Chương 127: Ngoại truyện chín: Cain (5)
Uyển Tư Không
22/06/2018
Sau khi Dương kiện làm xong công việc mỗi ngày, chuẩn bị cùng Lâm Gia ăn cơm tối. Anh tìm được một khách sạn trong thành phố bán thức ăn đặc
biệt tương tự kiểu Italy cổ đại, giá tiền mặc dù rất đắt, nhưng mùi vị
rất ngon. Muốn đến khách sạn này ăn cơm thì cần phải đặt cọc trước một
tháng, hơn nữa không thể gọi thức ăn, bất cứ lúc nào cũng sẽ căn cứ theo tình hình thức ăn cung ứng mà làm ra điều chỉnh.
Buổi trưa anh gọi điện thoại qua hỏi, tối nay dự định không cần kéo dài, xanh xao cũng phong phú.
Dương Kiện sửa sang xong đồ mới vừa đi ra phòng làm việc, liền nhìn thấy Grenier từ đối diện đi về phía mình, Corey và Cain đi theo phía sau ông ấy.
Dương Kiện ngẩn ra, anh cũng không có nhận được thông báo trung tướng Grenier đến khu E7, thấy Corey nhíu mày ra hiệu với anh, nháy mắt anh chợt hiểu vì sao Grenier đến.
"Thượng tá Dương Kiện, có thể nói chuyện một chút không?" Grenier cười híp mắt nói.
"Dĩ nhiên, trưởng quan. Mời vào." Dương Kiện mời ba người vào phòng làm việc của mình, tiện tay đóng cửa lại.
Trên bàn làm việc để hình của Lâm Gia, Grenier cầm khung hình lên quan sát một hồi, chậc chậc khen: "Khó trách nhiều nam sĩ quan ưu tú muốn trở thành bạn đời của quý cô Lâm Gia như vậy, cô ấy thật là người phụ nữ xinh đẹp ưu tú."
Grenier ngước mắt liếc mắt nhìn Dương Kiện: "Nghe nói trước khi gia nhập Liên Bang cậu và quý cô Lâm Gia đã có quan hệ người yêu rồi đúng không?"
Dương Kiện nghĩ đến trước khi xuyên qua Lâm Gia đã biết tâm ý của mình, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn ngày đó ở trong xe cô ấy cũng đã thật sự bày tỏ trước kia cũng rất thích mình, vì vậy gật đầu một cái: "Đúng vậy."
Grenier vỗ vỗ bả vai Dương Kiện, vui mừng nói: "Rất tốt, cậu phải tranh thủ sớm ngày cùng cô ấy sinh ra một đứa bé khỏe mạnh."
Gương mặt tuấn tú của Dương Kiện ửng đỏ, mỉm cười gật đầu, vẻ mặt không giấu diếm được sự hạnh phúc.
Corey cũng đã ở cùng một chỗ với Lâm Gia nên anh có thể cảm nhận được loại hạnh phúc này, cũng không có cảm thấy cái gì. Cain chợt cảm giác có chút cô đơn, bắt đầu suy nghĩ miên man.
Lâm Gia đối với anh là tình bạn nhiều hơn là tình yêu, sau khi quen biết được một thời gian ấn tượng của cô về anh cũng không khá lắm. Hơn hai năm, cho đến bây giờ anh chưa từng nắm tay Lâm Gia, cho dù lần này có thể được tuyển chọn, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn nhưng cũng không biết Lâm Gia có đồng ý chấp nhận người được đơn phương chỉ định ép buộc làm bạn đời của cô là anh hay không. Nếu như cô không thể chấp nhận mình, vậy anh cũng không miễn cưỡng, có thể hầu ở bên cạnh cô ấy là đã tốt lắm rồi......
Anh suy nghĩ lung tung, hoàn toàn không có nghe Grenier và Dương Kiện nói cái gì, cho đến khi bị Corey giơ khuỷu tay vỗ một phát mới lấy lại tinh thần.
Grenier nói: "Thượng tá Cain, cậu cảm thấy như thế nào?"
Cain mở trừng hai mắt, hoàn toàn không hiểu gì, ngu đột xuất hỏi: "Hả? Hả? Cái gì?"
Corey thiếu chút nữa đưa tay ôm trán, trừng mắt liếc anh một cái, biết hỏi anh cũng là hỏi vô ích, liền thay anh trả lời: "Trung tướng, Cain và mấy người chúng tôi đều là ý này Thiên Vận đọc đầy đủ. Lâm Gia và nhóm nửa thú cống hiến trác tuyệt cho hợp chủng quốc, cô ấy là người cổ đại xuyên qua mà đến, tư tưởng truyền thống bảo thủ, tiếp nhận là chế độ hôn nhân một chồng một vợ, nhưng cô ấy đến nơi này, vì đại cục mà suy nghĩ, cũng miễn cưỡng đón nhận nhiều người bạn đời. Làm bạn đời của cô ấy, chúng tôi hi vọng bộ chỉ huy tối cao cũng có thể thích hợp tôn trọng mong muốn của cô ấy một chút, nếu nhất định phải chọn lựa bạn đời cho cô ấy, vậy xin ưu tiên suy xét nam sĩ quan có cảm tình với cô ấy. Dĩ nhiên, chúng tôi cũng không đồng ý làm việc thiên vị, tất cả đều theo trình tự."
Anh quay sang nhìn Cain: "Cậu có lòng tin thắng, đúng không?"
Lúc này Cain nghe hiểu, dùng sức gật đầu một cái, nghiêm túc nói: "Đúng vậy."
Grenier nhìn ba người một chút, rơi vào ánh mắt Dương Kiện: "Cậu cũng nghĩ như vậy?"
Trong lòng Dương Kiện dĩ nhiên không muốn nhiều hơn thêm một người chia sẻ người yêu, nhưng Liên Bang lại nhất định phải nhét đàn ông cho Lâm Gia, thay vì bị buộc phải chấp nhận thêm một tên đàn ông xa lạ chia sẻ Lâm Gia thì không bằng ủng hộ Cain tương đối quen thuộc hoặc là...... Hoffman.
Buổi trưa anh gọi điện thoại qua hỏi, tối nay dự định không cần kéo dài, xanh xao cũng phong phú.
Dương Kiện sửa sang xong đồ mới vừa đi ra phòng làm việc, liền nhìn thấy Grenier từ đối diện đi về phía mình, Corey và Cain đi theo phía sau ông ấy.
Dương Kiện ngẩn ra, anh cũng không có nhận được thông báo trung tướng Grenier đến khu E7, thấy Corey nhíu mày ra hiệu với anh, nháy mắt anh chợt hiểu vì sao Grenier đến.
"Thượng tá Dương Kiện, có thể nói chuyện một chút không?" Grenier cười híp mắt nói.
"Dĩ nhiên, trưởng quan. Mời vào." Dương Kiện mời ba người vào phòng làm việc của mình, tiện tay đóng cửa lại.
Trên bàn làm việc để hình của Lâm Gia, Grenier cầm khung hình lên quan sát một hồi, chậc chậc khen: "Khó trách nhiều nam sĩ quan ưu tú muốn trở thành bạn đời của quý cô Lâm Gia như vậy, cô ấy thật là người phụ nữ xinh đẹp ưu tú."
Grenier ngước mắt liếc mắt nhìn Dương Kiện: "Nghe nói trước khi gia nhập Liên Bang cậu và quý cô Lâm Gia đã có quan hệ người yêu rồi đúng không?"
Dương Kiện nghĩ đến trước khi xuyên qua Lâm Gia đã biết tâm ý của mình, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn ngày đó ở trong xe cô ấy cũng đã thật sự bày tỏ trước kia cũng rất thích mình, vì vậy gật đầu một cái: "Đúng vậy."
Grenier vỗ vỗ bả vai Dương Kiện, vui mừng nói: "Rất tốt, cậu phải tranh thủ sớm ngày cùng cô ấy sinh ra một đứa bé khỏe mạnh."
Gương mặt tuấn tú của Dương Kiện ửng đỏ, mỉm cười gật đầu, vẻ mặt không giấu diếm được sự hạnh phúc.
Corey cũng đã ở cùng một chỗ với Lâm Gia nên anh có thể cảm nhận được loại hạnh phúc này, cũng không có cảm thấy cái gì. Cain chợt cảm giác có chút cô đơn, bắt đầu suy nghĩ miên man.
Lâm Gia đối với anh là tình bạn nhiều hơn là tình yêu, sau khi quen biết được một thời gian ấn tượng của cô về anh cũng không khá lắm. Hơn hai năm, cho đến bây giờ anh chưa từng nắm tay Lâm Gia, cho dù lần này có thể được tuyển chọn, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn nhưng cũng không biết Lâm Gia có đồng ý chấp nhận người được đơn phương chỉ định ép buộc làm bạn đời của cô là anh hay không. Nếu như cô không thể chấp nhận mình, vậy anh cũng không miễn cưỡng, có thể hầu ở bên cạnh cô ấy là đã tốt lắm rồi......
Anh suy nghĩ lung tung, hoàn toàn không có nghe Grenier và Dương Kiện nói cái gì, cho đến khi bị Corey giơ khuỷu tay vỗ một phát mới lấy lại tinh thần.
Grenier nói: "Thượng tá Cain, cậu cảm thấy như thế nào?"
Cain mở trừng hai mắt, hoàn toàn không hiểu gì, ngu đột xuất hỏi: "Hả? Hả? Cái gì?"
Corey thiếu chút nữa đưa tay ôm trán, trừng mắt liếc anh một cái, biết hỏi anh cũng là hỏi vô ích, liền thay anh trả lời: "Trung tướng, Cain và mấy người chúng tôi đều là ý này Thiên Vận đọc đầy đủ. Lâm Gia và nhóm nửa thú cống hiến trác tuyệt cho hợp chủng quốc, cô ấy là người cổ đại xuyên qua mà đến, tư tưởng truyền thống bảo thủ, tiếp nhận là chế độ hôn nhân một chồng một vợ, nhưng cô ấy đến nơi này, vì đại cục mà suy nghĩ, cũng miễn cưỡng đón nhận nhiều người bạn đời. Làm bạn đời của cô ấy, chúng tôi hi vọng bộ chỉ huy tối cao cũng có thể thích hợp tôn trọng mong muốn của cô ấy một chút, nếu nhất định phải chọn lựa bạn đời cho cô ấy, vậy xin ưu tiên suy xét nam sĩ quan có cảm tình với cô ấy. Dĩ nhiên, chúng tôi cũng không đồng ý làm việc thiên vị, tất cả đều theo trình tự."
Anh quay sang nhìn Cain: "Cậu có lòng tin thắng, đúng không?"
Lúc này Cain nghe hiểu, dùng sức gật đầu một cái, nghiêm túc nói: "Đúng vậy."
Grenier nhìn ba người một chút, rơi vào ánh mắt Dương Kiện: "Cậu cũng nghĩ như vậy?"
Trong lòng Dương Kiện dĩ nhiên không muốn nhiều hơn thêm một người chia sẻ người yêu, nhưng Liên Bang lại nhất định phải nhét đàn ông cho Lâm Gia, thay vì bị buộc phải chấp nhận thêm một tên đàn ông xa lạ chia sẻ Lâm Gia thì không bằng ủng hộ Cain tương đối quen thuộc hoặc là...... Hoffman.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.