô, cô hơi hơi rụt người lại, nhưng cũng không né tránh, bởi vì, đây là con gái cô yêu cầu, càng bởi vì, cô phát hiện mình kỳ thật không cảm thấy chán ghét sự tiếp cận của anh
Hơi thở nam tính thuần hậu. Cũng rất sạch sẽ, trên người anh cũng không có quá nhiều hương vị, có cũng chỉ là mùi sữa tắm nhàn nhạt, cực kỳ dễ ngửi.
Môi Cao Dật nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt cô, lúc ngước mắt lên, có ý cười hơi nhạt.
Cô căng thẳng.
Rồi sau đó anh rời đi, cũng không ở lại lâu, bởi vì, anh sợ, cô sẽ căng thẳng đến phát ngất luôn.
"Được rồi Tiểu Vũ Điểm, chú hôn rồi, chúng ta đi phẫu thuật nào." Anh nắm bàn tay nhỏ của Tiểu Vũ Điểm.
Sau đó quay đầu lại duỗi một cái tay khác ra.
"Đưa bọn anh vào đi, Nhược Tâm." không phải lần đầu tiên được anh gọi như thế, nhưng mỗi lần đều làm Hạ Nhược Tâm cảm thấy vô cùng xúc động. Cô duỗi tay, Cao Dật nắm lấy, lại phát hiện tay cô đổ đầy mồ hôi, anh thở dài, mặt ngoài nói không căng thẳng, nhưng thật ra cô lại căng thẳng muốn chết. Cả người cũng căng ra, anh không lo cho mình hay Tiểu Vũ Điểm, anh chỉ lo cho cô, anh sợ cô sẽ căng thẳng quá mà ngất luôn trước cửa phòng tiểu phẫu.
"Không cần lo lắng, bọn anh sẽ ra nhanh thôi." nắm chặt tay Hạ Nhược Tâm, Cao Dật lại an ủi cô, cô căng thẳng quá rồi. Cần phải nghỉ ngơi lại cho tốt.
"Vâng." Hạ Nhược Tâm đỏ mắt đồng ý, nhưng đồng ý thì đồng ý, không yên tâm, vẫn là yên tâm.
Hiện tại cô còn không bằng Tiểu Vũ Điểm, xem đi, Tiểu Vũ Điểm còn đang chơi cúc áo của Cao Dật, chỉ có cô, căng thẳng vô thố.
Mà lúc này, bác sĩ đã chờ bọn họ ngoài phòng tiểu phẫu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.