Tận Thế Đệ Nhất Công Hội

Chương 31: Đào người.

Vô Danh

01/09/2023

Edit: Nukaly

"Từ chức?" Vân Lan cầm phong thư kinh ngạc khó hiểu: “Phúc lợi đãi ngộ của công hội không tốt sao? Tại sao phải đi?"

thợ săn cấp B mới nhập hội chưa đến mười ngày cúi đầu xuống: “Không, đãi ngộ rất tốt, các thành viên cũng vô cùng thân thiết, chỉ là tôi đã có lựa chọn tốt hơn."

Vân Lan suy nghĩ một chút lại hỏi: “Sau khi rời đi anh định gia nhập công hội nào?”

Thợ săn cấp B hơi do dự một chút, nhẹ giọng trả lời: “Công hội Thần Quyến cấp A. Bọn họ sẽ cho tôi tiền lương cao hơn, cũng sẽ cung cấp trang bị hoàn mỹ hơn. Còn có... Nhiều thuốc hổi phục cấp bậc 'Hoàn mỹ'hơn."

Công hội Vĩnh Hằng có thể cho, công hội Thần Quyến cũng có thể cho.

Công hội Thần Quyến có thể cho, công hội Vĩnh Hằng lại không nhất định có thể cho. Bởi vì công hội mới sáng lập được một quãng thời gian ngắn nên còn chưa đủ nhân lực vật lực, phó bản từ cấp B trở lên tạm thời không có cách nào qua cửa, tài liệu hết sức thiếu thốn.

Mà dưới tháng ngày tích lũy đã tạo thành tồn kho phong phú, đây chính là ưu thế của công hội lâu năm.

"Tôi hiểu rồi." Vân Lan nhận đơn từ chức: “Nếu như anh đã thận trọng xem xét, cuối cùng vẫn quyết định rời đi thì tôi tôn trọng lựa chọn của anh."

"Thật xin lỗi." Thợ săn cấp B khom lưng tạ lỗi, sau đó bước nhanh ra khỏi phòng.

Một buổi sáng, Vân Lan nhận được tổng cộng bốn đơn từ chức, đối tượng toàn bộ là những thợ săn cấp B mới vào công hội không lâu.

"Công hội Thần Quyến cấp A nhìn chằm chằm vào công hội Vĩnh Hằng để đào người, xem ra đã có dự mưu từ sớm." Con ngươi của cô hơi trầm xuống: “Lẽ nào lúc trước bán ra thuốc 'Hoàn mỹ' không phải là hành động vô tình, mà là cố ý nhằm vào?"

Suy nghĩ một lát, cô quay đầu hỏi Ellen: “Người của công hội Thần Quyến có liên lạc với anh không?"

Ellen: "Có tới, chẳng qua là anh đã từ chối ngay tại chỗ."

Sẽ không phải tất cả các thợ săn cấp B và cấp B trở lên đều bị tìm đi?

Vân Lan căng thẳng trong lòng, trầm giọng nói: “Anh gọi Lưu Nhược Tuyết tới cho em, em có chuyện muốn hỏi cô ấy.”

Ellen: "Được."

**

"Hội trưởng, cô tìm tôi có việc?" Chỉ chốc lát sau, Lưu Nhược Tuyết xuất hiện trong phòng.

Vân Lan cũng không vòng vo, gọn gàng dứt khoát hỏi: “Gần đây công hội Thần Quyến có liên hệ với cô không?”

“Có.” Lưu Nhược Tuyết thành thật gật đầu.

“Vậy cô tính như nào? Có muốn đổi sang công hội cấp A làm việc không?” Vân Lan giống như nói chuyện phiếm nhắc đến.



"Không." Lưu Nhược Tuyết lắc đầu: “Mặc dù công hội Thần Quyến vô cùng có thành ý, nhưng mà chẳng qua là tôi đang ở công hội Vĩnh Hằng rất tốt, không có ý định đổi nơi làm.”

"Đoạn Cửu Thắng đã kín đáo đưa cho tôi một tấm danh thiếp, nói khi nào nghĩ thông suốt rồi có thể gọi điện thoại cho anh ta bất cứ lúc nào. Tôi cảm thấy không cần nên đã ném vào thùng rác rồi.”

"Không có gì.” Vân Lan cười hòa khí: “Sau khi rời khỏi đây cô giúp tôi gọi Từ Văn Thanh tới nhé."

"Được.” Lưu Nhược Tuyết thoải mái đáp lại.

Ellen: "... Hình như cô ấy không ý thức được đang có người muốn đào người của công hội chúng ta.”

Vân Lan: "Người mới ấy mà, mới vừa thức tỉnh, không thể biết mình được hoan nghênh bao nhiêu đâu.”

Dị năng công kích cấp A, có một vài người giàu có thậm chí còn bằng lòng trả lương một năm bảy chữ số giá cao mời thợ săn về làm chức hộ vệ đấy.

Tặng nhà tặng xe là một thao tác mua chuộc lòng người rất bình thường.

*

Mấy phút sau, Từ Văn Thanh bước vào cửa: “Hội trưởng Vân Lan, tôi có chuyện quan trọng cần phải báo với ngài.”

Vân Lan: "?"

"Công hội Thần Quyến cấp A có địch ý với công hội Vĩnh Hằng, có khả năng ra tay với những người khác." Từ Văn Thanh vô cùng nghiêm túc nói.

"Tối hôm qua lúc tôi đang đi về nhà, phó hội trưởng công hội Thần Quyến đã ngăn tôi lại, hứa dùng nhiều tiền để mời tôi gia nhập công hội của bọn họ."

"Vốn chuyện đào người này rất phổ biến, cũng giống như công việc của những người tìm kiếm tài năng chuyên gọi điện thoại mời chào dụ dỗ các nhân viên tại chức đổi nơi làm việc, chẳng qua là, giá cả bọn họ báo ra rất có độ công kích, tôi không thể không nghi ngờ bọn họ có mưu đồ khác."

"Đây là danh thiếp của Đoạn Cửu Thắng, phó hội trưởng công hội Thần Quyến đưa cho tôi."

Vân Lan nhận danh thiếp, xem xét cẩn thận rồi hỏi: “Vì sao anh không động tâm?"

Từ Văn Thanh nói một cách nghiêm túc: “Thợ săn cấp B luôn có tiền lương phong phú, làm lâu nhất định sẽ không thiếu tiền. Nhưng mà khi cuộc đời tôi quẫn bách nhất, người sẵn sàng giúp một tay chỉ có ngài."

Vân Lan nhìn chằm chằm vào anh ấy một lúc lâu: “Tôi thật sự rất vui vẻ vì mình đã không giúp lầm người.”

"Công hội Thần Quyến không có ý tốt, tốt nhất ngài nên chuẩn bị sớm, cẩn thận phòng bị." Từ Văn Thanh nhắc nhở.

"Đã muộn rồi." Vân Lan bày ra mấy đơn từ chức cô vừa mới nhận được: “Đã có bốn thợ săn cấp B xin nghỉ, động tác của đối phương nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng.”

Từ Văn Thanh cau mày: “Thiếu đi bốn người cấp B, sức chiến đấu còn lại không đủ để qua cửa phó bản cấp B."

Vân Lan: "Gần đây mọi người tập trung vào các phó bản cấp C và D đi vậy, tạm thời đừng vào phó bản cấp B.”

"Được."



**

Tại công hội Thần Quyến.

Phó hội trưởng Đoạn Cửu Thắng báo cáo tình trạng công hội gần đây: “Đã có 11 thợ săn cấp B và 2 thợ săn cấp A nhập hội. Đã có một thợ săn cấp S có ý định, trước mắt vẫn còn đang liên lạc."

Hội trưởng Giản Chính cười khẽ: “Đã từng dùng thuốc có cấp bậc 'Hoàn mỹ', ai còn có thể dùng được loại thuốc đẳng cấp 'Bình thường' được nữa? Đổi công hội chỉ còn là vấn đề thời gian."

 Đoạn Cửu Thắng: "Tôi đã bỏ ra một số tiền lớn sai người gia tăng tuyên truyền rồi. Tôi tin là chẳng bao nhiêu lâu nữa hiệu quả của thuốc đẳng cấp hoàn mỹ của chúng ta sẽ sớm được càng nhiều người biết tới.”

Giản Chính ý cười càng nồng, trên mặt lộ ra vẻ điên cuồng: “Lũng đoạn thuốc hổi phục cấp bậc 'Hoàn mỹ', thu nạp thêm nhiều thợ săn cao cấp, để công hội Thần Quyến cái xoay người trở thành công hội hàng đầu!”

“Mấy đứa cản đường —— ."

“Phải biến mất toàn bộ.”

Đoạn Cửu Thắng: "Tuân mệnh."

**

[ Mức độ "hoàn hảo" và mức độ "bình thường" rõ ràng là hai loại thuốc khác nhau! Hiệu quả của thuốc kém nhau quá nhiều! ]

[ Quá nhiều người muốn mua, tôi không giành được! Hi vọng công hội Thần Quyến bỏ mục số lượng hạn chế, mỗi ngày bán càng nhiều nhiều thuốc hồi phục ra hơn. ]

[ Đã canh me ba ngày rồi, cũng đã thất bại ba lần rồi. Cái gì cũng đừng nói nữa, tôi ngay lập tức đi chuẩn bị hồ sợ để xin vào đội đây ]



Trong một đêm, đầu đường cuối ngõ, khắp nơi đều có người nghị luận về công hội Thần Quyến và thuốc hồi phục đẳng cấp hoàn mỹ, đến cả công hội Vĩnh Hằng cũng náo nhiệt hẳn lên.

Càng ngày càng có có nhiều người đến thăm hỏi họ có thể đặt mua một lô thuốc phục hồi màu đỏ như máu do đích thân hội trưởng Vân Lan tự tay chế tác hay không.

Đối với chuyện này, Ngô Tĩnh nhất nhất đưa ra câu trả lời chắc chắn: “Có thể, nhưng phải mua ít nhất 20 chai, nguyên liệu cũng phải tự chuẩn bị, chỉ cần thanh toán bằng một số vật liệukhác mà thôi, có nhu cầu có thể đến chỗ tôi đăng ký."

Nghe vậy, các đoàn đội loại nhỏ thất vọng rời đi, người phụ trách của các công hội thì vô cùng phấn khởi lưu lại, muốn hỏi kĩ hơn các chi tiết nhỏ.

*

 

------oOo------

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tận Thế Đệ Nhất Công Hội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook