Chương 23
Kyolinh
06/04/2024
Hai chân nam nhân kia lập tức muốn mềm nhũn, hắn không tin quỷ, nhưng
Chu Lạc thanh âm " Trần ca " kia như là muốn đòi mạng hắn vậy
Bà chủ tuy rằng tuổi tác lớn hơn hắn nhiều, nhưng mà vẫn luôn thích gọi hắn như vậy, mỗi lần gọi hắn giọng nói càng giống như thêm đường vào vậy
Chu Lạc tiến lên, gọi " Trần ca " mỗi lúc càng ngọt
Hai chân nam nhân đã hoàn toàn mềm nhũn, cả người ngồi trên mặt đất, sợ hãi đến mức cả người đổ mồ hôi lạnh, miệng lưỡi khô khốc
Trước mặt nào phải thiếu niên gì, rõ ràng là bà chủ trở về muốn đòi hắn trả thù
" Ngươi là người bà chủ phái tới thì như thế nào, ta có thể giết ả được một lần, thì cũng giết được lần thứ hai " Nam nhân ngụy trang không được, lập tức đỏ mắt, hướng Chu Lạc xông tới
Còn chưa kịp xông tới, chân đã bị vấp phải thứ gì đó, ngã nhào xuống sàn nhà
Kiều An vẫn giữ nguyên chân nhỏ, nhìn người đang nằm ngã, mặt vô biểu tình đi đến bên người mập mạp, kéo lấy bàn tay chỉ chỉ người đang nằm ngã
" Mập map thúc thúc, có người xấu chúng ta đi ra ngoài được không "
Chu Lạc đứng khoanh tay trước ngực, mặt không biểu tình, khoé miệng nhếch lên
Nhóc con này suốt dọc đường đi đều rất ngoan ngoãn, không khóc, không nháo, tuy rằng cậu và nhóc con này chưa nói chuyện với nhau lần nào, nhưng có thể cảm nhận nhóc vẫn luôn hướng về cậu
Cậu vẫn luôn cho rằng, sau khi chứng kiến mẹ mình chết trước mặt mình, nhóc con này sẽ căm hận bọn họ vì thấy chết không cứu
Rốt cuộc lúc ấy, cứu nhóc con xong thì lập tức rời đi, cũng không ở lại cứu mẹ của nhóc
Rốt cuộc ở trong mắt trẻ con, loại chuyện này là tội ác tày trời
Kiếp trước những sự việc này cậu đã chứng kiến rất nhiều, chính mình không có bản lĩnh cứu người, lại dõng dạc đem tội lỗi đẩy hết lên đầu người khác
Loại chuyện này, chỗ nào cũng có
Bởi vậy mới thấy được, nhóc con này rất lí trí, có chút đầu óc
" Được nha " Mập mạp cầm tay Kiều An lại cầm túi đồ ăn thu được xách đi ra bên ngoài
Với thân hình cao lớn, mấy người kia cũng không ai đi ngăn cản hắn
Mập mạp ra vẻ như vậy cũng là vì có Chu Lạc ở đây, hắn mới dám làm như vậy
Hắn cũng hiểu rõ năng lực của mình, nếu đám người đó cùng xông lên đánh hắn, hắn chỉ có thể đứng im chịu đòn
Khi Kiều An đề xuất đi ra ngoài, hắn không chần chừ liền đi ra
Nhưng lại không yên tâm mấy người kia, xoay người hướng vào trong nói
" Còn thất thần ở đó làm gì, đồ cũng đã lấy xong rồi, còn không mau đi "
Mập mạp thân hình cao lớn đứng ở trước cửa, vừa vặn che hết ánh sáng, mà hắn còn cố ý làm ra biểu tình hung ác, trực tiếp dọa sợ mấy người kia, nhất là hai cái nữ nhân, bị dọa sợ trốn đến trong góc kệ hàng
" Đi, bây giờ liền đi " Chu Lạc đáp lại, quang minh chính đại đem đồ ăn nhét đây cái ba lô, nghêng ngang đi ra siêu thị, toàn bộ quá trình đều đem những người kia coi như không khí
Nam nhân ngã trên mặt đất, khi bọn họ sắp đi khỏi siêu thị mới phản ứng lại
Hắn cả lý trí đều là phẫn nộ, tầm mắt vừa vặn nhìn đến hộp dụng cụ, cầm lấy một con dao vừa tay, không chút nghĩ ngợi xông ra ngoài, hướng Chu Lạc đâm tới
Chu Lạc ngửa đầu uống nước, giống như không chú ý đến nguy hiểm phía sau
Mập mạp quay người lại, nhìn thấy một màn như vậy, theo bản năng muốn xông lên, ngăn cản nguy hiểm
Trong chốc lát chỉ thấy Chu Lạc xoay người, chân đá lên bụng nam nhân, một đá này, lực đạo rất mạnh, nam nhân lại nằm xõng xoài dưới sàn nhà, trên mặt là biểu tình thống khổ hét lên một tiếng
" A"
Mà dao phay trong tay liền ở ngay giữa mặt hắn làm một đường, cả khuôn mặt bây giờ đều là máu
Không thể không nói, một đường này khẳng đinh sẽ để lại sẹo
Bà chủ tuy rằng tuổi tác lớn hơn hắn nhiều, nhưng mà vẫn luôn thích gọi hắn như vậy, mỗi lần gọi hắn giọng nói càng giống như thêm đường vào vậy
Chu Lạc tiến lên, gọi " Trần ca " mỗi lúc càng ngọt
Hai chân nam nhân đã hoàn toàn mềm nhũn, cả người ngồi trên mặt đất, sợ hãi đến mức cả người đổ mồ hôi lạnh, miệng lưỡi khô khốc
Trước mặt nào phải thiếu niên gì, rõ ràng là bà chủ trở về muốn đòi hắn trả thù
" Ngươi là người bà chủ phái tới thì như thế nào, ta có thể giết ả được một lần, thì cũng giết được lần thứ hai " Nam nhân ngụy trang không được, lập tức đỏ mắt, hướng Chu Lạc xông tới
Còn chưa kịp xông tới, chân đã bị vấp phải thứ gì đó, ngã nhào xuống sàn nhà
Kiều An vẫn giữ nguyên chân nhỏ, nhìn người đang nằm ngã, mặt vô biểu tình đi đến bên người mập mạp, kéo lấy bàn tay chỉ chỉ người đang nằm ngã
" Mập map thúc thúc, có người xấu chúng ta đi ra ngoài được không "
Chu Lạc đứng khoanh tay trước ngực, mặt không biểu tình, khoé miệng nhếch lên
Nhóc con này suốt dọc đường đi đều rất ngoan ngoãn, không khóc, không nháo, tuy rằng cậu và nhóc con này chưa nói chuyện với nhau lần nào, nhưng có thể cảm nhận nhóc vẫn luôn hướng về cậu
Cậu vẫn luôn cho rằng, sau khi chứng kiến mẹ mình chết trước mặt mình, nhóc con này sẽ căm hận bọn họ vì thấy chết không cứu
Rốt cuộc lúc ấy, cứu nhóc con xong thì lập tức rời đi, cũng không ở lại cứu mẹ của nhóc
Rốt cuộc ở trong mắt trẻ con, loại chuyện này là tội ác tày trời
Kiếp trước những sự việc này cậu đã chứng kiến rất nhiều, chính mình không có bản lĩnh cứu người, lại dõng dạc đem tội lỗi đẩy hết lên đầu người khác
Loại chuyện này, chỗ nào cũng có
Bởi vậy mới thấy được, nhóc con này rất lí trí, có chút đầu óc
" Được nha " Mập mạp cầm tay Kiều An lại cầm túi đồ ăn thu được xách đi ra bên ngoài
Với thân hình cao lớn, mấy người kia cũng không ai đi ngăn cản hắn
Mập mạp ra vẻ như vậy cũng là vì có Chu Lạc ở đây, hắn mới dám làm như vậy
Hắn cũng hiểu rõ năng lực của mình, nếu đám người đó cùng xông lên đánh hắn, hắn chỉ có thể đứng im chịu đòn
Khi Kiều An đề xuất đi ra ngoài, hắn không chần chừ liền đi ra
Nhưng lại không yên tâm mấy người kia, xoay người hướng vào trong nói
" Còn thất thần ở đó làm gì, đồ cũng đã lấy xong rồi, còn không mau đi "
Mập mạp thân hình cao lớn đứng ở trước cửa, vừa vặn che hết ánh sáng, mà hắn còn cố ý làm ra biểu tình hung ác, trực tiếp dọa sợ mấy người kia, nhất là hai cái nữ nhân, bị dọa sợ trốn đến trong góc kệ hàng
" Đi, bây giờ liền đi " Chu Lạc đáp lại, quang minh chính đại đem đồ ăn nhét đây cái ba lô, nghêng ngang đi ra siêu thị, toàn bộ quá trình đều đem những người kia coi như không khí
Nam nhân ngã trên mặt đất, khi bọn họ sắp đi khỏi siêu thị mới phản ứng lại
Hắn cả lý trí đều là phẫn nộ, tầm mắt vừa vặn nhìn đến hộp dụng cụ, cầm lấy một con dao vừa tay, không chút nghĩ ngợi xông ra ngoài, hướng Chu Lạc đâm tới
Chu Lạc ngửa đầu uống nước, giống như không chú ý đến nguy hiểm phía sau
Mập mạp quay người lại, nhìn thấy một màn như vậy, theo bản năng muốn xông lên, ngăn cản nguy hiểm
Trong chốc lát chỉ thấy Chu Lạc xoay người, chân đá lên bụng nam nhân, một đá này, lực đạo rất mạnh, nam nhân lại nằm xõng xoài dưới sàn nhà, trên mặt là biểu tình thống khổ hét lên một tiếng
" A"
Mà dao phay trong tay liền ở ngay giữa mặt hắn làm một đường, cả khuôn mặt bây giờ đều là máu
Không thể không nói, một đường này khẳng đinh sẽ để lại sẹo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.