Chương 27
Kyolinh
12/04/2024
Trần Binh cũng là người bướng bỉnh, việc quan trọng ở trước mặt, sớm đã
không để tâm đến việc sống chết, thấy mọi người đều do dự, hắn nói lớn
" Ai cũng không được bỏ súng xuống "
Mọi người vừa có ý định bỏ súng xuống, liền lập tức giơ súng lên
Nhiều người hơn thì thế nào, cũng sẽ không có chuyện thắng được Chu Lạc
Chu Lạc tiến lên một bước, ngón tay đã đặt ở bóp cò súng
Những người kia thấy thế khí thế cũng giảm hẳn, có người theo bản năng còn lui về sau
Bọn họ là một đội đi theo Trần Binh và Tống Dương, mặc dù Tống Dương mới là đội trưởng, Trần Binh là phó đội trưởng, nhưng luận thực lực Trần Binh vẫn là đứng đầu
Mà lúc này người có thực lực mạnh nhất trong đội, đã bị thiếu niên trước mặt khống chế, làm sao bọn họ có thể không sợ hãi
Vì để lấy được cái xe bồn chứa xăng, bọn họ 8 người đã ẩn nấp gần đây được ba ngày, để chờ đợi thời cơ, hiển nhiên bọn họ cũng đã thấy được Chu Lạc đến đây dò la tin tức
Mọi người trong lòng đều biết rõ, Chu Lạc đến đây cũng là vì bồn chứa xăng kia, trong ba ngày này bọn họ đều thấy rõ. Cậu một mình lao ra ngoài đường, đem những xe ô tô, xe máy nằm lăn lóc trên đường đều cạy khóa, lấy hết xăng còn sót lại. Kể cả ngay khi đối mặt với tang thi tấn công, không chút nào sợ hãi rút đao ra chiến đấu, mỗi một đao vung lên, là một đầu con tang thi rơi xuống đất. Nhìn bộ dáng chém giết, chẳng khác gì đang thái củ cải vậy
Điều này trực tiếp làm cho bọn khó có thể tin được, đồng thời cũng sinh ra sự sợ hãi
Đúng vậy, là sợ hãi
Việc Chu Lạc có thể dễ dàng cướp súng trong tay Trần Binh, điều đầu tin bọn họ suy nghĩ đó là lui lại, chứ không phải trực tiếp đáng bại cậu
Bởi vì trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, bất luận là bản lĩnh, gan dạ sáng suốt bọn họ đều không bằng thiếu niên này. Trước tận thế bọn họ cũng chỉ là người bình thường
Ở căn cứ bọn họ còn người thân đang chờ bọn họ trở về, nếu bây giờ đánh nhau, tiếng súng vang lên thu hút hết đám tang thi xung quanh lại đây, thì sẽ không có ai có thể trốn thoát khỏi đây, càng đừng nói là lấy đi chiếc xe bồn chứa xăng kia
Cho nên bọn họ chọn lùi bước
Trần Binh nhìn thấy bọn họ đều lùi bước, thì nghiêm khắc nói
" Một đám rùa rụt cổ, tất cả đứng thẳng lưng lên, chúng ta nhiều người như vậy, còn không đánh thắng được một người hay sao "
" Hừ " Chu Lạc hừ một tiếng, một tay đút túi quần, một tay di chuyển khẩu súng xuống môi Trần Binh, mỉm cười tinh nghịch nói
" Ngươi nói to lên thêm một chút nữa, đến lúc ấy ngươi đều sẽ chết ở đây, chẳng bằng bây giờ suy nghĩ xem, làm sao đấu lại ta "
Trong mắt đám người kia, những lời nói này của Chu Lạc tràn đầy khiêu khích, cười nhạo
Trần Binh cắn răng trừng mắt nhìn Chu Lạc, trong lòng đều là tức giận, tay nắm chặt lại nổi đầy gân xanh, hắn hận không thể lao lên giết chết cậu
Nhưng mà lý trí nói cho hắn biết, hắn không thể
Bình tĩnh lại Trần Binh mới hạ giọng nói " Ngươi muốn như thế nào "
" Xe chở bồn chứa xăng đều là của ta, để cho ta lái đi, thì ta sẽ tha ngươi một con đường sống "
Chu Lạc chậm rãi đưa ra yêu cầu
Trần Binh lập tức cự tuyệt, thái độ cứng rắn
" Không được, nếu muốn lấy xe chở bồn chứa xăng đi, thì phải bước qua xác của ta "
Chu Lạc nhướng mày " Các ngươi không có tư cách đàm phán "
" Ngươi này còn nói đám phán, rõ ràng là cướp giữa ban ngày ban mặt " Trần Binh tức giận đến mặt đỏ tía tai
" Giờ như thế này, nếu đã không thương lượng được, thì tất cả chúng ta đều chết ở chỗ này đi "
Chu Lạc nhún vai, tỏ vẻ không sao
" Ta chỉ có một người, trước khi chết có thể kéo theo 8 người các ngươi, chết cũng đáng "
Trần Binh nói " Ngươi nhìn tuổi còn nhỏ như vậy, vì sao lòng dạ lại ác độc như vậy "
" Không ác độc, thì sinh tồn trong tận thế như nào được " Chu Lạc cười châm chọc
Tận thế đến, con người làm gì còn nghĩ đến đạo đức, rất nhiều người vì một miếng bánh mỳ, một ngụm nước mà đánh giết lẫn nhau. Thậm chí vì để được sống, có thể nhẫn tâm đẩy người nhà vào bầy tang thi
Thế giới này đã hỗn loạn, không có pháp luật, không có kỷ luật, chỉ có làm sao để được sống, những người lương thiện, mãi mãi không sống được, giống như mẹ cậu vậy
Nhìn Chu Lạc không nói gì, Trần Binh cắn răng nói " Như vậy đi, cho ngươi lấy đi ba thùng, còn lại là của bọn ta "
Chu Lạc cười lạnh " Không được "
Trong bồn chứa xăng kia, ít nhất cũng có mấy tấn, vậy mà lại chỉ cho cậu có ba thùng, nói ra sợ người khác cũng cười chê
" Ai cũng không được bỏ súng xuống "
Mọi người vừa có ý định bỏ súng xuống, liền lập tức giơ súng lên
Nhiều người hơn thì thế nào, cũng sẽ không có chuyện thắng được Chu Lạc
Chu Lạc tiến lên một bước, ngón tay đã đặt ở bóp cò súng
Những người kia thấy thế khí thế cũng giảm hẳn, có người theo bản năng còn lui về sau
Bọn họ là một đội đi theo Trần Binh và Tống Dương, mặc dù Tống Dương mới là đội trưởng, Trần Binh là phó đội trưởng, nhưng luận thực lực Trần Binh vẫn là đứng đầu
Mà lúc này người có thực lực mạnh nhất trong đội, đã bị thiếu niên trước mặt khống chế, làm sao bọn họ có thể không sợ hãi
Vì để lấy được cái xe bồn chứa xăng, bọn họ 8 người đã ẩn nấp gần đây được ba ngày, để chờ đợi thời cơ, hiển nhiên bọn họ cũng đã thấy được Chu Lạc đến đây dò la tin tức
Mọi người trong lòng đều biết rõ, Chu Lạc đến đây cũng là vì bồn chứa xăng kia, trong ba ngày này bọn họ đều thấy rõ. Cậu một mình lao ra ngoài đường, đem những xe ô tô, xe máy nằm lăn lóc trên đường đều cạy khóa, lấy hết xăng còn sót lại. Kể cả ngay khi đối mặt với tang thi tấn công, không chút nào sợ hãi rút đao ra chiến đấu, mỗi một đao vung lên, là một đầu con tang thi rơi xuống đất. Nhìn bộ dáng chém giết, chẳng khác gì đang thái củ cải vậy
Điều này trực tiếp làm cho bọn khó có thể tin được, đồng thời cũng sinh ra sự sợ hãi
Đúng vậy, là sợ hãi
Việc Chu Lạc có thể dễ dàng cướp súng trong tay Trần Binh, điều đầu tin bọn họ suy nghĩ đó là lui lại, chứ không phải trực tiếp đáng bại cậu
Bởi vì trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, bất luận là bản lĩnh, gan dạ sáng suốt bọn họ đều không bằng thiếu niên này. Trước tận thế bọn họ cũng chỉ là người bình thường
Ở căn cứ bọn họ còn người thân đang chờ bọn họ trở về, nếu bây giờ đánh nhau, tiếng súng vang lên thu hút hết đám tang thi xung quanh lại đây, thì sẽ không có ai có thể trốn thoát khỏi đây, càng đừng nói là lấy đi chiếc xe bồn chứa xăng kia
Cho nên bọn họ chọn lùi bước
Trần Binh nhìn thấy bọn họ đều lùi bước, thì nghiêm khắc nói
" Một đám rùa rụt cổ, tất cả đứng thẳng lưng lên, chúng ta nhiều người như vậy, còn không đánh thắng được một người hay sao "
" Hừ " Chu Lạc hừ một tiếng, một tay đút túi quần, một tay di chuyển khẩu súng xuống môi Trần Binh, mỉm cười tinh nghịch nói
" Ngươi nói to lên thêm một chút nữa, đến lúc ấy ngươi đều sẽ chết ở đây, chẳng bằng bây giờ suy nghĩ xem, làm sao đấu lại ta "
Trong mắt đám người kia, những lời nói này của Chu Lạc tràn đầy khiêu khích, cười nhạo
Trần Binh cắn răng trừng mắt nhìn Chu Lạc, trong lòng đều là tức giận, tay nắm chặt lại nổi đầy gân xanh, hắn hận không thể lao lên giết chết cậu
Nhưng mà lý trí nói cho hắn biết, hắn không thể
Bình tĩnh lại Trần Binh mới hạ giọng nói " Ngươi muốn như thế nào "
" Xe chở bồn chứa xăng đều là của ta, để cho ta lái đi, thì ta sẽ tha ngươi một con đường sống "
Chu Lạc chậm rãi đưa ra yêu cầu
Trần Binh lập tức cự tuyệt, thái độ cứng rắn
" Không được, nếu muốn lấy xe chở bồn chứa xăng đi, thì phải bước qua xác của ta "
Chu Lạc nhướng mày " Các ngươi không có tư cách đàm phán "
" Ngươi này còn nói đám phán, rõ ràng là cướp giữa ban ngày ban mặt " Trần Binh tức giận đến mặt đỏ tía tai
" Giờ như thế này, nếu đã không thương lượng được, thì tất cả chúng ta đều chết ở chỗ này đi "
Chu Lạc nhún vai, tỏ vẻ không sao
" Ta chỉ có một người, trước khi chết có thể kéo theo 8 người các ngươi, chết cũng đáng "
Trần Binh nói " Ngươi nhìn tuổi còn nhỏ như vậy, vì sao lòng dạ lại ác độc như vậy "
" Không ác độc, thì sinh tồn trong tận thế như nào được " Chu Lạc cười châm chọc
Tận thế đến, con người làm gì còn nghĩ đến đạo đức, rất nhiều người vì một miếng bánh mỳ, một ngụm nước mà đánh giết lẫn nhau. Thậm chí vì để được sống, có thể nhẫn tâm đẩy người nhà vào bầy tang thi
Thế giới này đã hỗn loạn, không có pháp luật, không có kỷ luật, chỉ có làm sao để được sống, những người lương thiện, mãi mãi không sống được, giống như mẹ cậu vậy
Nhìn Chu Lạc không nói gì, Trần Binh cắn răng nói " Như vậy đi, cho ngươi lấy đi ba thùng, còn lại là của bọn ta "
Chu Lạc cười lạnh " Không được "
Trong bồn chứa xăng kia, ít nhất cũng có mấy tấn, vậy mà lại chỉ cho cậu có ba thùng, nói ra sợ người khác cũng cười chê
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.