Tận Thế Lạt Văn Vật Hi Sinh Tu Chân Ký
Chương 22: Chương 16.1
Nhu Nạo Khinh Mạn
27/04/2016
Editor: Thuỷ Nguyệt Lam
Sau khi đã bàn bạc xong xuôi mọi thứ, tất cả mọi người đều dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị xuất phát, Trình Dung quay đầu liếc một cái nhìn Tô Ngưng Mi, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Tô Ngưng Mi cười cười vẫy tay nhìn cô ta. Rốt cuộc Trinh Dung cũng cắn răng quay đầu đi.
Trần Đức Thanh từ khi chuẩn bị đến lúc lên xe cũng không liếc nhìn lấy một lần, lại càng không nói một lời với Tô Ngưng Mi, rất rõ ràng nhanh chóng kéo Trình Văn Quân lên xe. Trình Văn Quân quay đầu một cái nhìn Tô Ngưng Mi, thần sắc mang theo vài phần không rõ, đường như còn mang theo một tia sám hối.
Mọi người đi rồi, Tô Ngưng Mi đứng dậy đóng cửa phòng lại, đi đến bên cạnh cửa sổ nhìn xuống phía dưới. Bởi vì có cả xe công cộng và xe tải nên mấy người kia không quyết định được nên đi xe nào thành ra phát sinh tranh chấp. Cuối cùng Trình Dung quyết định dùng cả hai chiếc xe để khi tối đến tất cả mọi người có nghỉ ngơi ngay trên xe.
Nhìn thấy hai chiếc xe dứt khoát ra đi, Tô Ngưng Mi cũng thở phào, rốt cuộc nàng cũng có thể tránh xa nữ chủ Trình Dung, hi vọng sau này nhân vật nữ phụ như nàng sẽ không phải gặp những chuyện không may mắn nữa.
Tô Ngưng Mi vừa mới xoay người quay đầu lại đã thấy Tưởng Nhật đang hôn trộm Hàn Bảo, mặt Hàn Bảo đỏ bừng lên, Tưởng Nguyệt đứng ở một bên che miệng cười trộm.
Tô Ngưng Mi cũng nở nụ cười theo, Hàn Bảo nghe thấy tiếng cười liền giận dữ trừng mắt nhìn Tưởng Nhật, dậm mạnh chân chạy đi ngồi xuống ghế sofa. Tô Ngưng Mi cũng ngồi xuống theo, lại vẫy tay để Tưởng Nhật, Tưởng Nguyệt đi tới ngồi xuống sofa. Dáng vẻ mấy đứa nhóc này cũng chỉ mới 20 tuổi, khuôn mặt vẫn còn nét non nớt, ở thế giới tận thế này mà họ vẫn giữ được bản tính như vậy là một sự đáng quý.
Tô Ngưng Mi đợi ba người ngòi xuống ghế sofa rồi mới mở miệng nói: "Bây giờ nơi này chỉ còn lại bốn người chúng ta, chị tính toán ở đây chờ ông ngoại sau đó sẽ đi căn cứ thành phố G, các em có tính toán gì không? Đến lúc đó sẽ đi cùng chị hay vẫn ở lại đây?"
Thân hình Hàn Bảo hơi nghiêng về phía trước: "Em muốn ở cùng chị Tiểu Mi, dù sao người nhà em cũng đã mất hết, chỉ còn lại một mình em." hốc mắt Hàn Bảo hồng hồng, thương tâm nói. Tận thế vừa mới đến cả ba và mẹ cô đều nhiễm bệnh độc nháy mắt trở thành zombie, nếu không phải cô có thói quen khoá trái cửa khi ngủ, chỉ sợ cô đã sớm bị ba mẹ cắn chết. Cứ để thế tới nửa tháng sau cô mới có thể nhẫn tâm giết ba mẹ đã trở thành zombie của mình sau đó cô gặp được Trình Dung và Vu Hạo Tĩnh khi hai người họ đang đi thanh lý từng tầng lầu.
"Chị Tiểu Mi, chúng em cũng muốn đi theo chị...." Trong lòng Tưởng Nhật, Tưởng Nguyệt cũng buồn buồn, người nhà hai cậu đã trở thành zombie từ ngày đầu tiên tận thế tiến đến.
Chờ thêm một lúc cho cảm xúc mọi người tốt lên Tô Ngưng Mi mới tiếp tục nói: "Chúng ta cũng không còn lại bao nhiêu đồ ăn, cũng không biết đến khi nào thì người nhà của chị mới đến được đây, cho nên theo chị thì ngày mai chúng ta bắt đầu đi thu thập vật tư ở những khu nhà gần đây, buổi sáng thu thập vật tư, buổi chiều sẽ tu luyện dị năng." Về sau ba người bọn họ là đồng đội của nàng, Tô Ngưng Mi tính toán nói cho ba người họ biết tác dụng của tinh hạch. Kỳ thật Tô Ngưng Mi có hoài nghi Trình Dung đã biết cách sử dụng tinh hạch từ lâu, dù sao dị năng của cô ta tăng cấp quá nhanh, hơn nữa Trình Dung sớm đã thu thập tinh hạch rồi.
Cả ba người kia đều sửng sốt: "Chị Tiểu Mi, chị nói tu luyện dị năng hả? Còn có thể tu luyện dị năng sao? Không phải tích luỹ kinh nghiệm trong chiến đấu rồi từ từ thăng cấp dị năng à?"
Tô Ngưng Mi lấy ra một tinh hạch màu đen từ túi tiền của mình rồi đưa qua đưa lại tinh hạch trước mắt ba người, cười nói: "Đương nhiên không phải, thức tỉnh giả đều có thể dựa vào tinh hạch này để tu luyện, còn cách tích luỹ kinh nghiệm trong chiến đấu để tăng cấp dị năng quả thật quá chậm, sử dụng tinh hạch thì dị năng sẽ tăng cấp nhanh hơn, hơn nữa cách này cũng không có tác dụng phụ. Rất đơn giản, chỉ cần nắm giữ tinh hạch trong tay, dùng tinh thần lực cảm thụ nó, sau đó sẽ cảm thấy có một dòng nhiệt đang di chuyển ở lòng bàn tay, dẫn dắt nguồn nhiệt cho nó tiến vào trong cơ thể của mình là được. Về phần quá trình thực hiện thì chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời, các em từ từ luyện tập rồi sẽ biết cách dẫn dắt năng lượng vào trong cơ thể. Hấp thu tinh hạch cũng có thể cấp tốc khôi phục tinh thần lực trong cơ thể nên nó rất hữu ích trong khi chiến đấu."
Ba người kia nghe vậy thì mở to hai mắt, dựa theo cách Tô Ngưng Mi nói, nắm tinh hạch trong tay, nhắm mắt lại bắt đầu cảm thụ năng lượng bên trong tinh hạch, Tô Ngưng Mi cũng không quấy rầy họ nữa, nàng trở về phòng khoá trái cửa lại đi vào trong không gian tu luyện. Qua vài giờ, ngoài cửa vang lên tiếng gọi của Hàn Bảo: "Chị Tiểu Mi, chị ra ngoài ăn cơm đi."
Tô Ngưng Mi ra khỏi phòng thấy trên tay Hàn Bảo đang bưng một bắt mì ăn liền hơi nóng bốc lên nghi ngút. Hàn Bảo cười cười, đưa bắt mì trong tay cho nàng: "Chị Tiểu Mi, mì này là em dùng khí than còn lại trong nhà Tưởng Nhật để nấu nước nóng, nhân lúc mì còn nóng, chị mau ăn đi."
Tô Ngưng Mi nói cảm ơn, nhận bát mì rồi đi xuống phòng khách. Tưởng Nhật, Tưởng Nguyệt đang ăn mì như hổ đói. Tưởng Nhật nhìn thấy Tô Ngưng Mi thì tuoi cười sáng lạn, quệt miệng một cái, nói: "Chị Tiểu Mi, không ngờ tinh hạch kia hữu dụng như vậy, em cảm thấy tinh thần lực trong cơ thể đã tăng lên không ít."
Tô Ngưng Mi dùng nĩa xúc mì lên ăn rồi nói: "Đương nhiên là hữu dụng rồi. Sau này giết zombie nhớ lấy tinh hạch trong não của chúng ra, đại khái khoảng 200 cái tinh hạch là đủ cho dị năng mấy đứa tăng lên cấp 2 rồi".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.