Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước
Chương 413: Chương 413
Hạ Nhiễm Tuyết
30/06/2018
Anh phải biết được tin tức của cô, ngay lập tức!
Thẩm Vi nhếch đôi môi đỏ mọng lên.
"Loại đàn bà như cô ta, thứ "gái điếm" đó, anh còn tìm làm cái gì, anh Sở Luật, anh không sợ thân phận cao quý của anh bị dơ bẩn, gia phong nhà anh bị miệt thị sao? Nếu muốn tìm đàn bà, trong nhà anh chẳng phải đã có một người rồi sao? Đây không phải là chỗ anh nên tìm, cứ cho là tôi ra mặt tìm, cũng phải có tiền."
Thẩm Vi một thân diêm dúa lòe loẹt đứng lên, Sở Luật híp mắt lại, những lời này vốn dĩ là những lời trước kia ngày nào anh cũng nói với Hạ Nhược Tâm, lúc này được nói ra từ miệng người khác, anh mới cảm thấy tim mình thắt lại, cứ như bị người ta cắt đi một miếng thịt.
Không đâu, không phải vậy đâu, anh không biết, thực sự không biết nữa.
"Tôi đã nói rồi, cô ta không có ở đây, anh Sở có thể tự mình điều tra, cô ta còn sống hay chết không liên quan gì đến tôi, bởi kẻ dồn ép cô ấy vào con đường này, không phải là tôi, mà chính là anh."
Thẩm Vi mím môi, xoay người rời đi, anh sẽ đi tìm, chỉ cần anh muốn là có thể tìm được, nhưng dáng vẻ của Sở Luật lúc này, dường như cũng đã nhận ra rằng tất cả đã quá trễ rồi.
Khi trái tim người phụ nữ bị tổn thương quá sâu, cô ấy sẽ không thể yêu được ai khác được nữa, trừ bản thân mình.
Vẻ mặt kinh khủng như vậy, rõ ràng đã yêu người ta đến điên cuồng, nhưng tại sao lại không thể dũng cảm thừa nhận chứ, để lúc này lại muốn cứu vãn, nào có đơn giản như vậy.
Phụ nữ không phải là đồ vật, bảo đến thì đến bảo đi thì đi.
Sở Luật sầm mặt nhìn bóng người biến mất trước mắt mình, không thốt ra được câu nào, anh đấm mạnh vào tường, không cảm giác được bất kỳ sự đau đớn này, bởi lòng anh cũng sớm chết lặng rồi.
Anh xoay người đi ra ngoài, khí chất cường thế trước kia luôn tỏa ra từ anh, giờ lại trở nên suy yếu, hóa ra anh vẫn luôn cô độc, cái gì gọi là hận, cũng chỉ là cái cớ cho anh không muốn buông tay mà thôi.
Không yêu thì sao lại sinh hận, hận càng nhiều, không phải yêu sẽ càng sâu đậm sao?
Anh đi ra ngoài, trời đã tối, từng làn gió thỉnh thoảng vẫn thổi qua gương mặt anh, cảm thấy có chút đau rát. Anh đặt tay lên ngực mình, đau đớn ở nơi này dường như sẽ không bao giờ nguôi ngoai được.
Ngồi ở trong xe của mình, điện thoại di động đổ chuông không ngừng, anh cầm lên xem, đã có mấy cuộc gọi nhớ, đều là của Lý Mạn Ny.
Bỏ điện thoại xuống, lúc này anh mới nhớ ra trong nhà anh còn có một người phụ nữ, anh vẫn cho rằng chuyện lấy vợ hoàn toàn là do bản thân mong muốn, 4 năm trước tại sao anh lại lấy cô, bởi vì, anh sợ, sợ mình sẽ tiếp tục bị người phụ nữ kia ảnh hưởng, sợ mình sẽ quên mấy Dĩ Hiên.
Vậy nên anh mới cưới Lý Mạn Ny, anh đối với Hạ Nhược Tâm ác độc bao nhiêu, còn đối với Lý Mạn Ny càng tốt bấy nhiêu, 4 năm qua anh cũng cảm thấy tội lỗi, cuối cùng anh lại buộc tội nhầm người.
Chính anh chưa từng suy nghĩ tìm hiểu sâu sắc vấn đề, có lẽ anh vốn không hề suy nghĩ, càng không muốn suy nghĩ.
Anh đặt tay lên ngực mình, anh cẩn thận hàn gắn từng mảnh vỡ trong trái tim này là vì cái gì? Chính anh cũng không biết sao? Anh cố gắng đè nén còn chưa đủ sao?
Thẩm Vi nhếch đôi môi đỏ mọng lên.
"Loại đàn bà như cô ta, thứ "gái điếm" đó, anh còn tìm làm cái gì, anh Sở Luật, anh không sợ thân phận cao quý của anh bị dơ bẩn, gia phong nhà anh bị miệt thị sao? Nếu muốn tìm đàn bà, trong nhà anh chẳng phải đã có một người rồi sao? Đây không phải là chỗ anh nên tìm, cứ cho là tôi ra mặt tìm, cũng phải có tiền."
Thẩm Vi một thân diêm dúa lòe loẹt đứng lên, Sở Luật híp mắt lại, những lời này vốn dĩ là những lời trước kia ngày nào anh cũng nói với Hạ Nhược Tâm, lúc này được nói ra từ miệng người khác, anh mới cảm thấy tim mình thắt lại, cứ như bị người ta cắt đi một miếng thịt.
Không đâu, không phải vậy đâu, anh không biết, thực sự không biết nữa.
"Tôi đã nói rồi, cô ta không có ở đây, anh Sở có thể tự mình điều tra, cô ta còn sống hay chết không liên quan gì đến tôi, bởi kẻ dồn ép cô ấy vào con đường này, không phải là tôi, mà chính là anh."
Thẩm Vi mím môi, xoay người rời đi, anh sẽ đi tìm, chỉ cần anh muốn là có thể tìm được, nhưng dáng vẻ của Sở Luật lúc này, dường như cũng đã nhận ra rằng tất cả đã quá trễ rồi.
Khi trái tim người phụ nữ bị tổn thương quá sâu, cô ấy sẽ không thể yêu được ai khác được nữa, trừ bản thân mình.
Vẻ mặt kinh khủng như vậy, rõ ràng đã yêu người ta đến điên cuồng, nhưng tại sao lại không thể dũng cảm thừa nhận chứ, để lúc này lại muốn cứu vãn, nào có đơn giản như vậy.
Phụ nữ không phải là đồ vật, bảo đến thì đến bảo đi thì đi.
Sở Luật sầm mặt nhìn bóng người biến mất trước mắt mình, không thốt ra được câu nào, anh đấm mạnh vào tường, không cảm giác được bất kỳ sự đau đớn này, bởi lòng anh cũng sớm chết lặng rồi.
Anh xoay người đi ra ngoài, khí chất cường thế trước kia luôn tỏa ra từ anh, giờ lại trở nên suy yếu, hóa ra anh vẫn luôn cô độc, cái gì gọi là hận, cũng chỉ là cái cớ cho anh không muốn buông tay mà thôi.
Không yêu thì sao lại sinh hận, hận càng nhiều, không phải yêu sẽ càng sâu đậm sao?
Anh đi ra ngoài, trời đã tối, từng làn gió thỉnh thoảng vẫn thổi qua gương mặt anh, cảm thấy có chút đau rát. Anh đặt tay lên ngực mình, đau đớn ở nơi này dường như sẽ không bao giờ nguôi ngoai được.
Ngồi ở trong xe của mình, điện thoại di động đổ chuông không ngừng, anh cầm lên xem, đã có mấy cuộc gọi nhớ, đều là của Lý Mạn Ny.
Bỏ điện thoại xuống, lúc này anh mới nhớ ra trong nhà anh còn có một người phụ nữ, anh vẫn cho rằng chuyện lấy vợ hoàn toàn là do bản thân mong muốn, 4 năm trước tại sao anh lại lấy cô, bởi vì, anh sợ, sợ mình sẽ tiếp tục bị người phụ nữ kia ảnh hưởng, sợ mình sẽ quên mấy Dĩ Hiên.
Vậy nên anh mới cưới Lý Mạn Ny, anh đối với Hạ Nhược Tâm ác độc bao nhiêu, còn đối với Lý Mạn Ny càng tốt bấy nhiêu, 4 năm qua anh cũng cảm thấy tội lỗi, cuối cùng anh lại buộc tội nhầm người.
Chính anh chưa từng suy nghĩ tìm hiểu sâu sắc vấn đề, có lẽ anh vốn không hề suy nghĩ, càng không muốn suy nghĩ.
Anh đặt tay lên ngực mình, anh cẩn thận hàn gắn từng mảnh vỡ trong trái tim này là vì cái gì? Chính anh cũng không biết sao? Anh cố gắng đè nén còn chưa đủ sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.