Tận Thế, Ta Có Được Ảo Tưởng Cụ Hiện Dị Năng
Chương 24: Lý Mai Quyên
Quang Thánh Chiến
27/05/2024
Sau khi ra chung cư, Thiên Minh liền liên lạc với Lê nhất để hỏi thăm tình huống.
Hôm trước Lê nhất cũng đã hoàn thành càn quét zombie xung quanh 3 km khu chung cư, Thiên Minh thấy hắn rảnh rỗi nên cũng giao cho hắn nhiệm vụ mới.
Lúc này Lê nhất đang đứng ở trong một mini siêu thị, xung quanh là các quầy hàng bị vỡ tung, tán loạn khắp nơi, trên sàn nhà và vách tường đều có lỗ đạn, trên sàn nhà nằm 6 cổ thi thể đã bị thối rữa, trong đó có 4 Nam và một nữ, lúc này một robot t-800 đi vào báo cáo mình phát hiện thêm 7 thi thể không còn nguyên vẹn nữa ở xung quanh siêu thị. Lê nhất đang nghe T-800 báo cáo thì
Két…
Âm thanh phát ra từ phòng nhân viên của siêu thị, mặc dù rất nhỏ nhưng mà đối với Lê nhất robot T-3000 mà nói nó cũng không phải nhỏ, Lê nhất lập tức tiến vào trong phòng, quan sát xung quanh, nhưng không thấy ai, Lê nhất đi vài bước về phía cửa sổ, thì phát hiện dưới chân không đúng, hẳn liền cuối người xuống rà quét dưới chân sàn nhà, thì phát hiện một cánh cửa ngầm, không cho dự Lê nhất liền mở tung cửa ngầm, sau đó phóng xuống, xung quanh hắn liền xuất hiện rất nhiều kệ hàng trống không, không chờ hắn đứng vững, một bóng đen liền lao ra ôm chầm lấy hắn, hét lớn:" Đi mau", thêm một bóng đen lao ra tiến về phía cầu thang chuẩn bị leo ra hầm ngầm. Lê Nhất thấy vậy liền di chuyển xuyên qua người cản đường, đến trước mặt cô gái đang chạy trốn, sau đó mỉm cười nói:" xin mọi người bình tĩnh, tôi tên Lê Nhất, tôi không có ác ý làm hại hai người, tôi đến đây theo lệnh của chúa tể Thiên Minh đề tiếp đón những người bạn của ngài ".
Trần Mỹ Hạnh và Mai Quyên đều bị chiêu thức ấy của Lê Nhất làm sững sờ, nghe thấy lời hắn nói 2 người liền dừng lại, Trần Mỹ Hạnh như nhớ ra điều gì, liền lên tiếng:" có phải cái cậu con trai mà tuần trước từng đến đây ở qua đêm phải không? "
Lê nhất liền trả lời:" Đúng vậy, chính là chúa tể "
Nghe vậy Trần Mỹ Hạnh liền mừng như điên, Thiên Minh cho cô cảm giác rất khắc sâu, nên cô không thể nào quên được, chồng của cô từng nói " Thiên Minh khí chất bất phàm, trong người còn mang năng lực, tương lai có thể làm ra đại sự, nếu em có thể gặp cậu ấy một lần nữa thì hãy luôn giữ mối quan hệ tốt với cậu ta", nghĩ đến chồng của mình cô liền rơi lệ, buồn bã.
Đúng lúc này, Lê Nhất liền nhận được tín hiệu liên lạc từ Thiên Minh, nghe Thiên Minh hỏi thăm tình hình nhiệm vụ, Lê Nhất y như thật báo cáo cho Thiên Minh, cậu sau khi nghe được chỗ siêu thị mini bị phá hủy, sắc mặt bình tĩnh dặn dò Lê nhất ở đó chờ cậu đến, nêu có Bình ca ở đây nhìn thấy thần sắc của cậu bây giờ liền biết, cậu phẫn nộ rùi, vô cùng phẫn nộ, Thiên Minh liền mặc lên cơ giáp Mark 2 rùi bay đi.
Khoản 10 giây sau, Thiên Minh liền đáp xuống bãi đậu xe của siêu thị, cậu thu hồi bộ giáp lại vào trong không gian ảo tưởng, nhìn xung quanh hoan tàn, cậu được T-800 hộ về đi vào trong siêu thị, bước vào trong đập vào mắt là khắp nơi đổ nát, vết máu, vết đạn bắn khắp nơi, trên đất nằm đầy thi thể đã thối rửa, cậu nhìn kỹ liền nhận ra, đây không phải là những người đã cùng cậu qua đêm ở siêu thị sao. Một gương mặt tiếp tục ánh vào mắt của cậu đây không phải là “chú Quang” sao. Cậu nghĩ đến lần đầu tiên ra nhà sau khi virus zombie bùng nổ để tìm kiếm thức ăn, cùng buổi tối ở chung tràn đầy ấm áp, tuy chỉ có qua 1 đêm ở chung nhưng mà hình ảnh đó luôn khắc sâu trong tâm trí cậu không thể xóa nhòa. Cậu lại nhìn hình ảnh thảm trạng trước mắt này, một cổ lửa giận đang cháy trong tim của cậu, càng cháy, càng lớn không thể ngăn cản, mặt ngoài của cậu thì càng lúc càng bình tĩnh đến mức như không có tình cảm.
Lúc này, Lê nhất mang theo Trần Mỹ Hạnh và Mai Quyên đến, sau đó cung kính đứng bên cạnh Thiên Minh
Trần Mỹ Hạnh nhìn thấy Thiên Minh liền hỏ:i
" Là cháu à Thiên Minh?"
Thiên Minh ánh mắt dịu dàng nhìn Trần Mỹ Hạnh trả lời: " Là cháu đây dì Hạnh, nơi này đã xảy ra chuyện gì, tại sao mọi người đều chết rồi vậy dì"
Trần Mỹ Hạnh không trả lời Thiên Minh mà nhìn về một bộ thi thể, sau đó đi đến quỳ xuống, nước mắt của cô bắt đầu chảy, cô bắt đầu khóc lớn, Thiên Minh cũng không thúc giục, qua một lúc lâu cô bắt đầu kể ra sự việc
Vào 2 ngày trước, chồng cô là Trương Đình Quang trong lúc đi ra xem xét zombie thì phát hiện Mai Quyên ngất xỉu nằm bên cạnh siêu thị, hên là mấy hôm nay ít có zombie xuất hiện ở đây nên mới không bị ăn, chồng của cô có lòng tốt mang Mai Quyên về chăm sóc, trưa hôm đó một người thanh niên mặc áo quân đội chạy đến gần siêu thị, phát hiện đám người nên hỏi thăm có gặp một cô gái ngất xỉu cậu để gần đây không, nghe vậy mọi người liền nói họ đã cứu cô gái, còn để ở trong siêu thị, người lính liền dặn họ nếu có ai đến hỏi trừ cậu ra thì không được nói ra cô gái ở đây. Nói rồi người lính liền đi ra siêu thị biến mất. Tối hôm đó, có 10 người đeo khẩu trang, trên tay có súng, không nói 2 lời liền xong vào bên trong, họ khống chế lại mọi người, lúc này Trương Đình Quang đang cũng vợ ở trong phòng nhân viên thấy cảnh này liên nói cô dẫn theo Mai Quyên đi vào phòng ngầm trốn, cô nghe lời liền trốn vào phòng ngầm, sau đó cô liền nghe tiếng súng, sau đó là tiếng mèo biến dị kêu, hỗn loạn vô cùng, cô càng không dám ra tiếng động lớn, một khoản thời gian sau Mai Quyên liền tỉnh lại, cô kể hết chuyện đang xảy ra cho Mai Quyên, sau đó 2 người liền chờ đến Lê nhất tiến vào hầm ngầm.
Nghe đến đây Thiên Minh gật đầu tỏ vẻ mình đã rõ ràng, rồi cậu nói với Trần Mỹ Hạnh:" Dì Hạnh sau này dì hãy đi theo cháu, cháu sẽ bảo vệ dì an toàn", nói xong Thiên Minh quay sang Mai Quyên, ánh mắt hờ hững nhìn kỹ cô.
Mai Quyên có vóc dáng thon gầy, khuôn mặt thanh tú không quá nổi bật, nhưng mà nhìn quần áo tương đối sạch sẽ của cô liền biết thân phận cũng không đơn giản, trong tận thế do thiếu điện, thiếu nước phần lớn người rất ít có cơ hội tắm rửa, giặc giũ, vì vậy thân phận người này không phú thì quý.
Mai Quyên cũng đang quan sát Thiên Minh, người đàn ông trẻ tuổi trước mắt này cho cô cảm giác đầu tiên là muốn thân cận, sau đó là thần bí, cường đại, khí tràng còn rất mạnh, bị ánh mắt của Thiên Minh nhìn cô cảm giác rất áp lực rất mạnh, còn mạnh hơn cha của cô nữa.
Thiên Minh nhìn Mai Quyên một lúc lâu đến lúc cô sắp không chịu nổi thì lên tiếng:" cô là ai?cô đến đây với mục đích gì?, cô có biết là ai giết nhóm Chú Quang không?", ba câu hỏi liên tiếp được cậu đưa ra
Mai Quyên không tự chủ được theo bản năng trả lời:" tôi là lý Mai Quyên, con gái của Lý Tín chủ quản của khu tránh nạn Thành phố Hồ Minh, trong lúc theo quân đội đi tìm vật tư, thì bị người phục kích trốn chạy đến nơi này, tôi không biết là ai sẽ giết nhóm Chú Quang nhưng có tình nghi lớn nhất chính là nhóm người đã phục kích tôi", sau khi cô nói xong áp lực trên người chợt biến mất, làm cô thở ra một hơi, vô lực ngồi xuống trên sàn, mồ hôi chảy ướt cả lưng.
Thiên Minh sau khi nghe được đáp án thì rơi vào trầm tư, nhớ lại
Khu tránh nạn thành phố Hồ Minh được chính phủ tạo ra và quản lý nhằm cứu giúp những người vô gia cư và những dân tị nạn khác không có khả năng tự bảo vệ mình khỏi Thiên Tai, khu tránh nạn nằm sâu dưới lòng đất, được cải tạo từ hầm trú ẩn hạt nhân, sức chứa lên đến 1 triệu người và có gần 10.000 cảnh sát và quân đội giữ gìn trật tự. Lúc trước Thiên Minh cũng từng có ý định đến nơi tránh nạn Hồ Minh để trú ẩn, nhưng mà thấy đến nơi tránh nạn còn phải chịu sự ước thúc quản lý gắt gao nên thôi, tính cậu vốn thích tự do ở một mình cũng không sao nhưng mà gò bó thì lại không chịu được.
Hôm trước Lê nhất cũng đã hoàn thành càn quét zombie xung quanh 3 km khu chung cư, Thiên Minh thấy hắn rảnh rỗi nên cũng giao cho hắn nhiệm vụ mới.
Lúc này Lê nhất đang đứng ở trong một mini siêu thị, xung quanh là các quầy hàng bị vỡ tung, tán loạn khắp nơi, trên sàn nhà và vách tường đều có lỗ đạn, trên sàn nhà nằm 6 cổ thi thể đã bị thối rữa, trong đó có 4 Nam và một nữ, lúc này một robot t-800 đi vào báo cáo mình phát hiện thêm 7 thi thể không còn nguyên vẹn nữa ở xung quanh siêu thị. Lê nhất đang nghe T-800 báo cáo thì
Két…
Âm thanh phát ra từ phòng nhân viên của siêu thị, mặc dù rất nhỏ nhưng mà đối với Lê nhất robot T-3000 mà nói nó cũng không phải nhỏ, Lê nhất lập tức tiến vào trong phòng, quan sát xung quanh, nhưng không thấy ai, Lê nhất đi vài bước về phía cửa sổ, thì phát hiện dưới chân không đúng, hẳn liền cuối người xuống rà quét dưới chân sàn nhà, thì phát hiện một cánh cửa ngầm, không cho dự Lê nhất liền mở tung cửa ngầm, sau đó phóng xuống, xung quanh hắn liền xuất hiện rất nhiều kệ hàng trống không, không chờ hắn đứng vững, một bóng đen liền lao ra ôm chầm lấy hắn, hét lớn:" Đi mau", thêm một bóng đen lao ra tiến về phía cầu thang chuẩn bị leo ra hầm ngầm. Lê Nhất thấy vậy liền di chuyển xuyên qua người cản đường, đến trước mặt cô gái đang chạy trốn, sau đó mỉm cười nói:" xin mọi người bình tĩnh, tôi tên Lê Nhất, tôi không có ác ý làm hại hai người, tôi đến đây theo lệnh của chúa tể Thiên Minh đề tiếp đón những người bạn của ngài ".
Trần Mỹ Hạnh và Mai Quyên đều bị chiêu thức ấy của Lê Nhất làm sững sờ, nghe thấy lời hắn nói 2 người liền dừng lại, Trần Mỹ Hạnh như nhớ ra điều gì, liền lên tiếng:" có phải cái cậu con trai mà tuần trước từng đến đây ở qua đêm phải không? "
Lê nhất liền trả lời:" Đúng vậy, chính là chúa tể "
Nghe vậy Trần Mỹ Hạnh liền mừng như điên, Thiên Minh cho cô cảm giác rất khắc sâu, nên cô không thể nào quên được, chồng của cô từng nói " Thiên Minh khí chất bất phàm, trong người còn mang năng lực, tương lai có thể làm ra đại sự, nếu em có thể gặp cậu ấy một lần nữa thì hãy luôn giữ mối quan hệ tốt với cậu ta", nghĩ đến chồng của mình cô liền rơi lệ, buồn bã.
Đúng lúc này, Lê Nhất liền nhận được tín hiệu liên lạc từ Thiên Minh, nghe Thiên Minh hỏi thăm tình hình nhiệm vụ, Lê Nhất y như thật báo cáo cho Thiên Minh, cậu sau khi nghe được chỗ siêu thị mini bị phá hủy, sắc mặt bình tĩnh dặn dò Lê nhất ở đó chờ cậu đến, nêu có Bình ca ở đây nhìn thấy thần sắc của cậu bây giờ liền biết, cậu phẫn nộ rùi, vô cùng phẫn nộ, Thiên Minh liền mặc lên cơ giáp Mark 2 rùi bay đi.
Khoản 10 giây sau, Thiên Minh liền đáp xuống bãi đậu xe của siêu thị, cậu thu hồi bộ giáp lại vào trong không gian ảo tưởng, nhìn xung quanh hoan tàn, cậu được T-800 hộ về đi vào trong siêu thị, bước vào trong đập vào mắt là khắp nơi đổ nát, vết máu, vết đạn bắn khắp nơi, trên đất nằm đầy thi thể đã thối rửa, cậu nhìn kỹ liền nhận ra, đây không phải là những người đã cùng cậu qua đêm ở siêu thị sao. Một gương mặt tiếp tục ánh vào mắt của cậu đây không phải là “chú Quang” sao. Cậu nghĩ đến lần đầu tiên ra nhà sau khi virus zombie bùng nổ để tìm kiếm thức ăn, cùng buổi tối ở chung tràn đầy ấm áp, tuy chỉ có qua 1 đêm ở chung nhưng mà hình ảnh đó luôn khắc sâu trong tâm trí cậu không thể xóa nhòa. Cậu lại nhìn hình ảnh thảm trạng trước mắt này, một cổ lửa giận đang cháy trong tim của cậu, càng cháy, càng lớn không thể ngăn cản, mặt ngoài của cậu thì càng lúc càng bình tĩnh đến mức như không có tình cảm.
Lúc này, Lê nhất mang theo Trần Mỹ Hạnh và Mai Quyên đến, sau đó cung kính đứng bên cạnh Thiên Minh
Trần Mỹ Hạnh nhìn thấy Thiên Minh liền hỏ:i
" Là cháu à Thiên Minh?"
Thiên Minh ánh mắt dịu dàng nhìn Trần Mỹ Hạnh trả lời: " Là cháu đây dì Hạnh, nơi này đã xảy ra chuyện gì, tại sao mọi người đều chết rồi vậy dì"
Trần Mỹ Hạnh không trả lời Thiên Minh mà nhìn về một bộ thi thể, sau đó đi đến quỳ xuống, nước mắt của cô bắt đầu chảy, cô bắt đầu khóc lớn, Thiên Minh cũng không thúc giục, qua một lúc lâu cô bắt đầu kể ra sự việc
Vào 2 ngày trước, chồng cô là Trương Đình Quang trong lúc đi ra xem xét zombie thì phát hiện Mai Quyên ngất xỉu nằm bên cạnh siêu thị, hên là mấy hôm nay ít có zombie xuất hiện ở đây nên mới không bị ăn, chồng của cô có lòng tốt mang Mai Quyên về chăm sóc, trưa hôm đó một người thanh niên mặc áo quân đội chạy đến gần siêu thị, phát hiện đám người nên hỏi thăm có gặp một cô gái ngất xỉu cậu để gần đây không, nghe vậy mọi người liền nói họ đã cứu cô gái, còn để ở trong siêu thị, người lính liền dặn họ nếu có ai đến hỏi trừ cậu ra thì không được nói ra cô gái ở đây. Nói rồi người lính liền đi ra siêu thị biến mất. Tối hôm đó, có 10 người đeo khẩu trang, trên tay có súng, không nói 2 lời liền xong vào bên trong, họ khống chế lại mọi người, lúc này Trương Đình Quang đang cũng vợ ở trong phòng nhân viên thấy cảnh này liên nói cô dẫn theo Mai Quyên đi vào phòng ngầm trốn, cô nghe lời liền trốn vào phòng ngầm, sau đó cô liền nghe tiếng súng, sau đó là tiếng mèo biến dị kêu, hỗn loạn vô cùng, cô càng không dám ra tiếng động lớn, một khoản thời gian sau Mai Quyên liền tỉnh lại, cô kể hết chuyện đang xảy ra cho Mai Quyên, sau đó 2 người liền chờ đến Lê nhất tiến vào hầm ngầm.
Nghe đến đây Thiên Minh gật đầu tỏ vẻ mình đã rõ ràng, rồi cậu nói với Trần Mỹ Hạnh:" Dì Hạnh sau này dì hãy đi theo cháu, cháu sẽ bảo vệ dì an toàn", nói xong Thiên Minh quay sang Mai Quyên, ánh mắt hờ hững nhìn kỹ cô.
Mai Quyên có vóc dáng thon gầy, khuôn mặt thanh tú không quá nổi bật, nhưng mà nhìn quần áo tương đối sạch sẽ của cô liền biết thân phận cũng không đơn giản, trong tận thế do thiếu điện, thiếu nước phần lớn người rất ít có cơ hội tắm rửa, giặc giũ, vì vậy thân phận người này không phú thì quý.
Mai Quyên cũng đang quan sát Thiên Minh, người đàn ông trẻ tuổi trước mắt này cho cô cảm giác đầu tiên là muốn thân cận, sau đó là thần bí, cường đại, khí tràng còn rất mạnh, bị ánh mắt của Thiên Minh nhìn cô cảm giác rất áp lực rất mạnh, còn mạnh hơn cha của cô nữa.
Thiên Minh nhìn Mai Quyên một lúc lâu đến lúc cô sắp không chịu nổi thì lên tiếng:" cô là ai?cô đến đây với mục đích gì?, cô có biết là ai giết nhóm Chú Quang không?", ba câu hỏi liên tiếp được cậu đưa ra
Mai Quyên không tự chủ được theo bản năng trả lời:" tôi là lý Mai Quyên, con gái của Lý Tín chủ quản của khu tránh nạn Thành phố Hồ Minh, trong lúc theo quân đội đi tìm vật tư, thì bị người phục kích trốn chạy đến nơi này, tôi không biết là ai sẽ giết nhóm Chú Quang nhưng có tình nghi lớn nhất chính là nhóm người đã phục kích tôi", sau khi cô nói xong áp lực trên người chợt biến mất, làm cô thở ra một hơi, vô lực ngồi xuống trên sàn, mồ hôi chảy ướt cả lưng.
Thiên Minh sau khi nghe được đáp án thì rơi vào trầm tư, nhớ lại
Khu tránh nạn thành phố Hồ Minh được chính phủ tạo ra và quản lý nhằm cứu giúp những người vô gia cư và những dân tị nạn khác không có khả năng tự bảo vệ mình khỏi Thiên Tai, khu tránh nạn nằm sâu dưới lòng đất, được cải tạo từ hầm trú ẩn hạt nhân, sức chứa lên đến 1 triệu người và có gần 10.000 cảnh sát và quân đội giữ gìn trật tự. Lúc trước Thiên Minh cũng từng có ý định đến nơi tránh nạn Hồ Minh để trú ẩn, nhưng mà thấy đến nơi tránh nạn còn phải chịu sự ước thúc quản lý gắt gao nên thôi, tính cậu vốn thích tự do ở một mình cũng không sao nhưng mà gò bó thì lại không chịu được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.