Chương 119: Ngoại truyện tám: Hoffman (hạ) (3)
Uyển Tư Không
22/06/2018
"Thật xin lỗi, anh quá thất lễ." Hoffman buông tay Lâm Gia ra, không
biết có phải bởi vì đi quá nhanh hay không mà khuôn mặt trắng nõn có một chút đỏ ửng: "Bất luận anh trai anh nói gì với em thì xin em đừng tin
là thật."
Lâm Gia vuốt vuốt tay phải bị anh kéo có chút đau: "Có phải anh và người nhà có chút hiểu lầm đúng không? Thiếu tướng Will chỉ là mời em đến giúp anh chứng minh với cha anh là vài ngày trước đó anh quả thật bận việc.. Công sự mới không thể về nhà."
Hoffman lắc đầu một cái, cười khổ nói: "Em thật đúng là tin lời anh ta nói. Anh ta luôn là tìm cách tác hợp anh và nữ sinh, hi vọng anh có thể sớm ngày tìm được bạn đời sống qua tuổi già. Em thiếu chút nữa mắc đã mắc mưu anh ta rồi, nếu em thật sự cùng anh ta đi gặp cha anh thì cha anh sẽ coi em là bạn đời mà anh tự mình chọn trúng, quan niệm của bọn họ là phải làm mạnh, nhất định sẽ gây khó khăn cho em, sẽ làm cho em khó chịu."
Anh mở cửa xe, áy náy nói: "Để anh đưa em về nhà, mấy ngày nữa anh sẽ đưa quần áo của em tới."
Dọc theo đường đi hai người không nói chuyện nữa. Lâm Gia bởi vì đột nhiên bị cuốn vào kế hoạch rối loạn và việc nhà của Hoffman mà có chút buồn bực, vốn là từ ý tốt giúp ban bè một tay, lại suýt chút nữa bị người lợi dụng, mang danh bạn gái giả tới nhà. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Hơn nữa nghe ý tứ của Hoffman thì chỉ sợ sau này cô sẽ có phiền toái, dù sao trong yến tiệc gia đình ở trước mặt mọi người Hoffman kéo cô rời đi là việc rất làm Grant mất mặt, khó bảo đảm Grant có giận lây sang cô hay không.
Corey nhận được điện thoại của Hoffman nên đứng ở cửa nhà chờ Lâm Gia.
Lâm Gia ở trên xe xa xa nhìn thấy bóng dáng của Corey, cô cân nhắc một phen, quyết định nói ra suy nghĩ trong lòng cho Hoffman biết: "Có thể anh sẽ cảm thấy em nhiều chuyện nhưng em vẫn muốn nói vài lời. Quan hệ với người nhà không được vui, hơn phân nửa là bởi vì bình thường hiếm khi được giải tỏa. Có lẽ trước kia từng làm tổn thương lẫn nhau, vì vậy từ đó mọi việc buồn bực cũng chỉ giấu ở trong lòng, nếu theo như trước kia lúc bị đối phương tổn thương thì trong lòng sẽ suy đoán đối phương, kết quả đưa đến hiểu lầm càng ngày càng nhiều." Phát giác vẻ mặt Hoffman có chút dao động, Lâm Gia lại thêm một phần lực: "Thượng tá Hoffman, em cho rằng anh nên tìm thêm thời gian mà nói chuyện với cha anh."
Ánh mắt Hoffman phức tạp nhìn Lâm Gia một cái, giật giật môi, nhưng chỉ là nhàn nhạt ừ một tiếng, vẫn không nói gì.
Phiền toái tới nhanh hơn so với dự liệu, ngày thứ ba sau khi Lâm Gia nghỉ lễ xong trở lại trong quân đội thì liền bị cấp trên gọi vào phòng làm việc.
Thượng tá Mira chắp hai tay sau lưng nheo đôi mắt màu lam lại, im lặng đi vòng quanh Lâm Gia, quan sát cô từ trên xuống dưới, giống như đây lần đầu tiên nhìn thấy cô vậy.
Lâm Gia không nhịn được hỏi: "Thượng tá, ngài tìm tôi có chuyện gì?"
Mira hừ một tiếng dừng bước lại, đôi tay ôm ngực, huênh hoang nói: "Cô sướng rồi, trung tướng Grant muốn gặp cô."
Lâm Gia ngược lại không thấy vui chút nào: "Bây giờ sao?"
Mira trợn to hai mắt, khoa trương che miệng, kinh ngạc nói: "Đừng nói với tôi cô không biết tại sao Grant muốn gặp cô nha?"
"Chẳng lẽ không phải là bởi vì chuyện ngày đó tôi thất lễ trong bữa tiệc nhà ông ấy sao?" Lâm Gia nghi ngờ hỏi.
Mira chậc chậc lắc đầu: "Không biết nên nói cô may mắn hay là xui xẻo. Tóm lại..... Cô đã bị gia trưởng trong nhà Đái Phổ danh giá nhìn trúng, gia tộc Đái Phổ có thế lực khổng lồ, rất có thể cấp trên sẽ cưỡng chế tăng thêm tên thượng tá Hoffman vào trong danh sách bạn đời của cô......"
"Chuyện này tuyệt đối sẽ không xảy ra!" Cửa đột nhiên bị người đẩy ra, Hoffman bước nhanh mà vào.
Anh đi thẳng tới trước mặt Mira, đưa tài liệu trong tay cho cô: "Bất luận kẻ nào cũng không có quyền bao trùm luật pháp, nhà Đái Phổ không thể ép buộc bất kỳ cô gái nào chấp nhận đàn ông của gia tộc tôi làm bạn đời. Thượng tá, đây là báo cáo kiểm tra sức khoẻ của tôi, chứng minh bệnh tim của tôi có tỷ lệ di truyền cho đời sau cực lớn, theo nghị viện hành chính của hợp chủng quốc đặc biệt chế định tiêu chuẩn chọn bạn đời cho Lâm Gia, tôi không có tư cách trở thành người được đề cử làm bạn đời của Lâm Gia, hơn nữa có thể nói tôi không có tư cách trở thành bạn đời của bất kỳ phụ nữ nào. Tôi mới từ tướng quân Grant tới đây, báo cáo cũng trình cho ông ấy xem, ông ấy đã bày tỏ chấp nhận. Cho nên, quý cô Lâm Gia không cần phải đi gặp ông ấy nữa. Kính mong ngài không nên nói những lời đó nữa, để tránh ảnh hưởng đến danh dự của Lâm Gia."
Lâm Gia vuốt vuốt tay phải bị anh kéo có chút đau: "Có phải anh và người nhà có chút hiểu lầm đúng không? Thiếu tướng Will chỉ là mời em đến giúp anh chứng minh với cha anh là vài ngày trước đó anh quả thật bận việc.. Công sự mới không thể về nhà."
Hoffman lắc đầu một cái, cười khổ nói: "Em thật đúng là tin lời anh ta nói. Anh ta luôn là tìm cách tác hợp anh và nữ sinh, hi vọng anh có thể sớm ngày tìm được bạn đời sống qua tuổi già. Em thiếu chút nữa mắc đã mắc mưu anh ta rồi, nếu em thật sự cùng anh ta đi gặp cha anh thì cha anh sẽ coi em là bạn đời mà anh tự mình chọn trúng, quan niệm của bọn họ là phải làm mạnh, nhất định sẽ gây khó khăn cho em, sẽ làm cho em khó chịu."
Anh mở cửa xe, áy náy nói: "Để anh đưa em về nhà, mấy ngày nữa anh sẽ đưa quần áo của em tới."
Dọc theo đường đi hai người không nói chuyện nữa. Lâm Gia bởi vì đột nhiên bị cuốn vào kế hoạch rối loạn và việc nhà của Hoffman mà có chút buồn bực, vốn là từ ý tốt giúp ban bè một tay, lại suýt chút nữa bị người lợi dụng, mang danh bạn gái giả tới nhà. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Hơn nữa nghe ý tứ của Hoffman thì chỉ sợ sau này cô sẽ có phiền toái, dù sao trong yến tiệc gia đình ở trước mặt mọi người Hoffman kéo cô rời đi là việc rất làm Grant mất mặt, khó bảo đảm Grant có giận lây sang cô hay không.
Corey nhận được điện thoại của Hoffman nên đứng ở cửa nhà chờ Lâm Gia.
Lâm Gia ở trên xe xa xa nhìn thấy bóng dáng của Corey, cô cân nhắc một phen, quyết định nói ra suy nghĩ trong lòng cho Hoffman biết: "Có thể anh sẽ cảm thấy em nhiều chuyện nhưng em vẫn muốn nói vài lời. Quan hệ với người nhà không được vui, hơn phân nửa là bởi vì bình thường hiếm khi được giải tỏa. Có lẽ trước kia từng làm tổn thương lẫn nhau, vì vậy từ đó mọi việc buồn bực cũng chỉ giấu ở trong lòng, nếu theo như trước kia lúc bị đối phương tổn thương thì trong lòng sẽ suy đoán đối phương, kết quả đưa đến hiểu lầm càng ngày càng nhiều." Phát giác vẻ mặt Hoffman có chút dao động, Lâm Gia lại thêm một phần lực: "Thượng tá Hoffman, em cho rằng anh nên tìm thêm thời gian mà nói chuyện với cha anh."
Ánh mắt Hoffman phức tạp nhìn Lâm Gia một cái, giật giật môi, nhưng chỉ là nhàn nhạt ừ một tiếng, vẫn không nói gì.
Phiền toái tới nhanh hơn so với dự liệu, ngày thứ ba sau khi Lâm Gia nghỉ lễ xong trở lại trong quân đội thì liền bị cấp trên gọi vào phòng làm việc.
Thượng tá Mira chắp hai tay sau lưng nheo đôi mắt màu lam lại, im lặng đi vòng quanh Lâm Gia, quan sát cô từ trên xuống dưới, giống như đây lần đầu tiên nhìn thấy cô vậy.
Lâm Gia không nhịn được hỏi: "Thượng tá, ngài tìm tôi có chuyện gì?"
Mira hừ một tiếng dừng bước lại, đôi tay ôm ngực, huênh hoang nói: "Cô sướng rồi, trung tướng Grant muốn gặp cô."
Lâm Gia ngược lại không thấy vui chút nào: "Bây giờ sao?"
Mira trợn to hai mắt, khoa trương che miệng, kinh ngạc nói: "Đừng nói với tôi cô không biết tại sao Grant muốn gặp cô nha?"
"Chẳng lẽ không phải là bởi vì chuyện ngày đó tôi thất lễ trong bữa tiệc nhà ông ấy sao?" Lâm Gia nghi ngờ hỏi.
Mira chậc chậc lắc đầu: "Không biết nên nói cô may mắn hay là xui xẻo. Tóm lại..... Cô đã bị gia trưởng trong nhà Đái Phổ danh giá nhìn trúng, gia tộc Đái Phổ có thế lực khổng lồ, rất có thể cấp trên sẽ cưỡng chế tăng thêm tên thượng tá Hoffman vào trong danh sách bạn đời của cô......"
"Chuyện này tuyệt đối sẽ không xảy ra!" Cửa đột nhiên bị người đẩy ra, Hoffman bước nhanh mà vào.
Anh đi thẳng tới trước mặt Mira, đưa tài liệu trong tay cho cô: "Bất luận kẻ nào cũng không có quyền bao trùm luật pháp, nhà Đái Phổ không thể ép buộc bất kỳ cô gái nào chấp nhận đàn ông của gia tộc tôi làm bạn đời. Thượng tá, đây là báo cáo kiểm tra sức khoẻ của tôi, chứng minh bệnh tim của tôi có tỷ lệ di truyền cho đời sau cực lớn, theo nghị viện hành chính của hợp chủng quốc đặc biệt chế định tiêu chuẩn chọn bạn đời cho Lâm Gia, tôi không có tư cách trở thành người được đề cử làm bạn đời của Lâm Gia, hơn nữa có thể nói tôi không có tư cách trở thành bạn đời của bất kỳ phụ nữ nào. Tôi mới từ tướng quân Grant tới đây, báo cáo cũng trình cho ông ấy xem, ông ấy đã bày tỏ chấp nhận. Cho nên, quý cô Lâm Gia không cần phải đi gặp ông ấy nữa. Kính mong ngài không nên nói những lời đó nữa, để tránh ảnh hưởng đến danh dự của Lâm Gia."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.