Tận Thế Kỳ Lạ: Thế Giới Ô Nhiễm Này Tôi Bảo Kê
Chương 3:
Cửu Thái Hoa Diệp
31/10/2024
Nhịn không được mà tạt một gáo nước lạnh: “Đi đón người thôi mà, có phải các cậu suy nghĩ nhiều quá rồi không?”
Lái xe Đào Hạo Hạo cười ha ha nói: "Cậu còn không biết đội trưởng của chúng ta sao? Nếu chỉ là đón người thì ai dám kêu cậu ấy chạy việc chứ?"
Tống Lương quay đầu lại, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm đội trưởng nhà mình, hy vọng anh đưa ra một lời giải thích.
Tạ Đồ bắt chéo chân, chống tay lên cửa sổ xe, cười theo nói: “Không phải nhiệm vụ của căn cứ, là tin tức người đưa tin truyền đến.”
“Theo thông tin tình báo, khu vực ô nhiễm số 6 đột nhiên lan rộng, gần đó có một căn cứ nhỏ đang di cư về phía bắc.”
Tạ Đồ: “Không lâu trước đây bọn họ vừa phân hoá ra một dẫn đường, nghe nói cấp bậc rất cao.”
Thố Tử nghe không hiểu, có ý gì?
"Người ta di dời thì liên quan gì tới chúng ta?"
Tống Lương trợn mắt nhìn cô ấy một cái: "Bên ngoài chỗ nào cũng có dị biến, di dời phải có đích đến. Muốn tìm một căn cứ lớn tiếp nhận bọn họ thì dẫn đường trong số bọn họ chính là tấm vé vào cửa."
Hơn nữa còn là dẫn đường chưa từng đăng ký tại bốn căn cứ chính.
Tất nhiên ai cướp được thì là của người đó.
"Tôi hiểu rồi, đội trưởng nói cướp người. Mà đám tai điếc các cậu nghe lầm rồi!" Thố Tử muốn cứu lấy tôn nghiêm, nghiêm túc nói.
Nghe vậy, Đào Hạo Hạo đạp ga: "Vậy nhất định chúng ta phải cướp được!"
…
Cùng lúc đó.
Ở một thị trấn biên giới nhỏ ngoài khu vực ô nhiễm số 6.
Những đám mây xám xịt và sương mù cuồn cuộn trên bầu trời, lan từ trung tâm ra bốn phương tám hướng. Sương mù dày lên từng lớp, giống như vô số xúc tu quằn quại.
Đám biến dị vẻ ngoài khủng bố đang hú hét phấn khích trong làn sương mù dày đặc.
Vô số quái vật đã bước ra khỏi khu vực bị ô nhiễm, đang tấn công thị trấn.
Bốn phía thị trấn được bao quanh bởi những bức tường cao, yên tĩnh như một thành phố chết.
Mọi người đã sơ tán toàn bộ 2 giờ trước.
“20 năm trước, vùng ô nhiễm số 6 vẫn còn cách chúng ta cả trăm km…”
Người đàn ông trung niên ngồi trên xe buýt nhìn thấy làn sương mù xám xịt cuồn cuộn qua cửa sổ phía xa, miệng lẩm bẩm tuyệt vọng.
Lái xe Đào Hạo Hạo cười ha ha nói: "Cậu còn không biết đội trưởng của chúng ta sao? Nếu chỉ là đón người thì ai dám kêu cậu ấy chạy việc chứ?"
Tống Lương quay đầu lại, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm đội trưởng nhà mình, hy vọng anh đưa ra một lời giải thích.
Tạ Đồ bắt chéo chân, chống tay lên cửa sổ xe, cười theo nói: “Không phải nhiệm vụ của căn cứ, là tin tức người đưa tin truyền đến.”
“Theo thông tin tình báo, khu vực ô nhiễm số 6 đột nhiên lan rộng, gần đó có một căn cứ nhỏ đang di cư về phía bắc.”
Tạ Đồ: “Không lâu trước đây bọn họ vừa phân hoá ra một dẫn đường, nghe nói cấp bậc rất cao.”
Thố Tử nghe không hiểu, có ý gì?
"Người ta di dời thì liên quan gì tới chúng ta?"
Tống Lương trợn mắt nhìn cô ấy một cái: "Bên ngoài chỗ nào cũng có dị biến, di dời phải có đích đến. Muốn tìm một căn cứ lớn tiếp nhận bọn họ thì dẫn đường trong số bọn họ chính là tấm vé vào cửa."
Hơn nữa còn là dẫn đường chưa từng đăng ký tại bốn căn cứ chính.
Tất nhiên ai cướp được thì là của người đó.
"Tôi hiểu rồi, đội trưởng nói cướp người. Mà đám tai điếc các cậu nghe lầm rồi!" Thố Tử muốn cứu lấy tôn nghiêm, nghiêm túc nói.
Nghe vậy, Đào Hạo Hạo đạp ga: "Vậy nhất định chúng ta phải cướp được!"
…
Cùng lúc đó.
Ở một thị trấn biên giới nhỏ ngoài khu vực ô nhiễm số 6.
Những đám mây xám xịt và sương mù cuồn cuộn trên bầu trời, lan từ trung tâm ra bốn phương tám hướng. Sương mù dày lên từng lớp, giống như vô số xúc tu quằn quại.
Đám biến dị vẻ ngoài khủng bố đang hú hét phấn khích trong làn sương mù dày đặc.
Vô số quái vật đã bước ra khỏi khu vực bị ô nhiễm, đang tấn công thị trấn.
Bốn phía thị trấn được bao quanh bởi những bức tường cao, yên tĩnh như một thành phố chết.
Mọi người đã sơ tán toàn bộ 2 giờ trước.
“20 năm trước, vùng ô nhiễm số 6 vẫn còn cách chúng ta cả trăm km…”
Người đàn ông trung niên ngồi trên xe buýt nhìn thấy làn sương mù xám xịt cuồn cuộn qua cửa sổ phía xa, miệng lẩm bẩm tuyệt vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.