Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước
Chương 675: Có lẽ lát nữa sẽ tỉnh
Hạ Nhiễm Tuyết
02/07/2019
Trong phòng bệnh VIP, Sở Luật đột nhiên ngồi dậy, trên đầu anh vẫn
túa ra một tầng mồ hôi lạnh, anh nắm chặt đôi tay mình, đôi mắt hoảng sợ vô cùng, dường nhua là anh thấy con gái mình nằm giữa vũng máu đang bất lực gọi ba.
Tiểu Vũ Điểm, Tiểu Vũ Điểm của anh, con gái của anh… Lúc này anh như mới nhớ ra điều gì bèn vội vàng nhảy xuống giường, bỗng cửa bị ai đó mở ra, một đôi tay dùng sức ấn vào bờ vai anh.
“Anh họ, anh cẩn thận một ít.” Đỗ Tĩnh Đường vội vàng đỡ anh: “Nếu bệnh anh nặng thêm một lần nữa khả năng tới tính mạng cũng chẳng còn.” Hiện tại anh ấy có biết thân thẩn mình đã yếu cực điểm rồi không. Bác sĩ nói, nếu thêm một lần ngoài ý muốn nữa, khả năng anh ấy sẽ thật sự đi gặp thượng đế.
“Tĩnh Đường, con gái anh thế nào? Tiểu Vũ Điểm thế nào? Anh muốn đi gặp con, anh nhất định phải nhìn thấy con.” Sở Luật cũng không để ý thân thể mình, anh hiện tại chỉ lo lắng cho Tiểu Vũ Điểm.
Đỗ Tĩnh Đường ấn Sở Luật nằm lại giường bệnh, chính mình ngồi bên cạnh: “Anh họ, anh yên tâm đi, tiểu công chúa đã không sao rồi, bé đã qua cơn nguy hiểm.”
“Thật vậy không?” Sở Luật nghe được con gái không sao thân thế mới thả lỏng được. Sau đó anh lại đột nhiên đứng lên: “Anh muốn đi xem con.” Không được, Đỗ Tĩnh Đường có nói anh cũng không an tâm, anh muốn chính mắt thấy con gái không có việc gì mới có thể thật sự yên tâm
Đỗ Tĩnh Đường cũng đứng dậy theo, anh nhìn Sở Luật lắc đầu, rồi sau đó có chút lúng túng nói: “Anh họ, hiện tại anh không gặp bé được.”
“Vì sao?” Sở Luật nheo hai mắt lại, không phải bé đã không có chuyện gì sao? Sao anh lại không thể thấy? Những lời này của Đỗ Tĩnh Đường là có ý gì, chẳng lẽ lại có việc gì lừa anh?
“Tiểu công chúa không còn ở bệnh viện này,” Đỗ Tĩnh Đường thở dài một hơi, đương nhiên anh không có lừa Sở Luật, “Bé vừa qua cơn nguy hiểm đã được Cao Dật chuyển viện, bởi vì Cao Dật là bác sĩ cho nên anh ấy muốn tự mình chăm sóc Tiểu Vũ Điểm.”
Mà anh họ, anh đã hôn mê ba ngày ba đêm, trong ba ngày này thật sự có rất nhiều việc đã phát sinh, ví như còn có tin tức kia không biết hiện tại có nên nói cho anh nghe không, tính đi tính lại, anh hít một hơi, chờ đến lúc anh ấy cũng sẽ biết.
“Vậy cũng tốt, có anh ấy ở đó anh cũng yên tâm rồi.” Sở Luật vô lực ngồi xuống, tuy rằng lòng anh hiện giờ cực kì khó chịu, như thế bị người khác phang một gậy vào người, nhưng anh cũng lại thật sự yên tâm, có người đàn ông kia, anh ta nhất định sẽ giúp Tiểu Vũ Điểm tốt hơn.
Xem ra nếu không có người cha này, con gái anh cũng sẽ sống tốt.
Đỡ hơn là tốt rồi, thật sự là tốt rồi.
Anh nằm lại trên giường bênh, đôi tay vẫn luôn nắm chặt không một khắc thả lỏng. Đỗ Tĩnh Đường đứng bên cạnh anh vậy mà Sở Luật không có chút nào tức giận, cũng là cực kỳ khổ sở. Trước đây không nên trả thù, trước đây cũng tính kế trong hôn nhân của chính mình, để rồi hiện tại lại không cách nào buông tay, nhưng lại không thể không buông tay.
Sở Luật trước kia hô mưa gọi gió, phong cảnh vô hạn, mà sau này anh kỳ thật chân chính trở thành một người cô đơn hiu quạnh.
Tiểu Vũ Điểm, Tiểu Vũ Điểm của anh, con gái của anh… Lúc này anh như mới nhớ ra điều gì bèn vội vàng nhảy xuống giường, bỗng cửa bị ai đó mở ra, một đôi tay dùng sức ấn vào bờ vai anh.
“Anh họ, anh cẩn thận một ít.” Đỗ Tĩnh Đường vội vàng đỡ anh: “Nếu bệnh anh nặng thêm một lần nữa khả năng tới tính mạng cũng chẳng còn.” Hiện tại anh ấy có biết thân thẩn mình đã yếu cực điểm rồi không. Bác sĩ nói, nếu thêm một lần ngoài ý muốn nữa, khả năng anh ấy sẽ thật sự đi gặp thượng đế.
“Tĩnh Đường, con gái anh thế nào? Tiểu Vũ Điểm thế nào? Anh muốn đi gặp con, anh nhất định phải nhìn thấy con.” Sở Luật cũng không để ý thân thể mình, anh hiện tại chỉ lo lắng cho Tiểu Vũ Điểm.
Đỗ Tĩnh Đường ấn Sở Luật nằm lại giường bệnh, chính mình ngồi bên cạnh: “Anh họ, anh yên tâm đi, tiểu công chúa đã không sao rồi, bé đã qua cơn nguy hiểm.”
“Thật vậy không?” Sở Luật nghe được con gái không sao thân thế mới thả lỏng được. Sau đó anh lại đột nhiên đứng lên: “Anh muốn đi xem con.” Không được, Đỗ Tĩnh Đường có nói anh cũng không an tâm, anh muốn chính mắt thấy con gái không có việc gì mới có thể thật sự yên tâm
Đỗ Tĩnh Đường cũng đứng dậy theo, anh nhìn Sở Luật lắc đầu, rồi sau đó có chút lúng túng nói: “Anh họ, hiện tại anh không gặp bé được.”
“Vì sao?” Sở Luật nheo hai mắt lại, không phải bé đã không có chuyện gì sao? Sao anh lại không thể thấy? Những lời này của Đỗ Tĩnh Đường là có ý gì, chẳng lẽ lại có việc gì lừa anh?
“Tiểu công chúa không còn ở bệnh viện này,” Đỗ Tĩnh Đường thở dài một hơi, đương nhiên anh không có lừa Sở Luật, “Bé vừa qua cơn nguy hiểm đã được Cao Dật chuyển viện, bởi vì Cao Dật là bác sĩ cho nên anh ấy muốn tự mình chăm sóc Tiểu Vũ Điểm.”
Mà anh họ, anh đã hôn mê ba ngày ba đêm, trong ba ngày này thật sự có rất nhiều việc đã phát sinh, ví như còn có tin tức kia không biết hiện tại có nên nói cho anh nghe không, tính đi tính lại, anh hít một hơi, chờ đến lúc anh ấy cũng sẽ biết.
“Vậy cũng tốt, có anh ấy ở đó anh cũng yên tâm rồi.” Sở Luật vô lực ngồi xuống, tuy rằng lòng anh hiện giờ cực kì khó chịu, như thế bị người khác phang một gậy vào người, nhưng anh cũng lại thật sự yên tâm, có người đàn ông kia, anh ta nhất định sẽ giúp Tiểu Vũ Điểm tốt hơn.
Xem ra nếu không có người cha này, con gái anh cũng sẽ sống tốt.
Đỡ hơn là tốt rồi, thật sự là tốt rồi.
Anh nằm lại trên giường bênh, đôi tay vẫn luôn nắm chặt không một khắc thả lỏng. Đỗ Tĩnh Đường đứng bên cạnh anh vậy mà Sở Luật không có chút nào tức giận, cũng là cực kỳ khổ sở. Trước đây không nên trả thù, trước đây cũng tính kế trong hôn nhân của chính mình, để rồi hiện tại lại không cách nào buông tay, nhưng lại không thể không buông tay.
Sở Luật trước kia hô mưa gọi gió, phong cảnh vô hạn, mà sau này anh kỳ thật chân chính trở thành một người cô đơn hiu quạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.