Chương 100: Giấu giếm
Khinh Giác
13/07/2024
Edit by Náppu
*
Bốn người bọn họ hẳn là đã xảy ra chuyện.
Cù Tầm Dương cũng không biết bản thân hai tháng này vượt qua như thế nào, cậu hoàn toàn tìm không được tin tức của bọn họ, càng không có biện pháp liên hệ với bọn họ.
Hiện tại dưới hoàn cảnh này, tiến hành liên lạc khác khu là một chuyện tương đối khó khăn.
Tuy rằng cậu cũng xin Lý Lâm nói Địch Tư giúp cậu liên hệ với khu an toàn ZG, nhưng Địch Tư nói bên kia không đáp lại.
Cù Tầm Dương bắt đầu lâm vào bất an cực độ.
Cậu khống chế không được bắt đầu miên man suy nghĩ, nghĩ bọn họ có phải hay không đã chết trên chiến trường, chết trong miệng quái vật.
Nếu không, bọn họ tại sao lại không tới tìm cậu?
Rõ ràng đều đã sắp xếp tốt tương lai với cậu, hơn nữa đều đã an bài mỗi tháng mỗi người ở cùng cậu một tuần, cậu tin tưởng cho dù trong đó có một hai người bị thương không thể hành động, những người khác cũng sẽ tới tìm cậu.
Bốn người đều không tới chỉ có thể có một nguyên nhân, đó chính là bọn họ đã gặp chuyện không may.
Tưởng tượng đến bọn họ có khả năng đã ở nơi cậu không biết chết đi, có lẽ đến thi thể cũng không còn, Cù Tầm Dương liền cảm thấy cả người lạnh lẽo.
Cậu bắt đầu hàng đêm gặp ác mộng.
Trong mộng đều là hình ảnh máu tanh bốn người bọn họ bị các loại quái vật đáng sợ hành hạ đến chết.
Mỗi lần cậu từ trong mộng bừng tỉnh, đều bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Tuy rằng cậu nằm mộng đều là giả, nhưng trong hiện thực bọn họ có lẽ thật sự đã chết.
Tưởng tượng đến bọn họ đã chết, đau đớn từ trái tim lan tràn ra sẽ làm thân thể Cù Tầm Dương không ngừng run rẩy, hàm răng cũng bắt đầu run lên.
Cậu không cách nào tưởng tượng được nếu bọn họ thật sự đã chết, vậy cậu nên làm cái gì bây giờ...
Theo thời gian từng ngày từng ngày qua đi, bộ dáng bốn người bọn họ ở trong đầu ngược lại trở nên ngày càng rõ ràng, bên tai phảng phất tràn ngập thanh âm của bọn họ, ngay cả tiếng ‘bảo bối’ kia của Dịch Dữ Kiệt cũng thường xuyên vang lên bên tai cậu, phảng phất như hắn thật sự đang ở bên cạnh.
Thẳng đến giờ khắc này, Cù Tầm Dương mới phát hiện nguyên lai tình cảm của cậu đối với bọn họ sâu nặng như vậy.
Cù Tầm Dương gấp không chờ nổi muốn trở lại khu an toàn ZG, nhưng cậu không biết lái phi cơ.
Cậu da mặt dày đi cầu xin mấy người Địch Tư, xin bọn họ lái phi cơ đưa cậu trở về, nhưng bị bọn họ cự tuyệt.
Địch Tư tỏ vẻ không được cục quản lý cho phép, bọn họ không thể tự mình sử dụng phi cơ.
Cù Tầm Dương nói bản thân sẽ đi cục quản lý cầu xin cấp trên phê chuẩn, nhưng cậu rất ít tới nơi này, cùng người trong cục quản lý không quen biết, đừng nói lãnh đạo cao tầng, cậu vừa đến cửa lớn của cục quản lý chưa kịp đi vào đã bị đuổi ra ngoài.
Cậu đành phải đi cầu xin Lý Lâm, nhưng lúc này đây Lý Lâm lại không đáp ứng giúp cậu.
Lý Lâm hỏi: “Cậu coi như bọn họ đã chết không được sao?”
Cù Tầm Dương nói: “Trừ phi bọn họ thật sự đã chết.”
Lý Lâm lại hỏi: “Vậy nếu bọn họ thật sự đã chết thì sao?”
Cù Tầm Dương trong lòng đau xót: “Tôi đại khái cũng sẽ không sống một mình...”
“Tầm Dương, bọn họ không đáng để cậu làm như vậy.”
Những lời này của Lý Lâm làm cậu mơ hồ nhận ra một ít không thích hợp, “Lý Lâm, anh có phải đã biết cái gì mà không nói cho tôi không?”
Lý Lâm trầm mặc.
Cù Tầm Dương đầy mặt nôn nóng bắt lấy bờ vai của hắn, “Anh không cần giấu giếm tôi a, anh biết rõ tôi có bao nhiêu muốn biết tin tức của bọn họ, cầu xin anh, Lý Lâm, anh nói cho tôi đi!”
“Kỳ thật khoảng thời gian trước, thu được tin tức bọn họ hồi phục...”
“Cho nên bọn họ còn sống?!”
“Đúng vậy.”
“Vậy bọn họ như thế nào...”
Lý Lâm trực tiếp đánh gãy câu hỏi của cậu, “Bọn họ có nói về cậu, không nghĩ tới, lại nói cậu không đáng để bọn họ ngàn dặm xa xôi chạy tới chạy lui như vậy, nói cậu ở chỗ này một lần nữa lại tìm người khác đi, không cần chờ bọn họ, bọn họ nói về sau sẽ không đến nữa.”
Tươi cười của Cù Tầm Dương khựng lại trên mặt, vui mừng lúc trước như là bị nước lạnh từng chút dội xuống, “Là, ai nói?”
“Bốn người bọn họ đều là ý tứ này.”
Nghe thấy Lý Lâm trả lời như vậy, Cù Tầm Dương ngược lại không còn khó chịu, “Bọn họ đang nói dối.”
Lý Lâm nhíu mày: “Cậu vì sao lại cho rằng như vậy?”.
||||| Truyện đề cử: Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi Hại |||||
Cù Tầm Dương kiên định nói: “Bởi vì khẩu cung quá nhất trí, như là đã thông đồng trước, cho nên là giả.”
Lý Lâm lại đột nhiên khuyên cậu: “Tầm Dương, nếu không cậu cứ từ bỏ bọn họ đi, Eric đối với cậu rất thật tâm, Kent không phải cũng thích cậu sao? Kỳ thật tôi cảm thấy bọn họ cũng là lựa chọn rất không tồi, bốn gia hỏa kia cũng không phải quá tốt, cậu không phải cũng luyến tiếc tôi sao? Cứ lưu lại nơi này cùng tôi sinh hoạt đi, được chứ?”
Cù Tầm Dương nói: “Lý Lâm, anh nói những lời này thật sự rất không thích hợp, anh có phải còn có chuyện gì gạt tôi hay không?”
“Bọn họ có phải thật sự đã xảy ra chuyện gì đúng không? Là tàn tật, hay là bán thân bất toại?”
Lý Lâm lắc đầu: “Không có, bọn họ vẫn đầy đủ.”
Cù Tầm Dương nói: “Anh biết bọn họ không có việc gì, nói rõ anh rõ ràng biết tình huống của bọn họ, nhưng anh lại không nói cho tôi, tại sao chứ?”
Lý Lâm mím môi không trả lời.
Cù Tầm Dương nói: “Các anh có phải cố ý không cho tôi trở về hay không? Rốt cuộc là tại sao a Lý Lâm?”
Lý Lâm hỏi: “Nếu bọn họ thật sự không yêu cậu, thật sự thay lòng đổi dạ thì sao?”
Cù Tầm Dương nói: “Cho dù như vậy tôi cũng muốn bọn họ ở trước mặt tôi chính miệng nói ra.”
Lý Lâm hỏi: “Cho nên vô luận như thế nào, cậu cũng phải trở về có phải hay không?”
Cù Tầm Dương trả lời: “Đúng vậy.”
Lý Lâm như là hạ quyết tâm thở dài: “Tầm Dương, tôi đích xác vẫn luôn lén gạt cậu một chuyện.”
“Là chuyện gì?”
Cậu còn tưởng rằng sẽ nghe được mấy chuyện như Liên Hạc, Dịch Dữ Kiệt come out gì đó, nhưng mà những lời kế tiếp của Lý Lâm làm cậu càng thêm khiếp sợ.
“Lúc trước cậu bị tiêm vào dược tề, kỳ thật là dùng máu tinh luyện của não tinh nghiên cứu phát minh ra, bởi vì dược tề đối với cậu có hiệu lực, trong cơ thể cậu trộn lẫn gen của não tinh, cho nên bọn họ suy đoán lúc trước cậu có thể nhìn thấy cơ thể mẹ lại còn có thể sống sót trong hố đen, đều là bởi vì nguyên nhân này.”
“Cậu không phải nói cơ thể mẹ đối với cậu rất ôn nhu sao, cho nên bọn họ liền hoài nghi khi đó cơ thể mẹ đem cậu nhận thành một bộ phận của não tinh, cho nên mới không thương tổn cậu.”
“Anh từ khi nào biết chuyện này? Vì sao phải gạt tôi?”
“Là lần trước nữa trước khi Hứa Uyên đi, bọn họ lén đi tìm tôi, chuyện lạ là đặc biệt trịnh trọng cầu xin tôi, muốn tôi nhất định đừng để cho cậu biết chuyện này.”
“Vì sao?”
Lý Lâm chậm rãi nói: “Khi đó tôi cũng không biết nguyên nhân, chỉ là thấy bọn họ nghiêm túc như vậy liền đáp ứng, hiện tại ngẫm lại, có thể bọn họ đã đoán trước được bọn họ sẽ vì chuyện này mà hy sinh, không muốn làm cậu thương tâm đi.”
Cù Tầm Dương còn chưa hoàn toàn sắp xếp rõ ràng những manh mối này, sắc mặt tái nhợt hỏi: “Có ý gì chứ?!”
Lý Lâm lôi kéo Cù Tầm Dương ngồi xuống sô pha, “Tầm Dương, lúc trước Âu Đại cùng Âu Cách bắt đi nhiều lính gác cùng dẫn đường làm nghiên cứu như vậy, chính là ở trên người bọn họ nghiên cứu dùng não tinh chế tạo dược tề, nhưng hai loại dược tề kia, người duy nhất có hiệu lực chỉ có cậu cùng Dịch Dữ Kiệt.”
“Hiện tại toàn cầu đều đang nghiên cứu phát minh về khoản dược tề này, đã có một đám lính gác tiêm vào dược tề kiểu mới, mà lần tiêm dược này đã có hiệu lực, cho nên nhân viên liền tiêm cho ba người Liên Hạc, Sở Tri Nam cùng Hứa Uyên.”
Cù Tầm Dương mới biết được nguyên lai lúc trước mấy người Liên Hạc đi đến nơi này, không đơn giản là vì xác nhận cậu có phải còn sống hay không, còn tới để điều tra chân tướng phía sau của dược tề.
Bởi vì những nhân viên nghiên cứu bị bọn họ bắt được lúc trước, vẫn luôn bị giam giữ ở chỗ này, dưới tầng tầng ép hỏi của bọn họ, những người đó cuối cùng vẫn hộc ra chân tướng thật sự.
Hứa Uyên lần đó có nhiệm vụ rời đi, kỳ thật chính là đem tư liệu nghiên cứu về khu an toàn.
Cù Tầm Dương đột nhiên nghĩ tới cái gì, kinh hoảng nói: “Dịch Dữ Kiệt lúc trước bị tiêm vào dược tề kia thiếu chút nữa chết đi, ba người bọn họ thì sao? Ba người bọn họ thế nào rồi?” Nói xong cậu rốt cuộc ngồi không nổi nữa, trực tiếp đứng dậy, “Không được! Tôi phải lập tức trở về!”
Lý Lâm kéo lại Cù Tầm Dương đang kinh hoảng thất thố, “Tầm Dương, cậu trước bình tĩnh một chút, bọn họ không có việc gì, hiện tại dược tề đã là phiên bản sau khi cải tiến, không có tác dụng phụ nghiêm trọng như vậy, tuy nói bọn họ có khả năng vẫn sẽ có một đoạn quá trình gian nan, nhưng sẽ không giống Dịch Dữ Kiệt lần đó khoa trương như vậy, bọn họ hẳn là sẽ chịu đựng được.”
Cù Tầm Dương lại nghe không vô, một phen hất ra tay Lý Lâm hô lớn: “Anh sao có thể biết được? Anh cũng không nhìn thấy! Anh sao có thể biết bọn họ có chuyện gì hay không?!”
Cậu không muốn nổi giận với Lý Lâm, nhưng hiện tại suy nghĩ của cậu rất loạn, căn bản không thể bình tĩnh lại.
Lý Lâm cũng không tức giận, chỉ chậm rãi trả lời: “Mấy người Địch Tư cũng tiêm vào dược tề kiểu mới, bất quá chỉ có Hách Bá có hiệu lực, là tôi cùng hắn vượt qua, cho nên tôi biết tình huống không nghiêm trọng lắm.”
Cù Tầm Dương ngã trở lại sô pha, sức lực cả người như là bị rút cạn, vô lực nói: “Cho nên sau khi dược tề có hiệu lực, bọn họ phải làm gì?”
Lý Lâm nói: “Hiện tại lính gác có hiệu lực với dược tề kiểu mới cũng không nhiều, chờ đạt tới số lượng nhất định bọn họ sẽ tập hợp lại tiến vào hố đen, sau đó thử đột phá đi đến một đầu khác của hố đen.”
Cù Tầm Dương hỏi: “Vậy nếu thất bại thì sao?”
Lần trước tử sĩ của Tiger Project tiến vào hố đen không ai sống sót, cái này nói rõ kế hoạch thất bại.
“Nếu lính gác tiêm vào dược tề có hiệu lực cũng không thể giống như tôi đi đến một đầu khác của hố đen thì làm sao bây giờ? Nếu lúc trước chỉ có tôi cùng Dịch Dữ Kiệt có hiệu lực, theo lý mà nói Dịch Dữ Kiệt cũng nên được não tinh tiếp nhận, nhưng lần đó ở trong cái hố đen loại hai kia, lúc Dịch Dữ Kiệt bị xúc tua quấn lấy cũng mất đi ý thức, chỉ có tôi toàn bộ quá trình đều thanh tỉnh, này có thể hay không chứng minh cho dù trong cơ thể lính gác có gen não tinh cũng không được chấp nhận?”
“Nếu là như thế, bọn họ tiến vào hố đen bị cắn nuốt còn không phải là đi tìm đường chết sao?”
Lý Lâm cũng là vẻ mặt mờ mịt: “Tôi không biết, nhưng bọn họ giống như có phương pháp bảo đảm có thể đi vào một đầu khác của hố đen, chỉ là tôi không biết cụ thể rốt cuộc là phương pháp gì.”
Cù Tầm Dương có một loại cảm giác hít thở không thông, cậu rất bất an, phi thường phi thường bất an.
“Cho nên bọn họ muốn đi tới một đầu khác của hố đen, cùng cơ thể mẹ đồng quy vu tận sao...”
Lý Lâm nói: “Ai cũng không biết đến lúc đó sẽ gặp phải cái gì, chỉ việc cơ thể mẹ rốt cuộc cường đại đến mức nào, chúng ta hiện tại cũng không rõ ràng lắm, bọn họ có thể thắng hay không cũng không biết có bao nhiêu khả năng.”
Cù Tầm Dương ngơ ngác lẩm bẩm nói: “Cho dù bọn họ thua, cũng sẽ có nhóm lính gác tiếp theo, sau đó lại nhóm tiếp theo tiến vào hố đen, thẳng đến khi hố đen hoàn toàn đóng lại mới thôi.”
“Nhưng người yêu của tôi sẽ chết ở nơi đó.”
Nói xong, nước mắt lập tức chảy ra khỏi hốc mắt cậu.
Lý Lâm dùng lòng bàn tay giúp cậu lau đi nước mắt chảy xuống đến cằm, cười khổ nói: “Này có khả năng chính là ý nghĩa tồn tại của lính gác.”
Cù Tầm Dương chảy nước mắt nhìn về phía Lý Lâm: “Lý Lâm, để tôi trở về đi, tôi đã biết rõ bọn họ phải đi đối mặt khốn cảnh như vậy, sao có thể vẫn yên tâm thoải mái đợi ở chỗ này, tôi muốn ở bên cạnh bọn họ, ít nhất hãy để tôi cùng bọn họ đi đến một khắc cuối cùng.”
*
Bốn người bọn họ hẳn là đã xảy ra chuyện.
Cù Tầm Dương cũng không biết bản thân hai tháng này vượt qua như thế nào, cậu hoàn toàn tìm không được tin tức của bọn họ, càng không có biện pháp liên hệ với bọn họ.
Hiện tại dưới hoàn cảnh này, tiến hành liên lạc khác khu là một chuyện tương đối khó khăn.
Tuy rằng cậu cũng xin Lý Lâm nói Địch Tư giúp cậu liên hệ với khu an toàn ZG, nhưng Địch Tư nói bên kia không đáp lại.
Cù Tầm Dương bắt đầu lâm vào bất an cực độ.
Cậu khống chế không được bắt đầu miên man suy nghĩ, nghĩ bọn họ có phải hay không đã chết trên chiến trường, chết trong miệng quái vật.
Nếu không, bọn họ tại sao lại không tới tìm cậu?
Rõ ràng đều đã sắp xếp tốt tương lai với cậu, hơn nữa đều đã an bài mỗi tháng mỗi người ở cùng cậu một tuần, cậu tin tưởng cho dù trong đó có một hai người bị thương không thể hành động, những người khác cũng sẽ tới tìm cậu.
Bốn người đều không tới chỉ có thể có một nguyên nhân, đó chính là bọn họ đã gặp chuyện không may.
Tưởng tượng đến bọn họ có khả năng đã ở nơi cậu không biết chết đi, có lẽ đến thi thể cũng không còn, Cù Tầm Dương liền cảm thấy cả người lạnh lẽo.
Cậu bắt đầu hàng đêm gặp ác mộng.
Trong mộng đều là hình ảnh máu tanh bốn người bọn họ bị các loại quái vật đáng sợ hành hạ đến chết.
Mỗi lần cậu từ trong mộng bừng tỉnh, đều bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Tuy rằng cậu nằm mộng đều là giả, nhưng trong hiện thực bọn họ có lẽ thật sự đã chết.
Tưởng tượng đến bọn họ đã chết, đau đớn từ trái tim lan tràn ra sẽ làm thân thể Cù Tầm Dương không ngừng run rẩy, hàm răng cũng bắt đầu run lên.
Cậu không cách nào tưởng tượng được nếu bọn họ thật sự đã chết, vậy cậu nên làm cái gì bây giờ...
Theo thời gian từng ngày từng ngày qua đi, bộ dáng bốn người bọn họ ở trong đầu ngược lại trở nên ngày càng rõ ràng, bên tai phảng phất tràn ngập thanh âm của bọn họ, ngay cả tiếng ‘bảo bối’ kia của Dịch Dữ Kiệt cũng thường xuyên vang lên bên tai cậu, phảng phất như hắn thật sự đang ở bên cạnh.
Thẳng đến giờ khắc này, Cù Tầm Dương mới phát hiện nguyên lai tình cảm của cậu đối với bọn họ sâu nặng như vậy.
Cù Tầm Dương gấp không chờ nổi muốn trở lại khu an toàn ZG, nhưng cậu không biết lái phi cơ.
Cậu da mặt dày đi cầu xin mấy người Địch Tư, xin bọn họ lái phi cơ đưa cậu trở về, nhưng bị bọn họ cự tuyệt.
Địch Tư tỏ vẻ không được cục quản lý cho phép, bọn họ không thể tự mình sử dụng phi cơ.
Cù Tầm Dương nói bản thân sẽ đi cục quản lý cầu xin cấp trên phê chuẩn, nhưng cậu rất ít tới nơi này, cùng người trong cục quản lý không quen biết, đừng nói lãnh đạo cao tầng, cậu vừa đến cửa lớn của cục quản lý chưa kịp đi vào đã bị đuổi ra ngoài.
Cậu đành phải đi cầu xin Lý Lâm, nhưng lúc này đây Lý Lâm lại không đáp ứng giúp cậu.
Lý Lâm hỏi: “Cậu coi như bọn họ đã chết không được sao?”
Cù Tầm Dương nói: “Trừ phi bọn họ thật sự đã chết.”
Lý Lâm lại hỏi: “Vậy nếu bọn họ thật sự đã chết thì sao?”
Cù Tầm Dương trong lòng đau xót: “Tôi đại khái cũng sẽ không sống một mình...”
“Tầm Dương, bọn họ không đáng để cậu làm như vậy.”
Những lời này của Lý Lâm làm cậu mơ hồ nhận ra một ít không thích hợp, “Lý Lâm, anh có phải đã biết cái gì mà không nói cho tôi không?”
Lý Lâm trầm mặc.
Cù Tầm Dương đầy mặt nôn nóng bắt lấy bờ vai của hắn, “Anh không cần giấu giếm tôi a, anh biết rõ tôi có bao nhiêu muốn biết tin tức của bọn họ, cầu xin anh, Lý Lâm, anh nói cho tôi đi!”
“Kỳ thật khoảng thời gian trước, thu được tin tức bọn họ hồi phục...”
“Cho nên bọn họ còn sống?!”
“Đúng vậy.”
“Vậy bọn họ như thế nào...”
Lý Lâm trực tiếp đánh gãy câu hỏi của cậu, “Bọn họ có nói về cậu, không nghĩ tới, lại nói cậu không đáng để bọn họ ngàn dặm xa xôi chạy tới chạy lui như vậy, nói cậu ở chỗ này một lần nữa lại tìm người khác đi, không cần chờ bọn họ, bọn họ nói về sau sẽ không đến nữa.”
Tươi cười của Cù Tầm Dương khựng lại trên mặt, vui mừng lúc trước như là bị nước lạnh từng chút dội xuống, “Là, ai nói?”
“Bốn người bọn họ đều là ý tứ này.”
Nghe thấy Lý Lâm trả lời như vậy, Cù Tầm Dương ngược lại không còn khó chịu, “Bọn họ đang nói dối.”
Lý Lâm nhíu mày: “Cậu vì sao lại cho rằng như vậy?”.
||||| Truyện đề cử: Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi Hại |||||
Cù Tầm Dương kiên định nói: “Bởi vì khẩu cung quá nhất trí, như là đã thông đồng trước, cho nên là giả.”
Lý Lâm lại đột nhiên khuyên cậu: “Tầm Dương, nếu không cậu cứ từ bỏ bọn họ đi, Eric đối với cậu rất thật tâm, Kent không phải cũng thích cậu sao? Kỳ thật tôi cảm thấy bọn họ cũng là lựa chọn rất không tồi, bốn gia hỏa kia cũng không phải quá tốt, cậu không phải cũng luyến tiếc tôi sao? Cứ lưu lại nơi này cùng tôi sinh hoạt đi, được chứ?”
Cù Tầm Dương nói: “Lý Lâm, anh nói những lời này thật sự rất không thích hợp, anh có phải còn có chuyện gì gạt tôi hay không?”
“Bọn họ có phải thật sự đã xảy ra chuyện gì đúng không? Là tàn tật, hay là bán thân bất toại?”
Lý Lâm lắc đầu: “Không có, bọn họ vẫn đầy đủ.”
Cù Tầm Dương nói: “Anh biết bọn họ không có việc gì, nói rõ anh rõ ràng biết tình huống của bọn họ, nhưng anh lại không nói cho tôi, tại sao chứ?”
Lý Lâm mím môi không trả lời.
Cù Tầm Dương nói: “Các anh có phải cố ý không cho tôi trở về hay không? Rốt cuộc là tại sao a Lý Lâm?”
Lý Lâm hỏi: “Nếu bọn họ thật sự không yêu cậu, thật sự thay lòng đổi dạ thì sao?”
Cù Tầm Dương nói: “Cho dù như vậy tôi cũng muốn bọn họ ở trước mặt tôi chính miệng nói ra.”
Lý Lâm hỏi: “Cho nên vô luận như thế nào, cậu cũng phải trở về có phải hay không?”
Cù Tầm Dương trả lời: “Đúng vậy.”
Lý Lâm như là hạ quyết tâm thở dài: “Tầm Dương, tôi đích xác vẫn luôn lén gạt cậu một chuyện.”
“Là chuyện gì?”
Cậu còn tưởng rằng sẽ nghe được mấy chuyện như Liên Hạc, Dịch Dữ Kiệt come out gì đó, nhưng mà những lời kế tiếp của Lý Lâm làm cậu càng thêm khiếp sợ.
“Lúc trước cậu bị tiêm vào dược tề, kỳ thật là dùng máu tinh luyện của não tinh nghiên cứu phát minh ra, bởi vì dược tề đối với cậu có hiệu lực, trong cơ thể cậu trộn lẫn gen của não tinh, cho nên bọn họ suy đoán lúc trước cậu có thể nhìn thấy cơ thể mẹ lại còn có thể sống sót trong hố đen, đều là bởi vì nguyên nhân này.”
“Cậu không phải nói cơ thể mẹ đối với cậu rất ôn nhu sao, cho nên bọn họ liền hoài nghi khi đó cơ thể mẹ đem cậu nhận thành một bộ phận của não tinh, cho nên mới không thương tổn cậu.”
“Anh từ khi nào biết chuyện này? Vì sao phải gạt tôi?”
“Là lần trước nữa trước khi Hứa Uyên đi, bọn họ lén đi tìm tôi, chuyện lạ là đặc biệt trịnh trọng cầu xin tôi, muốn tôi nhất định đừng để cho cậu biết chuyện này.”
“Vì sao?”
Lý Lâm chậm rãi nói: “Khi đó tôi cũng không biết nguyên nhân, chỉ là thấy bọn họ nghiêm túc như vậy liền đáp ứng, hiện tại ngẫm lại, có thể bọn họ đã đoán trước được bọn họ sẽ vì chuyện này mà hy sinh, không muốn làm cậu thương tâm đi.”
Cù Tầm Dương còn chưa hoàn toàn sắp xếp rõ ràng những manh mối này, sắc mặt tái nhợt hỏi: “Có ý gì chứ?!”
Lý Lâm lôi kéo Cù Tầm Dương ngồi xuống sô pha, “Tầm Dương, lúc trước Âu Đại cùng Âu Cách bắt đi nhiều lính gác cùng dẫn đường làm nghiên cứu như vậy, chính là ở trên người bọn họ nghiên cứu dùng não tinh chế tạo dược tề, nhưng hai loại dược tề kia, người duy nhất có hiệu lực chỉ có cậu cùng Dịch Dữ Kiệt.”
“Hiện tại toàn cầu đều đang nghiên cứu phát minh về khoản dược tề này, đã có một đám lính gác tiêm vào dược tề kiểu mới, mà lần tiêm dược này đã có hiệu lực, cho nên nhân viên liền tiêm cho ba người Liên Hạc, Sở Tri Nam cùng Hứa Uyên.”
Cù Tầm Dương mới biết được nguyên lai lúc trước mấy người Liên Hạc đi đến nơi này, không đơn giản là vì xác nhận cậu có phải còn sống hay không, còn tới để điều tra chân tướng phía sau của dược tề.
Bởi vì những nhân viên nghiên cứu bị bọn họ bắt được lúc trước, vẫn luôn bị giam giữ ở chỗ này, dưới tầng tầng ép hỏi của bọn họ, những người đó cuối cùng vẫn hộc ra chân tướng thật sự.
Hứa Uyên lần đó có nhiệm vụ rời đi, kỳ thật chính là đem tư liệu nghiên cứu về khu an toàn.
Cù Tầm Dương đột nhiên nghĩ tới cái gì, kinh hoảng nói: “Dịch Dữ Kiệt lúc trước bị tiêm vào dược tề kia thiếu chút nữa chết đi, ba người bọn họ thì sao? Ba người bọn họ thế nào rồi?” Nói xong cậu rốt cuộc ngồi không nổi nữa, trực tiếp đứng dậy, “Không được! Tôi phải lập tức trở về!”
Lý Lâm kéo lại Cù Tầm Dương đang kinh hoảng thất thố, “Tầm Dương, cậu trước bình tĩnh một chút, bọn họ không có việc gì, hiện tại dược tề đã là phiên bản sau khi cải tiến, không có tác dụng phụ nghiêm trọng như vậy, tuy nói bọn họ có khả năng vẫn sẽ có một đoạn quá trình gian nan, nhưng sẽ không giống Dịch Dữ Kiệt lần đó khoa trương như vậy, bọn họ hẳn là sẽ chịu đựng được.”
Cù Tầm Dương lại nghe không vô, một phen hất ra tay Lý Lâm hô lớn: “Anh sao có thể biết được? Anh cũng không nhìn thấy! Anh sao có thể biết bọn họ có chuyện gì hay không?!”
Cậu không muốn nổi giận với Lý Lâm, nhưng hiện tại suy nghĩ của cậu rất loạn, căn bản không thể bình tĩnh lại.
Lý Lâm cũng không tức giận, chỉ chậm rãi trả lời: “Mấy người Địch Tư cũng tiêm vào dược tề kiểu mới, bất quá chỉ có Hách Bá có hiệu lực, là tôi cùng hắn vượt qua, cho nên tôi biết tình huống không nghiêm trọng lắm.”
Cù Tầm Dương ngã trở lại sô pha, sức lực cả người như là bị rút cạn, vô lực nói: “Cho nên sau khi dược tề có hiệu lực, bọn họ phải làm gì?”
Lý Lâm nói: “Hiện tại lính gác có hiệu lực với dược tề kiểu mới cũng không nhiều, chờ đạt tới số lượng nhất định bọn họ sẽ tập hợp lại tiến vào hố đen, sau đó thử đột phá đi đến một đầu khác của hố đen.”
Cù Tầm Dương hỏi: “Vậy nếu thất bại thì sao?”
Lần trước tử sĩ của Tiger Project tiến vào hố đen không ai sống sót, cái này nói rõ kế hoạch thất bại.
“Nếu lính gác tiêm vào dược tề có hiệu lực cũng không thể giống như tôi đi đến một đầu khác của hố đen thì làm sao bây giờ? Nếu lúc trước chỉ có tôi cùng Dịch Dữ Kiệt có hiệu lực, theo lý mà nói Dịch Dữ Kiệt cũng nên được não tinh tiếp nhận, nhưng lần đó ở trong cái hố đen loại hai kia, lúc Dịch Dữ Kiệt bị xúc tua quấn lấy cũng mất đi ý thức, chỉ có tôi toàn bộ quá trình đều thanh tỉnh, này có thể hay không chứng minh cho dù trong cơ thể lính gác có gen não tinh cũng không được chấp nhận?”
“Nếu là như thế, bọn họ tiến vào hố đen bị cắn nuốt còn không phải là đi tìm đường chết sao?”
Lý Lâm cũng là vẻ mặt mờ mịt: “Tôi không biết, nhưng bọn họ giống như có phương pháp bảo đảm có thể đi vào một đầu khác của hố đen, chỉ là tôi không biết cụ thể rốt cuộc là phương pháp gì.”
Cù Tầm Dương có một loại cảm giác hít thở không thông, cậu rất bất an, phi thường phi thường bất an.
“Cho nên bọn họ muốn đi tới một đầu khác của hố đen, cùng cơ thể mẹ đồng quy vu tận sao...”
Lý Lâm nói: “Ai cũng không biết đến lúc đó sẽ gặp phải cái gì, chỉ việc cơ thể mẹ rốt cuộc cường đại đến mức nào, chúng ta hiện tại cũng không rõ ràng lắm, bọn họ có thể thắng hay không cũng không biết có bao nhiêu khả năng.”
Cù Tầm Dương ngơ ngác lẩm bẩm nói: “Cho dù bọn họ thua, cũng sẽ có nhóm lính gác tiếp theo, sau đó lại nhóm tiếp theo tiến vào hố đen, thẳng đến khi hố đen hoàn toàn đóng lại mới thôi.”
“Nhưng người yêu của tôi sẽ chết ở nơi đó.”
Nói xong, nước mắt lập tức chảy ra khỏi hốc mắt cậu.
Lý Lâm dùng lòng bàn tay giúp cậu lau đi nước mắt chảy xuống đến cằm, cười khổ nói: “Này có khả năng chính là ý nghĩa tồn tại của lính gác.”
Cù Tầm Dương chảy nước mắt nhìn về phía Lý Lâm: “Lý Lâm, để tôi trở về đi, tôi đã biết rõ bọn họ phải đi đối mặt khốn cảnh như vậy, sao có thể vẫn yên tâm thoải mái đợi ở chỗ này, tôi muốn ở bên cạnh bọn họ, ít nhất hãy để tôi cùng bọn họ đi đến một khắc cuối cùng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.