Tận Thế: Sống Lại Một Kiếp, Ăn Một Trảm Của Ta
Chương 41: Nam chính?
Sâu Nhỏ Bé
09/08/2024
Tiếng nổ lớn đã gây nên sự chú ý của mọi người, có điều tuyết phủ trắng mọi thứ, tầm nhìn bị cản trở khiến Lăng Tú chẳng thể quan sát được gì.
“Là người quân đội sao?”
Bộ đàm truyền đến tiếng của Liễu Nguyệt Vân.
“Có lẽ đi, không thể chắc chắn 100%.Mọi người đều ở trong nhà chờ đợi, chỉ vài tiếng sau, tiếng xe ngày càng gần, Lăng Tú nhìn lờ mờ qua bão tuyết dường như là một chiếc xe tăng.
Chiếc xe tiến đến biệt thự Chu Mộng Dao đang ở, cũng chính là toà nhà của tên quan chức cấp cao.
“Có ta ở đây, Chu tiểu thư không cần sợ hãi.” Lăng Tú nói qua bộ đàm trấn an, bản thân nàng từ trong nhà quan sát tất cả mọi động tĩnh.
Tầm nửa tiếng sau, tiếng xe tiến tới ngày càng gần, là một chiếc xe bọc thép hiện đại.
“Đã tới nhà của bí thư, mau vào.”
Hơn hai chục người nhanh nhẹn di chuyển vào gần phạm vi. Trên xe cũng có người, khoảng tầm hai chục, tất cả đều mang theo vũ khí.
Chu Mộng Dao bước ra, tên chỉ huy cấp cao bước xuống hỏi khẽ.
“Chu tiểu thư?”
“Ngươi có quen ta sao?”
Chỉ huy ra hiệu mọi người dừng lại, vẻ vui mừng hiện ra trên khuôn mặt hắn.
“Haha Long mỗ đã từng có diễm phúc gặp Chu tiểu thư một lần hai năm trước. Lần đầu tiên Chu tiểu thư đi dự tiệc liên hoan phim”
Đó là lễ liên hoan phim chúc mừng bộ phim đầu tiên thành công của nàng, không quá nhiều người tới tham dự.
“Ngươi là?”“Ta lúc đó là bảo tiêu của Tô tiểu thư”
Chu Mộng Dao dường như có chút ký ức, nàng tính nói gì đó thì Liễu Nguyệt Vân một bên đi tới.
“Có chuyện gì sao?”
Nhìn thấy Liễu Nguyệt Vân, ánh mắt tên chỉ huy sáng lên.
“Vân nhi, là muội sao?”
“Ngươi là... Long sư huynh?”
Khuôn mặt tên chỉ huy lại càng hiện rõ sự vui vẻ. 1
“Đúng vậy là ta, muội biết người ở ngôi nhà này đi đâu không?”
“Người ở trong ngôi nhà này? Hắn đã hoá thành xác sống bị ta giết chết.
Lăng Tú từng nói qua ở khu dân cư này người ngoại trừ biến thành xác sống còn lại đều bị nàng giết chết, Liễu Nguyệt Vân tuy không rõ vị bí thư này là xác sống hay bị giết nhưng bản năng nàng bảo vệ Lăng Tú.
“Đại sự không ổn rồi, người chết là Hách bí thư”
“Có chuyện gì sao sư huynh?”
“Nơi này nhiều người, vào trong rồi nói.
Lăng Tú một bên nghe lén hơi trầm tư. Tên có chữ Long, cùng lúc nhận biết hai cô gái xinh đẹp, lúc trước còn là bảo tiêu, bây giờ lại là chỉ huy cấp cao.Nyile thế nào cũng giống mô bản nhân vật chính đã từng đọc qua. Nhưng nếu
hắn là nhân vật chính của thế giới này, vậy nàng là ai? Nhân vật phụ? Người qua đường? Đây liệu có phải một hành tinh thật sự hay chỉ là quyển tiểu thuyết. Nếu vậy trận tận thế này tại sao lại bắt đầu? Vô số câu hỏi nổi lên, rồi đột nhiên Lăng Tú khựng lại, giống như bị thứ gì hoặc điều gì đó vô hình ngăn cản. (3
Bên trong căn biệt thự Chu Mộng Dao đang ở, người quân đội bắt đầu đi lục soát toà biệt thự này. Chỉ huy cấp cao họ Long, tên Ngạo Thiên. Hắn lúc này nói chuyện với Liễu Nguyệt Vân và Chu Mộng Dao.
“Hách bí thư là một người nắm giữ chìa khoá quan trọng cho chiến dịch thanh lọc xác sống lần này. Rất nhiều nhà khoa học đã và đang nghiên cứu cách để ức chế virut xác sống. Con trai của Hách bí thư đã từng nghiên cứu một loại huyết thanh từ rất nhiều năm về trước. Có điều lúc đó hắn còn quá trẻ sợ rằng bị lộ sẽ không tốt nên đưa cho Hách bí thư quản lý bí mật này”
“Nếu là bí mật của chính phủ, tại sao lại nói cho chúng ta nghe?"
“Ta tin tưởng nhân phẩm của Chu tiểu thư, lại càng tin tưởng sư muội.
Long Ngạo Thiên nở nụ cười tự tin, khoé miệng hơi chút nghiêng qua một bên. Vì bọn họ đã vào trong biệt thự nên Lăng Tú không thể nghe thấy hay quan sát, nếu không Lăng Tú hẳn lại thêm nghi ngờ nhân sinh.
Vài người bên Chu Mộng Dao đều đang bị nghiêm ngặt kiểm tra đứng ở một góc xa, bọn hắn không thể nghe rõ cuộc trò chuyện. Hoắc Thục Minh suy nghĩ trong đầu nảy nhanh, hắn nghĩ đây là cơ hội để hắn thoát khỏi nơi này.
“Thưa ngài, liệu ta có thể đi cùng ngài sao?”
Hắn quay qua nói với tên lính, ánh mắt đầy sự khúm núm cầu khẩn.
“Nếu chỉ huy đồng ý. dù sao chúng ta nhiệm vụ cũng là cứu người sống sót về căn cứ. Ngươi cứ yên tâm.”
Tên lính vỗ vỗ vài cái lên vai Hoắc Thục Minh, Hoắc Như Ngọc ngây ngô hỏi.
“Papa, người không muốn ở với chúng con sao?”
“Như Ngọc ngoan, các chú ấy thuộc nhà nước đều rất tốt, họ sẽ đón chúng ta đi. Gia đình chúng ta lại cùng quây quần đoàn tụ.”
Hoắc Thục Minh cười hiền từ, nhìn thế nào cũng giống một người cha yêu thương con cái của mình khiến người quân nhân bên cạnh cũng có chút cảm động. Do hắn cũng có một cô con gái nhỏ nhưng đáng tiếc đã hoá xác sống.
“Ài, cha con các ngươi sống đến bây giờ cũng không dễ dàng. Nếu tới căn cứ, chỉ cần làm việc, kiểu gì cũng sẽ đủ ăn, hơn nữa còn được bảo vệ rất an toàn.”
“Ta tin tưởng các ngài. Như Ngọc, mau cảm ơn chú đi.
“Như Ngọc cảm ơn chủ quân nhân.
Một bên Dương Tân cùng Minh Phương nhìn thấy Hoắc Thục Minh lợi dụng con gái để lấy lòng người khác đều thấy khinh bỉ ông ta, Hoắc Thuy Đông im lặng, hắn một bên cảm giác hành động của cha giống như không quá thật, một bên lại cảm thấy chỉ cần muội muội an toàn là được.
“Là người quân đội sao?”
Bộ đàm truyền đến tiếng của Liễu Nguyệt Vân.
“Có lẽ đi, không thể chắc chắn 100%.Mọi người đều ở trong nhà chờ đợi, chỉ vài tiếng sau, tiếng xe ngày càng gần, Lăng Tú nhìn lờ mờ qua bão tuyết dường như là một chiếc xe tăng.
Chiếc xe tiến đến biệt thự Chu Mộng Dao đang ở, cũng chính là toà nhà của tên quan chức cấp cao.
“Có ta ở đây, Chu tiểu thư không cần sợ hãi.” Lăng Tú nói qua bộ đàm trấn an, bản thân nàng từ trong nhà quan sát tất cả mọi động tĩnh.
Tầm nửa tiếng sau, tiếng xe tiến tới ngày càng gần, là một chiếc xe bọc thép hiện đại.
“Đã tới nhà của bí thư, mau vào.”
Hơn hai chục người nhanh nhẹn di chuyển vào gần phạm vi. Trên xe cũng có người, khoảng tầm hai chục, tất cả đều mang theo vũ khí.
Chu Mộng Dao bước ra, tên chỉ huy cấp cao bước xuống hỏi khẽ.
“Chu tiểu thư?”
“Ngươi có quen ta sao?”
Chỉ huy ra hiệu mọi người dừng lại, vẻ vui mừng hiện ra trên khuôn mặt hắn.
“Haha Long mỗ đã từng có diễm phúc gặp Chu tiểu thư một lần hai năm trước. Lần đầu tiên Chu tiểu thư đi dự tiệc liên hoan phim”
Đó là lễ liên hoan phim chúc mừng bộ phim đầu tiên thành công của nàng, không quá nhiều người tới tham dự.
“Ngươi là?”“Ta lúc đó là bảo tiêu của Tô tiểu thư”
Chu Mộng Dao dường như có chút ký ức, nàng tính nói gì đó thì Liễu Nguyệt Vân một bên đi tới.
“Có chuyện gì sao?”
Nhìn thấy Liễu Nguyệt Vân, ánh mắt tên chỉ huy sáng lên.
“Vân nhi, là muội sao?”
“Ngươi là... Long sư huynh?”
Khuôn mặt tên chỉ huy lại càng hiện rõ sự vui vẻ. 1
“Đúng vậy là ta, muội biết người ở ngôi nhà này đi đâu không?”
“Người ở trong ngôi nhà này? Hắn đã hoá thành xác sống bị ta giết chết.
Lăng Tú từng nói qua ở khu dân cư này người ngoại trừ biến thành xác sống còn lại đều bị nàng giết chết, Liễu Nguyệt Vân tuy không rõ vị bí thư này là xác sống hay bị giết nhưng bản năng nàng bảo vệ Lăng Tú.
“Đại sự không ổn rồi, người chết là Hách bí thư”
“Có chuyện gì sao sư huynh?”
“Nơi này nhiều người, vào trong rồi nói.
Lăng Tú một bên nghe lén hơi trầm tư. Tên có chữ Long, cùng lúc nhận biết hai cô gái xinh đẹp, lúc trước còn là bảo tiêu, bây giờ lại là chỉ huy cấp cao.Nyile thế nào cũng giống mô bản nhân vật chính đã từng đọc qua. Nhưng nếu
hắn là nhân vật chính của thế giới này, vậy nàng là ai? Nhân vật phụ? Người qua đường? Đây liệu có phải một hành tinh thật sự hay chỉ là quyển tiểu thuyết. Nếu vậy trận tận thế này tại sao lại bắt đầu? Vô số câu hỏi nổi lên, rồi đột nhiên Lăng Tú khựng lại, giống như bị thứ gì hoặc điều gì đó vô hình ngăn cản. (3
Bên trong căn biệt thự Chu Mộng Dao đang ở, người quân đội bắt đầu đi lục soát toà biệt thự này. Chỉ huy cấp cao họ Long, tên Ngạo Thiên. Hắn lúc này nói chuyện với Liễu Nguyệt Vân và Chu Mộng Dao.
“Hách bí thư là một người nắm giữ chìa khoá quan trọng cho chiến dịch thanh lọc xác sống lần này. Rất nhiều nhà khoa học đã và đang nghiên cứu cách để ức chế virut xác sống. Con trai của Hách bí thư đã từng nghiên cứu một loại huyết thanh từ rất nhiều năm về trước. Có điều lúc đó hắn còn quá trẻ sợ rằng bị lộ sẽ không tốt nên đưa cho Hách bí thư quản lý bí mật này”
“Nếu là bí mật của chính phủ, tại sao lại nói cho chúng ta nghe?"
“Ta tin tưởng nhân phẩm của Chu tiểu thư, lại càng tin tưởng sư muội.
Long Ngạo Thiên nở nụ cười tự tin, khoé miệng hơi chút nghiêng qua một bên. Vì bọn họ đã vào trong biệt thự nên Lăng Tú không thể nghe thấy hay quan sát, nếu không Lăng Tú hẳn lại thêm nghi ngờ nhân sinh.
Vài người bên Chu Mộng Dao đều đang bị nghiêm ngặt kiểm tra đứng ở một góc xa, bọn hắn không thể nghe rõ cuộc trò chuyện. Hoắc Thục Minh suy nghĩ trong đầu nảy nhanh, hắn nghĩ đây là cơ hội để hắn thoát khỏi nơi này.
“Thưa ngài, liệu ta có thể đi cùng ngài sao?”
Hắn quay qua nói với tên lính, ánh mắt đầy sự khúm núm cầu khẩn.
“Nếu chỉ huy đồng ý. dù sao chúng ta nhiệm vụ cũng là cứu người sống sót về căn cứ. Ngươi cứ yên tâm.”
Tên lính vỗ vỗ vài cái lên vai Hoắc Thục Minh, Hoắc Như Ngọc ngây ngô hỏi.
“Papa, người không muốn ở với chúng con sao?”
“Như Ngọc ngoan, các chú ấy thuộc nhà nước đều rất tốt, họ sẽ đón chúng ta đi. Gia đình chúng ta lại cùng quây quần đoàn tụ.”
Hoắc Thục Minh cười hiền từ, nhìn thế nào cũng giống một người cha yêu thương con cái của mình khiến người quân nhân bên cạnh cũng có chút cảm động. Do hắn cũng có một cô con gái nhỏ nhưng đáng tiếc đã hoá xác sống.
“Ài, cha con các ngươi sống đến bây giờ cũng không dễ dàng. Nếu tới căn cứ, chỉ cần làm việc, kiểu gì cũng sẽ đủ ăn, hơn nữa còn được bảo vệ rất an toàn.”
“Ta tin tưởng các ngài. Như Ngọc, mau cảm ơn chú đi.
“Như Ngọc cảm ơn chủ quân nhân.
Một bên Dương Tân cùng Minh Phương nhìn thấy Hoắc Thục Minh lợi dụng con gái để lấy lòng người khác đều thấy khinh bỉ ông ta, Hoắc Thuy Đông im lặng, hắn một bên cảm giác hành động của cha giống như không quá thật, một bên lại cảm thấy chỉ cần muội muội an toàn là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.